-
Chương 431-435
Chương 431 Tiến vào cung Hạo Nguyên
Nhưng năm thức của kiếm trận Vạn Huyền, chỉ cần nắm được thức thứ hai, thì sẽ là Đạo Tắc Cảnh vô địch!
Hại thứ này khác biệt quá lớn!
“Mình tới từ một tinh cầu thất lạc, chưa từng được đào tạo qua bất cứ thế lực nào, những thế lực đỉnh cấp khác có lẽ vừa bắt đầu đã có công pháp tốt để tu luyện, còn có rất nhiều cường giả chỉ bảo. Nhưng mình chẳng có gì cả, nếu có thể thi triển được một công pháp tốt, thực lực sẽ càng mạnh hơn, bây giờ mình tiếc điểm Hạo Nguyên, sẽ chỉ tụt lại phía sau người khác. Không đổi, ba năm sau sẽ chẳng cơ hội dù chỉ là một chút, nhưng đổi rồi, thật sự nắm chắc thức thứ nhất, tiến vào thành Thời Không...”
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng khiến người ta khiếp sợ.
Ai cũng muốn có được bí tịch mạnh hơn, hơn nữa phù hợp với bản thân, có thể khiến cho thực lực của bản thân phát huy tới mức tốt nhất.
Giờ đây, kiếm trận Vạn Huyền này có thể đạt tới yêu cầu là điều không thể nghi ngờ.
Khí lưu màu xám có thể khiến cho Diệp Tinh sao chép thiên phú mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn luôn chậm chạp lĩnh ngộ không mục đích, không có một khái niệm hệ thống nào.
Dù sao hắn cũng tới từ một tinh cầu thất lạc, điều kiện sau lưng rất kém, chỉ có thể sao chép đông một chút, sao chép tây một chút, những bí tịch lựa chọn cũng là bình thường nhất.
Hắn như một viên ngọc vừa mới được đào lên, nhưng lại không được mài cắt bằng chiếc máy tốt.
Giờ đây, lần đầu tiên đã xuất hiện một chiếc máy tốt!
Kiếm trận Vạn Huyền, thứ này căn bản không thể tìm thấy bên ngoài, đoán chừng cho dù là những cường giả Bất Tử Cảnh cũng rất khó gặp được.
“Tiểu Ngư, em chọn xong chưa?” trong lòng đã đưa ra quyết định, Diệp Tinh cười nhìn Lâm Tiểu Ngư hỏi.
Trên mặt Lâm Tiểu Ngư mang theo một nụ cười, nói: “Đã chọn xong rồi, em chọn năm gốc Bất Tử Thảo này.”
“Bất Tử Thảo?” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bất Tử Thảo là một loại dược thảo vô cùng quý báu, dưới cảnh giới Bất Tử, cho dù là bị thương nặng thế nào, chỉ cần vẫn còn một hơi thở, nháy mắt có thể khôi phục, trong đó ẩn chứa sự sống mãnh liệt.
Cho dù là cường giả Chân Linh Cảnh đỉnh phong cũng vậy.
Một gốc Bất Tử Thảo, hoàn toàn tương đương với một mạng sống.
Nhưng giá của Bất Tử Thảo rất quý, cần một trăm năm mươi nghìn điểm Hạo Nguyên mới có thể đổi một gốc, năm gốc Bất Tử Thảo cần tiêu bảy trăm nghìn điềm Hạo Nguyên!
“Kí ức truyền thừa trong đầu em có tin tức liên quan, một vài dược thảo, linh quả trân quý có thể giúp khai phá tiềm lực huyết mạch, Bất Tử Thảo là một trong số đó.” Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Thực lực của cô hiện giờ phần lớn đều dựa vào loại huyết mạch thần bí đó.
“Vậy có cần bảo vật khác không? Chỗ anh vẫn còn hơn ba trăm nghìn điểm Hạo Nguyên.” Diệp Tinh vội vàng nói.
“Không cần đâu.” Lâm Tiểu Ngư cười lắc đầu, nói: “Hấp thụ một gốc Bất Tử Thảo cần hơn một năm thời gian, năm gốc cần hơn bốn năm, đợi hấp thụ xong Bất Tử Thảo, em lại xem xét những thứ khác.”
Cô nhìn Diệp Tinh, hơi tò mò hỏi: “Diệp Tinh, anh đổi cái gì mà cần tới một triệu điểm Hạo Nguyên thế?”
Cô không nhìn thấy điểm Hạo Nguyên của Diệp Tinh, nhưng dựa vào điểm của mình có thể đoán ra được đại khái.
“Cái này.” Diệp Tinh chỉ đồng hồ.
“Kiếm trận Vạn Huyền?” Lâm Tiểu Ngư nhìn tin tức liên quan.
“Phải, kiếm trận Vạn Huyền này vừa hay phù hợp với anh!” Diệp Tinh cười nói, trong mắt lộ ra vẻ mong đợi.
Bây giờ hắn có thể đổi, nhưng trên hệ ngân hà, kiếm trận Vạn Huyền này phải tốn chút thời gian mới có thể gửi tới, nhưng bây giờ đổi, chỉ có thể tới cung Hạo Nguyên mới có thể nhận được.
...
Thời gian trôi chảy, mười ngày nháy mắt đã trôi qua.
“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, chúng ta tới nơi rồi.” Quân Dương cười nói.
Bước ra khỏi phi hành khí, nháy mắt khung cảnh đã hiện ra trước mắt Diệp Tinh.
Trước mắt là một tòa cung điện vô cùng khổng lồ màu đen, nguy nga sừng sững, ngẩng mặt lên nhìn không thấy đỉnh, thậm chí phần đỉnh còn đứng sừng sững trên mây.
Cách cung điện màu đen này không xa, còn có một tòa cung điện nhỏ hơn rất nhiều.
“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, đây là cung Hạo Nguyên, là nơi ở của cung chủ Hạo Nguyên vĩ đại của bọn ta, cung điện khác là nơi ở của những vị đại nhân Bất Tử Cảnh.” Quân Dương cười giới thiệu, ông ta đưa Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đi tới những nơi khác.
Ven đường thỉnh thoảng có vài người qua lại.
“Mạnh quá.” Diệp Tinh khẽ cảm nhận dao động của những người đó, những dao động đó căn bản đều là Chân Linh Cảnh.
Cường giả Chân Linh Cảnh mà bên ngoài khó gặp được thì ở nơi này có thể tùy ý tìm thấy.
Có điều Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư không dám nhìn lung tung, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, theo sát phía sau Quân Dương.
Cứ như vậy đi về phía trước khoảng mười phút, khung cảnh trước mặt nháy mắt thay đổi, ở nơi đó không xuất hiện những cường giả khác, mà là từng thanh niên đang hoạt động.
“Lại có người mới gia nhập?”
“Chắc là chọn ra từ ba nghìn vị diện.”
...
Chương 432 Bất tử phủ chủ Mặc Vũ 1
Một chàng trai tò mò nhìn Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư.
“Nơi đây chính là chỗ ở của hai người, cung Hạo Nguyên bọn ta trừ ba nghìn thiên tài vừa thu nhận các người ra, trước đó cũng có hơn năm nghìn thiên tài Thiên Huyền Cảnh, cộng lại có tất cả hơn tám nghìn người.” Quân Dương cười nói.
“Hơn tám nghìn người?” Diệp Tinh nghi ngờ hỏi: “Ba năm sau hơn tám nghìn người này đề có thể tham gia cuộc khảo nghiệm thành Thời Không sao?”
“Đúng.” Quân Dương gật đầu.
Nếu như có người có thể tiến vào thành Thời không, thì chính là trong hơn tám nghìn người các ngươi.”
Đi một lát, Quân Dương dừng lại ở một nơi.
“Tới rồi!”
Nơi đây là một vùng đất bằng vô cùng rộng lớn, trên mặt đất có hai tòa cung điện chiếm diện tích lên tới hàng vạn mét vuông, độ cao hơn một trăm mét.
“Đây chính là nơi mà Diệp Tinh ngươi và Lâm Tiểu Ngư sẽ ở, còn về tin tức tu luyện thì các ngươi có thể dễ dàng tìm thấy, ta không nói nhiều nữa. Nhớ lấy, bình thường không có việc gì thì đừng tới những nơi khác, đắc tội vị đại nhân nào đó, chẳng có ích lợi gì cho các ngươi. Được rồi, các ngươi đã tới nơi an toàn, ta còn có việc phải đi trước.” Quân Dương cười, nói vài câu rồi rời khỏi nơi này.
Diệp Tinh và chia ra bước vào trong các cung điện của mình, nhưng rất nhanh đã đi ra ngoài.
“Hoàn cảnh có vẻ giống như điều kiện leo thang trời vậy.” Diệp Tinh cảm nhận một lát.
Leo thang trời có sự giúp đỡ của hạt giống Hư Không nên hiểu được tốt hơn, nâng cao thực lực nhanh.
Diệp Tinh cũng cảm thấy nơi này giống vậy.
“Huấn luyện ở nơi này cũng tốt hơn những nơi khác nhiều.” Lâm Tiểu Ngư tìm kiếm chút tin tức, cười nói.
Điều kiện tu luyện trong cung Hạo Nguyên rõ ràng giúp nâng cao đẳng cấp tốt hơn sân huấn luyện Hồn Thiên nhiều.
“Được rồi, Tiểu Ngư, nếu đã tới nơi này rồi, chúng ta mua đồ đi.” Diệp Tinh cười nói.
Trong mắt hắn có một tia mong chờ, nhanh chóng bấm đồng hồ trên tay.
Sau khoảng mười phút trôi qua, bỗng nhiên có một chiếc bóng tới trước cung điện.
Đây là một ông cụ có chòm râu chạm tới tận ngực.
“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, xin hỏi vừa nãy hai người mua đồ trong kho Hạo Nguyên đúng không?” Ông cụ cười nói.
Trong tay ông ta còn xách hai chiếc thùng.
“Đúng vậy!” Lâm Tiểu Ngư và Diệp Tinh nhanh chóng bước tới.
“Được, làm phiền hai người kí nhận một chút.” ông cụ cười nói.
Sau khi kí nhận ông cụ liền nhanh chóng rời đi, Diệp Tinh ôm thùng trong tay, mắt tràn ngập sự mong đợi.
Hắn mang theo chiếc thùng tiến vào trong biệt thự, mở thùng ra, lập tức có một quang cầu phát ra ánh sáng kì lạ xuất hiện.
Diệp Tinh nhìn quang cầu, sao đó đắm chìm ý thức vào trong đó.
Oành!
Ý thức của hắn nháy mắt đã tiến vào trong một không gian.
Trong không gian, có một chiếc bóng mờ ảo đang đứng đó.
Tay phải vung lên.
Vút! Vút! Vút! Vút!
Từng thanh trường kiếm bay ra, mỗi một thanh trường kiến đều tỏa ra một luồng dao động vô cùng sắc bén, hợp lại với nhau, liền có một luồng khí thế từ trước tới nay chưa từng có.
Những thứ trước mắt dễ dàng bị phá hủy, sao trời vỡ nát, càn không đảo ngược, khắp cả chân trời đều bị kiếm quang bao phủ, đây là một thế giới kiếm!
“Đây là kiếm trận Vạn Huyền sao?” Diệp Tinh cẩn thận nhìn, trong mắt khẽ động.
Sau khi thi triển, những tin tức liên quan tới kiếm trận Nhất Huyền không ngừng truyền vào trong đầu hắn.
Còn về Đạo Tắc Không Gian và Sinh Mệnh liên hợp với nhau thế nào, những điều này đều được Diệp Tinh cảm nhận một cách rõ ràng, thậm chí hắn có thể cảm nhận được dao động của Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh.
“Đáng! Thật sự rất đáng!” tiếp nhận một số tin tức, trong mắt Diệp Tinh đột nhiên lộ ra vẻ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Bình thường rất khó chạm tới những dao động này.
Cho dù trước đó hắn lĩnh ngộ Đạo Tắc, cũng chỉ có thể thi triển ra, nhưng giờ đây lại bắt đầu không ngừng hiểu sâu về việc thi triển thế nào.
...
Kiếm trận Vạn Huyền tới tay, thời gian tiếp theo Diệp Tinh không ngừng tu luyện trong cung Hạo Nguyên, không ngừng đem Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh dung hợp với kiếm trận Nhất Huyền, chuyển hóa thành thực lực của bản thân.
...
Đây là một tòa cung điện khổng lồ, trong cung điện có một người đàn ông lặng lẽ đứng đó.
Người đàn ông này thân cao hai mét, da toàn thân hiện lên một màu xanh lam, trên đầu có một chiếc sừng, trên người mặc một bộ áo giáp đen phong cách cổ xưa, chân còn đeo một đôi giày chiến màu vàng.
“Phủ chủ, đây là ba nghìn người lần này tiến vào cung Hạo Nguyên, lần này tam đại vị diện của chúng ta có tổng cộng bốn người gia nhập.” Bên dưới có một cường giả Chân Linh Cảnh vô cùng cung kính nói.
Trong mắt ông ta tràn ngập sự kính nể, ông ta biết sự tồn tại trước mặt mình mạnh mẽ tới mức nào! Cho dù một phần lớn cường giả Bất Tử Cảnh cũng không phải là đối thủ của người đàn ông trước mắt.
Người đàn ông đeo giày chiến màu vàng không nói gì, ông ta trực tiếp bấm mở danh sách tên.
Chương 433 Bất tử phủ chủ Mặc Vũ 2
Lập tức, ba nghìn khuôn mặt hiện lên trước mắt ông ta.
“Hửm?” Đang xem, bỗng nhiên người đàn ông đèo giày chiến màu vàng nhíu mày, ông bấm mở một nơi, nhìn về khuôn mặt của hai người.
“Đây là.... Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư của hệ ngân hà?” người đàn ông đeo giày chiến màu vàng nhìn người đàn ông vượn Chân Linh Cảnh hỏi.
Người đàn ông vượn nhìn một cái, lập tức nói: “Phủ chủ, lần này Thiên Lan Giới xuất hiện hai thiên tài, hơn nữa đều tới từ hệ ngân hà.”
“Điều tra rõ ràng cho ta, cụ thể hai người đó tơi từ nơi nào?” Người đàn ông đeo giày chiến màu vàng trầm giọng nói.
Ông ta là bất tử phủ chủ Mặc Vũ.
Mặc Vũ khẽ nhíu mày, lần trước ông ta lấy được Không Gian Thuật trên một tinh cầu thuộc hệ ngân hà Thiên Lan Giới, đặc điểm khuôn mặt của người trên tinh cầu đó rất giống với hai người này.
Đó là một tinh cầu thất lạc, tinh cầu đó đối với ông ta mà nói chỉ là sự tồn tại giống như con kiến con dế mà thôi, vậy nên căn bản ông ta không chú ý tới.
Giống như một người bình thường phá đi chiếc tổ mà con kiến xây lên, ai sẽ quan tâm chiếc tổ kiến đó thế nào.
“Vâng!” Vị cường giả này lui xuống rất nhanh.
Bọn họ điều tra tin tức của những thiên tài ở vị diện khác chỉ là điều cơ bản nhất, chẳng có ai sẽ hao phí tâm sức đi điều tra sâu cả, những thứ đó căn bản chẳng có tác dụng gì.
Mấy tiếng sau, người đàn ông lại quay trở lại lần nữa, cung kính nói: “Phủ chủ, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư tới từ một tinh cầu tên là trái đất của hệ ngân hà Thiên Lan Giới, tinh cầu này trước đây là tinh cầu thất lạc.”
“Thật sự là tinh cầu đó sao?” Nghe vậy, sắc mặt bất tử phủ chủ Mạc Vũ trở nên u ám.
Ông ta nhìn khuôn mặt của Diệp Tinh, mặc dù không có ấn tượng gì, nhưng lại cảm thấy có chút quen thuộc.
“Mình đã bỏ lỡ mất điều gì?” bất tử phủ chủ Mặc Vũ thầm nói trong lòng.
Lúc đầu ông ta lấy được Không Gian Thuật, có một cô gái của tinh cầu đó đã ngăn cản ông ta, vậy nên ông ta mới khẽ phóng ra chút dao động khí thể, cô gái đó chết ngay lập tức, những người ở gần đó cũng chịu ảnh hưởng, chết ngay lập tức.
Ông ta căn bản không chú ý tới điều này.
Dựa vào thực lực của ông ta, chỉ một ý niệm thôi cũng có thể phá hủy cả trái đất!
Giờ đây bỗng có hai người của tinh cầu đó nổi dậy, tiến vào cung Hạo Nguyên, điều này khiến cho ông ta có chút gợn sóng trong lòng.
“Nghĩ nhiều rồi.” Sau đó bất tử phủ chủ Mặc Vũ lắc đầu.
Thực lực của ông ta ngất trời, là một sự tồn tại cực kì mạnh trong đám cường giả Bất Tử Cảnh, thậm chí một mình thống trị tam đại vị diện, chỉ hai tên nhóc Thiên Huyền Cảnh nhỏ bé thì tính là gì, cũng chẳng tạo thành uy hiếp gì với ông ta.
Tất nhiên, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đã tiến vào cung Hạo Nguyên, cho dù muốn đối phó ông ta cũng không thể.
Tay phải vung lên, hình ảnh trước mắt biến mất.
...
Trong cung Hạo Nguyên, Diệp Tinh đang lặng lẽ bước đi ở một khu vực.
“Diệp Tinh.” Có một tiếng nói từ phía xa truyển tới, đó là một chàng trai mặc áo giáp bạc, trên đầu mọc ra một chiếc sừng.
“Lư Vân Đạt.” Diệp Tinh nhìn người đi tới, cười nói.
“Haha, Diệp Tinh, tới đây đã mười ngày rồi, vậy mà giờ ta mới nhìn thấy ngươi.” Lư Vân Đạt cười to nói.
Anh ta còn đấu một trận với Diệp Tinh trong cuộc khảo nghiệm thứ ba, có điều không giết được Diệp Tinh nên bỏ qua.
Diệp Tinh cười nói với anh ta, lúc này ánh mắt lại liếc về phía những thiên tài khác.
Ong....
Khí lưu kì lạ trong đầu hắn dao động chốc lát.
“Có thiên phú sinh mệnh mạnh hơn mình, có điều không mạnh hơn nhiều lắm, Trong cung Hạo Nguyên có hơn tám nghìn thiên tài, người có thiên phú Đạo Tắc Không Gian mạnh mẽ có ba mươi bảy người, có Đạo Tắc Sinh Mệnh mạnh mẽ tổng cộng chín người.”
Trong lòng Diệp Tinh thầm tính toán.
Thiên phú không gian của hắn hiện giờ là mạnh nhất không có gì để nghi ngờ, so sánh một chút thì thiên phú sinh mệnh kém hơn, mà muốn nhanh chóng nắm bắt được kiếm trận Nhất Huyền, phải tu luyện thiên phú càng mạnh càng tốt, vậy nên mục tiêu của Diệp Tinh tất nhiên là theo dõi những thiên tài của cung Hạo Nguyên!
Có thể vào được cung Hạo Nguyên, mỗi một người đều mang trong mình một thiên phú cực kì mạnh mẽ!
Đây là nơi tập trung của các thiên tài Thiên Huyền Cảnh đỉnh cấp trong ba nghìn vị diện của thế giới Hạo Nguyên đó!
Ở bên ngoài thiên ài có thể khiến cho khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh dao động cực kì ít, nhưng nơi đây cơ bản là mỗi một nơi đều có thể khiến cho khí lưu màu xám dao động!
Rất nhiều người bọn họ đều được các thế lực lớn đào tạo, thiên phú vô song, thực lực chỉ nghĩ thôi đã biết.
Những điều này Diệp Tinh không có, nhưng hắn có khí lưu màu xám!
Khí lưu màu xám có thể sao chép tất cả, cho dù đối phương có thiên phú mạnh tới mức nào, khí lưu màu xám cũng có thể cướp được!
Chính vì dựa vào khí lưu màu xám này, Diệp Tinh mới có thể từng bước từng bước đi tới ngày hôm nay.
“Chàng trai đó là Hắc Tháo, thiên phú sinh mệnh cực kì mạnh, hiện giờ thực lực đứng đầu cung Hạo Nguyên! Lư Vân Đạt nhìn theo ánh mắt của Diệp Tinh, nhìn thấy chàng trai có bí văn màu vàng trên mặt, nhỏ giọng nói.
Chương 434 Hai năm rưỡi
Diệp Tinh gật đầu, Hắc Tháp chính là một trong chín thiên tài có thiên phú sinh mệnh mạnh mẽ mà hắn điều tra được.
Chín người, có ba người trong đó có thể khiến cho khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh sinh ra dao động, chỉ cần Diệp Tinh muốn, bất cứ lúc nào thiên phú sinh mệnh cũng có thể đạt tới cùng đẳng cấp với họ.
Về phần sáu người khác không cảm ứng được, chắc là do khí lưu màu xám không đủ, dễ nhận thấy rằng sáu người đó thiên phú mạnh hơn một chút.
“Lư Vân Đạt, anh cũng không phải là đối thủ của Hắc Tháp sao?” Nhìn Lư Vân Đạt, Diệp Tinh hỏi.
“Haha, hiện giờ chắc không thể là đối thủ ngang tay, nhưng ba năm sau chắc chắn ta sẽ đè bẹp hắn ta.” Lư Vân Đạt khẽ cười, nói.
Ánh mắt Diệp Tinh khẽ động, cười nói: “Tự tin vậy sao?”
“Tất nhiên rồi, mục tiêu của ta là tiến vào thành Thời Không đó!” Lư Vân Đạt cười nói: “Được rồi, không nói chuyện với ngươi nữa, ta phải đi tu luyện đây.”
Nói xong Lư Vân Đạt sải bước tiến về phía trước.
Nhìn bóng lưng sau khi Lư Vân Đạt rời đi, trong lòng Diệp Tinh có rất nhiều suy nghĩ đang xoay chuyển.
“Mỗi một người ở đây đều đang điên cuồng tu luyện, để chuẩn bị cho ba năm sau, mag những người này đều có thiên phú đỉnh cấp!” Diệp Tinh hít thở sâu một hơi.
Dường như Lư Vân Đạt có lá bài tẩy mạnh mẽ, trừ lá bài tẩy đó ra, thiên phú không gian của anh ta cũng cực kì mạnh.
Thiên phú không gian hiện nay cả Diệp Tinh là sao chép từ anh ta, hoàn toàn có thể thấy được rằng thiên phú này khủng bố tới mức nào!
Lư Vân Đạt vẫn luôn có thiên phú không gian mạnh mẽ như vậy, mà Diệp Tinh mới chỉ có được cách đây không tới một tháng.
Khí lưu màu xám của hắn đã sao chép xong của mấy người, Kim Vũ của gia tộc Nguyên Lam, Côn Nhất của gia tộc Kim Hồn, còn có cả Lư Vân Đạt, nhưng thiên phú không gian mạnh nhất chỉ có Lư Vân Đạt chạm tới.
Mà cung Hạo Nguyên này, chắc chắn sẽ có người có thiên phú có thể sánh ngang với Lư Vân Đạt!
Thiên phú mạnh mẽ như vậy, nhưng chưa chắc cung Hạo Nguyên đã có được một người tiến vào thành Thời Không.
Chỉ nghĩ thôi đã biết điều kiện tuyển chọn của thành Thời Không khắc nghiệt tới mức nào.
Diệp Tinh cảm thấy một sự áp lực đè xuống.
“Mình không so được với những người này, cho dù vào được nơi này cũng phải dựa vào Không Gian Thuật!” Diệp Tinh thầm nói.
Trước đây Không Gian Thuật của hắn có thể đột phá, có thể thi triển được Thiết Cát Không Gian, sau đó lại không tiến thêm nữa, muốn tiến bộ hắn cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, vậy nên Diệp Tinh không trông cậy gì được vào Không Gian Thuật.
Bí thuật mạnh mẽ này căn bản không chịu sự khống chế của Diệp Tinh, bản thân hắn cũng không thể làm rõ được nguồn gốc của Không Gian Thuật.
“Thứ mà mình có thể dựa vào chỉ có khí lưu màu xám, khí lưu màu xám có thể khiến mình có được thiên phú ngang hàng với bất cứ thiên tài nào. Nhưng thiên phú có được không đủ, mình vẫn phải bỏ sức ra cố gắng!”
Trong mắt Diệp Tinh lộ ra sự kiên định.
Muốn tu luyện thành công, thiên phú, cố gắng chỉ một chút là không đủ, trên thế giới này không có thứ gì không làm mà có thể hưởng.
“Khí lưu màu xám không đủ, vậy mình tiếp tục đợi! Thời gian ba năm, nếu như ba tháng cuối cùng không thể sao chép được thiên phú sinh mệnh mạnh nhất cung Hạo Nguyên, vậy mình sẽ sao chép thiên phú mà mình có thể sao chép!”
“Mà giai đoạn hiện giờ là phải đi nghiên cứu kiếm trận Nhất Huyền!”
Diệp Tinh nhanh chóng đưa ra quyết định.
Thực tế khí lưu màu xám trong đầu hắn có thể sao chép của một người yếu hơn một chút, đợi tới khi khí lưu màu xám tăng thêm, hắn có thể sao chép thêm thiên phú mạnh hơn một chút.
Nhưng thông qua phân tích của mấy lần sao chép trước đây, phương pháp sao chép như vậy rất dễ lãng phí.
Tổng hợp lại mà nói, chỉ là mất nhiều hơn được mà thôi.
...
Trong lòng suy nghĩ, rất nhanh Diệp Tinh đã tiến vào trong sân huấn luyện.
“Biến hóa!”
Tay phải vung lên, mặt đất trên sân huấn luyện thay đổi.
Sân huấn luyện trong cung Hạo Nguyên có thể tự mình tùy ý thay đổi, tự mình cài đặt độ khó.
Vút!
Tay phải vung lên, hai thanh trọng kiếm dài ba mét xuất hiện, thanh trọng kiếm ba mét này nhìn có vẻ rất nặng.
“Đi!”
Tay phải vung lên, trọng kiếm ba mét bay trong không trung, trực tiếp men theo các thông đạo tiến về phía trước.
“Rầm!”
Một âm thanh nặng nề vang lên, một thanh trong kiến trực tiếp đâm vào một thông đạo, sau đó rơi xuống trên mặt đất
“Vẫn khó quá!” Diệp Tinh lắc đầu: “Mình đã chạm tới hại giống Hư Không Đạo Tắc Không Gian đã mấy năm rồi, nói tới lĩnh ngộ chắc chắn không kém, nhưng phát huy ra lại khó như vậy.”
Trước đây hắn chỉ cứng rắn mà thi triển Đạo Tắc Không Gian mà thôi.
Giống như học toán, chính là buồn bực nhìn sách toán, cho dù tự học tới một trình độ nhất định, nhưng lúc thật sự vận dụng, não lại không suy nghĩ được, không có cách nào vận dụng linh hoạt.
Có khả năng học được tri thức của sáu năm tiểu học, nhưng một vài câu hỏi khó của năm lớp ba tiểu học lại không thể giải quyết được.
Đây cũng chính là chỗ yếu nhất của Diệp Tinh so với những thiên tài khác.
“Lại!””
Diệp Tinh tiếp tục thử nghiệm.
...
Chương 435 Sao chép! Thiên phú sinh mệnh đỉnh cấp 1
Thời gian trôi qua như bay, khoảng thời gian tiếp theo Diệp Tinh vẫn điên cuồng mà tôi luyện.
Dưới kiếm trận Nhất Huyền, Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh mà hắn lĩnh ngộ được nhanh chóng dung hợp, thực lực của hắn cũng càng ngày càng mạnh!
Mà theo thời gian chuyển dời, khí lưu màu xám trong đầu hắn càng ngày càng nhiều, càng ngày càng cảm ứng được nhiều thiên phú sinh mệnh khác.
Có điều Diệp Tinh vẫn chưa sao chép.
Nháy mắt thời gian đã trôi qua hai năm rưỡi.
Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!
Trong không trung, sáu thanh trọng kiếm đang không ngừng bay lượn trong khắp sân đấu, mỗi một thanh trọng kiếm đều tản ra dao động vô cùng mạnh mẽ, hợp lại với nhau, uy thế của dao động càng mạnh mẽ hơn.
Từng thanh trọng kiếm bay ra, men theo thông đạo chuyển động ba phút liền, sau đó mới có một thanh kiếm đâm vào thông đạo.
“Lần này thời gian kiên trì dài hơn một chút!” Diệp Tinh thở phào một hơi.
Hắn bố trí thông đạo theo kiếm trận Nhất Huyền, thi triển hoàn toàn kiếm trận Nhất Huyền có chín thanh trường kiếm, mới bắt đầu luyện phải dùng trọng kiếm.
Điều kiện để thông qua là khống chế trọng kiến xuyên qua không gian một nghìn lần trong hai mươi phút!
Hai năm rưỡi, Diệp Tinh hiện tại đã hoàn toàn có thể khống chế năm thanh trọng kiếm.
Thi triển mấy giờ, Diệp Tinh lau mồ hôi trên trán một chút, cả người cảm thấy kiệt sức.
Nhưng mà trong mắt Diệp Tinh vẫn có chút vui mừng.
\- Dựa theo sự giảng giải của cung chủ Dương Vũ, tốc độ tu luyện của mình thuộc loại trên trung bình!
Không có không gian cường đại, thiên phú thuộc tính sinh mệnh căn bản không học được kiếm trận Vạn Huyền.
Sau đó Diệp Tinh đi ra khỏi sân huấn luyện, tu luyện tuy rằng quan trọng, nhưng vẫn hao phí tâm lực, cái được cái mất, lâu dài dễ dàng tạo thành tổn thương thân thể.
Đối diện, một thanh niên trên mặt phải có hoa văn kỳ bí màu vàng đi tới.
\- Hắc Tháp! Nhìn thấy người thanh niên này, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh,nhưng trong lòng lại chợt kích động hẳn lên.
Ầm ầm!
Thời điểm nhìn thấy Hắc Tháp, khí lưu màu xám trong đầu hắn vẫn an ổn tồn tại lại chậm rãi gia tăng, trong nháy mắt bạo động.
Hầu như tất cả các khí lưu màu xám đều ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành một cái chấm nhỏ màu đen.
Đồng thời một cỗ tin tức kỳ dị làm cho Diệp Tinh biết được.
\- Rốt cục sinh ra phản ứng! Diệp Tinh trong lòng mừng rỡ.
Bên trong cung Hạo Nguyên có thiên tài thiên huyền cảnh đến từ ba ngàn vị diện mạnh nhất, trong đó chín người là thiên phú sinh mệnh!
Trước tám người đều đã khiến cho khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh dao động, chỉ là Diệp Tinh một mực chờ.
Hiện tại, khí lưu màu xám của hắn rốt cục đạt tới yêu cầu sao chép thiên phú sinh mệnh của Hắc Tháp!
-Chuyển hóa!
Diệp Tinh đè nén hưng phấn trong lòng, không có bất kỳ do dự nào, sau đó ý thức trực tiếp hạ mệnh lệnh.
Ầm ầm!
Nhất thời, chấm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi đầu hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán ra, sau đó lại biến mất không thấy.
Sao chép thiên phú sinh mệnh của Hắc Tháp, lúc này khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh chỉ còn lại một tia cuối cùng, cơ hồ không thể nhìn thấy được.
"Ừm?" Hắc Tháp cau mày nhìn Diệp Tinh một cái, anh ta tựa hồ nhạy cảm cảm thấy Diệp Tinh lúc này rất hưng phấn.
"Nhìn thấy mình liền rất phấn khích?" Hắc Tháp cảnh giác nhìn Diệp Tinh một cái, lập tức bước nhanh rời đi.
\- Ha ha, thiên phú sinh mệnh rốt cuộc sao thành công!
Không quan tâm Hắc Tháp, Diệp Tinh cảm thụ được khí lưu màu xám cơ hồ biến mất không thấy, trong lòng rất là hưng phấn.
"Đi thôi! Tiếp tục đến sân huấn luyện!"
Hắn hiện tại cho dù cảm thấy mệt mỏi, cũng muốn lập tức thử nghiệm xem thiên phú sinh mệnh rốt cuộc trở nên mạnh hơn bao nhiêu!
Hiện tại thiên phú sinh mệnh của hắn tuyệt đối không thua kém thiên phú không gian.
\- Kiếm trận Nhất Huyền!
Trong sân huấn luyện, từng thanh trọng kiếm bay lên, sau đó ở chỗ này không ngừng bay múa.
Ở thời điểm thi triển kiếm trận Nhất Huyền, đạo tắc sinh mệnh của Diệp Tinh rõ ràng xuất hiện rất nhiều ứng động.
Kiếm trận Vạn Huyền do chúa tể thế giới sáng tạo ra, mỗi một tầng cùng đạo tắc thiên địa đều có tác dụng thúc đẩy lẫn nhau.
Không gian được lĩnh ngộ càng sâu, thì đạo tắc sinh mệnh càng trợ giúp thi triển kiếm trận Vạn Huyền, ngược lại không ngừng thi triển kiếm trận Vạn Huyền cũng trợ giúp lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh.
"Cảm giác thật kỳ diệu." Diệp Tinh cảm thụ.
Hắn rõ ràng cảm giác được đạo tắc sinh mệnh của mình không ngừng sâu sắc, lúc thi triển kiếm trận Nhất Huyền rõ ràng so với trước dễ dàng hơn một chút.
\- Quả nhiên thiên phú mới là vương đạo, tốc độ tiến bộ tiếp theo của mình hẳn là sẽ tăng nhanh rất nhiều! Diệp Tinh trong lòng mừng rỡ.
Một đường tu luyện, thiên phú, nỗ lực, cơ duyên là không thể thiếu, nhưng quan trọng nhất vẫn là thiên phú.
Không có thiên phú, cho dù nỗ lực nhiều hơn nữa thì hiệu quả đạt được cũng không lớn.
\- Còn có thời gian nửa năm, không biết có thể đạt tới trình độ nào đây! Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Các cường giả khác trên cơ bản chỉ có một hệ thiên phú cường đại, ví dụ như thiên phú không gian của Lư Vân Đạt, ví dụ như thiên phú sinh mệnh của Hắc Tháp, nhưng hiện tại thiên phú sinh mệnh, thiên phú không gian của Diệp Tinh ở cung Hạo Nguyên đều ở vị trí đỉnh cao!
......
Nhưng năm thức của kiếm trận Vạn Huyền, chỉ cần nắm được thức thứ hai, thì sẽ là Đạo Tắc Cảnh vô địch!
Hại thứ này khác biệt quá lớn!
“Mình tới từ một tinh cầu thất lạc, chưa từng được đào tạo qua bất cứ thế lực nào, những thế lực đỉnh cấp khác có lẽ vừa bắt đầu đã có công pháp tốt để tu luyện, còn có rất nhiều cường giả chỉ bảo. Nhưng mình chẳng có gì cả, nếu có thể thi triển được một công pháp tốt, thực lực sẽ càng mạnh hơn, bây giờ mình tiếc điểm Hạo Nguyên, sẽ chỉ tụt lại phía sau người khác. Không đổi, ba năm sau sẽ chẳng cơ hội dù chỉ là một chút, nhưng đổi rồi, thật sự nắm chắc thức thứ nhất, tiến vào thành Thời Không...”
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng khiến người ta khiếp sợ.
Ai cũng muốn có được bí tịch mạnh hơn, hơn nữa phù hợp với bản thân, có thể khiến cho thực lực của bản thân phát huy tới mức tốt nhất.
Giờ đây, kiếm trận Vạn Huyền này có thể đạt tới yêu cầu là điều không thể nghi ngờ.
Khí lưu màu xám có thể khiến cho Diệp Tinh sao chép thiên phú mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn luôn chậm chạp lĩnh ngộ không mục đích, không có một khái niệm hệ thống nào.
Dù sao hắn cũng tới từ một tinh cầu thất lạc, điều kiện sau lưng rất kém, chỉ có thể sao chép đông một chút, sao chép tây một chút, những bí tịch lựa chọn cũng là bình thường nhất.
Hắn như một viên ngọc vừa mới được đào lên, nhưng lại không được mài cắt bằng chiếc máy tốt.
Giờ đây, lần đầu tiên đã xuất hiện một chiếc máy tốt!
Kiếm trận Vạn Huyền, thứ này căn bản không thể tìm thấy bên ngoài, đoán chừng cho dù là những cường giả Bất Tử Cảnh cũng rất khó gặp được.
“Tiểu Ngư, em chọn xong chưa?” trong lòng đã đưa ra quyết định, Diệp Tinh cười nhìn Lâm Tiểu Ngư hỏi.
Trên mặt Lâm Tiểu Ngư mang theo một nụ cười, nói: “Đã chọn xong rồi, em chọn năm gốc Bất Tử Thảo này.”
“Bất Tử Thảo?” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bất Tử Thảo là một loại dược thảo vô cùng quý báu, dưới cảnh giới Bất Tử, cho dù là bị thương nặng thế nào, chỉ cần vẫn còn một hơi thở, nháy mắt có thể khôi phục, trong đó ẩn chứa sự sống mãnh liệt.
Cho dù là cường giả Chân Linh Cảnh đỉnh phong cũng vậy.
Một gốc Bất Tử Thảo, hoàn toàn tương đương với một mạng sống.
Nhưng giá của Bất Tử Thảo rất quý, cần một trăm năm mươi nghìn điểm Hạo Nguyên mới có thể đổi một gốc, năm gốc Bất Tử Thảo cần tiêu bảy trăm nghìn điềm Hạo Nguyên!
“Kí ức truyền thừa trong đầu em có tin tức liên quan, một vài dược thảo, linh quả trân quý có thể giúp khai phá tiềm lực huyết mạch, Bất Tử Thảo là một trong số đó.” Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Thực lực của cô hiện giờ phần lớn đều dựa vào loại huyết mạch thần bí đó.
“Vậy có cần bảo vật khác không? Chỗ anh vẫn còn hơn ba trăm nghìn điểm Hạo Nguyên.” Diệp Tinh vội vàng nói.
“Không cần đâu.” Lâm Tiểu Ngư cười lắc đầu, nói: “Hấp thụ một gốc Bất Tử Thảo cần hơn một năm thời gian, năm gốc cần hơn bốn năm, đợi hấp thụ xong Bất Tử Thảo, em lại xem xét những thứ khác.”
Cô nhìn Diệp Tinh, hơi tò mò hỏi: “Diệp Tinh, anh đổi cái gì mà cần tới một triệu điểm Hạo Nguyên thế?”
Cô không nhìn thấy điểm Hạo Nguyên của Diệp Tinh, nhưng dựa vào điểm của mình có thể đoán ra được đại khái.
“Cái này.” Diệp Tinh chỉ đồng hồ.
“Kiếm trận Vạn Huyền?” Lâm Tiểu Ngư nhìn tin tức liên quan.
“Phải, kiếm trận Vạn Huyền này vừa hay phù hợp với anh!” Diệp Tinh cười nói, trong mắt lộ ra vẻ mong đợi.
Bây giờ hắn có thể đổi, nhưng trên hệ ngân hà, kiếm trận Vạn Huyền này phải tốn chút thời gian mới có thể gửi tới, nhưng bây giờ đổi, chỉ có thể tới cung Hạo Nguyên mới có thể nhận được.
...
Thời gian trôi chảy, mười ngày nháy mắt đã trôi qua.
“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, chúng ta tới nơi rồi.” Quân Dương cười nói.
Bước ra khỏi phi hành khí, nháy mắt khung cảnh đã hiện ra trước mắt Diệp Tinh.
Trước mắt là một tòa cung điện vô cùng khổng lồ màu đen, nguy nga sừng sững, ngẩng mặt lên nhìn không thấy đỉnh, thậm chí phần đỉnh còn đứng sừng sững trên mây.
Cách cung điện màu đen này không xa, còn có một tòa cung điện nhỏ hơn rất nhiều.
“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, đây là cung Hạo Nguyên, là nơi ở của cung chủ Hạo Nguyên vĩ đại của bọn ta, cung điện khác là nơi ở của những vị đại nhân Bất Tử Cảnh.” Quân Dương cười giới thiệu, ông ta đưa Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đi tới những nơi khác.
Ven đường thỉnh thoảng có vài người qua lại.
“Mạnh quá.” Diệp Tinh khẽ cảm nhận dao động của những người đó, những dao động đó căn bản đều là Chân Linh Cảnh.
Cường giả Chân Linh Cảnh mà bên ngoài khó gặp được thì ở nơi này có thể tùy ý tìm thấy.
Có điều Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư không dám nhìn lung tung, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, theo sát phía sau Quân Dương.
Cứ như vậy đi về phía trước khoảng mười phút, khung cảnh trước mặt nháy mắt thay đổi, ở nơi đó không xuất hiện những cường giả khác, mà là từng thanh niên đang hoạt động.
“Lại có người mới gia nhập?”
“Chắc là chọn ra từ ba nghìn vị diện.”
...
Chương 432 Bất tử phủ chủ Mặc Vũ 1
Một chàng trai tò mò nhìn Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư.
“Nơi đây chính là chỗ ở của hai người, cung Hạo Nguyên bọn ta trừ ba nghìn thiên tài vừa thu nhận các người ra, trước đó cũng có hơn năm nghìn thiên tài Thiên Huyền Cảnh, cộng lại có tất cả hơn tám nghìn người.” Quân Dương cười nói.
“Hơn tám nghìn người?” Diệp Tinh nghi ngờ hỏi: “Ba năm sau hơn tám nghìn người này đề có thể tham gia cuộc khảo nghiệm thành Thời Không sao?”
“Đúng.” Quân Dương gật đầu.
Nếu như có người có thể tiến vào thành Thời không, thì chính là trong hơn tám nghìn người các ngươi.”
Đi một lát, Quân Dương dừng lại ở một nơi.
“Tới rồi!”
Nơi đây là một vùng đất bằng vô cùng rộng lớn, trên mặt đất có hai tòa cung điện chiếm diện tích lên tới hàng vạn mét vuông, độ cao hơn một trăm mét.
“Đây chính là nơi mà Diệp Tinh ngươi và Lâm Tiểu Ngư sẽ ở, còn về tin tức tu luyện thì các ngươi có thể dễ dàng tìm thấy, ta không nói nhiều nữa. Nhớ lấy, bình thường không có việc gì thì đừng tới những nơi khác, đắc tội vị đại nhân nào đó, chẳng có ích lợi gì cho các ngươi. Được rồi, các ngươi đã tới nơi an toàn, ta còn có việc phải đi trước.” Quân Dương cười, nói vài câu rồi rời khỏi nơi này.
Diệp Tinh và chia ra bước vào trong các cung điện của mình, nhưng rất nhanh đã đi ra ngoài.
“Hoàn cảnh có vẻ giống như điều kiện leo thang trời vậy.” Diệp Tinh cảm nhận một lát.
Leo thang trời có sự giúp đỡ của hạt giống Hư Không nên hiểu được tốt hơn, nâng cao thực lực nhanh.
Diệp Tinh cũng cảm thấy nơi này giống vậy.
“Huấn luyện ở nơi này cũng tốt hơn những nơi khác nhiều.” Lâm Tiểu Ngư tìm kiếm chút tin tức, cười nói.
Điều kiện tu luyện trong cung Hạo Nguyên rõ ràng giúp nâng cao đẳng cấp tốt hơn sân huấn luyện Hồn Thiên nhiều.
“Được rồi, Tiểu Ngư, nếu đã tới nơi này rồi, chúng ta mua đồ đi.” Diệp Tinh cười nói.
Trong mắt hắn có một tia mong chờ, nhanh chóng bấm đồng hồ trên tay.
Sau khoảng mười phút trôi qua, bỗng nhiên có một chiếc bóng tới trước cung điện.
Đây là một ông cụ có chòm râu chạm tới tận ngực.
“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, xin hỏi vừa nãy hai người mua đồ trong kho Hạo Nguyên đúng không?” Ông cụ cười nói.
Trong tay ông ta còn xách hai chiếc thùng.
“Đúng vậy!” Lâm Tiểu Ngư và Diệp Tinh nhanh chóng bước tới.
“Được, làm phiền hai người kí nhận một chút.” ông cụ cười nói.
Sau khi kí nhận ông cụ liền nhanh chóng rời đi, Diệp Tinh ôm thùng trong tay, mắt tràn ngập sự mong đợi.
Hắn mang theo chiếc thùng tiến vào trong biệt thự, mở thùng ra, lập tức có một quang cầu phát ra ánh sáng kì lạ xuất hiện.
Diệp Tinh nhìn quang cầu, sao đó đắm chìm ý thức vào trong đó.
Oành!
Ý thức của hắn nháy mắt đã tiến vào trong một không gian.
Trong không gian, có một chiếc bóng mờ ảo đang đứng đó.
Tay phải vung lên.
Vút! Vút! Vút! Vút!
Từng thanh trường kiếm bay ra, mỗi một thanh trường kiến đều tỏa ra một luồng dao động vô cùng sắc bén, hợp lại với nhau, liền có một luồng khí thế từ trước tới nay chưa từng có.
Những thứ trước mắt dễ dàng bị phá hủy, sao trời vỡ nát, càn không đảo ngược, khắp cả chân trời đều bị kiếm quang bao phủ, đây là một thế giới kiếm!
“Đây là kiếm trận Vạn Huyền sao?” Diệp Tinh cẩn thận nhìn, trong mắt khẽ động.
Sau khi thi triển, những tin tức liên quan tới kiếm trận Nhất Huyền không ngừng truyền vào trong đầu hắn.
Còn về Đạo Tắc Không Gian và Sinh Mệnh liên hợp với nhau thế nào, những điều này đều được Diệp Tinh cảm nhận một cách rõ ràng, thậm chí hắn có thể cảm nhận được dao động của Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh.
“Đáng! Thật sự rất đáng!” tiếp nhận một số tin tức, trong mắt Diệp Tinh đột nhiên lộ ra vẻ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Bình thường rất khó chạm tới những dao động này.
Cho dù trước đó hắn lĩnh ngộ Đạo Tắc, cũng chỉ có thể thi triển ra, nhưng giờ đây lại bắt đầu không ngừng hiểu sâu về việc thi triển thế nào.
...
Kiếm trận Vạn Huyền tới tay, thời gian tiếp theo Diệp Tinh không ngừng tu luyện trong cung Hạo Nguyên, không ngừng đem Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh dung hợp với kiếm trận Nhất Huyền, chuyển hóa thành thực lực của bản thân.
...
Đây là một tòa cung điện khổng lồ, trong cung điện có một người đàn ông lặng lẽ đứng đó.
Người đàn ông này thân cao hai mét, da toàn thân hiện lên một màu xanh lam, trên đầu có một chiếc sừng, trên người mặc một bộ áo giáp đen phong cách cổ xưa, chân còn đeo một đôi giày chiến màu vàng.
“Phủ chủ, đây là ba nghìn người lần này tiến vào cung Hạo Nguyên, lần này tam đại vị diện của chúng ta có tổng cộng bốn người gia nhập.” Bên dưới có một cường giả Chân Linh Cảnh vô cùng cung kính nói.
Trong mắt ông ta tràn ngập sự kính nể, ông ta biết sự tồn tại trước mặt mình mạnh mẽ tới mức nào! Cho dù một phần lớn cường giả Bất Tử Cảnh cũng không phải là đối thủ của người đàn ông trước mắt.
Người đàn ông đeo giày chiến màu vàng không nói gì, ông ta trực tiếp bấm mở danh sách tên.
Chương 433 Bất tử phủ chủ Mặc Vũ 2
Lập tức, ba nghìn khuôn mặt hiện lên trước mắt ông ta.
“Hửm?” Đang xem, bỗng nhiên người đàn ông đèo giày chiến màu vàng nhíu mày, ông bấm mở một nơi, nhìn về khuôn mặt của hai người.
“Đây là.... Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư của hệ ngân hà?” người đàn ông đeo giày chiến màu vàng nhìn người đàn ông vượn Chân Linh Cảnh hỏi.
Người đàn ông vượn nhìn một cái, lập tức nói: “Phủ chủ, lần này Thiên Lan Giới xuất hiện hai thiên tài, hơn nữa đều tới từ hệ ngân hà.”
“Điều tra rõ ràng cho ta, cụ thể hai người đó tơi từ nơi nào?” Người đàn ông đeo giày chiến màu vàng trầm giọng nói.
Ông ta là bất tử phủ chủ Mặc Vũ.
Mặc Vũ khẽ nhíu mày, lần trước ông ta lấy được Không Gian Thuật trên một tinh cầu thuộc hệ ngân hà Thiên Lan Giới, đặc điểm khuôn mặt của người trên tinh cầu đó rất giống với hai người này.
Đó là một tinh cầu thất lạc, tinh cầu đó đối với ông ta mà nói chỉ là sự tồn tại giống như con kiến con dế mà thôi, vậy nên căn bản ông ta không chú ý tới.
Giống như một người bình thường phá đi chiếc tổ mà con kiến xây lên, ai sẽ quan tâm chiếc tổ kiến đó thế nào.
“Vâng!” Vị cường giả này lui xuống rất nhanh.
Bọn họ điều tra tin tức của những thiên tài ở vị diện khác chỉ là điều cơ bản nhất, chẳng có ai sẽ hao phí tâm sức đi điều tra sâu cả, những thứ đó căn bản chẳng có tác dụng gì.
Mấy tiếng sau, người đàn ông lại quay trở lại lần nữa, cung kính nói: “Phủ chủ, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư tới từ một tinh cầu tên là trái đất của hệ ngân hà Thiên Lan Giới, tinh cầu này trước đây là tinh cầu thất lạc.”
“Thật sự là tinh cầu đó sao?” Nghe vậy, sắc mặt bất tử phủ chủ Mạc Vũ trở nên u ám.
Ông ta nhìn khuôn mặt của Diệp Tinh, mặc dù không có ấn tượng gì, nhưng lại cảm thấy có chút quen thuộc.
“Mình đã bỏ lỡ mất điều gì?” bất tử phủ chủ Mặc Vũ thầm nói trong lòng.
Lúc đầu ông ta lấy được Không Gian Thuật, có một cô gái của tinh cầu đó đã ngăn cản ông ta, vậy nên ông ta mới khẽ phóng ra chút dao động khí thể, cô gái đó chết ngay lập tức, những người ở gần đó cũng chịu ảnh hưởng, chết ngay lập tức.
Ông ta căn bản không chú ý tới điều này.
Dựa vào thực lực của ông ta, chỉ một ý niệm thôi cũng có thể phá hủy cả trái đất!
Giờ đây bỗng có hai người của tinh cầu đó nổi dậy, tiến vào cung Hạo Nguyên, điều này khiến cho ông ta có chút gợn sóng trong lòng.
“Nghĩ nhiều rồi.” Sau đó bất tử phủ chủ Mặc Vũ lắc đầu.
Thực lực của ông ta ngất trời, là một sự tồn tại cực kì mạnh trong đám cường giả Bất Tử Cảnh, thậm chí một mình thống trị tam đại vị diện, chỉ hai tên nhóc Thiên Huyền Cảnh nhỏ bé thì tính là gì, cũng chẳng tạo thành uy hiếp gì với ông ta.
Tất nhiên, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đã tiến vào cung Hạo Nguyên, cho dù muốn đối phó ông ta cũng không thể.
Tay phải vung lên, hình ảnh trước mắt biến mất.
...
Trong cung Hạo Nguyên, Diệp Tinh đang lặng lẽ bước đi ở một khu vực.
“Diệp Tinh.” Có một tiếng nói từ phía xa truyển tới, đó là một chàng trai mặc áo giáp bạc, trên đầu mọc ra một chiếc sừng.
“Lư Vân Đạt.” Diệp Tinh nhìn người đi tới, cười nói.
“Haha, Diệp Tinh, tới đây đã mười ngày rồi, vậy mà giờ ta mới nhìn thấy ngươi.” Lư Vân Đạt cười to nói.
Anh ta còn đấu một trận với Diệp Tinh trong cuộc khảo nghiệm thứ ba, có điều không giết được Diệp Tinh nên bỏ qua.
Diệp Tinh cười nói với anh ta, lúc này ánh mắt lại liếc về phía những thiên tài khác.
Ong....
Khí lưu kì lạ trong đầu hắn dao động chốc lát.
“Có thiên phú sinh mệnh mạnh hơn mình, có điều không mạnh hơn nhiều lắm, Trong cung Hạo Nguyên có hơn tám nghìn thiên tài, người có thiên phú Đạo Tắc Không Gian mạnh mẽ có ba mươi bảy người, có Đạo Tắc Sinh Mệnh mạnh mẽ tổng cộng chín người.”
Trong lòng Diệp Tinh thầm tính toán.
Thiên phú không gian của hắn hiện giờ là mạnh nhất không có gì để nghi ngờ, so sánh một chút thì thiên phú sinh mệnh kém hơn, mà muốn nhanh chóng nắm bắt được kiếm trận Nhất Huyền, phải tu luyện thiên phú càng mạnh càng tốt, vậy nên mục tiêu của Diệp Tinh tất nhiên là theo dõi những thiên tài của cung Hạo Nguyên!
Có thể vào được cung Hạo Nguyên, mỗi một người đều mang trong mình một thiên phú cực kì mạnh mẽ!
Đây là nơi tập trung của các thiên tài Thiên Huyền Cảnh đỉnh cấp trong ba nghìn vị diện của thế giới Hạo Nguyên đó!
Ở bên ngoài thiên ài có thể khiến cho khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh dao động cực kì ít, nhưng nơi đây cơ bản là mỗi một nơi đều có thể khiến cho khí lưu màu xám dao động!
Rất nhiều người bọn họ đều được các thế lực lớn đào tạo, thiên phú vô song, thực lực chỉ nghĩ thôi đã biết.
Những điều này Diệp Tinh không có, nhưng hắn có khí lưu màu xám!
Khí lưu màu xám có thể sao chép tất cả, cho dù đối phương có thiên phú mạnh tới mức nào, khí lưu màu xám cũng có thể cướp được!
Chính vì dựa vào khí lưu màu xám này, Diệp Tinh mới có thể từng bước từng bước đi tới ngày hôm nay.
“Chàng trai đó là Hắc Tháo, thiên phú sinh mệnh cực kì mạnh, hiện giờ thực lực đứng đầu cung Hạo Nguyên! Lư Vân Đạt nhìn theo ánh mắt của Diệp Tinh, nhìn thấy chàng trai có bí văn màu vàng trên mặt, nhỏ giọng nói.
Chương 434 Hai năm rưỡi
Diệp Tinh gật đầu, Hắc Tháp chính là một trong chín thiên tài có thiên phú sinh mệnh mạnh mẽ mà hắn điều tra được.
Chín người, có ba người trong đó có thể khiến cho khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh sinh ra dao động, chỉ cần Diệp Tinh muốn, bất cứ lúc nào thiên phú sinh mệnh cũng có thể đạt tới cùng đẳng cấp với họ.
Về phần sáu người khác không cảm ứng được, chắc là do khí lưu màu xám không đủ, dễ nhận thấy rằng sáu người đó thiên phú mạnh hơn một chút.
“Lư Vân Đạt, anh cũng không phải là đối thủ của Hắc Tháp sao?” Nhìn Lư Vân Đạt, Diệp Tinh hỏi.
“Haha, hiện giờ chắc không thể là đối thủ ngang tay, nhưng ba năm sau chắc chắn ta sẽ đè bẹp hắn ta.” Lư Vân Đạt khẽ cười, nói.
Ánh mắt Diệp Tinh khẽ động, cười nói: “Tự tin vậy sao?”
“Tất nhiên rồi, mục tiêu của ta là tiến vào thành Thời Không đó!” Lư Vân Đạt cười nói: “Được rồi, không nói chuyện với ngươi nữa, ta phải đi tu luyện đây.”
Nói xong Lư Vân Đạt sải bước tiến về phía trước.
Nhìn bóng lưng sau khi Lư Vân Đạt rời đi, trong lòng Diệp Tinh có rất nhiều suy nghĩ đang xoay chuyển.
“Mỗi một người ở đây đều đang điên cuồng tu luyện, để chuẩn bị cho ba năm sau, mag những người này đều có thiên phú đỉnh cấp!” Diệp Tinh hít thở sâu một hơi.
Dường như Lư Vân Đạt có lá bài tẩy mạnh mẽ, trừ lá bài tẩy đó ra, thiên phú không gian của anh ta cũng cực kì mạnh.
Thiên phú không gian hiện nay cả Diệp Tinh là sao chép từ anh ta, hoàn toàn có thể thấy được rằng thiên phú này khủng bố tới mức nào!
Lư Vân Đạt vẫn luôn có thiên phú không gian mạnh mẽ như vậy, mà Diệp Tinh mới chỉ có được cách đây không tới một tháng.
Khí lưu màu xám của hắn đã sao chép xong của mấy người, Kim Vũ của gia tộc Nguyên Lam, Côn Nhất của gia tộc Kim Hồn, còn có cả Lư Vân Đạt, nhưng thiên phú không gian mạnh nhất chỉ có Lư Vân Đạt chạm tới.
Mà cung Hạo Nguyên này, chắc chắn sẽ có người có thiên phú có thể sánh ngang với Lư Vân Đạt!
Thiên phú mạnh mẽ như vậy, nhưng chưa chắc cung Hạo Nguyên đã có được một người tiến vào thành Thời Không.
Chỉ nghĩ thôi đã biết điều kiện tuyển chọn của thành Thời Không khắc nghiệt tới mức nào.
Diệp Tinh cảm thấy một sự áp lực đè xuống.
“Mình không so được với những người này, cho dù vào được nơi này cũng phải dựa vào Không Gian Thuật!” Diệp Tinh thầm nói.
Trước đây Không Gian Thuật của hắn có thể đột phá, có thể thi triển được Thiết Cát Không Gian, sau đó lại không tiến thêm nữa, muốn tiến bộ hắn cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, vậy nên Diệp Tinh không trông cậy gì được vào Không Gian Thuật.
Bí thuật mạnh mẽ này căn bản không chịu sự khống chế của Diệp Tinh, bản thân hắn cũng không thể làm rõ được nguồn gốc của Không Gian Thuật.
“Thứ mà mình có thể dựa vào chỉ có khí lưu màu xám, khí lưu màu xám có thể khiến mình có được thiên phú ngang hàng với bất cứ thiên tài nào. Nhưng thiên phú có được không đủ, mình vẫn phải bỏ sức ra cố gắng!”
Trong mắt Diệp Tinh lộ ra sự kiên định.
Muốn tu luyện thành công, thiên phú, cố gắng chỉ một chút là không đủ, trên thế giới này không có thứ gì không làm mà có thể hưởng.
“Khí lưu màu xám không đủ, vậy mình tiếp tục đợi! Thời gian ba năm, nếu như ba tháng cuối cùng không thể sao chép được thiên phú sinh mệnh mạnh nhất cung Hạo Nguyên, vậy mình sẽ sao chép thiên phú mà mình có thể sao chép!”
“Mà giai đoạn hiện giờ là phải đi nghiên cứu kiếm trận Nhất Huyền!”
Diệp Tinh nhanh chóng đưa ra quyết định.
Thực tế khí lưu màu xám trong đầu hắn có thể sao chép của một người yếu hơn một chút, đợi tới khi khí lưu màu xám tăng thêm, hắn có thể sao chép thêm thiên phú mạnh hơn một chút.
Nhưng thông qua phân tích của mấy lần sao chép trước đây, phương pháp sao chép như vậy rất dễ lãng phí.
Tổng hợp lại mà nói, chỉ là mất nhiều hơn được mà thôi.
...
Trong lòng suy nghĩ, rất nhanh Diệp Tinh đã tiến vào trong sân huấn luyện.
“Biến hóa!”
Tay phải vung lên, mặt đất trên sân huấn luyện thay đổi.
Sân huấn luyện trong cung Hạo Nguyên có thể tự mình tùy ý thay đổi, tự mình cài đặt độ khó.
Vút!
Tay phải vung lên, hai thanh trọng kiếm dài ba mét xuất hiện, thanh trọng kiếm ba mét này nhìn có vẻ rất nặng.
“Đi!”
Tay phải vung lên, trọng kiếm ba mét bay trong không trung, trực tiếp men theo các thông đạo tiến về phía trước.
“Rầm!”
Một âm thanh nặng nề vang lên, một thanh trong kiến trực tiếp đâm vào một thông đạo, sau đó rơi xuống trên mặt đất
“Vẫn khó quá!” Diệp Tinh lắc đầu: “Mình đã chạm tới hại giống Hư Không Đạo Tắc Không Gian đã mấy năm rồi, nói tới lĩnh ngộ chắc chắn không kém, nhưng phát huy ra lại khó như vậy.”
Trước đây hắn chỉ cứng rắn mà thi triển Đạo Tắc Không Gian mà thôi.
Giống như học toán, chính là buồn bực nhìn sách toán, cho dù tự học tới một trình độ nhất định, nhưng lúc thật sự vận dụng, não lại không suy nghĩ được, không có cách nào vận dụng linh hoạt.
Có khả năng học được tri thức của sáu năm tiểu học, nhưng một vài câu hỏi khó của năm lớp ba tiểu học lại không thể giải quyết được.
Đây cũng chính là chỗ yếu nhất của Diệp Tinh so với những thiên tài khác.
“Lại!””
Diệp Tinh tiếp tục thử nghiệm.
...
Chương 435 Sao chép! Thiên phú sinh mệnh đỉnh cấp 1
Thời gian trôi qua như bay, khoảng thời gian tiếp theo Diệp Tinh vẫn điên cuồng mà tôi luyện.
Dưới kiếm trận Nhất Huyền, Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh mà hắn lĩnh ngộ được nhanh chóng dung hợp, thực lực của hắn cũng càng ngày càng mạnh!
Mà theo thời gian chuyển dời, khí lưu màu xám trong đầu hắn càng ngày càng nhiều, càng ngày càng cảm ứng được nhiều thiên phú sinh mệnh khác.
Có điều Diệp Tinh vẫn chưa sao chép.
Nháy mắt thời gian đã trôi qua hai năm rưỡi.
Vút! Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!
Trong không trung, sáu thanh trọng kiếm đang không ngừng bay lượn trong khắp sân đấu, mỗi một thanh trọng kiếm đều tản ra dao động vô cùng mạnh mẽ, hợp lại với nhau, uy thế của dao động càng mạnh mẽ hơn.
Từng thanh trọng kiếm bay ra, men theo thông đạo chuyển động ba phút liền, sau đó mới có một thanh kiếm đâm vào thông đạo.
“Lần này thời gian kiên trì dài hơn một chút!” Diệp Tinh thở phào một hơi.
Hắn bố trí thông đạo theo kiếm trận Nhất Huyền, thi triển hoàn toàn kiếm trận Nhất Huyền có chín thanh trường kiếm, mới bắt đầu luyện phải dùng trọng kiếm.
Điều kiện để thông qua là khống chế trọng kiến xuyên qua không gian một nghìn lần trong hai mươi phút!
Hai năm rưỡi, Diệp Tinh hiện tại đã hoàn toàn có thể khống chế năm thanh trọng kiếm.
Thi triển mấy giờ, Diệp Tinh lau mồ hôi trên trán một chút, cả người cảm thấy kiệt sức.
Nhưng mà trong mắt Diệp Tinh vẫn có chút vui mừng.
\- Dựa theo sự giảng giải của cung chủ Dương Vũ, tốc độ tu luyện của mình thuộc loại trên trung bình!
Không có không gian cường đại, thiên phú thuộc tính sinh mệnh căn bản không học được kiếm trận Vạn Huyền.
Sau đó Diệp Tinh đi ra khỏi sân huấn luyện, tu luyện tuy rằng quan trọng, nhưng vẫn hao phí tâm lực, cái được cái mất, lâu dài dễ dàng tạo thành tổn thương thân thể.
Đối diện, một thanh niên trên mặt phải có hoa văn kỳ bí màu vàng đi tới.
\- Hắc Tháp! Nhìn thấy người thanh niên này, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh,nhưng trong lòng lại chợt kích động hẳn lên.
Ầm ầm!
Thời điểm nhìn thấy Hắc Tháp, khí lưu màu xám trong đầu hắn vẫn an ổn tồn tại lại chậm rãi gia tăng, trong nháy mắt bạo động.
Hầu như tất cả các khí lưu màu xám đều ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành một cái chấm nhỏ màu đen.
Đồng thời một cỗ tin tức kỳ dị làm cho Diệp Tinh biết được.
\- Rốt cục sinh ra phản ứng! Diệp Tinh trong lòng mừng rỡ.
Bên trong cung Hạo Nguyên có thiên tài thiên huyền cảnh đến từ ba ngàn vị diện mạnh nhất, trong đó chín người là thiên phú sinh mệnh!
Trước tám người đều đã khiến cho khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh dao động, chỉ là Diệp Tinh một mực chờ.
Hiện tại, khí lưu màu xám của hắn rốt cục đạt tới yêu cầu sao chép thiên phú sinh mệnh của Hắc Tháp!
-Chuyển hóa!
Diệp Tinh đè nén hưng phấn trong lòng, không có bất kỳ do dự nào, sau đó ý thức trực tiếp hạ mệnh lệnh.
Ầm ầm!
Nhất thời, chấm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi đầu hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán ra, sau đó lại biến mất không thấy.
Sao chép thiên phú sinh mệnh của Hắc Tháp, lúc này khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh chỉ còn lại một tia cuối cùng, cơ hồ không thể nhìn thấy được.
"Ừm?" Hắc Tháp cau mày nhìn Diệp Tinh một cái, anh ta tựa hồ nhạy cảm cảm thấy Diệp Tinh lúc này rất hưng phấn.
"Nhìn thấy mình liền rất phấn khích?" Hắc Tháp cảnh giác nhìn Diệp Tinh một cái, lập tức bước nhanh rời đi.
\- Ha ha, thiên phú sinh mệnh rốt cuộc sao thành công!
Không quan tâm Hắc Tháp, Diệp Tinh cảm thụ được khí lưu màu xám cơ hồ biến mất không thấy, trong lòng rất là hưng phấn.
"Đi thôi! Tiếp tục đến sân huấn luyện!"
Hắn hiện tại cho dù cảm thấy mệt mỏi, cũng muốn lập tức thử nghiệm xem thiên phú sinh mệnh rốt cuộc trở nên mạnh hơn bao nhiêu!
Hiện tại thiên phú sinh mệnh của hắn tuyệt đối không thua kém thiên phú không gian.
\- Kiếm trận Nhất Huyền!
Trong sân huấn luyện, từng thanh trọng kiếm bay lên, sau đó ở chỗ này không ngừng bay múa.
Ở thời điểm thi triển kiếm trận Nhất Huyền, đạo tắc sinh mệnh của Diệp Tinh rõ ràng xuất hiện rất nhiều ứng động.
Kiếm trận Vạn Huyền do chúa tể thế giới sáng tạo ra, mỗi một tầng cùng đạo tắc thiên địa đều có tác dụng thúc đẩy lẫn nhau.
Không gian được lĩnh ngộ càng sâu, thì đạo tắc sinh mệnh càng trợ giúp thi triển kiếm trận Vạn Huyền, ngược lại không ngừng thi triển kiếm trận Vạn Huyền cũng trợ giúp lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh.
"Cảm giác thật kỳ diệu." Diệp Tinh cảm thụ.
Hắn rõ ràng cảm giác được đạo tắc sinh mệnh của mình không ngừng sâu sắc, lúc thi triển kiếm trận Nhất Huyền rõ ràng so với trước dễ dàng hơn một chút.
\- Quả nhiên thiên phú mới là vương đạo, tốc độ tiến bộ tiếp theo của mình hẳn là sẽ tăng nhanh rất nhiều! Diệp Tinh trong lòng mừng rỡ.
Một đường tu luyện, thiên phú, nỗ lực, cơ duyên là không thể thiếu, nhưng quan trọng nhất vẫn là thiên phú.
Không có thiên phú, cho dù nỗ lực nhiều hơn nữa thì hiệu quả đạt được cũng không lớn.
\- Còn có thời gian nửa năm, không biết có thể đạt tới trình độ nào đây! Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Các cường giả khác trên cơ bản chỉ có một hệ thiên phú cường đại, ví dụ như thiên phú không gian của Lư Vân Đạt, ví dụ như thiên phú sinh mệnh của Hắc Tháp, nhưng hiện tại thiên phú sinh mệnh, thiên phú không gian của Diệp Tinh ở cung Hạo Nguyên đều ở vị trí đỉnh cao!
......
Bình luận facebook