-
Chương 451-455
Chương 451 Khảo nghiệm thực lực 1
Tất cả các thiên tài ngẩng đầu nhìn đạo chủ Càn Lăng giống như trời đất này.
“Khảo nghiệm huyễn cảnh đã kết thúc, bây giờ mọi người có một tiếng để nghỉ ngơi, điều chỉnh lại trạng thái, sau đó tiếp tục cuộc khảo nghiệm thứ hai.” Đạo chủ Càn Lăng cười nói.
Vút! Vút!
Từng cường giả Bất Tử Cảnh xuất hiện, Huyết Vụ cũng xuất hiện trước mặt mấy người Diệp Tinh.
“Các ngươi đi theo ta!” Huyết Vụ lạnh giọng nói.
Mấy người Diệp Tinh ngoan ngoãn đi theo sau.
“Hừ!” Một tiếng hư lạnh vang lên.
“Các ngươi khiến ta quá thất vọng!” Huyết Vụ lạnh giọng nói: “Trừ Lư Vân Đạt ra, sáu người khảo nghiệm huyễn cảnh khác đều là số đếm ngược! Bây giờ ta có thể tuyên bố, hành trình tới thành Thời Không của các ngươi tới đây kết thúc!”
Từng luồng sát khí áp bức đánh tới, cho dù chỉ là một cút, nhưng mấy người Diệp Tinh đều cảm thấy cực kì khó chịu.
Bọn họ nắm chặt nắm đấm, cho dù trong lòng có không cam, nhưng điều Huyết Vụ nói là sự thật.
Khảo nghiệm huyễn cảnh kém như vậy, cho dù sau này thể hiện ra thực lực từ trung đẳng trở lên, cũng khó mà được chọn.
Cả tòa thành Thời Không, mỗi lần thu nhận thiên tài đều không vượt quá một nghìn.
“Được rồi, còn một cửa khảo nghiệm cuối cùng nữa, mỗi người đều có hi vọng, nói không chừng các ngươi có thể tạo nên kì tích, ta cũng chờ đợi kì tích mà các ngươi tạo ra.” Huyết Vụ trầm giọng nói.
“Vẫn còn một tiếng, các người tự mình đi luyện tập hoặc là yên tâm đợi di.”
Nói xong Huyết Vụ rời đi.
Trong sân, bảy người mắt nhìn nhau, năm người khác cũng rời đi.
“Tiểu Ngư, chỉ còn lại một cửa khảo nghiệm cuối cùng thôi.” Diệp Tinh trầm giọng nói.
“Diệp Tinh, cho dù là thất bại hay thành công, chúng ta cố gắng làm tốt là được.” Lâm Tiểu Ngư cười nhẹ nói, trên mặt không có chút lo lắng nào.
Cô vẫn luôn ở bên cạnh Diệp Tinh như vậy, nụ cười vẫn như lúc đầu.
“Ừm. Dốc hết toàn lực là được!” Diệp Tinh gật đầu.
Cho dù không tiến vào được thành Thời Không, hắn cũng có cơ hội để nổi lên.
...
Vút! Vút! Vút!
Trong sân huấn luyện, Diệp Tinh khống chế trường kiếm, không ngừng nâng cao thực lực của bản thân.
Chín thanh trường kiếm bay ra, nhưng bay được mười phút, lập tức đâm vào thông đạo.
“Thời gian, đáng tiếc mình chẳng còn thời gian nữa!”
Diệp Tinh lắc đầu.
Thời gian hơn bốn năm, hắn vẫn luôn tu luyện kiếm trận Nhất Huyền, giờ đây đã miễn cưỡng khống chế được chín thanh trường kiếm, nhưng từ đầu tới cuối vẫn thiếu một cảm giác toàn vẹn.
Giống như học được một điều gì đó, nhưng chỉ có thể sử dụng đại khái, không cách nào thông thạo.
Muốn toàn vẹn, cần phải tốn nhiều thời gian để luyện tập.
“Một tiếng đã kết thúc, tất cả mọi người tập hợp.”
Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên bên tai Diệp Tinh, sau đó bóng dáng Diệp Tinh lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
Tất cả thiên tài đều xuất hiện trên quảng trường, bọn họ ngẩng đầu nhìn người đàn ông mắt dựng thẳng đứng.
“Được rồi, chỉ còn lại một của khảo nghiệm cuối cùng.”
Đạo chủ Càn Lăng vung tay phải, từng đài đấu võ xuất hiện trên quảng trường khổng lồ, đường kính của những đài đấu võ này đều đạt tới mười kilomet.
“Bây giờ, tất cả mọi người bước lên đài đấu võ!”
Đạo chủ Càn Lăng vung tay phải, tất cả mọi người đều không tự chủ được mà cùng nhau bay lên sàn đấu võ.
Tám mươi người một tổ, tổng cộng phân thành một nghìn tổ.
Mà một nghìn tổ chiến đấu này mỗi tổ chỉ giữ lại một người chiến thắng.
Từng người từng người được phân bố khắp nơi trên quảng trường khổng lồ, trông cực kì chấn động.
“Cửa này là khảo nghiệm thực lực, thực lực của mình yếu, phải nhanh chóng thi triển ra, nếu như bị loại thì sẽ chẳng còn chút cơ hội nào hết.”
“Nói không chừng mình sẽ được chọn! Cho dù thế nào, một khi đã ra tay thì phải xuất ra toàn bộ thực lực!”
....
Từng thiên tài nắm chặt nắm đấm.
Phương thức loại này có thể khiến cho bọn họ thất bại khi chưa thể hiện thực lực của mình ra.
Ong...
Dao động lóe lên, những thiên tài đó như nhận được tín hiệu vậy.
“Oành!”
Một luồng khí thế khủng bố tản ra, rất nhiều thiên tà đã bắt đầu hành động, lôi điện, hỏa diễm, còn có các loại ánh sáng khác không ngừng lóe lên.
“Răng rắc!” Từng vết nứt xuất hiện trên sàn đấu võ, nhưng sau đó lại không ngừng khép lại.
Rất nhiều thiên tài đang không ngừng xuyên qua, tốc độ nhanh tới cực hạn, thậm chí có một vài thiên tài chỉ để lại tàn ảnh.
“Cuộc chiến đấu thứ hai bắt đầu rồi!”
“Trời ạ, đài đấu võ đó chỉ có thực lực gần chạm tới hậu kì Đạo Tắc Cảnh mới có thể phá vỡ, vậy mà những thiên tài này người nào cũng có thể phá được!”
“Mỗi một người bọn họ đều có thể dễ dàng tấn công một cường giả Đạo Tắc Cảnh trung kì!”
“Đây là lứa thiên tài đỉnh cấp của các thế giới lớn sao?”
...
Vô số thanh niên các nhân tộc của rất nhiều vị diện đều nhìn cuộc chiến, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Thiên Huyền Cảnh và Đạo Tắc Cảnh cách nhau một cảnh giới lớn, muốn chiến đấu vượt cấp dường như là một điều không thể nào.
Giống như ba mươi mấy vạn tinh hệ phân thành tinh hệ sơ cấp, tinh hệ trung cấp, tinh hệ cao cấp của Thiên Lan Giới vậy, mà người mạnh nhất tinh hệ sơ cấp chỉ là cường giả Đạo Tắc Cảnh mà thôi.
Kết quả, những thiên tài trước mắt này mỗi người đều có thể dễ dàng chiến đấu vượt cấp, thậm chí dễ dàng tấn công Đạo Tắc Cảnh trung kì, vượt qua một cảnh giới lớn, một cảnh giới nhỏ, thiên phú như vậy đặt tại bất cứ vị diện nào cũng là một thiên tài tuyệt thế.
Soạt! Soạt! Soạt!
Chương 452 Khảo nghiệm thực lực 2
Trên sàn đấu võ, bóng dáng của từng thanh niên không ngừng bị loại, những người còn lại vẫn đang điên cuồng tấn công.
“Những thiên tài này cũng thông minh, luôn tìm những đối thủ yếu.”
“Chỉ có những đối thủ yếu mới thể hiện thực lực của bản thân ra bên ngoài.”
“Đáng tiếc vô dụng, không thể bộc lộ được tài năng trong cuộc chiến, căn bản không có cơ hội.”
...
Phía sau đạo chủ Càn Lăng, mười cường giả Bất Tử Cảnh mạnh mẽ đang bàn tán, quan sát từng thiên tài một.
Bọn họ phụ trách quan sát xem thiên tài nào sẽ được thu nhận.
Những thiên tài thực lực yếu một chút, nhưng lúc chiến đấu thực sự lại phát huy ra được sức chiến đấu cực kì mạnh mẽ.
“Xem kìa, Hỗn Vũ kết thúc chiến đấu rồi!”
Có cường giả Bất Tử Cảnh lên tiếng.
Trên một đài đấu võ nào đó, bảy mươi chín thiên tài vô cùng cẩn thận, dường như khi cuộc chiến vừa mới bắt đầu đã lựa chọn liên thủ với nhau, đổ dồn vào tấn công Hỗn Vũ.
Hỗn Vũ là thiên tài hạng nhất mà cuộc tuyển chọn công nhận đó, không tấn công Hỗn Vũ thì tất cả bọn họ sẽ bị loại.
Đối mặt với bảy mươi chín thiên tài này, sắc mặt Hỗn Vũ bình tĩnh.
Anh ta vung tay phải lên.
“Đùng đùng đoàng!”
Khắp đài đấu võ bị lôi điện bao phủ, tất cả những đòn tấn công của mọi người đều bị lôi điện đập tam.
Soạt! Soạt! Soạt!
Cùng lúc đó, những thiên tài này không ngừng bị loại ra ngoài.
Thời gian đó không tới một giây, lôi điện biến mất, rất nhiều thiên tài đều biến mất không thấy đâu nữa, trên đài đấu võ chỉ còn lại Hỗn Vũ thản nhiên đứng đó.
“Trời ạ, mạnh quá!”
“Lôi điện đó phân tán ra khắp mười kilomet, vậy mà sức mạnh còn lớn tới vậy, một chút lực phản kháng ta cũng không có.”
“Lôi điện trải rộng khắp nơi, cho dù có nhiều thiên tài hơn nữa, có lẽ cũng chẳng thể ngăn được.”
...
Những thiên tài bị loại nhìn Hỗn Vũ, trong mắt tràn ngập sự kinh hãi.
Hỗn Vũ này mạnh tới mức khiến bọn họ tuyệt vọng.
Vút! Vút! Vút!
Trên một đài đấu võ khác, thiên tài kiếm đạo Vô Ngân khống chế trường kiếm, từng thanh trường kiếm bay ra, không ngừng thu hoạch sự sống của những thiên tài khác.
Không tới mấy giây, khắp cả đài đấu võ cũng chỉ còn lại mỗi Vô Ngân.
Vô số trường kiếm bay xung quanh Vô Ngân, sau đó tự mình tiến vào vỏ kiếm sau lưng anh ta.
“Hỗn Vũ hả?” Vô Ngân nhìn Hỗn Vũ đã kết thúc cuộc chiến trên đài đấu võ cách đó không xa, trong mắt lộ ra ý chí chiến đấu.
“Không biết người có chặn được kiếm của ta không!”
,,,
Sau khi bắt đầu cuộc chiến, từng thiên tài không ngừng bộc lộ tài năng của mình ra ngoài.
“Mạnh quá, nhiều thiên tài tuyệt thế tới vậy, vậy mà có người có hể dễ dàng giết chết bọn họ!”
“Thực lực như vậy có thể sánh ngang với đỉnh phong Đạo Tắc Cảnh đúng không?”
“Đây mới là thiên tài đỉnh cấp nhất của các thế giới lớn chứ?”
...
Vô số người của các vị diện đang theo dõi cuộc chiến, trong mắt lộ ra vẻ chấn động.
Bất cứ ai trong video cũng là một thiên tài tuyệt thế, nhưng vẫn có thiên tài giết chết bọn họ trong giây lát.
Trên sàn đấu võ, từng nơi từng nơi kết thúc chiến đấu, mà ở phía Diệp Tinh, rất nhiều thiên tài đang chiến đấu với nhau, có người đang hỗn chiến, cũng có người liên hợp với nhau chặn một người.
Đó là một chàng trai vạm vỡ đầu trâu, trên có hai chiếc sừng, trong tay cầm một cây búa lớn.
“La Khảm, là thiên tài tuyệt thế tới từ thế giới Thiên Nhất.” Diệp Tinh thầm nói trong lòng, tránh xa thiên tài này.
La Khảm đã thông qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng, về phần thực lực thì xếp trong hạng một nghìn.
Một nghìn đài đấu võ, một nghìn người phía trên dường như đều được chia đều trên các đài đấu võ.
Dù sao lúc chia không thể để mấy người Hỗn Vũ, Đồng Mục Sâm, và Vô Ngân cùng một sàn đấu, phải dựa theo một quy luật nhất định.
Vút! Vút! Vút!
Từng thanh trường kiếm dài bay lơ lửng, bao vây lấy cơ thể Diệp Tinh, ngăn chặn các đòn tấn công tới từ khắp nơi.
Tám mươi người không ngừng giảm xuống, rất nhanh chỉ còn lại chưa tới bốn mươi người.
Vút!
Bỗng nhiên, một ánh sáng màu đỏ xuất hiện, dường như nháy mắt đã tới bên người Diệp Tinh.
“Không ổn!” Diệp Tinh nhìn thấy ánh sáng màu đỏ đó, sắc mặt thay đổi.
Cách đó không xa, một chàng trai đầu trâu vạm vỡ nhìn hắn, chính là La Khảm.
Thân thể Diệp Tinh vút lên, nhanh chóng bay sang bên cạnh, đòn tấn công này không đánh trúng hắn, nhưng lại trúng vào chàng trai không kịp tránh bên cạnh.
“Đệt!” Chàng trai đó không nhịn được chửi một câu, sau đó bóng dáng biến mất, hiển nhiên là đã bị loại ra ngoài.
“Thú vị, còn có thể tránh được đòn tấn công của ta.” La Khảm nhìn Diệp Tinh, trên mặt anh ta lộ ra cảm giác hứng thú.
Anh ta vung cây búa trong tay lên, lại có một ánh sáng màu đỏ đánh tới, tản ra sao động nóng hầm hập.
Lần này Diệp Tinh không trốn nữa, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ dữ tợn.
“Hồi phục!”
Hỏa diễm Đạo Tắc khủng bố đang điên cuồng thiêu đốt sức sống của Diệp Tinh, nhưng vận chuyển Sinh Nguyên Thuật, hắn lại nhanh chóng khôi phục.
“Đón nhận một đòn tấn công của ta mà không chết? Sức sống mạnh quá!” La Khảm nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra sự lạnh lẽo, tấn công thêm lần nữa.
Chương 453 Đột phá!
La Khảm thông qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng, thực lực mạnh tới mức nào? Trong hơn tám nghìn người ở đây thực lực chiếm hạng trước hai nghìn, thậm chó có thể dễ dàng giết chết cường giả hậu gì Đạo Tắc Cảnh.
Thực lực như vậy có thể loại mấy người Diệp Tinh một cách dễ dàng, nhưng bây giờ đối mặt với sự tấn công của anh ta, Diệp Tinh lại có thể đỡ được.
Chiếc búa vung lên, một ánh sáng đỏ bay ra, toàn bộ đánh về phía Diệp Tinh, hơn nữa còn đánh trúng hắn.
Ngọn lửa cực nóng, bao phủ lên xung quanh, thậm chí những người xung quanh không chịu nổi dao động này, bóng dáng không ngừng biến mất.
“Diệp Tinh!” Tất cả mọi người Thiên Lan Giới đều đang xem cuộc chiến này, nắm chặt nắm đấm.
Hiển nhiên bọn họ đã nhìn ra đối thủ là La Khảm, Diệp Tinh không có chút lực phản kháng nào.
“Haha, chính là như vậy, cứ yên tâm bị loại đi.” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh không ngừng trúng đòn tấn công, chật vật trốn tránh, trong mắt lộ ra sự vui mừng.
Giờ đây anh ta không thể chờ được mà muốn nhìn cảnh Diệp Tinh bị loại.
“Diệp Tinh!” “Anh Diệp!”
Lúc này, mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại cũng đang xem cuộc chiến, trên mặt lộ ra sự lo lắng.
Cuộc khảo nghiệm huyễn cảnh lúc trước thể hiện của Diệp Tinh rất kém, nếu như cuộc khảo nghiệm chiến đấu này thất bại, chắc chắn Diệp Tinh sẽ bị loại.
“Thực lực của tên nhóc Diệp Tinh này không tệ, nhưng so với chàng trai đó rõ ràng cách biệt quá xa, cửa khảo nghiệm này chắc không thể qua được.” Bên cạnh, ông cụ Hâm Vũ lắc đầu nói.
Lúc này trong mắt ông ta lại hơi lộ ra vẻ khiếp sợ, một nghìn sàn đấu võ, mỗi một sàn đấu đều có một cường giả, ít nhất thực lực ở trong hạng hai nghìn!
Rõ ràng La Khảm đó là người mạnh nhất trên sàn đấu của Diệp Tinh.
Đây là người của cả vũ trụ, hai nghìn người của vô số vị diện đó!
Vậy mà Diệp Tinh có thể chống đỡ lâu như vậy!
...
“Uỳnh!” “Uỳnh!”
Từng sàn đấu vẫn đang tiếp tục, từng thiên tài đỉnh cấp không ngừng bộc lộ thực lực của mình ra.
“Xem kìa, lại giành được thắng lợi rồi.”
“Huyết Vụ, thực lực của Lư Vân Đạt trong thế giới Hạo Nguyên ngươi mạnh quá, sức chiến đấu thi triển ra rõ ràng mạnh hơn những thiên tài khác một cấp bậc.”
“Thiên tài trên sàn đấu võ mà bước lên được bậc thang thứ chín mươi mốt đó khá lợi hại, đây là thực lực khi vượt qua được tầng thứ chín của tháp chín tầng đó! Trong cuộc sơ tuyển đó hắn chỉ thông qua tầng thứ tám của tháp chín tầng.”
“Bình thường, một vài thiên tài gần đây mới đột phá, cũng có một số bỗng nhiên xuất hiện trong cuộc tuyển chọn thiên tài trước đó.”
“Những người như vậy xuất hiện càng nhiều càng tốt.”
..
Từng sự tồn tại mạnh mẽ đang không ngừng thảo luận, đánh giá các thiên tài.
“Vút!”
Trên sàn đấu võ, ánh sáng màu đỏ của chiếc búa đánh tới, trực tiếp đánh lên người Diệp Tinh.
“Phụt!” khóe miệng Diệp Tinh có một dòng máu tươi chảy ra, thân thể bay ngược ra ngoài.
“Vậy mà vẫn chưa chết?” Sắc mặt La Khảm lạnh lẽo.
Anh ta đã tấn công Diệp Tinh mười mấy lần rồi, dựa vào thực lực của anh ta muốn loại Diệp Tinh chỉ vượt qua được tầng thứ bảy của tháp chín tầng này chỉ cần một đòn tấn công thôi.
“Đáng chết!” Lúc này, sắc mặt Diệp Tinh rất khó coi, trong lòng lo lắng.
“Thực lực của La Khảm quá mạnh, mình không đỡ được mấy đòn tấn công nữa!” sức hồi phục Sinh Nguyên Thuật của hắn căn bản không so được với tốc độ tiêu hao của La Khảm.
“Nếu như Sinh Nguyên Thuật của mình có thể đột phá một chút....” trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia điên cuồng.
Thực lực của hán bây giờ căn bản là không ngăn nổi, nếu thất bại, chắc chắn hắn sẽ bị loại.
Hi vọng lớn nhất của hắn đặt cả trên Sinh Nguyên Thuật.
Thiết cát không gian của Không Gian Thuật trước đó tăng mạnh, khiến cho thực lực của Diệp Tinh tăng một bước lớn, Sinh Nguyên Thuật và Không Gian Thuật giống nhau, chắc chắn có cách để tăng mạnh.
Nhưng Diệp Tinh vẫn luôn không thể chạm tới.
“Rầm!” Lại một đòn tấn công đánh tới, nặng nề đập lên cơ thể Diệp Tinh.
“Hửm?”
Thân thể Diệp Tinh nặng nề bay ra ngoài, dưới sự lo lắng và không cam lòng này, trong lòng hắn bỗng sinh ra một cảm giác kì lạ.
Sinh Nguyên Thuật vẫn đang tiếp tục vận chuyển.
Oành!
Bỗng nhiên, lục phủ ngũ tạng và kinh mạch của Diệp Tinh hồi phục một cách nhanh chóng, tốc độ hồi phục này tăng nhanh hơn trước đó mấy lần.
Vút!
Lại là một đòn tấn công, thương thế của Diệp Tinh nặng hơn một chút, nhưng rõ ràng dao động khí thế trên người hắn đang khôi phục.
Tốc độ khôi phục này đã nhanh bằng tốc độ La Khảm tiêu hao sức sống của hắn.
“Cái gì?” Thấy vậy, mắt La Khảm lộ ra vẻ khó mà tin được.
Sức sống của Diệp Tinh đã giảm bớt một nửa, vậy mà lúc này lại khôi phục với tốc độ nhanh tới kinh người.
“Sinh Nguyên Thuật của mình đột phá rồi?”
Lúc này, Diệp Tinh cảm nhận sự thay đổi của bản thân, trong mắt lộ ra sự vui vẻ.
Sinh Nguyên Thuật, đây là bí thuật mạnh mẽ mà hắn có được sớm nhất, sau đó mới có được Không Gian Thuật và các bí thuật khác.
Có điều Sinh Nguyên Thuật khuyết thiếu, mà Không Gian Thuật lại hoàn chỉnh.
Vậy nên cho dù Không Gian Thuật đột phá, Sinh Nguyên thuật của hán vẫn chẳng có động tĩnh gì.
Mãi cho tới tận bây giờ, cách thời gian Diệp Tinh lấy được Sinh Nguyên Thuật mười năm về trước, cuối cùng Sinh Nguyên Thuật của hắn cũng tiến thêm một bước!
“Có tốc độ hồi phục như vậy, La Khảm muốn loại mình chắc chắn là điều không thể!” Diệp Tinh yên tâm hơn.
Chương 454 Thiên phú ảo ảnh. 1
Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!
Chín thanh trường kiếm bay ra, bao vây xung quanh người hắn, đòn tấn công của La Khảm từ xa đánh tới.
“Rầm!”
Tiếng va chạm dữ dội truyền tới, lần này dao động trên chiếc búa tản ra lại không tấn công được Diệp Tinh, trái lại bị chín thanh trường kiếm chặn lại.
“Sao có thể?” Thấy vậy, sắc mặt La Khảm nháy mắt thay đổi.
“Dường như kiếm trận Nhất Huyền của mình cũng đột phá rồi?” cảm nhận đòn tấn công của bản thân, trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.
Kiếm trận Nhất Huyền của hắn bị vây trong bước cuối cùng, nhưng sau khi Sinh Nguyên Thuật đột phá, kiếm trận Nhất Huyền của hắn cũng thuận theo đó mà đạt tới bước toàn vẹn.
“Sinh Nguyên Thuật đột phá, kiếm trận Nhất Huyền toàn vẹn, một suất trên sàn đấu võ này là của tôi!”
Nhìn La Khảm, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng khiến người ta khiếp sợ.
“Đi!”
Từng thanh trường kiếm bay ra, tản ra dao động vô cùng mạnh mẽ, dường như nháy mắt xuất hiện trước mặt La Khảm.
Vút!
Dường như chín thanh trường kiếm hợp lại thành một thể, giống như một dòng lũ cuốn quanh người La Khảm.
Mặt La Khảm đầy vẻ dữ tợn, muốn ngăn lại nhưng căn bản không thể ngăn được, thân thể không ngừng lùi về phía sau.
Lại chịu thêm hai đòn tấn công của trường kiếm.
Soạt!
Bóng dáng anh ta lập tức biến mất, dưới sự tấn công của hai thanh trường kiếm, sức sống của La Khảm đã bị tiêu hao hết.
Mà bên cạnh anh ta, những thiên tài bị ảnh hưởng từ đòn tấn công của trường kiếm cũng chưa kịp phản ứng, bóng dáng cũng biến mất trong nháy mắt.
“La Khảm bị loại rồi!”
“Giết chết trong giây lát! Trời ạ, sao có thể?”
“Sao thực lực của chàng trai này nháy mắt tăng mạnh vậy?”
...
Những người khác trên sàn đấu võ nháy mắt bị dọa một trận, vội vàng chạy trốn
Trước đây vì La Khảm và Diệp Tinh đang chiến đấu nên không dám ra tay, không ngờ rằng thế cục chiến đấu lại xảy ra thay đổi trong nháy mắt như vậy.
La Khảm mạnh mẽ nhất cũng bị Diệp Tinh giải quyết một cách nhanh gọn lẹ.
Nhìn những thiên tài khác, tay phải Diệp Tinh vung lên.
Chín thanh trường kiếm không ngừng bay lượn trên không trung, theo sự bay lượn đó, từng thiên tài không ngừng biến mất, trông toàn trận đấu hoàn toàn giống như đang thu hoạch vậy.
“Các người sàn đấu số chín trăm ba mười kìa!”
“Kiếm trận Nhất Huyền! Kiếm trận nhất Huyefn vô cùng hoàn mỹ!”
“Mới chỉ Thiên Huyền Cảnh mà đã nắm được kiếm trận Nhất Huyền hoàn mỹ như vậy, thiên phú sinh mệnh, thiên phú không gian của chàng trai này mạnh quá!”
“Dường như đòn tấn công này còn mạnh hơn cả kiếm trận Nhất Huyền.”
...
Rõ ràng rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh đã chú ý tới Diệp Tinh trên sàn đấu võ, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Những cường giả Bất Tử Cảnh đó nhìn Diệp Tinh.
Giống như một số chiêu thức tấn công khá nổi tiếng nào đó, chắc chắn phải có thiên phú mạnh mẽ mới có thể thi triển ra được.
Nếu không có thiên phú, cơ bản không thể thành công.
Một người mà thiên phú không gian, sinh mệnh yếu kém, cho dù Đạo Tắc Cảnh, Hư Không cảnh đều khó mà nắm được kiếm trận Nhất Huyền.
“Có điều nắm giữ được trận kiếm Nhất Huyền, có thể dễ dàng vượt qua tầng thứ tám của tháp chín tầng, đại khái thực lực có thể chiến hạng năm trăm trong cuộc khảo nghiệm này, nhưng dường như kiếm trân Nhất Huyền này dường như mạnh hơn một chút, La Khảm vượt qua tầng thứ tám lúc nãy đã bị giết chỉ trong giây lát.”
“Chàng trai này còn có tài năng khắc?”
...
Có điều trong mắt những cường giả Bất Tử Cảnh này lại lộ ra vẻ nghi ngờ.
Mặc dù là kiếm trận Nhất Huyền, nhưng cũng không thể thật sự vô địch, đối diện với những thiên tài tới từ các vị diện lớn, tu luyện các loại bí tịch đỉnh cấp này, không thể chiếm thế thượng phong.
Ánh mắt đạo chủ Càn Lăng lúc này cũng nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một tia sáng kì lạ.
“Vừa nãy sức sống khôi phục nhanh tới vậy, là Sinh Nguyên Thuật? Trong thanh trường kiếm này có dấu vết của thiết cát không gian, lẽ nào là Không Gian Thuật? Chàng trai này nắm được cả Sinh Nguyên Thuật và Không Gian Thuật? Hơn nữa đã nắm được chuyên sâu?”
Trong mắt đạo chủ Càn Lăng hiện lên một tia hứng thú: “Thú vị, đáng tiếc phương diện chống đỡ huyễn cảnh quá kém, nếu không chắc chắn đáng để thành Thời Không dốc sức đào tạo!”
Nghĩ tới thành tích bậc thang huyễn cảnh trước đó của Diệp Tinh, đạo chủ Càn Lăng lại lắc đầu.
Bởi vị điểm khảo nghiệm huyễn cảnh quá thấp, vậy nên tiềm lực của Diệp Tinh giảm mạnh..
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Từng thiên tài không ngừng biến mất, bị Diệp Tinh loại.
Rất nhanh, trên sàn đấu võ chỉ còn lại một mình Diệp Tinh.
“Thành công rồi!” Diệp Tinh lặng lẽ đứng đó, chín thanh trường kiếm quay lại phía sau lưng hắn.
Cố gắng lâu như vậy, Sinh Nguyên Thuật đột phá, hoàn toàn nắm được trận kiếm Nhất Huyền, cuối cùng Diệp Tinh đã thi triển được tài năng của mình ra ngoài.
“Diệp Tinh này....” Lúc này Huyết Vụ nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhiều hơn là sự mừng rỡ.
“Thật sự là xuất hiện kì tích, có thể dễ dàng loại La Khảm đã vượt qua tầng thứ tám của tháp chín tầng, cho dù khảo nghiệm huyễn cảnh kém, cũng có thể chiếm được một suất tiến vào thành Thời Không!” Huyết Vụ mừng thầm trong lòng.
Khảo nghiệm huyễn cảnh, khảo nghiệm thực lực đều là tiêu chuẩn, chỉ xuất sắc một phương diện cũng có thể được chọn.
Huyết Vụ vui mừng, lúc này cả Thiên Lan Giới đều trở nên sôi nổi.
Lúc vừa mới bắt đầu bọn họ thấy Diệp Tinh hoàn toàn bị nghiền ép, vốn trong lòng rất thất vọng, nhưng Diệp Tinh bỗng nhiên bùng nổ thực lực mạnh mẽ, càn quét những thiên tài khác trên sàn đấu võ!
“Giỏi quá!”
Chương 455 Thiên phú ảo ảnh. 2
“Đây là các thiên tài được tuyển chọn từ rất nhiều vị diện đó, vậy mà đều bị Diệp Tinh quét sạch.”
“Ta tin Diệp Tinh có thể thành công, chắc chắn có thể tiến vào thành Thời không!”
“Diệp Tinh là thiên tài của Thiên Lan Giới chúng ta!”
...
Cả Thiên Lan Giới đều đang reo hò.
Trước đây Thiên Lan Giới bọn họ ngay cả một thiên tài tiến vào cung Hạo Nguyên cũng không có, giờ đây trong cuộc tuyển chọn thiên tài của thánh địa nhân tộc thành Thời Không, Diệp Tinh lại lập lên thành tựu xuất sắc một lần nữa!
...
“Haha, tôi biết ngay anh Diệp sẽ không dễ dàng thiết bại!” mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại nhìn thực lực của Diệp Tinh bỗng nhiên bạo phát, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kích động.
“Diệp Tinh lại đột phá rồi?” Ông cụ Hâm Vũ nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên.
Ban đầu chỉ là một chàng trai không ngừng luyện tập trong sân huấn luyện Hồn Thiên của hệ ngân hà nhỏ bé, lúc này lại đạt tới được mức độ như vậy, ở thành Thời Không biểu hiện ra chói mắt như thế.
“Không biết cậu nhóc này có thể đi tới bước nào?” Trong mắt ông cụ Hâm Vũ lộ ra một sự mong đợi.
...
Cuộc chiến kết thúc, trên sàn đấu chỉ còn lại một mình Diệp Tinh.
Soạt!
Một dao động ánh sáng lóe lên, sau đó bóng dáng Diệp Tinh biến mất.
“Chàng trai đó tên là gì? Có thể thi triển được kiếm trạn Nhất Huyền, vậy nói rõ thiên phú sinh mệnh, thiên phú không gian đều đạt tới trình độ cao nhất.”
“Không biết, những thiên tài vượt qua được tầng tám, tầng chín của tháp chín tầng ta đều biết, nhưng không có chàng trai đó, vậy chỉ có một tình huống, đó là ban đầu chàng trai đó chỉ vượt qua được tầng thứ bảy.”
“Có thể dễ dàng loại La Khảm đã thông qua tầng thứ tám, chắc hẳn chàng trai này có thực lực ngang ngửa với người thông qua tầng thứ chín của tháp chín tầng? Từ tầng thứ bảy lập tức vượt lên tầng thứ chín, thực lực của hắn ta thăng cấp nhanh như vậy?”
...
Mọi người nhìn Diệp Tinh, không nhịn được nhỏ giọng bàn tán.
Nếu người bọn họ quen biết có thực lực mạnh mẽ như vậy, bọn họ cũng sẽ không cảm thấy ngạc nhiên, nhưng Diệp Tinh đối với bọn họ mà nói quá xa lạ, trái lại lại hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.
“Kiếm trận Nhất Huyền?” Cách đó không xa, một chàng trai trông giống tộc Tinh Linh, vô cùng khôi ngô, lưng đeo một thanh kiếm thản nhiên nhìn Diệp Tinh một cái.
Có vẻ như thanh kiếm anh ta đeo trên lưng khẽ rung động.
“Haha, Diệp Tinh thực lực của người tăng nhanh quá.” Mấy người Lư Vân Đạt bước tới, Lư Vân Đạt nhìn Diệp Tinh cười to, nói.
“Thực lực của Lư Vân Đạt anh mới khiến cho người ta bị dọa sợ.” Diệp Tinh cũng tươi cười nói.
Biểu hiện của Lư Vân Đạt chói mắt hơn hắn nhiều.
“Diệp Tinh, chúc mừng nhé.” Những người khác bao gồm cả Hắc Tháp cũng chúc mừng, có điều nụ cười trên khuôn mặt họ có chút miễn cưỡng.
Cuộc chiến trên sàn đấu võ kết thúc, rõ ràng không như ý muốn của bọn họ, không cách nào tiến vào vòng thứ hai.
Thành tích khảo nghiệm huyễn cảnh kém, cuộc chiến trên sàn đấu võ lại không như ý, bọn họ không có bất cứ cơ hội nào.
Diệp Tinh cười, nói vài câu, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía một sàn đấu võ, nơi đó Lâm Tiểu Ngư đang chiến đấu.
Lúc này trên sàn đấu chỉ còn lại năm người cuối cùng.
“Tiểu Ngư.” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm, trong lòng thầm mang theo mong đợi.
Oành!
Mười mấy giây trôi qua, sau lưng Lâm Tiểu Ngư bỗng nhiên xuất hiện một ảo ảnh khổng lồ của cự thú, hai cánh, theo sau sự xuất hiện đó, dao động khí thế trên người Lâm Tiểu Ngư bỗng chốc tăng mạnh.
“Thiên phú ảo ảnh? Là thiên phú ảo ảnh!”
“Huyết mạch mạnh quá! Vậy mà Thiên Huyền Cảnh có thể xuất hiện thiên phú ảo ảnh.”
“Có thể sinh ra thiên phú ảo ảnh, vậy có thể khu vực thiên phú đặc biệt của bản thân mình, bên trong khu vực của bản thân, thực lực sẽ tăng mạnh mẽ!”
...
Nhìn thấy ảo ảnh này, trên khuôn mặt của rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Thiên phú ảo ảnh? Dường như có liên quan tới thuộc tính hàn băng hệ thủy, không biết là cự thú viễn cổ* nào để lại?”
_*Từ thời xa xưa trong lịch sử._
_*Từ thời xa xưa trong lịch sử._
Đạo chủ Càn Lăng nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, trong lòng nghĩ tới những cự thú viễn cổ mà mình biết.
Sau khi ảo ảnh của cự thú hai cánh xuất hiện, người xung quanh Lâm Tiểu Ngư đều không chịu nổi, bị rất nhiều khí tức lạnh lẽo bao phủ, trong khu vực bao phủ thậm chí xuất hiện từng luồng gió tuyết, không ngừng lan rộng ra quảng trường khổng lồ.
“Hửm?” Thấy vậy, đạo chủ Càn Lăng vung tay phải lên, sau đó phạm vi của hàn băng nhanh chóng thu lại chỉ còn một phạm vi nhỏ xung quanh sàn đấu.
Sau khi thiên phú ảo ảnh xuất hiện, bốn người còn lại nhanh chóng bị loại, Lâm Tiểu Ngư giành được thắng lợi.
“Rốt cuộc giọt máu đó là gì?” Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư, thầm nói.
Hắn biết sự biến hóa của Lâm Tiểu Ngư hoàn toàn là vì giọt máu đó.
Soạt!
Bóng dáng Lâm Tiểu Ngư trên sàn đấu lập tức biến mất, Diệp Tinh nhanh chóng bước tới.
Tất cả các thiên tài ngẩng đầu nhìn đạo chủ Càn Lăng giống như trời đất này.
“Khảo nghiệm huyễn cảnh đã kết thúc, bây giờ mọi người có một tiếng để nghỉ ngơi, điều chỉnh lại trạng thái, sau đó tiếp tục cuộc khảo nghiệm thứ hai.” Đạo chủ Càn Lăng cười nói.
Vút! Vút!
Từng cường giả Bất Tử Cảnh xuất hiện, Huyết Vụ cũng xuất hiện trước mặt mấy người Diệp Tinh.
“Các ngươi đi theo ta!” Huyết Vụ lạnh giọng nói.
Mấy người Diệp Tinh ngoan ngoãn đi theo sau.
“Hừ!” Một tiếng hư lạnh vang lên.
“Các ngươi khiến ta quá thất vọng!” Huyết Vụ lạnh giọng nói: “Trừ Lư Vân Đạt ra, sáu người khảo nghiệm huyễn cảnh khác đều là số đếm ngược! Bây giờ ta có thể tuyên bố, hành trình tới thành Thời Không của các ngươi tới đây kết thúc!”
Từng luồng sát khí áp bức đánh tới, cho dù chỉ là một cút, nhưng mấy người Diệp Tinh đều cảm thấy cực kì khó chịu.
Bọn họ nắm chặt nắm đấm, cho dù trong lòng có không cam, nhưng điều Huyết Vụ nói là sự thật.
Khảo nghiệm huyễn cảnh kém như vậy, cho dù sau này thể hiện ra thực lực từ trung đẳng trở lên, cũng khó mà được chọn.
Cả tòa thành Thời Không, mỗi lần thu nhận thiên tài đều không vượt quá một nghìn.
“Được rồi, còn một cửa khảo nghiệm cuối cùng nữa, mỗi người đều có hi vọng, nói không chừng các ngươi có thể tạo nên kì tích, ta cũng chờ đợi kì tích mà các ngươi tạo ra.” Huyết Vụ trầm giọng nói.
“Vẫn còn một tiếng, các người tự mình đi luyện tập hoặc là yên tâm đợi di.”
Nói xong Huyết Vụ rời đi.
Trong sân, bảy người mắt nhìn nhau, năm người khác cũng rời đi.
“Tiểu Ngư, chỉ còn lại một cửa khảo nghiệm cuối cùng thôi.” Diệp Tinh trầm giọng nói.
“Diệp Tinh, cho dù là thất bại hay thành công, chúng ta cố gắng làm tốt là được.” Lâm Tiểu Ngư cười nhẹ nói, trên mặt không có chút lo lắng nào.
Cô vẫn luôn ở bên cạnh Diệp Tinh như vậy, nụ cười vẫn như lúc đầu.
“Ừm. Dốc hết toàn lực là được!” Diệp Tinh gật đầu.
Cho dù không tiến vào được thành Thời Không, hắn cũng có cơ hội để nổi lên.
...
Vút! Vút! Vút!
Trong sân huấn luyện, Diệp Tinh khống chế trường kiếm, không ngừng nâng cao thực lực của bản thân.
Chín thanh trường kiếm bay ra, nhưng bay được mười phút, lập tức đâm vào thông đạo.
“Thời gian, đáng tiếc mình chẳng còn thời gian nữa!”
Diệp Tinh lắc đầu.
Thời gian hơn bốn năm, hắn vẫn luôn tu luyện kiếm trận Nhất Huyền, giờ đây đã miễn cưỡng khống chế được chín thanh trường kiếm, nhưng từ đầu tới cuối vẫn thiếu một cảm giác toàn vẹn.
Giống như học được một điều gì đó, nhưng chỉ có thể sử dụng đại khái, không cách nào thông thạo.
Muốn toàn vẹn, cần phải tốn nhiều thời gian để luyện tập.
“Một tiếng đã kết thúc, tất cả mọi người tập hợp.”
Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên bên tai Diệp Tinh, sau đó bóng dáng Diệp Tinh lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
Tất cả thiên tài đều xuất hiện trên quảng trường, bọn họ ngẩng đầu nhìn người đàn ông mắt dựng thẳng đứng.
“Được rồi, chỉ còn lại một của khảo nghiệm cuối cùng.”
Đạo chủ Càn Lăng vung tay phải, từng đài đấu võ xuất hiện trên quảng trường khổng lồ, đường kính của những đài đấu võ này đều đạt tới mười kilomet.
“Bây giờ, tất cả mọi người bước lên đài đấu võ!”
Đạo chủ Càn Lăng vung tay phải, tất cả mọi người đều không tự chủ được mà cùng nhau bay lên sàn đấu võ.
Tám mươi người một tổ, tổng cộng phân thành một nghìn tổ.
Mà một nghìn tổ chiến đấu này mỗi tổ chỉ giữ lại một người chiến thắng.
Từng người từng người được phân bố khắp nơi trên quảng trường khổng lồ, trông cực kì chấn động.
“Cửa này là khảo nghiệm thực lực, thực lực của mình yếu, phải nhanh chóng thi triển ra, nếu như bị loại thì sẽ chẳng còn chút cơ hội nào hết.”
“Nói không chừng mình sẽ được chọn! Cho dù thế nào, một khi đã ra tay thì phải xuất ra toàn bộ thực lực!”
....
Từng thiên tài nắm chặt nắm đấm.
Phương thức loại này có thể khiến cho bọn họ thất bại khi chưa thể hiện thực lực của mình ra.
Ong...
Dao động lóe lên, những thiên tài đó như nhận được tín hiệu vậy.
“Oành!”
Một luồng khí thế khủng bố tản ra, rất nhiều thiên tà đã bắt đầu hành động, lôi điện, hỏa diễm, còn có các loại ánh sáng khác không ngừng lóe lên.
“Răng rắc!” Từng vết nứt xuất hiện trên sàn đấu võ, nhưng sau đó lại không ngừng khép lại.
Rất nhiều thiên tài đang không ngừng xuyên qua, tốc độ nhanh tới cực hạn, thậm chí có một vài thiên tài chỉ để lại tàn ảnh.
“Cuộc chiến đấu thứ hai bắt đầu rồi!”
“Trời ạ, đài đấu võ đó chỉ có thực lực gần chạm tới hậu kì Đạo Tắc Cảnh mới có thể phá vỡ, vậy mà những thiên tài này người nào cũng có thể phá được!”
“Mỗi một người bọn họ đều có thể dễ dàng tấn công một cường giả Đạo Tắc Cảnh trung kì!”
“Đây là lứa thiên tài đỉnh cấp của các thế giới lớn sao?”
...
Vô số thanh niên các nhân tộc của rất nhiều vị diện đều nhìn cuộc chiến, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Thiên Huyền Cảnh và Đạo Tắc Cảnh cách nhau một cảnh giới lớn, muốn chiến đấu vượt cấp dường như là một điều không thể nào.
Giống như ba mươi mấy vạn tinh hệ phân thành tinh hệ sơ cấp, tinh hệ trung cấp, tinh hệ cao cấp của Thiên Lan Giới vậy, mà người mạnh nhất tinh hệ sơ cấp chỉ là cường giả Đạo Tắc Cảnh mà thôi.
Kết quả, những thiên tài trước mắt này mỗi người đều có thể dễ dàng chiến đấu vượt cấp, thậm chí dễ dàng tấn công Đạo Tắc Cảnh trung kì, vượt qua một cảnh giới lớn, một cảnh giới nhỏ, thiên phú như vậy đặt tại bất cứ vị diện nào cũng là một thiên tài tuyệt thế.
Soạt! Soạt! Soạt!
Chương 452 Khảo nghiệm thực lực 2
Trên sàn đấu võ, bóng dáng của từng thanh niên không ngừng bị loại, những người còn lại vẫn đang điên cuồng tấn công.
“Những thiên tài này cũng thông minh, luôn tìm những đối thủ yếu.”
“Chỉ có những đối thủ yếu mới thể hiện thực lực của bản thân ra bên ngoài.”
“Đáng tiếc vô dụng, không thể bộc lộ được tài năng trong cuộc chiến, căn bản không có cơ hội.”
...
Phía sau đạo chủ Càn Lăng, mười cường giả Bất Tử Cảnh mạnh mẽ đang bàn tán, quan sát từng thiên tài một.
Bọn họ phụ trách quan sát xem thiên tài nào sẽ được thu nhận.
Những thiên tài thực lực yếu một chút, nhưng lúc chiến đấu thực sự lại phát huy ra được sức chiến đấu cực kì mạnh mẽ.
“Xem kìa, Hỗn Vũ kết thúc chiến đấu rồi!”
Có cường giả Bất Tử Cảnh lên tiếng.
Trên một đài đấu võ nào đó, bảy mươi chín thiên tài vô cùng cẩn thận, dường như khi cuộc chiến vừa mới bắt đầu đã lựa chọn liên thủ với nhau, đổ dồn vào tấn công Hỗn Vũ.
Hỗn Vũ là thiên tài hạng nhất mà cuộc tuyển chọn công nhận đó, không tấn công Hỗn Vũ thì tất cả bọn họ sẽ bị loại.
Đối mặt với bảy mươi chín thiên tài này, sắc mặt Hỗn Vũ bình tĩnh.
Anh ta vung tay phải lên.
“Đùng đùng đoàng!”
Khắp đài đấu võ bị lôi điện bao phủ, tất cả những đòn tấn công của mọi người đều bị lôi điện đập tam.
Soạt! Soạt! Soạt!
Cùng lúc đó, những thiên tài này không ngừng bị loại ra ngoài.
Thời gian đó không tới một giây, lôi điện biến mất, rất nhiều thiên tài đều biến mất không thấy đâu nữa, trên đài đấu võ chỉ còn lại Hỗn Vũ thản nhiên đứng đó.
“Trời ạ, mạnh quá!”
“Lôi điện đó phân tán ra khắp mười kilomet, vậy mà sức mạnh còn lớn tới vậy, một chút lực phản kháng ta cũng không có.”
“Lôi điện trải rộng khắp nơi, cho dù có nhiều thiên tài hơn nữa, có lẽ cũng chẳng thể ngăn được.”
...
Những thiên tài bị loại nhìn Hỗn Vũ, trong mắt tràn ngập sự kinh hãi.
Hỗn Vũ này mạnh tới mức khiến bọn họ tuyệt vọng.
Vút! Vút! Vút!
Trên một đài đấu võ khác, thiên tài kiếm đạo Vô Ngân khống chế trường kiếm, từng thanh trường kiếm bay ra, không ngừng thu hoạch sự sống của những thiên tài khác.
Không tới mấy giây, khắp cả đài đấu võ cũng chỉ còn lại mỗi Vô Ngân.
Vô số trường kiếm bay xung quanh Vô Ngân, sau đó tự mình tiến vào vỏ kiếm sau lưng anh ta.
“Hỗn Vũ hả?” Vô Ngân nhìn Hỗn Vũ đã kết thúc cuộc chiến trên đài đấu võ cách đó không xa, trong mắt lộ ra ý chí chiến đấu.
“Không biết người có chặn được kiếm của ta không!”
,,,
Sau khi bắt đầu cuộc chiến, từng thiên tài không ngừng bộc lộ tài năng của mình ra ngoài.
“Mạnh quá, nhiều thiên tài tuyệt thế tới vậy, vậy mà có người có hể dễ dàng giết chết bọn họ!”
“Thực lực như vậy có thể sánh ngang với đỉnh phong Đạo Tắc Cảnh đúng không?”
“Đây mới là thiên tài đỉnh cấp nhất của các thế giới lớn chứ?”
...
Vô số người của các vị diện đang theo dõi cuộc chiến, trong mắt lộ ra vẻ chấn động.
Bất cứ ai trong video cũng là một thiên tài tuyệt thế, nhưng vẫn có thiên tài giết chết bọn họ trong giây lát.
Trên sàn đấu võ, từng nơi từng nơi kết thúc chiến đấu, mà ở phía Diệp Tinh, rất nhiều thiên tài đang chiến đấu với nhau, có người đang hỗn chiến, cũng có người liên hợp với nhau chặn một người.
Đó là một chàng trai vạm vỡ đầu trâu, trên có hai chiếc sừng, trong tay cầm một cây búa lớn.
“La Khảm, là thiên tài tuyệt thế tới từ thế giới Thiên Nhất.” Diệp Tinh thầm nói trong lòng, tránh xa thiên tài này.
La Khảm đã thông qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng, về phần thực lực thì xếp trong hạng một nghìn.
Một nghìn đài đấu võ, một nghìn người phía trên dường như đều được chia đều trên các đài đấu võ.
Dù sao lúc chia không thể để mấy người Hỗn Vũ, Đồng Mục Sâm, và Vô Ngân cùng một sàn đấu, phải dựa theo một quy luật nhất định.
Vút! Vút! Vút!
Từng thanh trường kiếm dài bay lơ lửng, bao vây lấy cơ thể Diệp Tinh, ngăn chặn các đòn tấn công tới từ khắp nơi.
Tám mươi người không ngừng giảm xuống, rất nhanh chỉ còn lại chưa tới bốn mươi người.
Vút!
Bỗng nhiên, một ánh sáng màu đỏ xuất hiện, dường như nháy mắt đã tới bên người Diệp Tinh.
“Không ổn!” Diệp Tinh nhìn thấy ánh sáng màu đỏ đó, sắc mặt thay đổi.
Cách đó không xa, một chàng trai đầu trâu vạm vỡ nhìn hắn, chính là La Khảm.
Thân thể Diệp Tinh vút lên, nhanh chóng bay sang bên cạnh, đòn tấn công này không đánh trúng hắn, nhưng lại trúng vào chàng trai không kịp tránh bên cạnh.
“Đệt!” Chàng trai đó không nhịn được chửi một câu, sau đó bóng dáng biến mất, hiển nhiên là đã bị loại ra ngoài.
“Thú vị, còn có thể tránh được đòn tấn công của ta.” La Khảm nhìn Diệp Tinh, trên mặt anh ta lộ ra cảm giác hứng thú.
Anh ta vung cây búa trong tay lên, lại có một ánh sáng màu đỏ đánh tới, tản ra sao động nóng hầm hập.
Lần này Diệp Tinh không trốn nữa, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ dữ tợn.
“Hồi phục!”
Hỏa diễm Đạo Tắc khủng bố đang điên cuồng thiêu đốt sức sống của Diệp Tinh, nhưng vận chuyển Sinh Nguyên Thuật, hắn lại nhanh chóng khôi phục.
“Đón nhận một đòn tấn công của ta mà không chết? Sức sống mạnh quá!” La Khảm nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra sự lạnh lẽo, tấn công thêm lần nữa.
Chương 453 Đột phá!
La Khảm thông qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng, thực lực mạnh tới mức nào? Trong hơn tám nghìn người ở đây thực lực chiếm hạng trước hai nghìn, thậm chó có thể dễ dàng giết chết cường giả hậu gì Đạo Tắc Cảnh.
Thực lực như vậy có thể loại mấy người Diệp Tinh một cách dễ dàng, nhưng bây giờ đối mặt với sự tấn công của anh ta, Diệp Tinh lại có thể đỡ được.
Chiếc búa vung lên, một ánh sáng đỏ bay ra, toàn bộ đánh về phía Diệp Tinh, hơn nữa còn đánh trúng hắn.
Ngọn lửa cực nóng, bao phủ lên xung quanh, thậm chí những người xung quanh không chịu nổi dao động này, bóng dáng không ngừng biến mất.
“Diệp Tinh!” Tất cả mọi người Thiên Lan Giới đều đang xem cuộc chiến này, nắm chặt nắm đấm.
Hiển nhiên bọn họ đã nhìn ra đối thủ là La Khảm, Diệp Tinh không có chút lực phản kháng nào.
“Haha, chính là như vậy, cứ yên tâm bị loại đi.” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh không ngừng trúng đòn tấn công, chật vật trốn tránh, trong mắt lộ ra sự vui mừng.
Giờ đây anh ta không thể chờ được mà muốn nhìn cảnh Diệp Tinh bị loại.
“Diệp Tinh!” “Anh Diệp!”
Lúc này, mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại cũng đang xem cuộc chiến, trên mặt lộ ra sự lo lắng.
Cuộc khảo nghiệm huyễn cảnh lúc trước thể hiện của Diệp Tinh rất kém, nếu như cuộc khảo nghiệm chiến đấu này thất bại, chắc chắn Diệp Tinh sẽ bị loại.
“Thực lực của tên nhóc Diệp Tinh này không tệ, nhưng so với chàng trai đó rõ ràng cách biệt quá xa, cửa khảo nghiệm này chắc không thể qua được.” Bên cạnh, ông cụ Hâm Vũ lắc đầu nói.
Lúc này trong mắt ông ta lại hơi lộ ra vẻ khiếp sợ, một nghìn sàn đấu võ, mỗi một sàn đấu đều có một cường giả, ít nhất thực lực ở trong hạng hai nghìn!
Rõ ràng La Khảm đó là người mạnh nhất trên sàn đấu của Diệp Tinh.
Đây là người của cả vũ trụ, hai nghìn người của vô số vị diện đó!
Vậy mà Diệp Tinh có thể chống đỡ lâu như vậy!
...
“Uỳnh!” “Uỳnh!”
Từng sàn đấu vẫn đang tiếp tục, từng thiên tài đỉnh cấp không ngừng bộc lộ thực lực của mình ra.
“Xem kìa, lại giành được thắng lợi rồi.”
“Huyết Vụ, thực lực của Lư Vân Đạt trong thế giới Hạo Nguyên ngươi mạnh quá, sức chiến đấu thi triển ra rõ ràng mạnh hơn những thiên tài khác một cấp bậc.”
“Thiên tài trên sàn đấu võ mà bước lên được bậc thang thứ chín mươi mốt đó khá lợi hại, đây là thực lực khi vượt qua được tầng thứ chín của tháp chín tầng đó! Trong cuộc sơ tuyển đó hắn chỉ thông qua tầng thứ tám của tháp chín tầng.”
“Bình thường, một vài thiên tài gần đây mới đột phá, cũng có một số bỗng nhiên xuất hiện trong cuộc tuyển chọn thiên tài trước đó.”
“Những người như vậy xuất hiện càng nhiều càng tốt.”
..
Từng sự tồn tại mạnh mẽ đang không ngừng thảo luận, đánh giá các thiên tài.
“Vút!”
Trên sàn đấu võ, ánh sáng màu đỏ của chiếc búa đánh tới, trực tiếp đánh lên người Diệp Tinh.
“Phụt!” khóe miệng Diệp Tinh có một dòng máu tươi chảy ra, thân thể bay ngược ra ngoài.
“Vậy mà vẫn chưa chết?” Sắc mặt La Khảm lạnh lẽo.
Anh ta đã tấn công Diệp Tinh mười mấy lần rồi, dựa vào thực lực của anh ta muốn loại Diệp Tinh chỉ vượt qua được tầng thứ bảy của tháp chín tầng này chỉ cần một đòn tấn công thôi.
“Đáng chết!” Lúc này, sắc mặt Diệp Tinh rất khó coi, trong lòng lo lắng.
“Thực lực của La Khảm quá mạnh, mình không đỡ được mấy đòn tấn công nữa!” sức hồi phục Sinh Nguyên Thuật của hắn căn bản không so được với tốc độ tiêu hao của La Khảm.
“Nếu như Sinh Nguyên Thuật của mình có thể đột phá một chút....” trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia điên cuồng.
Thực lực của hán bây giờ căn bản là không ngăn nổi, nếu thất bại, chắc chắn hắn sẽ bị loại.
Hi vọng lớn nhất của hắn đặt cả trên Sinh Nguyên Thuật.
Thiết cát không gian của Không Gian Thuật trước đó tăng mạnh, khiến cho thực lực của Diệp Tinh tăng một bước lớn, Sinh Nguyên Thuật và Không Gian Thuật giống nhau, chắc chắn có cách để tăng mạnh.
Nhưng Diệp Tinh vẫn luôn không thể chạm tới.
“Rầm!” Lại một đòn tấn công đánh tới, nặng nề đập lên cơ thể Diệp Tinh.
“Hửm?”
Thân thể Diệp Tinh nặng nề bay ra ngoài, dưới sự lo lắng và không cam lòng này, trong lòng hắn bỗng sinh ra một cảm giác kì lạ.
Sinh Nguyên Thuật vẫn đang tiếp tục vận chuyển.
Oành!
Bỗng nhiên, lục phủ ngũ tạng và kinh mạch của Diệp Tinh hồi phục một cách nhanh chóng, tốc độ hồi phục này tăng nhanh hơn trước đó mấy lần.
Vút!
Lại là một đòn tấn công, thương thế của Diệp Tinh nặng hơn một chút, nhưng rõ ràng dao động khí thế trên người hắn đang khôi phục.
Tốc độ khôi phục này đã nhanh bằng tốc độ La Khảm tiêu hao sức sống của hắn.
“Cái gì?” Thấy vậy, mắt La Khảm lộ ra vẻ khó mà tin được.
Sức sống của Diệp Tinh đã giảm bớt một nửa, vậy mà lúc này lại khôi phục với tốc độ nhanh tới kinh người.
“Sinh Nguyên Thuật của mình đột phá rồi?”
Lúc này, Diệp Tinh cảm nhận sự thay đổi của bản thân, trong mắt lộ ra sự vui vẻ.
Sinh Nguyên Thuật, đây là bí thuật mạnh mẽ mà hắn có được sớm nhất, sau đó mới có được Không Gian Thuật và các bí thuật khác.
Có điều Sinh Nguyên Thuật khuyết thiếu, mà Không Gian Thuật lại hoàn chỉnh.
Vậy nên cho dù Không Gian Thuật đột phá, Sinh Nguyên thuật của hán vẫn chẳng có động tĩnh gì.
Mãi cho tới tận bây giờ, cách thời gian Diệp Tinh lấy được Sinh Nguyên Thuật mười năm về trước, cuối cùng Sinh Nguyên Thuật của hắn cũng tiến thêm một bước!
“Có tốc độ hồi phục như vậy, La Khảm muốn loại mình chắc chắn là điều không thể!” Diệp Tinh yên tâm hơn.
Chương 454 Thiên phú ảo ảnh. 1
Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!
Chín thanh trường kiếm bay ra, bao vây xung quanh người hắn, đòn tấn công của La Khảm từ xa đánh tới.
“Rầm!”
Tiếng va chạm dữ dội truyền tới, lần này dao động trên chiếc búa tản ra lại không tấn công được Diệp Tinh, trái lại bị chín thanh trường kiếm chặn lại.
“Sao có thể?” Thấy vậy, sắc mặt La Khảm nháy mắt thay đổi.
“Dường như kiếm trận Nhất Huyền của mình cũng đột phá rồi?” cảm nhận đòn tấn công của bản thân, trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.
Kiếm trận Nhất Huyền của hắn bị vây trong bước cuối cùng, nhưng sau khi Sinh Nguyên Thuật đột phá, kiếm trận Nhất Huyền của hắn cũng thuận theo đó mà đạt tới bước toàn vẹn.
“Sinh Nguyên Thuật đột phá, kiếm trận Nhất Huyền toàn vẹn, một suất trên sàn đấu võ này là của tôi!”
Nhìn La Khảm, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng khiến người ta khiếp sợ.
“Đi!”
Từng thanh trường kiếm bay ra, tản ra dao động vô cùng mạnh mẽ, dường như nháy mắt xuất hiện trước mặt La Khảm.
Vút!
Dường như chín thanh trường kiếm hợp lại thành một thể, giống như một dòng lũ cuốn quanh người La Khảm.
Mặt La Khảm đầy vẻ dữ tợn, muốn ngăn lại nhưng căn bản không thể ngăn được, thân thể không ngừng lùi về phía sau.
Lại chịu thêm hai đòn tấn công của trường kiếm.
Soạt!
Bóng dáng anh ta lập tức biến mất, dưới sự tấn công của hai thanh trường kiếm, sức sống của La Khảm đã bị tiêu hao hết.
Mà bên cạnh anh ta, những thiên tài bị ảnh hưởng từ đòn tấn công của trường kiếm cũng chưa kịp phản ứng, bóng dáng cũng biến mất trong nháy mắt.
“La Khảm bị loại rồi!”
“Giết chết trong giây lát! Trời ạ, sao có thể?”
“Sao thực lực của chàng trai này nháy mắt tăng mạnh vậy?”
...
Những người khác trên sàn đấu võ nháy mắt bị dọa một trận, vội vàng chạy trốn
Trước đây vì La Khảm và Diệp Tinh đang chiến đấu nên không dám ra tay, không ngờ rằng thế cục chiến đấu lại xảy ra thay đổi trong nháy mắt như vậy.
La Khảm mạnh mẽ nhất cũng bị Diệp Tinh giải quyết một cách nhanh gọn lẹ.
Nhìn những thiên tài khác, tay phải Diệp Tinh vung lên.
Chín thanh trường kiếm không ngừng bay lượn trên không trung, theo sự bay lượn đó, từng thiên tài không ngừng biến mất, trông toàn trận đấu hoàn toàn giống như đang thu hoạch vậy.
“Các người sàn đấu số chín trăm ba mười kìa!”
“Kiếm trận Nhất Huyền! Kiếm trận nhất Huyefn vô cùng hoàn mỹ!”
“Mới chỉ Thiên Huyền Cảnh mà đã nắm được kiếm trận Nhất Huyền hoàn mỹ như vậy, thiên phú sinh mệnh, thiên phú không gian của chàng trai này mạnh quá!”
“Dường như đòn tấn công này còn mạnh hơn cả kiếm trận Nhất Huyền.”
...
Rõ ràng rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh đã chú ý tới Diệp Tinh trên sàn đấu võ, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Những cường giả Bất Tử Cảnh đó nhìn Diệp Tinh.
Giống như một số chiêu thức tấn công khá nổi tiếng nào đó, chắc chắn phải có thiên phú mạnh mẽ mới có thể thi triển ra được.
Nếu không có thiên phú, cơ bản không thể thành công.
Một người mà thiên phú không gian, sinh mệnh yếu kém, cho dù Đạo Tắc Cảnh, Hư Không cảnh đều khó mà nắm được kiếm trận Nhất Huyền.
“Có điều nắm giữ được trận kiếm Nhất Huyền, có thể dễ dàng vượt qua tầng thứ tám của tháp chín tầng, đại khái thực lực có thể chiến hạng năm trăm trong cuộc khảo nghiệm này, nhưng dường như kiếm trân Nhất Huyền này dường như mạnh hơn một chút, La Khảm vượt qua tầng thứ tám lúc nãy đã bị giết chỉ trong giây lát.”
“Chàng trai này còn có tài năng khắc?”
...
Có điều trong mắt những cường giả Bất Tử Cảnh này lại lộ ra vẻ nghi ngờ.
Mặc dù là kiếm trận Nhất Huyền, nhưng cũng không thể thật sự vô địch, đối diện với những thiên tài tới từ các vị diện lớn, tu luyện các loại bí tịch đỉnh cấp này, không thể chiếm thế thượng phong.
Ánh mắt đạo chủ Càn Lăng lúc này cũng nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một tia sáng kì lạ.
“Vừa nãy sức sống khôi phục nhanh tới vậy, là Sinh Nguyên Thuật? Trong thanh trường kiếm này có dấu vết của thiết cát không gian, lẽ nào là Không Gian Thuật? Chàng trai này nắm được cả Sinh Nguyên Thuật và Không Gian Thuật? Hơn nữa đã nắm được chuyên sâu?”
Trong mắt đạo chủ Càn Lăng hiện lên một tia hứng thú: “Thú vị, đáng tiếc phương diện chống đỡ huyễn cảnh quá kém, nếu không chắc chắn đáng để thành Thời Không dốc sức đào tạo!”
Nghĩ tới thành tích bậc thang huyễn cảnh trước đó của Diệp Tinh, đạo chủ Càn Lăng lại lắc đầu.
Bởi vị điểm khảo nghiệm huyễn cảnh quá thấp, vậy nên tiềm lực của Diệp Tinh giảm mạnh..
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Từng thiên tài không ngừng biến mất, bị Diệp Tinh loại.
Rất nhanh, trên sàn đấu võ chỉ còn lại một mình Diệp Tinh.
“Thành công rồi!” Diệp Tinh lặng lẽ đứng đó, chín thanh trường kiếm quay lại phía sau lưng hắn.
Cố gắng lâu như vậy, Sinh Nguyên Thuật đột phá, hoàn toàn nắm được trận kiếm Nhất Huyền, cuối cùng Diệp Tinh đã thi triển được tài năng của mình ra ngoài.
“Diệp Tinh này....” Lúc này Huyết Vụ nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhiều hơn là sự mừng rỡ.
“Thật sự là xuất hiện kì tích, có thể dễ dàng loại La Khảm đã vượt qua tầng thứ tám của tháp chín tầng, cho dù khảo nghiệm huyễn cảnh kém, cũng có thể chiếm được một suất tiến vào thành Thời Không!” Huyết Vụ mừng thầm trong lòng.
Khảo nghiệm huyễn cảnh, khảo nghiệm thực lực đều là tiêu chuẩn, chỉ xuất sắc một phương diện cũng có thể được chọn.
Huyết Vụ vui mừng, lúc này cả Thiên Lan Giới đều trở nên sôi nổi.
Lúc vừa mới bắt đầu bọn họ thấy Diệp Tinh hoàn toàn bị nghiền ép, vốn trong lòng rất thất vọng, nhưng Diệp Tinh bỗng nhiên bùng nổ thực lực mạnh mẽ, càn quét những thiên tài khác trên sàn đấu võ!
“Giỏi quá!”
Chương 455 Thiên phú ảo ảnh. 2
“Đây là các thiên tài được tuyển chọn từ rất nhiều vị diện đó, vậy mà đều bị Diệp Tinh quét sạch.”
“Ta tin Diệp Tinh có thể thành công, chắc chắn có thể tiến vào thành Thời không!”
“Diệp Tinh là thiên tài của Thiên Lan Giới chúng ta!”
...
Cả Thiên Lan Giới đều đang reo hò.
Trước đây Thiên Lan Giới bọn họ ngay cả một thiên tài tiến vào cung Hạo Nguyên cũng không có, giờ đây trong cuộc tuyển chọn thiên tài của thánh địa nhân tộc thành Thời Không, Diệp Tinh lại lập lên thành tựu xuất sắc một lần nữa!
...
“Haha, tôi biết ngay anh Diệp sẽ không dễ dàng thiết bại!” mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại nhìn thực lực của Diệp Tinh bỗng nhiên bạo phát, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kích động.
“Diệp Tinh lại đột phá rồi?” Ông cụ Hâm Vũ nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên.
Ban đầu chỉ là một chàng trai không ngừng luyện tập trong sân huấn luyện Hồn Thiên của hệ ngân hà nhỏ bé, lúc này lại đạt tới được mức độ như vậy, ở thành Thời Không biểu hiện ra chói mắt như thế.
“Không biết cậu nhóc này có thể đi tới bước nào?” Trong mắt ông cụ Hâm Vũ lộ ra một sự mong đợi.
...
Cuộc chiến kết thúc, trên sàn đấu chỉ còn lại một mình Diệp Tinh.
Soạt!
Một dao động ánh sáng lóe lên, sau đó bóng dáng Diệp Tinh biến mất.
“Chàng trai đó tên là gì? Có thể thi triển được kiếm trạn Nhất Huyền, vậy nói rõ thiên phú sinh mệnh, thiên phú không gian đều đạt tới trình độ cao nhất.”
“Không biết, những thiên tài vượt qua được tầng tám, tầng chín của tháp chín tầng ta đều biết, nhưng không có chàng trai đó, vậy chỉ có một tình huống, đó là ban đầu chàng trai đó chỉ vượt qua được tầng thứ bảy.”
“Có thể dễ dàng loại La Khảm đã thông qua tầng thứ tám, chắc hẳn chàng trai này có thực lực ngang ngửa với người thông qua tầng thứ chín của tháp chín tầng? Từ tầng thứ bảy lập tức vượt lên tầng thứ chín, thực lực của hắn ta thăng cấp nhanh như vậy?”
...
Mọi người nhìn Diệp Tinh, không nhịn được nhỏ giọng bàn tán.
Nếu người bọn họ quen biết có thực lực mạnh mẽ như vậy, bọn họ cũng sẽ không cảm thấy ngạc nhiên, nhưng Diệp Tinh đối với bọn họ mà nói quá xa lạ, trái lại lại hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.
“Kiếm trận Nhất Huyền?” Cách đó không xa, một chàng trai trông giống tộc Tinh Linh, vô cùng khôi ngô, lưng đeo một thanh kiếm thản nhiên nhìn Diệp Tinh một cái.
Có vẻ như thanh kiếm anh ta đeo trên lưng khẽ rung động.
“Haha, Diệp Tinh thực lực của người tăng nhanh quá.” Mấy người Lư Vân Đạt bước tới, Lư Vân Đạt nhìn Diệp Tinh cười to, nói.
“Thực lực của Lư Vân Đạt anh mới khiến cho người ta bị dọa sợ.” Diệp Tinh cũng tươi cười nói.
Biểu hiện của Lư Vân Đạt chói mắt hơn hắn nhiều.
“Diệp Tinh, chúc mừng nhé.” Những người khác bao gồm cả Hắc Tháp cũng chúc mừng, có điều nụ cười trên khuôn mặt họ có chút miễn cưỡng.
Cuộc chiến trên sàn đấu võ kết thúc, rõ ràng không như ý muốn của bọn họ, không cách nào tiến vào vòng thứ hai.
Thành tích khảo nghiệm huyễn cảnh kém, cuộc chiến trên sàn đấu võ lại không như ý, bọn họ không có bất cứ cơ hội nào.
Diệp Tinh cười, nói vài câu, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía một sàn đấu võ, nơi đó Lâm Tiểu Ngư đang chiến đấu.
Lúc này trên sàn đấu chỉ còn lại năm người cuối cùng.
“Tiểu Ngư.” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm, trong lòng thầm mang theo mong đợi.
Oành!
Mười mấy giây trôi qua, sau lưng Lâm Tiểu Ngư bỗng nhiên xuất hiện một ảo ảnh khổng lồ của cự thú, hai cánh, theo sau sự xuất hiện đó, dao động khí thế trên người Lâm Tiểu Ngư bỗng chốc tăng mạnh.
“Thiên phú ảo ảnh? Là thiên phú ảo ảnh!”
“Huyết mạch mạnh quá! Vậy mà Thiên Huyền Cảnh có thể xuất hiện thiên phú ảo ảnh.”
“Có thể sinh ra thiên phú ảo ảnh, vậy có thể khu vực thiên phú đặc biệt của bản thân mình, bên trong khu vực của bản thân, thực lực sẽ tăng mạnh mẽ!”
...
Nhìn thấy ảo ảnh này, trên khuôn mặt của rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Thiên phú ảo ảnh? Dường như có liên quan tới thuộc tính hàn băng hệ thủy, không biết là cự thú viễn cổ* nào để lại?”
_*Từ thời xa xưa trong lịch sử._
_*Từ thời xa xưa trong lịch sử._
Đạo chủ Càn Lăng nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, trong lòng nghĩ tới những cự thú viễn cổ mà mình biết.
Sau khi ảo ảnh của cự thú hai cánh xuất hiện, người xung quanh Lâm Tiểu Ngư đều không chịu nổi, bị rất nhiều khí tức lạnh lẽo bao phủ, trong khu vực bao phủ thậm chí xuất hiện từng luồng gió tuyết, không ngừng lan rộng ra quảng trường khổng lồ.
“Hửm?” Thấy vậy, đạo chủ Càn Lăng vung tay phải lên, sau đó phạm vi của hàn băng nhanh chóng thu lại chỉ còn một phạm vi nhỏ xung quanh sàn đấu.
Sau khi thiên phú ảo ảnh xuất hiện, bốn người còn lại nhanh chóng bị loại, Lâm Tiểu Ngư giành được thắng lợi.
“Rốt cuộc giọt máu đó là gì?” Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư, thầm nói.
Hắn biết sự biến hóa của Lâm Tiểu Ngư hoàn toàn là vì giọt máu đó.
Soạt!
Bóng dáng Lâm Tiểu Ngư trên sàn đấu lập tức biến mất, Diệp Tinh nhanh chóng bước tới.
Bình luận facebook