-
Chương 27
Hôm nay Tần Tiểu Ý vùi đầu nghiên cứu báo cáo đánh giá, lông mày cô cũng đi theo đường cong đồ thị lúc cao lúc thấp, vô cùng rối rắm, đúng lúc đang cân não tổng kết, liền nhận được điện thoại của Giản Tình, cô gái nhỏ kia rạo rực nói mình lại mang thai rồi.
Tần Tiểu Ý vừa nghe tinh thần liền tỉnh táo, nói: “Tiểu Tình cậu mang thai thấy giống uống nước sôi quá, nhà nước đâu có cần mấy người tăng gia sản xuất đâu, sinh nhiều vậy làm gì hả.”
Giản Tình cười đến ngọt ngào, “Khiêm muốn có con gái, mình có thai 4 tháng rồi, không nói cho mọi người biết là vì thai nhi chưa ổn định.”
“Mồm miệng hay thật, mấy lần gặp mặt, không nói câu nào.”
“Trưa nay cùng đi ăn cơm đi, xem như đền tội.” Giản Tình vui tươi hớn hở mời.
“Cậu mang theo cái bụng đó, chồng chịu cho đi sao?”
“Bây giờ mình đang làm kiểm tra ở bệnh viện, không vội.”
“Vậy được rồi, gặp lại chỗ cũ.”
“Nhớ gọi Kiều Kiều.” Giản Tình dặn dò.
“Ra ngoài ăn cơm có khi nào thiếu nó được đâu.” Tần Tiểu Ý trêu ghẹo, cúp điện thoại liền tiện tay gọi cho Lâm Kiều Kiều thông báo trưa nay có đại tiệc, tên tham ăn kia đương nhiên mừng rỡ.
Đợi Tần Tiểu Ý giải quyết xong công việc thì cũng là buổi trưa, Lâm Kiều Kiều và Giản Tình đã ở chỗ ăn chờ cô, có điều, Phương boss cũng ở đó.
“Sao vậy, sợ bọn tôi ăn sống vợ anh, nên đích thân đến bảo vệ hả.” Tần Tiểu Ý phết miệng giễu cợt.
“Đương nhiên rồi, ở cùng với phần tử khủng bố như cô, tôi sao yên tâm được.” Phương boss lộ vẻ mặt chèn ép.
Tần Tiểu Ý cảm thấy kiếp trước chắc cô và Phương Khiêm là kẻ thù không đội trời chung, mỗi lần gặp mặt, đều thấy đối phương không vừa mắt, không đấu miệng một tí là thấy không thoải mái.
“Tôi là phần tử khủng bố, vậy anh chắc chắn là trùm mafia, lén lút bắt Tiểu Tình đi.”
“Ai lén lút, cô đừng không có chuyện thì gây.” Phương Khiêm híp mắt trừng cô, bị cô bắt được trận lén lút yêu đương hôm nọ với Giản Tình, vẫn luôn là điểm yếu tâm lý của Phương Khiêm, mỗi lần nhắc tới chuyện này, anh đều tức giận, nhưng Tần Tiểu Ý lần nào cũng không biết sống chết nhắc đến nỗi đau của anh.
“Được rồi được rồi, đều là người đứng đầu công ty hai nhà, mà sao nói chuyện cứ như con nít vậy.” Giản Tình hợp thời mở miệng, tiếng nói ôn nhu lập tức đánh vỡ cục diện giương cung bạt kiếm của hai người.
Bị vợ yêu bình ổn, Phương boss lập tức thuận ý xìu xuống, trừng mắt nhìn Tần Tiểu Ý: “Không chấp cô.”
Tần Tiểu Ý cười nhạt: “Tôi cũng vậy.”
Người đến đông đủ, đồ ăn nhanh chóng mang lên, Phương boss không vội, chỉ lo săn sóc cắt bít-tết cho vợ, Tần Tiểu Ý ngồi một bên thấy rất vừa lòng, phải biết, ngày trước lúc ra ngoài ăn cơm chung, tình hình chung là Giản Tình hầu hạ hắn, bộ dáng con dâu kia, cô nhìn muốn quăng hết bát đũa chạy lấy người, không ngờ kết hôn rồi, địa vị hai người thay đổi, lúc nào cũng là Phương Khiêm sủng ái vợ mình.
“Mang thai hơn 4 tháng, có phải biết được giới tính rồi không?” Tần Tiểu Ý tò mò.
Giản Tình gật gật đầu nói lúc sáng có siêu âm rồi.
“Nam nữ?” Lâm Kiều Kiều vội hỏi.
Phương boss cười đến mặt mày hớn hở, vô cùng đắc ý: “Là con gái.”
Tần Tiểu Ý cắt một tiếng, “Đúng là y như ý nguyện.”
“Cầu được ước thấy mà.” Phương boss mặt dày thừa nhận.
Tuy không thích bộ dạng đắc ý kia, nhưng bạn tốt có thai con gái, cô cũng vui giùm bọn họ, giơ ly nước cam trên tay nói: “Cụng ly vì tiểu công chúa sắp sinh.”
Phương Khiêm vốn là người phong độ, chỉ tiếc mỗi lần gặp Tần Tiểu Ý, cô nàng âm dương quái khí luôn khiến hắn tức giận muốn giơ chân, bây giờ thấy cô tốt vậy, liền không so đo với cô nữa, nâng chén huých cô, nói: “Cô cũng nhanh cố gắng tạo người đi.”
Tần Tiểu Ý xem thường, đáp: “Còn lâu, chưa đâu vào đâu cả.”
“Tôi nghe nói cô đến tổng công ty Vu gia.”
“Phải đến, thì sao.”
Phương Khiêm khóe miệng cười, “Tôi nghĩ cô làm con dâu cũng khổ cực như vậy, thế mà vẫn phải đợi lâu nữa à?”
Tần Tiểu Ý uống một ngụm nước trái cây, lắc đầu, “Thái độ người ta còn chưa rõ ràng, lại còn ở gần kẻ địch như vậy, không phải tôi không có cách, mà nhất thời không thể thay đổi ý trời.”
“Cách mạng còn chưa thành công, đồng chí còn phải cố gắng nhiều.” Phương Khiêm làm như thật cổ vũ cô.
Bọn họ đối thoại cái gì, Giản Tình nghe không hiểu lắc đầu, hỏi Lâm Kiều Kiều bên cạnh, “Em biết hai người họ đang nói gì không?”
Lâm Kiều Kiều ngẩng đầu từ dĩa đồ ăn, miệng đầy mỡ, vẻ mặt mờ mịt lắc đầu.
Bên này nghe không hiểu bọn họ nói gì, bên kia Phương Khiêm và Tần Tiểu Ý đã bắt đầu đàm luận chuyện thương trường.
“Lần này Vu Hạo Viễn làm lớn như vậy, xem ra anh ta muốn đi theo con đường cũ của Vu gia.”
Tần Tiểu Ý nhìn anh, đáp: “Anh đừng nói lung tung, Vu gia thanh tẩy nhiều năm vậy rồi, anh ấy sao còn đi theo con đường cũ làm gì.”
Phương Khiêm nhìn cô, thấp giọng: “Cô biết con đường cũ của Vu gia là gì à?”
“Không phải hắc đạo hỗn loạn sao?” Tần Tiểu Ý không nghĩ vậy, nhưng quả thật cô không cẩn thận, chưa từng hỏi thăm chuyện trước đây của Vu gia ra sao.
“Cô đánh giá thấp chồng cô rồi.” Phương Khiêm cân nhắc, sau đó dựa gần Tần Tiểu Ý nói: “Bọn họ sản xuất vũ khí, đây là chuyện ai cũng biết.”
Tần Tiểu Ý hoảng sợ, “Anh đừng nói lung tung nha.”
“Cô thấy tôi giống nói lung tung lắm à?” Phương Khiêm nhìn cô, nói thêm: “Trước kia là ngầm làm, bây giờ Vu Hạo Viễn chủ động móc nối với chính phủ, tôi đoán anh ta muốn trở thành nhà cung cấp vũ khí chính cho quân đội.”
“Xem ra anh biết rất nhiều.”
“Là do cô hồ đồ, chồng mình làm gì cũng không biết.”
Tần Tiểu Ý bất đắc dĩ cười, “Chắc là anh ấy không muốn tôi biết.”
Đột nhiên nhớ đến lần đó nói chuyện với Ngô Tĩnh, Ngô Tĩnh nói cô ta biết nhiều hơn cô, xem ra cô ta không nói dối.
Ở chung với Vu Hạo Viễn, rõ ràng có nảy sinh cảm giác với nhau, hắn cũng rất quan tâm cô, nhưng vì sao Ngô Tĩnh thì biết chuyện của hắn, còn cô thì không?
Phương Khiêm nhíu mày, an ủi cô: “Có lẽ anh ta muốn bảo vệ cô, có một số chuyện, biết càng ít càng an toàn.”
Tần Tiểu Ý khinh thường, “Anh nhìn tôi giống người cần được bảo vệ à?”
“Hôm nói nói cho cô biết, là muốn cô chuẩn bị tâm lý, gặp chuyện thì có thể giải quyết được.”
“Hiểu rồi.” Tần Tiểu Ý gật gật đầu, cười, “Tuy anh lúc nào cũng đáng ghét, nhưng lúc quan trọng lại rất có tác dụng.”
“Tôi có tác dụng gì, Tiểu Tình biết là được, không cần cô bình luận.” Phương Khiêm cười yếu ớt ôm vợ trả lời.
Tần Tiểu Ý mắt to trợn trắng, quả nhiên vẫn đáng ghét như vậy.
“Hai người bàn chuyện xong chưa, ăn gì đi chứ, đồ ăn nguội hết rồi.” Giản Tình không vui nhắc nhở bọn họ.
Mấy người vừa ăn vừa nói chuyện, không khí thoải mái thân thiện, Giản Tình khó có lúc ra ngoài, nên ăn không ít, chủ yếu là do có hai người bạn tốt ở bên cạnh, bữa cơm kết thúc trong tiếng cười vui vẻ.
Tính tiền xong, mọi người đều ra bãi đỗ xe lấy xe, vào trong bãi đỗ, Tần Tiểu Ý bỗng thấy người quen, nhưng đối phương không nhìn thấy cô, đoàn người họ cười nói đi vào nhà hàng.
Phương Khiêm cũng nhìn thấy mấy người kia, dừng bước nói với Tần Tiểu Ý: “Kia là tổng tài Lưu Thái, chắc cô biết người đó.”
Tần Tiểu Ý gật gật đầu, nói: “Quả thật có từng hợp tác với bọn họ.”
Phương Khiêm không nói nữa, đưa Giản Tình lên xe, Lâm Kiều Kiều tiện đường theo chân bọn họ, cùng lên xe rời đi, Tần Tiểu Ý tự mình vào xe, nửa ngày không khởi động.
Vừa rồi người cô nhìn thấy là Ngô Tĩnh, căn bản không để ý người bên cạnh Ngô Tĩnh là ai, lúc trước có dịp, Tần Tiểu Ý từng gặp Lưu tổng, nhưng qua rồi thì quên, hôm nay Phương Khiêm nhắc đến, mới thấy giật mình, lẽ nào Ngô Tĩnh và Lưu Thái là cùng hội cùng thuyền?
Chẳng lẽ đây là thủ đoạn của Ngô Hiên, vậy Ngô Tĩnh đóng vai trò gì trong đây?
Tần Tiểu Ý cảm thấy, cô phải tìm thời gian thích hợp, nói chuyện với Vu Hạo Viễn về Ngô Tĩnh mới được.
Nhưng không đợi Tần Tiểu Ý tìm Vu Hạo Viễn nói chuyện, Ngô Hiên đã có vấn đề, có khách hàng phàn nàn về hàng hóa của công ty, nội dung trong hợp đồng và sản phẩm thực tế quá khác biệt, không giải quyết tình huống này, chắc chắn sẽ tạo thành tổn thất lớn cho công ty, còn bị tuyên bố nếu không xử lý thích đáng, sẽ kiện công ty ra tòa.
Lúc nghe được tin, Tần Tiểu Ý cảm thấy huyệt thái dương rất đau, hai ngày này vừa đúng lúc Vu Hạo Viễn ra nước ngoài công tác, boss không ở công ty, cả đám người ở dưới đều nhất loạt mở to hai mắt chờ xem phu nhân tổng tài diễn xuất thế nào, vốn không tin phụ nữ như cô có thể lợi hại như vậy.
Nếu đối phương chỉ là nhân vật bình thường, Tần Tiểu Ý đương nhiên đủ năng lực thoải mái giải quyết, nhưng lúc trước Vu Hạo Viễn có nói với cô, cái công ty này vốn dĩ không minh bạch, bọn họ đồng ý hợp tác, chắc chắn có mưu đồ, vừa mới có mấy tháng, đối phương đã muốn trở mặt, cô có không cẩn thận ứng phó được sao?
Gọi Ngô Hiên mang hợp đồng ký kết lại cùng nghiên cứu đối sách, “Trên hợp đồng rõ ràng viết là sản phẩm ADD1, vì sao lại chuyển cho người ta ADD2?” Tần Tiểu Ý ném hợp đồng trước mặt Ngô Hiên, mặt lạnh hỏi hắn, hóa ra kẻ mình nhìn không thuận mắt, bây giờ nổi nóng lên, lại càng thấy cực kỳ đáng ghét.
“Lúc trước bên họ xác thực là lấy ADD1, nhưng sau đó lại muốn thử cả hai loại, nên bên ta đã chuyển cả hai loại sang cho họ, còn lúc ký hợp đồng, bên họ cũng nghiên cứu cả hai, quyết định chỉ lấy một loại, nên trên hợp đồng chỉ ghi có một loại.” Ngô Hiên nghiêm mặt giải thích, xảy ra chuyện này, hắn cũng cảm thấy không tốt tí nào.
“Vậy bây giờ loại 2 nằm ở chỗ bọn họ là sao?”
“Là do lúc trước bọn họ xem xong, bên ta có mấy lần đến thu hồi loại 2, nhưng không tìm thấy người phụ trách, bọn họ cố ý lấy cớ kéo dài thời gian, đến bây giờ bên mình vẫn giữ một phần, còn một phần khác nằm ở chỗ họ.”
“Vậy lúc trước gửi sản phẩm cho thử thì giấy tờ chứng nhận đâu?” Tần Tiểu Ý lật mở hợp đồng, không tìm thấy giấy tờ chứng nhận cho dùng thử.
“Lúc đó vì muốn bày tỏ thành ý, nên không có viết giấy.” Ngô Hiên ấp úng trả lời.
“Cái gì?” Tần Tiểu Ý từng mắt, không thể tin được, “Ngô Hiên, anh ở thương trường bao nhiêu năm rồi, coi như là thân kinh bách chiến (1), chuyện quan trọng như vậy mà anh xem nhẹ được hả?”
Thân kinh bách chiến: trải qua trăm trận đại chiến.
“Quả thật là do tôi hồ đồ, lúc đó cứ tưởng họ mượn rồi sẽ lập tức lấy về được, không ngờ…”
Tần Tiểu Ý trong lòng đã thầm rủa tổ tông mấy đời Ngô Hiên, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh phân phó: “Giờ chuyện như thế, oán than không được gì, anh tiếp tục lo ứng phó bên kia, đợi tôi thảo luận với Vu tổng, sẽ quyết định.”
Lúc trước Vu Hạo Viễn đẩy cô ra chi nhánh, ý chính là muốn cô đừng tiếp xúc với chuyện này, không ngờ mới mấy tháng, cô vừa chuyển đến tổng công ty, chuyện đã rơi vào tay.
Tần Tiểu Ý cười khổ, chẳng lẽ đây chính là nghiệt duyên trong truyền thuyết?
Tần Tiểu Ý vừa nghe tinh thần liền tỉnh táo, nói: “Tiểu Tình cậu mang thai thấy giống uống nước sôi quá, nhà nước đâu có cần mấy người tăng gia sản xuất đâu, sinh nhiều vậy làm gì hả.”
Giản Tình cười đến ngọt ngào, “Khiêm muốn có con gái, mình có thai 4 tháng rồi, không nói cho mọi người biết là vì thai nhi chưa ổn định.”
“Mồm miệng hay thật, mấy lần gặp mặt, không nói câu nào.”
“Trưa nay cùng đi ăn cơm đi, xem như đền tội.” Giản Tình vui tươi hớn hở mời.
“Cậu mang theo cái bụng đó, chồng chịu cho đi sao?”
“Bây giờ mình đang làm kiểm tra ở bệnh viện, không vội.”
“Vậy được rồi, gặp lại chỗ cũ.”
“Nhớ gọi Kiều Kiều.” Giản Tình dặn dò.
“Ra ngoài ăn cơm có khi nào thiếu nó được đâu.” Tần Tiểu Ý trêu ghẹo, cúp điện thoại liền tiện tay gọi cho Lâm Kiều Kiều thông báo trưa nay có đại tiệc, tên tham ăn kia đương nhiên mừng rỡ.
Đợi Tần Tiểu Ý giải quyết xong công việc thì cũng là buổi trưa, Lâm Kiều Kiều và Giản Tình đã ở chỗ ăn chờ cô, có điều, Phương boss cũng ở đó.
“Sao vậy, sợ bọn tôi ăn sống vợ anh, nên đích thân đến bảo vệ hả.” Tần Tiểu Ý phết miệng giễu cợt.
“Đương nhiên rồi, ở cùng với phần tử khủng bố như cô, tôi sao yên tâm được.” Phương boss lộ vẻ mặt chèn ép.
Tần Tiểu Ý cảm thấy kiếp trước chắc cô và Phương Khiêm là kẻ thù không đội trời chung, mỗi lần gặp mặt, đều thấy đối phương không vừa mắt, không đấu miệng một tí là thấy không thoải mái.
“Tôi là phần tử khủng bố, vậy anh chắc chắn là trùm mafia, lén lút bắt Tiểu Tình đi.”
“Ai lén lút, cô đừng không có chuyện thì gây.” Phương Khiêm híp mắt trừng cô, bị cô bắt được trận lén lút yêu đương hôm nọ với Giản Tình, vẫn luôn là điểm yếu tâm lý của Phương Khiêm, mỗi lần nhắc tới chuyện này, anh đều tức giận, nhưng Tần Tiểu Ý lần nào cũng không biết sống chết nhắc đến nỗi đau của anh.
“Được rồi được rồi, đều là người đứng đầu công ty hai nhà, mà sao nói chuyện cứ như con nít vậy.” Giản Tình hợp thời mở miệng, tiếng nói ôn nhu lập tức đánh vỡ cục diện giương cung bạt kiếm của hai người.
Bị vợ yêu bình ổn, Phương boss lập tức thuận ý xìu xuống, trừng mắt nhìn Tần Tiểu Ý: “Không chấp cô.”
Tần Tiểu Ý cười nhạt: “Tôi cũng vậy.”
Người đến đông đủ, đồ ăn nhanh chóng mang lên, Phương boss không vội, chỉ lo săn sóc cắt bít-tết cho vợ, Tần Tiểu Ý ngồi một bên thấy rất vừa lòng, phải biết, ngày trước lúc ra ngoài ăn cơm chung, tình hình chung là Giản Tình hầu hạ hắn, bộ dáng con dâu kia, cô nhìn muốn quăng hết bát đũa chạy lấy người, không ngờ kết hôn rồi, địa vị hai người thay đổi, lúc nào cũng là Phương Khiêm sủng ái vợ mình.
“Mang thai hơn 4 tháng, có phải biết được giới tính rồi không?” Tần Tiểu Ý tò mò.
Giản Tình gật gật đầu nói lúc sáng có siêu âm rồi.
“Nam nữ?” Lâm Kiều Kiều vội hỏi.
Phương boss cười đến mặt mày hớn hở, vô cùng đắc ý: “Là con gái.”
Tần Tiểu Ý cắt một tiếng, “Đúng là y như ý nguyện.”
“Cầu được ước thấy mà.” Phương boss mặt dày thừa nhận.
Tuy không thích bộ dạng đắc ý kia, nhưng bạn tốt có thai con gái, cô cũng vui giùm bọn họ, giơ ly nước cam trên tay nói: “Cụng ly vì tiểu công chúa sắp sinh.”
Phương Khiêm vốn là người phong độ, chỉ tiếc mỗi lần gặp Tần Tiểu Ý, cô nàng âm dương quái khí luôn khiến hắn tức giận muốn giơ chân, bây giờ thấy cô tốt vậy, liền không so đo với cô nữa, nâng chén huých cô, nói: “Cô cũng nhanh cố gắng tạo người đi.”
Tần Tiểu Ý xem thường, đáp: “Còn lâu, chưa đâu vào đâu cả.”
“Tôi nghe nói cô đến tổng công ty Vu gia.”
“Phải đến, thì sao.”
Phương Khiêm khóe miệng cười, “Tôi nghĩ cô làm con dâu cũng khổ cực như vậy, thế mà vẫn phải đợi lâu nữa à?”
Tần Tiểu Ý uống một ngụm nước trái cây, lắc đầu, “Thái độ người ta còn chưa rõ ràng, lại còn ở gần kẻ địch như vậy, không phải tôi không có cách, mà nhất thời không thể thay đổi ý trời.”
“Cách mạng còn chưa thành công, đồng chí còn phải cố gắng nhiều.” Phương Khiêm làm như thật cổ vũ cô.
Bọn họ đối thoại cái gì, Giản Tình nghe không hiểu lắc đầu, hỏi Lâm Kiều Kiều bên cạnh, “Em biết hai người họ đang nói gì không?”
Lâm Kiều Kiều ngẩng đầu từ dĩa đồ ăn, miệng đầy mỡ, vẻ mặt mờ mịt lắc đầu.
Bên này nghe không hiểu bọn họ nói gì, bên kia Phương Khiêm và Tần Tiểu Ý đã bắt đầu đàm luận chuyện thương trường.
“Lần này Vu Hạo Viễn làm lớn như vậy, xem ra anh ta muốn đi theo con đường cũ của Vu gia.”
Tần Tiểu Ý nhìn anh, đáp: “Anh đừng nói lung tung, Vu gia thanh tẩy nhiều năm vậy rồi, anh ấy sao còn đi theo con đường cũ làm gì.”
Phương Khiêm nhìn cô, thấp giọng: “Cô biết con đường cũ của Vu gia là gì à?”
“Không phải hắc đạo hỗn loạn sao?” Tần Tiểu Ý không nghĩ vậy, nhưng quả thật cô không cẩn thận, chưa từng hỏi thăm chuyện trước đây của Vu gia ra sao.
“Cô đánh giá thấp chồng cô rồi.” Phương Khiêm cân nhắc, sau đó dựa gần Tần Tiểu Ý nói: “Bọn họ sản xuất vũ khí, đây là chuyện ai cũng biết.”
Tần Tiểu Ý hoảng sợ, “Anh đừng nói lung tung nha.”
“Cô thấy tôi giống nói lung tung lắm à?” Phương Khiêm nhìn cô, nói thêm: “Trước kia là ngầm làm, bây giờ Vu Hạo Viễn chủ động móc nối với chính phủ, tôi đoán anh ta muốn trở thành nhà cung cấp vũ khí chính cho quân đội.”
“Xem ra anh biết rất nhiều.”
“Là do cô hồ đồ, chồng mình làm gì cũng không biết.”
Tần Tiểu Ý bất đắc dĩ cười, “Chắc là anh ấy không muốn tôi biết.”
Đột nhiên nhớ đến lần đó nói chuyện với Ngô Tĩnh, Ngô Tĩnh nói cô ta biết nhiều hơn cô, xem ra cô ta không nói dối.
Ở chung với Vu Hạo Viễn, rõ ràng có nảy sinh cảm giác với nhau, hắn cũng rất quan tâm cô, nhưng vì sao Ngô Tĩnh thì biết chuyện của hắn, còn cô thì không?
Phương Khiêm nhíu mày, an ủi cô: “Có lẽ anh ta muốn bảo vệ cô, có một số chuyện, biết càng ít càng an toàn.”
Tần Tiểu Ý khinh thường, “Anh nhìn tôi giống người cần được bảo vệ à?”
“Hôm nói nói cho cô biết, là muốn cô chuẩn bị tâm lý, gặp chuyện thì có thể giải quyết được.”
“Hiểu rồi.” Tần Tiểu Ý gật gật đầu, cười, “Tuy anh lúc nào cũng đáng ghét, nhưng lúc quan trọng lại rất có tác dụng.”
“Tôi có tác dụng gì, Tiểu Tình biết là được, không cần cô bình luận.” Phương Khiêm cười yếu ớt ôm vợ trả lời.
Tần Tiểu Ý mắt to trợn trắng, quả nhiên vẫn đáng ghét như vậy.
“Hai người bàn chuyện xong chưa, ăn gì đi chứ, đồ ăn nguội hết rồi.” Giản Tình không vui nhắc nhở bọn họ.
Mấy người vừa ăn vừa nói chuyện, không khí thoải mái thân thiện, Giản Tình khó có lúc ra ngoài, nên ăn không ít, chủ yếu là do có hai người bạn tốt ở bên cạnh, bữa cơm kết thúc trong tiếng cười vui vẻ.
Tính tiền xong, mọi người đều ra bãi đỗ xe lấy xe, vào trong bãi đỗ, Tần Tiểu Ý bỗng thấy người quen, nhưng đối phương không nhìn thấy cô, đoàn người họ cười nói đi vào nhà hàng.
Phương Khiêm cũng nhìn thấy mấy người kia, dừng bước nói với Tần Tiểu Ý: “Kia là tổng tài Lưu Thái, chắc cô biết người đó.”
Tần Tiểu Ý gật gật đầu, nói: “Quả thật có từng hợp tác với bọn họ.”
Phương Khiêm không nói nữa, đưa Giản Tình lên xe, Lâm Kiều Kiều tiện đường theo chân bọn họ, cùng lên xe rời đi, Tần Tiểu Ý tự mình vào xe, nửa ngày không khởi động.
Vừa rồi người cô nhìn thấy là Ngô Tĩnh, căn bản không để ý người bên cạnh Ngô Tĩnh là ai, lúc trước có dịp, Tần Tiểu Ý từng gặp Lưu tổng, nhưng qua rồi thì quên, hôm nay Phương Khiêm nhắc đến, mới thấy giật mình, lẽ nào Ngô Tĩnh và Lưu Thái là cùng hội cùng thuyền?
Chẳng lẽ đây là thủ đoạn của Ngô Hiên, vậy Ngô Tĩnh đóng vai trò gì trong đây?
Tần Tiểu Ý cảm thấy, cô phải tìm thời gian thích hợp, nói chuyện với Vu Hạo Viễn về Ngô Tĩnh mới được.
Nhưng không đợi Tần Tiểu Ý tìm Vu Hạo Viễn nói chuyện, Ngô Hiên đã có vấn đề, có khách hàng phàn nàn về hàng hóa của công ty, nội dung trong hợp đồng và sản phẩm thực tế quá khác biệt, không giải quyết tình huống này, chắc chắn sẽ tạo thành tổn thất lớn cho công ty, còn bị tuyên bố nếu không xử lý thích đáng, sẽ kiện công ty ra tòa.
Lúc nghe được tin, Tần Tiểu Ý cảm thấy huyệt thái dương rất đau, hai ngày này vừa đúng lúc Vu Hạo Viễn ra nước ngoài công tác, boss không ở công ty, cả đám người ở dưới đều nhất loạt mở to hai mắt chờ xem phu nhân tổng tài diễn xuất thế nào, vốn không tin phụ nữ như cô có thể lợi hại như vậy.
Nếu đối phương chỉ là nhân vật bình thường, Tần Tiểu Ý đương nhiên đủ năng lực thoải mái giải quyết, nhưng lúc trước Vu Hạo Viễn có nói với cô, cái công ty này vốn dĩ không minh bạch, bọn họ đồng ý hợp tác, chắc chắn có mưu đồ, vừa mới có mấy tháng, đối phương đã muốn trở mặt, cô có không cẩn thận ứng phó được sao?
Gọi Ngô Hiên mang hợp đồng ký kết lại cùng nghiên cứu đối sách, “Trên hợp đồng rõ ràng viết là sản phẩm ADD1, vì sao lại chuyển cho người ta ADD2?” Tần Tiểu Ý ném hợp đồng trước mặt Ngô Hiên, mặt lạnh hỏi hắn, hóa ra kẻ mình nhìn không thuận mắt, bây giờ nổi nóng lên, lại càng thấy cực kỳ đáng ghét.
“Lúc trước bên họ xác thực là lấy ADD1, nhưng sau đó lại muốn thử cả hai loại, nên bên ta đã chuyển cả hai loại sang cho họ, còn lúc ký hợp đồng, bên họ cũng nghiên cứu cả hai, quyết định chỉ lấy một loại, nên trên hợp đồng chỉ ghi có một loại.” Ngô Hiên nghiêm mặt giải thích, xảy ra chuyện này, hắn cũng cảm thấy không tốt tí nào.
“Vậy bây giờ loại 2 nằm ở chỗ bọn họ là sao?”
“Là do lúc trước bọn họ xem xong, bên ta có mấy lần đến thu hồi loại 2, nhưng không tìm thấy người phụ trách, bọn họ cố ý lấy cớ kéo dài thời gian, đến bây giờ bên mình vẫn giữ một phần, còn một phần khác nằm ở chỗ họ.”
“Vậy lúc trước gửi sản phẩm cho thử thì giấy tờ chứng nhận đâu?” Tần Tiểu Ý lật mở hợp đồng, không tìm thấy giấy tờ chứng nhận cho dùng thử.
“Lúc đó vì muốn bày tỏ thành ý, nên không có viết giấy.” Ngô Hiên ấp úng trả lời.
“Cái gì?” Tần Tiểu Ý từng mắt, không thể tin được, “Ngô Hiên, anh ở thương trường bao nhiêu năm rồi, coi như là thân kinh bách chiến (1), chuyện quan trọng như vậy mà anh xem nhẹ được hả?”
Thân kinh bách chiến: trải qua trăm trận đại chiến.
“Quả thật là do tôi hồ đồ, lúc đó cứ tưởng họ mượn rồi sẽ lập tức lấy về được, không ngờ…”
Tần Tiểu Ý trong lòng đã thầm rủa tổ tông mấy đời Ngô Hiên, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh phân phó: “Giờ chuyện như thế, oán than không được gì, anh tiếp tục lo ứng phó bên kia, đợi tôi thảo luận với Vu tổng, sẽ quyết định.”
Lúc trước Vu Hạo Viễn đẩy cô ra chi nhánh, ý chính là muốn cô đừng tiếp xúc với chuyện này, không ngờ mới mấy tháng, cô vừa chuyển đến tổng công ty, chuyện đã rơi vào tay.
Tần Tiểu Ý cười khổ, chẳng lẽ đây chính là nghiệt duyên trong truyền thuyết?