• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy Full dịch (24 Viewers)

  • Chương 3297

Dù sao bây giờ Sở Lạc Ninh mới hai mươi mốt tuổi, còn bốn năm nữa mới hai mươi lăm, đến lúc đó mới kết hôn được. Trong mấy năm này vợ anh không thể đến quân doanh cùng anh, nhưng nếu cô học nghiên cứu sinh ở bên đó thì có thể tìm được một lý do rất ổn rồi.

An Hinh Duyệt nghe Sở Lạc Ninh nói vậy, bỗng chốc thấy phấn khích hẳn lên, “Được thật hả anh?”

Vốn dĩ cô còn định học thêm vài năm nghiên cứu sinh để vừa học vừa đợi anh, không ngờ bây giờ có thể tới đó cùng anh luôn rồi.

Cho nên trong lúc An Phong Dương không hề hay biết, chuyện đi học nghiên cứu sinh của An Hinh Duyệt đã được Sở Lạc Ninh quyết định.

Hai đứa con trai nhà họ Sở, đứa này nham hiểm hơn đứa kia, ai cũng biết chuyện đó.

Mà Kiều Vi Nhã gọi video với Sư Niệm rất lâu nhưng vẫn không nói được câu kia. Nhìn Sở Húc Ninh đi đi lại lại trong màn hình, cô vẫn không biết làm sao mới mở lời được.

“Không phải chứ, chồng chị làm gì vậy? Cứ đi đi lại lại.” Kiều Vi Nhã cuối cùng cũng bắt vào vấn đề rồi.

“Phơi quần áo.” Sư Niệm nhìn người đàn ông đang đứng ngoài ban công phơi đồ, lại quay đầu nhìn Kiều Vi Nhã trong màn hình, “Rốt cuộc em định nói gì, cứ nói đi.”

Kiều Vi Nhã âm thầm lôi mấy người kia mắng cho một trận lên bờ xuống ruộng rồi mới nói, “Thì là một vấn đề do lịch sử để lại, cũng là chuyện liên lụy tới hai người thời gian gần đây, cho nên có lẽ cần Sở Húc Ninh đi cùng đám người kia một chuyến.”

“Vấn đề về Bạch Hoành phải không?” Sư Niệm ngồi thẳng dậy, sau đó nhìn Sở Húc Ninh đang bước ra từ ban công, “Các em tìm được sào huyệt của chúng rồi à?”

“Hình như là vậy, cho nên là...”

Câu này Kiều Vi Nhã thực sự không thể nói ra được, dù sao Sư Niệm cũng vừa mới sảy thai.

“Chị biết rồi, chuyện này chị sẽ nói lại với anh ấy.” Sư Niệm nói thẳng rồi tắt cuộc gọi, nhìn về phía Sở Húc Ninh, “Mấy đứa kia tìm được sào huyệt của Bạch Hoành rồi, giờ cần phải đi đào nó ra.”

Sở Húc Ninh ngồi xuống cạnh giường, anh cũng nghe thấy câu vừa rồi rồi.

“Cần anh đi cùng à?” Sở Húc Ninh hỏi.

“Chuyện riêng nên chỉ có thể tự đi, nhưng em bây giờ...” Sư Niệm rất phiền lòng vì sức khỏe hiện tại của mình, căn bản không thể ra ngoài được.

Sở Húc Ninh vỗ vỗ lên mu bàn tay cô, “Để anh sắp xếp một số chuyện trước rồi sẽ qua đó với chúng nó.”

Sư Niệm gật đầu, “Em muốn về thành phố A với anh, có dì chăm sóc cho em, anh cũng không cần lo lắng.”

Sở Húc Ninh đồng ý, anh đứng dậy lo liệu mọi việc. Sau khi anh đi rồi, Sư Niệm cũng gọi cho Triệu Uyển Uyển, hỏi xem gần đây dì cô có quay phim không. Nếu dì cô quay phim, cô chỉ có thể về nhà họ Sở trước thôi.

Nhận được điện thoại của Sư Niệm, nghe câu hỏi của cô xong, Triệu Uyển Uyển thấy xót xa, “Con vừa kết hôn đã coi dì như người ngoài rồi hả, về nhà còn cần phải hỏi xem dì có thời gian không nữa?”

“Không phải thế, con sợ dì đang bận quay phim, sức khỏe con không tốt, không thể ở nhà một mình, cho nên con mới hỏi vậy thôi mà.” Sư Niệm vội vàng giải thích, “Dì ơi, con không có ý đó đâu.”

Triệu Uyển Uyển nghe lời giải thích của cô mà bật cười, “Con bé ngốc này, lúc trước bảo con về nhà, ba con cứ bảo đợi đã. Nếu đã muốn về thì mau chóng về đây đi, thời gian này dì không có hoạt động gì cả.”

Sư Niệm đồng ý với dì cô, ngắt cuộc gọi rồi bắt đầu thu dọn qua.

Không diệt trừ được Bạch Hoành, hắn sẽ không bao giờ ngừng lại, họ sẽ luôn ở thế bị động không thể yên ổn.

Cho nên, sau lần này, hy vọng mọi thứ có thể quay lại với quỹ đạo vốn có của nó.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom