Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 666
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 666:
Một võ sĩ Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng, lúc này hai đầu gối như nhũn ra, quỳ xuống đất, trong miệng liên tục cầu xin tha thứ.
“Chiến thần Thiên Vũ! Là chúng tôi… chúng tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn! Van xin ngài bỏ qua cho tôi một mạng! Tôi thật sự không cố ý mạo phạm!”
Thật ra thì, tiếng cầu xin tha thứ của võ sĩ này, mặc dù không chịu nổi, nhưng nó cũng đại biểu cho tiếng lòng của toàn bộ Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng!
Người khác không biết ý nghĩa sau lưng danh hiệu Vua Ninjia là cái gì, nhưng trong lòng bọn họ biết rõ!
Người có thực lực mạnh nhất Đông Hoàng, còn không địch lại Tân Vũ Phong!
Những người như bọn họ, có lực gì mà đối chiến chứ?
Tuy nhiên những người khác lại không biết.
Thấy người Đông Hoàng cầu xin tha thứ, trên mặt bọn họ đều lộ ra thần sắc khinh thường.
“Vô dụng, thế mà lại quỳ xuống cầu xin tha thứ!”
“Chẳng trách người Đại Hạ gọi Đông Hoàng các người là nước nhỏ, còn gọi các người là cướp biển!”
“Đệch mợ!”.
Một người trong Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng mặt đỏ lên, phản bác: “Các người thì biết cái gì! Các người biết Vua Ninjia đại biểu cho lực lượng thể nào không! Ngay cả Vua Ninjia cũng không đánh lại Tần Vũ Phong, chúng tôi còn có thể làm gì?”
“Tự biết không địch lại, bảo toàn lui thân, về sau mới có thể xuất lực vì Đông Hoàng chúng tôi! Đây là chiến thuật!”
Trước mắt, năm tổ chức lớn đoàn kết một lòng kia, cứ như vậy nổi lên lục đục.
Trong mắt Tần Vũ Phong, thoáng qua thần sắc châm chọc nhàn nhạt, không để ý đến trận lục đục này, mở miệng nói: “Cam kết của tôi trước đó, vẫn có hiệu lực”
“Tự cắt một cánh tay, cút ra khỏi Đông Hải, tôi có thể tha cho cậu một mạng!”
Nghe vậy, võ sĩ Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng mở miệng cầu xin trước đó, không hề do dự quá nhiều, quả quyết tự cắt đứt một cánh tay!
Như vậy ở trước mặt Tân Vũ Phong, cũng miễn cưỡng được tính là một cuộc mua bán!
Tân Vũ Phong cũng ngẩn ra, anh vốn cho rằng, đối phương còn phải cân nhắc một thời gian, xoắn xuýt một chút, sau đó bởi vì không xuống tay được đối với bản thân mà chém nhau…
Ngược lại không nghĩ tới, anh ta quả quyết như vậy.
Xem ra người Đông Hoàng thích mổ bụng tự tử, quả nhiên không phải lời đồn… Võ sĩ Đông Hoàng tự cắt một cánh tay không dừng lại quá lâu, lảo đảo lắc lư đứng lên, đi về phía cửa ra hầm than đá.
Năm trăm tướng đi của Doanh trại Thần Sách, đều ngăn ở cửa ra hầm than, nhìn thấy võ sĩ cụt tay đó đi tới, lại nhìn về phía Tân Vũ Phong. Thiên Vũ đại nhân, cho đến bây giờ vẫn không có đạo lý thu hồi mệnh lệnh đã ban hành.
Nói tha cho đối phương, đó chính là tha cho đối phương.
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách thấy tình hình này, cũng không có dị nghị gì, rất nhanh nhường ra một cái cửa, để anh ta rời đi.
Đông đảo quân tinh nhuệ của phe địch, nhìn thấy võ sĩ Đông Hoàng tự cắt một cánh tay rồi rời đi, cũng không do dự nữa, lại không nói người Đông Hoàng hèn yếu nhát gan gì nữa cả, bản thân cũng dồn dập noi theo.
Những người còn lại, hoặc là tự cắt cánh tay, hoặc là để cho đồng bạn hỗ trợ, rối rít noi theo cách làm của anh ta, cụt tay cầu sinh.
Dẫu sao, so với tánh mạng, chẳng qua chỉ cắt một cánh tay, vẫn có thể chấp nhận được…
Đương nhiên, những người té xuống đất không bò dậy nổi, cũng có người sống, đại đa số đều mất một hai món ở trên người, hoặc là gãy tay hoặc là gãy chân, tay chân đứt rời cũng không ít, bọn họ bị nhóm bạn kéo đi, định rời khỏi.
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách thấy vậy, nghĩ rằng so với tự cắt cánh tay cũng không có gì khác nhau, nên cũng nhường đường.
Rất nhanh, hầu hết đám người đã rời đi, để lại mặt đất đầy hài cốt chân tay gãy.
Có một số võ sĩ Đông Hoàng, bởi vì từ nhỏ tiếp nhận nền giáo dục tẩy não, cho nên mổ bụng tự sát ngay tại chỗ.
Giờ phút này, ngoại trừ Doanh trại Thần Sách, ở hiện trường gần như không còn người nào sống.
Số ít mấy người vẫn còn do dự, không tàn nhẫn tự cắt cụt tay được.
Ngay sau đó, Tần Vũ Phong đưa ánh mắt nhìn về phía Caesar của tổ chức Kỵ Sĩ Tử Thần, Hughes của tổ chức Hắc Ám của hai anh em Heller, Helen, Stuker của Đại bàng Pampas.
Tân Vũ Phong nhìn bọn họ, rút thanh đao dài, mũi nhọn nhắm thẳng về phía đám người, nhàn nhạt mở miệng:
“Làm sao, các người còn muốn tái chiến à?”
------
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
**********
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 666:
Một võ sĩ Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng, lúc này hai đầu gối như nhũn ra, quỳ xuống đất, trong miệng liên tục cầu xin tha thứ.
“Chiến thần Thiên Vũ! Là chúng tôi… chúng tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn! Van xin ngài bỏ qua cho tôi một mạng! Tôi thật sự không cố ý mạo phạm!”
Thật ra thì, tiếng cầu xin tha thứ của võ sĩ này, mặc dù không chịu nổi, nhưng nó cũng đại biểu cho tiếng lòng của toàn bộ Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng!
Người khác không biết ý nghĩa sau lưng danh hiệu Vua Ninjia là cái gì, nhưng trong lòng bọn họ biết rõ!
Người có thực lực mạnh nhất Đông Hoàng, còn không địch lại Tân Vũ Phong!
Những người như bọn họ, có lực gì mà đối chiến chứ?
Tuy nhiên những người khác lại không biết.
Thấy người Đông Hoàng cầu xin tha thứ, trên mặt bọn họ đều lộ ra thần sắc khinh thường.
“Vô dụng, thế mà lại quỳ xuống cầu xin tha thứ!”
“Chẳng trách người Đại Hạ gọi Đông Hoàng các người là nước nhỏ, còn gọi các người là cướp biển!”
“Đệch mợ!”.
Một người trong Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng mặt đỏ lên, phản bác: “Các người thì biết cái gì! Các người biết Vua Ninjia đại biểu cho lực lượng thể nào không! Ngay cả Vua Ninjia cũng không đánh lại Tần Vũ Phong, chúng tôi còn có thể làm gì?”
“Tự biết không địch lại, bảo toàn lui thân, về sau mới có thể xuất lực vì Đông Hoàng chúng tôi! Đây là chiến thuật!”
Trước mắt, năm tổ chức lớn đoàn kết một lòng kia, cứ như vậy nổi lên lục đục.
Trong mắt Tần Vũ Phong, thoáng qua thần sắc châm chọc nhàn nhạt, không để ý đến trận lục đục này, mở miệng nói: “Cam kết của tôi trước đó, vẫn có hiệu lực”
“Tự cắt một cánh tay, cút ra khỏi Đông Hải, tôi có thể tha cho cậu một mạng!”
Nghe vậy, võ sĩ Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng mở miệng cầu xin trước đó, không hề do dự quá nhiều, quả quyết tự cắt đứt một cánh tay!
Như vậy ở trước mặt Tân Vũ Phong, cũng miễn cưỡng được tính là một cuộc mua bán!
Tân Vũ Phong cũng ngẩn ra, anh vốn cho rằng, đối phương còn phải cân nhắc một thời gian, xoắn xuýt một chút, sau đó bởi vì không xuống tay được đối với bản thân mà chém nhau…
Ngược lại không nghĩ tới, anh ta quả quyết như vậy.
Xem ra người Đông Hoàng thích mổ bụng tự tử, quả nhiên không phải lời đồn… Võ sĩ Đông Hoàng tự cắt một cánh tay không dừng lại quá lâu, lảo đảo lắc lư đứng lên, đi về phía cửa ra hầm than đá.
Năm trăm tướng đi của Doanh trại Thần Sách, đều ngăn ở cửa ra hầm than, nhìn thấy võ sĩ cụt tay đó đi tới, lại nhìn về phía Tân Vũ Phong. Thiên Vũ đại nhân, cho đến bây giờ vẫn không có đạo lý thu hồi mệnh lệnh đã ban hành.
Nói tha cho đối phương, đó chính là tha cho đối phương.
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách thấy tình hình này, cũng không có dị nghị gì, rất nhanh nhường ra một cái cửa, để anh ta rời đi.
Đông đảo quân tinh nhuệ của phe địch, nhìn thấy võ sĩ Đông Hoàng tự cắt một cánh tay rồi rời đi, cũng không do dự nữa, lại không nói người Đông Hoàng hèn yếu nhát gan gì nữa cả, bản thân cũng dồn dập noi theo.
Những người còn lại, hoặc là tự cắt cánh tay, hoặc là để cho đồng bạn hỗ trợ, rối rít noi theo cách làm của anh ta, cụt tay cầu sinh.
Dẫu sao, so với tánh mạng, chẳng qua chỉ cắt một cánh tay, vẫn có thể chấp nhận được…
Đương nhiên, những người té xuống đất không bò dậy nổi, cũng có người sống, đại đa số đều mất một hai món ở trên người, hoặc là gãy tay hoặc là gãy chân, tay chân đứt rời cũng không ít, bọn họ bị nhóm bạn kéo đi, định rời khỏi.
Các tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách thấy vậy, nghĩ rằng so với tự cắt cánh tay cũng không có gì khác nhau, nên cũng nhường đường.
Rất nhanh, hầu hết đám người đã rời đi, để lại mặt đất đầy hài cốt chân tay gãy.
Có một số võ sĩ Đông Hoàng, bởi vì từ nhỏ tiếp nhận nền giáo dục tẩy não, cho nên mổ bụng tự sát ngay tại chỗ.
Giờ phút này, ngoại trừ Doanh trại Thần Sách, ở hiện trường gần như không còn người nào sống.
Số ít mấy người vẫn còn do dự, không tàn nhẫn tự cắt cụt tay được.
Ngay sau đó, Tần Vũ Phong đưa ánh mắt nhìn về phía Caesar của tổ chức Kỵ Sĩ Tử Thần, Hughes của tổ chức Hắc Ám của hai anh em Heller, Helen, Stuker của Đại bàng Pampas.
Tân Vũ Phong nhìn bọn họ, rút thanh đao dài, mũi nhọn nhắm thẳng về phía đám người, nhàn nhạt mở miệng:
“Làm sao, các người còn muốn tái chiến à?”
------
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
Bình luận facebook