• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Ấm áp có em ngọt ngào có anh Full 2024 (7 Viewers)

  • Chương 915

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Xem ảnh 1
98897.png



Tuy Lâm Yên nói thì nói thế nhưng sự thật thì đây chính là vấn đề cô e ngại nhất.
Ban đầu, không phải là do cô chủ độn3g tiếp cận với Bùi Duật Thành mà mọi chuyện đều là do hồ ly tinh này tác
oai tác quái…
Cô cũng rất lo người mà Bùi 1Duật Thành yêu…
chính là con hồ ly tinh này…
Lâm Yên nghiến răng, cười lạnh: “Cứ coi như người đàn ông nà9y là do cô cua được thì sao? Có gì ghê gớm? Nếu
tôi đích thân ra tay thì chỉ cần mười giây là có thể hạ gục được anh ấy!” Bùi3 Duật Thành: “Ổ? Cô đích thân ra
tay…” Lâm Yên vừa nghe cái giọng khiêu khích này lập tức ba máu sáu cơn lên: “Không tin đú8ng không? Vậy tôi
với cô đánh cược, nếu như tôi làm được thì từ nay về sau cô không được khống chế cơ thể của tôi nữa!” Bùi Duật
Thành giấu đi sự bao dung trong lời nói, cố gắng tỏ ra lạnh lùng nói: “Vậy nếu cô thua thì sao?” Lâm Yên hừ một
tiếng: “Thua? Trong từ điển của Lâm Yên này không có chữ thua!” Bùi Duật Thành cười khẽ một tiếng: “Có lẽ, từ
điển của cô Lâm là sách lậu rồi.” Lâm Yên: “Cô!” A a a a a! Sao cái con hồ ly tinh này lại thèm ăn đòn thế chứ? Cô
nhất định phải cua được Bùi Duật Thành cho con hồ ly tinh này mở mắt ra xem!!! Sự tức giận khiển Lâm Yên trở
nên điên cuồng, sau đó một tiếng “ong” vang lên, hệt như có dòng điện xẹt qua rồi trước mắt cô tối sầm lại.
Lúc mở mắt ra thì cô đã về lại cơ thể của mình.
Về rồi! Chắc có lẽ vì tức giận quá nên lần này cô nghiễm nhiên có thể dựa vào lý trí của mình mà cướp lại quyền
khống chế thân thể Lâm Yên lập tức đập bàn đứng lên, sau đó lao ra khỏi phòng như gió lốc, hùng hục đi thẳng về
phía Bùi Duật Thành…
Cùng lúc đó, ý thức của Bùi Duật Thành bị Lâm Yên mạnh mẽ “đá đi” cũng tỉnh lại trong cơ thể của mình.
Anh vừa mở mắt đã thấy cô đang lao về phía mình giống như một quả cầu lửa đang bốc cháy hừng hực.
Lâm Yên đi tới trước mặt Bùi Duật Thành, trong lúc anh đang chuẩn bị ngồi dậy thì cô túm lấy cổ áo của anh, một
tay còn lại chống lên lưng ghế sofa, gằn từng chữ nói: “Bùi Duật Thành! Chúng ta chia tay!” Con người của Bùi
Duật Thành có siết lại, sự lạnh giá trong mắt còn chưa kịp còn chưa kịp dâng lên đã bị sự kinh ngạc thay thế bởi
một câu tiếp theo của Lâm Yên.
“Chia tay đi! Tôi muốn cua anh một lần nữa!”? Bùi Duật Thành: “…” Có vẻ như Lâm Yên rất bất mãn với sự ngẩn
người của anh, cô cả giận nói to: “Anh có nghe rõ không?” Áo của Bùi Duật Thành bị Lâm Yên lôi kéo bung hai cái
cúc, lộ ra xương quai xanh cùng với lồng ngực lấp ló, lại còn bị cô đè lên sofa…
nhìn quả thật rất giống một yêu nghiệt mê người.
Bùi Duật Thành nhìn cô, sau đó nâng cổ tay lên, nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay.
Lâm Yên thấy vào lúc này rồi mà anh vẫn còn nhìn đồng hồ thì càng thêm bất mãn: “Anh nhìn cái gì thế hả?” Bùi
Duật Thành không nói gì mà chỉ chuyên chú nhìn chăm chăm vào kim giây trên đồng hồ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom