• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Ấm áp có em ngọt ngào có anh Full 2024 (2 Viewers)

  • Chương 52

Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 52 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 52BÀ KHÔNG BỊ ĐIÊN!
Giang Phong Hoa Đình.


Lâm Yên chỉ huy các nhân viên chuyển nhà chuyển đồ đạc vào nhà.


Những món đồ này đều là trước đây cô đích thân chọn lựa nên rất phù hợp với sở thích của cô. Sau khi bố trí, dọn dẹp lại một chút thì nhìn căn nhà trở nên vô cùng ấm áp và thoải mái.


Tuy chắc chắn không thể bằng chỗ cô ở trước đây, nhưng cuối cùng cô cũng có được một chỗ đặt chân, không phải ăn nhờ ở đậu nữa.


Nhưng chẳng biết Lâm Yên nghĩ tới điều gì mà ngồi thẫn thờ trên ghế sofa với vẻ mặt u sầu, không ngừng thở dài.


Uông Cảnh Dương nhìn cô, đoán cô đang đau lòng nên lên tiếng an ủi: “Bà đừng buồn, buồn vì loại người như mợ với em họ của bà thật không đáng. Cùng lắm thì sau này không qua lại nữa…”


Lâm Yên bóp cổ tay thở dài: “Cẩu tử, tức chết tôi mà! Vừa rồi tại sao tôi lại muốn ra vẻ ta đây mà trả gấp đôi tiền công cho bọn họ chứ! Thiệt quá!”


Uông Cảnh Dương đen mặt: “Bà đau khổ cả nửa ngày chỉ vì vấn đề này?”


Lâm Yên chớp mắt: “Chứ sao nữa! Đang yên đang lành tự dưng mất thêm tiền, tôi lại không buồn được à?”


Uông Cảnh Dương: “…”


Suýt chút nữa quên mất cái tính mê tiền của cô nàng này…


Uông Cảnh Dương đang định nói gì đó thì đột nhiên di động của cậu ta thông báo có tin tức bát quái* mới.


(*) Tin tức bát quái: chỉ những tin tức đồn đại, không có tính xác thực hoặc chỉ những tin tức có tính chủ đề bàn luận cao.


Uông Cảnh Dương liếc mắt nhìn qua, ngay sau đó lập tức đổi sắc mặt: “Mẹ nó… Lâm Yên! Bà lại có thêm scandal mới nữa rồi!”


Lâm Yên không cho là đúng nói: “Tôi đã chìm đến mức này mà còn có scandal mới nữa á? Đâu ai còn nhớ rõ tôi là ai đâu?”


“Tự bà xem đi!” Uông Cảnh Dương nhét di động vào lòng cô.


Lâm Yên khó hiểu nhận lấy di động của Uông Cảnh Dương.


Sau khi thấy rõ tin tức bát quái kia, Lâm Yên sợ đến mức suýt nữa thì rơi từ ghế sofa xuống.


[Khối u ác tính của giới giải trí – Lâm Yên – đã quay trở lại, đêm khuya bí mật gặp mặt ảnh đế Bùi Nam Nhứ!!!]


“Cái quái gì vậy?” Lâm Yên gần như không cầm nổi điện thoại nữa, “Tôi… tôi với Bùi Nam Nhứ???”


Có cho vàng Lâm Yên cũng không ngờ được rằng tên của mình và tên của Bùi Nam Nhứ lại có thể cùng xuất hiện trong một tin tức.
Vietwriter.vn
Uông Cảnh Dương dùng vẻ mặt đồng tình nhìn Lâm Yên, “Lần trước tôi đã muốn hỏi bà, rốt cuộc giữa bà và Bùi Nam Nhứ là sao. Lần này thì bà chết chắc rồi, với sức chiến đấu của các fan hâm mộ Bùi Nam Nhứ thì tôi e có nhặt xác cho bà cũng không thể nhặt được toàn thây…”


Lâm Yên ngây ngốc tại chỗ, đọc lại từng chữ từng chữ trong tin tức bát quái này.


Bức ảnh trong tin tức được chụp vào cái đêm cô uống say, sau đó được Bùi Nam Nhứ và Bùi Duật Thành đưa về nhà.


May mắn trong bức ảnh chỉ chụp được hình ảnh của cô và Bùi Nam Nhứ… Nếu chẳng may mà chụp được cả Bùi Duật Thành nữa thì chắc chắn cô sẽ bị lóc da xẻ thịt ra mất thôi…


Đúng là không chỗ nào mà không có paparazi.


Uông Cảnh Dương nhìn chằm chằm Lâm Yên: “Vậy rốt cuộc bà với Bùi Nam Nhứ có chuyện gì? Xem ảnh chụp thì hai người có vẻ rất quen thuộc với nhau! Hôm đó chân trước bà vừa nói với tôi là đã quen bạn trai, chân sau đã lên xe của Bùi Nam Nhứ! Đừng có nói với tôi, bạn trai của bà chính là Bùi Nam Nhứ?”


Lâm Yên sợ hãi: “Hả! Ông bị điên à? Chẳng qua là hôm đấy tôi uống say, Bùi Nam Nhứ đi qua trông thấy nên tốt bụng giúp đỡ tôi thôi! Sau vì không biết nhà tôi ở đâu nên mới chứa chấp tôi một đêm!”


Uông Cảnh Dương cho cô một cái nhìn khinh bỉ: “Thôi đi! Dựa vào tửu lượng của bà thì một chút bia kia sao đủ để say? Bùi Nam Nhứ thấy bà uống say nên tốt bụng giúp đỡ? Người ta là ảnh đế đấy! Tôi thấy không phải bà bị điên, mà là đang nằm mơ!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom