Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 656
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 656:
Tần Vũ Phong mở mắt, đôi mắt hoàn toàn vô hồn, toàn thân đầy nhuệ khí.
Thần tướng ý chí như rồng!
Thần tượng mạnh nhất cổ đại cùng với với ý chí chiến đấu của thần tượng mạnh
nhất kiếp này hòa lại với nhau.
Sự hòa hợp ý chí đã giúp Tần Vũ Phong với Ngân thương trong tay hợp nhất làm một.
“Gầm”
Tân Vũ Phong phát ra tiếng huýt dài rất thoải mái.
Ngân thương và người đều bị bao trùm bởi một lớp ánh sáng rồng bạc.
“Xưa có Trương Tử Long ở trận chiến Trường Bản chém giết hung mãnh, cuối cùng đã chủ động rút lui”.
Cảnh tượng một ngàn năm trước tàn sát đẫm máu trên trận chiến Trường Bản, Trương Tử Long gào thét vui mừng tột độ tựa như xuất hiện trước mắt Tần Vũ Phong.
“Người xưa còn như vậy, huống chi tôi nay thân làm thần bảo hộ Đại Hạ!”
Ngân thương trong tay Tần Vũ Phong, giương cao lên trời, cuốn cơn gió mạnh theo hướng thẳng về phía năm người đứng đầu nằm tổ chức.
“Lấy danh nghĩa điều chỉnh Đông Hải, lấy danh nghĩa bảo vệ thanh danh Đại Hạ!”
“Hôm nay tôi là Tần Thiên Vũ, một người một giáo, khiêu chiến với thể lực của năm tổ chức các người, tuyệt đối không thua gì người xưa!”
“Đến đây! Quyết chiến đến cùng!”
Tần Vũ Phong vừa dứt lời, sức mạnh cuồng phong dưới bàn chân bùng phát.
Ngân thương vung ra mạnh mẽ như rồng.
Tần Vũ Phong luôn cầm ngân thương trong tay, một người một giáo, thể
mạnh áp đảo, không gì có thể phá vỡ được.
Trước tiên là một chút ánh sáng lạnh lẽ rồi sau đó vung giáo như rồng.
Nhờ có sự giúp sức của đầu nhọn, trong phút chốc Tần Vũ Phong đã xông về phía doanh trại.
Tinh thần cao đến mức chẳng thể nào ngăn cản được.
Đối mặt với hai ngàn năm trăm năm tướng sĩ của năm tổ chức, tất cả đều bị khí thế có thể nuốt chửng núi sông gây chấn động, đồng loạt lùi bước.
Sau đó, các thống lĩnh đều phản ứng lại.
Đại chiến sắp đến, sao có thể chùn bước.
“Toàn bộ nổ súng!” Y Mặc Nặc Phu bình tĩnh phát hiệu lệnh.
Tiếng súng bất ngờ vang lên! “Đùng đùng đùng!”
Súng bắn tỉa liên tục phát ra tiếng tạch tạch tạch, tất cả mọi người đều bị sức giật của súng làm cho hai vai và bàn tay tê cứng, nhưng không ai dám dừng lại.
Năm trăm tay súng tinh nhuệ đồng thời kéo cò bắn ra tên lửa dệt giữa không trung như mưa bom bão đạn trút xuống một mình Tần Vũ Phong.
Tiếng súng lớn nổ vang trời!
Năm trăm người đồng thời nổ súng, có thể được xem là thanh thể lẫy lừng.
Hơn nữa, toàn bộ đều chỉ tập trung tấn công một mình Tần Vũ Phong.
Nhưng một mình Tần Vũ Phong có thể chống lại được mưa bom bão đạn bố trí dày đặc như mạng lưới kia, đạn rơi vào Thanh Long Huyền Vũ, còn những người doanh trại Thần Sách đều lạnh toát mồ hôi.
Theo lẽ thường tình mà nói, một người rất khó thoát khỏi mưa bão bom đạn dày đặc.
Nhưng Tần Vũ Phong này sao có thể tính là lẽ thường tình.
Lửa đạn bố trí dày đặc chỉ tấn công một mình Tần Vũ Phong, nhưng Tần Vũ Phong không tiến cũng không lùi, chỉ đứng nguyên tại chỗ, ngân thương màu bạc bắt đầu vung ra.
Súng càng kéo càng nhanh, đến cuối cùng ngay cả cái bóng cũng không thấy rõ.
Còn các tướng sĩ doanh trại Thần Sách phía sau Tần Vũ Phong vốn nhìn không rõ bên trong thế nào. Chỉ biết là Tần Vũ Phong bị mưa bom bão đạn vây quanh.
Khói súng mịt mù khắp nơi.
Bất kỳ ai vào trong đều sẽ bị đánh tơi bờ.
“Thiên Vũ đại nhân!”
Từng tiếng gào thét đau thương vàng tận mây xa.
------
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
**********
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 656:
Tần Vũ Phong mở mắt, đôi mắt hoàn toàn vô hồn, toàn thân đầy nhuệ khí.
Thần tướng ý chí như rồng!
Thần tượng mạnh nhất cổ đại cùng với với ý chí chiến đấu của thần tượng mạnh
nhất kiếp này hòa lại với nhau.
Sự hòa hợp ý chí đã giúp Tần Vũ Phong với Ngân thương trong tay hợp nhất làm một.
“Gầm”
Tân Vũ Phong phát ra tiếng huýt dài rất thoải mái.
Ngân thương và người đều bị bao trùm bởi một lớp ánh sáng rồng bạc.
“Xưa có Trương Tử Long ở trận chiến Trường Bản chém giết hung mãnh, cuối cùng đã chủ động rút lui”.
Cảnh tượng một ngàn năm trước tàn sát đẫm máu trên trận chiến Trường Bản, Trương Tử Long gào thét vui mừng tột độ tựa như xuất hiện trước mắt Tần Vũ Phong.
“Người xưa còn như vậy, huống chi tôi nay thân làm thần bảo hộ Đại Hạ!”
Ngân thương trong tay Tần Vũ Phong, giương cao lên trời, cuốn cơn gió mạnh theo hướng thẳng về phía năm người đứng đầu nằm tổ chức.
“Lấy danh nghĩa điều chỉnh Đông Hải, lấy danh nghĩa bảo vệ thanh danh Đại Hạ!”
“Hôm nay tôi là Tần Thiên Vũ, một người một giáo, khiêu chiến với thể lực của năm tổ chức các người, tuyệt đối không thua gì người xưa!”
“Đến đây! Quyết chiến đến cùng!”
Tần Vũ Phong vừa dứt lời, sức mạnh cuồng phong dưới bàn chân bùng phát.
Ngân thương vung ra mạnh mẽ như rồng.
Tần Vũ Phong luôn cầm ngân thương trong tay, một người một giáo, thể
mạnh áp đảo, không gì có thể phá vỡ được.
Trước tiên là một chút ánh sáng lạnh lẽ rồi sau đó vung giáo như rồng.
Nhờ có sự giúp sức của đầu nhọn, trong phút chốc Tần Vũ Phong đã xông về phía doanh trại.
Tinh thần cao đến mức chẳng thể nào ngăn cản được.
Đối mặt với hai ngàn năm trăm năm tướng sĩ của năm tổ chức, tất cả đều bị khí thế có thể nuốt chửng núi sông gây chấn động, đồng loạt lùi bước.
Sau đó, các thống lĩnh đều phản ứng lại.
Đại chiến sắp đến, sao có thể chùn bước.
“Toàn bộ nổ súng!” Y Mặc Nặc Phu bình tĩnh phát hiệu lệnh.
Tiếng súng bất ngờ vang lên! “Đùng đùng đùng!”
Súng bắn tỉa liên tục phát ra tiếng tạch tạch tạch, tất cả mọi người đều bị sức giật của súng làm cho hai vai và bàn tay tê cứng, nhưng không ai dám dừng lại.
Năm trăm tay súng tinh nhuệ đồng thời kéo cò bắn ra tên lửa dệt giữa không trung như mưa bom bão đạn trút xuống một mình Tần Vũ Phong.
Tiếng súng lớn nổ vang trời!
Năm trăm người đồng thời nổ súng, có thể được xem là thanh thể lẫy lừng.
Hơn nữa, toàn bộ đều chỉ tập trung tấn công một mình Tần Vũ Phong.
Nhưng một mình Tần Vũ Phong có thể chống lại được mưa bom bão đạn bố trí dày đặc như mạng lưới kia, đạn rơi vào Thanh Long Huyền Vũ, còn những người doanh trại Thần Sách đều lạnh toát mồ hôi.
Theo lẽ thường tình mà nói, một người rất khó thoát khỏi mưa bão bom đạn dày đặc.
Nhưng Tần Vũ Phong này sao có thể tính là lẽ thường tình.
Lửa đạn bố trí dày đặc chỉ tấn công một mình Tần Vũ Phong, nhưng Tần Vũ Phong không tiến cũng không lùi, chỉ đứng nguyên tại chỗ, ngân thương màu bạc bắt đầu vung ra.
Súng càng kéo càng nhanh, đến cuối cùng ngay cả cái bóng cũng không thấy rõ.
Còn các tướng sĩ doanh trại Thần Sách phía sau Tần Vũ Phong vốn nhìn không rõ bên trong thế nào. Chỉ biết là Tần Vũ Phong bị mưa bom bão đạn vây quanh.
Khói súng mịt mù khắp nơi.
Bất kỳ ai vào trong đều sẽ bị đánh tơi bờ.
“Thiên Vũ đại nhân!”
Từng tiếng gào thét đau thương vàng tận mây xa.
------
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
Bình luận facebook