• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full TRỌNG SINH CHI PHẾ TÀI ĐỘT KÍCH (2 Viewers)

  • Chương 181: Gian lận

TSCPTĐK - Chương 181



Chương 181: Gian lận



Kỳ Thiếu Vinh ngồi trong phòng khách nghiên cứu dược tề, Kỳ Hằng mang theo sắc mặt ngưng trọng đi đến.



"A Hằng, sắc mặt của ngươi không tốt lắm, xảy ra chuyện gì sao?" Kỳ Thiếu Vinh quan tâm hỏi.



"Ta vừa mới nhận được một tin tức, ngày chiêu thân người tham dự tranh tuyển của các quốc gia sẽ liên thủ đối phó Trang đại thiếu." Kỳ Hằng nói.



Kỳ Thiếu Vinh kinh ngạc nhìn Kỳ Hằng, "Tin tức ngươi có được từ đâu tới?"



Kỳ Hằng nhíu mày lại: "Thiếu gia đừng hỏi tin tức từ đâu tới, ta nghĩ chuyện này sẽ không sai đâu."



Kỳ Thiếu Vinh híp mắt cười: "Là Tả thiếu nói cho ngươi đi, hắn rất quan tâm ngươi a, A Hằng!"



Kỳ Hằng nhìn vẻ mặt bát quái của Kỳ Thiếu Vinh, tràn đầy bất đắc dĩ hít sâu một hơi: "Thiếu gia, so với chú ý là ai cung cấp tin tức, quan tâm tới bản thân không phải càng quan trọng hơn sao?"



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nói cũng đúng! Tiểu tử Trang Hạo này nhân duyên quá kém, cư nhiên chọc cho tất cả mọi người phải liên thủ đối phó hắn, hắn đúng là không biết cách làm người!"



Kỳ Hằng câm nín nhìn Kỳ Thiếu Vinh, "Không có ai đố kỵ là tài trí bình thường, chuyện này cũng không thể chỉ trách Trang đại thiếu."



Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt: "Ngươi đúng là biết bênh vực hắn!"



Kỳ Hằng: "......"



Kỳ Thiếu Vinh chống cằm, suy tư nói: "Nói đến chuyện liên minh, Tả thiếu không phải cũng gia nhập đi?"



Kỳ Hằng lắc đầu: "Ta cũng không biết."



Trang Hạo nhìn Kỳ Hằng: "Gia nhập cũng không sao, giao cho ngươi đối phó, Kỳ Hằng, ngươi nhất định có thể bãi bình hắn!"



Kỳ Hằng bất đắc dĩ nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, ngươi đúng là tin tưởng ta! Thực lực của Tả Vân Phi mạnh hơn ta nhiều, ta không phải đối thủ của hắn."



Trang Hạo cười cười: "Kỳ Hằng, ngươi ngàn vạn lần đừng tự coi nhẹ mình, một Tả Vân Phi mà thôi, ngươi tuyệt đối có thể bãi bình được." Có một số việc cũng không thể chỉ đơn thuần xem thực lực a!



Kỳ Hằng: "......"



............



Trang Hạo cùng Kỳ Hằng nói chuyện, bên ngoài, thanh âm đột nhiên nhốn nháo lên.



"Công chúa điện hạ tới!"



Kỳ Thiếu Vinh híp mắt lại: "Nguyệt Đình công chúa tới rồi a! Nghe nói Nguyệt Đình công chúa lớn lên rất xinh đẹp, ta ra ngoài nhìn thử xem."



Kỳ Hằng nhìn bộ dáng của Kỳ Thiếu Vinh, thầm nghĩ: Tính tình thiếu gia vẫn không thay đổi chút nào, vừa nghe thấy có mỹ nhân liền gấp không chờ nổi.



Loan giá của công chúa dừng ở trung tâm biệt viện, Nguyệt Đình công chúa ngồi trong loan giá, không bước ra ngoài.



Các hoàng tử trong biệt viện đồng loạt tụ tập tới.



Một chúng hoàng tử trang điểm ngăn nắp lượng lệ, hai mắt đều tập trung nhìn về một hướng.



Kỳ Thiếu Vinh nhìn người ra, cảm thán than thở: "Hoàng tử các quốc gia đều tới rồi, lực kêu gọi của vị công chúa này không tệ!"



Trang Hạo không biết khi nào đã xuất hiện phía sau Kỳ Thiếu Vinh, nghe vậy trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Đây nào phải là lực kêu gọi của công chúa không tệ, rõ ràng là lực kêu gọi của ngôi vị hoàng đế không tệ!



"Cảm tạ các vị hoàng tử đã tới tham dự lễ chiêu thân của Nguyệt Đình, Nguyệt Đình cảm giác vô cùng vinh hạnh."



"Nguyệt Đình tuy là nữ lưu, nhưng tâm lại hướng về các cuộc phiêu lưu tới các nơi hiểm địa, một lòng muốn tìm được người cùng chung chí hướng, người này nếu có thể cùng ta đồng sinh cộng tử, ta liền có thể trả giá hết thảy vì hắn."



"Chỉ là dễ cầu không phải bảo, nếu như không tìm được người ái mộ, Nguyệt Đình tình nguyện cô độc cả đời!"



"Khảo nghiệm kế tiếp sẽ thập phần nguy hiểm, các vị hoàng tử đứng đây đều là lương đống
(rương nhà và cột nhà, chỉ các bậc đại thần chống giữ triều chính quốc gia) của các quốc gia, nếu như xảy ra chuyện gì, trong lòng Nguyệt Đình sẽ vô cùng băn khoăn, hiện tại các vị rời đi vẫn còn kịp......"



......



Thanh âm Nguyệt đình công chúa triệt động lòng người, nghe vào khiến nhiệt huyết con người ta phải sôi trào lên, mấy vị hoàng tử nghe xong Nguyệt Đình công chúa diễn thuyết, sôi nổi tỏ vẻ có thể vì công chúa vượt lửa qua sông.



......



Nguyệt Đình công chúa tới biệt viện phát biểu diễn thuyết một chuyến, sau đó liền vung ống tay áo, không thèm mang theo một soái ca nào, rời đi!



"Thời gian đã định ra rồi, là vào sáng sớm ngày mai, lúc đó các vị hoàng tử sẽ tụ tập ở bãi biển đi đến núi Kéo Đức." Đường Thiên Anh nói.



Trang Hạo nhìn Đường Thiên Anh: "Ngươi làm sao vậy? Sắc mặt hình như không tốt lắm?"



Đường Thiên Anh xấu hổ cười cười: "Ta hình như đã bị cô lập, có chút lo lắng."



Đường Thiên Anh hít sâu một hơi, tuy rằng hoàng tử các quốc gia đều là đối thủ cạnh tranh, nhưng Đường Thiên Anh nhìn thấy mấy vị hoàng tử nói chuyện không tồi, hắn muốn xen vào lại không có ai để ý tới hắn.



Trang Hạo vỗ vỗ bả vai Đường Thiên Anh: "Không cần lo lắng, dù sao ngươi bị cô lập thì cũng cô lập rồi, hiện tại có muốn kết giao với các vị hoàng tử khác cũng không còn kịp nữa."



Đường Thiên Anh: "......" Cái này cũng được xem là an ủi?



Trang Hạo cười an ủi: "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đừng lo lắng."



......



"Tả thiếu, ba hộ vệ của Đường Thiên Anh hoàng tử đã định ra rồi, phân biệt là Kỳ Thiếu Vinh, Trang Hạo cùng Kỳ Hằng." Hoàng tử Tấn Quốc Lý Ứng lên tiếng.



Tả Vân Phi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: "Phải vậy không?"



Tả Vân Phi híp mắt, trong lòng thầm nghĩ: Lời hắn nói, Kỳ Hằng quả nhiên là coi thành gió thoảng bên tai, nếu như Kỳ Thiếu Vinh nói Kỳ Hằng không cần đi, tên kia khẳng định sẽ không chút dị nghị tiếp thu.



"Tả thiếu, ngươi rất lo lắng cho Kỳ Hằng sao?" Lý Ứng quái dị hỏi.



Tả Vân Phi nhìn Lý Ứng một cái: "Ai nói cho ngươi, không thể nào!"



Lý Ứng gật đầu: "Ta thấy gần đây các quốc gia lân cận Tĩnh Quốc liên hệ rất chặt chẽ, có lẽ sẽ có động tác lớn."



Tả Vân Phi không thèm để ý nói: "Cho dù có động tác thì cũng không phải là nhằm vào chúng ta, không sao."



Lý Ứng nhìn sắc mặt Tả Vân Phi, trong lòng lại dâng lên một cỗ cảm giác quái quái.



"Tả thiếu, ngươi nghỉ ngơi sớm một chút, ta cáo từ trước."



Tả Vân Phi gật đầu, "Ừ" một tiếng.



Lý Ứng rời khỏi chỗ Tả Vân Phi không lâu liền đụng phải Giang Cầm Tâm.



"Hoàng tử điện hạ." Giang Cầm Tâm gọi.



"Giang tiểu thư, ngươi còn chưa ngủ sao?"



Giang Cầm Tâm lắc đầu: "Ta còn chưa ngủ được, hoàng tử điện hạ mới từ chỗ Tả thiếu ra sao?"



Lý Ứng gật đầu: "Đúng vậy!"



"Tả thiếu có dặn dò gì thêm không?"



"Không có, Tả thiếu chỉ hỏi người được chọn làm hộ vệ cho hoàng tử Nguyên Quốc, lại nói......"



"Lại nói cái gì?" Giang Cầm Tâm vội vàng hỏi.



"Không có gì, chỉ là, Tả thiếu tựa hồ rất quan tâm người tên Kỳ Hằng kia."



Giang Cầm Tâm miễn cưỡng cười cười: "Phải vậy không?" Giang Cầm Tâm chuyển ánh mắt qua, thầm nghĩ: Quan hệ giữa Kỳ Hằng cùng Tả Vân Phi quả nhiên không đơn giản!



Năm đó Kỳ Hằng bị đuổi ra khỏi Giang gia, oán hận đối với Giang gia nhất định rất sâu đậm, nếu Kỳ Hằng muốn trả thù, Tả Vân Phi có thể nào sẽ hỗ trợ không?



............



Hôm sau.



Hoàng tử các quốc gia tề tụ bên bờ biển, hướng về núi Kéo Đức.



Núi Kéo Đức là một dãy núi dài liên miên, sinh trưởng ở trên biển.



Muốn tới núi Kéo Đức nhất định phải dùng thuyền đi.



Từng con thuyền nguy nga từ sớm đã xếp hàng chờ bên bờ biển.



Xa xa nhìn lại, mặt biển sương mù lượn lờ, dãy núi kéo dài như ẩn như hiện.



Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, phấn chấn nói: "Có không ít soái ca a!"



Ánh mắt Trang Hạo dừng trên người mấy tu giả đứng cạnh hoàng tử Tĩnh Quốc, nghi hoặc dần dần lan ra.



Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Làm sao vậy?"



Trang Hạo lắc đầu: "Không biết có phải là ảo giác của ta hay không, bên cạnh hoàng tử Tĩnh Quốc có mấy vị cao thủ, thực lực tựa hồ không kém gì ta."



"Chắc không phải đâu, hộ vệ không phải đều là dưới bốn mươi tuổi sao? Chẳng lẽ Tĩnh Quốc có thanh niên tài tuấn nào có thể so với ngươi?"



Trang Hạo lắc đầu: "Hẳn là không có." Cho dù có thì cũng sẽ không nhiều như vậy.



Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày lại: "Chẳng lẽ là......" Gian lận! Đúng vậy! Có thể gian lận a!



Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Có một loại dung dị hình thuật, có thể thay đổi diện mạo của một người, sẽ không lưu lại bất kỳ dấu vết gì."



Kỳ Thiếu Vinh: "......" Nhưng không nên a! Cho dù có thể thay đổi dung mạo, nhưng trước đó hoàng thất Vân Quốc đã kiểm tra tuổi tác của toàn bộ hộ vệ, chẳng lẽ hoàng thất Vân Quốc cũng tham dự vào chuyện gian lận này?



"Các vị hoàng tử, nếu đã chuẩn bị tốt, vậy xin mời xuất phát!" Người chủ trì lễ chiêu thân lên tiếng.



Hoàng tử Tĩnh Quốc dẫn đầu bước lên hải thuyền, đi ra biển.



Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh chờ ở phía sau, bộ dáng không vội không loạn.



"Người đã đi vào, hiện tại có vạch trần thì cũng muộn." Kỳ Thiếu Vinh nói.



Trang Hạo híp mắt lại: "Công chúa Vân Quốc là một người chỉ lo thiên hạ không đủ loạn, có lẽ còn hi vọng ta chết cũng không chừng."



Kỳ Thiếu Vinh vỗ vỗ bả vai Trang Hạo: "Nén bi thương."



Tả Vân Phi nhìn qua Kỳ Hằng một cái, ngồi lên thuyền.



"A Hằng, Tả Vân Phi hình như nhìn ngươi." Kỳ Thiếu Vinh nói.



"Ta không có gì đẹp, ta nghĩ hắn đang nhìn thiếu gia cũng không chừng." Kỳ Hằng lãnh đạm đáp.



Kỳ Thiếu Vinh: "......" Mỗi người đều có sở thích riêng, hắn tuy rằng lớn lên tuấn tú, nhưng chỉ sợ không phải khẩu vị của Tả thiếu gia này!



Trang Hạo nhìn mọi người rời đi, lên tiếng nói: "Được rồi, chúng ta cũng khởi hành đi."



Đường Thiên Anh gật đầu, dẫn đầu đi lên thuyền.



............



"Công chúa điện hạ, mọi người đều đi rồi." Một hạ nhân đi tới bên kiệu của Nguyệt Đình công chúa bẩm báo.



Nguyệt Đình công chúa gật đầu: "Không biết lần này sẽ có bao nhiêu hoàng tử có thể sống sót, nếu chết hết, vậy ta liền không gả được rồi."



"Công chúa, ngài đừng bi quan, luôn có hoàng tử qua được năm quan, chém được sáu tướng, đạt tới yêu cầu mà ngài muốn."



Nguyệt Đình công chúa cười lạnh một tiếng: "Chất lượng đám hoàng tử lần này chẳng ra gì, bất quá, có mấy vị hộ vệ hoàng tử lại không tồi, đáng tiếc......"



"Công chúa, các vị hoàng tử đều đã đi rồi, không bằng ngài trở về trước đi?" Hạ nhân nói.



Nguyệt Đình công chúa nhìn về phía đám hoàng tử rời đi, cười đáp: "Cũng phải, đi thôi."



Trang Hạo vừa lái thuyền được một hồi liền bị bao vây, nhìn về phía đám thuyền vây tới, hắn khẽ nhăn mày lại: "Nhân duyên của ta còn kém hơn cả ta tưởng tượng!"



Ban đầu khi ở bờ biển, hắn đã cảm nhận được mấy hơi thở rất mạnh mẽ, hiện tại thì càng thêm rõ ràng.



"Hình như có năm tên cấp chín."



Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày, ngưng trọng nói: "Năm tên cấp chín cũng không sao, trên tay bọn họ có Cấm Thần Hoàn không?"



Trang Hạo lắc đầu: "Ta nghĩ là không."



Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Nếu vậy thì để ta mở đường, tránh ra đi......"



Trang Hạo nghe vậy, lập tức nhường vị trí mũi thuyền ra.



Kỳ Thiếu Vinh huy động pháp trượng, hai đầu cự long một đen một trắng cùng xông ra, pháp trượng của Kỳ Thiếu Vinh được khảm hai viên thánh thạch, uy lực tăng lên mấy chục lần, hai đầu cự long lao ra đâm thủng mấy thuyền chắn trước mặt.



Kỳ Thiếu Vinh khống chế hải thuyền, chạy ra khỏi vòng vây.



____________________



Méoo: Tui nghỉ ôn thi đến hết ngày 27.10 nhé, mong mọi người thông cảm <(_ _)>
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom