Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1089
Chương 1089:
Nó khiến trái tim mọi người lạnh lẽo đến cùng cực.
Tuy nhiên, Phương Kiển niếp đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bởi vì giọng nói này đã quá quen thuộc với cô.
“Trần Lạc Thần!”
Phương Kiển Niếp ngạc nhiên nói.
“Cái gì? Là Trần Lạc Thần?”
Tây Môn sắc mặt hoảng hốt.
“Trần Thiếu!!”
Và người lớn trẻ khác cũng nhìn nhau.
Trong khoảnh khắc khác, không gian trước mặt đột nhiên biến dạng, Trần Lạc Thần xuất hiện trước mặt mọi người như một bóng ma.
“Trần Thiếu!”
Già trẻ đó tự nhiên biết Trần Lạc Thần, nhìn thấy hắn lúc này không khỏi sợ hãi.
“Trần Lạc Thần!”
Phương Kiển Niếp vội vàng chạy đến bên cạnh Trần Lạc Thần, mấy ngày nay xảy ra chuyện, khiến cô sợ hãi, thậm chí từng nghĩ tới cái chết.
Không ngờ đúng lúc này, Trần Lạc Thần bất ngờ xuất hiện và đứng trước mặt cô.
“Đừng sợ! Hôm nay ta trở về, có thù báo thù, có oán báo oán!”
Trần Lạc Thần lạnh lùng nói.
Tây Môn già trẻ này hiển nhiên đã bị kết án tử hình.
Khi nhiều chàng trai cô gái khác quỳ xuống van xin tha thứ, còn Tây Môn thiếu gia hiển nhiên đang hấp hối k biết nên quỳ hày nên ngồi.
Nhưng lúc này, hắn lại bật cười.
“Hahaha!”
Tây Môn ngẩng đầu cười nói.
Khiến mọi người ng xung quanh không khỏi ngạc nhiên.
” Ngươi cười cái gì?”
Trần Lạc Thần hỏi.
“Haha, ta cười vì ngươi quá ngốc!”
Tây Môn đại thiếu khóe mắt tràn ngập trêu tức giễu cợt: “Trần Lạc Thần, lúc ở Thái Thành, ta nghe nói ngươi cực kỳ xảo quyệt, còn tưởng rằng ngươi là người rất thông minh, không ngờ ngươi lại là một tên ngốc, hoàn toàn là một tên ngốc, nói cho ngưoi biết, ngưoi đã bị lừa!”
“Bị lừa?”
Trần Lạc Thần lạnh lùng hỏi: “Ta bị lừa cái gì? Đây là kế sách gì?”
Hahaha, ngươi không để ý từ lúc gặp Lý Chấn Quốc chết tiệt kia trên đường, đến lúc xuất hiện ở đây, có phải là trùng hợp không? Nói cách khác, chính là đại gia gia dẫn ngươi từng bước tới đây,Ta biết, ngươi đến đây càng sớm càng tốt để cứu bạn của ngươi trước, ta đã đợi ngươi rất lâu!”
Tây Môn nói.
“Đúng vậy, cái này mưu kế này không tệ, thế nhưng mà, ngươi không tính đến sự sống của các ngươi à?”
Trần Lạc Thần cười nhạt.
“Ta biết ngươi muốn nói cái gì, ngươi muốn nói ta không phải đối thủ của ngươi, ngươi có thể dễ dàng giết ta, hahaha, đúng vậy,nhưng tại đây sẽ có 1 vị khách sẽ chăm sóc cho ngươi!”
Nó khiến trái tim mọi người lạnh lẽo đến cùng cực.
Tuy nhiên, Phương Kiển niếp đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bởi vì giọng nói này đã quá quen thuộc với cô.
“Trần Lạc Thần!”
Phương Kiển Niếp ngạc nhiên nói.
“Cái gì? Là Trần Lạc Thần?”
Tây Môn sắc mặt hoảng hốt.
“Trần Thiếu!!”
Và người lớn trẻ khác cũng nhìn nhau.
Trong khoảnh khắc khác, không gian trước mặt đột nhiên biến dạng, Trần Lạc Thần xuất hiện trước mặt mọi người như một bóng ma.
“Trần Thiếu!”
Già trẻ đó tự nhiên biết Trần Lạc Thần, nhìn thấy hắn lúc này không khỏi sợ hãi.
“Trần Lạc Thần!”
Phương Kiển Niếp vội vàng chạy đến bên cạnh Trần Lạc Thần, mấy ngày nay xảy ra chuyện, khiến cô sợ hãi, thậm chí từng nghĩ tới cái chết.
Không ngờ đúng lúc này, Trần Lạc Thần bất ngờ xuất hiện và đứng trước mặt cô.
“Đừng sợ! Hôm nay ta trở về, có thù báo thù, có oán báo oán!”
Trần Lạc Thần lạnh lùng nói.
Tây Môn già trẻ này hiển nhiên đã bị kết án tử hình.
Khi nhiều chàng trai cô gái khác quỳ xuống van xin tha thứ, còn Tây Môn thiếu gia hiển nhiên đang hấp hối k biết nên quỳ hày nên ngồi.
Nhưng lúc này, hắn lại bật cười.
“Hahaha!”
Tây Môn ngẩng đầu cười nói.
Khiến mọi người ng xung quanh không khỏi ngạc nhiên.
” Ngươi cười cái gì?”
Trần Lạc Thần hỏi.
“Haha, ta cười vì ngươi quá ngốc!”
Tây Môn đại thiếu khóe mắt tràn ngập trêu tức giễu cợt: “Trần Lạc Thần, lúc ở Thái Thành, ta nghe nói ngươi cực kỳ xảo quyệt, còn tưởng rằng ngươi là người rất thông minh, không ngờ ngươi lại là một tên ngốc, hoàn toàn là một tên ngốc, nói cho ngưoi biết, ngưoi đã bị lừa!”
“Bị lừa?”
Trần Lạc Thần lạnh lùng hỏi: “Ta bị lừa cái gì? Đây là kế sách gì?”
Hahaha, ngươi không để ý từ lúc gặp Lý Chấn Quốc chết tiệt kia trên đường, đến lúc xuất hiện ở đây, có phải là trùng hợp không? Nói cách khác, chính là đại gia gia dẫn ngươi từng bước tới đây,Ta biết, ngươi đến đây càng sớm càng tốt để cứu bạn của ngươi trước, ta đã đợi ngươi rất lâu!”
Tây Môn nói.
“Đúng vậy, cái này mưu kế này không tệ, thế nhưng mà, ngươi không tính đến sự sống của các ngươi à?”
Trần Lạc Thần cười nhạt.
“Ta biết ngươi muốn nói cái gì, ngươi muốn nói ta không phải đối thủ của ngươi, ngươi có thể dễ dàng giết ta, hahaha, đúng vậy,nhưng tại đây sẽ có 1 vị khách sẽ chăm sóc cho ngươi!”
Bình luận facebook