Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu (Full) - Chương 953
Lục Khả Tình đã tới từ sớm, lúc này cô ấy đang dựa vào cửa sổ phòng riêng, nhìn xe cộ tấp nập bên ngoài.
Hạ An Nhiên bước vào phòng riêng, ngồi đối diện cô ấy.
Lục Khả Tình quay đầu lại, cô ấy nhìn Hạ An Nhiên một cách dịu dàng, cũng chủ động đẩy một ly nước nóng đến trước mặt cô, “Đây là trà đặc biệt của tiệm này, em nếm thử đi.”
Hạ An Nhiên không uống, cô chỉ bình tĩnh nhìn Lục Khả Tình.
Lục Khả Tình bị cô nhìn thì hơi cúi đầu, vẻ dịu dàng trên mặt dần dần trở nên hiu quạnh, “An Nhiên, xin lỗi, có một số chuyện chị đã giấu em.” Nước mắt của cô ấy bất giác chảy xuống từ đáy mắt, “Nhưng chị thật sự rất muốn thử thể hiện ở trước mặt em. . . Chị rất tốt, chị rất hạnh phúc. ..”
Hạ An Nhiên hơi cạn lời, “Chị cần phải giả vờ ở trước mặt tôi sao? Hơn nữa, chị thật rất tốt sao?”
Trong vẻ mặt của Lục Khả Tình
không giấu được sự đau khổ, “Chị cũng không ngờ, chị sẽ thích một người vốn dĩ không thích mình. .
Hạ An Nhiên cũng biết sẽ như vậy.
Thái độ của Giang Thụy Đình trong hôm nay, cô đã nhìn ra rõ ràng.
Vốn dĩ đối phương không quá coi trọng Lục Khả Tình.
Trong mối quan hệ này, cô ấy rõ ràng đang ờ trong tình trạng bị kiểm soát.
Lúc này Hạ An Nhiên cũng không muốn đánh giá mối quan hệ của hai người, mà cô nghiêm túc hỏi: “Có lẽ không phải là hôm nay Giang Thụy Đình mới biết quan hệ cá nhân của hai chúng ta, đúng không?”
Lục Khả Tình lau nước mắt, khai báo đúng sự thật, “Trước đây chị thấy ai đó đã bôi xấu em ở trên Internet, nên chị đã kính nhờ anh ấy che giấu tin tức giúp em. . . Cho nên, có lẽ khi tài liệu bí mật của em bị lộ ra, thì thật ra anh ấy đã biết em rồi.”
Hôm nay gặp Lục Khả Tình ở
bệnh viện, Hạ An Nhiên đã thoáng cảm thấy có điều gì đó kỳ quái.
Từ đầu đến cuối, Lục Khả Tình đều không hỏi tại sao hôm đó cô lại bước vào hội đấu giá.
Giống như cô xuất hiện ờ nhà đấu giá là chuyện đương nhiên.
Như vậy cũng đã chứng tỏ, cô ấy đã biết quan hệ của mình với Lăng Mặc từ lâu và cô ấy càng biết rõ về thân phận của Lăng Mặc.
Nhưng lúc cô tiếp xúc với Lục
Khả Tình, cô chưa từng đề cập đến tình hình của Lãng Mặc ở trước mặt cô ấy lần nào. . .
Cho nên, nhất định là cô ấy đã biết thông quan những cách khác.
Bây giờ xem ra, chắc là Giang Thụy Đình!
Hạ An Nhiên không hiểu, “Giang Thụy Đình có gì tốt? Bởi vì anh ta có tiền sao?”
Lục Khả Tình nhìn Hạ An Nhiên bằng ánh mắt phức tạp, “Anh ấy có ơn cứu mạng chị. . . Hơn nữa,
sau khi chị rời khỏi cô nhi viện, anh ấy là người duy nhất đối xử tốt với chị!”
Hạ An Nhiên hiểu rất rõ tâm lý của Lục Khả Tình . . .
Bọn họ bị vứt ở cô nhi viện, chỉ hy vọng có người đối xử tốt với bọn họ.
Hơn nữa, Giang Thụy Đình còn chiếm được một cái ơn cứu mạng.
Giống như hơn nửa năm trước, sau khi Cố Ngôn Duy cứu cô, rõ ràng là cô rất muốn muốn từ chối
đối phương, nhưng bởi vì ơn cứu mạng, nên cô cũng không thể mở miệng được.
Hạ An Nhiên không nhịn được nhắc nhờ, “Chị cho là đang sống ở xã hội phong kiến sao? Có ơn cứu mạng thì phải lấy thân báo đáp, làm nô tỳ sao?”
Lục Khả Tình lại rơi vào trạng thái đau khổ một lần nữa.
Một lúc lâu sau, cô ấy từ từ ngẩng đầu, nói ra dự định hôm nay của cô ấy.
“Thật ra, những gì hôm nay chị
nói với em ở bệnh viện, chị muốn gây dựng sự nghiệp, cũng không phải là muốn chứng minh giá trị của chị ở trước mặt anh ấy. . . Chỉ là chị muốn rời khỏi anh ấy, chia tay anh ấy, thử cuộc sống mới và bắt đầu mở lòng một lần nữa. ..”
Hạ An Nhiên bước vào phòng riêng, ngồi đối diện cô ấy.
Lục Khả Tình quay đầu lại, cô ấy nhìn Hạ An Nhiên một cách dịu dàng, cũng chủ động đẩy một ly nước nóng đến trước mặt cô, “Đây là trà đặc biệt của tiệm này, em nếm thử đi.”
Hạ An Nhiên không uống, cô chỉ bình tĩnh nhìn Lục Khả Tình.
Lục Khả Tình bị cô nhìn thì hơi cúi đầu, vẻ dịu dàng trên mặt dần dần trở nên hiu quạnh, “An Nhiên, xin lỗi, có một số chuyện chị đã giấu em.” Nước mắt của cô ấy bất giác chảy xuống từ đáy mắt, “Nhưng chị thật sự rất muốn thử thể hiện ở trước mặt em. . . Chị rất tốt, chị rất hạnh phúc. ..”
Hạ An Nhiên hơi cạn lời, “Chị cần phải giả vờ ở trước mặt tôi sao? Hơn nữa, chị thật rất tốt sao?”
Trong vẻ mặt của Lục Khả Tình
không giấu được sự đau khổ, “Chị cũng không ngờ, chị sẽ thích một người vốn dĩ không thích mình. .
Hạ An Nhiên cũng biết sẽ như vậy.
Thái độ của Giang Thụy Đình trong hôm nay, cô đã nhìn ra rõ ràng.
Vốn dĩ đối phương không quá coi trọng Lục Khả Tình.
Trong mối quan hệ này, cô ấy rõ ràng đang ờ trong tình trạng bị kiểm soát.
Lúc này Hạ An Nhiên cũng không muốn đánh giá mối quan hệ của hai người, mà cô nghiêm túc hỏi: “Có lẽ không phải là hôm nay Giang Thụy Đình mới biết quan hệ cá nhân của hai chúng ta, đúng không?”
Lục Khả Tình lau nước mắt, khai báo đúng sự thật, “Trước đây chị thấy ai đó đã bôi xấu em ở trên Internet, nên chị đã kính nhờ anh ấy che giấu tin tức giúp em. . . Cho nên, có lẽ khi tài liệu bí mật của em bị lộ ra, thì thật ra anh ấy đã biết em rồi.”
Hôm nay gặp Lục Khả Tình ở
bệnh viện, Hạ An Nhiên đã thoáng cảm thấy có điều gì đó kỳ quái.
Từ đầu đến cuối, Lục Khả Tình đều không hỏi tại sao hôm đó cô lại bước vào hội đấu giá.
Giống như cô xuất hiện ờ nhà đấu giá là chuyện đương nhiên.
Như vậy cũng đã chứng tỏ, cô ấy đã biết quan hệ của mình với Lăng Mặc từ lâu và cô ấy càng biết rõ về thân phận của Lăng Mặc.
Nhưng lúc cô tiếp xúc với Lục
Khả Tình, cô chưa từng đề cập đến tình hình của Lãng Mặc ở trước mặt cô ấy lần nào. . .
Cho nên, nhất định là cô ấy đã biết thông quan những cách khác.
Bây giờ xem ra, chắc là Giang Thụy Đình!
Hạ An Nhiên không hiểu, “Giang Thụy Đình có gì tốt? Bởi vì anh ta có tiền sao?”
Lục Khả Tình nhìn Hạ An Nhiên bằng ánh mắt phức tạp, “Anh ấy có ơn cứu mạng chị. . . Hơn nữa,
sau khi chị rời khỏi cô nhi viện, anh ấy là người duy nhất đối xử tốt với chị!”
Hạ An Nhiên hiểu rất rõ tâm lý của Lục Khả Tình . . .
Bọn họ bị vứt ở cô nhi viện, chỉ hy vọng có người đối xử tốt với bọn họ.
Hơn nữa, Giang Thụy Đình còn chiếm được một cái ơn cứu mạng.
Giống như hơn nửa năm trước, sau khi Cố Ngôn Duy cứu cô, rõ ràng là cô rất muốn muốn từ chối
đối phương, nhưng bởi vì ơn cứu mạng, nên cô cũng không thể mở miệng được.
Hạ An Nhiên không nhịn được nhắc nhờ, “Chị cho là đang sống ở xã hội phong kiến sao? Có ơn cứu mạng thì phải lấy thân báo đáp, làm nô tỳ sao?”
Lục Khả Tình lại rơi vào trạng thái đau khổ một lần nữa.
Một lúc lâu sau, cô ấy từ từ ngẩng đầu, nói ra dự định hôm nay của cô ấy.
“Thật ra, những gì hôm nay chị
nói với em ở bệnh viện, chị muốn gây dựng sự nghiệp, cũng không phải là muốn chứng minh giá trị của chị ở trước mặt anh ấy. . . Chỉ là chị muốn rời khỏi anh ấy, chia tay anh ấy, thử cuộc sống mới và bắt đầu mở lòng một lần nữa. ..”
Bình luận facebook