Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 44
Tiến vào làn sương trắng trong sơn môn, Tư Lăng bỗng cảm thấy thân thể rét lạnh, sau đó cơ thể không khống chế được mà bay lên. Vì biết đây là do Truyền tống trận đang truyền tống nên hắn cũng không phản kháng, chỉ hy vọng đừng chuyển mình tới nơi quá nguy hiểm.
Nhưng ngay khi Tư Lăng nhìn thấy nơi mình được truyền tống tới, hồi lâu không biết nói gì, lặng lẽ bổ sung: Đáng lẽ nên cầu khẩn trời cao đừng vứt mình tới những nơi kỳ kỳ quái quái mới đúng.
Tư Lăng bị truyền tống đến một đầm lầy, hơn nữa còn là một đầm lầy thối hoắc. Đầm lầy này lầy lội không thấy ranh giới, toả ra mùi thối nồng nặc. Bên trên nhìn như cháo vàng đang được đun sôi sùn sục, nhưng đó không phải là đầm lầy thật sự bị đun sôi, mà là một loại Chiếu Trạch Quái[1] sinh sống trong đầm lầy. Chiếu Trạch Quái là một loại yêu thú cấp 3, bộ dáng như bùn nhão, chúng nó thần trí không cao, luôn lăn lộn ở trong đầm lầy, những nơi nó đi qua làm cho đầm lầy nhìn như là nước bị đun sôi trào vậy.
[1] Quái vật đầm lầy
Tư Lăng đang thầm than xui xẻo, bỗng thấy cách đó không xa có người đang ở nỗ lực vượt qua đầm lầy. Chờ khi người này xoay mặt nhìn sang, Tư Lăng phát hiện lại là người quen -- Tiêu Trạc.
Từ lúc Tư Lăng bị truyền tống đến nơi này thì Tiêu Trạc đã phát hiện ra hắn, sắc mặt lập tức xấu đi. Bất quá chỉ là hung dữ mà lườm hắn một cái, cũng không đến khiêu khích hoặc trực tiếp ném một pháp quyết qua để giải quyết tình địch.
Thấy Tiêu Trạc không để ý tới mình, Tư Lăng cũng sẽ không vội vàng tiến lên tìm đường chết. Hắn dùng tay che mũi, lùi lại vài bước, quan sát cái đầm lầy mênh mông vô bờ này, suy nghĩ nên làm sao để vượt qua. Trong ngọc giản của những tu sĩ đã tới Huyễn Thiên bí cảnh cũng có giới thiệu qua tình huống của mảnh đầm lầy này. Đầm lầy này phía trên không thể ngự kiếm phi hành, tu sĩ muốn vượt qua nó chỉ có thể dựa vào hai chân của chính mình mà lao nhanh qua khỏi đầm lầy, hơn nữa còn phải chú ý Chiếu Trạch Quái trong đầm lầy.
Chiếu Trạch Quái thần trí đa phần không cao, nhưng lại có sự nhận biết đặc biệt mãnh liệt đối với những kẻ khác loài. Hễ là bất cứ sinh vật nào tiến vào đầm lầy, chỉ cần khí tức không giống với mùi thối của đầm lầy đều sẽ bị Chiếu Trạch Quái công kích. Tư Lăng vừa nãy đã nhìn thấy một con chim bay ngang qua đầm lầy, bị một con Chiếu Trạch Quái nhảy lên, phun ra một ngụm bùn nhão bắn trúng thân thể rơi xuống trên đầm lầy, sau đó bị đám Chiếu Trạch Quái mãnh liệt nhào tới giết chết. Ngoài ra, trong đầm lầy còn có Chiếu Trạch Quái biến dị rất khó chơi, nếu lúc vượt qua đầm lầy mà vừa vặn đối đầu với Chiếu Trạch Quái biến dị thì hết sức phiền toái. Tu sĩ nếu bị Chiếu Trạch Quái biến dị kéo vào đầm lầy thì coi như không có khả năng sống sót.
Ngay lúc Tư Lăng quan sát đầm lầy, lại có năm, sáu tu sĩ bị truyền tống tới. Khi bọn họ nhìn thấy đầm lầy thì vẻ mặt đều buồn khổ mà nói một tiếng xui xẻo, cũng có thể thấy được bọn họ cũng có nghiên cứu về đầm lầy này, chỉ là không nghĩ tới chính mình lại xui xẻo mà bị truyền tống tới nơi này.
Tư Lăng muốn xem bọn họ làm sao vượt qua đầm lầy nên đứng ở một bên quan sát. Mấy cái tu sĩ này liếc mắt nhìn hắn, thấy hắn không có hành động gì thì cũng không thèm để ý. Huyễn Thiên bí cảnh mở ra chỉ có ba tháng, người tiến vào nơi này đều phải giành giật từng giây, muốn dùng hết sức mà đi tìm càng nhiều thứ đáng giá càng tốt, chẳng có nhiều thời giờ lãng phí như vậy.
Mấy tu sĩ này đều đã chuẩn bị sẵn, nhanh chóng lấy ra một đôi ủng đặc chế, từng người mang vào rồi liền tiến vào đầm lầy. Đôi ủng này được chế tạo đặc biệt, có khắc bùa chú hệ phong loại nhỏ, có thể giúp bọn họ di chuyển nhanh chóng trong đầm lầy. Những tu sĩ nọ vừa tiến vào đầm lầy, vừa cầm kiếm chém ngã những Chiếu Trạch Quái nghe được khí tức mà xông tới, rất nhanh đã vượt ra ngoài mấy dặm.
Thấy những người kia ly khai, Tư Lăng lại nhìn về Tiêu Trạc đứng ở đầm lầy cách đó không xa. Chỉ thấy hắn cắn răng, vẻ mặt ghét bỏ mà liếc nhìn đầm lầy toả ra mùi tanh tưởi, từ trong túi trữ vật lấy ra một cái mặt nạ mỏng như cánh ve mang lên mặt. Loại mặt nạ này không chỉ có thể thay đổi dung mạo của tu sĩ, thậm chí có thể tạo ra không khí tươi mát trong lành. Bất quá tác dụng của nó không lớn, cũng không thể ngăn cản thần thức của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hiện tại dùng nó bất quá là vì lọc bớt mùi hôi thối mà thôi.
Tiêu Trạc cũng mang vào một đôi ủng. Đôi ủng này còn cao cấp hơn nhiều so với mấy tên tu sĩ lúc nãy, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều, sau khi tiến vào đầm lầy thậm chí còn nhanh hơn tốc độ phóng tới của những Chiếu Trạch Quái kia luôn.
Mắt thấy bóng dáng Tiêu Trạc nhanh chóng biến mất, Tư Lăng cảm giác mình cũng nên hành động.
Đối với mùi hôi khủng khiếp của đầm lầy, không chỉ Tư Lăng khó nhịn, yêu thú trên bả vai hắn cũng khó có thể chịu đựng được, Yêu Liên vẫn trốn ở ống tay Tư Lăng càng khó chịu không thôi.
"Trời ạ, Tư công tử, chúng ta thật sự phải đi qua cái đầm lầy thối hoắc này sao?" Tiểu Hồng bò đến trên một bên bả vai khác của Tư Lăng, mặt mày ủ rủ hỏi.
Tư Lăng đáp một tiếng chắc chắn, lại lục túi trữ vật tìm thứ mình cần. Nếu là lúc trước Tư Lăng tuyệt đối sẽ chẳng có biện pháp gì đối với bãi đầm lầy hôi thối này, nhưng từ khi được tư Hàn cho cái túi trữ vật này, Tư Lăng lập tức nhảy lên làm người có tiền, tài sản còn dồi dào hơn đám đệ tử của những đại môn phái kia.
Lúc Tư Lăng tìm đồ vật, yêu thú Trọng Thiên mang theo cô bé Tiểu Hồng nhảy đến trước một cây to trông như cây thông ở Trần Tục Giới mọc bên bờ đầm lầy, nó nhảy lên cây, cắn đứt một nhánh cây cành lá sum xuê, ngậm lên miệng rồi trở lại, sau đó đưa cho Tư Lăng.
Tư Lăng chẳng hiểu ra làm sao mà tiếp nhận, không biết nó hái nhánh cây này để làm gì. Bất quá hắn lại nghĩ, thứ mà con yêu thú kiêu ngạo này nhận thức thì tuyệt đối sẽ không vô dụng, bèn thu nó vào trong túi trữ vật, lại tiếp tục tìm kiếm trong túi trữ vật.
Tư Lăng cuối cùng tìm ra được một đôi Thần Hành Ngoa, xem như là pháp khí thượng phẩm, tu sĩ Trúc Cơ mang vào thì tốc độ chạy trốn có thể so sánh với tu sĩ Kim Đan. Đôi ủng này còn cao cấp hơn đôi của Tiêu Trạc, hơn nữa đáy giày còn vẽ mấy cái bùa chú, không hổ là vật sưu tập của tu sĩ Nguyên Anh.
Sau khi Tư Lăng mang ủng vào, lại lấy ra một thanh linh kiếm, sau
Nhưng ngay khi Tư Lăng nhìn thấy nơi mình được truyền tống tới, hồi lâu không biết nói gì, lặng lẽ bổ sung: Đáng lẽ nên cầu khẩn trời cao đừng vứt mình tới những nơi kỳ kỳ quái quái mới đúng.
Tư Lăng bị truyền tống đến một đầm lầy, hơn nữa còn là một đầm lầy thối hoắc. Đầm lầy này lầy lội không thấy ranh giới, toả ra mùi thối nồng nặc. Bên trên nhìn như cháo vàng đang được đun sôi sùn sục, nhưng đó không phải là đầm lầy thật sự bị đun sôi, mà là một loại Chiếu Trạch Quái[1] sinh sống trong đầm lầy. Chiếu Trạch Quái là một loại yêu thú cấp 3, bộ dáng như bùn nhão, chúng nó thần trí không cao, luôn lăn lộn ở trong đầm lầy, những nơi nó đi qua làm cho đầm lầy nhìn như là nước bị đun sôi trào vậy.
[1] Quái vật đầm lầy
Tư Lăng đang thầm than xui xẻo, bỗng thấy cách đó không xa có người đang ở nỗ lực vượt qua đầm lầy. Chờ khi người này xoay mặt nhìn sang, Tư Lăng phát hiện lại là người quen -- Tiêu Trạc.
Từ lúc Tư Lăng bị truyền tống đến nơi này thì Tiêu Trạc đã phát hiện ra hắn, sắc mặt lập tức xấu đi. Bất quá chỉ là hung dữ mà lườm hắn một cái, cũng không đến khiêu khích hoặc trực tiếp ném một pháp quyết qua để giải quyết tình địch.
Thấy Tiêu Trạc không để ý tới mình, Tư Lăng cũng sẽ không vội vàng tiến lên tìm đường chết. Hắn dùng tay che mũi, lùi lại vài bước, quan sát cái đầm lầy mênh mông vô bờ này, suy nghĩ nên làm sao để vượt qua. Trong ngọc giản của những tu sĩ đã tới Huyễn Thiên bí cảnh cũng có giới thiệu qua tình huống của mảnh đầm lầy này. Đầm lầy này phía trên không thể ngự kiếm phi hành, tu sĩ muốn vượt qua nó chỉ có thể dựa vào hai chân của chính mình mà lao nhanh qua khỏi đầm lầy, hơn nữa còn phải chú ý Chiếu Trạch Quái trong đầm lầy.
Chiếu Trạch Quái thần trí đa phần không cao, nhưng lại có sự nhận biết đặc biệt mãnh liệt đối với những kẻ khác loài. Hễ là bất cứ sinh vật nào tiến vào đầm lầy, chỉ cần khí tức không giống với mùi thối của đầm lầy đều sẽ bị Chiếu Trạch Quái công kích. Tư Lăng vừa nãy đã nhìn thấy một con chim bay ngang qua đầm lầy, bị một con Chiếu Trạch Quái nhảy lên, phun ra một ngụm bùn nhão bắn trúng thân thể rơi xuống trên đầm lầy, sau đó bị đám Chiếu Trạch Quái mãnh liệt nhào tới giết chết. Ngoài ra, trong đầm lầy còn có Chiếu Trạch Quái biến dị rất khó chơi, nếu lúc vượt qua đầm lầy mà vừa vặn đối đầu với Chiếu Trạch Quái biến dị thì hết sức phiền toái. Tu sĩ nếu bị Chiếu Trạch Quái biến dị kéo vào đầm lầy thì coi như không có khả năng sống sót.
Ngay lúc Tư Lăng quan sát đầm lầy, lại có năm, sáu tu sĩ bị truyền tống tới. Khi bọn họ nhìn thấy đầm lầy thì vẻ mặt đều buồn khổ mà nói một tiếng xui xẻo, cũng có thể thấy được bọn họ cũng có nghiên cứu về đầm lầy này, chỉ là không nghĩ tới chính mình lại xui xẻo mà bị truyền tống tới nơi này.
Tư Lăng muốn xem bọn họ làm sao vượt qua đầm lầy nên đứng ở một bên quan sát. Mấy cái tu sĩ này liếc mắt nhìn hắn, thấy hắn không có hành động gì thì cũng không thèm để ý. Huyễn Thiên bí cảnh mở ra chỉ có ba tháng, người tiến vào nơi này đều phải giành giật từng giây, muốn dùng hết sức mà đi tìm càng nhiều thứ đáng giá càng tốt, chẳng có nhiều thời giờ lãng phí như vậy.
Mấy tu sĩ này đều đã chuẩn bị sẵn, nhanh chóng lấy ra một đôi ủng đặc chế, từng người mang vào rồi liền tiến vào đầm lầy. Đôi ủng này được chế tạo đặc biệt, có khắc bùa chú hệ phong loại nhỏ, có thể giúp bọn họ di chuyển nhanh chóng trong đầm lầy. Những tu sĩ nọ vừa tiến vào đầm lầy, vừa cầm kiếm chém ngã những Chiếu Trạch Quái nghe được khí tức mà xông tới, rất nhanh đã vượt ra ngoài mấy dặm.
Thấy những người kia ly khai, Tư Lăng lại nhìn về Tiêu Trạc đứng ở đầm lầy cách đó không xa. Chỉ thấy hắn cắn răng, vẻ mặt ghét bỏ mà liếc nhìn đầm lầy toả ra mùi tanh tưởi, từ trong túi trữ vật lấy ra một cái mặt nạ mỏng như cánh ve mang lên mặt. Loại mặt nạ này không chỉ có thể thay đổi dung mạo của tu sĩ, thậm chí có thể tạo ra không khí tươi mát trong lành. Bất quá tác dụng của nó không lớn, cũng không thể ngăn cản thần thức của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hiện tại dùng nó bất quá là vì lọc bớt mùi hôi thối mà thôi.
Tiêu Trạc cũng mang vào một đôi ủng. Đôi ủng này còn cao cấp hơn nhiều so với mấy tên tu sĩ lúc nãy, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều, sau khi tiến vào đầm lầy thậm chí còn nhanh hơn tốc độ phóng tới của những Chiếu Trạch Quái kia luôn.
Mắt thấy bóng dáng Tiêu Trạc nhanh chóng biến mất, Tư Lăng cảm giác mình cũng nên hành động.
Đối với mùi hôi khủng khiếp của đầm lầy, không chỉ Tư Lăng khó nhịn, yêu thú trên bả vai hắn cũng khó có thể chịu đựng được, Yêu Liên vẫn trốn ở ống tay Tư Lăng càng khó chịu không thôi.
"Trời ạ, Tư công tử, chúng ta thật sự phải đi qua cái đầm lầy thối hoắc này sao?" Tiểu Hồng bò đến trên một bên bả vai khác của Tư Lăng, mặt mày ủ rủ hỏi.
Tư Lăng đáp một tiếng chắc chắn, lại lục túi trữ vật tìm thứ mình cần. Nếu là lúc trước Tư Lăng tuyệt đối sẽ chẳng có biện pháp gì đối với bãi đầm lầy hôi thối này, nhưng từ khi được tư Hàn cho cái túi trữ vật này, Tư Lăng lập tức nhảy lên làm người có tiền, tài sản còn dồi dào hơn đám đệ tử của những đại môn phái kia.
Lúc Tư Lăng tìm đồ vật, yêu thú Trọng Thiên mang theo cô bé Tiểu Hồng nhảy đến trước một cây to trông như cây thông ở Trần Tục Giới mọc bên bờ đầm lầy, nó nhảy lên cây, cắn đứt một nhánh cây cành lá sum xuê, ngậm lên miệng rồi trở lại, sau đó đưa cho Tư Lăng.
Tư Lăng chẳng hiểu ra làm sao mà tiếp nhận, không biết nó hái nhánh cây này để làm gì. Bất quá hắn lại nghĩ, thứ mà con yêu thú kiêu ngạo này nhận thức thì tuyệt đối sẽ không vô dụng, bèn thu nó vào trong túi trữ vật, lại tiếp tục tìm kiếm trong túi trữ vật.
Tư Lăng cuối cùng tìm ra được một đôi Thần Hành Ngoa, xem như là pháp khí thượng phẩm, tu sĩ Trúc Cơ mang vào thì tốc độ chạy trốn có thể so sánh với tu sĩ Kim Đan. Đôi ủng này còn cao cấp hơn đôi của Tiêu Trạc, hơn nữa đáy giày còn vẽ mấy cái bùa chú, không hổ là vật sưu tập của tu sĩ Nguyên Anh.
Sau khi Tư Lăng mang ủng vào, lại lấy ra một thanh linh kiếm, sau
Bình luận facebook