-
Chương 406-410
Chương 406 Chấn động Thiên Lan Giới! 2
Nghe vậy, bất tử phủ chủ Kim Hồn gật đầu, không truy hỏi thêm nữa,
Còn mấy năm nữa là tới cuộc tuyển chọn, lại trải qua bảng xếp hạng leo thang trời, thực lực của mấy người Diệp Tinh nhanh chóng tăng lên là điều rất có thể.
Thấy cha mình không hỏi thêm nữa, linh chủ Ba Quân lập tức thở phào trong lòng, lui vào trong đám người, không dám nói gì.
...
“Sao có thể?”
Lúc này, trong gia tộc Khảm Nguyên, rất nhiều cường giả cũng vì những mấy cái tên tới từ hệ ngân hà này bỗng nhiên xuất hiện mà cảm thấy sửng sốt, trong mắt Tử Thược ngập vẻ ngạc nhiên.
Mười người trái đất trước đây vượt qua được bảng xếp hạng thang trời lại có thể tiến vào trong hạng ba trăm của lần khải nghiệm thứ hai, đây quả thật là kì tích!
“Con đã nói phải thu nhận bọn họ, mẹ còn lại không nghe.” Nguyên Lệ Văn cũng ngây ra nhìn, sau đó nhỏ giọng lẩm bẩm.
Cô nhìn thấy Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư có số mệnh lớn ở trái đất, nhưng mẹ cô căn bản không xem trọng Diệp Tinh.
“Tử Thược, Văn Văn, hai người quen biết mấy người của hệ ngân hà này?” Cha Nguyên Lệ Văn – Khảm Nguyên quay đầu lại hỏi.
Ông ta nhìn ra được sự khiếp sợ của Tử Thược, còn nghe thấy tiếng lẩm bẩm lí nhí của Nguyên Lệ Văn, trước đó ông ta cũng đã cảm thấy vợ và con mình không được bình thường.
Thấy Tử Thược không nói, Khảm Nguyên lại nhìn con gái mình nói: “Văn Văn, con nói.”
Nguyên Lệ Văn nhìn cha mình một cái, nhỏ giọng kể lại sự việc xảy ra trước đó một lần nữa,.
Nghe vậy, trên mặt Khảm Nguyên lộ ra vẻ kinh sợ: “Con nói mười người Diệp Tinh đó tớ ituwf cùng một tinh cầu, hơn nữa còn là một tinh cầu thất lạc?”
Tinh cầu thất lạc là tinh cầu tách rời khỏi quỹ đạo của vũ trụ, tính toán cho tới ngày hôm nay, mấy người Diệp Tinh cũng chỉ vừa mới tu luyện được mười ba năm, chỉ trong vòng mười ba năm đã xuất hiện mười người ngang hàng với những thiên tài cao cấp do gia tộc bất tử đào tạo, đây là thiên phú tới mức nào?
Tinh cầu đó đã tích góp được vận mệnh lớn thế nào?
Nhìn tâm trạng Tử Thược có chút thay đổi, Nguyên Lam cười an ủi: “Tử Thược, không sao, hệ ngân hà này không phải là phạm vi mà gia tộc Khảm Nguyên chúng ta có thể quản lí, cho dù mấy người Diệp Tinh là thiên tài, cũng sẽ không do gia tộc chúng ta thu nhận, hơn nữa không đạt tới cảnh giới Bất Tử gia tộc chúng ta sẽ không giúp đỡ gì hết, lúc đó bà làm cũng không sai.”
Tất nhiên ông ta không thể trách Tử Thược việc đã đuổi Diệp Tinh đi.
Cho dù thông qua lần tuyển chọn chúa tể thế giới Hạo Nguyên thứ hai này, đối với gia tộc bất tử Khảm Nguyên họ mà nói cũng chẳng có gì to tát.
Gia tộc bọn họ cũng có khoảng một trăm người thông qua.
Tử Thược gật đầu, bà ta nhìn từng cái tên trên đó, trong lòng rõ ràng không bình tĩnh.”
...
“Thú vị, vậy mà mười thiên tài xuất hiện ở hệ ngân hà lại không được gia tộc bất tử Kim Hồn thu nhận, đứa con trai của Kim Hồn đó đúng là ngu ngốc. Cho dù mười người đó có được thứ tự tốt thế nào đi nữa cũng không liên quan tới Kim Hồn.”
Lúc này bất tử phủ chủ Kim Dương nhìn màn hình, mãi cho tới khi trên khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện một nụ cười hiếm thất.
Tài nguyên của mười cường giả Chân Linh Cảnh cao nhất, đây đã là một khoản tài phú khổng lồ rồi.
...
Vào lúc tam đại gia tộc bất tử chú ý tới Diệp Tinh, lúc này trên trái đất, còn có cả hệ ngân hà hoàn toàn trở nên điên cuồng!
“Haha, các anh giỏi quá! Vậy mà đều chiếm hạng đầu!” Diệp Phong cười to nới.
Bên cạnh, mấy người Diệp Kiến An và Lưu Mai cũng cười vui vẻ.
Lúc này cả trái đất đều đang hoan hô.
Mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm, mỗi người đều là một cái tên quen thuộc trên trái đất, trong ngày tận thế đen tối bọn họ đã cống hiến rất nhiều, bây giờ còn cạnh tranh với thiên tài của hơn ba trăm ngàn tinh hệ trong vũ trụ, hơn nữa còn chiếm hạng đầu!
Có điều, so với hệ ngân hà, vẻ bề ngoài của trái đất rõ ràng rất nhỏ bé. Lúc này cả hệ ngân hà đang điên cuồng.
“Haha, Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm....mấy người giỏi quá!”
“Vượt qua cả thiên tài của tam đại gia tộc bất tử, tất cả bọn họ đều vượt qua!”
...
Vô số người đang hoan hô, trong lòng kích động.
Có thể tưởng tượng, đoán rằng lúc này cả Thiên Lan Giới đều đang đang chú ý tới hệ ngân hà – tinh hệ trung cấp nhỏ bé này, nghĩ thôi đã thấy vui rồi.
Quan trọng nhất là, thứ tự càng cao, đợi tới khi kết thúc, tài nguyên mà hệ ngân hà bọn họ được ban cho càng nhiều!
Dưới sự chú ý của rất nhiều người, thứ hạng của mười người Diệp Tinh vẫn đang không ngừng tăng lên!
Hạng hơn hai trăm....hạng một trăm tám mươi....hạng một trăm năm mươi....hạng một trăm mười....
Cuối cùng, tất cả mười người đều vào trong hạng một trăm!
...
Trên cánh đồng hoang vu khổng lồ, lưng Lân Pha đeo một chiếc chùy cực to, một mình đang tăng tốc tìm đối thủ.
“Hạng năm mươi chín rồi, sắp được một trăm triệu điểm rồi, không biết mấy người anh Diệp sao rồi?” Lân Pha thầm nói trong lòng.
“Hửm?” Bỗng nhiên, anh ta nhìn về một phía xa, ngây ra một chút, sau đó đáy mắt lập tức lộ ra một tia hung ác.
Chương 407 Hoa Hiên Nhai bị loại
Nơi đó, có một chàng trai mặc áo giáp màu tím đang bay nhanh tới, gương mặt cực kì quen thuộc.
“Là ngươi?” Chàng trai mặc áo giáp màu tím nhìn thấy Lân Pha, cũng ngây ra một lát.
“Là tôi, thiếu gia Hoa Hiên, không ngờ rằng sau lần từ biệt trước chúng ta lại gặp nhau ở nơi này.” Lân Pha cười nói.
Chàng trai tới đó là Hoa Hiên Nhai.
Hoa Hiên Nhai nhìn Lân Pha, cười lạnh nói: “Ngươi đúng thật là may mắn, vậy mà có thể tới được cửa thứ hai, kiên trì tới tận bây giờ!”
Trước đây anh ta chỉ chú ý tới Diệp Tinh, căn bản không chú ý tới những người khác, thậm chí còn không biết rốt cuộc Lân Pha tên là gì.
Theo như anh ta thấy, Lân Pha nên sớm bị loại rồi, vậy nên vừa nãy có chút ngạc nhiên.
“Không sao cả, người gặp được ta, thì sự may mắn của ngươi cũng hết rồi, không biết Diệp Tinh của tinh cầu các ngươi đã bị loại hay chưa? Nếu chưa, lát nữa ta sẽ đi giải quyết hắn ta!” Hoa Hiên Nhai lạnh nhạt nói.
Oành!
Thân hình anh ta bạo động, trường kiếm trong tay vung ra, một ánh sáng màu vàng bay ra, hoa thành một tia sáng, tốc độ cực kì nhanh, dường như nháy mắt đã tới bên cạnh Lân Pha.
“Tấn công yếu quá!”
Vẻ mặt Lân Pha bình tĩnh, nắm chặt cây chùy khổng lồ trong tay, hung hăng đập tới.
“Răng rắc!” Tia sáng màu vàng lập tức xuất bị nghiền nát, sau đó biến mất.
“Cái gì? Kim Diệt Trảm của ta bị đánh tan dễ dàng như vậy?” Thấy Lân Pha dễ dàng phá vỡ tấn công của mình như vậy, sắc mặt Hoa Hiên Nhai lập tức thay đổi.
Đây là chiêu tấn công mạnh nhất của anh ta, cho dù trong lòng xem thường Lân Pha, anh ta cũng không thể lơ là khinh địch, vậy nên vừa mới bắt đầu đã tung ra thực lực mạnh nhất của mình.
“Haha, Hoa Hiên Nhai, chiêu tấn công của anh chẳng ra làm sao cả!” Lân Pha cười to nói.
Oành!
Thân ảnh Lân Pha bỗng nhiên cử động, dường như chỉ một giây sau đã tới bên cạnh Hoa Hiên Nhai.
“Tốc độ nhanh như vậy?” Hoa Hiên Nhai nhìn thấy Lân Pha tơi, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sau đó anh ta nhìn thấy chiếc chùy đó hung hăng đập xuống.
“Chặn lại cho ta!” trong lòng Hoa Hiên Nhai muốn trốn đi nhưng đã không kịp nữa rồi, anh ta thấp giọng gào lên, chỉ có thể lựa chóng chặn lại.
Bốp!”
Nhưng vừa tiếp xúc với chiếc chùy này, Hoa Hiên Nhai đã cảm nhận được một sức mạnh khủng bố ập tới, anh ta căn bản không thể cản được luồng sức mạnh này, vậy nên bị chiếc chùy hung hăng đập vào ngực.
“Phụt!”
Khóe miệng anh ta lập tức phun ra một ngụm máu lớn, thân thể bay ra ngoài, hung hăng đập xuống đất.
“Răng rắc!”
Thậm chí mặt đất còn bị đập thành một khe nứt.
“Sao...sao có thể?” sự đau đớn trên người truyền tới, nhưng lúc này Hoa Hiên Nhai lại như không cảm thấy gì, anh ta nhìn Lân Pha một cách khó tin, dường như khó có thể tin được mình lại bị thương chỉ với một chiêu tấn công.
Mấy năm trước anh ta có thể tùy ý dùng chân đạp Lân Pha xuống đất, mà Lân Pha lại không có bất cứ sức phản kháng nào.
“Công tử Hoa Hiên Nhai, có vẻ như thực lực của anh không mạnh như anh đã bói.” Lân Pha cười bước tới, nói: “Thực lực của tôi còn chưa phát huy được bao nhiêu anh đã không cản nổi rồi, ngay cả tôi còn không cản được, còn muốn đi loại anh Diệp? Thực lực của anh Diệp còn mạnh hơn tôi nhiều.”
Anh ta vung chiếc chùy trong tay, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, không chút lưu tình mà đập xuống một lần nữa.
“Không!” nhìn chiếc chùy này, cuối cùng Hoa Hiên Nhai cũng tỉnh táo lại, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vô cùng lo lắng.
“Mình còn phải thông qua cửa thứ hai, mình còn phải tiếp xúc với hạt giống Hư Không, mình còn phải gia nhập vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo nguyên, tương lai đột phá tới Đạo Tắc Cảnh, Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh, thậm chí là Bất Tử Cảnh, mình không thể bị loại ở nơi này.” Suy nghĩ trong lòng Hoa Hiên Nhai điên cuồng chuyển động.
Nhưng, cho dù anh ta có điên cuồng phản kháng, nhưng vẫn không ngăn lại được, trực tiếp bị chiếc chùy đập lên ngực.
Ong....
Dao động lóe lên, thân thể Hoa Hiên Nhai lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
Trong sân, chỉ còn Lân Pha đang im lặng đứng đó.
“Không chịu nổi một kích!” khóe miệng Lân Pha lộ ra nụ cười nhạo, sau đó quay người rời đi.
...
“Không!” Bên ngoài không gian, một chàng trai miệng đầy máu xuất hiện.
Sau khi anh ta xuất hiện thì đứng ngây ra nhìn thế giới bên ngoài, toàn thân nháy mắt xụi xuống.
“Mình...mình bị loại rồi?”
Anh ta dừng bước tại cửa số hai, không còn cơ hội nào tiến vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên nữa.
“Đáng chết!” Im lặng mấy giây, trên mặt Hoa Hiên Nhai lại lộ ra vẻ vô cùng u ám.
Thực ra anh ta cũng từng nghĩ tới bản thân sẽ bị loại, nhưng người loại bản thân mình phải là những thiên tài đỉnh cấp, nhưng anh ta lại bị loại bởi một người mà mấy năm trước anh ta đạp dưới chân, trong lòng nghẹn khuất chỉ cần nghĩ thôi đã biết.
Ting!” Đang suy nghĩ, đồng hồ trên tay anh ta kêu lên.
Nhìn một phát, Hoa Hiên Nhai vội vàng kết nối, sau đó cung kính nói: “Cha.”
Trên mặt anh ta mang theo sự không cam lòng, nói: “Cha, con thất bại rồi.”
“Ta biết rồi.” Hoa Hiên Mạc gật đầu, nói: “Nếu đã thất bại, vậy sau này phải tu luyện cho tốt.”
Chương 408 Hạt giống Hư Không hắc ám. 1
Ông ta vẫn luôn chú ý tới thứ hạng của Hoa Hiên Nhai, lúc này điểm sinh mệnh của Hoa Hiên Nhai đã trở về không, tất nhiên sẽ bị loại.
“Cha, con bị đồng bọn của Diệp Tinh loại, bọn họ cũng là người trong hệ ngân hà, lần này con chuẩn bị đối phó với bọn họ!” Hoa Hiên Nhai trầm giọng nói.
Lúc này trong lòng anh ta tức giận tới mức không thể khống chế nổi.
Hoa Hiên Mạc im lặng một lát rồi nói: “Tiểu Nhai, giờ con nhìn tổng thứ hạng của cuộc khảo nghiệm thứ hai đi.”
Nghe vậy, Hoa Hiên Nhai ngây ra, không biết tại sao cha mình lại nói như vậy.
Có điều anh ta không hề do dự, nhanh chóng mở lên, xem một lát, sau đó trong mắt anh ta lộ ra vẻ kinh hãi.
“11. Diệp Tinh (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 141.911.000”
...
“13. Lâm Tiểu Ngư (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 131.381.000”
...
“18. Hoàng Viêm (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 99.001.300”
...
“33. Vương Tam Đại (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 98.801.100”
...
“36. Lân Pha (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 85.181.000”
...
Những tin tức này xuất hiện trước mặt anh ta.
Trong sáu mươi cái tên đứng đầu, trừ người của tam đại gia tộc bất tử ra, còn có mười người của hệ ngân hà!
“Sao có thể? Vậy mà có nhiều người của hệ ngân hà lọt vào trong hạng sáu mươi như vậy!” Nhìn thấy những cái tên này, mắt Hoa Hiên Nhai tràn ngập vẻ khó tin.
Sau đó anh ta lại nhìn chằm chằm vào cái tên Diệp Tinh.
“Hạng 11? Sao thực lực của Diệp Tinh có thể mạnh như vậy?”
Mặt anh ta trở nên âm u, thứ hạng như vậy tất nhện có thể thông qua cuộc khảo nghiệm thứ hai.
Giọng của Hoa Hiên Mạc truyền tới: “Theo như tin tức mà ta đã điều tra, nếu không ngoài ý muốn, chắc hẳn những người này đều là người bên cạnh Diệp Tinh.”
Nghe thấy tin tức này, khuôn mặt u ám của Hoa Hiên Nhai bỗng nhiên đông cứng lại, ngây ngốc nói: “Cha, cha nói là....”
Trong mắt anh ta lộ ra vẻ khó tin, nhưng nhớ lại thực lực khủng bố của Lân Pha, trong lòng không khỏi tin lời của Hoa Hiên Mạc mấy phần.
Hoa Hiên Nhai nhìn bảng xếp hạng khó tin trước mặt.
“Vậy nên, đừng có chọc tới Diệp Tinh bọn họ nữa, những người này gia tộc Hoa Hiên chúng ta không chọc vào nổi.” Hoa Hiên Mạc dặn dò.
Nói xong Hoa Hiên Mạc liền cắt đứt cuộc trò chuyện.
“Con...” sắc mặt Hoa Hiên Nhai biến hoa kịch liệt, anh ta đấu tranh một lát, nhưng cuối vẫn lộ ra vẻ bất lực.
Anh ta hiểu lời cha anh ta nói có ý gì.
Thiên phú mạnh mẽ như vậy, cho dù không gia nhập được và thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên, nhưng thế lực của các gia tộc bất tử chắc chắn có thể tùy ý gia nhập, hơn nữa là loại đào tạo nòng cốt đó, thân phận địa vị cao hơn anh ta nhiều.
...
Thời gian nhanh chóng trôi chảy, theo thời gian trôi đi, mười người Diệp Tinh vẫn đang tiếp tục tiến về phía trước, tiến vào hạng sáu mươi, tiến vào hạng năm mười, tiến vào hạng bốn mươi!
Mà trong không gian cũng bắt đầu không ngừng xuất hiện những thiên tài có điểm sinh mệnh vượt quá một trăm triệu.
Người đứng đầu bảng xếp hạng vẫn là Côn Nhất, thậm chí tổng điểm sinh mệnh đã đạt tới một trăm triệu tám trăm ngàn.
Mà những thiên tài đạt được trên một trăm triệu có tổng cộng ba mươi người!
“Vào rồi, điểm sinh mệnh của Tần Phong hệ ngân hà cũng đạt tới hơn một trăm triệu rồi!”
“Mười người tới từ hệ ngân hà đã có tám người có thể tham gia cuộc khảo nghiệm thứ ba rồi!”
“Vẫn còn thời gian ba ngày nữa cuộc khảo nghiệm mới kết thúc, liệu hai người còn lại có thể thành công không?”
...
Ánh mắt mọi người đổ dồn sự chú ý vào sự thay đổi của thứ hạng.
Mà chỉ vài tiếng sau, tất cả mười người tới từ hệ ngân hà đã đạt được điểm sinh mệnh trên một trăm triệu!
Chỉ cần không chết, an tâm đợi trong không gian, chắc chắn sẽ thông qua cuộc khảo nghiệm thứ hai.
...
“Thiên phú của những người tới từ trái đất này....” Tử Thược nhìn thứ hạng trên bảng xếp hạng, lòng phức tạp.
Bà ta không ngờ được rằng Diệp Tinh của tinh cầu thất lạc đó lại có sức mạnh như vậy, không chỉ có Diệp Tinh, tinh cầu thất lạc đó còn có những thiên tài mạnh mẽ khác nữa!
...
Ba ngày... hai ngày... Một ngày....
Thời gian không ngừng trôi chảy, mà tên của mấy người Diệp Tinh vẫn còn đang tăng lên.
“Một ngày cuối cùng rồi.” Diệp Tinh lặng lẽ đi trên cánh đồng hoang, hắn nhìn lên tin tức của mình.
“5. Diệp Tinh (Hệ Ngân hà) điểm sinh mệnh: 1.311.911.000”
Lúc này tên của hắn đã xếp ở vị trí thứ năm.
“Hửm?” Bỗng nhiên, Diệp Tinh nhìn về một phía xa, nơi đó có một chàng trai mặc áo giáp đen, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng.
“Là anh ta?” Diệp Tinh nhìn chàng trai đó.
“Hửm? Có đối thủ xuất hiện rồi?” Côn Nhất phía xa nhìn Diệp Tinh.
Vèo!
Thân ảnh bạo động, nhanh chóng đánh tới.
“Là ngươi?” Côn Nhất nhìn thấy Diệp Tinh, khẽ nhíu mày nói.
Anh ta mơ hồ nhớ tới lần mà mình gặp Diệp Tinh ở hệ ngân hà đó, có điều lúc đó anh ta không mấy quan tâm tới mấy người Diệp Tinh, chỉ có một chút ấn tượng mà thôi.
“Không sao cả, cho dù là ai, cũng sẽ bị mình loại!” Côn Nhất thầm nói trong lòng.
Anh ta không nói gì, vung thanh trường thương trong tay, nhanh chóng đánh tới.
“Vừa hay kiểm chứng thực lực của mình một chút!” Diệp Tinh nhìn Côn Nhất đánh tới, hít một hơi thật sâu, trên mặt lộ ra vẻ cẩn thận.
Hắn biết thực lực của Côn Nhất!
Chiến đoa trong tay Diệp Tinh vung lên, sau đó một đóa sen màu trắng xuất hiện, bên trên còn có dao động mãnh liệt.
Chương 409 Hạt giống Hư Không hắc ám. 2
Trường thương và đóa sen trắng hoàn toàn va chạm vào nhau.
Oành!
Tiếng đinh tai nhức óc vang lên, dao động khí thế khủng bố không ngừng tỏa ra xung quanh.
“Răng rắc!”
Thậm chí trên đất còn xuất hiện cả vết nứt, không ngừng lan ra xung quanh, cả một vùng rộng lớn bị ánh sáng màu trắng bao phủ.
Sau đó, đóa sen trắng không chống lại nổi, lập tức vỡ nát, nhưng rõ ràng tốc độ của Côn Nhất đã chậm lại.
“Dao động của hạt giống hư không thuộc tính sinh mệnh?” Côn Nhất nhìn Diệp Tinh, mặt kinh hãi: “Vậy mà ngươi đã chạm tới được hạt giống Hư Không?”
Theo anh ta biết, lần tuyển chọn của Thiên Lan Giới này chỉ có anh ta và Kim Vũ chạm được tới, vậy mà bây giờ Diệp Tinh cũng vậy.
Một thiên tài đỉnh cấp như vậy mà lại không gia nhập vào thế lực của gia tộc bất tử?
“Không hổ là người sở hữu thiên phú sinh mệnh mạnh mẽ!” Diệp Tinh nhìn Côn Nhất, mặt tràn ngập vẻ thận trọng.
Trên thực tế, thiên phú sinh mệnh của hắn là sao chép từ Côn Nhất, chắc hẳn bây giờ thiên phú tương đương với Côn Nhất, có điều hắn phân tâm vào những Đạo Tắc khác, mà Côn Nhất lại chỉ chú trọng vào Đạo Tắc Sinh Mệnh.
Trong các loại thiên phú, thiên phú sinh mệnh của Diệp Tinh là mạnh mẽ nhất, vậy nên có thể nhận ra được thực lực của Côn Nhất mạnh tới mức nào!
“Anh có thể chạm tới thì tại sao tôi lại không thể?” Diệp Tinh bình tĩnh nói.
“Tốt lắm, có điều cho dù chạm tới được, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta!” Trong mắt Côn Nhất lộ ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ!
Anh ta gặp được rất ít đối thủ có thể tiếp được một chiêu tấn công của anh ta.
Uỳnh!
Dao động sinh mệnh mạnh mẽ bạo phát, bao phủ lên trường thương của anh ta, sau đó trực tiếp đâm tới phía Diệp Tinh.
“Điều này thì không chắc!”
Diệp Tinh nắm chặt chiến đao trong tay, lúc này trên chiến đao có hai luồng dao động.
Chỉ dựa vào một mình Đạo Tắc Sinh Mệnh, tất nhiên hắn không phải là đối thủ của Côn Nhất, nhưng ngoại việc chạm tới hạt giống Hư Không Sinh Mệnh, hắn còn chạm được tới được hạt giống Hư Không Không Gian.
Hai thân ảnh nhanh chóng va vào nhau.
“Rầm!” Bốp!”
Trong không khí không ngừng truyền tới tiếng va chạm, mặt đất nứt ra, dao động khủng bố không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
“Dao động va chạm mạnh mẽ quá.”
“Đây là..... Côn Nhất của gia tộc Kim Hồn? Côn Nhất đã chạm được tới hạt giống Hư Không, còn có một chàng trai khác, vậy mà có thể trở thành đối thủ ngang tay của Côn Nhất?”
“Sao có thể?”
...
Mấy người phía xa vừa hay đi tới, nhìn thấy cảnh tượng nơi này, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Thiên tài đỉnh cấp Thiên Lan Giới bọn họ đều biết, nhưng lại không biết chàng trai đang chiến đấu với Côn Nhất đó.
Vù!
Vận chuyển Linh Việt Bộ Pháp, thân ảnh của Diệp Tinh vụt qua, không ngừng ra chiêu tấn công.
“Rầm!”
Sau mỗi một lần va chạm, thân thể của hắn lại lùi về sau một chút, thực lực của Côn Nhất quá mạnh, thậm chí hắn còn kém một chút.
Có điều, mặt Diệp Tinh lúc này không có bất cứ sự kinh hãi nào, ngược lại còn thấp thoáng lộ ra sự hưng phấn.
“Tới tiếp!”
Trên chiến đao của hắn thấp thoáng hiện ra một luồng dao động màu đen.
Đây là Đạo Tắc Hắc Ám, một tháng này Diệp Tinh vẫn luôn muốn chạm tới hạt giống Hư Không thuộc tính Hắc Ám, nhưng vẫn luôn thiếu một chút.
Nhưng giờ đây điên cuồng chiến đấu với Côn Nhất, xu hướng cảm ứng càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Ong....
Chính vào lúc này, trong hư không bỗng nhiên truyền tới một dao động kì lạ, trước mặt Diệp Tinh, từng ánh sáng màu đen ngưng tụ lại, sau đó trong hư không thấp thoáng xuất hiện một hạt giống màu đen, đang nhè nhẹ tản ra dao động.
“Thành công rồi!” Cảm nhận được hạt giống Hư Không Hắc Ám, trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.
Uỳnh!
Sao khi cảm ứng được, dao động trên chiến đao của hắn nháy mắt mạnh lên rất nhiều, dưới sự va chạm của Côn Nhất, vậy mà Côn Nhất lại không địch lại được, lập tức lui về sau mấy bước.
“Cái gì?” Sắc mặt Côn Nhất khẽ biến.
Anh ta cảm nhận được thực lực của Diệp Tinh nháy mắt tăng lên rất nhiều.
“Chỉ dựa riêng vào việc lĩnh ngộ Đạo Tắc Sinh Mệnh thì không có khả năng vượt qua được mình, chàng trai này chắc chắn còn lĩnh ngộ được Đạo Tắc khác. Hắn ta đang che giấu thực lực?”
Ánh mắt Côn Nhất chuyển động, vậy mà sau đó không chiến đấu nữa, không chút do dự mà quy người rời đi.
Một ngày cuối cùng, anh ta cần phải tích lũy được nhiều điểm sinh mệnh hơn nữa, giờ đây thực lực không bằng Diệp Tinh, chiến đấu thêm cũng chỉ là vô nghĩa.
Nếu thực lực của Diệp Tinh đã mạnh mẽ tới mức có thể loại anh ra, vậy chắc chắn không phải là chuyện tốt.
“Vậy mà lại chạy?” Diệp Tinh nhìn bóng lưng Côn Nhất rời đi, dừng lại, không đuổi theo tấn công nữa.
Hắn lặng lẽ cảm nhận dao động của hạt giống Hư Không Hắc Ám, trong mắt ngập tràn sự vui mừng.
“Cuối cùng cũng lĩnh ngộ được!”
Đã qua một tháng, tại thời khắc cuối cùng, rốt cuộc hắn cũng chạm được tới hạt giống Hư Không Hắc Ám.
“Đoán rằng thực lực hiện giờ của mình đã tăng mạnh gấp đôi!” Diệp Tinh mừng thầm trong lòng.
Chương 410 Thứ hạng cuối cùng 1
Tuy chỉ mới chạm được tới hạt giống Hư Không Hắc Ám thôi, nhưng điều này có nghĩa là đã thay đổi một chút sức mạnh Hư Không, thực lực tự nhiên sẽ nhanh chóng tăng mạnh.
“Đi, tiếp tục tìm kiếm đối thủ, chỉ sử dụng Đạo Tắc Hắc ám!” Diệp Tinh nhìn về một phía, nhanh chóng đi tới đó.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, hai mươi tiếng.... mười lăm tiếng... mười tiếng...
Cách thời gian kết thục cuộc khảo nghiệm thứ hai ngày càng gần mà trong khoảng thời gian này, thứ hạng của mười người tới từ hệ ngân hà vẫn đang không ngừng tiến lên trước!
Phải biết, toàn Thiên Lan Giới cộng lại chỉ có mười mấy người chạm được tới hạt giống Hư Không, vậy mà mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm đều chạm tới được.
Những thiên tài chưa chạm tới được đó điểm sinh mệnh hiện giờ cũng đã tích lũy tới trăm triệu, cho dù điểm sinh mệnh cao, nhưng đối diện với mười người Diệp Tinh đã chạm tới hạt giống Hư Không cũng sẽ không có bất kì sức phản kháng nào, dễ dàng bị loại, mà thứ hạng của bọn họ vẫn đang tăng lên.
Theo sự xoay chuyển của chiến đấu, không gian chiến đấu cũng đang thu hẹp lại, khả năng mọi người gặp được nhau là rất cao/
“Lại tiến bộ rồi!”
“Trời ạ, vậy mà mấy người Diệp Tinh lại mạnh như vậy, sắp chiếm hết mấy thứ hạng phía trên rồi!”
”Lẽ nào hệ ngân hà tồn tại thế lực đặc biệt nào đó?”
...
Rất nhiều người Thiên Lan Giới đang kinh hãi nhìn bảng xếp hạng.
“3. Diệp Tinh (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.919.411.000”
“4. Lâm Tiểu Ngư (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.848.118.000”
...
“6. Hoàng Viêm (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.590.011.300”
“7. Vương Tam Đại (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.568.011.100”
...
“9. Lân Pha (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.516.181.000”
...
“15. Đàm Quân (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.411.481.000”
Tổng cộng mười người, Đàm Quân là người xếp thấp nhất, hạng 15!
Cuộc tuyển chọn thiên tài khắp Thiên Lan Giới, trong mười lăm cái tên đứng đầu chỉ có năm người tới từ thế lực của các gia tộc bất tử, mười người còn lại tới từ tinh hệ trung cấp mà người mạnh nhất chỉ có cường giả Hư Không cảnh, đây quả là kì tích.
...
“Oành!” “Uỳnh!”
Ở một khu vực, hai bóng người đang điên cuồng chiến đấu, người có thân thể vạm vỡ trong hai người đó là Hoàng Viêm, còn một người khác là Kim Vũ tới từ gia tộc Nguyên Lam.
Mặt đất nứt ra, từng luồng dao động khủng bố không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
“Rầm!”
Lại va chạm một lần nữa, Kim Vũ lùi về sau ba bước, mà Hoàng Viêm lùi về sau mười bước.
“Haha, không hổ là thiên tài đỉnh cấp của gia tộc Nguyên Lam.” Thân thể Hoàng Viêm khẽ cong đứng thẳng dậy, duy trì tư thế bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay, ông ta nhìn Kim Vũ, cười to nói.
“Ngươi là ai? Vậy mà đã chạm tới hạt giống Hư Không, ta chưa từng gặp ngươi?” Kim Vũ trầm giọng nói.
Anh ta là người trong gia tộc Nguyên Lam, tất nhiên hiểu rất rõ về thiên tài của tam đại gia tộc bất tử, nhưng vậy mà lại chưa từng thấy Hoàng Viêm.
Phải biết rằng, nhóm thiên tài Thiên Huyền Cảnh mạnh nhất Thiên Lan Giới đều thuộc tam đại gia tộc bất tử bọn họ.
“Chưa từng gặp tôi?” Hoàng Viêm cười khẽ, nói: “Loại người nhỏ bé như tôi sao có thể lọt vào mắt xanh của gia tộc Nguyên Lam các cậu được.”
Trong lời nói của ông còn mang theo chút hàm ý chế giễu, Kim Vũ của gia tộc Nguyên Lam này, ông nghe được từ trong miệng Diệp Tinh.
Ban đầu lúc Diệp Tinh mới tới vũ trụ, cầu xin sự giúp đỡ của gia tộc Nguyên Lam, nhưng lại bị tùy ý cho chút tài nguyên rồi đuổi đi, còn cấm không được bước chân vào phủ đệ Nguyên Lam nửa bước, người trái đất bọn họ không có tí hảo cảm nào với gia tộc Nguyên Lam.
“Được rồi, tôi phải tích lũy điểm sinh mệnh, có cơ hội chúng ta chiến tiếp.” Hoàng Viêm cười khẽ nói.
Vù!
Thân ảnh bạo động, trực tiếp rời khỏi nơi này.
Trong sân, chỉ còn một mình Kim Vũ đang đứng đó.
“Rốt cuộc là ai?” Kim Vũ không đuổi theo tấn công, anh ta khẽ nhíu mày, nhìn bóng lưng Hoàng Viêm rời đi.
“Nhìn bóng dáng, có vẻ giống với chàng trai tới từ tinh cầu thất lạc của hệ ngân hà trước đây.”
Kim Vũ mơ hồ nhớ lại Diệp Tinh trước đây mình từng gặp trong phủ đệ Nguyên Lam ở hệ ngân hà.
Có điều Diệp Tinh lúc đó bị Tử Thược áp bức đến một câu cũng không dám nói, giờ đây trên tinh cầu lại có thiên tài mạnh mẽ tới vậy?
...
Thời gian tiếp tục trôi chảy, năm tiếng.... ba tiếng....
Ong....
Diệp Tinh đang đi trên cánh đồng hoang, bỗng nhiên một luồng dao động lóe lên.
“Khảo nghiệm sắp kết thúc rồi?”
Diệp Tinh nhìn bảng xếp hạng một chút, lúc này tên hắn đang xếp thứ ba.
Hắn dừng lại, im lặng chờ đợi.
Thời gian một tháng nháy mắt đã tới.
Soạt!
Sau khi một luồng dao động lóe lên, sau đó bóng dáng Diệp Tinh biến mất không thấy.
Soạt! Soạt! Soạt!
Cùng lúc này, mọi người trong không gian đều bị đưa ra ngoài.
Mà tổng bảng xếp hạng cũng đã hoàn toàn được hình thành, trên bảng xếp hạng có tổng cộng hai trăm mười người.
“Khảo nghiệm kết thúc rồi.”
“Điểm sinh mệnh đạt trên trăm triệu có tổng cộng hai trăm mười người! Hai trăm mười người này sẽ tham gia cuộc khảo nghiệm thứ ba!”
Ánh mắt mọi người nhìn lên hai trăm mười cái tên trên bảng xếp hạng.
..
Nghe vậy, bất tử phủ chủ Kim Hồn gật đầu, không truy hỏi thêm nữa,
Còn mấy năm nữa là tới cuộc tuyển chọn, lại trải qua bảng xếp hạng leo thang trời, thực lực của mấy người Diệp Tinh nhanh chóng tăng lên là điều rất có thể.
Thấy cha mình không hỏi thêm nữa, linh chủ Ba Quân lập tức thở phào trong lòng, lui vào trong đám người, không dám nói gì.
...
“Sao có thể?”
Lúc này, trong gia tộc Khảm Nguyên, rất nhiều cường giả cũng vì những mấy cái tên tới từ hệ ngân hà này bỗng nhiên xuất hiện mà cảm thấy sửng sốt, trong mắt Tử Thược ngập vẻ ngạc nhiên.
Mười người trái đất trước đây vượt qua được bảng xếp hạng thang trời lại có thể tiến vào trong hạng ba trăm của lần khải nghiệm thứ hai, đây quả thật là kì tích!
“Con đã nói phải thu nhận bọn họ, mẹ còn lại không nghe.” Nguyên Lệ Văn cũng ngây ra nhìn, sau đó nhỏ giọng lẩm bẩm.
Cô nhìn thấy Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư có số mệnh lớn ở trái đất, nhưng mẹ cô căn bản không xem trọng Diệp Tinh.
“Tử Thược, Văn Văn, hai người quen biết mấy người của hệ ngân hà này?” Cha Nguyên Lệ Văn – Khảm Nguyên quay đầu lại hỏi.
Ông ta nhìn ra được sự khiếp sợ của Tử Thược, còn nghe thấy tiếng lẩm bẩm lí nhí của Nguyên Lệ Văn, trước đó ông ta cũng đã cảm thấy vợ và con mình không được bình thường.
Thấy Tử Thược không nói, Khảm Nguyên lại nhìn con gái mình nói: “Văn Văn, con nói.”
Nguyên Lệ Văn nhìn cha mình một cái, nhỏ giọng kể lại sự việc xảy ra trước đó một lần nữa,.
Nghe vậy, trên mặt Khảm Nguyên lộ ra vẻ kinh sợ: “Con nói mười người Diệp Tinh đó tớ ituwf cùng một tinh cầu, hơn nữa còn là một tinh cầu thất lạc?”
Tinh cầu thất lạc là tinh cầu tách rời khỏi quỹ đạo của vũ trụ, tính toán cho tới ngày hôm nay, mấy người Diệp Tinh cũng chỉ vừa mới tu luyện được mười ba năm, chỉ trong vòng mười ba năm đã xuất hiện mười người ngang hàng với những thiên tài cao cấp do gia tộc bất tử đào tạo, đây là thiên phú tới mức nào?
Tinh cầu đó đã tích góp được vận mệnh lớn thế nào?
Nhìn tâm trạng Tử Thược có chút thay đổi, Nguyên Lam cười an ủi: “Tử Thược, không sao, hệ ngân hà này không phải là phạm vi mà gia tộc Khảm Nguyên chúng ta có thể quản lí, cho dù mấy người Diệp Tinh là thiên tài, cũng sẽ không do gia tộc chúng ta thu nhận, hơn nữa không đạt tới cảnh giới Bất Tử gia tộc chúng ta sẽ không giúp đỡ gì hết, lúc đó bà làm cũng không sai.”
Tất nhiên ông ta không thể trách Tử Thược việc đã đuổi Diệp Tinh đi.
Cho dù thông qua lần tuyển chọn chúa tể thế giới Hạo Nguyên thứ hai này, đối với gia tộc bất tử Khảm Nguyên họ mà nói cũng chẳng có gì to tát.
Gia tộc bọn họ cũng có khoảng một trăm người thông qua.
Tử Thược gật đầu, bà ta nhìn từng cái tên trên đó, trong lòng rõ ràng không bình tĩnh.”
...
“Thú vị, vậy mà mười thiên tài xuất hiện ở hệ ngân hà lại không được gia tộc bất tử Kim Hồn thu nhận, đứa con trai của Kim Hồn đó đúng là ngu ngốc. Cho dù mười người đó có được thứ tự tốt thế nào đi nữa cũng không liên quan tới Kim Hồn.”
Lúc này bất tử phủ chủ Kim Dương nhìn màn hình, mãi cho tới khi trên khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện một nụ cười hiếm thất.
Tài nguyên của mười cường giả Chân Linh Cảnh cao nhất, đây đã là một khoản tài phú khổng lồ rồi.
...
Vào lúc tam đại gia tộc bất tử chú ý tới Diệp Tinh, lúc này trên trái đất, còn có cả hệ ngân hà hoàn toàn trở nên điên cuồng!
“Haha, các anh giỏi quá! Vậy mà đều chiếm hạng đầu!” Diệp Phong cười to nới.
Bên cạnh, mấy người Diệp Kiến An và Lưu Mai cũng cười vui vẻ.
Lúc này cả trái đất đều đang hoan hô.
Mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm, mỗi người đều là một cái tên quen thuộc trên trái đất, trong ngày tận thế đen tối bọn họ đã cống hiến rất nhiều, bây giờ còn cạnh tranh với thiên tài của hơn ba trăm ngàn tinh hệ trong vũ trụ, hơn nữa còn chiếm hạng đầu!
Có điều, so với hệ ngân hà, vẻ bề ngoài của trái đất rõ ràng rất nhỏ bé. Lúc này cả hệ ngân hà đang điên cuồng.
“Haha, Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm....mấy người giỏi quá!”
“Vượt qua cả thiên tài của tam đại gia tộc bất tử, tất cả bọn họ đều vượt qua!”
...
Vô số người đang hoan hô, trong lòng kích động.
Có thể tưởng tượng, đoán rằng lúc này cả Thiên Lan Giới đều đang đang chú ý tới hệ ngân hà – tinh hệ trung cấp nhỏ bé này, nghĩ thôi đã thấy vui rồi.
Quan trọng nhất là, thứ tự càng cao, đợi tới khi kết thúc, tài nguyên mà hệ ngân hà bọn họ được ban cho càng nhiều!
Dưới sự chú ý của rất nhiều người, thứ hạng của mười người Diệp Tinh vẫn đang không ngừng tăng lên!
Hạng hơn hai trăm....hạng một trăm tám mươi....hạng một trăm năm mươi....hạng một trăm mười....
Cuối cùng, tất cả mười người đều vào trong hạng một trăm!
...
Trên cánh đồng hoang vu khổng lồ, lưng Lân Pha đeo một chiếc chùy cực to, một mình đang tăng tốc tìm đối thủ.
“Hạng năm mươi chín rồi, sắp được một trăm triệu điểm rồi, không biết mấy người anh Diệp sao rồi?” Lân Pha thầm nói trong lòng.
“Hửm?” Bỗng nhiên, anh ta nhìn về một phía xa, ngây ra một chút, sau đó đáy mắt lập tức lộ ra một tia hung ác.
Chương 407 Hoa Hiên Nhai bị loại
Nơi đó, có một chàng trai mặc áo giáp màu tím đang bay nhanh tới, gương mặt cực kì quen thuộc.
“Là ngươi?” Chàng trai mặc áo giáp màu tím nhìn thấy Lân Pha, cũng ngây ra một lát.
“Là tôi, thiếu gia Hoa Hiên, không ngờ rằng sau lần từ biệt trước chúng ta lại gặp nhau ở nơi này.” Lân Pha cười nói.
Chàng trai tới đó là Hoa Hiên Nhai.
Hoa Hiên Nhai nhìn Lân Pha, cười lạnh nói: “Ngươi đúng thật là may mắn, vậy mà có thể tới được cửa thứ hai, kiên trì tới tận bây giờ!”
Trước đây anh ta chỉ chú ý tới Diệp Tinh, căn bản không chú ý tới những người khác, thậm chí còn không biết rốt cuộc Lân Pha tên là gì.
Theo như anh ta thấy, Lân Pha nên sớm bị loại rồi, vậy nên vừa nãy có chút ngạc nhiên.
“Không sao cả, người gặp được ta, thì sự may mắn của ngươi cũng hết rồi, không biết Diệp Tinh của tinh cầu các ngươi đã bị loại hay chưa? Nếu chưa, lát nữa ta sẽ đi giải quyết hắn ta!” Hoa Hiên Nhai lạnh nhạt nói.
Oành!
Thân hình anh ta bạo động, trường kiếm trong tay vung ra, một ánh sáng màu vàng bay ra, hoa thành một tia sáng, tốc độ cực kì nhanh, dường như nháy mắt đã tới bên cạnh Lân Pha.
“Tấn công yếu quá!”
Vẻ mặt Lân Pha bình tĩnh, nắm chặt cây chùy khổng lồ trong tay, hung hăng đập tới.
“Răng rắc!” Tia sáng màu vàng lập tức xuất bị nghiền nát, sau đó biến mất.
“Cái gì? Kim Diệt Trảm của ta bị đánh tan dễ dàng như vậy?” Thấy Lân Pha dễ dàng phá vỡ tấn công của mình như vậy, sắc mặt Hoa Hiên Nhai lập tức thay đổi.
Đây là chiêu tấn công mạnh nhất của anh ta, cho dù trong lòng xem thường Lân Pha, anh ta cũng không thể lơ là khinh địch, vậy nên vừa mới bắt đầu đã tung ra thực lực mạnh nhất của mình.
“Haha, Hoa Hiên Nhai, chiêu tấn công của anh chẳng ra làm sao cả!” Lân Pha cười to nói.
Oành!
Thân ảnh Lân Pha bỗng nhiên cử động, dường như chỉ một giây sau đã tới bên cạnh Hoa Hiên Nhai.
“Tốc độ nhanh như vậy?” Hoa Hiên Nhai nhìn thấy Lân Pha tơi, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sau đó anh ta nhìn thấy chiếc chùy đó hung hăng đập xuống.
“Chặn lại cho ta!” trong lòng Hoa Hiên Nhai muốn trốn đi nhưng đã không kịp nữa rồi, anh ta thấp giọng gào lên, chỉ có thể lựa chóng chặn lại.
Bốp!”
Nhưng vừa tiếp xúc với chiếc chùy này, Hoa Hiên Nhai đã cảm nhận được một sức mạnh khủng bố ập tới, anh ta căn bản không thể cản được luồng sức mạnh này, vậy nên bị chiếc chùy hung hăng đập vào ngực.
“Phụt!”
Khóe miệng anh ta lập tức phun ra một ngụm máu lớn, thân thể bay ra ngoài, hung hăng đập xuống đất.
“Răng rắc!”
Thậm chí mặt đất còn bị đập thành một khe nứt.
“Sao...sao có thể?” sự đau đớn trên người truyền tới, nhưng lúc này Hoa Hiên Nhai lại như không cảm thấy gì, anh ta nhìn Lân Pha một cách khó tin, dường như khó có thể tin được mình lại bị thương chỉ với một chiêu tấn công.
Mấy năm trước anh ta có thể tùy ý dùng chân đạp Lân Pha xuống đất, mà Lân Pha lại không có bất cứ sức phản kháng nào.
“Công tử Hoa Hiên Nhai, có vẻ như thực lực của anh không mạnh như anh đã bói.” Lân Pha cười bước tới, nói: “Thực lực của tôi còn chưa phát huy được bao nhiêu anh đã không cản nổi rồi, ngay cả tôi còn không cản được, còn muốn đi loại anh Diệp? Thực lực của anh Diệp còn mạnh hơn tôi nhiều.”
Anh ta vung chiếc chùy trong tay, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, không chút lưu tình mà đập xuống một lần nữa.
“Không!” nhìn chiếc chùy này, cuối cùng Hoa Hiên Nhai cũng tỉnh táo lại, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vô cùng lo lắng.
“Mình còn phải thông qua cửa thứ hai, mình còn phải tiếp xúc với hạt giống Hư Không, mình còn phải gia nhập vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo nguyên, tương lai đột phá tới Đạo Tắc Cảnh, Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh, thậm chí là Bất Tử Cảnh, mình không thể bị loại ở nơi này.” Suy nghĩ trong lòng Hoa Hiên Nhai điên cuồng chuyển động.
Nhưng, cho dù anh ta có điên cuồng phản kháng, nhưng vẫn không ngăn lại được, trực tiếp bị chiếc chùy đập lên ngực.
Ong....
Dao động lóe lên, thân thể Hoa Hiên Nhai lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
Trong sân, chỉ còn Lân Pha đang im lặng đứng đó.
“Không chịu nổi một kích!” khóe miệng Lân Pha lộ ra nụ cười nhạo, sau đó quay người rời đi.
...
“Không!” Bên ngoài không gian, một chàng trai miệng đầy máu xuất hiện.
Sau khi anh ta xuất hiện thì đứng ngây ra nhìn thế giới bên ngoài, toàn thân nháy mắt xụi xuống.
“Mình...mình bị loại rồi?”
Anh ta dừng bước tại cửa số hai, không còn cơ hội nào tiến vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên nữa.
“Đáng chết!” Im lặng mấy giây, trên mặt Hoa Hiên Nhai lại lộ ra vẻ vô cùng u ám.
Thực ra anh ta cũng từng nghĩ tới bản thân sẽ bị loại, nhưng người loại bản thân mình phải là những thiên tài đỉnh cấp, nhưng anh ta lại bị loại bởi một người mà mấy năm trước anh ta đạp dưới chân, trong lòng nghẹn khuất chỉ cần nghĩ thôi đã biết.
Ting!” Đang suy nghĩ, đồng hồ trên tay anh ta kêu lên.
Nhìn một phát, Hoa Hiên Nhai vội vàng kết nối, sau đó cung kính nói: “Cha.”
Trên mặt anh ta mang theo sự không cam lòng, nói: “Cha, con thất bại rồi.”
“Ta biết rồi.” Hoa Hiên Mạc gật đầu, nói: “Nếu đã thất bại, vậy sau này phải tu luyện cho tốt.”
Chương 408 Hạt giống Hư Không hắc ám. 1
Ông ta vẫn luôn chú ý tới thứ hạng của Hoa Hiên Nhai, lúc này điểm sinh mệnh của Hoa Hiên Nhai đã trở về không, tất nhiên sẽ bị loại.
“Cha, con bị đồng bọn của Diệp Tinh loại, bọn họ cũng là người trong hệ ngân hà, lần này con chuẩn bị đối phó với bọn họ!” Hoa Hiên Nhai trầm giọng nói.
Lúc này trong lòng anh ta tức giận tới mức không thể khống chế nổi.
Hoa Hiên Mạc im lặng một lát rồi nói: “Tiểu Nhai, giờ con nhìn tổng thứ hạng của cuộc khảo nghiệm thứ hai đi.”
Nghe vậy, Hoa Hiên Nhai ngây ra, không biết tại sao cha mình lại nói như vậy.
Có điều anh ta không hề do dự, nhanh chóng mở lên, xem một lát, sau đó trong mắt anh ta lộ ra vẻ kinh hãi.
“11. Diệp Tinh (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 141.911.000”
...
“13. Lâm Tiểu Ngư (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 131.381.000”
...
“18. Hoàng Viêm (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 99.001.300”
...
“33. Vương Tam Đại (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 98.801.100”
...
“36. Lân Pha (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 85.181.000”
...
Những tin tức này xuất hiện trước mặt anh ta.
Trong sáu mươi cái tên đứng đầu, trừ người của tam đại gia tộc bất tử ra, còn có mười người của hệ ngân hà!
“Sao có thể? Vậy mà có nhiều người của hệ ngân hà lọt vào trong hạng sáu mươi như vậy!” Nhìn thấy những cái tên này, mắt Hoa Hiên Nhai tràn ngập vẻ khó tin.
Sau đó anh ta lại nhìn chằm chằm vào cái tên Diệp Tinh.
“Hạng 11? Sao thực lực của Diệp Tinh có thể mạnh như vậy?”
Mặt anh ta trở nên âm u, thứ hạng như vậy tất nhện có thể thông qua cuộc khảo nghiệm thứ hai.
Giọng của Hoa Hiên Mạc truyền tới: “Theo như tin tức mà ta đã điều tra, nếu không ngoài ý muốn, chắc hẳn những người này đều là người bên cạnh Diệp Tinh.”
Nghe thấy tin tức này, khuôn mặt u ám của Hoa Hiên Nhai bỗng nhiên đông cứng lại, ngây ngốc nói: “Cha, cha nói là....”
Trong mắt anh ta lộ ra vẻ khó tin, nhưng nhớ lại thực lực khủng bố của Lân Pha, trong lòng không khỏi tin lời của Hoa Hiên Mạc mấy phần.
Hoa Hiên Nhai nhìn bảng xếp hạng khó tin trước mặt.
“Vậy nên, đừng có chọc tới Diệp Tinh bọn họ nữa, những người này gia tộc Hoa Hiên chúng ta không chọc vào nổi.” Hoa Hiên Mạc dặn dò.
Nói xong Hoa Hiên Mạc liền cắt đứt cuộc trò chuyện.
“Con...” sắc mặt Hoa Hiên Nhai biến hoa kịch liệt, anh ta đấu tranh một lát, nhưng cuối vẫn lộ ra vẻ bất lực.
Anh ta hiểu lời cha anh ta nói có ý gì.
Thiên phú mạnh mẽ như vậy, cho dù không gia nhập được và thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên, nhưng thế lực của các gia tộc bất tử chắc chắn có thể tùy ý gia nhập, hơn nữa là loại đào tạo nòng cốt đó, thân phận địa vị cao hơn anh ta nhiều.
...
Thời gian nhanh chóng trôi chảy, theo thời gian trôi đi, mười người Diệp Tinh vẫn đang tiếp tục tiến về phía trước, tiến vào hạng sáu mươi, tiến vào hạng năm mười, tiến vào hạng bốn mươi!
Mà trong không gian cũng bắt đầu không ngừng xuất hiện những thiên tài có điểm sinh mệnh vượt quá một trăm triệu.
Người đứng đầu bảng xếp hạng vẫn là Côn Nhất, thậm chí tổng điểm sinh mệnh đã đạt tới một trăm triệu tám trăm ngàn.
Mà những thiên tài đạt được trên một trăm triệu có tổng cộng ba mươi người!
“Vào rồi, điểm sinh mệnh của Tần Phong hệ ngân hà cũng đạt tới hơn một trăm triệu rồi!”
“Mười người tới từ hệ ngân hà đã có tám người có thể tham gia cuộc khảo nghiệm thứ ba rồi!”
“Vẫn còn thời gian ba ngày nữa cuộc khảo nghiệm mới kết thúc, liệu hai người còn lại có thể thành công không?”
...
Ánh mắt mọi người đổ dồn sự chú ý vào sự thay đổi của thứ hạng.
Mà chỉ vài tiếng sau, tất cả mười người tới từ hệ ngân hà đã đạt được điểm sinh mệnh trên một trăm triệu!
Chỉ cần không chết, an tâm đợi trong không gian, chắc chắn sẽ thông qua cuộc khảo nghiệm thứ hai.
...
“Thiên phú của những người tới từ trái đất này....” Tử Thược nhìn thứ hạng trên bảng xếp hạng, lòng phức tạp.
Bà ta không ngờ được rằng Diệp Tinh của tinh cầu thất lạc đó lại có sức mạnh như vậy, không chỉ có Diệp Tinh, tinh cầu thất lạc đó còn có những thiên tài mạnh mẽ khác nữa!
...
Ba ngày... hai ngày... Một ngày....
Thời gian không ngừng trôi chảy, mà tên của mấy người Diệp Tinh vẫn còn đang tăng lên.
“Một ngày cuối cùng rồi.” Diệp Tinh lặng lẽ đi trên cánh đồng hoang, hắn nhìn lên tin tức của mình.
“5. Diệp Tinh (Hệ Ngân hà) điểm sinh mệnh: 1.311.911.000”
Lúc này tên của hắn đã xếp ở vị trí thứ năm.
“Hửm?” Bỗng nhiên, Diệp Tinh nhìn về một phía xa, nơi đó có một chàng trai mặc áo giáp đen, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng.
“Là anh ta?” Diệp Tinh nhìn chàng trai đó.
“Hửm? Có đối thủ xuất hiện rồi?” Côn Nhất phía xa nhìn Diệp Tinh.
Vèo!
Thân ảnh bạo động, nhanh chóng đánh tới.
“Là ngươi?” Côn Nhất nhìn thấy Diệp Tinh, khẽ nhíu mày nói.
Anh ta mơ hồ nhớ tới lần mà mình gặp Diệp Tinh ở hệ ngân hà đó, có điều lúc đó anh ta không mấy quan tâm tới mấy người Diệp Tinh, chỉ có một chút ấn tượng mà thôi.
“Không sao cả, cho dù là ai, cũng sẽ bị mình loại!” Côn Nhất thầm nói trong lòng.
Anh ta không nói gì, vung thanh trường thương trong tay, nhanh chóng đánh tới.
“Vừa hay kiểm chứng thực lực của mình một chút!” Diệp Tinh nhìn Côn Nhất đánh tới, hít một hơi thật sâu, trên mặt lộ ra vẻ cẩn thận.
Hắn biết thực lực của Côn Nhất!
Chiến đoa trong tay Diệp Tinh vung lên, sau đó một đóa sen màu trắng xuất hiện, bên trên còn có dao động mãnh liệt.
Chương 409 Hạt giống Hư Không hắc ám. 2
Trường thương và đóa sen trắng hoàn toàn va chạm vào nhau.
Oành!
Tiếng đinh tai nhức óc vang lên, dao động khí thế khủng bố không ngừng tỏa ra xung quanh.
“Răng rắc!”
Thậm chí trên đất còn xuất hiện cả vết nứt, không ngừng lan ra xung quanh, cả một vùng rộng lớn bị ánh sáng màu trắng bao phủ.
Sau đó, đóa sen trắng không chống lại nổi, lập tức vỡ nát, nhưng rõ ràng tốc độ của Côn Nhất đã chậm lại.
“Dao động của hạt giống hư không thuộc tính sinh mệnh?” Côn Nhất nhìn Diệp Tinh, mặt kinh hãi: “Vậy mà ngươi đã chạm tới được hạt giống Hư Không?”
Theo anh ta biết, lần tuyển chọn của Thiên Lan Giới này chỉ có anh ta và Kim Vũ chạm được tới, vậy mà bây giờ Diệp Tinh cũng vậy.
Một thiên tài đỉnh cấp như vậy mà lại không gia nhập vào thế lực của gia tộc bất tử?
“Không hổ là người sở hữu thiên phú sinh mệnh mạnh mẽ!” Diệp Tinh nhìn Côn Nhất, mặt tràn ngập vẻ thận trọng.
Trên thực tế, thiên phú sinh mệnh của hắn là sao chép từ Côn Nhất, chắc hẳn bây giờ thiên phú tương đương với Côn Nhất, có điều hắn phân tâm vào những Đạo Tắc khác, mà Côn Nhất lại chỉ chú trọng vào Đạo Tắc Sinh Mệnh.
Trong các loại thiên phú, thiên phú sinh mệnh của Diệp Tinh là mạnh mẽ nhất, vậy nên có thể nhận ra được thực lực của Côn Nhất mạnh tới mức nào!
“Anh có thể chạm tới thì tại sao tôi lại không thể?” Diệp Tinh bình tĩnh nói.
“Tốt lắm, có điều cho dù chạm tới được, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta!” Trong mắt Côn Nhất lộ ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ!
Anh ta gặp được rất ít đối thủ có thể tiếp được một chiêu tấn công của anh ta.
Uỳnh!
Dao động sinh mệnh mạnh mẽ bạo phát, bao phủ lên trường thương của anh ta, sau đó trực tiếp đâm tới phía Diệp Tinh.
“Điều này thì không chắc!”
Diệp Tinh nắm chặt chiến đao trong tay, lúc này trên chiến đao có hai luồng dao động.
Chỉ dựa vào một mình Đạo Tắc Sinh Mệnh, tất nhiên hắn không phải là đối thủ của Côn Nhất, nhưng ngoại việc chạm tới hạt giống Hư Không Sinh Mệnh, hắn còn chạm được tới được hạt giống Hư Không Không Gian.
Hai thân ảnh nhanh chóng va vào nhau.
“Rầm!” Bốp!”
Trong không khí không ngừng truyền tới tiếng va chạm, mặt đất nứt ra, dao động khủng bố không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
“Dao động va chạm mạnh mẽ quá.”
“Đây là..... Côn Nhất của gia tộc Kim Hồn? Côn Nhất đã chạm được tới hạt giống Hư Không, còn có một chàng trai khác, vậy mà có thể trở thành đối thủ ngang tay của Côn Nhất?”
“Sao có thể?”
...
Mấy người phía xa vừa hay đi tới, nhìn thấy cảnh tượng nơi này, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Thiên tài đỉnh cấp Thiên Lan Giới bọn họ đều biết, nhưng lại không biết chàng trai đang chiến đấu với Côn Nhất đó.
Vù!
Vận chuyển Linh Việt Bộ Pháp, thân ảnh của Diệp Tinh vụt qua, không ngừng ra chiêu tấn công.
“Rầm!”
Sau mỗi một lần va chạm, thân thể của hắn lại lùi về sau một chút, thực lực của Côn Nhất quá mạnh, thậm chí hắn còn kém một chút.
Có điều, mặt Diệp Tinh lúc này không có bất cứ sự kinh hãi nào, ngược lại còn thấp thoáng lộ ra sự hưng phấn.
“Tới tiếp!”
Trên chiến đao của hắn thấp thoáng hiện ra một luồng dao động màu đen.
Đây là Đạo Tắc Hắc Ám, một tháng này Diệp Tinh vẫn luôn muốn chạm tới hạt giống Hư Không thuộc tính Hắc Ám, nhưng vẫn luôn thiếu một chút.
Nhưng giờ đây điên cuồng chiến đấu với Côn Nhất, xu hướng cảm ứng càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Ong....
Chính vào lúc này, trong hư không bỗng nhiên truyền tới một dao động kì lạ, trước mặt Diệp Tinh, từng ánh sáng màu đen ngưng tụ lại, sau đó trong hư không thấp thoáng xuất hiện một hạt giống màu đen, đang nhè nhẹ tản ra dao động.
“Thành công rồi!” Cảm nhận được hạt giống Hư Không Hắc Ám, trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.
Uỳnh!
Sao khi cảm ứng được, dao động trên chiến đao của hắn nháy mắt mạnh lên rất nhiều, dưới sự va chạm của Côn Nhất, vậy mà Côn Nhất lại không địch lại được, lập tức lui về sau mấy bước.
“Cái gì?” Sắc mặt Côn Nhất khẽ biến.
Anh ta cảm nhận được thực lực của Diệp Tinh nháy mắt tăng lên rất nhiều.
“Chỉ dựa riêng vào việc lĩnh ngộ Đạo Tắc Sinh Mệnh thì không có khả năng vượt qua được mình, chàng trai này chắc chắn còn lĩnh ngộ được Đạo Tắc khác. Hắn ta đang che giấu thực lực?”
Ánh mắt Côn Nhất chuyển động, vậy mà sau đó không chiến đấu nữa, không chút do dự mà quy người rời đi.
Một ngày cuối cùng, anh ta cần phải tích lũy được nhiều điểm sinh mệnh hơn nữa, giờ đây thực lực không bằng Diệp Tinh, chiến đấu thêm cũng chỉ là vô nghĩa.
Nếu thực lực của Diệp Tinh đã mạnh mẽ tới mức có thể loại anh ra, vậy chắc chắn không phải là chuyện tốt.
“Vậy mà lại chạy?” Diệp Tinh nhìn bóng lưng Côn Nhất rời đi, dừng lại, không đuổi theo tấn công nữa.
Hắn lặng lẽ cảm nhận dao động của hạt giống Hư Không Hắc Ám, trong mắt ngập tràn sự vui mừng.
“Cuối cùng cũng lĩnh ngộ được!”
Đã qua một tháng, tại thời khắc cuối cùng, rốt cuộc hắn cũng chạm được tới hạt giống Hư Không Hắc Ám.
“Đoán rằng thực lực hiện giờ của mình đã tăng mạnh gấp đôi!” Diệp Tinh mừng thầm trong lòng.
Chương 410 Thứ hạng cuối cùng 1
Tuy chỉ mới chạm được tới hạt giống Hư Không Hắc Ám thôi, nhưng điều này có nghĩa là đã thay đổi một chút sức mạnh Hư Không, thực lực tự nhiên sẽ nhanh chóng tăng mạnh.
“Đi, tiếp tục tìm kiếm đối thủ, chỉ sử dụng Đạo Tắc Hắc ám!” Diệp Tinh nhìn về một phía, nhanh chóng đi tới đó.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, hai mươi tiếng.... mười lăm tiếng... mười tiếng...
Cách thời gian kết thục cuộc khảo nghiệm thứ hai ngày càng gần mà trong khoảng thời gian này, thứ hạng của mười người tới từ hệ ngân hà vẫn đang không ngừng tiến lên trước!
Phải biết, toàn Thiên Lan Giới cộng lại chỉ có mười mấy người chạm được tới hạt giống Hư Không, vậy mà mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm đều chạm tới được.
Những thiên tài chưa chạm tới được đó điểm sinh mệnh hiện giờ cũng đã tích lũy tới trăm triệu, cho dù điểm sinh mệnh cao, nhưng đối diện với mười người Diệp Tinh đã chạm tới hạt giống Hư Không cũng sẽ không có bất kì sức phản kháng nào, dễ dàng bị loại, mà thứ hạng của bọn họ vẫn đang tăng lên.
Theo sự xoay chuyển của chiến đấu, không gian chiến đấu cũng đang thu hẹp lại, khả năng mọi người gặp được nhau là rất cao/
“Lại tiến bộ rồi!”
“Trời ạ, vậy mà mấy người Diệp Tinh lại mạnh như vậy, sắp chiếm hết mấy thứ hạng phía trên rồi!”
”Lẽ nào hệ ngân hà tồn tại thế lực đặc biệt nào đó?”
...
Rất nhiều người Thiên Lan Giới đang kinh hãi nhìn bảng xếp hạng.
“3. Diệp Tinh (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.919.411.000”
“4. Lâm Tiểu Ngư (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.848.118.000”
...
“6. Hoàng Viêm (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.590.011.300”
“7. Vương Tam Đại (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.568.011.100”
...
“9. Lân Pha (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.516.181.000”
...
“15. Đàm Quân (Hệ ngân hà) điểm sinh mệnh: 2.411.481.000”
Tổng cộng mười người, Đàm Quân là người xếp thấp nhất, hạng 15!
Cuộc tuyển chọn thiên tài khắp Thiên Lan Giới, trong mười lăm cái tên đứng đầu chỉ có năm người tới từ thế lực của các gia tộc bất tử, mười người còn lại tới từ tinh hệ trung cấp mà người mạnh nhất chỉ có cường giả Hư Không cảnh, đây quả là kì tích.
...
“Oành!” “Uỳnh!”
Ở một khu vực, hai bóng người đang điên cuồng chiến đấu, người có thân thể vạm vỡ trong hai người đó là Hoàng Viêm, còn một người khác là Kim Vũ tới từ gia tộc Nguyên Lam.
Mặt đất nứt ra, từng luồng dao động khủng bố không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
“Rầm!”
Lại va chạm một lần nữa, Kim Vũ lùi về sau ba bước, mà Hoàng Viêm lùi về sau mười bước.
“Haha, không hổ là thiên tài đỉnh cấp của gia tộc Nguyên Lam.” Thân thể Hoàng Viêm khẽ cong đứng thẳng dậy, duy trì tư thế bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay, ông ta nhìn Kim Vũ, cười to nói.
“Ngươi là ai? Vậy mà đã chạm tới hạt giống Hư Không, ta chưa từng gặp ngươi?” Kim Vũ trầm giọng nói.
Anh ta là người trong gia tộc Nguyên Lam, tất nhiên hiểu rất rõ về thiên tài của tam đại gia tộc bất tử, nhưng vậy mà lại chưa từng thấy Hoàng Viêm.
Phải biết rằng, nhóm thiên tài Thiên Huyền Cảnh mạnh nhất Thiên Lan Giới đều thuộc tam đại gia tộc bất tử bọn họ.
“Chưa từng gặp tôi?” Hoàng Viêm cười khẽ, nói: “Loại người nhỏ bé như tôi sao có thể lọt vào mắt xanh của gia tộc Nguyên Lam các cậu được.”
Trong lời nói của ông còn mang theo chút hàm ý chế giễu, Kim Vũ của gia tộc Nguyên Lam này, ông nghe được từ trong miệng Diệp Tinh.
Ban đầu lúc Diệp Tinh mới tới vũ trụ, cầu xin sự giúp đỡ của gia tộc Nguyên Lam, nhưng lại bị tùy ý cho chút tài nguyên rồi đuổi đi, còn cấm không được bước chân vào phủ đệ Nguyên Lam nửa bước, người trái đất bọn họ không có tí hảo cảm nào với gia tộc Nguyên Lam.
“Được rồi, tôi phải tích lũy điểm sinh mệnh, có cơ hội chúng ta chiến tiếp.” Hoàng Viêm cười khẽ nói.
Vù!
Thân ảnh bạo động, trực tiếp rời khỏi nơi này.
Trong sân, chỉ còn một mình Kim Vũ đang đứng đó.
“Rốt cuộc là ai?” Kim Vũ không đuổi theo tấn công, anh ta khẽ nhíu mày, nhìn bóng lưng Hoàng Viêm rời đi.
“Nhìn bóng dáng, có vẻ giống với chàng trai tới từ tinh cầu thất lạc của hệ ngân hà trước đây.”
Kim Vũ mơ hồ nhớ lại Diệp Tinh trước đây mình từng gặp trong phủ đệ Nguyên Lam ở hệ ngân hà.
Có điều Diệp Tinh lúc đó bị Tử Thược áp bức đến một câu cũng không dám nói, giờ đây trên tinh cầu lại có thiên tài mạnh mẽ tới vậy?
...
Thời gian tiếp tục trôi chảy, năm tiếng.... ba tiếng....
Ong....
Diệp Tinh đang đi trên cánh đồng hoang, bỗng nhiên một luồng dao động lóe lên.
“Khảo nghiệm sắp kết thúc rồi?”
Diệp Tinh nhìn bảng xếp hạng một chút, lúc này tên hắn đang xếp thứ ba.
Hắn dừng lại, im lặng chờ đợi.
Thời gian một tháng nháy mắt đã tới.
Soạt!
Sau khi một luồng dao động lóe lên, sau đó bóng dáng Diệp Tinh biến mất không thấy.
Soạt! Soạt! Soạt!
Cùng lúc này, mọi người trong không gian đều bị đưa ra ngoài.
Mà tổng bảng xếp hạng cũng đã hoàn toàn được hình thành, trên bảng xếp hạng có tổng cộng hai trăm mười người.
“Khảo nghiệm kết thúc rồi.”
“Điểm sinh mệnh đạt trên trăm triệu có tổng cộng hai trăm mười người! Hai trăm mười người này sẽ tham gia cuộc khảo nghiệm thứ ba!”
Ánh mắt mọi người nhìn lên hai trăm mười cái tên trên bảng xếp hạng.
..