• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (44 Viewers)

  • Chương 2525

Chương 2525:


Hà Băng chạy tới Khâu Sơn, lúc này phía trước nghênh đón một thân ảnh cao ngất như tùng, Có Dạ Cân đã chạy đến, phía sau Có Dạ Cần là Diệp Linh.


“Có tổng, chị Linh Linh.” Hà Băng đi lên trước.


“Băng Băng, bọn chị đã phái người đang lục soát núi rồi, tìm được điện thoại của mẹ em, bả ây lái xe tới, thế nhưng x xe lật xuông sườn núi rôi, cả người lẫn xe đều lăn xuống.”


Diệp Linh dẫn Hà Băng tới, trên sườn núi có rõ ràng dâu bánh xe trượt lật ngã.


Hà Băng đứng ở phía trên nhìn xuông, phía dưới là rừng rậm mênh mông vô tận, như là vực sâu đang há cái miệng đen đặc khổng lò.


Hà Băng trắng bệch mặt, cô rủ hàng mí dài nhìn thời gian.


Thời gian đã không đủ, cơn lốc xoáy sắp sửa›kéo đên.


“Anh đã phái người lục soát ở phía dưới một tiếng rôi nhưng vẫn không chút tin tức, các em xem thời tiết này.”


Có Dạ Cần nâng đôi mắt thanh bằần nhìn lên trời. Tải app truyện hola nhé cả nhà!


Hà Băng cũng chậm rãi ngắng đầu lên, ánh năng chói chang đã bị mây đen che lấp, gió lạnh cuỗi thu trận trận kéo tới, thôi đến tay chân cô lạnh lẽo.


Hai chân cô Tun run, cả người như sa vào nước biển giá lạnh, hít thở không thông.


Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói trâm thấp từ tính: “Băng Băng.”


Hà Băng cứng đò, nhanh chóng xoay người.


Vài chiếc xe Jeep ˆxoát” một tiếng lái tới, trên đường núi ngoằn ngoèo chót vót thổi lên cả vùng khói bụi, kiêu ngạo lại khí phách.


Chiệc xe Jeep chỗng đạn dẫn đầu ngừng lại, cửa sau xe kéo ra, một thân thê cường tráng từ bên trong nhảy xuông tới, giày lính màu đen đạp xuống đât, sau đó lộ ra khuôn mặt anh:tuân lạnh lùng Diệp Minh.


“Băng Băng, tại sao em lại ở chỗ này?” Diệp Minh nhắc đôi chân dài đi lên trước, vươn tay giữ tay lại.


Một giây kế tiếp, mày kiếm anh khí đột nhiền chau lại, trầm giọng không vui nói: “Sao tay lạnh như thê?”


Anh giữ hai tay cô trong lòng bàn tay dùng sức chà xát, nhưng vừa chà một cái đã chà đỏ tay cô. Da thịt cô non nót hệt như tào phở, không thể nào dùng sức chà xát được.


Diệp Minh cảm thây khó khăn, trực tiệp đặt hai tay cô vào trong ngực mình, Chu Siêu đem ra một chiêc áo khoác quân phục, anh khoác áo lên trên vai cô.


“Nói đi, xảy ra chuyện gì, không phải đã bảo em và Điểm Điễm ngoan ngoãn chờ anh trở lại sao, sao lại tự chạy ra ngoài?”


Hà Băng nhất thời cảm giác mình bị một vạt năng âm áp bao vây, trên tay, trên người đêu là âm áp anh cho.


Lồng ngực dày rộng đó, khí thế bình tính đó, dù cho khế nhíu mày cũng đã cho cô cảm giác an toàn.


` Viền mắt trắng nõn của Hà Băng trở nên hồng hồng, hai mắt ướt nhẹp nhìn anh: “Diệp Minh, mẹ em tới tìm anh, nhưng xe trượt xuống núi. rồi, cả người cả xe đều trượt xuống rồi: Mi tâm anh khí Diệp Minh chau chặt, sau đó lên trước, giày lính dẫm vào xới đất bên vách núi, xới đất rót xuống một khối, hai tay anh chóng nạnh, ánh mắt tựa chim ưng nhìn lướt qua phía dưới.


Cô Dạ Cân tiên lên đưa máy tính bảng cho Diệp Minh: “Diệp thủ trưởng, đây là phạm vi chúng tôi đã tìm thây được, nhưng không tìm được người.”


Diệp Minh cụp mắt nhìn, ngón tay thon dài chỉ chỉ chỗ nào đó: “Tìm ở đây chưa?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom