Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1040
Chương 1040 : Chương 1040
TRỪNG TRỊ MẤY NGƯỜI – NGẤT RỒI (4)
“Nhìn bộ dạng hâm mộ của cô đi, thế nào, hay là tôi đi nói với tiểu đoàn trưởng cũng điều cô vào lớp 1 nhé?” An Viễn Đạo đứng ở cách đó không xa luôn chú ý động tĩnh nơi này. Nghe thấy Nhiếp Nhiên nói vậy, anh ta lập tức bỏ công việc còn dang dở lại, đích thân qua cướp người.
“Mặc dù thể năng của cô không tốt nhưng nếu huấn luyện tử tế thì có thể cũng qua được.” An Viễn Đạo ra vẻ miễn cưỡng nói.
Nhưng trên thực tế trong lòng anh ta đã cười nghiêng ngả rồi.
Lần này Quý Chính Hổ không tới đây, biết mình tiên hạ thủ vi cường* như vậy, liệu có tức chết không, ha ha ha!
(*) Tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước sẽ giành lợi thế
Nghiêm Hoài Vũ thấy An Viễn Đạo nhìn chằm chằm Nhiếp Nhiên rồi không khống chế được hưng phấn thì lập tức đứng ở trước mặt Nhiếp Nhiên, chặn tầm mắt anh ta.
“Thầy mơ đi, Tiểu Nhiên Tử là người của lớp 6, sẽ không vào lớp 1 của thầy đâu!”
“Chim khôn chọn cành mà đậu, ở lớp 6 không có tiền đồ.” An Viễn Đạo nghiêng đầu nhìn Nhiếp Nhiên ở sau lưng Nghiêm Hoài Vũ, “Lớp 1 có thể dạy cho cô nhiều thứ hơn.”
Nhiếp Nhiên khẽ cau mày, nói thật những lời này khiến cô suýt động tâm.
Đương nhiên chỉ là một cái chớp mắt thôi.
Bởi vì cô rất rõ, ở lớp 1 thể năng nhất định phải đạt chuẩn, thể năng không được thì cho dù những phương diện khác có tốt thế nào cũng vô dụng.
Bây giờ cô vẫn chưa được.
Nghiêm Hoài Vũ lại chặn tầm mắt anh ta, hừ giọng nói: “Thầy thôi đi, lớp 6 cũng có thể dạy rất nhiều thứ.”
“Vậy sao? Vậy sao tôi chưa bao giờ nghe ai nói lớp 6 là lớp ưu tú hả?” Lúc nói lời này, An Viễn Đạo nhìn chằm chằm Nhiếp Nhiên, muốn nhìn ra chút phản ứng trên mặt cô.
Kiều Duy thấy anh em tốt của mình bị chặn họng đành phải lên tiếng: “Sĩ quan huấn luyện An, thầy đang xem thường sĩ quan huấn luyện Quý à, về em phải nói với thầy ấy mới được.”
An Viễn Đạo lập tức hoàn hồn lại, “Cái... cái gì? Này này này, cậu bao nhiêu tuổi rồi mà còn mách lẻo hả!”
Nghiêm Hoài Vũ càng hăng hơn, “Phải mách, phải mách! Để sĩ quan huấn luyện Quý đánh cho thầy kêu cha gọi mẹ.”
“Hừ, anh ta không đánh lại tôi đâu.” An Viễn Đạo tự tin hất cằm.
“Em nghe sĩ quan huấn luyện Quý nói đã từng có một lần thầy ấy đánh gãy tay thầy rồi mà.” Kiều Duy tỉnh bơ nói.
TRỪNG TRỊ MẤY NGƯỜI – NGẤT RỒI (4)
“Nhìn bộ dạng hâm mộ của cô đi, thế nào, hay là tôi đi nói với tiểu đoàn trưởng cũng điều cô vào lớp 1 nhé?” An Viễn Đạo đứng ở cách đó không xa luôn chú ý động tĩnh nơi này. Nghe thấy Nhiếp Nhiên nói vậy, anh ta lập tức bỏ công việc còn dang dở lại, đích thân qua cướp người.
“Mặc dù thể năng của cô không tốt nhưng nếu huấn luyện tử tế thì có thể cũng qua được.” An Viễn Đạo ra vẻ miễn cưỡng nói.
Nhưng trên thực tế trong lòng anh ta đã cười nghiêng ngả rồi.
Lần này Quý Chính Hổ không tới đây, biết mình tiên hạ thủ vi cường* như vậy, liệu có tức chết không, ha ha ha!
(*) Tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước sẽ giành lợi thế
Nghiêm Hoài Vũ thấy An Viễn Đạo nhìn chằm chằm Nhiếp Nhiên rồi không khống chế được hưng phấn thì lập tức đứng ở trước mặt Nhiếp Nhiên, chặn tầm mắt anh ta.
“Thầy mơ đi, Tiểu Nhiên Tử là người của lớp 6, sẽ không vào lớp 1 của thầy đâu!”
“Chim khôn chọn cành mà đậu, ở lớp 6 không có tiền đồ.” An Viễn Đạo nghiêng đầu nhìn Nhiếp Nhiên ở sau lưng Nghiêm Hoài Vũ, “Lớp 1 có thể dạy cho cô nhiều thứ hơn.”
Nhiếp Nhiên khẽ cau mày, nói thật những lời này khiến cô suýt động tâm.
Đương nhiên chỉ là một cái chớp mắt thôi.
Bởi vì cô rất rõ, ở lớp 1 thể năng nhất định phải đạt chuẩn, thể năng không được thì cho dù những phương diện khác có tốt thế nào cũng vô dụng.
Bây giờ cô vẫn chưa được.
Nghiêm Hoài Vũ lại chặn tầm mắt anh ta, hừ giọng nói: “Thầy thôi đi, lớp 6 cũng có thể dạy rất nhiều thứ.”
“Vậy sao? Vậy sao tôi chưa bao giờ nghe ai nói lớp 6 là lớp ưu tú hả?” Lúc nói lời này, An Viễn Đạo nhìn chằm chằm Nhiếp Nhiên, muốn nhìn ra chút phản ứng trên mặt cô.
Kiều Duy thấy anh em tốt của mình bị chặn họng đành phải lên tiếng: “Sĩ quan huấn luyện An, thầy đang xem thường sĩ quan huấn luyện Quý à, về em phải nói với thầy ấy mới được.”
An Viễn Đạo lập tức hoàn hồn lại, “Cái... cái gì? Này này này, cậu bao nhiêu tuổi rồi mà còn mách lẻo hả!”
Nghiêm Hoài Vũ càng hăng hơn, “Phải mách, phải mách! Để sĩ quan huấn luyện Quý đánh cho thầy kêu cha gọi mẹ.”
“Hừ, anh ta không đánh lại tôi đâu.” An Viễn Đạo tự tin hất cằm.
“Em nghe sĩ quan huấn luyện Quý nói đã từng có một lần thầy ấy đánh gãy tay thầy rồi mà.” Kiều Duy tỉnh bơ nói.
Bình luận facebook