-
Chương 191-195
Chương 191 Đột phá! Vương cảnh! 2
Trong nửa năm, tổng khối lượng của nó mới tăng gấp đôi, bây đã là hai luồng không khí màu xám.
Diệp Tinh vẫn rất nghi hoặc, thế nhưng khí lưu màu xám này đối với hắn không có bất kỳ ảnh hưởng gì, cũng không có bất kỳ dị động nào, hắn đành phải mặc kệ nó.
Hiện tại đột phá tới vương cảnh, khí lưu màu xám này lại xảy ra bạo tăng!
"Khí lưu màu xám này rốt cuộc sinh ra như thế nào? Chẳng lẽ mỗi lần mình đột phá đều có thể khiến cho nó tăng vọt?" Diệp Tinh trong lòng âm thầm nói.
Hai lần đột phá cảnh giới đều làm cho khí lưu màu xám biến hóa.
Nhưng mà sau khi gia tăng, khí lưu màu xám này lại bình tĩnh trở lại, cứ như vậy yên lặng ở trong đầu hắn, không nhúc nhích.
Lắc đầu, Diệp Tinh đành phải mặc cho nó tồn tại.
Khí lưu màu xám này trong mắt hắn rất có thể có quan hệ với trọng sinh, hiện tại hắn căn bản không có bất kỳ đầu mối gì, chỉ đành đem nó đặt ở đáy lòng.
Nhìn địa tâm thôi nhũ tinh thạch còn sót lại trong tay, Diệp Tinh không có hấp thu nữa, mà là trực tiếp rời khỏi khách sạn.
Hắn nhanh chóng đi tới chỗ trước đó chôn cất Thẩm Hạo Thiên.
Nhìn bốn phía một chút, sau khi xác định chung quanh không có ai, Diệp Tinh tay phải huy động, thi thể Thẩm Hạo Thiên lần thứ hai xuất hiện trước mặt hắn.
Tay phải huy động, một đạo linh lực hỏa diễm xuất hiện, tiếp xúc với thi thể Thẩm Hạo Thiên.
Nhất thời toàn bộ thi thể Thẩm Hạo Thiên ở dưới hỏa diễm nhanh chóng biến mất, ngắn ngủn vài giây hóa thành tro tàn, hoàn toàn biến mất!
Linh lực hỏa diễm uy lực so với hỏa diễm bình thường mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù là nham thạch cũng có thể thiêu thành tro tàn!
"Hiện tại dấu vết tồn tại của Thẩm Hạo Thiên biến mất, người của Phong Diệp Cốc cũng không có khả năng có phát hiện ra gì nhỉ?"
Diệp Tinh hít sâu một hơi.
\- Hơn nữa mình đã đạt tới vương cảnh, cho dù đối mặt với cường giả vương cảnh trong Phong Diệp Cốc, cũng không phải không có sức đánh một trận!
Diệp Tinh trong mắt lộ ra một tia quang mang.
Đương nhiên, nếu như toàn bộ cường giả vương cảnh Phong Diệp Cốc đi ra, tuyệt đối là hoàn toàn nghiền ép hắn.
......
Sau đó Diệp Tinh lại trở về khách sạn.
Mất không đến một ngày, địa tâm thôi nhũ tinh thạch trong tay hắn hoàn toàn biến mất, linh lực bên trong bị Diệp Tinh hấp thu toàn bộ.
Tiếp theo Diệp Tinh lại đem linh lực trong linh thạch này hấp thu toàn bộ.
"Vương cảnh chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, hấp thu một phần địa tâm thôi nhũ tinh thạch, sơ kỳ của mình cũng không có tiến bộ bao nhiêu."
Diệp Tinh cảm thụ một chút thực lực của mình, không khỏi lắc đầu.
Cảnh giới luyện thể, cảnh giới thức tỉnh còn tốt, linh lực cần không tính là nhiều, nhưng vương cảnh cần rất nhiều linh lực.
Kiếp trước rất nhiều người đều đạt tới vương cảnh, nhưng nếu muốn tiến thêm một bước, đột phá đến hoàng cảnh cực kỳ gian nan. Bởi vì có quá nhiều nguồn lực cần thiết.
Đem suy nghĩ trong lòng thu liễm, Diệp Tinh từ trên người lấy ra một viên đá chỉ có kích thước bằng ngón cái, mặt trên lại có sọc hai màu đen trắng.
Đây là không tinh thạch!
\- Hiện tại đạt tới vương cảnh, nhẫn không gian này mình cũng có thể luyện chế!
Diệp Tinh nhìn tảng đá trong tay, khóe miệng lộ ra một tia cười, hắn có một vài thứ đều để ở trong túi, ví dụ như kén đen thần bí, độc quả, nhân sâm, vân vân, thật ra những thứ này đều không có cái gì để đựng.
Diệp Tinh đã sớm muốn có một cái nhẫn không gian, như vậy mấy thứ này có thể dễ dàng mang theo, hơn nữa sẽ không bị bất kì kẻ nào phát hiện.
Tâm niệm trong lòng Diệp Tinh vừa động, một đạo hỏa diễm liền đem không tinh thạch trước mắt bao vây, mà linh lực hỏa diễm của Diệp Tinh chậm rãi tiến vào bên trong không tinh thạch.
Dần dần, một mảnh diện tích ước chừng một trăm mét vuông, không gian khổng lồ cao ước chừng năm thước xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.
"Không gian rộng lớn như vậy sao? Viên không tinh thạch này so với viên không tinh thạch mình lấy được ở kiếp trước tốt hơn rất nhiều!" Diệp Tinh trong lòng kích động.
Hiển thị không gian bên trong không tinh thạch cũng cần thực lực, lúc mới đạt tới vương cảnh chỉ có thể nhìn thấy đại khái không gian bên trong mà thôi.
Theo thực lực càng ngày càng mạnh, không gian bên trong còn có thể tiếp tục mở rộng.
Hiện tại lần đầu tiên dò xét thể tích bên trong không tinh thạch này đã đạt tới năm trăm mét khối, thực tế diện tích này lớn ít nhất gấp mấy lần!
Toàn bộ không gian của nhẫn không gian của Diệp Tinh kiếp trước khai phá đến cực hạn cũng chỉ có bốn trăm mét khối mà thôi.
Trong lòng kích động, Diệp Tinh sử dụng hỏa diễm chậm rãi luyện chế.
Dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm của hắn, hình dạng không tinh thạch chậm rãi biến hóa.
Không tinh thạch có thể có các loại hình dạng, tính linh hoạt cực mạnh, cho dù sử dụng linh lực đặc thù đã đạt tới hoàng cảnh cũng không thể phá hư, có thể tùy theo ý nghĩ của mình mà thay đổi hình dạng của nó.
Cũng không phải bất kì đồ vật nào cũng đều có thể bỏ vào trong không tinh thạch này, hay là hắn đem không tinh thạch lại bỏ vào túi?
Dần dần, viên không tinh thạch này biến thành một cái hình nhẫn, nhìn bộ dáng giống như là nhẫn sắt bình thường.
\- Luyện chế thành công! Diệp Tinh trực tiếp đem nhẫn mang vào tay, tâm niệm vừa động, trước mắt một vài thứ liền dễ dàng tiến vào trong không gian của nhẫn.
Lại vừa động tâm niệm, mấy thứ này liền dễ dàng lấy ra.
-Kiếp trước mãi cho đến năm tận thế thứ bảy mới có được chiếc nhẫn không gian đầu tiên, không nghĩ tới hiện tại đã chiếm được!
Chương 192 Trị bệnh cho Thư Tiểu Linh
Diệp Tinh trong lòng vui sướng, tiếp tục đem những thứ khác đặt ở bên trong.
Đợi đến khi Diệp Tinh lấy ra khối đá màu đen kia, cái kén thần bí kia bỗng nhiên xảy ra dị động.
Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh đem kén đen cùng khối đá màu đen đặt cùng một chỗ.
Nhất thời, cái kén đen cùng khối đá đen này giống như hai nam châm hút nhau, cái kén đen dán chặt vào khối đá màu đen.
Ánh sáng trên khối đá màu đen nhanh chóng trở nên ảm đạm, cuối cùng toàn bộ khối đá màu đen biến thành bột phấn, biến mất không thấy tung tích, giống như tình huống xuất hiện lần trước.
Sau khi hấp thu khối đá đen, kén đen cũng dừng lại, không có bất kỳ phản ứng nào nữa.
"Cái kén đen này rốt cuộc là cái gì vậy?"
Diệp Tinh sử dụng linh lực hỏa diễm thiêu đốt một chút, thế nhưng linh lực hỏa diễm cường đại lại không tạo bất kỳ thương tổn nào đối với kén đen.
Lắc đầu, Diệp Tinh dùng đồ đạc bọc lại kén đen, trực tiếp ném vào trong nhẫn không gian.
Sau đó Diệp Tinh đem tất cả đồ vật trên người đặt vào nhẫn không gian.
\- Chờ sau khi trở về đem nhân sâm tám trăm năm, lam linh chi cũng bỏ vào trong đó! Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.
Nhân sâm, lam linh chi đều rất lớn, hắn nhiều nhất chỉ có thể mang theo một ít đã cắt miếng mang theo trên người, không có khả năng mang theo toàn bộ.
Lúc này trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui sướng.
Đột phá đến vương cảnh, lại có được nhẫn không gian thuộc về riêng mình, sự tự tin của hắn khi đối mặt tận thế đen tối lại nắm chắc hơn một chút.
......
Sau một vài ngày thăm dò thành phố Hồ Nam, Diệp Tinh cũng không có thăm dò chỗ nào khác.
Thời gian tiếp theo hắn đã đi đến các nơi khác để khám phá, nhưng thu hoạch là rất nhỏ.
Thời gian nghỉ hè đang nhanh chóng trôi qua, khi Diệp Tinh đang trên đường đi tìm kiếm bảo vật, lúc này trên thị trường hai app điện thoại di động nhanh chóng bùng nổ, chính là app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe.
Các vấn đề học tập và các vấn đề sức khỏe là mối quan tâm của hầu hết mọi người.
Ai cũng hy vọng con cái của họ có thành tích học tập tốt, đều hy vọng mình và gia đình có sức khỏe tốt.
Lượt tải về của hai ứng dụng lớn này trong cửa hàng ứng dụng không ngừng tăng, theo thời gian, thậm chí có các trường đại học, bệnh viện chuyên nghiệp bắt đầu sử dụng, điều này càng làm tăng sức hấp dẫn của hai app này.
Rất nhiều người trên điện thoại di động đã tải về hai app này, thậm chí họ còn giới thiệu cho gia đình và bạn bè của họ để sử dụng.
Khi hai app đang phát triển, Diệp Tinh lại tiếp tục thăm dò ở khắp mọi nơi.
......
"Nơi này là thành phố Vũ Hán, nơi Thư Lạc Y ở." Diệp Tinh đi tới một thành phố, nhìn người đi đường qua lại.
Lạc Hoàng Thư Lạc Y, top 10 cao thủ của Hoa Hạ thời tận thế đen tối.
Trong thời kỳ tận thế đen tối, ngoại trừ nhìn cơ duyên ra, kỳ thật thiên phú của mình cũng rất quan trọng.
Không có thiên phú, cho dù cho công pháp tu luyện đỉnh cấp nhất, thì nhiều nhất cũng chỉ đạt tới đỉnh phong của cảnh giới thức tỉnh liền kết thúc, bởi vì cảm ngộ được linh lực đặc thù cần thiên phú, cũng không phải dựa vào tài nguyên là có thể cảm ngộ được.
Cường giả hoàng cảnh chân chính đứng ở đỉnh phong, thiên phú mỗi một người đều cực kỳ cường đại.
Cầm lấy điện thoại di động, Diệp Tinh trực tiếp gọi điện thoại.
Rất nhanh, một người thanh niên cõng em gái của mình đến, chính là Thư Lạc Y.
Trên vai anh ta, có một cô bé nhìn qua chỉ khoảng bảy tuổi, chẳng qua ánh mắt cô bé có chút ngốc nghếch, khóe miệng còn có nước miếng chảy ra, nhìn qua giống như một đứa trẻ mất trí nhớ.
\- Diệp Tinh, cậu nói cậu có thể chữa trị cho em gái tôi sao? Thư Lạc Y nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.
Vừa rồi Diệp Tinh gọi điện thoại cho anh ta làm anh ta kích động chạy tới lập tức.
"Ừm, y thuật của tôi lại có chút tiến bộ, có thể trị được." Diệp Tinh cười nói.
Hắn nhìn cô bé trong lòng Thư Lạc Y nói: "Em gái anh chậm phát triển trí tuệ là bởi vì não bộ có một ít khối u, gây ra áp bách một ít thần kinh, tôi cần dùng châm để châm cứu, nếu như anh tin tưởng thì bây giờ tôi có thể trị liệu ngay."
Thư Lạc Y nhìn bộ dáng của em gái mình, trầm mặc vài giây, sau đó cắn răng, nói: "Diệp Tinh, cậu trị đi."
Trước đó bác sĩ anh ta tìm kiếm cũng đã thử chữa trị bằng châm cứu, chẳng qua hiệu quả hầu như không có.
"Được." Diệp Tinh gật gật đầu, lấy ra ba cây kim dài, sau đó đến gần cô bé.
Cô bé rõ ràng đối với Diệp Tinh có chút sợ hãi, thấy được Diệp Tinh đang đến mình cô bé lập tức rụt vào trong ngực anh trai của mình.
"Tiểu Linh, không cần sợ." Thư Lạc Y nhỏ giọng an ủi em gái mình.
Một đoạn nhỏ của ba cây châm dài cắm vào vào da đầu Thư Tiểu Linh, sau đó một tia linh lực theo cây châm tiến vào chỗ có khối u trong đầu Thư Tiểu Linh, bắt đầu chậm rãi chữa trị.
Thời gian trôi qua, một phút... Hai phút...
Dưới linh lực của Diệp Tinh, khối u cơ hồ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục, thần kinh bị áp bách cũng bắt đầu khôi phục bình thường, mà lúc này ánh mắt Thư Tiểu Linh mở to, nghiêng đầu nhỏ nhìn Diệp Tinh, trong mắt tựa hồ khôi phục một tia thanh minh.
"Được rồi." Đợi qua mười phút, Diệp Tinh lấy lại châm dài.
\- Diệp Tinh, em gái tôi sao rồi? Thư Lạc Y vội vàng hỏi. Sự chú ý của anh ta luôn luôn nằm trên cây châm dài kia.
"Anh." Diệp Tinh còn chưa nói gì, bỗng nhiên một thanh âm non nớt vang lên.
Chương 193 Kiếm Sinh Mệnh! 1
Thân thể Thư Lạc Y ngẩn ra, sau đó không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía trong ngực, lúc này Thư Tiểu Linh đang ngửa đầu nhìn anh ta, ánh mắt trong trẻo, khóe miệng cũng không có nước miếng chảy ra nữa.
"Tiểu Linh, em...em nhớ được rồi sao?" Thư Lạc Y vẻ mặt kích động, âm thanh đều có chút run rẩy, nước mắt trong mắt lập tức chảy xuống.
Ba mẹ qua đời, anh ta chỉ có một đứa em gái, niềm tin duy nhất trong cuộc sống chính là nuôi em gái lớn lên, chỉ có trời mới biết bình thường anh ta khao khát được nghe tiếng “anh” từ miệng em gái mình nhiều như thế nào.
"Khối u kia áp bách thần kinh, giờ khối u tiêu trừ, tự nhiên dễ dàng hồi phục." Diệp Tinh cười nói.
Thư Lạc Y không ngừng gật đầu, anh ta nhìn Thư Tiểu Linh, lại nói: "Tiểu Linh, mau cảm ơn anh Diệp Tinh."
"Cám ơn anh Diệp Tinh ." Thư Tiểu Linh nghiêng đầu nhìn Diệp Tinh, âm thanh non nớt nói.
"Không có gì." Diệp Tinh cười nói.
Nhìn Diệp Tinh, Thư Lạc Y vội vàng nói: "Diệp Tinh, cậu nói xem phí trị liệu bao nhiêu?"
Trên mặt anh ta có một tia quẫn bách: "Tuy rằng trên người tôi hiện tại không có bao nhiêu tiền, nhưng tiền trị liệu tôi nhất định sẽ trả lại cho cậu."
"Không cần." Nghe vậy, Diệp Tinh trực tiếp lắc đầu, nói: "Trị liệu bệnh này cũng không tốn thời gian của tôi ."
Thư Lạc Y vẻ mặt cảm kích, Diệp Tinh không thu tiền ngược lại khiến cho anh ta có chút không biết làm sao, anh ta ôm em gái mình muốn quỳ xuống cảm ơn Diệp Tinh.
"Thư Lạc Y, nếu anh thật sự muốn báo đáp thì đi Thượng Hải giúp tôi đi, tôi mở mấy công ty, hiện đang thiếu nhân lực." Ánh mắt Diệp Tinh chuyển động một chút, cười nói.
Tại sao hắn lại giúp Thư Lạc Y? Chính là muốn cướp anh ta làm của mình.
Top 10 cường giả Hoa Hạ của ngày tận thế trong tương lai, tiềm lực vô hạn.
"Diệp Tinh, tôi đi! Tiền lương cũng không cần phải trả cao cho tôi, miễn là đủ ăn uống là ok." Thư Lạc Y lập tức gật đầu, cho dù là công việc gì, chỉ cần Diệp Tinh phân phó, anh ta nhất định sẽ đi làm!
"Tôi cũng không phải là ông chủ hà khắc gì." Diệp Tinh cười nói.
Lúc này trong lòng hắn lại vui sướng.
"Hiện tại mình biết cường giả hoàng cảnh có Hoàng Viêm, Thư Lạc Y, ngoài ra còn có Vương Tam Đại, Giang Lam Thành, Lân Pha, không biết tận thế lần này bọn họ sẽ biến hình hình dạng như thế nào đây?"
Diệp Tinh trong lòng yên lặng chờ mong.
......
Thời gian trôi qua, kỳ nghỉ hè hai tháng trôi qua rất nhanh chóng.
Diệp Tinh mất một thời gian dài dể đi thăm dò nhưng không có thu hoạch được cái gì.
Trước kia ở núi Trường Bạch và những nơi khác gặp phải cơ duyên chỉ là trùng hợp mà thôi.
Về đến nhà, Diệp Tinh đón Lâm Tiểu Ngư trở về đại học Thượng Hải.
Một năm đã trôi qua, chỉ còn một năm nữa là đến ngày tận thế.
"Tiểu Ngư, cô đã trở lại." Đi tới ký túc xá nữ sinh, lúc này Trương Mộng, Hạ Lâm ở dưới lầu vừa vặn cũng ở chỗ này.
Họ nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, ngay lập tức chạy đến.
Chờ Lâm Tiểu Ngư vừa đi ra, các cô liền cho một cái ôm thật lớn.
"Tôi đến rồi đây." Lâm Tiểu Ngư cười hì hì nói.
Diệp Tinh mở cửa sau xe, lấy vali ra.
"Diệp Tinh." Trương Mộng, Hạ Lâm nhìn Diệp Tinh, rõ ràng đều cảm thấy có chút câu nệ.
Bây giờ, app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe đang hot, định giá thị trường đã đạt đến 10 tỷ!
Mà hai người bọn họ biết, hai app này chính là do công ty của Diệp Tinh tạo ra.
Nói cách khác, chỉ riêng quyền sở hữu hai app này, giá trị của Diệp Tinh cũng đã vượt qua mười tỷ rồi!
Một tỷ phú chưa tới hai mươi tuổi, cho dù là người giàu nhất thế giới lúc trước cũng không trâu bò như vậy đâu?
"Tiểu Ngư, anh đến công ty một chuyến, buổi tối lại cùng em đi ăn cơm." Diệp Tinh cười nói.
"Ừm." Lâm Tiểu Ngư cười gật đầu.
Chờ Diệp Tinh lái xe rời đi, Trương Mộng nhỏ giọng nói: "Tiểu Ngư, Diệp Tinh nhà cậu cũng quá lợi hại đi? Năm ngoái, bộ phim hot nhất trong kỳ nghỉ đông "Giới Nguyên Châu" là do hắn đầu tư, app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe hot nhất mùa hè năm nay cũng do công ty Diệp Tinh tạo ra.
"Đúng vậy, hiện tại trên một số kênh tin tức đều có bài viết về hai app lớn này." Bên cạnh, Hạ Lâm cũng nhịn không được nói.
Cô ta luôn theo dõi động thái công ty của Diệp Tinh, không chỉ có hai app lớn này, mấy bộ phim được công ty đầu tư Tinh Nguyên đầu sắp được công chiếu cũng được cô ta theo dõi, tất cả đều đạt được doanh thu phòng vé tốt.
Bất cứ một bộ phim nào được hắn đầu tư cũng kiếm được nhiều tiền hơn rất nhiều người.
Đối mặt với Diệp Tinh, cô ta tuyệt đối không có khả năng có bất kỳ khinh thường nào nữa.
Chuyện lúc trước cô ta vẫn đang hối hận đây.
Hiện tại Trương Mộng ở đại học thành phố Thượng Hải đều có chút danh tiếng, bởi vì đóng vai phụ trong "Cửu thiên chi hạ", ngoài ra, cô ấy còn đóng vai phụ của hai bộ phim khác nữa, chẳng qua hai bộ phim kia còn chưa được công chiếu.
Mà cơ hội kia chính là do một câu nói của Diệp Tinh.
"Chuyện công ty của Diệp Tinh tôi cũng không hiểu, nhưng Diệp Tinh quả thật rất lợi hại."
Nghĩ đến lúc trước khi Diệp Tinh nói cho cô nghe về giấc mộng kia, nghĩ tới Diệp Tinh không chút do dự nhảy xuống lầu cứu cô, trong lòng cô rất ngọt ngào.
......
Chương 194 Kiếm Sinh Mệnh! 2
Sau khi rời khỏi đại học Thượng Hải, Diệp Tinh đến công ty đầu tư Tinh Nguyên.
"Xin chào Diệp tổng." Lúc này lễ tân công ty đã thay đổi một cô gái ngọt ngào thoạt nhìn khuôn mặt như búp bê, Chương Hà làm việc hơn nửa năm, bởi vì năng lực nổi bật, hiện tại chức vị đã được điều chỉnh.
\- Diệp tổng! Đi tới văn phòng, Trần Quân Nam lập tức đi tới nói.
Anh ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có một tia hưng phấn.
"Diệp tổng, hiện tại app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe đang phát triển nhanh chóng, định giá thị trường đã đạt tới 11 tỷ! Hiện tại các trường đại học, bệnh viện lớn đều sử dụng nó, giá trị thị trường của hai app lớn này phỏng chừng còn có thể tăng lên rất nhanh!"
Diệp Tinh có ba công ty lớn, Công ty TNHH Đầu tư Tinh Nguyên, Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.
Hiện tại ba công ty lớn lấy Đầu tư Tinh Nguyên làm chủ, tất cả tài khoản cũng từ Tinh Nguyên đầu tư qua nơi này.
Công ty có bộ phận tài chính tổng thể chuyên dụng được đặt ở đây.
"Lúc trước có hai tập đoàn lớn liên hệ với tôi, có ý định mua hai app này." Trần Quân Nam cười nói.
"Hiện tại cho dù là ai cũng không bán." Diệp Tinh lắc đầu.
Trần Quân Nam lập tức đáp lại, nói: "Tôi biết rồi."
Trên thực tế anh ta cảm thấy Diệp Tinh cũng không có khả năng muốn bán, hiện tại hai app lớn đều đang ở thời kỳ phát triển hoàng kim, tương lai giá trị thị trường cho dù tăng gấp mấy lần cũng hoàn toàn có thể, với lực phán đoán chính xác của Diệp Tinh, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm như vậy.
Trần Quân Nam trong lòng cũng có cảm khái, lúc trước khi anh ta vừa mới tới công ty, toàn bộ công ty chỉ có một mình Diệp Tinh, ngắn ngủi không tới một năm, Diệp Tinh đã dùng tốc độ kinh người kiếm được 10 tỷ.
Lật xem tài liệu trong tay một chút, Diệp Tinh trầm giọng nói: "Về phương diện đầu tư điện ảnh của Tinh Nguyên, từ cuối tháng sau sẽ không đầu tư vào điện ảnh nữa! Tập trung vào các bộ phim đã được phát triển. "
"Không đầu tư vào phim?" Trong mắt Trần Quân Nam có một tia nghi hoặc.
Công ty của họ, mở đầu bằng đầu tư vào phim ảnh, nhảy vọt trở thành một con cá sấu lớn trong ngành công nghiệp điện ảnh, các ngành công nghiệp khác cũng hô vang như sói.
Bây giờ không đầu tư vào điện ảnh, công ty sẽ đầu tư vào các ngành công nghiệp khác sao?
"Đúng vậy! Thời gian tiếp theo, đem tất cả phim bản quyền của công ty chúng ta nắm giữ bán ra ngoài, không giữ lại một bộ nào nữa!"
Diệp Tinh phân phó nói.
Cách buổi đấu giá kia chỉ có nửa năm, chu kỳ sản xuất phim bình thường ngắn hơn nữa cũng cần mấy tháng, nếu như lại đầu tư vào phim, phỏng chừng phải đợi đến sau buổi đấu giá mới có thể lấy được tiền, cái này một chút tác dụng đối với Diệp Tinh cũng không có.
Mục đích kiếm tiền của hắn chính là vì thanh kiếm Sinh Mệnh kia!
Nghĩ đến kiếm Sinh Mệnh, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia quang mang.
Kiếm Sinh Mệnh thật ra lúc mới xuất hiện, toàn bộ thân kiếm chỉ có mười cm, nhưng mười cm này lại có tác dụng nghịch thiên!
Cho dù thân thể có bệnh gì, hoặc là thân thể dị dạng như thế nào, hoặc là ung thư giai đoạn cuối, thậm chí là trúng độc, chỉ cần kiếm Sinh Mệnh này ở trên người, bất cứ bệnh nào cũng có thể nhanh chóng tốt lên, hồi phục lại giống như người bình thường.
Chỉ là kiếm Sinh Mệnh này giống như là bảo vật tu chân kia, tiếp xúc một phút là có thể nhận chủ, sau khi nhận chủ chỉ có tác dụng đối với một người mà thôi, đối với những người khác nhiều nhất chỉ có hiệu quả trong một phút.
Cho dù người chủ này có tử vong hay không, kiếm Sinh Mệnh cũng nhất định phải sau bốn mươi chín năm mới lại có năng lực nhận chủ lần nữa.
Đây là bảo vật truyền thừa của một gia tộc đỉnh cấp, chỉ là gia tộc này bởi vì kinh doanh không tốt, không chỉ toàn bộ sản nghiệp gia tộc mất đi, mà còn nợ nần rất nhiều, vừa vặn kiếm Sinh Mệnh lại đến thời gian nhận chủ, cho nên bọn họ bất đắc dĩ mới đem thanh kiếm này lấy ra mức đấu giá cao cấp nhất Hoa Hạ.
Khi có kết quả kiểm tra của kiếm Sinh Mệnh, nhất thời dẫn tới oanh động thật lớn, tác dụng của nó hoàn toàn vi phạm khoa học, giống như thần khí, hấp dẫn rất nhiều người đến đấu giá, thậm chí mức bán đấu giá lên tới 29,8 tỷ giá trên trời!
Gia tộc kia cũng là bất đắc dĩ, nếu là trở nên nghèo khó, thì thanh kiếm Sinh Mệnh này tiếp tục truyền thừa cũng vô dụng, cho nên mới để cho bảo vật khó tin này xuất hiện ở buổi đấu giá.
Kiếm Sinh Mệnh giống như thần khí chảy vào nhân gian, ai cũng muốn có được nó.
Mà sau này khi có tận thế, thanh kiếm Sinh Mệnh chỉ dài mười cm này biến thành một thanh trường kiếm, tự nhiên lớn hơn gấp mấy lần.
Bảo vật đột nhiên biến lớn, đây quả thực giống như kiếm tiên trong phim tiên hiệp. Kiếm Hoàng bằng vào thanh kiếm này nhanh chóng quật khởi, cho dù trở thành đệ nhất cường giả trên trái đất, binh khí của ông ta cũng chưa từng đổi qua.
Rất nhiều người tu luyện suy đoán, trong thanh kiếm Sinh Mệnh này khẳng định ẩn chứa một ít cơ duyên, hơn nữa bị Kiếm Hoàng chiếm được.
Trong lòng đảo qua rất nhiều ý nghĩ, Diệp Tinh nhìn Trần Quân Nam nói: "Những vốn chưa thu hồi khác nhất định phải nhìn chằm chằm, phải mau chóng thu hồi. Mục tiêu tiếp theo của công ty là tập hợp các quỹ.”
\- Vâng ông chủ! Trần Quân Nam gật đầu.
Tuy rằng không biết Diệp Tinh có suy nghĩ gì, thế nhưng anh ta nghiêm túc chấp hành dựa theo mệnh lệnh của Diệp Tinh.
Trước kia Diệp Tinh đầu tư nhiều phim như vậy, anh ta cũng không hiểu, nhưng ngắn ngủi không đến một năm, Đầu tư Tinh Nguyên lại trở thành đại cá sấu trong ngành đầu tư điện ảnh, nếu đã làm như vậy, Diệp Tinh khẳng định có đạo lý của mình.
......
Chương 195 Kế hoạch
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, chạng vạng Diệp Tinh dẫn Lâm Tiểu Ngư đi ăn cơm.
Đám người Trương Mộng, Hạ Lâm ngược lại không đi theo, nhưng mà chị họ của Lâm Tiểu Ngư lại gọi điện thoại tới, Lâm Tiểu Ngư liền thuận tiện gọi cô ta cùng ăn cơm.
Trong phòng khách sạn, Trịnh Đình Đình đi tới.
-Chị! Lâm Tiểu Ngư cười hô to.
Lúc này Trịnh Đình Đình mặc áo thun đơn giản, tóc cắt đến lỗ tai, làn da hơi đen, nhưng thoạt nhìn so với lúc trước khi đến tàu hỏa đón thì tốt hơn rất nhiều.
Lúc trước hẳn là thời điểm Trịnh Đình Đình thất vọng nhất, hiện tại sống ở Thượng Hải mấy tháng, trạng thái tinh thần của cô ta đều khôi phục rất nhiều.
"Tiểu Ngư, Diệp Tinh." Trịnh Đình Đình cười đi tới nói.
Cô ta nhìn hai người trước mắt giống như kim đồng ngọc nữ, nhìn nụ cười vui vẻ trên mặt Lâm Tiểu Ngư, vẻ hâm mộ trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
Cô ta hiện tại đã gần hai mươi tám tuổi, nhưng vẫn chưa tìm được nửa kia trong lòng mình.
"Chị, em kính chị một ly, chúc chị công việc thuận lợi." Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Trịnh Đình Đình trên mặt cũng lộ ra nụ cười, nói: "Cảm ơn lời chúc của em, Tiểu Ngư."
Công việc của cô ta ở Thượng Hải quả thật rất thuận lợi, hiện tại cô ta đang làm việc trong một công ty quần áo, mà công ty quần áo kia do Hoàng Thiên Vũ mở.
Thực tế, Diệp Tinh đã từng gọi điện thoại nói với Hoàng Thiên Vũ một chút, Trịnh Đình Đình đương nhiên sẽ không có vấn đề gì với công việc.
Chẳng qua chuyện này Trịnh Đình Đình cũng không biết.
Lâm Tiểu Ngư nói lòng tự trọng của chị họ cô đặc biệt mạnh mẽ, bảo Diệp Tinh đừng nói.
Mấy người chỉ uống một ít nước trái cây, Diệp Tinh còn lái xe, không thể uống rượu.
Chờ một giờ sau, cuối cùng họ đã ăn xong và rời khỏi khách sạn.
"Chị, chúng em đưa chị trở về nhé , trời đã tối rồi." Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Trịnh Đình Đình lắc đầu, nói: "Không cần, chị muốn ở trên đường đi dạo một chút."
Cô ta cười nói với Lâm Tiểu Ngư và Diệp Tinh: "Được rồi, ngày mai hai người còn phải đi học, trở về sớm một chút đi."
Cuộc sống đại học thực sự là khoảng thời gian thoải mái nhất trong cuộc đời, sau khi học xong đại học, bước vào xã hội, mỗi người bắt đầu phấn đấu cho cuộc sống của mình, không còn thời gian thoải mái tự do, bởi vì có quá nhiều trách nhiệm trên người.
"Vậy được rồi, chị, trên đường chị cẩn thận một chút." Lâm Tiểu Ngư nghe Trịnh Đình Đình nói như vậy, chỉ đành gật đầu.
Xa xa có một quảng trường thật lớn, trước quảng trường còn có một số người bảo vệ, hình như bên trong đang có buổi tiệc gì đó, lúc này người bên trong lại không ngừng đi ra ngoài, xem ra là buổi tiệc đã kết thúc.
Ở một nơi có ba người đàn ông ăn mặc đồ thời trang, trông họ có vẻ phấn khích.
"Ha ha, anh Cường, vẫn là anh có bản lĩnh, thoáng cái gặp được nhiều đại nhân vật như vậy, chuyến đi lần này thật sự có lợi a." Một người đàn ông diện mạo bình thường, thân cao đại khái gần một mét tám cười nói.
Người đàn ông này khuôn mặt nhìn qua còn tốt, thế nhưng cả người thoạt nhìn có chút hèn mọn, trong lời nói tựa hồ mang theo ngữ khí lấy lòng.
"Trương Vũ, cái này không tính là cái gì, chờ ngày nào đó dẫn cậu đi kiến thức một vài quảng trường lớn hơn." Người đàn ông tên anh Cường là một người đàn ông cao hơn một mét bảy, nhưng rất cường tráng.
"Nhưng mà nếu cậu muốn cùng tôi tiến vào xã hội thượng lưu, thì biểu hiện của cậu cũng không đủ, nơi tôi đến đều cần tiền, tôi cũng không thể tự mình bỏ tiền dẫn cậu đi miễn phí các nơi chứ?" Từ Cường nhìn Trương Vũ nói.
Trương Vũ trên mặt chất đầy tươi cười, nói: "Anh Cường, vấn đề tiền bạc anh không cần lo lắng, em khẳng định có thể giải quyết."
"Trương Vũ, tôi nghe nói tiền trên người cậu đều lấy từ trên người phụ nữ, còn người phụ nữ của cậu thì sao? Không có tiền để cho cô ấy sao.”. Một người khác nhìn Trương Vũ trêu ghẹo nói.
"Ha ha, mấy anh thật biết nói đùa." Trương Vũ cười gượng hai tiếng.
Khi anh ta đang nói, bỗng nhiên ánh mắt nhìn về phía xa xa, sắc mặt nhất thời biến hóa một chút, sau đó lại trực tiếp đi về phía trước.
\- Đình Đình! Anh ta đến bên cạnh một cô gái, hét lên.
"Trương Vũ." Nghe được thanh âm này, Trịnh Đình Đình quay đầu lại nhìn, sắc mặt nhất thời khẽ biến, theo bản năng lui về phía sau.
"Đình Đình thật sự là em à? Sao em lại không nói một tiếng nào đến Thượng hải vậy? Em muốn trốn tránh anh đúng không? Tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy, em có thể tha thứ cho anh không. " Trên mặt Trương Vũ trong nháy mắt lộ ra vẻ cầu xin, không ngừng xin lỗi.
\- Lúc trước đều là anh không đúng, em tha thứ cho anh được không?
"Trương Vũ, chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa." Tâm tình Trịnh Đình Đình rõ ràng trở nên kích động, lớn tiếng nói.
\- Ôi, Trương Vũ, tìm được vợ rồi sao?" Hai người Từ Cường đi tới cười nói.
"Chị." Xa xa, Lâm Tiểu Ngư cùng Diệp Tinh còn chưa đi được mấy bước, nhìn thấy động tĩnh chỗ Trịnh Đình Đình, Lâm Tiểu Ngư nhất thời chạy tới.
“Đình Đình, anh biết đều là anh không tốt, nhưng mà, người đàn ông nào mà không phạm sai lầm chứ, em tha thứ cho anh lần này. Anh hứa anh sẽ không bao giờ phạm sai lầm một lần nữa, được không em?” Trương Vũ liên tục xin lỗi.
"Tôi đã tha thứ cho anh bao nhiêu lần rồi?"
Trong nửa năm, tổng khối lượng của nó mới tăng gấp đôi, bây đã là hai luồng không khí màu xám.
Diệp Tinh vẫn rất nghi hoặc, thế nhưng khí lưu màu xám này đối với hắn không có bất kỳ ảnh hưởng gì, cũng không có bất kỳ dị động nào, hắn đành phải mặc kệ nó.
Hiện tại đột phá tới vương cảnh, khí lưu màu xám này lại xảy ra bạo tăng!
"Khí lưu màu xám này rốt cuộc sinh ra như thế nào? Chẳng lẽ mỗi lần mình đột phá đều có thể khiến cho nó tăng vọt?" Diệp Tinh trong lòng âm thầm nói.
Hai lần đột phá cảnh giới đều làm cho khí lưu màu xám biến hóa.
Nhưng mà sau khi gia tăng, khí lưu màu xám này lại bình tĩnh trở lại, cứ như vậy yên lặng ở trong đầu hắn, không nhúc nhích.
Lắc đầu, Diệp Tinh đành phải mặc cho nó tồn tại.
Khí lưu màu xám này trong mắt hắn rất có thể có quan hệ với trọng sinh, hiện tại hắn căn bản không có bất kỳ đầu mối gì, chỉ đành đem nó đặt ở đáy lòng.
Nhìn địa tâm thôi nhũ tinh thạch còn sót lại trong tay, Diệp Tinh không có hấp thu nữa, mà là trực tiếp rời khỏi khách sạn.
Hắn nhanh chóng đi tới chỗ trước đó chôn cất Thẩm Hạo Thiên.
Nhìn bốn phía một chút, sau khi xác định chung quanh không có ai, Diệp Tinh tay phải huy động, thi thể Thẩm Hạo Thiên lần thứ hai xuất hiện trước mặt hắn.
Tay phải huy động, một đạo linh lực hỏa diễm xuất hiện, tiếp xúc với thi thể Thẩm Hạo Thiên.
Nhất thời toàn bộ thi thể Thẩm Hạo Thiên ở dưới hỏa diễm nhanh chóng biến mất, ngắn ngủn vài giây hóa thành tro tàn, hoàn toàn biến mất!
Linh lực hỏa diễm uy lực so với hỏa diễm bình thường mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù là nham thạch cũng có thể thiêu thành tro tàn!
"Hiện tại dấu vết tồn tại của Thẩm Hạo Thiên biến mất, người của Phong Diệp Cốc cũng không có khả năng có phát hiện ra gì nhỉ?"
Diệp Tinh hít sâu một hơi.
\- Hơn nữa mình đã đạt tới vương cảnh, cho dù đối mặt với cường giả vương cảnh trong Phong Diệp Cốc, cũng không phải không có sức đánh một trận!
Diệp Tinh trong mắt lộ ra một tia quang mang.
Đương nhiên, nếu như toàn bộ cường giả vương cảnh Phong Diệp Cốc đi ra, tuyệt đối là hoàn toàn nghiền ép hắn.
......
Sau đó Diệp Tinh lại trở về khách sạn.
Mất không đến một ngày, địa tâm thôi nhũ tinh thạch trong tay hắn hoàn toàn biến mất, linh lực bên trong bị Diệp Tinh hấp thu toàn bộ.
Tiếp theo Diệp Tinh lại đem linh lực trong linh thạch này hấp thu toàn bộ.
"Vương cảnh chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, hấp thu một phần địa tâm thôi nhũ tinh thạch, sơ kỳ của mình cũng không có tiến bộ bao nhiêu."
Diệp Tinh cảm thụ một chút thực lực của mình, không khỏi lắc đầu.
Cảnh giới luyện thể, cảnh giới thức tỉnh còn tốt, linh lực cần không tính là nhiều, nhưng vương cảnh cần rất nhiều linh lực.
Kiếp trước rất nhiều người đều đạt tới vương cảnh, nhưng nếu muốn tiến thêm một bước, đột phá đến hoàng cảnh cực kỳ gian nan. Bởi vì có quá nhiều nguồn lực cần thiết.
Đem suy nghĩ trong lòng thu liễm, Diệp Tinh từ trên người lấy ra một viên đá chỉ có kích thước bằng ngón cái, mặt trên lại có sọc hai màu đen trắng.
Đây là không tinh thạch!
\- Hiện tại đạt tới vương cảnh, nhẫn không gian này mình cũng có thể luyện chế!
Diệp Tinh nhìn tảng đá trong tay, khóe miệng lộ ra một tia cười, hắn có một vài thứ đều để ở trong túi, ví dụ như kén đen thần bí, độc quả, nhân sâm, vân vân, thật ra những thứ này đều không có cái gì để đựng.
Diệp Tinh đã sớm muốn có một cái nhẫn không gian, như vậy mấy thứ này có thể dễ dàng mang theo, hơn nữa sẽ không bị bất kì kẻ nào phát hiện.
Tâm niệm trong lòng Diệp Tinh vừa động, một đạo hỏa diễm liền đem không tinh thạch trước mắt bao vây, mà linh lực hỏa diễm của Diệp Tinh chậm rãi tiến vào bên trong không tinh thạch.
Dần dần, một mảnh diện tích ước chừng một trăm mét vuông, không gian khổng lồ cao ước chừng năm thước xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.
"Không gian rộng lớn như vậy sao? Viên không tinh thạch này so với viên không tinh thạch mình lấy được ở kiếp trước tốt hơn rất nhiều!" Diệp Tinh trong lòng kích động.
Hiển thị không gian bên trong không tinh thạch cũng cần thực lực, lúc mới đạt tới vương cảnh chỉ có thể nhìn thấy đại khái không gian bên trong mà thôi.
Theo thực lực càng ngày càng mạnh, không gian bên trong còn có thể tiếp tục mở rộng.
Hiện tại lần đầu tiên dò xét thể tích bên trong không tinh thạch này đã đạt tới năm trăm mét khối, thực tế diện tích này lớn ít nhất gấp mấy lần!
Toàn bộ không gian của nhẫn không gian của Diệp Tinh kiếp trước khai phá đến cực hạn cũng chỉ có bốn trăm mét khối mà thôi.
Trong lòng kích động, Diệp Tinh sử dụng hỏa diễm chậm rãi luyện chế.
Dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm của hắn, hình dạng không tinh thạch chậm rãi biến hóa.
Không tinh thạch có thể có các loại hình dạng, tính linh hoạt cực mạnh, cho dù sử dụng linh lực đặc thù đã đạt tới hoàng cảnh cũng không thể phá hư, có thể tùy theo ý nghĩ của mình mà thay đổi hình dạng của nó.
Cũng không phải bất kì đồ vật nào cũng đều có thể bỏ vào trong không tinh thạch này, hay là hắn đem không tinh thạch lại bỏ vào túi?
Dần dần, viên không tinh thạch này biến thành một cái hình nhẫn, nhìn bộ dáng giống như là nhẫn sắt bình thường.
\- Luyện chế thành công! Diệp Tinh trực tiếp đem nhẫn mang vào tay, tâm niệm vừa động, trước mắt một vài thứ liền dễ dàng tiến vào trong không gian của nhẫn.
Lại vừa động tâm niệm, mấy thứ này liền dễ dàng lấy ra.
-Kiếp trước mãi cho đến năm tận thế thứ bảy mới có được chiếc nhẫn không gian đầu tiên, không nghĩ tới hiện tại đã chiếm được!
Chương 192 Trị bệnh cho Thư Tiểu Linh
Diệp Tinh trong lòng vui sướng, tiếp tục đem những thứ khác đặt ở bên trong.
Đợi đến khi Diệp Tinh lấy ra khối đá màu đen kia, cái kén thần bí kia bỗng nhiên xảy ra dị động.
Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh đem kén đen cùng khối đá màu đen đặt cùng một chỗ.
Nhất thời, cái kén đen cùng khối đá đen này giống như hai nam châm hút nhau, cái kén đen dán chặt vào khối đá màu đen.
Ánh sáng trên khối đá màu đen nhanh chóng trở nên ảm đạm, cuối cùng toàn bộ khối đá màu đen biến thành bột phấn, biến mất không thấy tung tích, giống như tình huống xuất hiện lần trước.
Sau khi hấp thu khối đá đen, kén đen cũng dừng lại, không có bất kỳ phản ứng nào nữa.
"Cái kén đen này rốt cuộc là cái gì vậy?"
Diệp Tinh sử dụng linh lực hỏa diễm thiêu đốt một chút, thế nhưng linh lực hỏa diễm cường đại lại không tạo bất kỳ thương tổn nào đối với kén đen.
Lắc đầu, Diệp Tinh dùng đồ đạc bọc lại kén đen, trực tiếp ném vào trong nhẫn không gian.
Sau đó Diệp Tinh đem tất cả đồ vật trên người đặt vào nhẫn không gian.
\- Chờ sau khi trở về đem nhân sâm tám trăm năm, lam linh chi cũng bỏ vào trong đó! Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.
Nhân sâm, lam linh chi đều rất lớn, hắn nhiều nhất chỉ có thể mang theo một ít đã cắt miếng mang theo trên người, không có khả năng mang theo toàn bộ.
Lúc này trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui sướng.
Đột phá đến vương cảnh, lại có được nhẫn không gian thuộc về riêng mình, sự tự tin của hắn khi đối mặt tận thế đen tối lại nắm chắc hơn một chút.
......
Sau một vài ngày thăm dò thành phố Hồ Nam, Diệp Tinh cũng không có thăm dò chỗ nào khác.
Thời gian tiếp theo hắn đã đi đến các nơi khác để khám phá, nhưng thu hoạch là rất nhỏ.
Thời gian nghỉ hè đang nhanh chóng trôi qua, khi Diệp Tinh đang trên đường đi tìm kiếm bảo vật, lúc này trên thị trường hai app điện thoại di động nhanh chóng bùng nổ, chính là app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe.
Các vấn đề học tập và các vấn đề sức khỏe là mối quan tâm của hầu hết mọi người.
Ai cũng hy vọng con cái của họ có thành tích học tập tốt, đều hy vọng mình và gia đình có sức khỏe tốt.
Lượt tải về của hai ứng dụng lớn này trong cửa hàng ứng dụng không ngừng tăng, theo thời gian, thậm chí có các trường đại học, bệnh viện chuyên nghiệp bắt đầu sử dụng, điều này càng làm tăng sức hấp dẫn của hai app này.
Rất nhiều người trên điện thoại di động đã tải về hai app này, thậm chí họ còn giới thiệu cho gia đình và bạn bè của họ để sử dụng.
Khi hai app đang phát triển, Diệp Tinh lại tiếp tục thăm dò ở khắp mọi nơi.
......
"Nơi này là thành phố Vũ Hán, nơi Thư Lạc Y ở." Diệp Tinh đi tới một thành phố, nhìn người đi đường qua lại.
Lạc Hoàng Thư Lạc Y, top 10 cao thủ của Hoa Hạ thời tận thế đen tối.
Trong thời kỳ tận thế đen tối, ngoại trừ nhìn cơ duyên ra, kỳ thật thiên phú của mình cũng rất quan trọng.
Không có thiên phú, cho dù cho công pháp tu luyện đỉnh cấp nhất, thì nhiều nhất cũng chỉ đạt tới đỉnh phong của cảnh giới thức tỉnh liền kết thúc, bởi vì cảm ngộ được linh lực đặc thù cần thiên phú, cũng không phải dựa vào tài nguyên là có thể cảm ngộ được.
Cường giả hoàng cảnh chân chính đứng ở đỉnh phong, thiên phú mỗi một người đều cực kỳ cường đại.
Cầm lấy điện thoại di động, Diệp Tinh trực tiếp gọi điện thoại.
Rất nhanh, một người thanh niên cõng em gái của mình đến, chính là Thư Lạc Y.
Trên vai anh ta, có một cô bé nhìn qua chỉ khoảng bảy tuổi, chẳng qua ánh mắt cô bé có chút ngốc nghếch, khóe miệng còn có nước miếng chảy ra, nhìn qua giống như một đứa trẻ mất trí nhớ.
\- Diệp Tinh, cậu nói cậu có thể chữa trị cho em gái tôi sao? Thư Lạc Y nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.
Vừa rồi Diệp Tinh gọi điện thoại cho anh ta làm anh ta kích động chạy tới lập tức.
"Ừm, y thuật của tôi lại có chút tiến bộ, có thể trị được." Diệp Tinh cười nói.
Hắn nhìn cô bé trong lòng Thư Lạc Y nói: "Em gái anh chậm phát triển trí tuệ là bởi vì não bộ có một ít khối u, gây ra áp bách một ít thần kinh, tôi cần dùng châm để châm cứu, nếu như anh tin tưởng thì bây giờ tôi có thể trị liệu ngay."
Thư Lạc Y nhìn bộ dáng của em gái mình, trầm mặc vài giây, sau đó cắn răng, nói: "Diệp Tinh, cậu trị đi."
Trước đó bác sĩ anh ta tìm kiếm cũng đã thử chữa trị bằng châm cứu, chẳng qua hiệu quả hầu như không có.
"Được." Diệp Tinh gật gật đầu, lấy ra ba cây kim dài, sau đó đến gần cô bé.
Cô bé rõ ràng đối với Diệp Tinh có chút sợ hãi, thấy được Diệp Tinh đang đến mình cô bé lập tức rụt vào trong ngực anh trai của mình.
"Tiểu Linh, không cần sợ." Thư Lạc Y nhỏ giọng an ủi em gái mình.
Một đoạn nhỏ của ba cây châm dài cắm vào vào da đầu Thư Tiểu Linh, sau đó một tia linh lực theo cây châm tiến vào chỗ có khối u trong đầu Thư Tiểu Linh, bắt đầu chậm rãi chữa trị.
Thời gian trôi qua, một phút... Hai phút...
Dưới linh lực của Diệp Tinh, khối u cơ hồ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục, thần kinh bị áp bách cũng bắt đầu khôi phục bình thường, mà lúc này ánh mắt Thư Tiểu Linh mở to, nghiêng đầu nhỏ nhìn Diệp Tinh, trong mắt tựa hồ khôi phục một tia thanh minh.
"Được rồi." Đợi qua mười phút, Diệp Tinh lấy lại châm dài.
\- Diệp Tinh, em gái tôi sao rồi? Thư Lạc Y vội vàng hỏi. Sự chú ý của anh ta luôn luôn nằm trên cây châm dài kia.
"Anh." Diệp Tinh còn chưa nói gì, bỗng nhiên một thanh âm non nớt vang lên.
Chương 193 Kiếm Sinh Mệnh! 1
Thân thể Thư Lạc Y ngẩn ra, sau đó không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía trong ngực, lúc này Thư Tiểu Linh đang ngửa đầu nhìn anh ta, ánh mắt trong trẻo, khóe miệng cũng không có nước miếng chảy ra nữa.
"Tiểu Linh, em...em nhớ được rồi sao?" Thư Lạc Y vẻ mặt kích động, âm thanh đều có chút run rẩy, nước mắt trong mắt lập tức chảy xuống.
Ba mẹ qua đời, anh ta chỉ có một đứa em gái, niềm tin duy nhất trong cuộc sống chính là nuôi em gái lớn lên, chỉ có trời mới biết bình thường anh ta khao khát được nghe tiếng “anh” từ miệng em gái mình nhiều như thế nào.
"Khối u kia áp bách thần kinh, giờ khối u tiêu trừ, tự nhiên dễ dàng hồi phục." Diệp Tinh cười nói.
Thư Lạc Y không ngừng gật đầu, anh ta nhìn Thư Tiểu Linh, lại nói: "Tiểu Linh, mau cảm ơn anh Diệp Tinh."
"Cám ơn anh Diệp Tinh ." Thư Tiểu Linh nghiêng đầu nhìn Diệp Tinh, âm thanh non nớt nói.
"Không có gì." Diệp Tinh cười nói.
Nhìn Diệp Tinh, Thư Lạc Y vội vàng nói: "Diệp Tinh, cậu nói xem phí trị liệu bao nhiêu?"
Trên mặt anh ta có một tia quẫn bách: "Tuy rằng trên người tôi hiện tại không có bao nhiêu tiền, nhưng tiền trị liệu tôi nhất định sẽ trả lại cho cậu."
"Không cần." Nghe vậy, Diệp Tinh trực tiếp lắc đầu, nói: "Trị liệu bệnh này cũng không tốn thời gian của tôi ."
Thư Lạc Y vẻ mặt cảm kích, Diệp Tinh không thu tiền ngược lại khiến cho anh ta có chút không biết làm sao, anh ta ôm em gái mình muốn quỳ xuống cảm ơn Diệp Tinh.
"Thư Lạc Y, nếu anh thật sự muốn báo đáp thì đi Thượng Hải giúp tôi đi, tôi mở mấy công ty, hiện đang thiếu nhân lực." Ánh mắt Diệp Tinh chuyển động một chút, cười nói.
Tại sao hắn lại giúp Thư Lạc Y? Chính là muốn cướp anh ta làm của mình.
Top 10 cường giả Hoa Hạ của ngày tận thế trong tương lai, tiềm lực vô hạn.
"Diệp Tinh, tôi đi! Tiền lương cũng không cần phải trả cao cho tôi, miễn là đủ ăn uống là ok." Thư Lạc Y lập tức gật đầu, cho dù là công việc gì, chỉ cần Diệp Tinh phân phó, anh ta nhất định sẽ đi làm!
"Tôi cũng không phải là ông chủ hà khắc gì." Diệp Tinh cười nói.
Lúc này trong lòng hắn lại vui sướng.
"Hiện tại mình biết cường giả hoàng cảnh có Hoàng Viêm, Thư Lạc Y, ngoài ra còn có Vương Tam Đại, Giang Lam Thành, Lân Pha, không biết tận thế lần này bọn họ sẽ biến hình hình dạng như thế nào đây?"
Diệp Tinh trong lòng yên lặng chờ mong.
......
Thời gian trôi qua, kỳ nghỉ hè hai tháng trôi qua rất nhanh chóng.
Diệp Tinh mất một thời gian dài dể đi thăm dò nhưng không có thu hoạch được cái gì.
Trước kia ở núi Trường Bạch và những nơi khác gặp phải cơ duyên chỉ là trùng hợp mà thôi.
Về đến nhà, Diệp Tinh đón Lâm Tiểu Ngư trở về đại học Thượng Hải.
Một năm đã trôi qua, chỉ còn một năm nữa là đến ngày tận thế.
"Tiểu Ngư, cô đã trở lại." Đi tới ký túc xá nữ sinh, lúc này Trương Mộng, Hạ Lâm ở dưới lầu vừa vặn cũng ở chỗ này.
Họ nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, ngay lập tức chạy đến.
Chờ Lâm Tiểu Ngư vừa đi ra, các cô liền cho một cái ôm thật lớn.
"Tôi đến rồi đây." Lâm Tiểu Ngư cười hì hì nói.
Diệp Tinh mở cửa sau xe, lấy vali ra.
"Diệp Tinh." Trương Mộng, Hạ Lâm nhìn Diệp Tinh, rõ ràng đều cảm thấy có chút câu nệ.
Bây giờ, app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe đang hot, định giá thị trường đã đạt đến 10 tỷ!
Mà hai người bọn họ biết, hai app này chính là do công ty của Diệp Tinh tạo ra.
Nói cách khác, chỉ riêng quyền sở hữu hai app này, giá trị của Diệp Tinh cũng đã vượt qua mười tỷ rồi!
Một tỷ phú chưa tới hai mươi tuổi, cho dù là người giàu nhất thế giới lúc trước cũng không trâu bò như vậy đâu?
"Tiểu Ngư, anh đến công ty một chuyến, buổi tối lại cùng em đi ăn cơm." Diệp Tinh cười nói.
"Ừm." Lâm Tiểu Ngư cười gật đầu.
Chờ Diệp Tinh lái xe rời đi, Trương Mộng nhỏ giọng nói: "Tiểu Ngư, Diệp Tinh nhà cậu cũng quá lợi hại đi? Năm ngoái, bộ phim hot nhất trong kỳ nghỉ đông "Giới Nguyên Châu" là do hắn đầu tư, app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe hot nhất mùa hè năm nay cũng do công ty Diệp Tinh tạo ra.
"Đúng vậy, hiện tại trên một số kênh tin tức đều có bài viết về hai app lớn này." Bên cạnh, Hạ Lâm cũng nhịn không được nói.
Cô ta luôn theo dõi động thái công ty của Diệp Tinh, không chỉ có hai app lớn này, mấy bộ phim được công ty đầu tư Tinh Nguyên đầu sắp được công chiếu cũng được cô ta theo dõi, tất cả đều đạt được doanh thu phòng vé tốt.
Bất cứ một bộ phim nào được hắn đầu tư cũng kiếm được nhiều tiền hơn rất nhiều người.
Đối mặt với Diệp Tinh, cô ta tuyệt đối không có khả năng có bất kỳ khinh thường nào nữa.
Chuyện lúc trước cô ta vẫn đang hối hận đây.
Hiện tại Trương Mộng ở đại học thành phố Thượng Hải đều có chút danh tiếng, bởi vì đóng vai phụ trong "Cửu thiên chi hạ", ngoài ra, cô ấy còn đóng vai phụ của hai bộ phim khác nữa, chẳng qua hai bộ phim kia còn chưa được công chiếu.
Mà cơ hội kia chính là do một câu nói của Diệp Tinh.
"Chuyện công ty của Diệp Tinh tôi cũng không hiểu, nhưng Diệp Tinh quả thật rất lợi hại."
Nghĩ đến lúc trước khi Diệp Tinh nói cho cô nghe về giấc mộng kia, nghĩ tới Diệp Tinh không chút do dự nhảy xuống lầu cứu cô, trong lòng cô rất ngọt ngào.
......
Chương 194 Kiếm Sinh Mệnh! 2
Sau khi rời khỏi đại học Thượng Hải, Diệp Tinh đến công ty đầu tư Tinh Nguyên.
"Xin chào Diệp tổng." Lúc này lễ tân công ty đã thay đổi một cô gái ngọt ngào thoạt nhìn khuôn mặt như búp bê, Chương Hà làm việc hơn nửa năm, bởi vì năng lực nổi bật, hiện tại chức vị đã được điều chỉnh.
\- Diệp tổng! Đi tới văn phòng, Trần Quân Nam lập tức đi tới nói.
Anh ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có một tia hưng phấn.
"Diệp tổng, hiện tại app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe đang phát triển nhanh chóng, định giá thị trường đã đạt tới 11 tỷ! Hiện tại các trường đại học, bệnh viện lớn đều sử dụng nó, giá trị thị trường của hai app lớn này phỏng chừng còn có thể tăng lên rất nhanh!"
Diệp Tinh có ba công ty lớn, Công ty TNHH Đầu tư Tinh Nguyên, Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.
Hiện tại ba công ty lớn lấy Đầu tư Tinh Nguyên làm chủ, tất cả tài khoản cũng từ Tinh Nguyên đầu tư qua nơi này.
Công ty có bộ phận tài chính tổng thể chuyên dụng được đặt ở đây.
"Lúc trước có hai tập đoàn lớn liên hệ với tôi, có ý định mua hai app này." Trần Quân Nam cười nói.
"Hiện tại cho dù là ai cũng không bán." Diệp Tinh lắc đầu.
Trần Quân Nam lập tức đáp lại, nói: "Tôi biết rồi."
Trên thực tế anh ta cảm thấy Diệp Tinh cũng không có khả năng muốn bán, hiện tại hai app lớn đều đang ở thời kỳ phát triển hoàng kim, tương lai giá trị thị trường cho dù tăng gấp mấy lần cũng hoàn toàn có thể, với lực phán đoán chính xác của Diệp Tinh, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm như vậy.
Trần Quân Nam trong lòng cũng có cảm khái, lúc trước khi anh ta vừa mới tới công ty, toàn bộ công ty chỉ có một mình Diệp Tinh, ngắn ngủi không tới một năm, Diệp Tinh đã dùng tốc độ kinh người kiếm được 10 tỷ.
Lật xem tài liệu trong tay một chút, Diệp Tinh trầm giọng nói: "Về phương diện đầu tư điện ảnh của Tinh Nguyên, từ cuối tháng sau sẽ không đầu tư vào điện ảnh nữa! Tập trung vào các bộ phim đã được phát triển. "
"Không đầu tư vào phim?" Trong mắt Trần Quân Nam có một tia nghi hoặc.
Công ty của họ, mở đầu bằng đầu tư vào phim ảnh, nhảy vọt trở thành một con cá sấu lớn trong ngành công nghiệp điện ảnh, các ngành công nghiệp khác cũng hô vang như sói.
Bây giờ không đầu tư vào điện ảnh, công ty sẽ đầu tư vào các ngành công nghiệp khác sao?
"Đúng vậy! Thời gian tiếp theo, đem tất cả phim bản quyền của công ty chúng ta nắm giữ bán ra ngoài, không giữ lại một bộ nào nữa!"
Diệp Tinh phân phó nói.
Cách buổi đấu giá kia chỉ có nửa năm, chu kỳ sản xuất phim bình thường ngắn hơn nữa cũng cần mấy tháng, nếu như lại đầu tư vào phim, phỏng chừng phải đợi đến sau buổi đấu giá mới có thể lấy được tiền, cái này một chút tác dụng đối với Diệp Tinh cũng không có.
Mục đích kiếm tiền của hắn chính là vì thanh kiếm Sinh Mệnh kia!
Nghĩ đến kiếm Sinh Mệnh, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia quang mang.
Kiếm Sinh Mệnh thật ra lúc mới xuất hiện, toàn bộ thân kiếm chỉ có mười cm, nhưng mười cm này lại có tác dụng nghịch thiên!
Cho dù thân thể có bệnh gì, hoặc là thân thể dị dạng như thế nào, hoặc là ung thư giai đoạn cuối, thậm chí là trúng độc, chỉ cần kiếm Sinh Mệnh này ở trên người, bất cứ bệnh nào cũng có thể nhanh chóng tốt lên, hồi phục lại giống như người bình thường.
Chỉ là kiếm Sinh Mệnh này giống như là bảo vật tu chân kia, tiếp xúc một phút là có thể nhận chủ, sau khi nhận chủ chỉ có tác dụng đối với một người mà thôi, đối với những người khác nhiều nhất chỉ có hiệu quả trong một phút.
Cho dù người chủ này có tử vong hay không, kiếm Sinh Mệnh cũng nhất định phải sau bốn mươi chín năm mới lại có năng lực nhận chủ lần nữa.
Đây là bảo vật truyền thừa của một gia tộc đỉnh cấp, chỉ là gia tộc này bởi vì kinh doanh không tốt, không chỉ toàn bộ sản nghiệp gia tộc mất đi, mà còn nợ nần rất nhiều, vừa vặn kiếm Sinh Mệnh lại đến thời gian nhận chủ, cho nên bọn họ bất đắc dĩ mới đem thanh kiếm này lấy ra mức đấu giá cao cấp nhất Hoa Hạ.
Khi có kết quả kiểm tra của kiếm Sinh Mệnh, nhất thời dẫn tới oanh động thật lớn, tác dụng của nó hoàn toàn vi phạm khoa học, giống như thần khí, hấp dẫn rất nhiều người đến đấu giá, thậm chí mức bán đấu giá lên tới 29,8 tỷ giá trên trời!
Gia tộc kia cũng là bất đắc dĩ, nếu là trở nên nghèo khó, thì thanh kiếm Sinh Mệnh này tiếp tục truyền thừa cũng vô dụng, cho nên mới để cho bảo vật khó tin này xuất hiện ở buổi đấu giá.
Kiếm Sinh Mệnh giống như thần khí chảy vào nhân gian, ai cũng muốn có được nó.
Mà sau này khi có tận thế, thanh kiếm Sinh Mệnh chỉ dài mười cm này biến thành một thanh trường kiếm, tự nhiên lớn hơn gấp mấy lần.
Bảo vật đột nhiên biến lớn, đây quả thực giống như kiếm tiên trong phim tiên hiệp. Kiếm Hoàng bằng vào thanh kiếm này nhanh chóng quật khởi, cho dù trở thành đệ nhất cường giả trên trái đất, binh khí của ông ta cũng chưa từng đổi qua.
Rất nhiều người tu luyện suy đoán, trong thanh kiếm Sinh Mệnh này khẳng định ẩn chứa một ít cơ duyên, hơn nữa bị Kiếm Hoàng chiếm được.
Trong lòng đảo qua rất nhiều ý nghĩ, Diệp Tinh nhìn Trần Quân Nam nói: "Những vốn chưa thu hồi khác nhất định phải nhìn chằm chằm, phải mau chóng thu hồi. Mục tiêu tiếp theo của công ty là tập hợp các quỹ.”
\- Vâng ông chủ! Trần Quân Nam gật đầu.
Tuy rằng không biết Diệp Tinh có suy nghĩ gì, thế nhưng anh ta nghiêm túc chấp hành dựa theo mệnh lệnh của Diệp Tinh.
Trước kia Diệp Tinh đầu tư nhiều phim như vậy, anh ta cũng không hiểu, nhưng ngắn ngủi không đến một năm, Đầu tư Tinh Nguyên lại trở thành đại cá sấu trong ngành đầu tư điện ảnh, nếu đã làm như vậy, Diệp Tinh khẳng định có đạo lý của mình.
......
Chương 195 Kế hoạch
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, chạng vạng Diệp Tinh dẫn Lâm Tiểu Ngư đi ăn cơm.
Đám người Trương Mộng, Hạ Lâm ngược lại không đi theo, nhưng mà chị họ của Lâm Tiểu Ngư lại gọi điện thoại tới, Lâm Tiểu Ngư liền thuận tiện gọi cô ta cùng ăn cơm.
Trong phòng khách sạn, Trịnh Đình Đình đi tới.
-Chị! Lâm Tiểu Ngư cười hô to.
Lúc này Trịnh Đình Đình mặc áo thun đơn giản, tóc cắt đến lỗ tai, làn da hơi đen, nhưng thoạt nhìn so với lúc trước khi đến tàu hỏa đón thì tốt hơn rất nhiều.
Lúc trước hẳn là thời điểm Trịnh Đình Đình thất vọng nhất, hiện tại sống ở Thượng Hải mấy tháng, trạng thái tinh thần của cô ta đều khôi phục rất nhiều.
"Tiểu Ngư, Diệp Tinh." Trịnh Đình Đình cười đi tới nói.
Cô ta nhìn hai người trước mắt giống như kim đồng ngọc nữ, nhìn nụ cười vui vẻ trên mặt Lâm Tiểu Ngư, vẻ hâm mộ trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
Cô ta hiện tại đã gần hai mươi tám tuổi, nhưng vẫn chưa tìm được nửa kia trong lòng mình.
"Chị, em kính chị một ly, chúc chị công việc thuận lợi." Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Trịnh Đình Đình trên mặt cũng lộ ra nụ cười, nói: "Cảm ơn lời chúc của em, Tiểu Ngư."
Công việc của cô ta ở Thượng Hải quả thật rất thuận lợi, hiện tại cô ta đang làm việc trong một công ty quần áo, mà công ty quần áo kia do Hoàng Thiên Vũ mở.
Thực tế, Diệp Tinh đã từng gọi điện thoại nói với Hoàng Thiên Vũ một chút, Trịnh Đình Đình đương nhiên sẽ không có vấn đề gì với công việc.
Chẳng qua chuyện này Trịnh Đình Đình cũng không biết.
Lâm Tiểu Ngư nói lòng tự trọng của chị họ cô đặc biệt mạnh mẽ, bảo Diệp Tinh đừng nói.
Mấy người chỉ uống một ít nước trái cây, Diệp Tinh còn lái xe, không thể uống rượu.
Chờ một giờ sau, cuối cùng họ đã ăn xong và rời khỏi khách sạn.
"Chị, chúng em đưa chị trở về nhé , trời đã tối rồi." Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Trịnh Đình Đình lắc đầu, nói: "Không cần, chị muốn ở trên đường đi dạo một chút."
Cô ta cười nói với Lâm Tiểu Ngư và Diệp Tinh: "Được rồi, ngày mai hai người còn phải đi học, trở về sớm một chút đi."
Cuộc sống đại học thực sự là khoảng thời gian thoải mái nhất trong cuộc đời, sau khi học xong đại học, bước vào xã hội, mỗi người bắt đầu phấn đấu cho cuộc sống của mình, không còn thời gian thoải mái tự do, bởi vì có quá nhiều trách nhiệm trên người.
"Vậy được rồi, chị, trên đường chị cẩn thận một chút." Lâm Tiểu Ngư nghe Trịnh Đình Đình nói như vậy, chỉ đành gật đầu.
Xa xa có một quảng trường thật lớn, trước quảng trường còn có một số người bảo vệ, hình như bên trong đang có buổi tiệc gì đó, lúc này người bên trong lại không ngừng đi ra ngoài, xem ra là buổi tiệc đã kết thúc.
Ở một nơi có ba người đàn ông ăn mặc đồ thời trang, trông họ có vẻ phấn khích.
"Ha ha, anh Cường, vẫn là anh có bản lĩnh, thoáng cái gặp được nhiều đại nhân vật như vậy, chuyến đi lần này thật sự có lợi a." Một người đàn ông diện mạo bình thường, thân cao đại khái gần một mét tám cười nói.
Người đàn ông này khuôn mặt nhìn qua còn tốt, thế nhưng cả người thoạt nhìn có chút hèn mọn, trong lời nói tựa hồ mang theo ngữ khí lấy lòng.
"Trương Vũ, cái này không tính là cái gì, chờ ngày nào đó dẫn cậu đi kiến thức một vài quảng trường lớn hơn." Người đàn ông tên anh Cường là một người đàn ông cao hơn một mét bảy, nhưng rất cường tráng.
"Nhưng mà nếu cậu muốn cùng tôi tiến vào xã hội thượng lưu, thì biểu hiện của cậu cũng không đủ, nơi tôi đến đều cần tiền, tôi cũng không thể tự mình bỏ tiền dẫn cậu đi miễn phí các nơi chứ?" Từ Cường nhìn Trương Vũ nói.
Trương Vũ trên mặt chất đầy tươi cười, nói: "Anh Cường, vấn đề tiền bạc anh không cần lo lắng, em khẳng định có thể giải quyết."
"Trương Vũ, tôi nghe nói tiền trên người cậu đều lấy từ trên người phụ nữ, còn người phụ nữ của cậu thì sao? Không có tiền để cho cô ấy sao.”. Một người khác nhìn Trương Vũ trêu ghẹo nói.
"Ha ha, mấy anh thật biết nói đùa." Trương Vũ cười gượng hai tiếng.
Khi anh ta đang nói, bỗng nhiên ánh mắt nhìn về phía xa xa, sắc mặt nhất thời biến hóa một chút, sau đó lại trực tiếp đi về phía trước.
\- Đình Đình! Anh ta đến bên cạnh một cô gái, hét lên.
"Trương Vũ." Nghe được thanh âm này, Trịnh Đình Đình quay đầu lại nhìn, sắc mặt nhất thời khẽ biến, theo bản năng lui về phía sau.
"Đình Đình thật sự là em à? Sao em lại không nói một tiếng nào đến Thượng hải vậy? Em muốn trốn tránh anh đúng không? Tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy, em có thể tha thứ cho anh không. " Trên mặt Trương Vũ trong nháy mắt lộ ra vẻ cầu xin, không ngừng xin lỗi.
\- Lúc trước đều là anh không đúng, em tha thứ cho anh được không?
"Trương Vũ, chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa." Tâm tình Trịnh Đình Đình rõ ràng trở nên kích động, lớn tiếng nói.
\- Ôi, Trương Vũ, tìm được vợ rồi sao?" Hai người Từ Cường đi tới cười nói.
"Chị." Xa xa, Lâm Tiểu Ngư cùng Diệp Tinh còn chưa đi được mấy bước, nhìn thấy động tĩnh chỗ Trịnh Đình Đình, Lâm Tiểu Ngư nhất thời chạy tới.
“Đình Đình, anh biết đều là anh không tốt, nhưng mà, người đàn ông nào mà không phạm sai lầm chứ, em tha thứ cho anh lần này. Anh hứa anh sẽ không bao giờ phạm sai lầm một lần nữa, được không em?” Trương Vũ liên tục xin lỗi.
"Tôi đã tha thứ cho anh bao nhiêu lần rồi?"
Bình luận facebook