Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 75: Hỗn Loạn Bệnh Viện
Lúc Dương Bội có mặt, Tô Nhược vẫn còn đang trong phòng cấp cứu, cô ta được sự bảo vệ của an ninh thành công vào trong bệnh viện.
Lúc này Henry cùng quản lý của Nake và một số nhân viên của đoàn quay đang đứng chờ ở bên ngoài.
Dương Bội đi đến, sắc mặt lo lắng kéo tay Henry.
- Henry,Tô Nhược thế nào rồi?
Henry đến giờ này vẫn không tỉnh táo, nước mắt vẫn còn lem nhem trên mặt, tinh thần anh ta quá căng thẳng..
- Em không biết, bác sĩ đang cấp cứu, lúc đưa vào Tiểu Nhược đã hôn mê.
Nói đến đây,anh ta nghẹn ngào nức nở. Henry nhớ giây phút Tô Nhược nằm trong lòng mình, đầu chảy thật nhiều máu, chỉ nghĩ đến thôi toàn thân anh ta liền run rẩy.
Dương Bội nghe xong mặt cũng tái đi, cô ta tức giận.
- Chẳng phải Tôi đã bảo với cậu, những cảnh quay nguy hiểm không được phép cho Tô Nhược tham gia à, tại sao không nghe lời Tôi.
Henry cúi đầu cam chịu không lòng dạ nào giải thích thêm gì nữa, lúc này đại diện nhà sản xuất của hãng xe Tô Nhược làm đại diện đi đến.
- Chị Bội, chuyện này chúng tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm, là do sơ suất của nhân viên chúng tôi.Tạm thời để xem tình hình Tô Nhược và Nake thế nào, việc hiện tại là trả lời với báo chí, chúng ta nên thảo luận một chút được không?
Dương Bội biết đây không phải là giây phút cô ta nên mất bình tĩnh, chuyện này cũng không ai muốn xảy ra. Hiện tại làm sao để dẹp loạn đám phóng viên dưới lầu mới là điều quan trọng.
Dương Bội nói với Henry.
- Cậu ở lại theo dõi tình hình con bé.
Nói rồi Dương Bội cùng quản lý của Nake và đại diện nhà sản xuất rời đi.
Lúc này bất ngờ Dương Bội nhận được điện thoại của Trạch Lâm.Không rõ trong điện thoại nói gì, chỉ thấy sắc mặt cô ta thay đổi.
- Sạo ạ?...vâng.. Tôi biết rồi..
Sau khi tắt điện thoại, Dương Bội nói với những người bên cạnh.
- Xin lỗi, mọi người cứ trao đổi trước, tôi sẽ quay lại sau.
Chiếc xe màu đen chạy vào trong, Cảnh Tử Sâm không đợi Trần Lực mở cửa, anh đã xuống xe, nhìn thấy nhà báo khắp nơi chật kín một góc sân của bệnh viện.Trần Lực vội xuống xe che chắn cho Cảnh Tử Sâm.
Lúc này một người đàn ông cao lớn từ đâu xuất hiện đi đến bên cạnh Cảnh Tử Sâm.
- Chủ Tịch, cô Tô hiện đang cấp cứu.
Điền Lăng chính là vệ sĩ của Cảnh Tử Sâm, nhưng thời gian qua anh giao việc cho Điền Lăng ở thành phố F, đúng lúc Tô Nhược sang đây công tác, thông tin theo dõi cung cấp mọi hoạt động của Tô Nhược một tháng qua đều do Điền Lăng cho người giám sát đế báo cáo với Cảnh Tử Sâm hàng ngày.
Không ngờ hôm nay cô gái này lại xảy ra chuyện, lại không dám nghĩ đến là chủ tịch của anh ta lại đích thân đến đây.
Đám phóng viên bất ngờ khi thấy sự xuất hiện của Cảnh Tử Sâm ,nhốn nháo cả lên, người người chen lấn muốn phỏng vấn anh..
- Chủ Tịch Cảnh tại sao anh lại đến đây?
- Chủ Tịch Cảnh anh và Tô Nhược có mối quan hệ gì?
- Chủ Tịch Cảnh.. Chủ Tịch Cảnh..Chủ Tịch Cảnh xin anh phát biểu đôi lời có được không?
Phóng viên không ngại chen lấn để lấy thông tin, những câu hỏi dồn dập đưa ra.
Khung cảnh vô cùng hỗn loạn khiến các người dân và các y bác sĩ, bệnh nhân cũng không thể làm ngơ.
Đội an ninh nhận được điện thoại của Dương Bội,vội vàng ra hỗ trợ, cùng Trần Lực và Điền Lăng tạo thành hàng rào che chắn.Cảnh Tử Sâm mặc kệ bọn nhà báo nháo nhào chụp ảnh lung tung,đặt nhiều câu hỏi dồn dập. Anh vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng sãi bước chân nhanh chóng đi vào trong.
Dương Bội vừa thấy Cảnh Tử Sâm đi vào, cô ta đi đến có chút áp lực khi lần đầu chạm mặt người đàn ông này.
- Chủ Tịch Cảnh,chào anh.
- Tô Nhược thế nào?
Bỏ qua lời chào hỏi của Dương Bội, Cảnh Tử Sâm hỏi vào trọng điểm.
Hai mắt Dương Bội lóe lên suy nghĩ mù mịt, lúc vừa rồi Trạch Lâm có nói qua Cảnh Tử Sâm đang trên đường đến, bảo cô ta ra chào đón nhưng chính ông ta cũng không nói rõ lí do vì sao Cảnh Tử Sâm lại có mặt ở đây.
Chẳng lẽ mối quan hệ của Tô Nhược và Cảnh Tử phong là thật, chỉ là tại sao người xuất hiện nơi này lại là Cảnh Tử Sâm.
- Tôi hỏi cô Tô Nhược thế nào rồi?
Biết mình suy nghĩ quá nhiều dẫn đến chậm trễ trả lời với anh, tiếng gằn giọng lạnh lẽo của Cảnh Tử Sâm khiến Dương Bội mất bình tĩnh, sóng lưng lạnh toát.
Cô ta vội nói.
- Tô Nhược vẫn còn đang cấp cứu, hiện tại phải chờ đợi bác sĩ xem thế nào.
..
Lúc này Henry cùng quản lý của Nake và một số nhân viên của đoàn quay đang đứng chờ ở bên ngoài.
Dương Bội đi đến, sắc mặt lo lắng kéo tay Henry.
- Henry,Tô Nhược thế nào rồi?
Henry đến giờ này vẫn không tỉnh táo, nước mắt vẫn còn lem nhem trên mặt, tinh thần anh ta quá căng thẳng..
- Em không biết, bác sĩ đang cấp cứu, lúc đưa vào Tiểu Nhược đã hôn mê.
Nói đến đây,anh ta nghẹn ngào nức nở. Henry nhớ giây phút Tô Nhược nằm trong lòng mình, đầu chảy thật nhiều máu, chỉ nghĩ đến thôi toàn thân anh ta liền run rẩy.
Dương Bội nghe xong mặt cũng tái đi, cô ta tức giận.
- Chẳng phải Tôi đã bảo với cậu, những cảnh quay nguy hiểm không được phép cho Tô Nhược tham gia à, tại sao không nghe lời Tôi.
Henry cúi đầu cam chịu không lòng dạ nào giải thích thêm gì nữa, lúc này đại diện nhà sản xuất của hãng xe Tô Nhược làm đại diện đi đến.
- Chị Bội, chuyện này chúng tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm, là do sơ suất của nhân viên chúng tôi.Tạm thời để xem tình hình Tô Nhược và Nake thế nào, việc hiện tại là trả lời với báo chí, chúng ta nên thảo luận một chút được không?
Dương Bội biết đây không phải là giây phút cô ta nên mất bình tĩnh, chuyện này cũng không ai muốn xảy ra. Hiện tại làm sao để dẹp loạn đám phóng viên dưới lầu mới là điều quan trọng.
Dương Bội nói với Henry.
- Cậu ở lại theo dõi tình hình con bé.
Nói rồi Dương Bội cùng quản lý của Nake và đại diện nhà sản xuất rời đi.
Lúc này bất ngờ Dương Bội nhận được điện thoại của Trạch Lâm.Không rõ trong điện thoại nói gì, chỉ thấy sắc mặt cô ta thay đổi.
- Sạo ạ?...vâng.. Tôi biết rồi..
Sau khi tắt điện thoại, Dương Bội nói với những người bên cạnh.
- Xin lỗi, mọi người cứ trao đổi trước, tôi sẽ quay lại sau.
Chiếc xe màu đen chạy vào trong, Cảnh Tử Sâm không đợi Trần Lực mở cửa, anh đã xuống xe, nhìn thấy nhà báo khắp nơi chật kín một góc sân của bệnh viện.Trần Lực vội xuống xe che chắn cho Cảnh Tử Sâm.
Lúc này một người đàn ông cao lớn từ đâu xuất hiện đi đến bên cạnh Cảnh Tử Sâm.
- Chủ Tịch, cô Tô hiện đang cấp cứu.
Điền Lăng chính là vệ sĩ của Cảnh Tử Sâm, nhưng thời gian qua anh giao việc cho Điền Lăng ở thành phố F, đúng lúc Tô Nhược sang đây công tác, thông tin theo dõi cung cấp mọi hoạt động của Tô Nhược một tháng qua đều do Điền Lăng cho người giám sát đế báo cáo với Cảnh Tử Sâm hàng ngày.
Không ngờ hôm nay cô gái này lại xảy ra chuyện, lại không dám nghĩ đến là chủ tịch của anh ta lại đích thân đến đây.
Đám phóng viên bất ngờ khi thấy sự xuất hiện của Cảnh Tử Sâm ,nhốn nháo cả lên, người người chen lấn muốn phỏng vấn anh..
- Chủ Tịch Cảnh tại sao anh lại đến đây?
- Chủ Tịch Cảnh anh và Tô Nhược có mối quan hệ gì?
- Chủ Tịch Cảnh.. Chủ Tịch Cảnh..Chủ Tịch Cảnh xin anh phát biểu đôi lời có được không?
Phóng viên không ngại chen lấn để lấy thông tin, những câu hỏi dồn dập đưa ra.
Khung cảnh vô cùng hỗn loạn khiến các người dân và các y bác sĩ, bệnh nhân cũng không thể làm ngơ.
Đội an ninh nhận được điện thoại của Dương Bội,vội vàng ra hỗ trợ, cùng Trần Lực và Điền Lăng tạo thành hàng rào che chắn.Cảnh Tử Sâm mặc kệ bọn nhà báo nháo nhào chụp ảnh lung tung,đặt nhiều câu hỏi dồn dập. Anh vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng sãi bước chân nhanh chóng đi vào trong.
Dương Bội vừa thấy Cảnh Tử Sâm đi vào, cô ta đi đến có chút áp lực khi lần đầu chạm mặt người đàn ông này.
- Chủ Tịch Cảnh,chào anh.
- Tô Nhược thế nào?
Bỏ qua lời chào hỏi của Dương Bội, Cảnh Tử Sâm hỏi vào trọng điểm.
Hai mắt Dương Bội lóe lên suy nghĩ mù mịt, lúc vừa rồi Trạch Lâm có nói qua Cảnh Tử Sâm đang trên đường đến, bảo cô ta ra chào đón nhưng chính ông ta cũng không nói rõ lí do vì sao Cảnh Tử Sâm lại có mặt ở đây.
Chẳng lẽ mối quan hệ của Tô Nhược và Cảnh Tử phong là thật, chỉ là tại sao người xuất hiện nơi này lại là Cảnh Tử Sâm.
- Tôi hỏi cô Tô Nhược thế nào rồi?
Biết mình suy nghĩ quá nhiều dẫn đến chậm trễ trả lời với anh, tiếng gằn giọng lạnh lẽo của Cảnh Tử Sâm khiến Dương Bội mất bình tĩnh, sóng lưng lạnh toát.
Cô ta vội nói.
- Tô Nhược vẫn còn đang cấp cứu, hiện tại phải chờ đợi bác sĩ xem thế nào.
..
Bình luận facebook