Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-273
Chương 273: Lưu á nam mời
“Anh Tuấn Sinh, chuyện gì thế?”
Lưu Á Nam lo lắng hỏi.
“Xảy ra chuyện rồi!”
Vẻ mặt Vương Tuấn Sinh trắng bệch mà nói.
Sau đó vội vàng xuống lầu.
Lưu Á Nam vội vàng đuổi theo ra ngoài.
Đợi Vương Tuấn Sinh nghe xong điện thoại ở dưới lầu, Lưu Á Nam mới dám tiến tới.
“Anh Tuấn Sinh, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Anh đừng doạ em!”
Lưu Á Nam hỏi.
Vương Tuấn Sinh có vẻ ngoài anh tuấn, đồng thời, người ta có nhà ở thành phố Kim Lăng, ba mẹ càng là công chức.
Điều kiện gia đình vô cùng ưu tú.
So ra, mạnh hơn nhiều so với những đồng nghiệp khác.
Đây cũng là một trong những lý do tại sao Lưu Á Nam lại thích Vương Tuấn Sinh.
Bởi vì sau này, mình có thể gả đến thành phố Kim Lăng, nói không chừng công việc cũng được điều động đến Kim Lăng thì sao.
Do ba của Lưu Á Nam là hiệu trưởng cấp hai, cho nên từ nhỏ Lưu Á Nam vô cùng xem trọng mấy danh lợi này.
Ví dụ đơn giản nhất, nam sinh mà Lưu Á Nam thích từ nhỏ đến lớn đều là gia đình có tiền có quyền hết.
“Hỏng rồi Á Nam, em còn nhớ công ty mà lần trước anh cùng phó trưởng bộ phận Dương làm không? Lần này xảy ra chuyện rồi!”
Lưu Á Nam biết.
Công ty đó, là Vương Tuấn Sinh và phó trưởng bộ phận Dương, làm theo lời dặn của một vị lãnh đạo khác trong tập đoàn đầu tư, dù sao bây giờ Ngôi Nhà Mơ Ước lớn mạnh rồi, rất nhiều người ghen tỵ.
Dù sao cũng đều là tiền mà.
Cho nên người có dã tâm liền thông đồng nhau làm một cái.
Tự mình làm rồi báo cáo với trụ sở chính và sau đó trụ sở chính duyệt tiền.
Công ty này bây giờ đã giành được tiền đầu tư hơn 150 tỷ rồi.
Chuyện này, cũng chỉ mấy tâm phúc của Vương Tuấn Sinh như Lưu Á Nam và Vương Khang biết thôi.
Nói thật tại trụ sở, đã xem xét phê duyệt nhiều công ty đầu tư như vậy, biết tra tới cái nào.
Quan trọng là, công ty này còn được bảo hiểm kép và có liên kết với một công ty địa phương khác.
Sao lại xảy ra chuyện chứ?
“Thật không biết quản lý cấp cao bên trụ sở chính bị điên gì, mà lần này vậy mà lại kiểm tra thí điểm, hơn nữa vận khí của anh cũng quá tệ rồi, vừa kiểm tra liền kiểm tra tới công ty này. Hơn nữa hồi nãy người bên đó nói, trụ sở chính hình như đi kiểm tra có mục đích, vừa tới liền kiểm tra sổ sách, bây giờ thì hay rồi, các khoản mục không khớp, bây giờ quản lý cấp cao đã nghiêm trọng hoài nghi là bòn rút rồi!”
Vương Tuấn Sinh càng lúc càng sốt sắng.
Đây đã đủ tội danh để ngồi tù rồi.
“Vậy thì kỳ quá, công ty này quy mô nhỏ, hơn nữa sức đầu tư cũng không lớn còn được anh liên kết với bên khác, sao lại tra ra được chứ!”
“Không rõ, bây giờ quản lý cấp cao bắt đầu điều tra phó trưởng bộ phận Dương và vị lãnh đạo kia của tập đoàn rồi, chắc anh cũng sắp toang rồi, làm sao đây? Làm sao đây? Tập đoàn báo cảnh sát, chắc chắn sẽ bị bắt đi tù đó!”
Lưu Á Nam nhìn thấy Vương Tuấn Sinh sốt sắng mà cô ta cũng sốt sắng theo.
Sau đó vỗ vỗ vào đầu nói: “Em nghĩ ra một cách, anh Tuấn Sinh, hay là anh li miêu tráo thái tử đi, để người khác gánh, sau đó anh rút ra, như vậy không phải ổn rồi sao?”
“Đậu xanh, nhưng tìm ai đây? Loại chuyện này nghiêm trọng như vậy!”
“Hừm hừm, em có một cách!”
Lưu Á Nam búng tay một cái.
Lại nói tới Trần Lạc Thần.
Bây giờ đang ở văn phòng dọn dẹp tài liệu.
Phương Phi nhìn chăm chăm vào Trần Lạc Thần cười nói: “Trần Lạc Thần Trần Lạc Thần, cậu cố gắng như vậy, chỉ thiếu mỗi dọn dẹp sắp xếp cả công ty thôi, còn phải kiểm tra tư liệu của công ty này nữa chứ!”
Trần Lạc Thần cười nói: “Như vậy mới tìm hiểu kỹ được, hơn nữa tôi thu hoạch rất lớn!”
Phải đó, công ty đó sở dĩ bị điều tra ra, chủ yếu là do Lưu Á Nam nói Vương Tuấn Sinh quá mức không bình thường.
Hơn nữa còn nghe nói mối quan hệ của Vương Khang và Vương Tuấn Sinh đều cực tốt.
Cho nên Trần Lạc Thần đặc biệt kiểm tra hạng mục mà bọn họ trình lên.
Kết quả là sau khi kiểm tra, thật sự phát hiện một số trò mèo.
Bởi vì một công ty mà Vương Tuấn Sinh trình lên, vậy mà lại là dưới trướng công ty ba của Lý Văn Dương.
Vốn cũng chả có gì.
Công ty nào tốt tốt một chút mà chả có công ty con chứ?
Nhưng nếu là nhà của Lý Văn Dương thì Trần Lạc Thần khá là hiểu.
Từ khi nào lại thành lập một công ty có hoạt động kinh doanh không phù hợp với lĩnh vực kinh doanh chính của họ vậy chứ?
Cho nên Trần Lạc Thần lại kiểm tra lần nữa.
Kết quả thật sự có vấn đề.
Nên gửi tin nhắn cho Lý Chấn Quốc, bảo ông ta xem giúp.
“Cậu nói xem, thu hoạch gì vậy?” Phương Phi cười, trong lòng nghĩ không phải chỉ là làm tư liệu hồ sơ thôi sao, long trọng như vậy làm gì chứ?
“Cô không hiểu đâu, tóm lại là thu hoạch rất lớn! Ha ha!”
Trần Lạc Thần cười một cái.
Đáng nói thì Lưu Á Nam đột nhiên gọi điện thoại tới.
Điều này khiến Trần Lạc Thần có chút bất ngờ.
“Trần Lạc Thần? Tối sau khi tan ca cậu có việc gì không?”
“Làm gì? Cậu có việc gì à?” Trần Lạc Thần nhàn nhạt hỏi.
Tuy mới bắt đầu Trần Lạc Thần rất thân thiết với Lưu Á Nam này, nhưng sau này, sự lạnh lùng của Lưu Á Nam khiến Trần Lạc Thần hết cảm giác rồi.
“Ừm ừm, tôi muốn mời cậu ăn bữa cơm, cậu đến công ty cũng hai ngày rồi, còn chưa mời cậu ăn bữa cơm đàng hoàng nữa, buổi tối ra ngoài cùng ăn cơm đi?”
Lưu Á Nam cười nói.
“Có ai?” Trần Lạc Thần hỏi. Trong lòng nghĩ Lưu Á Nam này coi bộ là có chuyện gì rồi.
Tuy không biết là chuyện gì, nhưng Trần Lạc Thần biết Lưu Á Nam có mối quan hệ rất tốt với tên Vương Tuấn Sinh đó, cho nên cũng muốn tìm hiểu mặt trái một chút.
“Đương nhiên là chỉ có tôi rồi, cậu còn muốn có ai nữa!”
Lưu Á Nam ai oán mà nói một câu, rồi hẹn thời gian địa điểm với Trần Lạc Thần.
Sau đó cúp điện thoại.
Sau đó, cũng không thấy Lưu Á Nam về làm việc nữa, sau khi tan ca, Trần Lạc Thần cũng đi tới đó.
Cách chỗ này vốn không xa.
Trong một phòng bao nhỏ trong một nhà hàng bên cạnh công ty.
Trần Lạc Thần nhìn thấy Lưu Á Nam, thật sự chỉ có mình cô ta.
“Trần Lạc Thần đến rồi, mau ngồi đi! Sao, nhà hàng này không tệ chứ?” Lưu Á Nam vừa cười vừa mở một chai rượu vang, rót cho Trần Lạc Thần.
“Không tồi, cậu làm long trọng như vậy làm gì? Tuỳ tiện đưa tôi đi ăn chút đồ không phải được rồi sao!”
Trần Lạc Thần nhàn nhạt cười nói.
“Ai yo, sao có thể tuỳ tiện ăn chút gì đó chứ, thực ra Trần Lạc Thần à cậu có biết không, hai ngày nay ở công ty tôi luôn muốn nói chuyện, trò chuyện với cậu, nhưng mà, ở công ty không tiện lắm, bây giờ đúng lúc có cơ hội, hai chúng ta có thể ở cạnh nhau, hơn nữa có thể ôn lại tình cảm trước đây của chúng ta một chút, cậu nói đúng không nè!”
Vừa nói, Lưu Á Nam vừa sáp qua bên Trần Lạc Thần.
Cánh tay của cô ta, khẽ chạm vào cánh tay Trần Lạc Thần.
Đặc biệt là lúc gắp đồ ăn cho Trần Lạc Thần, cái ngực nhỏ cọ cọ, khiến Trần Lạc Thần được một phen lờ mờ.
Trong lòng nghĩ con nhỏ này rốt cuộc muốn làm gì vậy.
Nhưng vẫn tám chuyện, có một câu tiếp một câu.
Nhưng Trần Lạc Thần cũng phát hiện, lời nói của Lưu Á Nam đều có hơi ám muội, sau đó còn muốn moi móc thông tin, Trần Lạc Thần rốt cuộc là làm sao mà mua được mấy tấm vé vào cửa đó nữa.
Nhưng hiển nhiên đây không phải mục đích chính của cô ta.
Tóm lại nói chuyện qua lại cũng uống vào không ít rượu.
Mặt của Trần Lạc Thần đỏ bừng, thật sự có hơi say rồi.
“Á Nam, đừng uống nữa? Còn uống nữa là say đó!”
Trần Lạc Thần lắc lư cái đầu.
“Ừm ừm, vậy không uống nữa, chúng ta đi thôi! Cậu đưa tôi về được không!”
“Được thôi!”
Sau đó Lưu Á Nam thanh toán, Trần Lạc Thần cùng cô ta về chỗ cô ta ở.
Vốn dĩ, hôm Trần Lạc Thần định moi móc thông tin từ miệng Lưu Á Nam, nhưng, cô ta đều né tránh không nói, cũng không hỏi được cái gì.
Đợi đến sau khi về nhà cô ta.
Cho nên Trần Lạc Thần cũng định rời đi.
“Trần Lạc Thần, cậu đừng đi!”
Đột nhiên, Lưu Á Nam kéo lấy cánh tay của Trần Lạc Thần….
- ------------------
“Anh Tuấn Sinh, chuyện gì thế?”
Lưu Á Nam lo lắng hỏi.
“Xảy ra chuyện rồi!”
Vẻ mặt Vương Tuấn Sinh trắng bệch mà nói.
Sau đó vội vàng xuống lầu.
Lưu Á Nam vội vàng đuổi theo ra ngoài.
Đợi Vương Tuấn Sinh nghe xong điện thoại ở dưới lầu, Lưu Á Nam mới dám tiến tới.
“Anh Tuấn Sinh, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Anh đừng doạ em!”
Lưu Á Nam hỏi.
Vương Tuấn Sinh có vẻ ngoài anh tuấn, đồng thời, người ta có nhà ở thành phố Kim Lăng, ba mẹ càng là công chức.
Điều kiện gia đình vô cùng ưu tú.
So ra, mạnh hơn nhiều so với những đồng nghiệp khác.
Đây cũng là một trong những lý do tại sao Lưu Á Nam lại thích Vương Tuấn Sinh.
Bởi vì sau này, mình có thể gả đến thành phố Kim Lăng, nói không chừng công việc cũng được điều động đến Kim Lăng thì sao.
Do ba của Lưu Á Nam là hiệu trưởng cấp hai, cho nên từ nhỏ Lưu Á Nam vô cùng xem trọng mấy danh lợi này.
Ví dụ đơn giản nhất, nam sinh mà Lưu Á Nam thích từ nhỏ đến lớn đều là gia đình có tiền có quyền hết.
“Hỏng rồi Á Nam, em còn nhớ công ty mà lần trước anh cùng phó trưởng bộ phận Dương làm không? Lần này xảy ra chuyện rồi!”
Lưu Á Nam biết.
Công ty đó, là Vương Tuấn Sinh và phó trưởng bộ phận Dương, làm theo lời dặn của một vị lãnh đạo khác trong tập đoàn đầu tư, dù sao bây giờ Ngôi Nhà Mơ Ước lớn mạnh rồi, rất nhiều người ghen tỵ.
Dù sao cũng đều là tiền mà.
Cho nên người có dã tâm liền thông đồng nhau làm một cái.
Tự mình làm rồi báo cáo với trụ sở chính và sau đó trụ sở chính duyệt tiền.
Công ty này bây giờ đã giành được tiền đầu tư hơn 150 tỷ rồi.
Chuyện này, cũng chỉ mấy tâm phúc của Vương Tuấn Sinh như Lưu Á Nam và Vương Khang biết thôi.
Nói thật tại trụ sở, đã xem xét phê duyệt nhiều công ty đầu tư như vậy, biết tra tới cái nào.
Quan trọng là, công ty này còn được bảo hiểm kép và có liên kết với một công ty địa phương khác.
Sao lại xảy ra chuyện chứ?
“Thật không biết quản lý cấp cao bên trụ sở chính bị điên gì, mà lần này vậy mà lại kiểm tra thí điểm, hơn nữa vận khí của anh cũng quá tệ rồi, vừa kiểm tra liền kiểm tra tới công ty này. Hơn nữa hồi nãy người bên đó nói, trụ sở chính hình như đi kiểm tra có mục đích, vừa tới liền kiểm tra sổ sách, bây giờ thì hay rồi, các khoản mục không khớp, bây giờ quản lý cấp cao đã nghiêm trọng hoài nghi là bòn rút rồi!”
Vương Tuấn Sinh càng lúc càng sốt sắng.
Đây đã đủ tội danh để ngồi tù rồi.
“Vậy thì kỳ quá, công ty này quy mô nhỏ, hơn nữa sức đầu tư cũng không lớn còn được anh liên kết với bên khác, sao lại tra ra được chứ!”
“Không rõ, bây giờ quản lý cấp cao bắt đầu điều tra phó trưởng bộ phận Dương và vị lãnh đạo kia của tập đoàn rồi, chắc anh cũng sắp toang rồi, làm sao đây? Làm sao đây? Tập đoàn báo cảnh sát, chắc chắn sẽ bị bắt đi tù đó!”
Lưu Á Nam nhìn thấy Vương Tuấn Sinh sốt sắng mà cô ta cũng sốt sắng theo.
Sau đó vỗ vỗ vào đầu nói: “Em nghĩ ra một cách, anh Tuấn Sinh, hay là anh li miêu tráo thái tử đi, để người khác gánh, sau đó anh rút ra, như vậy không phải ổn rồi sao?”
“Đậu xanh, nhưng tìm ai đây? Loại chuyện này nghiêm trọng như vậy!”
“Hừm hừm, em có một cách!”
Lưu Á Nam búng tay một cái.
Lại nói tới Trần Lạc Thần.
Bây giờ đang ở văn phòng dọn dẹp tài liệu.
Phương Phi nhìn chăm chăm vào Trần Lạc Thần cười nói: “Trần Lạc Thần Trần Lạc Thần, cậu cố gắng như vậy, chỉ thiếu mỗi dọn dẹp sắp xếp cả công ty thôi, còn phải kiểm tra tư liệu của công ty này nữa chứ!”
Trần Lạc Thần cười nói: “Như vậy mới tìm hiểu kỹ được, hơn nữa tôi thu hoạch rất lớn!”
Phải đó, công ty đó sở dĩ bị điều tra ra, chủ yếu là do Lưu Á Nam nói Vương Tuấn Sinh quá mức không bình thường.
Hơn nữa còn nghe nói mối quan hệ của Vương Khang và Vương Tuấn Sinh đều cực tốt.
Cho nên Trần Lạc Thần đặc biệt kiểm tra hạng mục mà bọn họ trình lên.
Kết quả là sau khi kiểm tra, thật sự phát hiện một số trò mèo.
Bởi vì một công ty mà Vương Tuấn Sinh trình lên, vậy mà lại là dưới trướng công ty ba của Lý Văn Dương.
Vốn cũng chả có gì.
Công ty nào tốt tốt một chút mà chả có công ty con chứ?
Nhưng nếu là nhà của Lý Văn Dương thì Trần Lạc Thần khá là hiểu.
Từ khi nào lại thành lập một công ty có hoạt động kinh doanh không phù hợp với lĩnh vực kinh doanh chính của họ vậy chứ?
Cho nên Trần Lạc Thần lại kiểm tra lần nữa.
Kết quả thật sự có vấn đề.
Nên gửi tin nhắn cho Lý Chấn Quốc, bảo ông ta xem giúp.
“Cậu nói xem, thu hoạch gì vậy?” Phương Phi cười, trong lòng nghĩ không phải chỉ là làm tư liệu hồ sơ thôi sao, long trọng như vậy làm gì chứ?
“Cô không hiểu đâu, tóm lại là thu hoạch rất lớn! Ha ha!”
Trần Lạc Thần cười một cái.
Đáng nói thì Lưu Á Nam đột nhiên gọi điện thoại tới.
Điều này khiến Trần Lạc Thần có chút bất ngờ.
“Trần Lạc Thần? Tối sau khi tan ca cậu có việc gì không?”
“Làm gì? Cậu có việc gì à?” Trần Lạc Thần nhàn nhạt hỏi.
Tuy mới bắt đầu Trần Lạc Thần rất thân thiết với Lưu Á Nam này, nhưng sau này, sự lạnh lùng của Lưu Á Nam khiến Trần Lạc Thần hết cảm giác rồi.
“Ừm ừm, tôi muốn mời cậu ăn bữa cơm, cậu đến công ty cũng hai ngày rồi, còn chưa mời cậu ăn bữa cơm đàng hoàng nữa, buổi tối ra ngoài cùng ăn cơm đi?”
Lưu Á Nam cười nói.
“Có ai?” Trần Lạc Thần hỏi. Trong lòng nghĩ Lưu Á Nam này coi bộ là có chuyện gì rồi.
Tuy không biết là chuyện gì, nhưng Trần Lạc Thần biết Lưu Á Nam có mối quan hệ rất tốt với tên Vương Tuấn Sinh đó, cho nên cũng muốn tìm hiểu mặt trái một chút.
“Đương nhiên là chỉ có tôi rồi, cậu còn muốn có ai nữa!”
Lưu Á Nam ai oán mà nói một câu, rồi hẹn thời gian địa điểm với Trần Lạc Thần.
Sau đó cúp điện thoại.
Sau đó, cũng không thấy Lưu Á Nam về làm việc nữa, sau khi tan ca, Trần Lạc Thần cũng đi tới đó.
Cách chỗ này vốn không xa.
Trong một phòng bao nhỏ trong một nhà hàng bên cạnh công ty.
Trần Lạc Thần nhìn thấy Lưu Á Nam, thật sự chỉ có mình cô ta.
“Trần Lạc Thần đến rồi, mau ngồi đi! Sao, nhà hàng này không tệ chứ?” Lưu Á Nam vừa cười vừa mở một chai rượu vang, rót cho Trần Lạc Thần.
“Không tồi, cậu làm long trọng như vậy làm gì? Tuỳ tiện đưa tôi đi ăn chút đồ không phải được rồi sao!”
Trần Lạc Thần nhàn nhạt cười nói.
“Ai yo, sao có thể tuỳ tiện ăn chút gì đó chứ, thực ra Trần Lạc Thần à cậu có biết không, hai ngày nay ở công ty tôi luôn muốn nói chuyện, trò chuyện với cậu, nhưng mà, ở công ty không tiện lắm, bây giờ đúng lúc có cơ hội, hai chúng ta có thể ở cạnh nhau, hơn nữa có thể ôn lại tình cảm trước đây của chúng ta một chút, cậu nói đúng không nè!”
Vừa nói, Lưu Á Nam vừa sáp qua bên Trần Lạc Thần.
Cánh tay của cô ta, khẽ chạm vào cánh tay Trần Lạc Thần.
Đặc biệt là lúc gắp đồ ăn cho Trần Lạc Thần, cái ngực nhỏ cọ cọ, khiến Trần Lạc Thần được một phen lờ mờ.
Trong lòng nghĩ con nhỏ này rốt cuộc muốn làm gì vậy.
Nhưng vẫn tám chuyện, có một câu tiếp một câu.
Nhưng Trần Lạc Thần cũng phát hiện, lời nói của Lưu Á Nam đều có hơi ám muội, sau đó còn muốn moi móc thông tin, Trần Lạc Thần rốt cuộc là làm sao mà mua được mấy tấm vé vào cửa đó nữa.
Nhưng hiển nhiên đây không phải mục đích chính của cô ta.
Tóm lại nói chuyện qua lại cũng uống vào không ít rượu.
Mặt của Trần Lạc Thần đỏ bừng, thật sự có hơi say rồi.
“Á Nam, đừng uống nữa? Còn uống nữa là say đó!”
Trần Lạc Thần lắc lư cái đầu.
“Ừm ừm, vậy không uống nữa, chúng ta đi thôi! Cậu đưa tôi về được không!”
“Được thôi!”
Sau đó Lưu Á Nam thanh toán, Trần Lạc Thần cùng cô ta về chỗ cô ta ở.
Vốn dĩ, hôm Trần Lạc Thần định moi móc thông tin từ miệng Lưu Á Nam, nhưng, cô ta đều né tránh không nói, cũng không hỏi được cái gì.
Đợi đến sau khi về nhà cô ta.
Cho nên Trần Lạc Thần cũng định rời đi.
“Trần Lạc Thần, cậu đừng đi!”
Đột nhiên, Lưu Á Nam kéo lấy cánh tay của Trần Lạc Thần….
- ------------------
Bình luận facebook