• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Trọng Sinh Hậu Cung Sấm Quan Ký (3 Viewers)

  • Chương 47

Vào bên trong lại là cảnh sắc khác, núi non trùng điệp, vô số đình đài lầu các. Người hầu được đào tạo bài bản,đilạinhẹnhàng xem ra tất cả đều có võ công cao cường.thậtkhôngphải là hộ nông dân bình thường, vị công tử này lai lịchkhôngnhỏ, chỉ làkhôngbiếthắnlà người phương nào?
Chi Hoa đỡ nàngđitrênmặt đá cẩm thạch thượng hạng “ Nương nương, người thích ăn đồ ăn j a”
Nàng cảm thấy giữa hai chân đau nhức,trênngười có hương vị lạ, tuy rằng ngựa của Hoàng Thượng nhất địnhsẽsạchsẽnhưng trong lòng vẫn cảm thấy bị nhiễm mùi ngựa.Nô bộcđitớiđilui hành lễ với nàng, e sợ quần áo đầu tóckhôngchỉnh tề sợ làđãlàm mất mặt mũi của Hoàng Thượng. Nàng phục hồi tinh thần,khôngnghĩ ngợi nhiềunói“khôngcó gì đặc biệt, takhôngthích đò ngọt.”
“ Cảnh công tử lại rất thích ăn đồ ngọt.” Chi Hoa dẫn nàngđiqua hành lang gấp khúc. “ Người là bằng hữu duy nhất Cảnh công tử mang đến đây.”
“ Cảnh công tử là?” Tử Oánh nhất thờikhôngphản ứng kịp buộc miệng hỏi,nóira xong lại hối hận. Nàngkhôngphải người hay tò mò, cũngkhôngmuốn vì tò mò mà mang họa.
“ Từ trước đến nay ta luôn gọi Cảnh công tử, thất lễ rồi” Chi Hoa thoải mái thừa nhận “ Cảnh công tử là đương kim Hoàng Thượng.”
Cảnh công tử là Hoàng Thượng?hắnthích ăn ngọt?!
Hạt dẻ cao lần trướckhôngphải ngọt sao?hắncố tìnhnóikhôngthích ăn, tìm biện pháp tra tấn nàng!
Chi Hoa thấy sắc mặt Tử Oánh cổ quái, nhất thờikhôngbiếtđãnóisai ở đâu. Nghĩ rằng cổ nhânthậtthích suy diễn nhiều, nhất là nữ nhân hậu cung.
Tử khi nàng xuyên đến đây,nóichuyện với đám nữ nhân hậu viện cũng làm nàng phiền chán,nóimộtcâu người ta lại suy nghĩ ra nhiều hướng khác nhau
đilâu như vậy cũngkhôngthấy thân ảnh Hoàng Thượng, Tử Oánh có chút mệt nghĩmộtlát hỏi: “ Chi Hoacônương,khôngbiết nơi nào có thể rửa mặt chải đầu?”
“ Nương nương theo ta, là do ta sơ suất, quên mất điều này” Chi Hoa dẫn nàng vàomộtsương phòng, bên trong rất sạchsẽ, lại có hơn mười loại dầu bôi tóc, xà phòng.. các loại. Đây cũng là các loại trong cung chưa từng có.
“cônương, nơi này đều đầy đủ mọi thứ, so với đồ của nội vụ phủ còn tốt hơn.”
“ Là ta nhàn quá nên nháo, nếu nương nương thích tasẽtặng ngườimộtít.”
“ Ta liềnkhôngkhách khí.” Chi Hoa thấy Tử Oánh lộ ra ý cười, giống như kiếm được bảo bối. Quả nhiên nữ nhânthìluônyêucái đẹp.
mộtlần nữa rửa mặt, thây xiêm y của Chi Hoa, nhưng lại rất vừa người, nàngnhẹnhàng thở ra, cuối cùng cũngkhôngbị thất lễ. Nghĩ đến địa vị của Chi Hoa cũngkhôngbình thường, nếukhôngsao có thể mặc gấm Tứ Xuyên.
Bước ra sương phòng thấymộtmảnh lá cây vàng rực rỡmộtvùng trời “khôngnghĩ đến cây ngân hạnh cũng đẹp như vậy, trong cung chưa nhìn thấy cảnh như thê snayf.”
Chi Hoa cười cười nhìn gốc ngân hạnh cổ thụ “ Đúng vậy, trái câykhôngchỉ ăn được mà còn có thể làm thuốc, lá cây và vỏ cây cũng là thuốc, có thểnóitoàn thân là bảo vật.”
Tử Oánh nhìn Chi Hoamộtcái,cônương này ba câuthìba câu đềunóivề ăn nhưng lại lưu loát sảng khoái. Cùng với phi tần trong cung khác nhau, đối với nàng cũng hòa ái, liền cườinói“ Nghecônươngnói,thìdường nhưcônương nghiên cứu rất kỹ về đồ ăn.”
“khôngcó đâu, ta chỉ làmộtđầu bếp nhonhỏ, chuyên phụ trách bữa ăn của công tử thôi.”
Chi Hoa khiêm tốnnóinhưng trong lòng lại cười to, nàng là tốt nghiệp trường đào tạo đầu bếp, tất nhiên là nghiên cứu thấu triệt đồ ăn. Bằngkhôngsao có thể bắt được khẩu vị của công tử nhà nàng về sau chậm rãi bắt được tâm củahắna, haha.
“ Nàng lại cười ngốc cái gì” thanhâmthanh lãnh vang lên. Lạc công tử mặc xiêm y màu đen, ngồitrênxe lăn,trênđùi đắp áo choàng “ Mặt lớn như vậy.”
“ Nào có lớn” Chi Hoa dùng sức vỗ mặtnhỏgiọngnói“ Mẹ tanóimặt như thế này là có phúc.” Nào có nửa phần tự giác của người xuyênkhông.
Lạc công tử nhìn Chi Hoa trong mắt là ý cười sủng nịnh, sau đó nhanh chóng bị cheđi, Tử Oánh nhìn thấyrõràng, khó trách là nữ đầu bếpkhôngbình thường,thìra là phu nhân tương lai của công tử. Chi Hoahiệntại vẫnđangngây ngốc rối rắm về gương mặt lớn của nàng.
“ Gặp qua nương nương.” Lạc công tử vái, Tử Oánh cũng trả lễ “ Ra mắt công tử.” Ngày ấy thấy hắc y nhân manghắnra ngoài nàng nên nghĩ đến khả nănghắnkhôngđiđược. Chỉ là ngày ấy sợ hãi nênkhôngdám nghĩ nhiều.
“ Cảnh công tử.” Chi Hoa hành lễ, Tử Oánh thấyhắnthong thảđiđến đây cũng phúc thân “ Hoàng, Cảnh công tử.”
Hôm nay tâm tình Dịch Thụy Cảnh rất tốt,khôngkiêng kị nhiều người mà lôi kéo tay nàng nhưng lại nàng xấu hổ đỏ mặt.
“ Hôm nay thời tiết rất tốt,khôngbằng chúng ta vào rừng ngồi” Dịch Thụy Cảnh quay đầunóivới Lạc công tử “ Thế nào? Lâu rồi hai ta cũng chưa đánh cờ.”
“Tất nhiên là được.” Lạc công tử cho người trung niên nãy giờkhôngnóichuyệnmộtánh mắt, đều là người được đào tạo nênđãtiến vào rừng chuẩn bị, nhìn công phuthìbiếtkhôngphải hạng bình thường.
Đến cuối cùng Lạc công tử có thân phận gì?hắnkhônggiống công tử phú gia, lại có quan hệ mật thiết với Hoàng Thượng,trêntay còn có nhiều cao thủ…
Tử Oánh thu liễm trầm tư, mặc kệ người này là aithìnàng cũngkhôngthể đắc tội vớihắn.khôngbiết phụ thân nàng có biếtmộtngười như vậy tồn tại? Nghĩ đến chắc cũngkhôngbiết vì ngày ấy ở hành cung Hoàng Thượng bí mật gặphắn.
Bàn tay to của Dịch Thụy Cảnh nắm chặt tay nàng, làm nàngkhôngdám rút về.thậtkhônghiểu nổi tính tình người này, lúc nãy vẫn còn bộ dáng hờ hững, bây giờ lại biến thành như vậy.
thậtlà khó hiểu nhất thiên hạ là tâm tư đế vương.
Trong rừng phủmộtlớp lá câythậtdày,đilên có cảm giác mềm nhũn. Bàn cờ, đàn tranh và trà cụ đều được chuẩn bị đầy đủ, nhìn cũng tao nhã lịchsự. Chi hoa đẩy xe lăn dọc theo con đường được quét sạchsẽ,mộtnha đầu mập mạpđangbày điểm tâm.
“ Lạc công tử, Cảnh công tử, đây là điểm tâm buổi sảng Hoa Hoa làm, có thể ăn rồi” Nha đầu mập mạp bày xong điểm tâm mới ngẩng đầu lên cười “ Đây là nương nươngđi.thậtlà xinh đẹp.”
“ Nha đầu, cònkhônghành lễ với nương nương.” Chi Hoa giụcmộttiếng, nha đầu mập mới phản ứng lại “ Xem trí nhớ của ta này, nương nương vạn phúc kim an.” Học theo tiểu thư khuê các hành lễ nhưng lạikhôngđủ tiêu chuẩn.
Tử Oánh “ Phốc”mộttiếng bật cười, chỉ cảm thấy nha đầu này khả ái. Thấy nha đầu mập ngượng ngùngthìtháo vòng tay đưa cho nàng ta “ Ta chỉ cảm thấy thú vị thôi, vòng tay nàykhôngtrân quý, chỉ là đồ chơi, cầmđi.”
Nha đầu mập do dựmộtlát mới nhận “ Tạ nương nương ban thưởng.”
trênbàn là bốn món điểm tâm: mật hoa cúc đông lạnh, bánh hạnh nhân, bạch táo bảo, bánh cuốn uyên ương, đưamộtkhối vào miệng liền tan ra, trong miệng còn lưu lại mùi thơm của bánh, so với điểm tâm ngự trù làm càng ngon hơn.
“khôngngờ tay nghề của Chi Hoacônương tốt như vậy.”
“ Tay nghề nàng ấy rất tốt, lát dùng bữa nàngsẽbiết” DỊch Thụy Cảnh hạmộtviên cờ đen, quay đầunóivới Tử Oánh. Có thể được hoàng thượng khen ngợi tay nghề chắc chắn rất tốt.
Lạc công tửkhôngchút do dự dùng cờ trắng phản kích. Tử Oánh nhìn thấykhôngphân được cao thấp. Dịch Thụy Cảnh được thái sư là cao thủ chơi cờ chỉ dạy,khôngmấy người có thể vượt qua, Lạc công tử nàythậtlợi hại.
Chi Hoa theo nha đầu mập vào phòng bếp, Tử Oánhthậtnhàm chán. Cuối cùng vẫn làkhôngtránh được phảiđitranh đoạt? Ăn điểm tâm, tinh tế nghĩ đến, là người nào làm ngựa của Vận Điềm nổi điên, nàngsẽkhôngcho rằng đây là ngoài ý muốn.
Là Huệ tần? Vinh tần? hay là Quý phi.
Lúc đó Quý phiđãđisăn, chỉ còn Huệ tần và Vinh tần ở gần nàng, là ai có thể ra tay?
“ Ngọc tần nương nương” Dịch Thụy Cảnh nâng mặt nàng “ Điểm tâm mà nàng cũng muốn dùng mũi ăn.”
Tử Oánh đỏ mặt, cảm thấy bản thânthậtdọa người. Thấy bên cạnhkhôngcó ai mới đặt tâm xuống. Đứng dậy xem tàn cuộc, quả nhiênkhôngphân biệt cao thấp.
Dùng xong ngọ thiện, mặc dùkhôngphải lần đầu nàng ăn nhiều như vậy nhưng đây là lần đầu tiên nàng ăn ngon như thế, trong lòng bội phục Chi Hoa vạn phần.
Ăn xong nàng đỡ Dịch Thụy Cảnhđinghỉ trưa, vừa rồihắnuống chút rượu, Ngụy công công và tiểu Huyền tử lạikhôngở bên cạnh nàng đành phải tự tay hầu hạhắn.
Cởi giày giúphắn, mang nước chohắnrửa mặt. ai biếthắnlại muốn cởi quần áo của nàng xem vết thương. Tử Oánh cảm động nhưng vẫnkhôngmuốn mất mặt mũi trước mặthắn.
“ Nàng kháng cự cái gì.”hắntức giậnnói“ Cũngkhôngphải ta chưa từng thấy. Mỗi lần đều phải đối nghịch với ta mới vừa lòng đúngkhông!”
khôngcần nàng động tay,hắntự mình giúp nàng. Nhìn xiêm ykhôngthể mặc được nữa, nàng cười khổ,khôngbiết Chi Hoa còn có bộ xiêm y thừa nào nữakhông?
“ Xem như Trẫmđãhiểu ra, với nàngthìkhôngcầnnóinhiều, cứ trực tiếp động thủ” Kéo nàng đến bên người, khoác cho nàngmộtcái áo choàng. Lấy thuốc bôi lên nơi bị thương của nàng.
“ Vừa rồi Hoàng Thượngđitìm thuốc cho nô tỳ sao?” Thấyhắnlấy ra thuốc nàng rất ngạc nhiên. Sao Hoàng Thượng có thể luôn mang theo thuốc, nhất định là vừađitìm.
“ Hừ”hắnhừ lạnhmộttiếng, nằm xuốngkhôngđể ý đến nàng.mộtđôi tay mát rượi daynhẹhuyệt thái dương chohắn.
Nàng cũngkhôngphải đầu gỗ, sao có thểkhônghiểu? Chỉ là sợ đây là giấc mộng,khôngdám bước về phía trước. Trong lòngkhôngthiếu được cảm kích.
“ Sau núi có dòng suốinhỏ,sẽmang nàngđithăm.” Nhắm mắt, thân mìnhnhẹnhàng hơn.
“ Hoàng Thượng thường xuyên đến nơi này sao?”
“ Ngẫu nhiênsẽđếnmộthai lần,khôngphải thường xuyên. Chỉ là quen thuộc với Chi Hoa, Chi Hoakhônggiống nữ tử bình thường.”
“ Nô tỳ thấy đồ ăn của Chi Hoacônương rất ngon, quan hệ của nàng ấy và Lạc công tử cũngkhôngbình thường.”
Dịch Thụy Cảnh giương khóe môi nhưngkhôngtrả lời, đưa tay ném áo choàngđi, ôm nàng vào ngực. Vỗ lưng nàng, chôn đầu vào cổ nàng, ngửi mùi hương quen thuộc nặng nề ngủ.
Tử Oánh sợhắnkhôngkiềm chế được nên thân mình cứng đơkhôngdám cử động, giữa hai chân thấy mát mát, nghĩ đến dược liệuđãcó tác dụng.
“ Đôi khi ta thực hâm mộ bọn họ, có thể ung dung tự tại.” khi Tử Oánh nghĩhắnđãngủthìlại truyền đến giọngthìthầm củahắn, nàng phát hoảng nênkhôngngherõhắnđangnóigì.
“ Hoàng Thượng?”nhỏgiọng gọimộttiếng, thấyhắnkhôngcó phản ứng, biếthắnnóimớ, nàngkhôngđể ý nhắm mắt muốn ngủ.
mộtsức mạnh nhấc nàng lên, lưng dựa vào tủ đầu giường lạnh lẽo,mộttrận đau đánh úp nàng, Dịch Thụy Cảnh đè nàng xuống, cúi đầu hunghắncắn cổ nàngmộtngụm.
Mới vừa rồi còn tốt, giờ lại sao thế này?Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom