Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 913
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Thế nhưng vì sao bây giờ anh lại đột nhiên nhắc tới chuyện này…
Lâm Yên nhìn người đang chờ mình trả lời, gật đầu đ3áp: “Đúng là tôi đã hỏi như vậy, sao thế?” Bùi Duật Thành
gắp cho Lâm Yên một chút đồ ăn rồi từ tốn nói: “Vậy chắc hẳn cô Lâ1m cũng nhớ rõ khi ấy tôi đã nói với cô rằng,
đùa giỡn cũng có một khả năng khác, là đùa mà thành thật…” Bùi Duật Thành nói9 tới đây thì dừng lại, sau đó nhìn
vào ánh mắt hoài nghi của Lâm Yên, bình thản nói: “Như vậy xin hỏi cô Lâm hiện tại người 3bạn thân của cô đã
đùa mà thành thật chưa?” Nếu không vì sao em lại để ý đến những cô gái bên cạnh tôi, vì sao lại phải tức 8giận
nhiều lần như thế…
Bùi Duật Thành nói xong, trong đầu Lâm Yên như đang có hàng ngàn hàng vạn chùm pháo hoa nổ bùm bùm…
Anh chắc chắn biết người bạn thân trong câu hỏi của cô chính là cô, cho nên lời này của anh tương đương với đang
hỏi…
Em đã đùa mà thành thật chưa? Lâm Yên, em đã yêu tôi chưa? Từ trước đến nay, Lâm Yên vẫn luôn tự động bỏ qua
vấn đề này, mãi cho tới khi Bùi Duật Thành dùng phương pháp đột ngột này để hỏi cô.
Vì sao….
vì sao cô lại để ý, lại tức giận như thế?
Tại sao cô lại tức giận với đám con gái lượn lờ xung quanh Bùi Duật Thành? Vẻ mặt của Bùi Duật Thành lúc này
vẫn bình tĩnh điềm đạm như mọi khi, chỉ là sống lưng thẳng tắp cùng đôi tay đang siết chặt bát đũa đã bán đứng
tâm tư chủ nhân.
Anh im lặng đợi cô trả lời, rõ ràng chỉ có mười mấy giây mà có cảm giác như đã trôi qua vài đêm đen tăm tối.
Một tiếng ma sát chói tai giữa chân ghế và sàn nhà vang lên…
Lâm Yên đứng phắt dậy, chém đinh chặt sắt trả lời: “Tôi…
bạn thân của tôi nói…
Đó chỉ là do diễn xuất của cô ấy ngày càng thêm điêu luyện, xuất thần nhập hóa mà thôi!” Nói xong, cô lập tức chạy
biển vào phòng của mình.
Bùi Duật Thành: “…”
Đôi mắt của Bùi Duật Thành khẽ híp lại, đằng sau thấu kính ánh lên một tia sáng nguy hiểm.
Xem ra, cô nhóc này tuyệt đối sẽ không nói thật trước mặt anh.
Lâm Yên chui thẳng vào phòng cứ như bị ma đuổi, hoảng hốt vỗ lồng ngực của mình để bình tĩnh lại.
Má ơi! Sợ chết mất! Cái người này đáng sợ quá! Thủ đoạn ép cung này đúng là…
quá đỉnh mà! Rõ ràng lúc đầu là cô đang tra hỏi anh nhưng cuối cùng thể cục lại xoay chuyển một cách cực kì kỳ
diệu, cổ từ người tra hỏi biển luôn thành người bị tra hỏi? Còn có thiên lý hay không? Cũng may cô phản ứng
nhanh, chạy cũng lẹ! Lâm Yên vẫn không yên lòng, chạy ra khóa luôn cửa phòng lại.
Như vậy đã an toàn chưa…
Đùa mà thành thật? Đùa gì thế! Làm quái gì có chuyện đấy! Cô là loại người không có nguyên tắc như vậy sao? Lâm Yên khóa trái
của xong lập tức đi vào, thế nhưng ai mà ngờ được, khi cô vừa quay người lại thì trước mắt cô tối sầm, cảm giác quen thuộc kia lại
kéo đến.
Cô có cảm giác linh hồn của mình bị hút ra khỏi cơ thể, mất đi khả năng khống chế.
Quen tay hay việc, Lâm Yên lập tức hiểu được có chuyện gì đang xảy ra.
Đệt! Con hồ ly tinh này lại còn dám xuất hiện!!!
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Thế nhưng vì sao bây giờ anh lại đột nhiên nhắc tới chuyện này…
Lâm Yên nhìn người đang chờ mình trả lời, gật đầu đ3áp: “Đúng là tôi đã hỏi như vậy, sao thế?” Bùi Duật Thành
gắp cho Lâm Yên một chút đồ ăn rồi từ tốn nói: “Vậy chắc hẳn cô Lâ1m cũng nhớ rõ khi ấy tôi đã nói với cô rằng,
đùa giỡn cũng có một khả năng khác, là đùa mà thành thật…” Bùi Duật Thành nói9 tới đây thì dừng lại, sau đó nhìn
vào ánh mắt hoài nghi của Lâm Yên, bình thản nói: “Như vậy xin hỏi cô Lâm hiện tại người 3bạn thân của cô đã
đùa mà thành thật chưa?” Nếu không vì sao em lại để ý đến những cô gái bên cạnh tôi, vì sao lại phải tức 8giận
nhiều lần như thế…
Bùi Duật Thành nói xong, trong đầu Lâm Yên như đang có hàng ngàn hàng vạn chùm pháo hoa nổ bùm bùm…
Anh chắc chắn biết người bạn thân trong câu hỏi của cô chính là cô, cho nên lời này của anh tương đương với đang
hỏi…
Em đã đùa mà thành thật chưa? Lâm Yên, em đã yêu tôi chưa? Từ trước đến nay, Lâm Yên vẫn luôn tự động bỏ qua
vấn đề này, mãi cho tới khi Bùi Duật Thành dùng phương pháp đột ngột này để hỏi cô.
Vì sao….
vì sao cô lại để ý, lại tức giận như thế?
Tại sao cô lại tức giận với đám con gái lượn lờ xung quanh Bùi Duật Thành? Vẻ mặt của Bùi Duật Thành lúc này
vẫn bình tĩnh điềm đạm như mọi khi, chỉ là sống lưng thẳng tắp cùng đôi tay đang siết chặt bát đũa đã bán đứng
tâm tư chủ nhân.
Anh im lặng đợi cô trả lời, rõ ràng chỉ có mười mấy giây mà có cảm giác như đã trôi qua vài đêm đen tăm tối.
Một tiếng ma sát chói tai giữa chân ghế và sàn nhà vang lên…
Lâm Yên đứng phắt dậy, chém đinh chặt sắt trả lời: “Tôi…
bạn thân của tôi nói…
Đó chỉ là do diễn xuất của cô ấy ngày càng thêm điêu luyện, xuất thần nhập hóa mà thôi!” Nói xong, cô lập tức chạy
biển vào phòng của mình.
Bùi Duật Thành: “…”
Đôi mắt của Bùi Duật Thành khẽ híp lại, đằng sau thấu kính ánh lên một tia sáng nguy hiểm.
Xem ra, cô nhóc này tuyệt đối sẽ không nói thật trước mặt anh.
Lâm Yên chui thẳng vào phòng cứ như bị ma đuổi, hoảng hốt vỗ lồng ngực của mình để bình tĩnh lại.
Má ơi! Sợ chết mất! Cái người này đáng sợ quá! Thủ đoạn ép cung này đúng là…
quá đỉnh mà! Rõ ràng lúc đầu là cô đang tra hỏi anh nhưng cuối cùng thể cục lại xoay chuyển một cách cực kì kỳ
diệu, cổ từ người tra hỏi biển luôn thành người bị tra hỏi? Còn có thiên lý hay không? Cũng may cô phản ứng
nhanh, chạy cũng lẹ! Lâm Yên vẫn không yên lòng, chạy ra khóa luôn cửa phòng lại.
Như vậy đã an toàn chưa…
Đùa mà thành thật? Đùa gì thế! Làm quái gì có chuyện đấy! Cô là loại người không có nguyên tắc như vậy sao? Lâm Yên khóa trái
của xong lập tức đi vào, thế nhưng ai mà ngờ được, khi cô vừa quay người lại thì trước mắt cô tối sầm, cảm giác quen thuộc kia lại
kéo đến.
Cô có cảm giác linh hồn của mình bị hút ra khỏi cơ thể, mất đi khả năng khống chế.
Quen tay hay việc, Lâm Yên lập tức hiểu được có chuyện gì đang xảy ra.
Đệt! Con hồ ly tinh này lại còn dám xuất hiện!!!