Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 865
Chương 865:
Ngụy Quế Phương thuộc gia tộc họ Tiêu.
Tương tự như Tô gia , từng là doanh nghiệp tầm trung ở Kim Lăng, nhưng họ đã phát triển cực kỳ nhanh chóng trong 2 năm qua.
Môi trường và phong cảnh của biệt thự rất tốt, là khu biệt thự cao cấp gần đây ở Vân Thành, giá một căn ít nhất là 80 triệu tệ trở lên, đối với Vân Thành mà nói ngoại trừ biệt thự Vân Đỉnh thì ko có nhiều biệt thự cao cấp như vậy.
Cùng lúc đó, khi Trương Tân Hoa, lão phu nhân nhà họ Tô đưa nhà họ Tô đến nhà Ngụy Quý Phương, đã có rất nhiều khách, mặt mũi đều tươi tắn.
Như Trương Tân Hoa trước đó đã nói, Tô gia hiện tại đã mất đi Đồng Hân, dù vậy Tô gia cũng sẽ không trốn ở trong nhà sợ hãi mà không dám gặp người khác.
Ngay khi mọi người bước vào, họ đã nhìn thấy một cụ bà sáu mươi tuổi rạng rỡ đi về phía Trương Tân Hoa và những người khác.
Đi bên cạnh bà một bên là bé trai còn một bên là bé gái.
Những người biết đến đây là lễ chúc thọ thì ko nói, ai không biết còn tưởng rằng là Từ Hi lão phật gia sống lại nữa!
Bà ấy chính là gia chủ của Tiêu gia hiện tại, Ngụy Quế Phương Ngụy lão thái thái, lúc còn trẻ bà với Trương Tân Hoa là 2 người bạn tốt.
Nói như thế nào đây? Thường thì đây là kiểu quan hệ đôi bạn lớn lên cùng nhau từ nhỏ.
Khi trước, cả hai thích so sánh nhau, khi còn trẻ thì so sánh xem ai ăn mặc đẹp, học lực khá hơn, sau này ra trường ai có công việc tốt hơn, người nào lấy chồng tốt hơn và mà đên khi lớn tuổi lại So sánh xem gia đình nào mạnh hơn.
Ganh đua so sánh xem con của ai phát triển, thành đạt hơn.
Nói chung hai người này ganh đua so sánh từ lúc nhỏ cho đến già vẫn vậy.
“Tân Hoa, bà đến trễ vậy, tôi vừa đưa các lão tỷ muội xem hết một lượt quà mừng, nếu không đợi được bà tự mình đi xem một chút đi, tôi còn phải chào hỏi khách khứa bên kia nguyên một gian phòng. À, bây giờ cũng chưa phải là muộn, vì mấy đứa cháu rể cùng cháu nội của tôi còn chưa tới, đợi chút nữa vừa vặn gặp phải chúng đến tặng lễ.”
Ngay khi Ngụy Quế Phương vừa nhìn thấy Trương Tân Hoa thật sự đến, lập tức vui vẻ ra mặt, trời đất hôm nay thật trong xanh. Bà vẻ mặt cao hứng nói quà chất đầy khắp căn phòng? Nghe được lời này Tô Quốc Cường một mặt xấu hổ.
Mà Trương Tân Hoa trên mặt càng khó coi hơn, chỉ có thể cười xoà nói: “Quế Phương bà hiện giờ có cuộc sống thật tốt, tôi nhớ khi còn bé nhà bà không có tiền, đều là nhà bà mang lễ tặng người ta, giờ thì tốt rồi, ngươi khác đến tặng lễ rồi!”
Trương Tân Hoa đáp không chịu kém.
Để Ngụy Quế Phương vẻ mặt ngưng trệ.
Tuy nhiên hai lão phu nhân đều đã có tuổi, có cảm xúc cũng sẽ không hiện ra ngoài.
“Haizzzz.” Ngụy Quế Phương thở dài nói: “Tôi cũng là đi theo hưởng phúc, cháu rể tôi cũng mới đổi xe cho tôi không lâu, bà xem xem tôi lớn tuổi như vậy, sáu mươi mấy rồi, cho tôi xe làm gì chứ?”
Khi nói lời này, Ngụy Quế Phương đặc biệt nhìn thoáng qua Trương Tân Hoa, nhớ lại ngày đó cháu trai của bà rất thích Tô Đồng Hân, ha ha, thế nhưng là đâu, Ái nữ Tô Đồng Hân của Tô gia kia lại có một người bạn trai là phú nhị đại rất lợi hại, để cho cháu trai của mình đau khổ khó chịu thời gian rất lâu.
Chưa nói đến cháu trai, ngay cả bà cũng khó chịu thời gian rất lâu.
Người nhà họ Tô nghe lời này, bao quát lão thái thái đều là cảm động không thôi.
Mới biết được mọi người lúc trước đều là hiểu lầm Trần Lạc Thần, mà Đồng Hân, cũng không có nhìn lầm người.
Cũng chính bởi vì Trần Lạc Thần đến, để toàn bộ làm cho thay đổi toàn bộ không khí hội trường. Mọi người bắt đầu tìm đến người nhà họ Tô kính trà dần dần nhiều hơn, trong đó cũng có không ít người a dua nịnh hót.
“Lão thái thái, hôm qua mừng thọ người, người mà gửi thư mời, tất cả mọi người ở đây đều không đến tham dự được sao, aizz, đáng tiếc quá, chờ sau này có dịp, ta nhất định ta sẽ tham dự!”
Có tổng giám đốc nói.
Ngụy Quế Phương thuộc gia tộc họ Tiêu.
Tương tự như Tô gia , từng là doanh nghiệp tầm trung ở Kim Lăng, nhưng họ đã phát triển cực kỳ nhanh chóng trong 2 năm qua.
Môi trường và phong cảnh của biệt thự rất tốt, là khu biệt thự cao cấp gần đây ở Vân Thành, giá một căn ít nhất là 80 triệu tệ trở lên, đối với Vân Thành mà nói ngoại trừ biệt thự Vân Đỉnh thì ko có nhiều biệt thự cao cấp như vậy.
Cùng lúc đó, khi Trương Tân Hoa, lão phu nhân nhà họ Tô đưa nhà họ Tô đến nhà Ngụy Quý Phương, đã có rất nhiều khách, mặt mũi đều tươi tắn.
Như Trương Tân Hoa trước đó đã nói, Tô gia hiện tại đã mất đi Đồng Hân, dù vậy Tô gia cũng sẽ không trốn ở trong nhà sợ hãi mà không dám gặp người khác.
Ngay khi mọi người bước vào, họ đã nhìn thấy một cụ bà sáu mươi tuổi rạng rỡ đi về phía Trương Tân Hoa và những người khác.
Đi bên cạnh bà một bên là bé trai còn một bên là bé gái.
Những người biết đến đây là lễ chúc thọ thì ko nói, ai không biết còn tưởng rằng là Từ Hi lão phật gia sống lại nữa!
Bà ấy chính là gia chủ của Tiêu gia hiện tại, Ngụy Quế Phương Ngụy lão thái thái, lúc còn trẻ bà với Trương Tân Hoa là 2 người bạn tốt.
Nói như thế nào đây? Thường thì đây là kiểu quan hệ đôi bạn lớn lên cùng nhau từ nhỏ.
Khi trước, cả hai thích so sánh nhau, khi còn trẻ thì so sánh xem ai ăn mặc đẹp, học lực khá hơn, sau này ra trường ai có công việc tốt hơn, người nào lấy chồng tốt hơn và mà đên khi lớn tuổi lại So sánh xem gia đình nào mạnh hơn.
Ganh đua so sánh xem con của ai phát triển, thành đạt hơn.
Nói chung hai người này ganh đua so sánh từ lúc nhỏ cho đến già vẫn vậy.
“Tân Hoa, bà đến trễ vậy, tôi vừa đưa các lão tỷ muội xem hết một lượt quà mừng, nếu không đợi được bà tự mình đi xem một chút đi, tôi còn phải chào hỏi khách khứa bên kia nguyên một gian phòng. À, bây giờ cũng chưa phải là muộn, vì mấy đứa cháu rể cùng cháu nội của tôi còn chưa tới, đợi chút nữa vừa vặn gặp phải chúng đến tặng lễ.”
Ngay khi Ngụy Quế Phương vừa nhìn thấy Trương Tân Hoa thật sự đến, lập tức vui vẻ ra mặt, trời đất hôm nay thật trong xanh. Bà vẻ mặt cao hứng nói quà chất đầy khắp căn phòng? Nghe được lời này Tô Quốc Cường một mặt xấu hổ.
Mà Trương Tân Hoa trên mặt càng khó coi hơn, chỉ có thể cười xoà nói: “Quế Phương bà hiện giờ có cuộc sống thật tốt, tôi nhớ khi còn bé nhà bà không có tiền, đều là nhà bà mang lễ tặng người ta, giờ thì tốt rồi, ngươi khác đến tặng lễ rồi!”
Trương Tân Hoa đáp không chịu kém.
Để Ngụy Quế Phương vẻ mặt ngưng trệ.
Tuy nhiên hai lão phu nhân đều đã có tuổi, có cảm xúc cũng sẽ không hiện ra ngoài.
“Haizzzz.” Ngụy Quế Phương thở dài nói: “Tôi cũng là đi theo hưởng phúc, cháu rể tôi cũng mới đổi xe cho tôi không lâu, bà xem xem tôi lớn tuổi như vậy, sáu mươi mấy rồi, cho tôi xe làm gì chứ?”
Khi nói lời này, Ngụy Quế Phương đặc biệt nhìn thoáng qua Trương Tân Hoa, nhớ lại ngày đó cháu trai của bà rất thích Tô Đồng Hân, ha ha, thế nhưng là đâu, Ái nữ Tô Đồng Hân của Tô gia kia lại có một người bạn trai là phú nhị đại rất lợi hại, để cho cháu trai của mình đau khổ khó chịu thời gian rất lâu.
Chưa nói đến cháu trai, ngay cả bà cũng khó chịu thời gian rất lâu.
Người nhà họ Tô nghe lời này, bao quát lão thái thái đều là cảm động không thôi.
Mới biết được mọi người lúc trước đều là hiểu lầm Trần Lạc Thần, mà Đồng Hân, cũng không có nhìn lầm người.
Cũng chính bởi vì Trần Lạc Thần đến, để toàn bộ làm cho thay đổi toàn bộ không khí hội trường. Mọi người bắt đầu tìm đến người nhà họ Tô kính trà dần dần nhiều hơn, trong đó cũng có không ít người a dua nịnh hót.
“Lão thái thái, hôm qua mừng thọ người, người mà gửi thư mời, tất cả mọi người ở đây đều không đến tham dự được sao, aizz, đáng tiếc quá, chờ sau này có dịp, ta nhất định ta sẽ tham dự!”
Có tổng giám đốc nói.