• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy Full dịch (142 Viewers)

  • Chương 3043

Mẹ của cô chẳng hiểu gì cả, rõ ràng người chịu thiệt thòi là cô cơ mà.

“Em nổi nóng với ai thế hả?” Sở Lạc Duy trầm giọng nói: “Không thấy mặt ba cũng biến sắc rồi đấy hả. Ba còn chẳng nỡ to tiếng với mẹ một câu mà em quát tháo cái gì.”

“Mẹ cũng đâu thể như vậy được, em không tủi thân chắc? Em không nói thì mẹ không cảm thấy em tủi thân đúng không? Dựa vào đâu mà bắt em đi nói với ông ngoại là em không để ý tất cả những chuyện mà Mạch Thụy làm với em? Em để ý chết đi được ấy chứ!” Sở Lạc Nhất ngồi phịch xuống giường tóm chặt lấy quần áo của mình.

“Em có bị ngốc hả?” Sở Lạc Duy ngồi xuống bên cạnh em gái, nhìn dáng vẻ tội nghiệp của cô liền đưa tay xoa đầu Sở Lạc Nhất rồi nói: “Trong nhà này ai là người thương em nhất?”

“Ba!!!” Sở Lạc Nhất không chút do dự trả lời.

Sở Lạc Duy thở dài: “Là mẹ. Thân phận của em rất đặc biệt, mỗi lần em ra ngoài là cả ngày mẹ cứ lo ngay ngáy sợ em sẽ gặp phải chuyện gì đó không may. Lúc em không ở nhà mẹ ăn cơm cũng không ngon. Lần nào cũng phải để ba xác nhận được em thực sự không có việc gì mới chịu ăn cơm đấy.”

Sở Lạc Nhất cúi đầu: “Lần nào mẹ cũng mắng em mà.”

“Không mắng em thì từ nhỏ đến lớn em đã phạm biết bao nhiêu lỗi lầm rồi?” Sở Lạc Duy híp mắt nhìn em gái của mình: “Cũng đâu phải em không biết tính khí của mình, từ nhỏ đã ngông nghênh lại cộng thêm cái thân phận này! Nếu không có mẹ răn đe thì em đã sớm bị coi là yêu quái bắt đi rồi!”

Sở Lạc Nhất cúi đầu, hình như đúng là như vậy.

Từ nhỏ đến lớn được anh trai thương yêu, được ba cưng chiều lại được cả Đậu Nghiền bảo vệ cho nên Sở Lạc Nhất cực kỳ ngông nghênh. Thế nhưng cứ lần nào gặp phải rắc rối cô sẽ bị mẹ mắng cho một trận, cho nên lần sau có thấy rắc rối thì cô cũng không dám đâm thẳng vào.

“Cái tính tình nóng nảy như lửa này của em là từ đâu ra thế hả?” Sở Lạc Duy thấy em gái đã bình tĩnh lại liền dúi đầu cô một cái.

“Em mách ba anh nói ba nóng nảy như lửa!” Sở Lạc Nhất uy hiếp.

Phải biết rằng bà nội luôn nói cái tính tình này của cô là giống ba của cô nhất.

“Nếu anh không phải là anh trai của em thì anh đã đập em rồi!” Sở Lạc Duy trừng mắt nhìn em gái.

Sở Lạc Nhất hừ một cái, sau đó tựa đầu vào vai Sở Lạc Duy, nói: “Nhưng mà mẹ chẳng hiểu em gì cả.”

So với Sở Lạc Ninh thì quan hệ của Sở Lạc Duy với Sở Lạc Nhất có tốt hơn một chút. Dù sao cả hai đứa đã ở bên cạnh nhau từ lúc còn trong bụng mẹ.

Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn em gái mình: “Em cảm thấy chuyện mà mẹ bảo em đi nói với ông ngoại là muốn em nói em không để ý mấy chuyện kia sao?”

“Rõ ràng là ý đó còn gì.” Sở Lạc Nhất kiên trì giữ vững lập trường của mình.

Sở Lạc Duy lập tức vỗ một cái lên gáy của cô: “Đầu em to như thế chỉ là để có chỗ thừa kế khuôn mặt này của ba thôi sao?”

“Anh mắng ai không có não thế hả?” Sở Lạc Nhất lớn tiếng cãi lại, đừng tưởng nói kháy kiểu đó thì cô không hiểu nhé.

Sở Lạc Duy dùng ánh mắt “em thử nói xem” mà nhìn em gái của mình.

Sở Lạc Nhất cúi đầu, bất mãn nói: “Dù sao thì đó cũng là ý của mẹ mà.”

“Cái đồ đầu gỗ này! Nếu ý là vậy thì anh kéo em lên đây để làm gì?”

“Chẳng phải là do anh sợ em bị ba đánh sao?” Sở Lạc Nhất nói một cách đương nhiên.

Vẻ mặt của Sở Lạc Duy như đang muốn nói “thật quá mất mặt khi cùng em nằm chung trong bụng mẹ suốt mười tháng trời!“. Cậu nói: “Anh hỏi em, mẹ với ông ngoại có quan hệ như thế nào hả?”

“Con gái và ba đó! Là người thân!” Sở Lạc Nhất nghiến răng nói ra từ người thân. Cô rất nhỏ nhen, ông ngoại của cô chỉ có một cô cháu gái này thôi, cả đời này cũng đừng hòng thay đổi!

Sở Lạc Duy dở khóc dở cười nhìn em gái: “Thế em với mẹ thì là gì?”

“Đương nhiên em là con gái mẹ!”

“Đều là con gái thế tại sao em không thể đứng ở vị trí của mẹ để suy nghĩ chứ hả?” Sở Lạc Duy bất đắc dĩ nhìn em gái: “Không có chuyện mẹ để em phải chịu thiệt thòi đâu! Nếu như chính em đi nói chuyện với ông ngoại thì em thử nghĩ xem liệu ông ngoại sẽ để em chịu thiệt thòi sao? Trái lại, ông ngoại còn cảm thấy vui vì cháu gái của ông tốt hơn cái đồ giả mạo kia bao nhiêu. Như vậy ông ngoại sẽ mở lòng ra. Ông thương em như vậy sao có thể để em chịu thiệt được hả?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom