• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy Full dịch (137 Viewers)

  • Chương 2555

“Cứ dùng kỹ xảo thì mọi người cũng khỏi cần diễn nữa.” Phong Phong đột nhiên lên tiếng khiến cho nam phụ nghẹn họng không nói được gì, yêu cầu của Phong Phong còn cao hơn cả yêu cầu của đạo diễn, hơn nữa ở đây không một ai có thể cùng đứng cùng ngồi với anh cả.

Triệu Uyển Uyển khẽ run người, nói: “Không sao đâu, tôi có thể làm được mà!” Cô nói rồi quay đầu nhìn về phía nam phụ, sau đó khẽ gật đầu một cái cảm ơn.

Đạo diễn nhịn không được phải xoa xoa hai tay vào nhau, thật ra là vì vừa quay vừa chiếu nên lúc nào cũng phải đuổi tiến độ, bọn họ cũng không còn cách nào khác.

“Vậy mọi người chuẩn bị qua một lần luôn đi, trời lạnh lắm rồi, mấy cảnh ngoài trời này chúng ta cố gắng quay một lần cho xong! Hậu kỳ, các cậu cố gắng theo, chúng ta cố gắng không chọn quá nhiều cảnh!” Đạo diễn nói rồi quay sang nói với trợ lý của mình: “Đi chuẩn bị nhiều canh gừng một chút.”

Diễn viên nam mặc vest cho nên bên trong còn có thể mặc thêm quần áo, lúc nam phụ chuẩn bị mặc thêm quần áo thì lại chứng kiến Phong Phong chỉ mặc một bộ đồ ngắn tay đơn giản, bên dưới là quần vải thô.

Phong Phong nhìn nam phụ với ánh mắt không hài lòng, nghĩ khán giả mù hết chắc?

Chỉ là anh không có nói ra miệng mà thôi.

Nhưng chỉ vỏn vẹn có một ánh mắt cũng đủ khiến nam phụ kia không dám mặc đồ tiếp nữa rồi. Một cô gái như Triệu Uyển Uyển cũng chỉ mặc một chiếc váy liền bên trong áo khoác, anh ta là một thằng đàn ông chả lẽ còn không làm được sao?

Phong Phong đi tới bên cạnh Triệu Uyển Uyển, nhìn cô giậm chân trong cái áo khoác to sụ liền nhận lấy ly nước nóng George đưa cho rồi đưa lại cho Triệu Uyển Uyển: “Cô có thật sự chịu được không đấy?”

Triệu Uyển Uyển nhận lấy, nói cảm ơn với Phong Phong rồi mới trả lời: “Chịu được, tôi từng quay cảnh dưới nước trong tiết trời đông rồi, lúc đó nhân vật chính còn NG vài lần khiến tôi phải ngâm nước cả ngày, cũng quen rồi.”

Phong Phong gật đầu: “Nếu không chịu được thì nói, quay xong cảnh này thì cô về nghỉ ngơi luôn đi, tiếp theo không có cảnh nào của cô nữa. Ngày mai Tiểu Sư Niệm và Tiểu Bất Điểm cũng tới.”

“Vâng, Niệm Niệm cũng nói với tôi rồi, ngày mai tôi sẽ qua đón con bé.” Vừa nhắc tới cô cháu gái này thì khóe miệng của Triệu Uyển Uyển lập tức cong lên. Nếu trước đây cô một lòng muốn tìm được chủ nhân của miếng ngọc kia thì hiện tại Tiểu Sư Niệm chính là tất cả của cô.

Triệu Uyển Uyển vốn đã xinh đẹp, cười ên lại càng động lòng người hơn.

Vậy nên một cảnh tượng này bị nhân viên trong đoàn làm phim lén lút chụp lại, hơn nữa còn ngấm ngầm bán cho paparazi với giá cao ngay trong đêm.

Trong đoàn làm phim thì mấy chuyện vu vơ như thế này không hiếm thấy, có vài người vì muốn tăng độ nổi tiếng cho nên sẽ không để ý, thậm chí còn dung túng cho mấy người thế này.

“OK, mọi người lên tinh thần nào! Tôi vừa mới nghe bên tiêu thụ đưa tới tin tức, tập bảy của bộ phim Trúc Mã đã đạt tỉ lệ người xem là năm mươi lăm! Phá vỡ kỷ lục cao nhất của phim Vương Phi rồi!” Đạo diễn cúp di động rồi vui vẻ công bố tin tức này.

Triệu Uyển Uyển thở ra một hơi thật sâu rồi ngẩng đầu nhìn Phong Phong: “Thầy! Thật sự cảm ơn thầy! Nếu không có thầy thì sẽ chẳng có tôi của ngày hôm nay!” Không có anh cô sẽ không đi đến được vị trí hiện tại.

Phong Phong nhướng mày: “Cảm ơn tôi mắng cô à?"

“Đúng! Cảm ơn thầy đã mắng tôi! Cảm ơn sự chuyên tâm của thầy đối với diễn xuất!” Triệu Uyển Uyển nghiêm túc nói, đây là cái mà cô không bao giờ có thể thấy được ở những đoàn làm phim trước đây.

“Ha, thằng ngốc Sư hạ Dương kia đúng thật là chẳng có mắt! Đi thôi, đi thôi!” Phong Phong nói rồi bước ra ngoài trước.

Sư... Hạ Dương!

Triệu Uyển Uyển hơi khựng lại một chút, dường như đã lâu lắm rồi cô không nghĩ đến cái tên này, lâu đến mức rõ ràng chỉ mới qua vài ngày mà cô lại cảm giác như vài thế kỷ đã trôi qua vậy.

Đơn giản là ngày Tết hôm đó, người đàn ông kia mang theo Tiểu Sư Niệm đến đã đánh vỡ mọi kiên cường của cô.

Nhưng mà anh lại nói: Dương Dương đã mất rồi, tôi không thể để cô ăn Tết một mình được.

Một câu nói tưởng chừng như bình thường ấy lại khiến Triệu Uyển Uyển đau đớn vô cùng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom