-
Chương 311-315
Chương 311 Không gian thuật!
"Không gian thuật?" Ngay sau đó Diệp Tinh biết cái tên này.
"Không gian thuật? Cái gì vậy?"
“Trong đầu tôi bỗng nhiên có thêm một ít hình ảnh kỳ quái, tên là không gian thuật. "
“Tôi cũng vậy."
......
Đám người Lân Pha, Vương Tam Đại nhịn không được nói.
"Xem ra không chỉ có mình có được." Trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
\- Tựa hồ có chút giống với sinh nguyên thuật!
Không gian thuật chia làm ba bộ phận, thiết cát,băng kết và đảo tháp, mỗi một bộ phận Diệp Tinh cảm giác đều rất huyền ảo, trong khoảng thời gian ngắn căn bản khó có thể lý giải đó là cái gì.
_*Thiết cát, băng kết, đảo tháp: Cắt sắt, đóng băng, sạt lở. Tui cũng không biết đây là bí thuật gì ^^!_
_*Thiết cát, băng kết, đảo tháp: Cắt sắt, đóng băng, sạt lở. Tui cũng không biết đây là bí thuật gì ^^!_
Brừ...
Hình ảnh trên không dao động một chút sau đó liền hoàn toàn biến mất.
"Rầm rầm!"
Cánh cửa hiện ra kia càng là bị vỡ nát.
Diệp Tinh tản ra một tia linh lực tiến vào trong đó, toàn bộ không gian đều là bảo vật bị nát sạch, có không tinh thạch, có đại lượng dược thảo cùng linh quả các loại, nhưng tất cả hóa thành vụn, hơn nữa linh lực đều đã biến mất.
"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư đi lên trước, nghi hoặc nói: "Nơi này đã xảy ra chuyện gì?"
"Không biết, nhưng mà hư ảnh thần long, còn có không gian thuật quá mức kỳ dị, nói không chừng đây chính là mục tiêu của vị cường giả lúc trước kia." Diệp Tinh nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói: "Về chuyện xảy ra ở đây ai cũng không được phép tiết lộ ra ngoài!"
\- Biết rồi Diệp Tinh!
\- Biết rồi, anh Diệp!
\- Chúng tôi cam đoan không tiết lộ.
......
Mọi người ở đây nhanh chóng nói.
Ngoại trừ Diệp Tinh ra, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm, Tần Phong, Dương Thu, Giang Lam Thành, Vương Tam Đại, Lân Pha, Thư Lạc Y, Đàm Quân cũng chiếm được không gian thuật, cộng lại tổng cộng mười người.
Sau đó đoàn người trở về Tây An, việc đầu tiên bọn họ làm là chôn cất Đàm Nguyên Nguyên.
Lửa thiêu đốt thân thể Đàm Nguyên Nguyên, chung quanh đều là người, bọn họ nghiêm trang đứng thẳng, trong mắt ba mẹ và em trai Đàm Nguyên Nguyên đều có nước mắt chảy xuống.
"Diệp Tinh đại ca."
Diệp Tinh yên lặng nhìn, hắn phảng phất nghe được tiểu cô nương lá gan bé cúi đầu nhỏ giọng gọi hắn.
Hắn nhớ tới lần đầu tiên mình nhìn thấy Đàm Nguyên Nguyên, khi đó Đàm Nguyên Nguyên chỉ khoảng mười lăm tuổi, mặc áo sơ mi kẻ sọc đỏ, ngồi xổm ở đó sợ hãi bán rau.
Cho đến bây giờ, thời gian đã trôi qua hai năm rưỡi, cô gái đó đã mất đi dấu vết tồn tại trên thế giới.
\- Ha! Diệp Tinh thở ra một hơi, trong lòng tràn ngập cảm giác áp lực.
......
Trong phòng, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng.
Hắn đang nghĩ về điều gì đó.
"Mình hiện tại đột phá vượt qua hoàng cảnh, thực lực trên trái đất rất mạnh, nhưng rõ ràng không có lực kháng cự nào đối mặt với người kia, thực lực của anh ta tuyệt đối vượt xa mình, nhìn đặc điểm ngoại hình của anh ta, khả năng rất lớn không phải là người trái đất."
Diệp Tinh yên lặng nói: "Nếu không phải người trái đất, vậy đó chính là ngoại lai! Nói cách khác, trong vũ trụ ngoại trừ trái đất ra, còn có tinh cầu có sự sống khác, hơn nữa thực lực của những sinh mệnh trên tinh cầu đó càng mạnh hơn trái đất rất nhiều!
Trong lòng hắn chợt dâng lên ý thức nguy cơ mãnh liệt.
Hắn đã chết một lần. Nếu không phải có kiếm Sinh mệnh, hắn cũng không có khả năng sống lại.
Mà hiện tại kiếm Sinh mệnh đã bị nghiền nát, hoàn toàn mất đi tác dụng.
Nếu như vị cường giả kia lại xuất hiện, đó tuyệt đối là tai nạn thật lớn.
Lúc trước Diệp Tinh có ký ức của kiếp trước, mãi cho đến năm thứ tám tận thế trái đất vẫn là tình huống nhân loại ngang bằng với dị thú, cho nên trong lòng hắn trên thực tế cũng không có cảm giác cấp bách gì, hắn chỉ cần tu luyện từng bước một, thực lực vượt xa dị thú là có thể bảo hộ người bên cạnh.
Nhưng sự xuất hiện của người đàn ông đã cho hắn một nguy cơ.
Diệp Tinh tự mình chết một lần, Đàm Nguyên Nguyên tử vong, Lý Dương và những người chết khác, hắn đương nhiên muốn báo thù. Nhưng mà, dùng thực lực kiến hôi này của hắn đi khiêu chiến với trời xanh?
Phỏng chừng người đàn ông kia đứng bất động không làm gì hắn cũng không thương tổn được anh ta mảy may.
Cường giả như vậy nếu có ác ý đối với trái đất, vậy trên trên trái đất có ai có thể ngăn cản?
Kiếp trước hắn hiển nhiên có rất nhiều thứ không tiếp xúc, mà kiếp này bởi vì con bướm là hắn, toàn bộ trái đất đã xảy ra thay đổi một vài chỗ, hắn cũng không biết sau này rốt cuộc biến hóa như thế nào.
"Mình hiện tại đạt tới cảnh giới trên hoàng cảnh, tuy rằng không biết cảnh giới cụ thể này là gì, nhưng hiển nhiên thân thể còn có thể hấp thu linh lực, có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ." Diệp Tinh trong lòng yên lặng nói.
"Mặt khác, chuyện quan trọng hiện tại cần phải làm đối với mình mà nói chính là cánh cửa chỗ cây cột khổng lồ màu đen kia."
Diệp Tinh hít sâu một hơi, cánh cửa kia khi hắn đột phá cảnh giới trên hoàng cảnh liền xuất hiện, hơn nữa còn sinh ra hấp dẫn đối với hắn, nhưng không biết nó thông tới chỗ nào.
"Trên cuốn sách cổ ghi lại một vài tin tức tương ứng, chẳng qua mấy cái đó mình lấy được đều là không trọn vẹn, nếu là có hoàn chỉnh một chút, nói không chừng mình có thể biết cánh cửa màu đen này rốt cuộc là cái gì để có thể đưa ra một số quyết định.” Diệp Tinh thầm nghĩ.
Chương 312
\- Cho nên, hiện tại mình cần sử dụng toàn bộ lực lượng trên trái đất!
Hiện tại, Diệp Tinh đối với việc trở nên mạnh mẽ có một loại dục vọng rất mãnh liệt, trái đất cũng không phải giống như kiếp trước vẻn vẹn chỉ có dị thú uy hiếp, bây giờ còn có uy hiếp đến từ các phương diện khác.
Uất ức, vô lực, đây là cảm thụ của Diệp Tinh khi đối mặt với người thần bí kia.
......
Một giờ sau, Tây An có tin tức truyền ra, sau đó nhanh chóng truyền khắp Hoa Hạ,rồi truyền khắp thế giới.
Diệp Tinh cảm thấy hứng thú đối với cuốn sách cổ đại, trong tay ai có cuốn sách cổ nào có thể liên hệ Diệp Tinh, căn cứ vào giá trị của cuốn sách trong tay có thể đạt được công pháp, dược thảo, linh quả tương ứng, vân vân.
Ngoài ra, một số văn bản tương tự với sách cổ cũng được công bố trên mạng.
Trước Diệp Tinh còn định chậm rãi điều tra, nhưng hiện tại hắn chờ không kịp.
Tin tức đến, thế giới rung chuyển!
Hiện tại thứ mọi người khát vọng nhất chính là công pháp tu luyện, tài nguyên tu luyện các loại, mà hết thảy này không thể nghi ngờ Diệp Tinh có được nhiều nhất.
......
Sau sự tình ở Thượng Hải, Diệp Tinh tiếp tục thăm dò trái đất, một vài sách cổ cũng bị hắn lấy được.
Hắn không ngừng nuốt linh quả, dược thảo, thực lực không ngừng tăng lên, thế nhưng vẫn không có cảm giác bình cảnh tồn tại.
Theo thực lực tăng lên, lực hấp dẫn của cây cột khổng lồ đối với hắn cũng càng lúc càng lớn, nhưng mà Diệp Tinh cũng không có ý định đi vào.
Sau khi Đàm Nguyên Nguyên chết đi, Lân Pha, Vương Tam Đại cùng đoàn người cũng giống như thay đổi một bộ dáng khác, điên cuồng tu luyện,đi ra ngoài mài giũa chính mình, gia tăng thực lực của mình.
Cái chết của Đàm Nguyên Nguyên cũng giống như một lời cảnh cáo, đặt ở trong lòng bọn họ, ngay cả Diệp Tinh cũng không phải là đối thủ, vậy còn có ai có thể là đối thủ của cường giả thần bí kia?
Làm cho Diệp Tinh may mắn chính là, ở vị cường giả thần bí kia đi, trái đất lại khôi phục bình tĩnh, không có gì đặc thù xuất hiện.
Một tháng... Hai tháng... Ba tháng...
Trong nháy mắt lại là nửa năm trôi qua, mà lúc này tận thế đã qua một năm!
......
Sâu trong bầu trời xa xôi, tám cây cột lớn màu đen bao phủ, chiếm cứ đại bộ phận khu vực hệ mặt trời, thậm chí đem mặt trời che khuất đi.
Trong bầu trời lạnh như băng, yên tĩnh, lúc này lại có một đồ vật kỳ dị đang phi hành.
Thứ này hiện ra hình đĩa tròn, đường kính ước chừng mười mét, toàn thân hiện ra màu xám trắng, mặt trên còn có một tia dao động.
Lúc này bên trong đĩa bay còn có một cô gái có diện mạo kỳ quái.
Cô gái này cao chỉ cao một mét năm, diện mạo giống người trái đất, nhưng làn da lại hiện ra màu xanh lá cây, mắt hiện ra màu tím, tóc giống như sợi, từng sợi xõa tung ở phía sau.
"La la la ...la la la la..." Lúc này cô gái đang vui vẻ ngâm nga cái gì đó.
"Tin tức Gia tộc ghi lại không sai, nơi này quả nhiên có một tinh cầu thất lạc, nhất định rất thú vị." Cô gái nhìn những cột khổng lồ màu đen này, trong mắt có vẻ vui mừng, chờ mong con đường thám hiểm của mình ở đây.
Roẹt!
Bỗng nhiên, bên trong cột màu đen xuất hiện một ánh sáng, vừa lúc đánh vào trong đĩa bay cô gái đã chờ đợi.
"Không hay rồi! Những cột thời không này làm sao lại công kích mình a?" Thấy vậy, trên mặt cô gái nhất thời lộ ra vẻ kinh hãi.
-Phanh! Chiếc đĩa mà cô ta lái bốc khói, sau đó nhanh chóng rơi xuống phía dưới.
......
"Cột ma thuật giáng xuống... tiếp tục... năm... bóng tối tan biến...ánh sáng..." Diệp Tinh nhìn cuốn sách cổ trong tay, miễn cưỡng nhận ra thông tin phía trên.
"Bóng tối tiêu tán? Kéo dài bao nhiêu năm, ánh sáng sẽ lại đến?" Diệp Tinh nhìn những thông tin này, trong lòng khẽ động.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tin tức ghi lại cây cột khổng lồ biến mất.
"Tinh Đế đại nhân, xin hỏi cuốn sách cổ này..." Ở trước mặt Diệp Tinh, có một người thanh niên mặc áo giáp cổ quái màu đen, trên mặt còn có một vết sẹo, thật cẩn thận hỏi.
"Sách cổ này có dụng dụng đối với tôi, anh muốn cái gì?" Diệp Tinh nhìn về phía thanh niên này nói.
Thanh niên lập tức lộ ra vẻ kích động trên mặt, nói: "Tinh Đế đại nhân, tôi muốn một ít bảo vật có linh lực."
Trong lòng anh ta kích động, những sách cổ này là anh ta phát hiện dưới giếng cổ ở quê nhà mình.
Diệp Tinh gật gật đầu, tay phải vung lên liền có ba quả màu vàng đi tới trước mặt thanh niên.
Để thanh niên rời đi, Diệp Tinh lại nhìn cuốn sách cổ trong tay.
-Cây cột khổng lồ thật sự sẽ biến mất sao? Diệp Tinh nhìn tin tức ghi lại trên cuốn sách này tự hỏi.
Hắn nhìn về phía xa.
Tám cây cột lớn màu đen sừng sững, bóng tối bao phủ chân trời, bóng tối kéo dài hơn một năm, đã không còn ai mong đợi mặt trời xuất hiện lần nữa, bọn họ đã quen với bóng tối, quen với thế giới tràn ngập nguy cơ, quen với thực lực là tiên này.
Reng!
Đang suy nghĩ, đột nhiên điện thoại di động của hắn vang lên.
"Hoàng Viêm." Nhìn về phía id người gọi, Diệp Tinh nhanh chóng kết nối.
\- Diệp Tinh! Thanh âm của Hoàng Viêm rõ ràng có chút cấp bách: "Vừa rồi vệ tinh giám sát được khu vực ngoài không gian có thứ gì đó bay vào trái đất, hơn nữa phương hướng chính là Tây An của cậu. .."
"Ngoài không gian?" Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến.
Hắn nhanh chóng đi ra ngoài, đồng thời gửi tin nhắn cho tất cả cường giả trong Tây An!
\- Diệp Tinh! Cách đó không xa, Lâm Tiểu Ngư nhìn thấy Diệp Tinh nhanh chóng chạy tới.
Chương 313 Cô gái ngoài hành tinh 2
"Đã xảy ra chuyện gì sao?" Thấy Sắc mặt Diệp Tinh khó coi, Lâm Tiểu Ngư vội vàng hỏi.
Diệp Tinh đem sự tình nhanh chóng nói một lần.
"Cái gì? Ngoài không gian?" Lâm Tiểu Ngư nghe Diệp Tinh nói, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
"Hiện tại không biết đó là cái gì, trong chốc lát chúng ta gặp thời mà làm, nếu có nguy hiểm nhanh chóng rời đi." Diệp Tinh trầm giọng nói.
\- Anh Diệp!
"Ông chủ!"
Chẳng bao lâu, những người khác nhanh chóng đến.
Hơn nửa năm, thực lực của đám người Giang Lam Thành, Lân Pha rõ ràng đã tăng lên rất lớn.
Diệp Tinh nhanh chóng đem sự tình nói một lần, nhất thời trên mặt mọi người tràn đầy vẻ cẩn thận.
Vèo!
Đợi qua vài phút, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một ánh sáng nhỏ, bắt đầu không ngừng hạ xuống mặt đất.
\- Xuất hiện rồi! Diệp Tinh đang nhìn.
Một cái đĩa bay màu xám trắng xuất hiện trước mặt mấy người.
"Đĩa bay?" Lân Pha mở to hai mắt nhìn cái đĩa này, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Chẳng lẽ bên trong là một người ngoài hành tinh?" Vương Tam Đại cũng nhịn không được nói.
Khuôn mặt Diệp Tinh nghiêm khắc nói: "Trước tiên không cần có bất kỳ động tác gì, nếu thật sự là sinh vật ngoài hành tinh, nghe tôi ra lệnh hành sự."
"Biết rồi." Mấy người Lâm Tiểu Ngư đều gật đầu.
-Phanh! Đĩa màu xám trắng rơi xuống, trực tiếp nện xuống mặt đất, phát ra tiếng vang kịch liệt. "Rầm rầm!"
Toàn bộ mặt đất nhất thời lõm xuống một mảng lớn, từng khe nứt lan tràn hướng bốn phía.
Mấy người Diệp Tinh không có động tĩnh, đứng ở xa xa nhìn cái đĩa này.
\- Ai ya!
Bỗng nhiên, trên đĩa bay có một đạo thanh âm vang lên, sau đó một chỗ mở ra, sau đó một người con gái thân cao chỉ có một mét năm, làn da xanh mực, mặc quần áo kỳ dị bò ra.
"A, khụ khụ! A, ôi!" Sau khi cô ta đi ra vẫn còn không ngừng ho khan.
\- Anh Diệp, thật sự là người ngoài hành tinh! Lân Pha nhìn cô gái và người trái đất trông hoàn toàn khác nhau, nuốt một ngụm nước bọt.
Người ngoài hành tinh đang chạy từ không gian đến đây.
"Xem ra tuổi cũng không lớn. " Diệp Tinh nhìn cô gái, trong mắt có vẻ cẩn thận.
Lúc này cô gái rõ ràng cũng nhìn thấy mấy người Diệp Tinh, nhất thời cô cắm thắt lưng, ánh mắt nghiêng người nhìn bọn họ, nói: "QZQ&#AA..."Một số lời cực kỳ kỳ lạ được nói từ cô gái."Xin chào." Diệp Tinh tiến lên một bước, muốn nói cái gì đó.- Hừ! Thế nhưng cô gái này nhất thời quát lớn một tiếng, tay phải vung lên, trong hư không có một thanh trường kiếm ngưng tụ, nhanh chóng đâm tới hướng Diệp Tinh.- Vừa mới qua hoàng cảnh không bao lâu! Cảm thụ được uy lực của trường kiếm này, ánh mắt Diệp Tinh nhất thời lạnh xuống.– Tiểu Ngư, Thôn Phệ Đỉnh!Thân ảnh hắn bạo động, trên nắm tay bao bọc khí lưu màu đen cùng hỏa diễm, sau đó một quyền đánh ra, trực tiếp đem trường kiếm này đánh nát."%ADE&GT AD..." Lại là một trận thanh âm cổ quái truyền đến, cô gái nhìn Diệp Tinh một quyền phá vỡ trường kiếm của cô, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.Nhưng mà phản ứng của cô gái cũng rất nhanh, bàn tay nhỏ bé huy động, lại là một đạo trường kiếm khác hình thành, nhanh chóng đánh về phía Diệp Tinh."Rầm rầm!"Khí thế dao động trên người Diệp Tinh hoàn toàn bộc phát, ánh sáng màu đen cùng hỏa diễm chớp động, tản ra khí thế dao động ngập trời, chung quanh hư không truyền đến từng đợt tiếng nổ, phảng phất không khí đều bị đánh tung.Nắm đấm của hắn chưa từng tiến về phía trước, nhưng sau khi tiếp cận cô gái, thanh trường kiếm kia bị cường thế đánh nát, nắm tay Diệp Tinh rơi vào trên người cô gái kia.Xoẹt...Bỗng nhiên, trên áo giáp trên người cô gái tản ra một cỗ dao động, nắm đấm của Diệp Tinh không có rơi xuống."Cái gì?" Sắc mặt Diệp Tinh hơi kinh hãi.Hắn cảm thấy một tấm màng vô hình ngăn cản hắn ra tay.Cô gái nhìn Diệp Tinh giận dữ, nói: "A! D%#F!”Lúc này Thôn Phệ Đỉnh trong tay Lâm Tiểu Ngư đã xuất ra, hơn nữa lơ lửng lên không trung.Linh lực của cô, còn có linh lực của đám người Giang Lam Thành, Vương Tam Đại, Lân Pha cũng đều tiến vào bên trong.!!!...Nhất thời, Thôn Phệ Đỉnh truyền tới một trận dao động.Diệp Tinh không lãng phí bất kỳ thời gian nào, tay phải nắm chặt, sau đó đem linh lực điên cuồng đưa vào trong Thôn Phể Đỉnh.Ầm ầm!Có linh lực của hắn đưa vào, toàn bộ Thôn Phệ Đỉnh xảy ra biến hóa, phía trên thậm chí xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen, cứ như vậy bao phủ trên người cô gái kỳ quái.Trên mặt cô gái nhất thời lộ ra vẻ kỳ dị: "G%FD&!"Roẹt...Áo giáp trên người cô ta tản ra ánh sáng mãnh liệt, không ngờ lại ngăn cản được lực hút này!"Cái gì?" Diệp Tinh nhìn bộ áo giáp kỳ dị kia, trong lòng trầm xuống.Lá bài tẩy lớn nhất để bắt được cô gái thần bí này của hắn chính là Thôn Phệ Đỉnh, hắn đạt được Thôn Phệ Đỉnh cũng đã hơn một năm, cũng thường xuyên nghiên cứu về nó.Toàn bộ đỉnh không biết là dùng cái gì chế tạo, không cách nào hủy diệt, phương pháp liên hợp ghi lại phía trên cũng rất mạnh, càng nhiều người, uy lực liên hợp thi triển cũng càng lớn, đương nhiên, cái này cùng thực lực có quan hệ rất lớn.Nếu có bảy người cường giả vương cảnh thi triển, đều có thể vượt cấp vây khốn cường giả hoàng cảnh, có thể tưởng tượng được uy lực của nó mạnh cỡ nào.
Chương 314 Bắt được một cô gái ngoài hành tinh
Hiện tại Diệp Tinh thi triển, đám người Lâm Tiểu Ngư phụ trợ, lực thôn phệ cũng đạt tới một trình độ cực mạnh.
"Anh Diệp, chúng tôi không ngăn cản được." Lân Pha nhịn không được hô to, gân xanh trên đầu anh ta nổi lên, hiển nhiên linh lực thi triển đã đạt tới cực hạn.
Những người khác cũng vậy.
Ánh mắt Diệp Tinh hơi trầm xuống, nhìn cô gái kia.
Lúc này cô gái tuy rằng bị Thôn Phệ Đỉnh hạn chế một ít, thế nhưng hiển nhiên phát hiện mấy người Diệp Tinh không làm gì được mình, không khỏi lại liếc mắt, khinh thường nhìn những người Diệp Tinh này.
\- Nếu Thôn Phệ Đỉnh không được, vậy chỉ có thể dùng phương pháp kia!
Chỉ một giây, trong lòng hắn liền có chủ ý.
Trong lòng vừa động, một viên hổ phách màu vàng xuất hiện trước mặt cô gái, sau đó một đoạn mảnh vỡ của thanh kiếm màu trắng trực tiếp cắt một cái.
Ầm ầm!
Nhất thời, một cỗ sát khí ngập trời bộc phát ra.
Dưới cỗ sát khí này, ngay cả Diệp Tinh cũng cảm thấy khó chịu, Lâm Tiểu Ngư thực lực hoàng cảnh mà thân thể cũng đều run rẩy một chút, đám người Vương Tam Đại càng là chịu không nổi, thân thể hoàn toàn ngã trên mặt đất.
Bọn họ như thế, mà lúc này cô gái kia gặp phải sát khí của hổ phách màu vàng gần nhất, sắc mặt lại lập tức ngây dại, phảng phất như không ngờ lại có sát khí cường đại như vậy đánh tới, áo giáp màu trắng trên người đều ảm đạm xuống.
-Cơ hội tốt!
Ầm ầm!
Diệp Tinh nhanh chóng tiến lên, chân phải đá ra, hoàn toàn đá vào người cô gái.
Vòng xoáy màu đen của Thôn Phệ Đỉnh lưu chuyển, sau đó hoàn toàn đem cô gái nuốt vào trong!
Sau đó thôn phệ đỉnh khôi phục bình thường, xoay tròn, đi tới trong tay Diệp Tinh.
Tất cả mọi thứ xảy ra trong một giây ngắn ngủi, cô gái đã không kịp phản ứng lại.
\- Ha! Đám người Lân Pha, Vương Tam Đại, Thư Lạc Y ngồi trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm.
Bọn họ biết sát khí của hổ phách của Diệp Tinh đánh tới, lúc trước sau khi người đàn ông thần bí kia xuất hiện, Diệp Tinh liền cùng mọi người vì ứng phó nguy cơ có thể xuất hiện sau này mà lập ra rất nhiều kế hoạch.
Thôn Phệ Đỉnh là một cái át chủ bài, hổ phách màu vàng cũng là một cái át chủ bài.
Tất cả họ đều có sự chuẩn bị, vì vậy họ không cảm thấy khiếp sợ.
\- Diệp Tinh!
Sắc mặt Lâm Tiểu Ngư tái nhợt, nhưng mà rõ ràng tốt hơn những người khác rất nhiều, cô đi tới trước mặt Diệp Tinh hỏi: "Thế nào rồi?"
\- Bắt được rồi! Diệp Tinh thở phào nhẹ nhõm, cười cười nói.
Lúc này trong Thôn Phệ Đỉnh, một cô gái thu nhỏ lại rất nhiều lần đang ở trong đó oa oa kêu loạn, trong miệng không biết là nói ngôn ngữ cổ quái gì.
Thôn Phệ Đỉnh nhìn qua nhỏ, nhưng không gian bên trong rất lớn, giống như là không gian giới tử trên kiếm Sinh mệnh trước kia.
Nhìn cô gái, đây là một "người ngoài hành tinh" mà Diệp Tinh bắt được, có giá trị vô hạn!
Diệp Tinh cũng không lo lắng cô gái này có thể từ trong Thôn Phệ Đỉnh đi ra, coi như là kiếm Sinh mệnh thần bí cũng không tạo thành được một tia thương tổn gì đối với Thôn Phệ Đỉnh này, thực lực chân chính của cô gái so với hắn đều không bằng, muốn phá hư cơ bản là không có khả năng.
"Chúng ta hãy xem cái đĩa này là gì đi?"
Diệp Tinh cầm Thôn Phệ Đỉnh, cùng Lâm Tiểu Ngư tiếp cận cái đĩa cổ quái kia.
Đĩa này được theo dõi từ không gian bên ngoài.
"Wow! Ông chủ, rất có thể là phi thuyền ngoài hành tinh a!" Mấy người Lân Pha cũng miễn cưỡng đứng lên, đi tới trước mặt cái đĩa tròn, vẻ mặt cảm thấy hứng thú.
Cầm mảnh vụn kiếm Sinh mệnh, Diệp Tinh trực tiếp xẹt qua.
Mặc dù kiếm Sinh mệnh đã mất đi tác dụng, nhưng chất liệu vẫn còn, hơn nữa vô cùng sắc bén.
Thế nhưng, kiếm Sinh mệnh sắc bén lại không tạo thành được thương tổn gì đối với cái đĩa này.
\- Nhìn xem bên trong có nguy hiểm hay không! Diệp Tinh khống chế linh khởi thuật mở ra linh trí tiến vào phi thuyền, sau đó lại an toàn đi ra.
Xác định không có nguy hiểm, sau đó bọn họ đều dọc theo lối vào đĩa bay đi vào.
Bọn họ tiến vào trong một không gian kỳ quái, không gian này có một chỗ ngồi, trên mặt đất có rất nhiều đồ vật đóng gói kỳ quái, sau đó trước mắt chính là một màn hình lớn giống như TV LCD, ngoài ra không có gì khác.
"Anh Diệp, những thứ này hình như là... Đồ ăn vặt?" Vương Tam Đại xé mở một cái bao bì, sau đó để cho một con chó ăn một chút, con chó này ăn rất nhiều.
"Đồ ăn vặt?" Diệp Tinh lộ ra vẻ cổ quái trên mặt, hắn lấy ra thứ bên trong bao bì giống như là kẹo dẻo.
Trên thức ăn này cũng không có linh lực gì.
Quan sát con chó nhỏ này một đoạn thời gian tiếp theo xem nó có biến hóa gì hay không! Diệp Tinh phân phó nói.
Tất nhiên họ sẽ không ăn những thứ này. Những thứ không biết lai lịch này nói không chừng có độc tố gì.
"Brừ..."
Đang kiểm tra bên trong, bỗng nhiên điện thoại Diệp Tinh vang lên.
\- Hoàng Viêm! Diệp Tinh nhìn xuống màn hình điện thoại, nhanh chóng nhận điện thoại.
"Cái đĩa bay đó chúng tôi đã chặn lại, bên trong có một cô gái cũng bị bắt... Được, tôi ở chỗ này chờ ông..." Diệp Tinh nói vài câu liền cúp điện thoại.
Chương 315 Đứa trẻ bạo lực!
Hắn nhìn về phía mấy người bên cạnh, nói: "Hoàng Viêm lập tức sẽ tới, hơn nữa sẽ mang nhân viên tinh anh tương ứng đến nghiên cứu, chúng ta đợi một hồi đi."
Toàn bộ đĩa bay bọn họ thấy cũng không có chỗ gì đặc thù, bọn họ cũng tra không được cái gì, còn không bằng để cho đám người Hoàng Viêm tra một chút.
Đi ra khỏi đĩa bay hình tròn, Diệp Tinh nhìn Thôn Phệ Đỉnh, một tia linh lực dung nhập vào trong đó, hắn nhìn thấy tiểu cô nương đang ở trong Thôn Phệ Đỉnh tức giận, trực tiếp hỏi: "Cô đến từ đâu?"
Nghe được thanh âm, cô gái nhất thời ngẩng đầu, tức giận nói: "D&$DReq 1"
Diệp Tinh: "..."
Rõ ràng, cả hai đều gặp khó khăn trong giao tiếp.
Rất nhanh, Hoàng Viêm đến, ngoại trừ Hoàng Viêm ra, còn có rất nhiều nhân viên nghiên cứu khoa học ăn mặc cầu kỳ, trong đó có vài ông lão, thậm chí mang đến từng đạo dụng cụ rất đặc thù.
\- Diệp Tinh!
Hoàng Viêm nhìn thấy Diệp Tinh nhanh chóng đi tới, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía cái đĩa khổng lồ kia, mừng rỡ nói: "Đó chính là thứ ngoài không gian?"
"Ừm." Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Nhưng mà cụ thể là cái gì tôi cũng không biết."
"Đây đều là những nhà nghiên cứu chuyên nghiệp, bọn họ sẽ làm một cái kiểm tra đối với đĩa bay ngoại lai này!" Hoàng Viêm cười nói.
Phân phó hạ lệnh, mọi người nhanh chóng dán một vài dụng cụ lên đĩa bắt đầu kiểm tra.
Hoàng Viêm đứng ở trước mặt Diệp Tinh, nhìn Thôn Phệ Đỉnh, nói: "Cô gái ngoài hành tinh kia ở bên trong?"
"Đúng, cô gái đó thực lực rất mạnh, sức chiến đấu chân chính yếu hơn tôi một chút, nhưng áo giáp trên người có lực phòng ngự rất mạnh, tôi không đả thương được cô ta, phải dựa vào một ít thủ đoạn đặc thù mới bắt cô ta vào đây." Diệp Tinh trầm giọng nói.
Hoàng Viêm tản ra một tia linh lực tiến vào trong Thôn Phệ đỉnh.
“A¥%6Fr!”
Nhất thời, một trận thanh âm cổ quái truyền đến.
"Đây là nói cái gì vậy?" Hoàng Viêm sửng sốt.
Tuy rằng không biết là nói cái gì, nhưng nghe ngữ khí này liền biết đây không phải là lời tốt đẹp gì.
"Không biết." Diệp Tinh bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Cô gái này khẳng định biết rất nhiều thứ, nhưng lời nói không thông, không có cách nào trao đổi."
Sinh mệnh đến từ ngoài hành tinh, cô gái này nói không chừng biết cây cột khổng lồ màu đen rốt cuộc là tồn tại vì cái gì.
Hoàng Viêm suy nghĩ một chút, nói: “ Cậu chờ tôi một chút!"
Ông ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, chỉ là không đến mười mấy giây lại trở về, lúc này còn mang theo một vị lão giả đeo kính dày, đầu tóc xám trắng.
\- Hoàng Viêm, tôi rất bận rộn, không có chuyện gì không cần tìm tôi!
Lão giả bất mãn nhìn Hoàng Viêm nói, một chút cũng không sợ ông ta.
Hoàng Viêm cười cười, nói: "Diệp Tinh, đây là Triệu lão, nhà ngôn ngữ học cao cấp nhất Trung Quốc chúng ta, có một bộ lý thuyết hoàn chỉnh đối với ngôn ngữ vừa mới bắt đầu học đến nắm chắc, hơn nữa còn tận tâm nghiên cứu văn minh ngoài hành tinh, một mực tưởng tượng giữa con người địa cầu chúng ta và người ngoài hành tinh khi tiếp xúc thì nên trao đổi học tập văn minh như thế nào."
"Ồ?" Diệp Tinh nhìn Triệu lão, ánh mắt sáng ngời.
Sau đó Hoàng Viêm đem chuyện nơi này nói với Triệu lão một tiếng, Triệu lão nghe được, trên mặt nhất thời lộ ra hứng thú.
"Sinh mệnh ngoài hành tinh, nên sớm nói với tôi một chút a, còn giấu diếm với tôi?" Ông ta bất mãn nhìn Hoàng Viêm một cái, nhanh chóng rời đi.
Một phút sau, Triệu lão trở lại, trong tay có thêm một chiếc máy tính.
"Diệp Tinh, trong máy tính này có nghiên cứu hoàn chỉnh của tôi về chữ Hán, bắt đầu từ phiên âm, từ đơn giản đến phức tạp, cho dù người không biết chữ nhìn cũng có thể học được trong thời gian ngắn." Triệu lão tha thiết nhìn Diệp Tinh nói: "Cậu có thể đem máy tính này đặt ở trước mặt người ngoài hành tinh hay không?"
Bên trong Thôn Phệ Đỉnh chính là một sinh mệnh ngoài hành tinh, nếu thật sự có thể trao đổi thì ông ta có thể nghiên cứu văn minh ngoài hành tinh, nghĩ một chút ông ta liền nhịn không được kích động.
\- Tôi thử một chút! Diệp Tinh gật gật đầu nói.
Trong lòng hắn cũng hiểu được ý tứ của Triệu lão, nếu để cho cô gái này học được ngôn ngữ trên trái đất, như vậy không phải là có thể trao đổi giao tiếp với nhau hay sao?
Khống chế Thôn Phệ Đỉnh, nhất thời một đạo vòng xoáy màu đen hình thành, sau đó Diệp Tinh trực tiếp đem máy tính này bỏ vào trong đó.
-Phanh!
Thế nhưng, vừa mới đặt vào trong đó, liền truyền đến một tiếng nổ, sau đó cô gái tức giận nhìn bọn họ: "%AJ%...".
Dưới chân cô, máy tính bị nổ tung.
Diệp Tinh: "..."
Hoàng Viêm: "..."
Triệu lão: "..."
Triệu lão không thèm để ý phất phất tay, nói: "Không có việc gì, đổi một cái máy tính khác là được rồi."
Ông ta đã đi đến chỗ làm của mình một lần nữa, và sau đó nhận được một máy tính thứ hai.
Lúc này đây Diệp Tinh cẩn thận đem máy tính đặt vào Thôn Phệ Đỉnh, chỉ là vừa mới đặt vào máy tính này liền bắt đầu phát một vài thứ.
Cô gái giận dữ, lại muốn làm nổ tung máy tính, nhưng máy tính chậm chạp không hạ xuống, cô cũng không có cách nào.
Dần dần, trong mắt cô lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau đó ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào video ngữ âm hiển thị trên máy tính.
Thấy thế, Diệp Tinh cẩn thận đặt máy tính xuống, cô gái không đánh vỡ máy tính nữa, trong lòng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Triệu lão, học được thứ trên đại khái mất bao lâu?" Thấy cô gái tò mò xem máy tính, Diệp Tinh hỏi.
"Không gian thuật?" Ngay sau đó Diệp Tinh biết cái tên này.
"Không gian thuật? Cái gì vậy?"
“Trong đầu tôi bỗng nhiên có thêm một ít hình ảnh kỳ quái, tên là không gian thuật. "
“Tôi cũng vậy."
......
Đám người Lân Pha, Vương Tam Đại nhịn không được nói.
"Xem ra không chỉ có mình có được." Trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
\- Tựa hồ có chút giống với sinh nguyên thuật!
Không gian thuật chia làm ba bộ phận, thiết cát,băng kết và đảo tháp, mỗi một bộ phận Diệp Tinh cảm giác đều rất huyền ảo, trong khoảng thời gian ngắn căn bản khó có thể lý giải đó là cái gì.
_*Thiết cát, băng kết, đảo tháp: Cắt sắt, đóng băng, sạt lở. Tui cũng không biết đây là bí thuật gì ^^!_
_*Thiết cát, băng kết, đảo tháp: Cắt sắt, đóng băng, sạt lở. Tui cũng không biết đây là bí thuật gì ^^!_
Brừ...
Hình ảnh trên không dao động một chút sau đó liền hoàn toàn biến mất.
"Rầm rầm!"
Cánh cửa hiện ra kia càng là bị vỡ nát.
Diệp Tinh tản ra một tia linh lực tiến vào trong đó, toàn bộ không gian đều là bảo vật bị nát sạch, có không tinh thạch, có đại lượng dược thảo cùng linh quả các loại, nhưng tất cả hóa thành vụn, hơn nữa linh lực đều đã biến mất.
"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư đi lên trước, nghi hoặc nói: "Nơi này đã xảy ra chuyện gì?"
"Không biết, nhưng mà hư ảnh thần long, còn có không gian thuật quá mức kỳ dị, nói không chừng đây chính là mục tiêu của vị cường giả lúc trước kia." Diệp Tinh nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói: "Về chuyện xảy ra ở đây ai cũng không được phép tiết lộ ra ngoài!"
\- Biết rồi Diệp Tinh!
\- Biết rồi, anh Diệp!
\- Chúng tôi cam đoan không tiết lộ.
......
Mọi người ở đây nhanh chóng nói.
Ngoại trừ Diệp Tinh ra, Lâm Tiểu Ngư, Hoàng Viêm, Tần Phong, Dương Thu, Giang Lam Thành, Vương Tam Đại, Lân Pha, Thư Lạc Y, Đàm Quân cũng chiếm được không gian thuật, cộng lại tổng cộng mười người.
Sau đó đoàn người trở về Tây An, việc đầu tiên bọn họ làm là chôn cất Đàm Nguyên Nguyên.
Lửa thiêu đốt thân thể Đàm Nguyên Nguyên, chung quanh đều là người, bọn họ nghiêm trang đứng thẳng, trong mắt ba mẹ và em trai Đàm Nguyên Nguyên đều có nước mắt chảy xuống.
"Diệp Tinh đại ca."
Diệp Tinh yên lặng nhìn, hắn phảng phất nghe được tiểu cô nương lá gan bé cúi đầu nhỏ giọng gọi hắn.
Hắn nhớ tới lần đầu tiên mình nhìn thấy Đàm Nguyên Nguyên, khi đó Đàm Nguyên Nguyên chỉ khoảng mười lăm tuổi, mặc áo sơ mi kẻ sọc đỏ, ngồi xổm ở đó sợ hãi bán rau.
Cho đến bây giờ, thời gian đã trôi qua hai năm rưỡi, cô gái đó đã mất đi dấu vết tồn tại trên thế giới.
\- Ha! Diệp Tinh thở ra một hơi, trong lòng tràn ngập cảm giác áp lực.
......
Trong phòng, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng.
Hắn đang nghĩ về điều gì đó.
"Mình hiện tại đột phá vượt qua hoàng cảnh, thực lực trên trái đất rất mạnh, nhưng rõ ràng không có lực kháng cự nào đối mặt với người kia, thực lực của anh ta tuyệt đối vượt xa mình, nhìn đặc điểm ngoại hình của anh ta, khả năng rất lớn không phải là người trái đất."
Diệp Tinh yên lặng nói: "Nếu không phải người trái đất, vậy đó chính là ngoại lai! Nói cách khác, trong vũ trụ ngoại trừ trái đất ra, còn có tinh cầu có sự sống khác, hơn nữa thực lực của những sinh mệnh trên tinh cầu đó càng mạnh hơn trái đất rất nhiều!
Trong lòng hắn chợt dâng lên ý thức nguy cơ mãnh liệt.
Hắn đã chết một lần. Nếu không phải có kiếm Sinh mệnh, hắn cũng không có khả năng sống lại.
Mà hiện tại kiếm Sinh mệnh đã bị nghiền nát, hoàn toàn mất đi tác dụng.
Nếu như vị cường giả kia lại xuất hiện, đó tuyệt đối là tai nạn thật lớn.
Lúc trước Diệp Tinh có ký ức của kiếp trước, mãi cho đến năm thứ tám tận thế trái đất vẫn là tình huống nhân loại ngang bằng với dị thú, cho nên trong lòng hắn trên thực tế cũng không có cảm giác cấp bách gì, hắn chỉ cần tu luyện từng bước một, thực lực vượt xa dị thú là có thể bảo hộ người bên cạnh.
Nhưng sự xuất hiện của người đàn ông đã cho hắn một nguy cơ.
Diệp Tinh tự mình chết một lần, Đàm Nguyên Nguyên tử vong, Lý Dương và những người chết khác, hắn đương nhiên muốn báo thù. Nhưng mà, dùng thực lực kiến hôi này của hắn đi khiêu chiến với trời xanh?
Phỏng chừng người đàn ông kia đứng bất động không làm gì hắn cũng không thương tổn được anh ta mảy may.
Cường giả như vậy nếu có ác ý đối với trái đất, vậy trên trên trái đất có ai có thể ngăn cản?
Kiếp trước hắn hiển nhiên có rất nhiều thứ không tiếp xúc, mà kiếp này bởi vì con bướm là hắn, toàn bộ trái đất đã xảy ra thay đổi một vài chỗ, hắn cũng không biết sau này rốt cuộc biến hóa như thế nào.
"Mình hiện tại đạt tới cảnh giới trên hoàng cảnh, tuy rằng không biết cảnh giới cụ thể này là gì, nhưng hiển nhiên thân thể còn có thể hấp thu linh lực, có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ." Diệp Tinh trong lòng yên lặng nói.
"Mặt khác, chuyện quan trọng hiện tại cần phải làm đối với mình mà nói chính là cánh cửa chỗ cây cột khổng lồ màu đen kia."
Diệp Tinh hít sâu một hơi, cánh cửa kia khi hắn đột phá cảnh giới trên hoàng cảnh liền xuất hiện, hơn nữa còn sinh ra hấp dẫn đối với hắn, nhưng không biết nó thông tới chỗ nào.
"Trên cuốn sách cổ ghi lại một vài tin tức tương ứng, chẳng qua mấy cái đó mình lấy được đều là không trọn vẹn, nếu là có hoàn chỉnh một chút, nói không chừng mình có thể biết cánh cửa màu đen này rốt cuộc là cái gì để có thể đưa ra một số quyết định.” Diệp Tinh thầm nghĩ.
Chương 312
\- Cho nên, hiện tại mình cần sử dụng toàn bộ lực lượng trên trái đất!
Hiện tại, Diệp Tinh đối với việc trở nên mạnh mẽ có một loại dục vọng rất mãnh liệt, trái đất cũng không phải giống như kiếp trước vẻn vẹn chỉ có dị thú uy hiếp, bây giờ còn có uy hiếp đến từ các phương diện khác.
Uất ức, vô lực, đây là cảm thụ của Diệp Tinh khi đối mặt với người thần bí kia.
......
Một giờ sau, Tây An có tin tức truyền ra, sau đó nhanh chóng truyền khắp Hoa Hạ,rồi truyền khắp thế giới.
Diệp Tinh cảm thấy hứng thú đối với cuốn sách cổ đại, trong tay ai có cuốn sách cổ nào có thể liên hệ Diệp Tinh, căn cứ vào giá trị của cuốn sách trong tay có thể đạt được công pháp, dược thảo, linh quả tương ứng, vân vân.
Ngoài ra, một số văn bản tương tự với sách cổ cũng được công bố trên mạng.
Trước Diệp Tinh còn định chậm rãi điều tra, nhưng hiện tại hắn chờ không kịp.
Tin tức đến, thế giới rung chuyển!
Hiện tại thứ mọi người khát vọng nhất chính là công pháp tu luyện, tài nguyên tu luyện các loại, mà hết thảy này không thể nghi ngờ Diệp Tinh có được nhiều nhất.
......
Sau sự tình ở Thượng Hải, Diệp Tinh tiếp tục thăm dò trái đất, một vài sách cổ cũng bị hắn lấy được.
Hắn không ngừng nuốt linh quả, dược thảo, thực lực không ngừng tăng lên, thế nhưng vẫn không có cảm giác bình cảnh tồn tại.
Theo thực lực tăng lên, lực hấp dẫn của cây cột khổng lồ đối với hắn cũng càng lúc càng lớn, nhưng mà Diệp Tinh cũng không có ý định đi vào.
Sau khi Đàm Nguyên Nguyên chết đi, Lân Pha, Vương Tam Đại cùng đoàn người cũng giống như thay đổi một bộ dáng khác, điên cuồng tu luyện,đi ra ngoài mài giũa chính mình, gia tăng thực lực của mình.
Cái chết của Đàm Nguyên Nguyên cũng giống như một lời cảnh cáo, đặt ở trong lòng bọn họ, ngay cả Diệp Tinh cũng không phải là đối thủ, vậy còn có ai có thể là đối thủ của cường giả thần bí kia?
Làm cho Diệp Tinh may mắn chính là, ở vị cường giả thần bí kia đi, trái đất lại khôi phục bình tĩnh, không có gì đặc thù xuất hiện.
Một tháng... Hai tháng... Ba tháng...
Trong nháy mắt lại là nửa năm trôi qua, mà lúc này tận thế đã qua một năm!
......
Sâu trong bầu trời xa xôi, tám cây cột lớn màu đen bao phủ, chiếm cứ đại bộ phận khu vực hệ mặt trời, thậm chí đem mặt trời che khuất đi.
Trong bầu trời lạnh như băng, yên tĩnh, lúc này lại có một đồ vật kỳ dị đang phi hành.
Thứ này hiện ra hình đĩa tròn, đường kính ước chừng mười mét, toàn thân hiện ra màu xám trắng, mặt trên còn có một tia dao động.
Lúc này bên trong đĩa bay còn có một cô gái có diện mạo kỳ quái.
Cô gái này cao chỉ cao một mét năm, diện mạo giống người trái đất, nhưng làn da lại hiện ra màu xanh lá cây, mắt hiện ra màu tím, tóc giống như sợi, từng sợi xõa tung ở phía sau.
"La la la ...la la la la..." Lúc này cô gái đang vui vẻ ngâm nga cái gì đó.
"Tin tức Gia tộc ghi lại không sai, nơi này quả nhiên có một tinh cầu thất lạc, nhất định rất thú vị." Cô gái nhìn những cột khổng lồ màu đen này, trong mắt có vẻ vui mừng, chờ mong con đường thám hiểm của mình ở đây.
Roẹt!
Bỗng nhiên, bên trong cột màu đen xuất hiện một ánh sáng, vừa lúc đánh vào trong đĩa bay cô gái đã chờ đợi.
"Không hay rồi! Những cột thời không này làm sao lại công kích mình a?" Thấy vậy, trên mặt cô gái nhất thời lộ ra vẻ kinh hãi.
-Phanh! Chiếc đĩa mà cô ta lái bốc khói, sau đó nhanh chóng rơi xuống phía dưới.
......
"Cột ma thuật giáng xuống... tiếp tục... năm... bóng tối tan biến...ánh sáng..." Diệp Tinh nhìn cuốn sách cổ trong tay, miễn cưỡng nhận ra thông tin phía trên.
"Bóng tối tiêu tán? Kéo dài bao nhiêu năm, ánh sáng sẽ lại đến?" Diệp Tinh nhìn những thông tin này, trong lòng khẽ động.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tin tức ghi lại cây cột khổng lồ biến mất.
"Tinh Đế đại nhân, xin hỏi cuốn sách cổ này..." Ở trước mặt Diệp Tinh, có một người thanh niên mặc áo giáp cổ quái màu đen, trên mặt còn có một vết sẹo, thật cẩn thận hỏi.
"Sách cổ này có dụng dụng đối với tôi, anh muốn cái gì?" Diệp Tinh nhìn về phía thanh niên này nói.
Thanh niên lập tức lộ ra vẻ kích động trên mặt, nói: "Tinh Đế đại nhân, tôi muốn một ít bảo vật có linh lực."
Trong lòng anh ta kích động, những sách cổ này là anh ta phát hiện dưới giếng cổ ở quê nhà mình.
Diệp Tinh gật gật đầu, tay phải vung lên liền có ba quả màu vàng đi tới trước mặt thanh niên.
Để thanh niên rời đi, Diệp Tinh lại nhìn cuốn sách cổ trong tay.
-Cây cột khổng lồ thật sự sẽ biến mất sao? Diệp Tinh nhìn tin tức ghi lại trên cuốn sách này tự hỏi.
Hắn nhìn về phía xa.
Tám cây cột lớn màu đen sừng sững, bóng tối bao phủ chân trời, bóng tối kéo dài hơn một năm, đã không còn ai mong đợi mặt trời xuất hiện lần nữa, bọn họ đã quen với bóng tối, quen với thế giới tràn ngập nguy cơ, quen với thực lực là tiên này.
Reng!
Đang suy nghĩ, đột nhiên điện thoại di động của hắn vang lên.
"Hoàng Viêm." Nhìn về phía id người gọi, Diệp Tinh nhanh chóng kết nối.
\- Diệp Tinh! Thanh âm của Hoàng Viêm rõ ràng có chút cấp bách: "Vừa rồi vệ tinh giám sát được khu vực ngoài không gian có thứ gì đó bay vào trái đất, hơn nữa phương hướng chính là Tây An của cậu. .."
"Ngoài không gian?" Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến.
Hắn nhanh chóng đi ra ngoài, đồng thời gửi tin nhắn cho tất cả cường giả trong Tây An!
\- Diệp Tinh! Cách đó không xa, Lâm Tiểu Ngư nhìn thấy Diệp Tinh nhanh chóng chạy tới.
Chương 313 Cô gái ngoài hành tinh 2
"Đã xảy ra chuyện gì sao?" Thấy Sắc mặt Diệp Tinh khó coi, Lâm Tiểu Ngư vội vàng hỏi.
Diệp Tinh đem sự tình nhanh chóng nói một lần.
"Cái gì? Ngoài không gian?" Lâm Tiểu Ngư nghe Diệp Tinh nói, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
"Hiện tại không biết đó là cái gì, trong chốc lát chúng ta gặp thời mà làm, nếu có nguy hiểm nhanh chóng rời đi." Diệp Tinh trầm giọng nói.
\- Anh Diệp!
"Ông chủ!"
Chẳng bao lâu, những người khác nhanh chóng đến.
Hơn nửa năm, thực lực của đám người Giang Lam Thành, Lân Pha rõ ràng đã tăng lên rất lớn.
Diệp Tinh nhanh chóng đem sự tình nói một lần, nhất thời trên mặt mọi người tràn đầy vẻ cẩn thận.
Vèo!
Đợi qua vài phút, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một ánh sáng nhỏ, bắt đầu không ngừng hạ xuống mặt đất.
\- Xuất hiện rồi! Diệp Tinh đang nhìn.
Một cái đĩa bay màu xám trắng xuất hiện trước mặt mấy người.
"Đĩa bay?" Lân Pha mở to hai mắt nhìn cái đĩa này, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Chẳng lẽ bên trong là một người ngoài hành tinh?" Vương Tam Đại cũng nhịn không được nói.
Khuôn mặt Diệp Tinh nghiêm khắc nói: "Trước tiên không cần có bất kỳ động tác gì, nếu thật sự là sinh vật ngoài hành tinh, nghe tôi ra lệnh hành sự."
"Biết rồi." Mấy người Lâm Tiểu Ngư đều gật đầu.
-Phanh! Đĩa màu xám trắng rơi xuống, trực tiếp nện xuống mặt đất, phát ra tiếng vang kịch liệt. "Rầm rầm!"
Toàn bộ mặt đất nhất thời lõm xuống một mảng lớn, từng khe nứt lan tràn hướng bốn phía.
Mấy người Diệp Tinh không có động tĩnh, đứng ở xa xa nhìn cái đĩa này.
\- Ai ya!
Bỗng nhiên, trên đĩa bay có một đạo thanh âm vang lên, sau đó một chỗ mở ra, sau đó một người con gái thân cao chỉ có một mét năm, làn da xanh mực, mặc quần áo kỳ dị bò ra.
"A, khụ khụ! A, ôi!" Sau khi cô ta đi ra vẫn còn không ngừng ho khan.
\- Anh Diệp, thật sự là người ngoài hành tinh! Lân Pha nhìn cô gái và người trái đất trông hoàn toàn khác nhau, nuốt một ngụm nước bọt.
Người ngoài hành tinh đang chạy từ không gian đến đây.
"Xem ra tuổi cũng không lớn. " Diệp Tinh nhìn cô gái, trong mắt có vẻ cẩn thận.
Lúc này cô gái rõ ràng cũng nhìn thấy mấy người Diệp Tinh, nhất thời cô cắm thắt lưng, ánh mắt nghiêng người nhìn bọn họ, nói: "QZQ&#AA..."Một số lời cực kỳ kỳ lạ được nói từ cô gái."Xin chào." Diệp Tinh tiến lên một bước, muốn nói cái gì đó.- Hừ! Thế nhưng cô gái này nhất thời quát lớn một tiếng, tay phải vung lên, trong hư không có một thanh trường kiếm ngưng tụ, nhanh chóng đâm tới hướng Diệp Tinh.- Vừa mới qua hoàng cảnh không bao lâu! Cảm thụ được uy lực của trường kiếm này, ánh mắt Diệp Tinh nhất thời lạnh xuống.– Tiểu Ngư, Thôn Phệ Đỉnh!Thân ảnh hắn bạo động, trên nắm tay bao bọc khí lưu màu đen cùng hỏa diễm, sau đó một quyền đánh ra, trực tiếp đem trường kiếm này đánh nát."%ADE&GT AD..." Lại là một trận thanh âm cổ quái truyền đến, cô gái nhìn Diệp Tinh một quyền phá vỡ trường kiếm của cô, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.Nhưng mà phản ứng của cô gái cũng rất nhanh, bàn tay nhỏ bé huy động, lại là một đạo trường kiếm khác hình thành, nhanh chóng đánh về phía Diệp Tinh."Rầm rầm!"Khí thế dao động trên người Diệp Tinh hoàn toàn bộc phát, ánh sáng màu đen cùng hỏa diễm chớp động, tản ra khí thế dao động ngập trời, chung quanh hư không truyền đến từng đợt tiếng nổ, phảng phất không khí đều bị đánh tung.Nắm đấm của hắn chưa từng tiến về phía trước, nhưng sau khi tiếp cận cô gái, thanh trường kiếm kia bị cường thế đánh nát, nắm tay Diệp Tinh rơi vào trên người cô gái kia.Xoẹt...Bỗng nhiên, trên áo giáp trên người cô gái tản ra một cỗ dao động, nắm đấm của Diệp Tinh không có rơi xuống."Cái gì?" Sắc mặt Diệp Tinh hơi kinh hãi.Hắn cảm thấy một tấm màng vô hình ngăn cản hắn ra tay.Cô gái nhìn Diệp Tinh giận dữ, nói: "A! D%#F!”Lúc này Thôn Phệ Đỉnh trong tay Lâm Tiểu Ngư đã xuất ra, hơn nữa lơ lửng lên không trung.Linh lực của cô, còn có linh lực của đám người Giang Lam Thành, Vương Tam Đại, Lân Pha cũng đều tiến vào bên trong.!!!...Nhất thời, Thôn Phệ Đỉnh truyền tới một trận dao động.Diệp Tinh không lãng phí bất kỳ thời gian nào, tay phải nắm chặt, sau đó đem linh lực điên cuồng đưa vào trong Thôn Phể Đỉnh.Ầm ầm!Có linh lực của hắn đưa vào, toàn bộ Thôn Phệ Đỉnh xảy ra biến hóa, phía trên thậm chí xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen, cứ như vậy bao phủ trên người cô gái kỳ quái.Trên mặt cô gái nhất thời lộ ra vẻ kỳ dị: "G%FD&!"Roẹt...Áo giáp trên người cô ta tản ra ánh sáng mãnh liệt, không ngờ lại ngăn cản được lực hút này!"Cái gì?" Diệp Tinh nhìn bộ áo giáp kỳ dị kia, trong lòng trầm xuống.Lá bài tẩy lớn nhất để bắt được cô gái thần bí này của hắn chính là Thôn Phệ Đỉnh, hắn đạt được Thôn Phệ Đỉnh cũng đã hơn một năm, cũng thường xuyên nghiên cứu về nó.Toàn bộ đỉnh không biết là dùng cái gì chế tạo, không cách nào hủy diệt, phương pháp liên hợp ghi lại phía trên cũng rất mạnh, càng nhiều người, uy lực liên hợp thi triển cũng càng lớn, đương nhiên, cái này cùng thực lực có quan hệ rất lớn.Nếu có bảy người cường giả vương cảnh thi triển, đều có thể vượt cấp vây khốn cường giả hoàng cảnh, có thể tưởng tượng được uy lực của nó mạnh cỡ nào.
Chương 314 Bắt được một cô gái ngoài hành tinh
Hiện tại Diệp Tinh thi triển, đám người Lâm Tiểu Ngư phụ trợ, lực thôn phệ cũng đạt tới một trình độ cực mạnh.
"Anh Diệp, chúng tôi không ngăn cản được." Lân Pha nhịn không được hô to, gân xanh trên đầu anh ta nổi lên, hiển nhiên linh lực thi triển đã đạt tới cực hạn.
Những người khác cũng vậy.
Ánh mắt Diệp Tinh hơi trầm xuống, nhìn cô gái kia.
Lúc này cô gái tuy rằng bị Thôn Phệ Đỉnh hạn chế một ít, thế nhưng hiển nhiên phát hiện mấy người Diệp Tinh không làm gì được mình, không khỏi lại liếc mắt, khinh thường nhìn những người Diệp Tinh này.
\- Nếu Thôn Phệ Đỉnh không được, vậy chỉ có thể dùng phương pháp kia!
Chỉ một giây, trong lòng hắn liền có chủ ý.
Trong lòng vừa động, một viên hổ phách màu vàng xuất hiện trước mặt cô gái, sau đó một đoạn mảnh vỡ của thanh kiếm màu trắng trực tiếp cắt một cái.
Ầm ầm!
Nhất thời, một cỗ sát khí ngập trời bộc phát ra.
Dưới cỗ sát khí này, ngay cả Diệp Tinh cũng cảm thấy khó chịu, Lâm Tiểu Ngư thực lực hoàng cảnh mà thân thể cũng đều run rẩy một chút, đám người Vương Tam Đại càng là chịu không nổi, thân thể hoàn toàn ngã trên mặt đất.
Bọn họ như thế, mà lúc này cô gái kia gặp phải sát khí của hổ phách màu vàng gần nhất, sắc mặt lại lập tức ngây dại, phảng phất như không ngờ lại có sát khí cường đại như vậy đánh tới, áo giáp màu trắng trên người đều ảm đạm xuống.
-Cơ hội tốt!
Ầm ầm!
Diệp Tinh nhanh chóng tiến lên, chân phải đá ra, hoàn toàn đá vào người cô gái.
Vòng xoáy màu đen của Thôn Phệ Đỉnh lưu chuyển, sau đó hoàn toàn đem cô gái nuốt vào trong!
Sau đó thôn phệ đỉnh khôi phục bình thường, xoay tròn, đi tới trong tay Diệp Tinh.
Tất cả mọi thứ xảy ra trong một giây ngắn ngủi, cô gái đã không kịp phản ứng lại.
\- Ha! Đám người Lân Pha, Vương Tam Đại, Thư Lạc Y ngồi trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm.
Bọn họ biết sát khí của hổ phách của Diệp Tinh đánh tới, lúc trước sau khi người đàn ông thần bí kia xuất hiện, Diệp Tinh liền cùng mọi người vì ứng phó nguy cơ có thể xuất hiện sau này mà lập ra rất nhiều kế hoạch.
Thôn Phệ Đỉnh là một cái át chủ bài, hổ phách màu vàng cũng là một cái át chủ bài.
Tất cả họ đều có sự chuẩn bị, vì vậy họ không cảm thấy khiếp sợ.
\- Diệp Tinh!
Sắc mặt Lâm Tiểu Ngư tái nhợt, nhưng mà rõ ràng tốt hơn những người khác rất nhiều, cô đi tới trước mặt Diệp Tinh hỏi: "Thế nào rồi?"
\- Bắt được rồi! Diệp Tinh thở phào nhẹ nhõm, cười cười nói.
Lúc này trong Thôn Phệ Đỉnh, một cô gái thu nhỏ lại rất nhiều lần đang ở trong đó oa oa kêu loạn, trong miệng không biết là nói ngôn ngữ cổ quái gì.
Thôn Phệ Đỉnh nhìn qua nhỏ, nhưng không gian bên trong rất lớn, giống như là không gian giới tử trên kiếm Sinh mệnh trước kia.
Nhìn cô gái, đây là một "người ngoài hành tinh" mà Diệp Tinh bắt được, có giá trị vô hạn!
Diệp Tinh cũng không lo lắng cô gái này có thể từ trong Thôn Phệ Đỉnh đi ra, coi như là kiếm Sinh mệnh thần bí cũng không tạo thành được một tia thương tổn gì đối với Thôn Phệ Đỉnh này, thực lực chân chính của cô gái so với hắn đều không bằng, muốn phá hư cơ bản là không có khả năng.
"Chúng ta hãy xem cái đĩa này là gì đi?"
Diệp Tinh cầm Thôn Phệ Đỉnh, cùng Lâm Tiểu Ngư tiếp cận cái đĩa cổ quái kia.
Đĩa này được theo dõi từ không gian bên ngoài.
"Wow! Ông chủ, rất có thể là phi thuyền ngoài hành tinh a!" Mấy người Lân Pha cũng miễn cưỡng đứng lên, đi tới trước mặt cái đĩa tròn, vẻ mặt cảm thấy hứng thú.
Cầm mảnh vụn kiếm Sinh mệnh, Diệp Tinh trực tiếp xẹt qua.
Mặc dù kiếm Sinh mệnh đã mất đi tác dụng, nhưng chất liệu vẫn còn, hơn nữa vô cùng sắc bén.
Thế nhưng, kiếm Sinh mệnh sắc bén lại không tạo thành được thương tổn gì đối với cái đĩa này.
\- Nhìn xem bên trong có nguy hiểm hay không! Diệp Tinh khống chế linh khởi thuật mở ra linh trí tiến vào phi thuyền, sau đó lại an toàn đi ra.
Xác định không có nguy hiểm, sau đó bọn họ đều dọc theo lối vào đĩa bay đi vào.
Bọn họ tiến vào trong một không gian kỳ quái, không gian này có một chỗ ngồi, trên mặt đất có rất nhiều đồ vật đóng gói kỳ quái, sau đó trước mắt chính là một màn hình lớn giống như TV LCD, ngoài ra không có gì khác.
"Anh Diệp, những thứ này hình như là... Đồ ăn vặt?" Vương Tam Đại xé mở một cái bao bì, sau đó để cho một con chó ăn một chút, con chó này ăn rất nhiều.
"Đồ ăn vặt?" Diệp Tinh lộ ra vẻ cổ quái trên mặt, hắn lấy ra thứ bên trong bao bì giống như là kẹo dẻo.
Trên thức ăn này cũng không có linh lực gì.
Quan sát con chó nhỏ này một đoạn thời gian tiếp theo xem nó có biến hóa gì hay không! Diệp Tinh phân phó nói.
Tất nhiên họ sẽ không ăn những thứ này. Những thứ không biết lai lịch này nói không chừng có độc tố gì.
"Brừ..."
Đang kiểm tra bên trong, bỗng nhiên điện thoại Diệp Tinh vang lên.
\- Hoàng Viêm! Diệp Tinh nhìn xuống màn hình điện thoại, nhanh chóng nhận điện thoại.
"Cái đĩa bay đó chúng tôi đã chặn lại, bên trong có một cô gái cũng bị bắt... Được, tôi ở chỗ này chờ ông..." Diệp Tinh nói vài câu liền cúp điện thoại.
Chương 315 Đứa trẻ bạo lực!
Hắn nhìn về phía mấy người bên cạnh, nói: "Hoàng Viêm lập tức sẽ tới, hơn nữa sẽ mang nhân viên tinh anh tương ứng đến nghiên cứu, chúng ta đợi một hồi đi."
Toàn bộ đĩa bay bọn họ thấy cũng không có chỗ gì đặc thù, bọn họ cũng tra không được cái gì, còn không bằng để cho đám người Hoàng Viêm tra một chút.
Đi ra khỏi đĩa bay hình tròn, Diệp Tinh nhìn Thôn Phệ Đỉnh, một tia linh lực dung nhập vào trong đó, hắn nhìn thấy tiểu cô nương đang ở trong Thôn Phệ Đỉnh tức giận, trực tiếp hỏi: "Cô đến từ đâu?"
Nghe được thanh âm, cô gái nhất thời ngẩng đầu, tức giận nói: "D&$DReq 1"
Diệp Tinh: "..."
Rõ ràng, cả hai đều gặp khó khăn trong giao tiếp.
Rất nhanh, Hoàng Viêm đến, ngoại trừ Hoàng Viêm ra, còn có rất nhiều nhân viên nghiên cứu khoa học ăn mặc cầu kỳ, trong đó có vài ông lão, thậm chí mang đến từng đạo dụng cụ rất đặc thù.
\- Diệp Tinh!
Hoàng Viêm nhìn thấy Diệp Tinh nhanh chóng đi tới, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía cái đĩa khổng lồ kia, mừng rỡ nói: "Đó chính là thứ ngoài không gian?"
"Ừm." Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Nhưng mà cụ thể là cái gì tôi cũng không biết."
"Đây đều là những nhà nghiên cứu chuyên nghiệp, bọn họ sẽ làm một cái kiểm tra đối với đĩa bay ngoại lai này!" Hoàng Viêm cười nói.
Phân phó hạ lệnh, mọi người nhanh chóng dán một vài dụng cụ lên đĩa bắt đầu kiểm tra.
Hoàng Viêm đứng ở trước mặt Diệp Tinh, nhìn Thôn Phệ Đỉnh, nói: "Cô gái ngoài hành tinh kia ở bên trong?"
"Đúng, cô gái đó thực lực rất mạnh, sức chiến đấu chân chính yếu hơn tôi một chút, nhưng áo giáp trên người có lực phòng ngự rất mạnh, tôi không đả thương được cô ta, phải dựa vào một ít thủ đoạn đặc thù mới bắt cô ta vào đây." Diệp Tinh trầm giọng nói.
Hoàng Viêm tản ra một tia linh lực tiến vào trong Thôn Phệ đỉnh.
“A¥%6Fr!”
Nhất thời, một trận thanh âm cổ quái truyền đến.
"Đây là nói cái gì vậy?" Hoàng Viêm sửng sốt.
Tuy rằng không biết là nói cái gì, nhưng nghe ngữ khí này liền biết đây không phải là lời tốt đẹp gì.
"Không biết." Diệp Tinh bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Cô gái này khẳng định biết rất nhiều thứ, nhưng lời nói không thông, không có cách nào trao đổi."
Sinh mệnh đến từ ngoài hành tinh, cô gái này nói không chừng biết cây cột khổng lồ màu đen rốt cuộc là tồn tại vì cái gì.
Hoàng Viêm suy nghĩ một chút, nói: “ Cậu chờ tôi một chút!"
Ông ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, chỉ là không đến mười mấy giây lại trở về, lúc này còn mang theo một vị lão giả đeo kính dày, đầu tóc xám trắng.
\- Hoàng Viêm, tôi rất bận rộn, không có chuyện gì không cần tìm tôi!
Lão giả bất mãn nhìn Hoàng Viêm nói, một chút cũng không sợ ông ta.
Hoàng Viêm cười cười, nói: "Diệp Tinh, đây là Triệu lão, nhà ngôn ngữ học cao cấp nhất Trung Quốc chúng ta, có một bộ lý thuyết hoàn chỉnh đối với ngôn ngữ vừa mới bắt đầu học đến nắm chắc, hơn nữa còn tận tâm nghiên cứu văn minh ngoài hành tinh, một mực tưởng tượng giữa con người địa cầu chúng ta và người ngoài hành tinh khi tiếp xúc thì nên trao đổi học tập văn minh như thế nào."
"Ồ?" Diệp Tinh nhìn Triệu lão, ánh mắt sáng ngời.
Sau đó Hoàng Viêm đem chuyện nơi này nói với Triệu lão một tiếng, Triệu lão nghe được, trên mặt nhất thời lộ ra hứng thú.
"Sinh mệnh ngoài hành tinh, nên sớm nói với tôi một chút a, còn giấu diếm với tôi?" Ông ta bất mãn nhìn Hoàng Viêm một cái, nhanh chóng rời đi.
Một phút sau, Triệu lão trở lại, trong tay có thêm một chiếc máy tính.
"Diệp Tinh, trong máy tính này có nghiên cứu hoàn chỉnh của tôi về chữ Hán, bắt đầu từ phiên âm, từ đơn giản đến phức tạp, cho dù người không biết chữ nhìn cũng có thể học được trong thời gian ngắn." Triệu lão tha thiết nhìn Diệp Tinh nói: "Cậu có thể đem máy tính này đặt ở trước mặt người ngoài hành tinh hay không?"
Bên trong Thôn Phệ Đỉnh chính là một sinh mệnh ngoài hành tinh, nếu thật sự có thể trao đổi thì ông ta có thể nghiên cứu văn minh ngoài hành tinh, nghĩ một chút ông ta liền nhịn không được kích động.
\- Tôi thử một chút! Diệp Tinh gật gật đầu nói.
Trong lòng hắn cũng hiểu được ý tứ của Triệu lão, nếu để cho cô gái này học được ngôn ngữ trên trái đất, như vậy không phải là có thể trao đổi giao tiếp với nhau hay sao?
Khống chế Thôn Phệ Đỉnh, nhất thời một đạo vòng xoáy màu đen hình thành, sau đó Diệp Tinh trực tiếp đem máy tính này bỏ vào trong đó.
-Phanh!
Thế nhưng, vừa mới đặt vào trong đó, liền truyền đến một tiếng nổ, sau đó cô gái tức giận nhìn bọn họ: "%AJ%...".
Dưới chân cô, máy tính bị nổ tung.
Diệp Tinh: "..."
Hoàng Viêm: "..."
Triệu lão: "..."
Triệu lão không thèm để ý phất phất tay, nói: "Không có việc gì, đổi một cái máy tính khác là được rồi."
Ông ta đã đi đến chỗ làm của mình một lần nữa, và sau đó nhận được một máy tính thứ hai.
Lúc này đây Diệp Tinh cẩn thận đem máy tính đặt vào Thôn Phệ Đỉnh, chỉ là vừa mới đặt vào máy tính này liền bắt đầu phát một vài thứ.
Cô gái giận dữ, lại muốn làm nổ tung máy tính, nhưng máy tính chậm chạp không hạ xuống, cô cũng không có cách nào.
Dần dần, trong mắt cô lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau đó ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào video ngữ âm hiển thị trên máy tính.
Thấy thế, Diệp Tinh cẩn thận đặt máy tính xuống, cô gái không đánh vỡ máy tính nữa, trong lòng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Triệu lão, học được thứ trên đại khái mất bao lâu?" Thấy cô gái tò mò xem máy tính, Diệp Tinh hỏi.
Bình luận facebook