Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-29
Chương 29: Bất Hòa Nhỏ Thành Bất Hòa To
Tiếu Sam chán nản nằm lên giường.
Cái tên Hàn Mặc Thần chết tiệt! Còn không thèm xin lỗi, xem tớ tuyệt giao với cậu!
Aaaaaa! Không nói chuyện thật khó chịu, cứ như vậy chắc cô chết mất. Nếu hắn có chút tâm ý cô cũng sẽ xem xét lại. Ai bảo dám sai bảo cô, còn dám bắt cô múa vịt, dọa điểm văn. Dọa dọa cái đầu hắn, cô mới không sợ!
Tiếu Sam còn đang lăn lộn trên giường, chợt nghe ồn ào ngoài ban công, cô đứng dậy tiến tới mở cửa.
Lọt vào mắt, chính là Giang Cửu, Lâm Tần Y, còn có... Hàn Mặc Thần!
Cái gì thế? Tại sao lại có nhiều người thế này? Còn tụ tập ở ban công nhà người ta nữa. Nhìn đến Hàn Mặc Thần, Tiếu Sam lại thấy máu lên não, cô tức giận đóng sập cửa lại.
Ở bên ngoài, Giang Cửu xoa xoa trái tim mỏng manh của mình, quay đầu hỏi Hàn Mặc Thần
" Này, cậu ấy làm sao thế? Không phải là... hai cậu cãi nhau đấy chứ? "
Hàn Mặc Thần nhìn cánh cửa đã đóng chặt, nuốt nước miếng. Thôi xong, còn chưa xin lỗi!
Giang Cửu sáp lại gần hắn, khuôn mặt hiện rõ hai chữ " hóng hớt " cười nhạo
" Ha, không ngờ hai người cũng cãi nhau cơ đấy. Đây chính là quả báo cho những người chuyên rắc cẩu lương đấy, rốt cuộc thì chó độc thân như tớ cũng cảm thấy thật vui vẻ! Nói mau, cậu làm gì cậu ấy rồi? "
Hàn Mặc Thần đen mặt nhìn Giang Cửu, quay người bỏ vào trong. Giang Cửu quyết không bỏ qua cơ hội trêu chọc hắn, liền đi theo đuôi vào.
Chỉ còn lại Lâm Tần Y ở ngoài. Nội tâm cô ta bây giờ vô cùng hỗn loạn. Mặc dù biết Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần sát nhà, nhưng không ngờ ban công lại nối liền. Chỉ là chẳng phải bây giờ hai người bọn họ rốt cuộc cũng cãi nhau rồi, bất hòa nhỏ thì cô ta sẽ làm thành bất hòa to. Đến lúc đó, cô ta còn sợ cái ban công nối liền gì nữa chứ!
Lâm Tần Y nhếch miệng quay đầu đi vào phòng Hàn Mặc Thần, tiện tay bấm chốt khóa cửa ban công.
***
Kết thúc học kì, ba tháng nghỉ hè nói tới liền tới. Đây chính là mùa hè cuối cùng trong quãng đời học sinh Tiếu Sam.
Ngày đầu tiên của mùa hè, Tiếu Sam dọn dẹp lại căn phòng của mình. Dọn đến bàn học, kì thực đây chính là chỗ bừa bộn nhất trong căn phòng của cô.
Cô đem tất cả sách vở của mình ra ban công để tiện cho việc dọn dẹp, kết quả bắt gặp cái tên phòng bên cạnh cũng đang dọn phòng.
Từ lúc cô giận hắn đến giờ đã gần hai tuần. Ngày hôm đó, sau khi bọn họ bỏ đi, cô quyết định chạy qua cho hắn một cơ hội cuối cùng để xin lỗi, nhưng cửa ban công lại khóa trái. Cửa ban công nhà Hàn Mặc Thần chưa bao giờ khóa trái, bởi vì hắn biết cô sẽ thường xuyên chạy qua, vậy mà lúc đó lại khóa trái, muốn dằn mặt cô sao, là muốn cạch mặt nhau sao? Ha, cô mới thực sự tức giận!
Kể từ hôm đó, Tiếu Sam luôn luôn khóa trái cửa ban công, tận lực tránh mặt Hàn Mặc Thần, nhất quyết không cho hắn có cơ hội xin lỗi.
Hàn Mặc Thần cầm cây chổi lông gà đứng ở ban công bên cạnh vẫy vẫy
" Hello, chào buổi sáng vịt con! "
Tiếu Sam hoàn toàn không quan tâm để sách xuống, đi vào phòng.
Hàn Mặc Thần lấy tay vỗ miệng mình một cái. Cái miệng đáng chết này!
" Tiểu Sam Sam này, cậu... có muốn tớ giúp gì không? ". Hàn Mặc Thần "thân thiện" đứng ở cửa ban công hỏi.
" Không cần đâu! ". Tiếu Sam lạnh lùng đáp lại.
" Tiểu Sam Sam, cậu giận tớ lâu như vậy không chán sao? ". Hắn lại xuống nước một bước.
" Ai thèm giận cậu! ".
Thái độ của Tiếu Sam như thế, khiến cho hắn cảm thấy nổi nóng, giọng cũng trầm xuống
" Cậu đừng như thế chứ! Kì thực tớ thấy chuyện cũng rất nhỏ, cậu cần gì phải tức giận như vậy chứ! Bình thường không phải tớ cũng giỡn với cậu như thế sao? ".
" Ha, cậu nói nhỏ hả? Ừ, chính là chuyện nhỏ đó, cho nên cậu không cần cảm thấy có lỗi gì cả! ". Tiếu Sam tức giận quăng chồng sách xuống.
" Tiếu Sam! "
" Gọi gì chứ! Cậu cần gì phải để ý tới tớ chứ? Chẳng phải cậu đã chốt cửa không muốn gặp mặt nữa sao? Cậu la cái gì chứ! Tớ mới là người phải tức giận đây nè! "
" Tớ? Tớ chốt cửa khi nào? "
" Cậu đừng nói không biết, ngày hôm đó tớ chạy qua liền thấy cửa phòng cậu khóa trái! "
Khóa trái? Ngày hôm đó là Lâm Tần Y đi vào cuối cùng, không lẽ...
Hàn Mặc Thần thở dài, hắn bước tới ôm lấy Tiếu Sam, nhẹ nhàng nói
" Tiểu Sam Sam, hôm đó tớ muốn xin lỗi cậu, nhưng cậu lại đóng cửa nhanh như vậy. Tớ còn không có chốt cửa, lúc đó tớ đi vào phòng đầu tiên đó, thật sự không phải tớ! Còn nữa, tớ... xin lỗi cậu! "
Tiếu Sam đẩy hắn ra, lạnh mặt đáp lại
" Cậu, tưởng như vậy thì sẽ xong sao? "
Tiếu Sam chán nản nằm lên giường.
Cái tên Hàn Mặc Thần chết tiệt! Còn không thèm xin lỗi, xem tớ tuyệt giao với cậu!
Aaaaaa! Không nói chuyện thật khó chịu, cứ như vậy chắc cô chết mất. Nếu hắn có chút tâm ý cô cũng sẽ xem xét lại. Ai bảo dám sai bảo cô, còn dám bắt cô múa vịt, dọa điểm văn. Dọa dọa cái đầu hắn, cô mới không sợ!
Tiếu Sam còn đang lăn lộn trên giường, chợt nghe ồn ào ngoài ban công, cô đứng dậy tiến tới mở cửa.
Lọt vào mắt, chính là Giang Cửu, Lâm Tần Y, còn có... Hàn Mặc Thần!
Cái gì thế? Tại sao lại có nhiều người thế này? Còn tụ tập ở ban công nhà người ta nữa. Nhìn đến Hàn Mặc Thần, Tiếu Sam lại thấy máu lên não, cô tức giận đóng sập cửa lại.
Ở bên ngoài, Giang Cửu xoa xoa trái tim mỏng manh của mình, quay đầu hỏi Hàn Mặc Thần
" Này, cậu ấy làm sao thế? Không phải là... hai cậu cãi nhau đấy chứ? "
Hàn Mặc Thần nhìn cánh cửa đã đóng chặt, nuốt nước miếng. Thôi xong, còn chưa xin lỗi!
Giang Cửu sáp lại gần hắn, khuôn mặt hiện rõ hai chữ " hóng hớt " cười nhạo
" Ha, không ngờ hai người cũng cãi nhau cơ đấy. Đây chính là quả báo cho những người chuyên rắc cẩu lương đấy, rốt cuộc thì chó độc thân như tớ cũng cảm thấy thật vui vẻ! Nói mau, cậu làm gì cậu ấy rồi? "
Hàn Mặc Thần đen mặt nhìn Giang Cửu, quay người bỏ vào trong. Giang Cửu quyết không bỏ qua cơ hội trêu chọc hắn, liền đi theo đuôi vào.
Chỉ còn lại Lâm Tần Y ở ngoài. Nội tâm cô ta bây giờ vô cùng hỗn loạn. Mặc dù biết Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần sát nhà, nhưng không ngờ ban công lại nối liền. Chỉ là chẳng phải bây giờ hai người bọn họ rốt cuộc cũng cãi nhau rồi, bất hòa nhỏ thì cô ta sẽ làm thành bất hòa to. Đến lúc đó, cô ta còn sợ cái ban công nối liền gì nữa chứ!
Lâm Tần Y nhếch miệng quay đầu đi vào phòng Hàn Mặc Thần, tiện tay bấm chốt khóa cửa ban công.
***
Kết thúc học kì, ba tháng nghỉ hè nói tới liền tới. Đây chính là mùa hè cuối cùng trong quãng đời học sinh Tiếu Sam.
Ngày đầu tiên của mùa hè, Tiếu Sam dọn dẹp lại căn phòng của mình. Dọn đến bàn học, kì thực đây chính là chỗ bừa bộn nhất trong căn phòng của cô.
Cô đem tất cả sách vở của mình ra ban công để tiện cho việc dọn dẹp, kết quả bắt gặp cái tên phòng bên cạnh cũng đang dọn phòng.
Từ lúc cô giận hắn đến giờ đã gần hai tuần. Ngày hôm đó, sau khi bọn họ bỏ đi, cô quyết định chạy qua cho hắn một cơ hội cuối cùng để xin lỗi, nhưng cửa ban công lại khóa trái. Cửa ban công nhà Hàn Mặc Thần chưa bao giờ khóa trái, bởi vì hắn biết cô sẽ thường xuyên chạy qua, vậy mà lúc đó lại khóa trái, muốn dằn mặt cô sao, là muốn cạch mặt nhau sao? Ha, cô mới thực sự tức giận!
Kể từ hôm đó, Tiếu Sam luôn luôn khóa trái cửa ban công, tận lực tránh mặt Hàn Mặc Thần, nhất quyết không cho hắn có cơ hội xin lỗi.
Hàn Mặc Thần cầm cây chổi lông gà đứng ở ban công bên cạnh vẫy vẫy
" Hello, chào buổi sáng vịt con! "
Tiếu Sam hoàn toàn không quan tâm để sách xuống, đi vào phòng.
Hàn Mặc Thần lấy tay vỗ miệng mình một cái. Cái miệng đáng chết này!
" Tiểu Sam Sam này, cậu... có muốn tớ giúp gì không? ". Hàn Mặc Thần "thân thiện" đứng ở cửa ban công hỏi.
" Không cần đâu! ". Tiếu Sam lạnh lùng đáp lại.
" Tiểu Sam Sam, cậu giận tớ lâu như vậy không chán sao? ". Hắn lại xuống nước một bước.
" Ai thèm giận cậu! ".
Thái độ của Tiếu Sam như thế, khiến cho hắn cảm thấy nổi nóng, giọng cũng trầm xuống
" Cậu đừng như thế chứ! Kì thực tớ thấy chuyện cũng rất nhỏ, cậu cần gì phải tức giận như vậy chứ! Bình thường không phải tớ cũng giỡn với cậu như thế sao? ".
" Ha, cậu nói nhỏ hả? Ừ, chính là chuyện nhỏ đó, cho nên cậu không cần cảm thấy có lỗi gì cả! ". Tiếu Sam tức giận quăng chồng sách xuống.
" Tiếu Sam! "
" Gọi gì chứ! Cậu cần gì phải để ý tới tớ chứ? Chẳng phải cậu đã chốt cửa không muốn gặp mặt nữa sao? Cậu la cái gì chứ! Tớ mới là người phải tức giận đây nè! "
" Tớ? Tớ chốt cửa khi nào? "
" Cậu đừng nói không biết, ngày hôm đó tớ chạy qua liền thấy cửa phòng cậu khóa trái! "
Khóa trái? Ngày hôm đó là Lâm Tần Y đi vào cuối cùng, không lẽ...
Hàn Mặc Thần thở dài, hắn bước tới ôm lấy Tiếu Sam, nhẹ nhàng nói
" Tiểu Sam Sam, hôm đó tớ muốn xin lỗi cậu, nhưng cậu lại đóng cửa nhanh như vậy. Tớ còn không có chốt cửa, lúc đó tớ đi vào phòng đầu tiên đó, thật sự không phải tớ! Còn nữa, tớ... xin lỗi cậu! "
Tiếu Sam đẩy hắn ra, lạnh mặt đáp lại
" Cậu, tưởng như vậy thì sẽ xong sao? "
Bình luận facebook