-
Chương 416-420
Chương 416 Cuộc khảo nghiệm thứ ba bắt đầu 2
“Cái gì?” Lân Pha nhìn Hâm Vũ, sắc mặt rõ ràng có vẻ không tin.
“Tên nhóc ngươi còn không tin?” Ông cụ Hâm Vũ lắc đầu nói: “Thật ra thành viên bên ngoài và thành viên nội bộ của sân huấn luyện Hồn Thiên của bọn ta chẳng coi là gì, mấu chốt là thành viên nòng cốt, sau khi trở thành thành viên nòng cốt, điều kiện đào tạo chắc chắn mạnh hơn gia tộc bất tử nhiều!”
“Hâm Vũ đại nhân, bây giờ bọn tôi vẫn chưa đủ để trở thành thiên tài nòng cốt đúng không?” Hoàng Viêm hỏi.
Trước đó Diệp Tinh cũng mới chỉ là thiên tài nội bộ mà thôi.
“Đúng là chưa đủ, có điều lần này cấp trên bảo Thiên Lan Giới bọn ta chọn một vài vị trí, chọn ra một số thiên tài nội bộ đi đào tạo, hình thức khác là xem như đào tạo thành viên thiên tài nòng cốt, các ngươi ai bị loại ở cuộc khảo nghiệm thứ ba, vậy thì tới chỗ ta đào tạo, mặc dù không thể bằng thiên tài nòng cốt chân chính, nhưng chắc chắn tốt hơn gia tộc bất tử một chút.” Hâm Vũ cười nói.
Ông ta mừng thầm trong lòng, thực ra toàn Thiên Lan Giới chỉ có mười mấy suất như vậy, có điều sân huấn luyện Hồn Thiên ở tinh hệ khác không có những thiên tài như Hoàng Viêm, nếu không ngoài ý muốn những suất này phần lớn sẽ rơi vào tay ông ta.
“Thời gian bồi dưỡng khá dài, tất nhiên, nếu sau này biểu hiện của các ngươi không tốt, vẫn có khả năng bị loại, quyền quyết định nằm ở các người.” Hâm Vũ nhìn đám người, nói: “Không biết suy nghĩ của mọi người ra sao?”
“Tôi đồng ý.” Im lặng mấy giây, Hoàng Viêm trực tiếp nói.
“Tôi cũng đồng ý!” Ngay sau đó, những người khác cũng vội vàng nói.
Trong lòng bọn họ có sự bài xích khi gia nhập gia tộc bất tử Kim Hồn.
“Tốt!” Hâm Vũ vẻ mặt tươi cười, nói: “Nếu mười người các ngươi bị loại, ta vẫn sẽ nhận như cũ.”
Nghe Hâm Vũ nói vậy, lòng Diệp Tinh cảm thất bất đắc dĩ, có điều hắn cũng không nói gì.
Mọi người tạm thời quyết định lối đi sau khi bị loại.
...
Thời gian trôi qua, cuối cùng cuộc khảo nghiệm thứ ba cũng đã tới!
Lúc này, mười người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư nắm chặt lệnh bài trong tay, đây là tấm lệnh bài có được sau khi thông qua cuộc khảo nghiệm thứ hai.
Ong....
Bỗng nhiên, trên lệnh bài lóe lên một luồng dao động, bao trùm lên mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư.
Soạt! Soạt! Soạt!
Nháy mắt, mười người bọn họ biến mất không thấy.
“Khảo nghiệm bắt đầu rồi!”
“Cuộc tuyển chọn chúa tể thế giới Hạo Nguyên mấy đợt trước, Thiên Lan Giới chúng ta không ai thông qua được cửa khảo nghiệm thứ ba, liệu lần này có thể thành công không?”
...
Toàn Thiên Lan Giới đang thảo luận.
Thực ra giữa các vị diện lớn đều có chỗ hơn, ba nghìn vị diện của chúa tể thế giới Hạo Nguyên, ai cũng muốn vị diện của mình sẽ xuất hiện nhân vật mạnh mẽ.
Chẳng hạn như nói Châu Côn Giới ngay bên cạnh Thiên Lan Giơi bọn họ, rất lâu trước đó đã xuất hiện một chúa tể thế giới, điều này khiến cho Châu Côn giới trở thành một nơi rất nổi tiếng, danh tiếng vang vọng trong vũ trụ.
Nhưng Thiên Lan Giới bọn họ đã nhiều năm chỉ xuất hiện một vài bất tử phủ chủ, hơn nữa thực lực cũng chỉ bình thường, trong ba nghìn vị diện của thế giới Hạo Nguyên, căn bản là không đáng để mắt tới.
Người khác nhắc tới Thiên Lan Giơi, thậm chí còn không nhớ ra đó là nơi nào.
Trước mắt mọi người hiện lên một bảng xếp hạng, trên bảng xếp hạng có ba nghìn cái tên.
Cuộc chiến vừa bắt đầu, liền có ba nghìn người vượt lên dẫn đầu!
Trừ ba nghìn cái tên này ra, ngoài ra còn có một bảng xếp hạng hiển thị hai trăm mười cái tên, đó chính là hai trăm mười người của Thiên Lan Giới.
...
Vù!
Bóng dáng Diệp Tinh lập tức xuất hiện trong một rừng rậm khổng lồ.
“Lại bắt đầu rồi!” Diệp Tinh hít sâu một hơi, ánh mắt cẩn thận.
Hắn không hề quan tâm tới cuộc khảo nghiệm của Thiên Lan Giới, nhưng bây giờ không thể lơ là.
“Ba nghìn vị diện, vô số thiên tài, chắc chắn có người mạnh hơn mình nhiều, gặp phải bọn họ, chưa chắc mình có thể ngăn cản.”
Hắn nhìn xung quanh cảnh giác.
Bây giờ thực lực của Diệp Tinh mạnh hơn Côn Nhất, có thể xưng là đệ nhất Thiên Lan Giới, nhưng những vị diện khác xuất hiện thiên tài mạnh hơn Côn Nhất rất dễ.
Mấy đợt liền Thiên Lan Giới không xuất hiện thiên tài có thể thông qua cuộc khảo nghiệm thứ ba, chúng minh chất lượng thiên tài của Thiên Lan Giới không bằng những vị diện khác.
Hắn nhìn tin tức trên đồng hồ của mình.
“Diệp Tinh: Hệ ngân hà Thiên Lan Giới
Điểm sinh mệnh: 100
Xếp hạng 600.111”
Vù!
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên một đạo kiếm quang đánh tới, đạo kiếm quang này tràn ngập dao động sắc bén, dường như trong không khí truyền tới tiếng nổ.
“Hửm?” Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, vung thanh chiến đao trong ta lập tức cản lại.
“Răng rắc!”
Một tiếng nứt vỡ truyền tới, đạo kiếm quang này lập tức tan thành bột phấn trên chiến đao của Diệp Tinh.
“Cái gì?” Một chàng trai bay ra, thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt khẽ thay đổi.
Vù!
Anh ta không dám chọn đấu tiếp, quay người rời đi.
Anh ta tự cho rằng bản thân không giết được Diệp Tinh, nếu đã vậy, vậy thì không cần lãng phí thời gian và sức lực ở đây nữa.
“Muốn đi?” Nhìn thấy chàng trai đó rời đi, Diệp Tinh thúc dục Linh Việt Bộ Pháp, nhanh chóng đánh tới.
Chương 417 Kim Vũ bị loại 1
Chiến đao trong tay vung lên, ba hạt giống Hư Không sinh mệnh, không gian, hắc ám dao động, khiến cho cả thanh chiến đao ngập tràn cảm giác áp bách.
“Hừ! Tuy thực lực của người mạnh, nhưng muốn ngăn ta lại thì không thể.” Chàng trai đó hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay vung lên, trước người nháy mắt hình thành một tấm lá chắn phòng ngự, giống như một lớp vảy cá, mọc lên chi chít.
“Răng rắc!” chiến đao va chạm với lớp màng phòng ngự vảy cá, lớp vảy cá này liền vỡ nát.
“Phụt!” Chàng trai đó không chịu được, miệng phun ra một ngụm máu.
“Mạnh quá!” mặt chàng trai thay đổi, có điều sao động khí thế trên người anh ta không giảm bớt bao nhiêu, mượn sự tấn công của Diệp Tinh, lao về phía xa với tốc độ cực nhanh.
“Vậy mà không bị thương bao nhiêu?” Diệp Tinh nhìn chàng trai đó, đứng tại chỗ nhíu mày.
“Hạt giống Hư Không, chắc chắn đã lĩnh ngộ được hạt giống Hư Không! Hơn nữa còn mạnh hơn mấy người Hoàng Viêm nhiều.”
Ở Thiên Lan Giới chỉ có một vài người chạm được tới hạt giống Hư Không, vừa mới bắt đầu cuộc khảo nghiệm thứ ba hắn đã gặp phải rồi!
“Đi!” Trong lòng nghĩ vậy, Diệp Tinh liền nhanh chóng bay ra phía bên ngoài.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, theo dòng thời gian trôi chảy, từng người từng người tham gia cuộc không ngừng bị loại khỏi khảo nghiệm.
“Gia tộc bất tử Kim Hồn có năm mươi người bị loại, gia tộc bất tử Nguyên Lan có năm mươi mốt người bị loại, gia tộc bất tử Côn Dương có năm mươi ba người bị loại, hai người Đàm Quân và Giang Lam Thành của hệ ngân hà cũng đã bị loại.”
“Mới qua được mấy ngày chứ?”
“Cuộc khảo nghiệm thứ ba cạnh tranh khốc liệt quá!”
...
Người trên toàn Thiên Lan Giới đều đang nhìn bảng xếp hạng, mặt mày vô cùng căng thẳng.
Hiện giờ mới chỉ qua ba ngày, nhưng hai trăm mười người tham gia cuộc tuyển chọn của Thiên Lan Giới đã bị loại hơn một nửa, chỉ còn lại năm mươi tư người!
Tỉ lệ bị loại lớn thế nào?
“Lại có ba người nữa bị loại!”
Dưới ánh mắt theo dõi của mọi người, ba cái tên trên màn hình tới từ Thiên Lan Giới lại tối đi.
“Không biết lần này có ai thành công không?”
“Người xếp hạng cao nhất của Thiên Lan Giới chúng ta là Diệp Tinh, Côn Nhất có một chút cơ hội.”
...
Bọn họ nhìn bảng xếp hạng.
“Diệp Tinh: Hệ ngân hà Thiên Lan giới
Điểm sinh mệnh: 8900
Xếp hạng: 13.111”
...
“Côn Nhất: Hệ ngân hà Thiên Lan Giới
Thế lực: Gia tộc bất tử Kim Hồn
Điểm sinh mệnh: 7100
Xếp hạng: 19.511”
...
Lúc này người xếp hạng cao nhất của Thiên Lan Giới là Diệp Tinh, nhưng cũng ở dưới hạng mười ngàn tên.
Thực tế, cho dù không có mười người trái đất Diệp Tinh, Thiên Lan Giới cũng có hai người chạm tới hạt giống Hư Không, Thiên Lan Giới cực kì yếu đuối trong ba nghìn vị diện, nhưng vị diện khác xuất hiện nhiều hơn rất nhiều.
Tính toán một chút, số lượng thiên tài chạm tới hạt giống Hư Không tham gia cuộc khảo nghiệm thứ ba lần này ít nhất phải lên tới mười ngàn người.
Hơn nữa so sánh với thực lực của Côn Nhất, những vị diện khác chắc chắn có nhiều thiên tài mạnh hơn Côn Nhất rất nhiều.
Muốn tiến vào hạng ba nghìn, nghĩ thôi đã biết là rất khó.
...
Gia tộc Nguyên Lam, mọi người đều đang nhìn màn hình, mà ánh mắt của bọn họ đang nhìn về cái tên Kim Vũ.
“Thiếu gia Kim Vũ bây giờ đang ở hạng hơn ba nghìn, giờ mới qua ba ngày, rất có hi vọng tiến vào trong hạng ba nghìn.”
“Đúng, chỉ cần chạm tới hạt giống Hư Không, đều có hi vọng.”
...
Từng tiếng thì thầm thảo luận vang lên.
Một nơi, Nguyên Lệ Văn và Tử Thược đứng cùng nhau, Nguyên Lệ Văn nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, anh có thể thành công không?”
“Chắc chắn có thể!” Tử Thược gật đầu nói.
Lúc ánh mắt bà ta nhìn về phía Kim Vũ, đồng thời lơ đãng nhìn về phía tên Diệp Tinh, trong mắt có một sự phức tạp.
Lúc này cái tên đó đã vào được cuộc khảo nghiệm thứ ba, càng lúc càng chói mắt.
“Vậy mà lại dẫn đầu Côn Nhất và Kim Vũ.” Tử Thược thầm nói trong lòng.
Trước đó Diệp Tinh đứng thứ ba trong cuộc khảo nghiệm thứ hai, không bằng Côn Nhất và Kim Vũ, điều này khiến cho lòng Tử Thược còn dễ chịu một chút, cho dù Diệp Tinh có mạnh cũng không thể mạnh hơn Kim Vũ.
Nhưng bây giờ lại trực tiếp dẫn đầu, tên nhóc lúc đó được bà ta cho một ít tài nguyên rồi đuổi ra ngoài giờ đây thực lực lại trở nên mạnh mẽ tới vậy.
Soạt!
Đang suy nghĩ gì đó, bỗng nhiên một tia sáng lóe lên, sau đó cái tên Kim Vũ mất đi ánh sáng, biến mất trên bảng xếp hạng.
Nháy mắt, sắc mặt Tử Thược đột nhiên thay đổi.
...
Trong không gian chiến đấu, mặt Kim Vũ cẩn trọng nhìn chàng trai mặc áo giáp tím, trên đầu mọc lên một chiếc sừng trước mặt.
“Lư Vân đạt?” Kim Vũ nhỏ giọng nói.
Anh ta biết chàng trai này.
Lư Vân Đạt là người đệ nhất của một vị diện, thực lực rất mạnh! Thậm chí năm hạng đầu của vị diện đó thực lực không hề dưới Côn Nhất.
Có thể chiếm hạng nhất trong những thiên tài đỉnh cấp đó, có thể thấy được thực lực mạnh tới mức nào!
“Kim Vũ? Người trong gia tộc bất tử Nguyên Lam?” Lư Vân Đạt nhìn Kim Vũ cười nhẹ, nói: “Lần này ngươi xếp thứ hai Thiên Lan Giới, không biết thực lực thế nào?”
Chương 418 Kim Vũ bị loại 2
Nói xong, Lư Vân Đạt động thân, tay phải vung lên.
Vút!
Một luồng phong nhận nháy mắt xuất hiện, nhanh chóng đánh về phía Kim Vũ.
_*Phong nhận: Luồng gió sắc bén_
_*Phong nhận: Luồng gió sắc bén_
“Cút đi cho ta!” Kim Vũ gầm nhẹ, vung trường kiếm trong tay, muốn ngăn lại.
“Grào!”
Dường như có một tiếng gầm của cự thú truyền tới, ánh đó ánh sáng màu đen tụ lại, hợp thành một con cự thú màu đen kì lạ.
Cự thú màu đen gào thét, trực tiếp đón nhận luồng phong nhận đó.
“Oành!”
Hai luồng tấn công nhanh chóng va chạm với nhau.
Vút!
Phong nhận đánh tới, giống như một lưỡi dao sắc bén, thân thể cự thú màu đen đó lập tức bị thành hai nửa.
“Cái gì?” Thấy vậy, mặt Kim Vũ lộ ra sự kinh hãi.
Chiêu tấn công mạnh nhất của anh ta dễ dàng bị phá bỏ như vậy! Cho dù là Côn Nhất cũng không thể làm được!
“Không chịu nổi một chiếu, đây là thực lực của người đứng thứ hai Thiên Lan Giới sao? Ngay cả một chiêu tấn công của ta cũng không chịu nổi, xem ra mấy lần liền Thiên Lan Giới không có người gia nhập được vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo nguyên là có lí do.” Mặt Lư Vân Đạt mang theo một nụ cười, nói.
So sánh một chút, thực lực của Thiên Lan Giới quả thật rất yếu.
“Hừ” Kim Vũ hừ lạnh một tiếng, trông có vẻ rất tức giận, có điều trong lòng anh ta lại không nghĩ vậy.
Trong lòng anh ta chỉ có một ý nghĩ, đó là...
“Chạy!”
Cả người Kim Vũ được quấn một luồng ánh sáng đen, tốc độ cực kì nhanh. Biết rằng bản thân không phải đối thủ, Kim Vũ lập tức lựa chọn bỏ chạy.
Vút!
Nhưng, lại một luồng phong nhận đánh tới, Kim Vũ cảm nhận được sinh lực của bản thân nháy mắt biến mất.
“Không!” Trong mắt anh ta lộ ra một tia không cam lòng.
Sau đó bóng dáng Kim Vũ lập tức biến mất không thấy.
“Thật là yếu, ba thứ hạng đầu của những vị diện này đều yếu như vậy? Không cho mình chút áp lực nào.” Lư Vân Đạt lắc đầu nói: “Cuộc khảo nghiệm thứ ba và cuộc khảo nghiệm thứ hai chẳng có gì khác nhau cả.”
Lắc đầu, Lư Vân Đạt tiếp tục đi tìm cao thủ khác.
...
Mắt Kim Vũ tối lại, lần nữa xuất hiện đã ở trong phủ đệ Nguyên Lam.
“Mình, mình thất bại rồi?” Nhìn phủ đệ, trong mắt Kim Vũ lộ ra một tia buồn bã, thịnh yến tuyển chọn lần này không còn liên quan tới anh ta nữa.
Nhìn bảng xếp hạng một chút, Kim Vũ lại ngây ra, người đứng đầu bảng xếp hạng rõ ràng là Diệp Tinh, lúc này đã vào trong hạng hai mươi ngàn.
“Sao có thể? Thứ hạng của Diệp Tinh này còn cao hơn Côn Nhất?”
Anh ta nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên gặp Diệp Tinh ở hệ ngân hà, lúc đó anh ta hăng hái ra sao, thiên phú kinh người, thi triển ra sức tấn công mạnh nhất thu hút sự chú ý của mọi người.
Mà Diệp Tinh lại ngại ngùng, cô độc đứng một bên, giống như một thằng hề, không ai chú ý tới.
Thậm chí còn bị Tử Thược cho một ít tài nguyên rồi đuổi đi.
Nhưng bây giờ anh ta bị loại, Diệp Tinh mà lúc đầu không đáng để vào mắt đó lại bắt đầu tỏa ra ánh hào quang vô cùng chói mắt.
“Thiếu gia Kim Vũ bị loại rồi?” sắc mặt cả phủ đệ Nguyên Lam khẽ thay đổi, nhìn Kim Vũ bỗng nhiên xuất hiện, không khó trong phòng khách lắng xuống, không ai dám nói chuyện.
Kim Vũ là người có hi vọng thông qua nhất gia tộc bất tử Nguyên Lam họ.
“Phủ chủ!” Kim Vũ thu lại tâm trạng trong lòng, bước tới trước mặt bất tử phủ chủ Nguyên Lam, cung kính nói.
“Lui xuống nghỉ ngơi cho tốt đi, lần này thất bại rồi thì coi như tích chút kinh nghiệm.” Nguyên Lam im lặng một chút rồi nói.
Nguyện vọng giành được tài nguyên Bất Tử Cảnh mà ông ta mong muốn tan vỡ rồi.
“Vâng!” Kim Vũ cung kính trả lời, anh ta nắm chặt nắm đấm, không ở lại đây thêm nữa, nhanh chóng rời đi.
“Tiểu Vũ.” Tử Thược nhìn theo bóng lưng Kim Vũ, người mà bà ta xem trong nhất trong gia tộc lại thất bại như vậy.
“Mẹ, Diệp Tinh tiến vào trong hạng mười ngàn rồi.” Bên cạnh, bỗng nhiên Nguyên Lệ Văn nhỏ giọng nói.
“Hửm?” Ánh mắt Tử Thược nhìn sang, lúc này tên Diệp Tinh đã ở trong hạng hơn chín nghìn.
“Cuối cùng cũng tiến vào trong mười ngàn!” trong không gian, Diệp Tinh nhìn tin tức trên đồng hồ của mình.
“Diệp Tinh: Hệ ngân hà Thiên Lan Giới
Điểm sinh mệnh: 15.800
Xếp hạng: 9616”
“Xem ra thiên tài có thực lực mạnh rất nhiều.” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Thực lực của hắn hiện giờ rất mạnh, nhưng ba nghìn vị diện, bất cứ hạng nhất của một vị diện nào đó chưa chắc đã yếu hơn hắn, vậy cộng lại là ba nghìn người.
“Hửm?” Hắn nhìn về một phía xa, sau đó thân ảnh lập tức nhanh chóng xông tới.
“Uỳnh!” “Oành!”
Lúc này trong một khu vực, từng luồng dao động khủng bố tản ra xung quanh, mặt đất bắt đầu nứt ra.
Một người trong đó là một người đàn ông cao gầy cao năm mét, trên mặt còn có bí văn màu tím, người mặc một bộ đồ màu đen.
Một người khác là một cô gái mặc áo giáo màu xanh lam, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng, trường kiếm trong tay không ngừng vung lên, từng luồng tấn công lạnh lẽo xuất hiện.
Nhìn xu thế chiến đấu, cô gái mặc áo giáp đen rõ ràng không phải đối thủ, thậm chí đã bị thương.
Diệp Tinh tới, trực tiếp tham gia chiến đấu, đánh về phía cô gái mặc áo giáp xanh.
“Tên nhóc, người dám nhúng tay vào cuộc chiến của ta? Giữa đường cướp điểm sinh mệnh?” Người đàn ông mặc đồ đen thấy Diệp Tinh đánh tới, sắc mặt vô cùng lạnh lùng nói.
Trông mục tiêu của Diệp Tinh rõ ràng là tấn công cô gái này.
“Tại sao lại không dám?” Diệp Tinh lạnh nhạt nói.
“Tìm chết!” Chàng trai tức giận nói.
Nhưng lời của anh ta vừa nói xong, Diệp Tinh đang tấn công cô gái tới giữa đường bỗng nhiên chuyển hướng, sau đó chiến đao trong tay vung lên, lưỡi đao khổng lồ xuất hiện, lập tức hướng về phía anh ta.
“Cái gì?” Chàng trai kinh hãi, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Oành!
Chương 419 8 người
Trong không khí, từng luồng băng tuyết xuất hiện, sau đó điên cuồng trói lấy chàng trai này.
“Đáng chết!” Thấy vậy, chàng trai đó bỗng nhiên đoán ra được điều gì đó, sắc mặt vô cùng âm u, vội vàng trốn đi.
“Trốn được sao?” Diệp Tinh cười lạnh.
Sự tấn công như sấm sét của hắn không ngừng đánh tơi, sau đó chiến đao bổ vào vị trí cổ của chàng trai này.
Một luồng dao động lóe lên, thân thể chàng trai trực tiếp biến mất.
“Diệp Tinh.” Cô gái bay tới, khuôn mặt tươi cười.
“Tiểu Ngư, không sao chứ?” Diệp Tinh nhìn cô gái, cười nói.
Cô gái mặc áo giáp xanh này chính là Lâm Tiểu Ngư.
“Không sao.” Lâm Tiểu Ngư lắc đầu.
Trong cuộc khảo nghiệm thứ hai bọn họ không gặp được nhau, nhưng giờ lại gặp được.
“Tiểu Ngư, bây giờ em xếp hạng bao nhiêu?” Nói vài câu, Diệp Tinh lập tức hỏi.
“Hạng mười ngàn năm trăm.” Lâm Tiểu Ngư nhìn đồng hồ một chút.
Diệp Tinh nhìn đồng hồ của mình, nói: “Hiện giờ anh hạng bảy nghìn.”
Nhìn xung quanh, Diệp Tinh lập tức nói: “Tiếp theo chúng ta cùng nhau đợi ở đây, như vậy có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất.”
“Được.” Lâm Tiểu Ngư cười gật đầu.
...
Thời gian không ngừng trôi qua, người trong không gian ngày càng ít, lúc này người ở Thiên Lan Giới đang xem video.
Trên bảng xếp hạng, hai trăm mười người của Thiên Lan Giới chỉ còn lại tám người, trừ Côn Nhất là người của thế lực bất tử phủ chủ Kim Hồn, bảy người còn lại đều là người của hệ ngân hà.
“Những người của hệ ngân hà này mạnh quá!”
“Vậy mà những thiên tài này không được gia tộc bất tử thu nhận.”
“Bây giờ người xếp cao nhất là Diệp Tinh, hạng hơn năm nghìn, không biết có thể tiến vào trong hạng ba nghìn không.”
...
Mọi người căng thẳng theo dõi.
Thời gian chỉ còn lại mười ngày cuối cùng.
Thiên Lan Giới bọn họ đã mấy đợt liền không có bất cứ thiên tài nào có thể gia nhập được vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên, đây quả thật là điều sỉ nhục của Thiên Lan Giới bọn họ.
...
“Anh.” Trên trái đất, ánh mắt Diệp Phong và người nhà Diệp Tinh đang nhìn chằm chằm video.
“Đàm Quân, và anh Tần Phong bọn họ bị loại rồi, anh, nhất định anh phải thành công đó.” Trong lòng Diệp Phong thầm mong đợi.
Không chỉ bọn họ, người trên toàn trái đất cũng vậy, đều hi vọng Diệp Tinh có thể thành công.
Thế giới Hạo Nguyên, ba nghìn vị diện, trái đất chỉ là một trong hơn ba trăm ngàn tinh cầu của hệ ngân hà có gần trăm ngàn tinh cầu.
Nhưng một khi thành công, từ Thiên Lan Giới gia nhập thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên mạnh mẽ hơn, đó thật sự là một bước lên trời!
Vận mệnh của hai phe đó hoàn toàn không giống nhau.
Mà hiện giờ Diệp Tinh chỉ còn cách thành công một bước.
...
Toàn trái đất, hệ ngân hà, thậm chí mọi người ở Thiên Lan Giới cũng mong đợi có người thành công, trong không gian lúc này, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư nhanh chóng đi tìm một đối thủ.
Vù!
Phía xa, bỗng nhiên có một chàng trai mặc áo giáp màu bạc, trên đầu mọc một chiếc sừng bay tới.
“Các ngươi chính là người của hệ ngân hà Thiên Lan Giới?” Chàng trai Lư Vân Đạt nhìn khuôn của hai người Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, cười khẽ nói.
Trước đây anh ta từng nghiên cứu ba đối thủ đứng đầu của ba nghìn vị diện, nên biết Diệp Tinh.
“Anh là ai?” Diệp Tinh trầm giọng hỏi.
Lúc này, trong lòng hắn lại nổi lên một con sóng.
Uỳnh!
Lúc nhìn thấy chàng trai này, khí lưu màu xám trong đầu hắn nháy mắt bạo động.
Dường như bảy phần mười của khí lưu màu xám ngưng tụ lại, hình thành một chấm nhỏ màu đen.
Đồng thời, một tin tức kì lạ khiến Diệp Tinh hiểu được.
“Xuất hiện rồi!” Diệp Tinh thầm kinh ngạc.
Lần trước gắn sao chép thiên phú sinh mệnh của Côn Nhất ở hệ ngân hà, cách bây giờ đã hơn bảy năm rồi, trong bảy năm này khí lưu màu xám trong đầu hắn đã tích lũy tới mức nhiều hơn bất cứ lần nào trước đây.
Nhưng sau thiên phú sinh mệnh, cho dù hắn có gặp thiên tài khác, tuy khí lưu màu xám có dao động, nhưng hắn cũng không chọn sao chép.
Bởi vì những dao động đó đều rất yếu, không mạnh cho lắm.
“Thiên phú của chàng trai này rất mạnh, ít nhất là mạnh hơn Côn Nhất nhiều!” đáy mắt Diệp Tinh tràn đầy sự cẩn thận.
Thiên phú mạnh như vậy, thực lực của chàng trai này chắc chắn không thể yếu được,
“Là thiên phú gì?” Diệp Tinh thầm nói.
Thực ra thứ mà hắn muốn sao chép là thiên phú sinh mệnh, mặt mạnh càng thêm mạnh, như vậy mới có thể nâng cao thực lực nhanh được, nhưng mấy người trước gặp được đều không phải, hơn nữa còn là thiên phú mà hắn không có, vậy nên Diệp Tinh cũng không lựa chọn sao chép.
Cho dù sao chép, đối với hắn mà nói cũng chẳng có tác dụng gì, ngược lại còn lãng phí khí lưu màu xám.
“Tự ta giới thiệu một chút, ta là Lư Vân Đạt, tới từ Thiên Vân Giới.” Lư Vân Đạt cười nhẹ nói.
“Trước đây ta đã loại người đứng thứ hai Thiên Lan Giới các người – Kim Vũ, thực lực của hắn ta quả thực là không chịu nổi một kích, không biết thực lực của ngươi thế nào?”
Hai ngón tay phải của anh ta khép lại, sau đó trực tiếp đánh về phái Diệp Tinh.
Vút!
Một luồng phong nhận khổng lồ xuất hiện, tản ra dao động khí thế khủng bố.
Thậm chí luồng phong nhận này khiến cho hư không xảy ra hiện tượng bị bóp méo, nháy mắt tới bên cạnh Diệp Tinh.
“Rầm!” Thấy vậy, Diệp Tinh vội vàng vung chiến đao trong tay ra đỡ.
Lư Vân Đạt nói ra tay là ra tay, có điều tiếp xúc với chiêu tấn công này, thân thể của Diệp Tinh lại không đỡ nổi, lùi về sau mấy bước mới có thể đánh vỡ luồng phong nhận đó.
“Diệp Tinh!” Lâm Tiểu Ngư vội vàng chạy tới bên cạnh hắn.
“Hạt giống Hư Không Không gian dao động!” lúc này trong lòng Diệp Tinh thầm kinh hãi.
Anh ta cũng tiếp xúc tới hạt giống Hư Không Không Gian, vậy nên rất dễ dàng để đoán ra.
Lúc này trong lòng hắn vô cùng cẩn thận.
Trông chiêu tấn công này rõ ràng là anh ta tùy ý đánh ra, nhưng chiêu tấn công này lại mạnh như vậy! Thậm chí lục phủ ngũ tạng hắn còn cảm thấy cuộn lên một trận.
Chương 420 Thực lực đột phá 1
"Phục chế hay không phục chế?" trong đầu Diệp Tinh nhanh chóng xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ.
Tuy nhiên chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt hắn liền đưa ra quyết định.
"Chuyển hóa!"
Ý thức Diệp Tinh trực tiếp ra lệnh.
Ầm!
Nhất thời, điểm sáng màu đen nhanh chóng nhanh rời đầu não của hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán đi, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Dễ nhận thấy rất nhiều khí lưu màu xám đã biến thành thiên phú không gian của Diệp Tinh.
Hiện tại nhìn bộ dáng Diệp Tinh căn bản không phải đối thủ của Lư Vân Đạt, chỉ nhìn khí lưu màu xám tiêu hao trong đầu anh ta nhiều như vậy liền có thể tưởng tượng đến thiên phú không gian cường đại của Lư Vân Đạt.
Cho nên bây giờ không phải thời điểm để hắn do dự.
"Thú vị, thân là thiên tài đứng thứ ba của Thiên Lan giới, thực lực vậy mà lại mạnh hơn rất nhiều so với Kim Vũ kia, đã nhận lấy của ta một đòn tấn công vậy mà cũng không có phản ứng gì." trên mặt Lư Vân Đạt lộ ra vẻ hứng thú.
Mục tiêu của anh ta là tìm kiếm đối thủ xếp hạng ba vị trí đầu trong ba nghìn vị diện kia, trước đó anh ta tùy ý ra một đòn tấn công đến Kim Vũ cũng đã không trụ nổi, trực tiếp trọng thương, nhưng với Diệp Tinh giống như không có chuyện gì vậy.
"Ta cũng muốn xem thử xem ngươi có thể chịu đựng được bao nhiêu đòn công kích của ta?" Nói xong, chân phải Lư Vân Đạt đạp mạnh một cái trên mặt đất, thân ảnh giống như là một vệt ánh sáng nhanh chóng đánh tới, thậm chí hư ảnh còn như bị bóp méo.
...
Đây là một tòa cung điện to lớn, trước cung điện từng vị cường giả với thân hình khác nhau đang nhìn video trước mắt.
Trên người những cường giả này mỗi người đều tán phát khí thế ba động đạt đến trình độ cực kỳ kinh khủng, tản ra khí tức bền bỉ từ xưa đến nay.
"Đây chính là Lư Vân Đạt? Là thiên tài được dự đoán đứng đầu trong ba nghìn vị diện của thế giới Hạo Nguyên?"
"Cơ sở lĩnh ngộ Đạo tắc Không gian, đạo tắc Hệ Phong đều rất thâm sâu, chạm tới hạt giống hư không đã một được thời gian."
"Thiên phú như vậy hẳn là nên sánh ngang với mười vị thiên tài đứng vị trí đầu của thế giới Hạo Nguyên chúng ta."
...
Từng vị cường giả vô cùng kinh ngạc mà tùy ý đánh giá.
Nhìn kỹ video trước mắt bọn họ,
Chính là tình cảnh chiến đấu của hai người Lư Vân Đạt và Diệp Tinh.
...
Xoạt!
Phong nhận cực đại đánh úp tới, tản ra chấn động mãnh liệt, mục tiêu công kích chính là vị trí hiểm yếu của Diệp Tinh.
"Sinh mệnh yên diệt!" Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng.
Một đóa hoa sen màu trắng xuất hiện, phía trên tản ra chấn động vô cùng kinh khủng.
Trong thời gian dài như vậy, thức thứ bảy sinh mệnh yên diệt, Diệp Tinh đã có thể thi triển thuần thục!
"Răng rắc!" Thế nhưng gặp phải luồng phong nhận kia, Diệp Tinh căn bản ngăn cản không nổi, thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Hướng phong nhận phát tán ra làn sóng vô cùng sắc bén, hung hăng đâm vào trên người Diệp Tinh.
"Phụt!" Trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi lớn.
"Hồi sinh!" Thôi thúc sinh nguyên thuật, lục phủ ngũ tạng Diệp Tinh vỡ vụn lại đang nhanh chóng được chữa trị.
"Vậy mà vẫn không hề hấn gì!" ánh mắt Lư Vân Đạt sáng lên, tiếp tục thi triển đòn công kích.
Từng luồng từng luồng Phong Nhận xen lẫn Hệ Phong, đạo tắc không gian chấn động, vô cùng ác liệt, thương thế trên người Diệp Tinh đang không ngừng tăng thêm.
"Chết tiệt, bí thuật hồi sinh của mình tuy là mạnh, nhưng căn bản không so được với tốc độ tiêu hao của người này!" Diệp Tinh sắc mặt khó coi.
Mỗi một lần công kích, thương thế bên trong cơ thể hắn đều tăng thêm một chút.
Thực lực của người này cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, khó có thể tưởng tượng thanh niên này và hắn đều cùng ở Thiên Huyền cảnh đỉnh phong.
Làm sao bây giờ?
Lòng Diệp Tinh lập tức trùng xuống, nếu như bị loại bỏ ra ngoài, vậy hắn cũng không có khả năng gia nhập vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên.
"Diệp Tinh!" Nơi xa, Lâm Tiểu Ngư vội vàng hô lên.
Diệp Tinh vì đề phòng liên lụy đến Lâm Tiểu Ngư đã rời đi ra xa, tìm cơ hội để Lâm Tiểu Ngư chạy trốn.
Tuy nhiên Lâm Tiểu Ngư rõ ràng không có ý định này.
Oong. . .
Từng luồng băng sương xuất hiện, không ngừng công kích Lư Vân Đạt.
Đối diện với mấy đòn công kích này, Lư Vân Đạt tiện tay đánh tan, nhưng dần dần vẫn chịu ảnh hưởng.
"Hừ!" Lư Vân Đạt hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên, một luồng phong nhận liền hướng Lâm Tiểu Ngư đánh tới.
"Tiểu Ngư." Diệp Tinh nhất thời lo lắng hô to.
Hắn có được sinh nguyên thuật, có thể cấp tốc khôi phục, nhưng Lâm Tiểu Ngư không có.
"Ta sẽ chỉ đối đầu với ba hạng đầu nổi danh trong vị diện, có điều ngươi đã ra tay với ta, vậy không trách ta được rồi." Lư Vân Đạt nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, thanh âm lạnh lùng nói.
Dưới một luồng phong nhận, Lâm Tiểu Ngư căn bản ngăn cản không nổi, trong nháy mắt bị trọng thương.
Xoạt!
Lại một luồng phong nhận hướng Lâm Tiểu Ngư đánh tới.
"Chết tiệt!" Diệp Tinh đè nén phẫn nộ trong lòng, cho dù hắn biết mình sẽ bị loại cũng không sao, nhưng thấy Lâm Tiểu Ngư bị tấn công, phẫn nộ trong lòng hắn căn bản không che giấu được.
Không gian! Sinh mệnh! Hắc ám!
Ba loại đạo tắc chấn động hoàn toàn tổ hợp lại với nhau, Diệp Tinh huy động chiến đao, trực tiếp vung ra.
Vèo!
Một đường đao sáng bay ra.
"Xoẹt!" Bỗng nhiên, trong hư không vậy mà truyền đến từng tiếng đổ vỡ vang vọng, dọc theo phương hướng ánh đao tiến lên.
“Cái gì?” Lân Pha nhìn Hâm Vũ, sắc mặt rõ ràng có vẻ không tin.
“Tên nhóc ngươi còn không tin?” Ông cụ Hâm Vũ lắc đầu nói: “Thật ra thành viên bên ngoài và thành viên nội bộ của sân huấn luyện Hồn Thiên của bọn ta chẳng coi là gì, mấu chốt là thành viên nòng cốt, sau khi trở thành thành viên nòng cốt, điều kiện đào tạo chắc chắn mạnh hơn gia tộc bất tử nhiều!”
“Hâm Vũ đại nhân, bây giờ bọn tôi vẫn chưa đủ để trở thành thiên tài nòng cốt đúng không?” Hoàng Viêm hỏi.
Trước đó Diệp Tinh cũng mới chỉ là thiên tài nội bộ mà thôi.
“Đúng là chưa đủ, có điều lần này cấp trên bảo Thiên Lan Giới bọn ta chọn một vài vị trí, chọn ra một số thiên tài nội bộ đi đào tạo, hình thức khác là xem như đào tạo thành viên thiên tài nòng cốt, các ngươi ai bị loại ở cuộc khảo nghiệm thứ ba, vậy thì tới chỗ ta đào tạo, mặc dù không thể bằng thiên tài nòng cốt chân chính, nhưng chắc chắn tốt hơn gia tộc bất tử một chút.” Hâm Vũ cười nói.
Ông ta mừng thầm trong lòng, thực ra toàn Thiên Lan Giới chỉ có mười mấy suất như vậy, có điều sân huấn luyện Hồn Thiên ở tinh hệ khác không có những thiên tài như Hoàng Viêm, nếu không ngoài ý muốn những suất này phần lớn sẽ rơi vào tay ông ta.
“Thời gian bồi dưỡng khá dài, tất nhiên, nếu sau này biểu hiện của các ngươi không tốt, vẫn có khả năng bị loại, quyền quyết định nằm ở các người.” Hâm Vũ nhìn đám người, nói: “Không biết suy nghĩ của mọi người ra sao?”
“Tôi đồng ý.” Im lặng mấy giây, Hoàng Viêm trực tiếp nói.
“Tôi cũng đồng ý!” Ngay sau đó, những người khác cũng vội vàng nói.
Trong lòng bọn họ có sự bài xích khi gia nhập gia tộc bất tử Kim Hồn.
“Tốt!” Hâm Vũ vẻ mặt tươi cười, nói: “Nếu mười người các ngươi bị loại, ta vẫn sẽ nhận như cũ.”
Nghe Hâm Vũ nói vậy, lòng Diệp Tinh cảm thất bất đắc dĩ, có điều hắn cũng không nói gì.
Mọi người tạm thời quyết định lối đi sau khi bị loại.
...
Thời gian trôi qua, cuối cùng cuộc khảo nghiệm thứ ba cũng đã tới!
Lúc này, mười người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư nắm chặt lệnh bài trong tay, đây là tấm lệnh bài có được sau khi thông qua cuộc khảo nghiệm thứ hai.
Ong....
Bỗng nhiên, trên lệnh bài lóe lên một luồng dao động, bao trùm lên mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư.
Soạt! Soạt! Soạt!
Nháy mắt, mười người bọn họ biến mất không thấy.
“Khảo nghiệm bắt đầu rồi!”
“Cuộc tuyển chọn chúa tể thế giới Hạo Nguyên mấy đợt trước, Thiên Lan Giới chúng ta không ai thông qua được cửa khảo nghiệm thứ ba, liệu lần này có thể thành công không?”
...
Toàn Thiên Lan Giới đang thảo luận.
Thực ra giữa các vị diện lớn đều có chỗ hơn, ba nghìn vị diện của chúa tể thế giới Hạo Nguyên, ai cũng muốn vị diện của mình sẽ xuất hiện nhân vật mạnh mẽ.
Chẳng hạn như nói Châu Côn Giới ngay bên cạnh Thiên Lan Giơi bọn họ, rất lâu trước đó đã xuất hiện một chúa tể thế giới, điều này khiến cho Châu Côn giới trở thành một nơi rất nổi tiếng, danh tiếng vang vọng trong vũ trụ.
Nhưng Thiên Lan Giới bọn họ đã nhiều năm chỉ xuất hiện một vài bất tử phủ chủ, hơn nữa thực lực cũng chỉ bình thường, trong ba nghìn vị diện của thế giới Hạo Nguyên, căn bản là không đáng để mắt tới.
Người khác nhắc tới Thiên Lan Giơi, thậm chí còn không nhớ ra đó là nơi nào.
Trước mắt mọi người hiện lên một bảng xếp hạng, trên bảng xếp hạng có ba nghìn cái tên.
Cuộc chiến vừa bắt đầu, liền có ba nghìn người vượt lên dẫn đầu!
Trừ ba nghìn cái tên này ra, ngoài ra còn có một bảng xếp hạng hiển thị hai trăm mười cái tên, đó chính là hai trăm mười người của Thiên Lan Giới.
...
Vù!
Bóng dáng Diệp Tinh lập tức xuất hiện trong một rừng rậm khổng lồ.
“Lại bắt đầu rồi!” Diệp Tinh hít sâu một hơi, ánh mắt cẩn thận.
Hắn không hề quan tâm tới cuộc khảo nghiệm của Thiên Lan Giới, nhưng bây giờ không thể lơ là.
“Ba nghìn vị diện, vô số thiên tài, chắc chắn có người mạnh hơn mình nhiều, gặp phải bọn họ, chưa chắc mình có thể ngăn cản.”
Hắn nhìn xung quanh cảnh giác.
Bây giờ thực lực của Diệp Tinh mạnh hơn Côn Nhất, có thể xưng là đệ nhất Thiên Lan Giới, nhưng những vị diện khác xuất hiện thiên tài mạnh hơn Côn Nhất rất dễ.
Mấy đợt liền Thiên Lan Giới không xuất hiện thiên tài có thể thông qua cuộc khảo nghiệm thứ ba, chúng minh chất lượng thiên tài của Thiên Lan Giới không bằng những vị diện khác.
Hắn nhìn tin tức trên đồng hồ của mình.
“Diệp Tinh: Hệ ngân hà Thiên Lan Giới
Điểm sinh mệnh: 100
Xếp hạng 600.111”
Vù!
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên một đạo kiếm quang đánh tới, đạo kiếm quang này tràn ngập dao động sắc bén, dường như trong không khí truyền tới tiếng nổ.
“Hửm?” Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, vung thanh chiến đao trong ta lập tức cản lại.
“Răng rắc!”
Một tiếng nứt vỡ truyền tới, đạo kiếm quang này lập tức tan thành bột phấn trên chiến đao của Diệp Tinh.
“Cái gì?” Một chàng trai bay ra, thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt khẽ thay đổi.
Vù!
Anh ta không dám chọn đấu tiếp, quay người rời đi.
Anh ta tự cho rằng bản thân không giết được Diệp Tinh, nếu đã vậy, vậy thì không cần lãng phí thời gian và sức lực ở đây nữa.
“Muốn đi?” Nhìn thấy chàng trai đó rời đi, Diệp Tinh thúc dục Linh Việt Bộ Pháp, nhanh chóng đánh tới.
Chương 417 Kim Vũ bị loại 1
Chiến đao trong tay vung lên, ba hạt giống Hư Không sinh mệnh, không gian, hắc ám dao động, khiến cho cả thanh chiến đao ngập tràn cảm giác áp bách.
“Hừ! Tuy thực lực của người mạnh, nhưng muốn ngăn ta lại thì không thể.” Chàng trai đó hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay vung lên, trước người nháy mắt hình thành một tấm lá chắn phòng ngự, giống như một lớp vảy cá, mọc lên chi chít.
“Răng rắc!” chiến đao va chạm với lớp màng phòng ngự vảy cá, lớp vảy cá này liền vỡ nát.
“Phụt!” Chàng trai đó không chịu được, miệng phun ra một ngụm máu.
“Mạnh quá!” mặt chàng trai thay đổi, có điều sao động khí thế trên người anh ta không giảm bớt bao nhiêu, mượn sự tấn công của Diệp Tinh, lao về phía xa với tốc độ cực nhanh.
“Vậy mà không bị thương bao nhiêu?” Diệp Tinh nhìn chàng trai đó, đứng tại chỗ nhíu mày.
“Hạt giống Hư Không, chắc chắn đã lĩnh ngộ được hạt giống Hư Không! Hơn nữa còn mạnh hơn mấy người Hoàng Viêm nhiều.”
Ở Thiên Lan Giới chỉ có một vài người chạm được tới hạt giống Hư Không, vừa mới bắt đầu cuộc khảo nghiệm thứ ba hắn đã gặp phải rồi!
“Đi!” Trong lòng nghĩ vậy, Diệp Tinh liền nhanh chóng bay ra phía bên ngoài.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, theo dòng thời gian trôi chảy, từng người từng người tham gia cuộc không ngừng bị loại khỏi khảo nghiệm.
“Gia tộc bất tử Kim Hồn có năm mươi người bị loại, gia tộc bất tử Nguyên Lan có năm mươi mốt người bị loại, gia tộc bất tử Côn Dương có năm mươi ba người bị loại, hai người Đàm Quân và Giang Lam Thành của hệ ngân hà cũng đã bị loại.”
“Mới qua được mấy ngày chứ?”
“Cuộc khảo nghiệm thứ ba cạnh tranh khốc liệt quá!”
...
Người trên toàn Thiên Lan Giới đều đang nhìn bảng xếp hạng, mặt mày vô cùng căng thẳng.
Hiện giờ mới chỉ qua ba ngày, nhưng hai trăm mười người tham gia cuộc tuyển chọn của Thiên Lan Giới đã bị loại hơn một nửa, chỉ còn lại năm mươi tư người!
Tỉ lệ bị loại lớn thế nào?
“Lại có ba người nữa bị loại!”
Dưới ánh mắt theo dõi của mọi người, ba cái tên trên màn hình tới từ Thiên Lan Giới lại tối đi.
“Không biết lần này có ai thành công không?”
“Người xếp hạng cao nhất của Thiên Lan Giới chúng ta là Diệp Tinh, Côn Nhất có một chút cơ hội.”
...
Bọn họ nhìn bảng xếp hạng.
“Diệp Tinh: Hệ ngân hà Thiên Lan giới
Điểm sinh mệnh: 8900
Xếp hạng: 13.111”
...
“Côn Nhất: Hệ ngân hà Thiên Lan Giới
Thế lực: Gia tộc bất tử Kim Hồn
Điểm sinh mệnh: 7100
Xếp hạng: 19.511”
...
Lúc này người xếp hạng cao nhất của Thiên Lan Giới là Diệp Tinh, nhưng cũng ở dưới hạng mười ngàn tên.
Thực tế, cho dù không có mười người trái đất Diệp Tinh, Thiên Lan Giới cũng có hai người chạm tới hạt giống Hư Không, Thiên Lan Giới cực kì yếu đuối trong ba nghìn vị diện, nhưng vị diện khác xuất hiện nhiều hơn rất nhiều.
Tính toán một chút, số lượng thiên tài chạm tới hạt giống Hư Không tham gia cuộc khảo nghiệm thứ ba lần này ít nhất phải lên tới mười ngàn người.
Hơn nữa so sánh với thực lực của Côn Nhất, những vị diện khác chắc chắn có nhiều thiên tài mạnh hơn Côn Nhất rất nhiều.
Muốn tiến vào hạng ba nghìn, nghĩ thôi đã biết là rất khó.
...
Gia tộc Nguyên Lam, mọi người đều đang nhìn màn hình, mà ánh mắt của bọn họ đang nhìn về cái tên Kim Vũ.
“Thiếu gia Kim Vũ bây giờ đang ở hạng hơn ba nghìn, giờ mới qua ba ngày, rất có hi vọng tiến vào trong hạng ba nghìn.”
“Đúng, chỉ cần chạm tới hạt giống Hư Không, đều có hi vọng.”
...
Từng tiếng thì thầm thảo luận vang lên.
Một nơi, Nguyên Lệ Văn và Tử Thược đứng cùng nhau, Nguyên Lệ Văn nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, anh có thể thành công không?”
“Chắc chắn có thể!” Tử Thược gật đầu nói.
Lúc ánh mắt bà ta nhìn về phía Kim Vũ, đồng thời lơ đãng nhìn về phía tên Diệp Tinh, trong mắt có một sự phức tạp.
Lúc này cái tên đó đã vào được cuộc khảo nghiệm thứ ba, càng lúc càng chói mắt.
“Vậy mà lại dẫn đầu Côn Nhất và Kim Vũ.” Tử Thược thầm nói trong lòng.
Trước đó Diệp Tinh đứng thứ ba trong cuộc khảo nghiệm thứ hai, không bằng Côn Nhất và Kim Vũ, điều này khiến cho lòng Tử Thược còn dễ chịu một chút, cho dù Diệp Tinh có mạnh cũng không thể mạnh hơn Kim Vũ.
Nhưng bây giờ lại trực tiếp dẫn đầu, tên nhóc lúc đó được bà ta cho một ít tài nguyên rồi đuổi ra ngoài giờ đây thực lực lại trở nên mạnh mẽ tới vậy.
Soạt!
Đang suy nghĩ gì đó, bỗng nhiên một tia sáng lóe lên, sau đó cái tên Kim Vũ mất đi ánh sáng, biến mất trên bảng xếp hạng.
Nháy mắt, sắc mặt Tử Thược đột nhiên thay đổi.
...
Trong không gian chiến đấu, mặt Kim Vũ cẩn trọng nhìn chàng trai mặc áo giáp tím, trên đầu mọc lên một chiếc sừng trước mặt.
“Lư Vân đạt?” Kim Vũ nhỏ giọng nói.
Anh ta biết chàng trai này.
Lư Vân Đạt là người đệ nhất của một vị diện, thực lực rất mạnh! Thậm chí năm hạng đầu của vị diện đó thực lực không hề dưới Côn Nhất.
Có thể chiếm hạng nhất trong những thiên tài đỉnh cấp đó, có thể thấy được thực lực mạnh tới mức nào!
“Kim Vũ? Người trong gia tộc bất tử Nguyên Lam?” Lư Vân Đạt nhìn Kim Vũ cười nhẹ, nói: “Lần này ngươi xếp thứ hai Thiên Lan Giới, không biết thực lực thế nào?”
Chương 418 Kim Vũ bị loại 2
Nói xong, Lư Vân Đạt động thân, tay phải vung lên.
Vút!
Một luồng phong nhận nháy mắt xuất hiện, nhanh chóng đánh về phía Kim Vũ.
_*Phong nhận: Luồng gió sắc bén_
_*Phong nhận: Luồng gió sắc bén_
“Cút đi cho ta!” Kim Vũ gầm nhẹ, vung trường kiếm trong tay, muốn ngăn lại.
“Grào!”
Dường như có một tiếng gầm của cự thú truyền tới, ánh đó ánh sáng màu đen tụ lại, hợp thành một con cự thú màu đen kì lạ.
Cự thú màu đen gào thét, trực tiếp đón nhận luồng phong nhận đó.
“Oành!”
Hai luồng tấn công nhanh chóng va chạm với nhau.
Vút!
Phong nhận đánh tới, giống như một lưỡi dao sắc bén, thân thể cự thú màu đen đó lập tức bị thành hai nửa.
“Cái gì?” Thấy vậy, mặt Kim Vũ lộ ra sự kinh hãi.
Chiêu tấn công mạnh nhất của anh ta dễ dàng bị phá bỏ như vậy! Cho dù là Côn Nhất cũng không thể làm được!
“Không chịu nổi một chiếu, đây là thực lực của người đứng thứ hai Thiên Lan Giới sao? Ngay cả một chiêu tấn công của ta cũng không chịu nổi, xem ra mấy lần liền Thiên Lan Giới không có người gia nhập được vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo nguyên là có lí do.” Mặt Lư Vân Đạt mang theo một nụ cười, nói.
So sánh một chút, thực lực của Thiên Lan Giới quả thật rất yếu.
“Hừ” Kim Vũ hừ lạnh một tiếng, trông có vẻ rất tức giận, có điều trong lòng anh ta lại không nghĩ vậy.
Trong lòng anh ta chỉ có một ý nghĩ, đó là...
“Chạy!”
Cả người Kim Vũ được quấn một luồng ánh sáng đen, tốc độ cực kì nhanh. Biết rằng bản thân không phải đối thủ, Kim Vũ lập tức lựa chọn bỏ chạy.
Vút!
Nhưng, lại một luồng phong nhận đánh tới, Kim Vũ cảm nhận được sinh lực của bản thân nháy mắt biến mất.
“Không!” Trong mắt anh ta lộ ra một tia không cam lòng.
Sau đó bóng dáng Kim Vũ lập tức biến mất không thấy.
“Thật là yếu, ba thứ hạng đầu của những vị diện này đều yếu như vậy? Không cho mình chút áp lực nào.” Lư Vân Đạt lắc đầu nói: “Cuộc khảo nghiệm thứ ba và cuộc khảo nghiệm thứ hai chẳng có gì khác nhau cả.”
Lắc đầu, Lư Vân Đạt tiếp tục đi tìm cao thủ khác.
...
Mắt Kim Vũ tối lại, lần nữa xuất hiện đã ở trong phủ đệ Nguyên Lam.
“Mình, mình thất bại rồi?” Nhìn phủ đệ, trong mắt Kim Vũ lộ ra một tia buồn bã, thịnh yến tuyển chọn lần này không còn liên quan tới anh ta nữa.
Nhìn bảng xếp hạng một chút, Kim Vũ lại ngây ra, người đứng đầu bảng xếp hạng rõ ràng là Diệp Tinh, lúc này đã vào trong hạng hai mươi ngàn.
“Sao có thể? Thứ hạng của Diệp Tinh này còn cao hơn Côn Nhất?”
Anh ta nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên gặp Diệp Tinh ở hệ ngân hà, lúc đó anh ta hăng hái ra sao, thiên phú kinh người, thi triển ra sức tấn công mạnh nhất thu hút sự chú ý của mọi người.
Mà Diệp Tinh lại ngại ngùng, cô độc đứng một bên, giống như một thằng hề, không ai chú ý tới.
Thậm chí còn bị Tử Thược cho một ít tài nguyên rồi đuổi đi.
Nhưng bây giờ anh ta bị loại, Diệp Tinh mà lúc đầu không đáng để vào mắt đó lại bắt đầu tỏa ra ánh hào quang vô cùng chói mắt.
“Thiếu gia Kim Vũ bị loại rồi?” sắc mặt cả phủ đệ Nguyên Lam khẽ thay đổi, nhìn Kim Vũ bỗng nhiên xuất hiện, không khó trong phòng khách lắng xuống, không ai dám nói chuyện.
Kim Vũ là người có hi vọng thông qua nhất gia tộc bất tử Nguyên Lam họ.
“Phủ chủ!” Kim Vũ thu lại tâm trạng trong lòng, bước tới trước mặt bất tử phủ chủ Nguyên Lam, cung kính nói.
“Lui xuống nghỉ ngơi cho tốt đi, lần này thất bại rồi thì coi như tích chút kinh nghiệm.” Nguyên Lam im lặng một chút rồi nói.
Nguyện vọng giành được tài nguyên Bất Tử Cảnh mà ông ta mong muốn tan vỡ rồi.
“Vâng!” Kim Vũ cung kính trả lời, anh ta nắm chặt nắm đấm, không ở lại đây thêm nữa, nhanh chóng rời đi.
“Tiểu Vũ.” Tử Thược nhìn theo bóng lưng Kim Vũ, người mà bà ta xem trong nhất trong gia tộc lại thất bại như vậy.
“Mẹ, Diệp Tinh tiến vào trong hạng mười ngàn rồi.” Bên cạnh, bỗng nhiên Nguyên Lệ Văn nhỏ giọng nói.
“Hửm?” Ánh mắt Tử Thược nhìn sang, lúc này tên Diệp Tinh đã ở trong hạng hơn chín nghìn.
“Cuối cùng cũng tiến vào trong mười ngàn!” trong không gian, Diệp Tinh nhìn tin tức trên đồng hồ của mình.
“Diệp Tinh: Hệ ngân hà Thiên Lan Giới
Điểm sinh mệnh: 15.800
Xếp hạng: 9616”
“Xem ra thiên tài có thực lực mạnh rất nhiều.” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Thực lực của hắn hiện giờ rất mạnh, nhưng ba nghìn vị diện, bất cứ hạng nhất của một vị diện nào đó chưa chắc đã yếu hơn hắn, vậy cộng lại là ba nghìn người.
“Hửm?” Hắn nhìn về một phía xa, sau đó thân ảnh lập tức nhanh chóng xông tới.
“Uỳnh!” “Oành!”
Lúc này trong một khu vực, từng luồng dao động khủng bố tản ra xung quanh, mặt đất bắt đầu nứt ra.
Một người trong đó là một người đàn ông cao gầy cao năm mét, trên mặt còn có bí văn màu tím, người mặc một bộ đồ màu đen.
Một người khác là một cô gái mặc áo giáo màu xanh lam, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng, trường kiếm trong tay không ngừng vung lên, từng luồng tấn công lạnh lẽo xuất hiện.
Nhìn xu thế chiến đấu, cô gái mặc áo giáp đen rõ ràng không phải đối thủ, thậm chí đã bị thương.
Diệp Tinh tới, trực tiếp tham gia chiến đấu, đánh về phía cô gái mặc áo giáp xanh.
“Tên nhóc, người dám nhúng tay vào cuộc chiến của ta? Giữa đường cướp điểm sinh mệnh?” Người đàn ông mặc đồ đen thấy Diệp Tinh đánh tới, sắc mặt vô cùng lạnh lùng nói.
Trông mục tiêu của Diệp Tinh rõ ràng là tấn công cô gái này.
“Tại sao lại không dám?” Diệp Tinh lạnh nhạt nói.
“Tìm chết!” Chàng trai tức giận nói.
Nhưng lời của anh ta vừa nói xong, Diệp Tinh đang tấn công cô gái tới giữa đường bỗng nhiên chuyển hướng, sau đó chiến đao trong tay vung lên, lưỡi đao khổng lồ xuất hiện, lập tức hướng về phía anh ta.
“Cái gì?” Chàng trai kinh hãi, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Oành!
Chương 419 8 người
Trong không khí, từng luồng băng tuyết xuất hiện, sau đó điên cuồng trói lấy chàng trai này.
“Đáng chết!” Thấy vậy, chàng trai đó bỗng nhiên đoán ra được điều gì đó, sắc mặt vô cùng âm u, vội vàng trốn đi.
“Trốn được sao?” Diệp Tinh cười lạnh.
Sự tấn công như sấm sét của hắn không ngừng đánh tơi, sau đó chiến đao bổ vào vị trí cổ của chàng trai này.
Một luồng dao động lóe lên, thân thể chàng trai trực tiếp biến mất.
“Diệp Tinh.” Cô gái bay tới, khuôn mặt tươi cười.
“Tiểu Ngư, không sao chứ?” Diệp Tinh nhìn cô gái, cười nói.
Cô gái mặc áo giáp xanh này chính là Lâm Tiểu Ngư.
“Không sao.” Lâm Tiểu Ngư lắc đầu.
Trong cuộc khảo nghiệm thứ hai bọn họ không gặp được nhau, nhưng giờ lại gặp được.
“Tiểu Ngư, bây giờ em xếp hạng bao nhiêu?” Nói vài câu, Diệp Tinh lập tức hỏi.
“Hạng mười ngàn năm trăm.” Lâm Tiểu Ngư nhìn đồng hồ một chút.
Diệp Tinh nhìn đồng hồ của mình, nói: “Hiện giờ anh hạng bảy nghìn.”
Nhìn xung quanh, Diệp Tinh lập tức nói: “Tiếp theo chúng ta cùng nhau đợi ở đây, như vậy có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất.”
“Được.” Lâm Tiểu Ngư cười gật đầu.
...
Thời gian không ngừng trôi qua, người trong không gian ngày càng ít, lúc này người ở Thiên Lan Giới đang xem video.
Trên bảng xếp hạng, hai trăm mười người của Thiên Lan Giới chỉ còn lại tám người, trừ Côn Nhất là người của thế lực bất tử phủ chủ Kim Hồn, bảy người còn lại đều là người của hệ ngân hà.
“Những người của hệ ngân hà này mạnh quá!”
“Vậy mà những thiên tài này không được gia tộc bất tử thu nhận.”
“Bây giờ người xếp cao nhất là Diệp Tinh, hạng hơn năm nghìn, không biết có thể tiến vào trong hạng ba nghìn không.”
...
Mọi người căng thẳng theo dõi.
Thời gian chỉ còn lại mười ngày cuối cùng.
Thiên Lan Giới bọn họ đã mấy đợt liền không có bất cứ thiên tài nào có thể gia nhập được vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên, đây quả thật là điều sỉ nhục của Thiên Lan Giới bọn họ.
...
“Anh.” Trên trái đất, ánh mắt Diệp Phong và người nhà Diệp Tinh đang nhìn chằm chằm video.
“Đàm Quân, và anh Tần Phong bọn họ bị loại rồi, anh, nhất định anh phải thành công đó.” Trong lòng Diệp Phong thầm mong đợi.
Không chỉ bọn họ, người trên toàn trái đất cũng vậy, đều hi vọng Diệp Tinh có thể thành công.
Thế giới Hạo Nguyên, ba nghìn vị diện, trái đất chỉ là một trong hơn ba trăm ngàn tinh cầu của hệ ngân hà có gần trăm ngàn tinh cầu.
Nhưng một khi thành công, từ Thiên Lan Giới gia nhập thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên mạnh mẽ hơn, đó thật sự là một bước lên trời!
Vận mệnh của hai phe đó hoàn toàn không giống nhau.
Mà hiện giờ Diệp Tinh chỉ còn cách thành công một bước.
...
Toàn trái đất, hệ ngân hà, thậm chí mọi người ở Thiên Lan Giới cũng mong đợi có người thành công, trong không gian lúc này, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư nhanh chóng đi tìm một đối thủ.
Vù!
Phía xa, bỗng nhiên có một chàng trai mặc áo giáp màu bạc, trên đầu mọc một chiếc sừng bay tới.
“Các ngươi chính là người của hệ ngân hà Thiên Lan Giới?” Chàng trai Lư Vân Đạt nhìn khuôn của hai người Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, cười khẽ nói.
Trước đây anh ta từng nghiên cứu ba đối thủ đứng đầu của ba nghìn vị diện, nên biết Diệp Tinh.
“Anh là ai?” Diệp Tinh trầm giọng hỏi.
Lúc này, trong lòng hắn lại nổi lên một con sóng.
Uỳnh!
Lúc nhìn thấy chàng trai này, khí lưu màu xám trong đầu hắn nháy mắt bạo động.
Dường như bảy phần mười của khí lưu màu xám ngưng tụ lại, hình thành một chấm nhỏ màu đen.
Đồng thời, một tin tức kì lạ khiến Diệp Tinh hiểu được.
“Xuất hiện rồi!” Diệp Tinh thầm kinh ngạc.
Lần trước gắn sao chép thiên phú sinh mệnh của Côn Nhất ở hệ ngân hà, cách bây giờ đã hơn bảy năm rồi, trong bảy năm này khí lưu màu xám trong đầu hắn đã tích lũy tới mức nhiều hơn bất cứ lần nào trước đây.
Nhưng sau thiên phú sinh mệnh, cho dù hắn có gặp thiên tài khác, tuy khí lưu màu xám có dao động, nhưng hắn cũng không chọn sao chép.
Bởi vì những dao động đó đều rất yếu, không mạnh cho lắm.
“Thiên phú của chàng trai này rất mạnh, ít nhất là mạnh hơn Côn Nhất nhiều!” đáy mắt Diệp Tinh tràn đầy sự cẩn thận.
Thiên phú mạnh như vậy, thực lực của chàng trai này chắc chắn không thể yếu được,
“Là thiên phú gì?” Diệp Tinh thầm nói.
Thực ra thứ mà hắn muốn sao chép là thiên phú sinh mệnh, mặt mạnh càng thêm mạnh, như vậy mới có thể nâng cao thực lực nhanh được, nhưng mấy người trước gặp được đều không phải, hơn nữa còn là thiên phú mà hắn không có, vậy nên Diệp Tinh cũng không lựa chọn sao chép.
Cho dù sao chép, đối với hắn mà nói cũng chẳng có tác dụng gì, ngược lại còn lãng phí khí lưu màu xám.
“Tự ta giới thiệu một chút, ta là Lư Vân Đạt, tới từ Thiên Vân Giới.” Lư Vân Đạt cười nhẹ nói.
“Trước đây ta đã loại người đứng thứ hai Thiên Lan Giới các người – Kim Vũ, thực lực của hắn ta quả thực là không chịu nổi một kích, không biết thực lực của ngươi thế nào?”
Hai ngón tay phải của anh ta khép lại, sau đó trực tiếp đánh về phái Diệp Tinh.
Vút!
Một luồng phong nhận khổng lồ xuất hiện, tản ra dao động khí thế khủng bố.
Thậm chí luồng phong nhận này khiến cho hư không xảy ra hiện tượng bị bóp méo, nháy mắt tới bên cạnh Diệp Tinh.
“Rầm!” Thấy vậy, Diệp Tinh vội vàng vung chiến đao trong tay ra đỡ.
Lư Vân Đạt nói ra tay là ra tay, có điều tiếp xúc với chiêu tấn công này, thân thể của Diệp Tinh lại không đỡ nổi, lùi về sau mấy bước mới có thể đánh vỡ luồng phong nhận đó.
“Diệp Tinh!” Lâm Tiểu Ngư vội vàng chạy tới bên cạnh hắn.
“Hạt giống Hư Không Không gian dao động!” lúc này trong lòng Diệp Tinh thầm kinh hãi.
Anh ta cũng tiếp xúc tới hạt giống Hư Không Không Gian, vậy nên rất dễ dàng để đoán ra.
Lúc này trong lòng hắn vô cùng cẩn thận.
Trông chiêu tấn công này rõ ràng là anh ta tùy ý đánh ra, nhưng chiêu tấn công này lại mạnh như vậy! Thậm chí lục phủ ngũ tạng hắn còn cảm thấy cuộn lên một trận.
Chương 420 Thực lực đột phá 1
"Phục chế hay không phục chế?" trong đầu Diệp Tinh nhanh chóng xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ.
Tuy nhiên chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt hắn liền đưa ra quyết định.
"Chuyển hóa!"
Ý thức Diệp Tinh trực tiếp ra lệnh.
Ầm!
Nhất thời, điểm sáng màu đen nhanh chóng nhanh rời đầu não của hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán đi, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Dễ nhận thấy rất nhiều khí lưu màu xám đã biến thành thiên phú không gian của Diệp Tinh.
Hiện tại nhìn bộ dáng Diệp Tinh căn bản không phải đối thủ của Lư Vân Đạt, chỉ nhìn khí lưu màu xám tiêu hao trong đầu anh ta nhiều như vậy liền có thể tưởng tượng đến thiên phú không gian cường đại của Lư Vân Đạt.
Cho nên bây giờ không phải thời điểm để hắn do dự.
"Thú vị, thân là thiên tài đứng thứ ba của Thiên Lan giới, thực lực vậy mà lại mạnh hơn rất nhiều so với Kim Vũ kia, đã nhận lấy của ta một đòn tấn công vậy mà cũng không có phản ứng gì." trên mặt Lư Vân Đạt lộ ra vẻ hứng thú.
Mục tiêu của anh ta là tìm kiếm đối thủ xếp hạng ba vị trí đầu trong ba nghìn vị diện kia, trước đó anh ta tùy ý ra một đòn tấn công đến Kim Vũ cũng đã không trụ nổi, trực tiếp trọng thương, nhưng với Diệp Tinh giống như không có chuyện gì vậy.
"Ta cũng muốn xem thử xem ngươi có thể chịu đựng được bao nhiêu đòn công kích của ta?" Nói xong, chân phải Lư Vân Đạt đạp mạnh một cái trên mặt đất, thân ảnh giống như là một vệt ánh sáng nhanh chóng đánh tới, thậm chí hư ảnh còn như bị bóp méo.
...
Đây là một tòa cung điện to lớn, trước cung điện từng vị cường giả với thân hình khác nhau đang nhìn video trước mắt.
Trên người những cường giả này mỗi người đều tán phát khí thế ba động đạt đến trình độ cực kỳ kinh khủng, tản ra khí tức bền bỉ từ xưa đến nay.
"Đây chính là Lư Vân Đạt? Là thiên tài được dự đoán đứng đầu trong ba nghìn vị diện của thế giới Hạo Nguyên?"
"Cơ sở lĩnh ngộ Đạo tắc Không gian, đạo tắc Hệ Phong đều rất thâm sâu, chạm tới hạt giống hư không đã một được thời gian."
"Thiên phú như vậy hẳn là nên sánh ngang với mười vị thiên tài đứng vị trí đầu của thế giới Hạo Nguyên chúng ta."
...
Từng vị cường giả vô cùng kinh ngạc mà tùy ý đánh giá.
Nhìn kỹ video trước mắt bọn họ,
Chính là tình cảnh chiến đấu của hai người Lư Vân Đạt và Diệp Tinh.
...
Xoạt!
Phong nhận cực đại đánh úp tới, tản ra chấn động mãnh liệt, mục tiêu công kích chính là vị trí hiểm yếu của Diệp Tinh.
"Sinh mệnh yên diệt!" Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng.
Một đóa hoa sen màu trắng xuất hiện, phía trên tản ra chấn động vô cùng kinh khủng.
Trong thời gian dài như vậy, thức thứ bảy sinh mệnh yên diệt, Diệp Tinh đã có thể thi triển thuần thục!
"Răng rắc!" Thế nhưng gặp phải luồng phong nhận kia, Diệp Tinh căn bản ngăn cản không nổi, thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Hướng phong nhận phát tán ra làn sóng vô cùng sắc bén, hung hăng đâm vào trên người Diệp Tinh.
"Phụt!" Trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi lớn.
"Hồi sinh!" Thôi thúc sinh nguyên thuật, lục phủ ngũ tạng Diệp Tinh vỡ vụn lại đang nhanh chóng được chữa trị.
"Vậy mà vẫn không hề hấn gì!" ánh mắt Lư Vân Đạt sáng lên, tiếp tục thi triển đòn công kích.
Từng luồng từng luồng Phong Nhận xen lẫn Hệ Phong, đạo tắc không gian chấn động, vô cùng ác liệt, thương thế trên người Diệp Tinh đang không ngừng tăng thêm.
"Chết tiệt, bí thuật hồi sinh của mình tuy là mạnh, nhưng căn bản không so được với tốc độ tiêu hao của người này!" Diệp Tinh sắc mặt khó coi.
Mỗi một lần công kích, thương thế bên trong cơ thể hắn đều tăng thêm một chút.
Thực lực của người này cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, khó có thể tưởng tượng thanh niên này và hắn đều cùng ở Thiên Huyền cảnh đỉnh phong.
Làm sao bây giờ?
Lòng Diệp Tinh lập tức trùng xuống, nếu như bị loại bỏ ra ngoài, vậy hắn cũng không có khả năng gia nhập vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên.
"Diệp Tinh!" Nơi xa, Lâm Tiểu Ngư vội vàng hô lên.
Diệp Tinh vì đề phòng liên lụy đến Lâm Tiểu Ngư đã rời đi ra xa, tìm cơ hội để Lâm Tiểu Ngư chạy trốn.
Tuy nhiên Lâm Tiểu Ngư rõ ràng không có ý định này.
Oong. . .
Từng luồng băng sương xuất hiện, không ngừng công kích Lư Vân Đạt.
Đối diện với mấy đòn công kích này, Lư Vân Đạt tiện tay đánh tan, nhưng dần dần vẫn chịu ảnh hưởng.
"Hừ!" Lư Vân Đạt hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên, một luồng phong nhận liền hướng Lâm Tiểu Ngư đánh tới.
"Tiểu Ngư." Diệp Tinh nhất thời lo lắng hô to.
Hắn có được sinh nguyên thuật, có thể cấp tốc khôi phục, nhưng Lâm Tiểu Ngư không có.
"Ta sẽ chỉ đối đầu với ba hạng đầu nổi danh trong vị diện, có điều ngươi đã ra tay với ta, vậy không trách ta được rồi." Lư Vân Đạt nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, thanh âm lạnh lùng nói.
Dưới một luồng phong nhận, Lâm Tiểu Ngư căn bản ngăn cản không nổi, trong nháy mắt bị trọng thương.
Xoạt!
Lại một luồng phong nhận hướng Lâm Tiểu Ngư đánh tới.
"Chết tiệt!" Diệp Tinh đè nén phẫn nộ trong lòng, cho dù hắn biết mình sẽ bị loại cũng không sao, nhưng thấy Lâm Tiểu Ngư bị tấn công, phẫn nộ trong lòng hắn căn bản không che giấu được.
Không gian! Sinh mệnh! Hắc ám!
Ba loại đạo tắc chấn động hoàn toàn tổ hợp lại với nhau, Diệp Tinh huy động chiến đao, trực tiếp vung ra.
Vèo!
Một đường đao sáng bay ra.
"Xoẹt!" Bỗng nhiên, trong hư không vậy mà truyền đến từng tiếng đổ vỡ vang vọng, dọc theo phương hướng ánh đao tiến lên.
Bình luận facebook