Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-23
Chương 23: Người Ngoài Hành Tinh
Sau kì thi, trường học ban ơn đại xá, nghỉ hẳn một tuần.
Kì thực, Tiếu Sam cảm thấy vui muốn chết. Bình thường sau khi thi xong, mặc dù được nghỉ học nhưng lại như cực hình vậy. Luôn phải nghĩ tới điểm số tồi tệ biết chừng nào, mà một tuần đó đối với cô tựa như dài đằng đẵng mấy năm vậy.
Nhưng mà năm nay có khác nha, có Hàn Mặc Thần ôn thi, nên tốt hơn mấy năm trước, chắc không có vấn đề gì đâu. Cho nên, cô có thể thoải mái xả hết một tuần. Thật vui vẻ!
Một tuần nghỉ ngơi, Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần quyết định đi du lịch biển ở ngoại ô thành phố.
Sáng sớm, Tiếu Sam đã ầm ĩ ngoài cửa nhà họ Hàn
" Tiểu Thần, nhanh lên! Cậu lâu la quá nha! "
Hàn Mặc Thần từ tốn đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, thưởng thức ly sữa, rồi chậm rãi cầm vali ra cửa, hắn nhíu mày
" Này, ồn ào quá đó! Còn một tiếng nữa mới khởi hành. "
" Phải chuẩn bị tốt chứ! ". Cô bĩu môi, quay người vui vẻ ra xe.
Trên xe buýt, Tiếu Sam ngẩn người nhìn sinh vật bên cạnh
" Này, tớ không ngờ cậu vẫn bị say xe như lúc nhỏ đấy! "
Hàn Mặc Thần chống tay lên thành ghế, ỉu xìu liếc nhìn cô
" Cậu... làm sao biết... nỗi khổ của tớ chứ. Chóng mặt quá! "
" Được rồi được rồi, yếu ớt quá đi. Tớ cho cậu mượn bờ vai vững chắc này, mau mau dựa vào cho đỡ mệt! ". Tiếu Sam thương hại đẩy cái đầu của hắn vào đầu vai mình.
Hàn Mặc Thần hơi bất mãn nhưng vẫn tựa vào vai cô, một lúc sau Tiếu Sam đã nghe tiếng hít thở đều đặn của hắn.
Thật không nghĩ ra, ít ra cậu ta cũng có nhược điểm, cô còn tưởng hắn giống như người ngoài hành tinh luôn rồi.
***
" Aaaaaaaaaaaaaaa! Mát quá! Aaaaaaaaaaaaa! ". Giọng Tiếu Sam vang vọng trên biển, cô thích thú chạy dọc theo bờ biển.
Hàn Mặc Thần đứng nhìn theo bóng dáng bé nhỏ, miệng cười mỉm, hắn mở miệng nhắc
" Này, cậu định không tới khách sạn hả? Tính ngủ ngoài biển à? "
Tiếu Sam hưng phấn chạy lại kéo vali
" Mau đi, chúng ta phải ra xem hoàng hôn nữa! "
Quầy tiễp tân khách sạn...
" Xin lỗi quý khách nhưng chúng tôi chỉ còn một phòng hai người ". Lễ tân áy náy nói.
" Hả? Nhưng chúng tôi đã đặt trước hai phòng một người mà! ". Tiếu Sam nhảy dựng hỏi lại.
" Thật ngại quá, là trường hợp đột xuất. Là do có hai người quen của giám đốc tới, tôi lại tưởng hai vị là một đôi tình nhân nên... "
Hàn Mặc Thần nhíu mày. Người quen của chú Giang?
" Thôi được rồi, chúng tôi lấy phòng này! ". Hắn lại quay sang cô " Tớ cũng không có ăn cậu, cậu sợ cái gì chứ! ".
Tiếu Sam bĩu môi. Làm sao biết được chứ!
Hai người vác hai cái vali cồng kềnh lên phòng. Vừa lên tới phòng, cô đã vất vali sang một bên, nhảy thẳng lên giường lớn
" Thoải mái quá đi! Này, khách sạn của người quen cậu làm ăn tệ quá đó! "
Hàn Mặc Thần tặc lưỡi, đem hành lí của mình và cô cất vào tủ, rồi cầm điện thoại xem tin nhắn nhóm mới gửi tới
Lâm Tần Y: << Thần, bọn tớ về nước rồi! >>
Hàn Mặc Thần: << Không phải nói ba tháng nữa sao? >>
Lâm Tần Y: << Về sớm hơn dự định, là vì phải làm thủ tục cho trường mới một chút! >>
Giang Cửu: << A Thần, cậu không phải bên em nào xinh xắn quên chúng tớ rồi chứ "
Hàn Mặc Thần: << Ừm >>
Giang Cửu: << Không thể tin được cậu bên em nào đó, còn chính miệng thừa nhận, trời sập sao? Đúng là có sắc quên bạn mà! >>
Lâm Tần Y: <<.... Chắc là Thần giỡn thôi. Thần của chúng ta làm sao như vậy chứ ^.^ >>
Hàn Mặc Thần: <<... >>
Giỡn cái gì chứ, đó là sự thật đó nha. Hắn thực sự đang ở cạnh cái đứa ngốc xinh xắn nào đó cơ mà.
" Này, cậu cười cái gì vậy hả? ". Tiếu Sam ôm gối nhìn Hàn Mặc Thần đang ngây ngốc cười.
" Hả? Có sao? ". Hàn Mặc Thần ngẩng đầu, đem điện thoại cất vào trong túi áo rồi đứng dậy
" Chẳng phải cậu bảo muốn ngắm hoàng hôn sao? Đi thôi! "
Tiếu Sam nhảy trên giường xuống, lật đật mang dép
" Đi nào đi nào! "
Hoàng hôn trên biển, khoảng khắc đẹp đến mê người, nắng chiều len lỏi qua đám mây. Biển tựa như tấm gương khổng lồ phản chiếu cả bầu trời tuyệt diệu.
Tiếu Sam thỏa mãn thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, chỉ tay phía xa xa
" Tiểu Thần, ở kia có một cặp tình nhân "
" Thì sao? ". Hàn Mặc Thần đưa mắt về hướng Tiếu Sam chỉ.
" Tớ cảm thấy bóng dáng họ trên hoàng hôn biển rất đẹp! "
Hàn Mặc Thần nhìn một nam một nữ đang đi về phía họ, hơi nheo mắt sửng sốt một chút, nhưng vẫn quay đầu nhìn cô gái đầy vẻ ngưỡng mộ bên cạnh thản nhiên hỏi lại một câu
" Thế chúng ta không đẹp sao? "
Tiếu Sam: "...". Đẹp! Đẹp chứ!
" A Cửu, người kia rất giống Tiểu Thần! ". Lâm Tần Y khoăn tay đứng trên bờ, nhìn chằm chằm hai bóng người chỉ tay về phía này.
Giang Cửu lướt mắt đến, chợt vui mừng kêu lên
" Là cậu ấy! "
Lâm Tần Y cũng lộ sự vui vẻ trên mặt, chỉ là chưa đầy ba giây, mắt cô ta chợt híp lại
" Cô gái bên cạnh... là ai? "
Sau kì thi, trường học ban ơn đại xá, nghỉ hẳn một tuần.
Kì thực, Tiếu Sam cảm thấy vui muốn chết. Bình thường sau khi thi xong, mặc dù được nghỉ học nhưng lại như cực hình vậy. Luôn phải nghĩ tới điểm số tồi tệ biết chừng nào, mà một tuần đó đối với cô tựa như dài đằng đẵng mấy năm vậy.
Nhưng mà năm nay có khác nha, có Hàn Mặc Thần ôn thi, nên tốt hơn mấy năm trước, chắc không có vấn đề gì đâu. Cho nên, cô có thể thoải mái xả hết một tuần. Thật vui vẻ!
Một tuần nghỉ ngơi, Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần quyết định đi du lịch biển ở ngoại ô thành phố.
Sáng sớm, Tiếu Sam đã ầm ĩ ngoài cửa nhà họ Hàn
" Tiểu Thần, nhanh lên! Cậu lâu la quá nha! "
Hàn Mặc Thần từ tốn đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, thưởng thức ly sữa, rồi chậm rãi cầm vali ra cửa, hắn nhíu mày
" Này, ồn ào quá đó! Còn một tiếng nữa mới khởi hành. "
" Phải chuẩn bị tốt chứ! ". Cô bĩu môi, quay người vui vẻ ra xe.
Trên xe buýt, Tiếu Sam ngẩn người nhìn sinh vật bên cạnh
" Này, tớ không ngờ cậu vẫn bị say xe như lúc nhỏ đấy! "
Hàn Mặc Thần chống tay lên thành ghế, ỉu xìu liếc nhìn cô
" Cậu... làm sao biết... nỗi khổ của tớ chứ. Chóng mặt quá! "
" Được rồi được rồi, yếu ớt quá đi. Tớ cho cậu mượn bờ vai vững chắc này, mau mau dựa vào cho đỡ mệt! ". Tiếu Sam thương hại đẩy cái đầu của hắn vào đầu vai mình.
Hàn Mặc Thần hơi bất mãn nhưng vẫn tựa vào vai cô, một lúc sau Tiếu Sam đã nghe tiếng hít thở đều đặn của hắn.
Thật không nghĩ ra, ít ra cậu ta cũng có nhược điểm, cô còn tưởng hắn giống như người ngoài hành tinh luôn rồi.
***
" Aaaaaaaaaaaaaaa! Mát quá! Aaaaaaaaaaaaa! ". Giọng Tiếu Sam vang vọng trên biển, cô thích thú chạy dọc theo bờ biển.
Hàn Mặc Thần đứng nhìn theo bóng dáng bé nhỏ, miệng cười mỉm, hắn mở miệng nhắc
" Này, cậu định không tới khách sạn hả? Tính ngủ ngoài biển à? "
Tiếu Sam hưng phấn chạy lại kéo vali
" Mau đi, chúng ta phải ra xem hoàng hôn nữa! "
Quầy tiễp tân khách sạn...
" Xin lỗi quý khách nhưng chúng tôi chỉ còn một phòng hai người ". Lễ tân áy náy nói.
" Hả? Nhưng chúng tôi đã đặt trước hai phòng một người mà! ". Tiếu Sam nhảy dựng hỏi lại.
" Thật ngại quá, là trường hợp đột xuất. Là do có hai người quen của giám đốc tới, tôi lại tưởng hai vị là một đôi tình nhân nên... "
Hàn Mặc Thần nhíu mày. Người quen của chú Giang?
" Thôi được rồi, chúng tôi lấy phòng này! ". Hắn lại quay sang cô " Tớ cũng không có ăn cậu, cậu sợ cái gì chứ! ".
Tiếu Sam bĩu môi. Làm sao biết được chứ!
Hai người vác hai cái vali cồng kềnh lên phòng. Vừa lên tới phòng, cô đã vất vali sang một bên, nhảy thẳng lên giường lớn
" Thoải mái quá đi! Này, khách sạn của người quen cậu làm ăn tệ quá đó! "
Hàn Mặc Thần tặc lưỡi, đem hành lí của mình và cô cất vào tủ, rồi cầm điện thoại xem tin nhắn nhóm mới gửi tới
Lâm Tần Y: << Thần, bọn tớ về nước rồi! >>
Hàn Mặc Thần: << Không phải nói ba tháng nữa sao? >>
Lâm Tần Y: << Về sớm hơn dự định, là vì phải làm thủ tục cho trường mới một chút! >>
Giang Cửu: << A Thần, cậu không phải bên em nào xinh xắn quên chúng tớ rồi chứ "
Hàn Mặc Thần: << Ừm >>
Giang Cửu: << Không thể tin được cậu bên em nào đó, còn chính miệng thừa nhận, trời sập sao? Đúng là có sắc quên bạn mà! >>
Lâm Tần Y: <<.... Chắc là Thần giỡn thôi. Thần của chúng ta làm sao như vậy chứ ^.^ >>
Hàn Mặc Thần: <<... >>
Giỡn cái gì chứ, đó là sự thật đó nha. Hắn thực sự đang ở cạnh cái đứa ngốc xinh xắn nào đó cơ mà.
" Này, cậu cười cái gì vậy hả? ". Tiếu Sam ôm gối nhìn Hàn Mặc Thần đang ngây ngốc cười.
" Hả? Có sao? ". Hàn Mặc Thần ngẩng đầu, đem điện thoại cất vào trong túi áo rồi đứng dậy
" Chẳng phải cậu bảo muốn ngắm hoàng hôn sao? Đi thôi! "
Tiếu Sam nhảy trên giường xuống, lật đật mang dép
" Đi nào đi nào! "
Hoàng hôn trên biển, khoảng khắc đẹp đến mê người, nắng chiều len lỏi qua đám mây. Biển tựa như tấm gương khổng lồ phản chiếu cả bầu trời tuyệt diệu.
Tiếu Sam thỏa mãn thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, chỉ tay phía xa xa
" Tiểu Thần, ở kia có một cặp tình nhân "
" Thì sao? ". Hàn Mặc Thần đưa mắt về hướng Tiếu Sam chỉ.
" Tớ cảm thấy bóng dáng họ trên hoàng hôn biển rất đẹp! "
Hàn Mặc Thần nhìn một nam một nữ đang đi về phía họ, hơi nheo mắt sửng sốt một chút, nhưng vẫn quay đầu nhìn cô gái đầy vẻ ngưỡng mộ bên cạnh thản nhiên hỏi lại một câu
" Thế chúng ta không đẹp sao? "
Tiếu Sam: "...". Đẹp! Đẹp chứ!
" A Cửu, người kia rất giống Tiểu Thần! ". Lâm Tần Y khoăn tay đứng trên bờ, nhìn chằm chằm hai bóng người chỉ tay về phía này.
Giang Cửu lướt mắt đến, chợt vui mừng kêu lên
" Là cậu ấy! "
Lâm Tần Y cũng lộ sự vui vẻ trên mặt, chỉ là chưa đầy ba giây, mắt cô ta chợt híp lại
" Cô gái bên cạnh... là ai? "
Bình luận facebook