-
Mùa Vào Lạnh
Mùa vào lạnh.
Ngọn cỏ dại mọc một chùm trên nền xi măng, xe chạy ngang lùa thêm làn gió lạnh. Những chấm trắng nhỏ lay hoay chẳng để làm gì.
Chiều, trời kéo đầy mây xám, trải bao la bày binh bố trận. Nắng kẹt lại, bế tắc xen thành những tia vàng chiếu xuống.
Rồi trời mưa.
- Win lẹ đi sắp hết tiền rồi.
- Lẹ ăn baron rồi end game nè.
- Gấp gì.
Thằng Vũ đưa tay vẩy vẩy quay sang tôi.
- Ê Đông có 5 ngàn hông?
- Ít hơn thì có.
- Nhiêu?
- 2 ngàn.
- Nghèo dữ ba.
- Xin lỗi. - Tôi hẩy vai, dù sao cũng chẳng cầu xin cái gì.
- Cho tao mượn - Vũ nói tiếp sang.
- Trả 3 ngàn. - Tôi đáp
- Méo.
Tôi nhìn sang màn hình nó, xong mắt híp xuống cười cái nhẹ sang.
- Thua là rớt đó con, mày chắc chưa?
- Đm! Đây.
- Ok. Coi như mày thông minh.
- Thông thông cái..
- Bậy.
Đánh xong hai thằng ngồi xe bus về. Đoạn Vũ quay sang tôi than:
- Học hành như này chán quuooá men.
- Mày học giỏi mà.
- Tao học giỏi đâu có nghĩa là tao thích học.
- Thế mày học dở đi.
- Méo vui, ba mẹ đánh tao chết.
Tôi khựng lại suy nghĩ, xong thằng Vũ tiếp mạch than thờ.
- Chơi game cũng chán...
- Ờ, mày chơi game ngu thấy mẹ.
- Kệ tao mày. - xong nó lại tiếp - Haizz, Làm sao hết chán bây giờ Đông?
- Vậy chơi cái khác đi.
- Ở thị trấn chán có gì đâu mà chơi.
- Có gái.
- Eii Eiiii... bữa này ghê ta.
- Hh.
Tôi lại im lặng suy nghĩ. Xe bus vẫn chạy, ngoài trời mưa mất hơi tự thuở nào. Tôi vẫn cứ nhìn ra cửa sổ nói:
- Uhm, mày nói đúng.
- Gì rứa ba?
- Ở thị trấn không có gì thật.
- À, Mà ở trường cũ ông làm gì? - Vũ hỏi.
- Cờ đỏ - Tôi vừa trả lời, vừa tiếp tục nhìn cánh đồng lúa đánh những cơn sóng ra xa.
- Cờ đỏ chán òm. - Nó tỏ vẻ thất vọng.
- Uhm.
- Mày làm gì khác nữa hông, chơi bời á?
Suy nghĩ một chút, tôi trả lời:
- Hmmm... Không, game thôi.
- Lớp mày có gái xinh không?
- Lớp nào? - Tôi hỏi lại
- Lớp cũ.
Suy nghĩ một chập, tôi đáp:
- Cũng có.
- Ông có tán em nào không
- Cũng... có
- Dính không?
- Không - tôi đáp cái bụp.
- Ông chán òm.
Tôi nhìn nó một chập, rồi gật đầu: "Ừ".
- Vãiiiiii! Vậy giờ lớp mới mày có gái xinh không?
- Không biết.
- Sao không? - Nó ngạc nhiên
- Tao vô lớp trể xong toàn ngồi ngủ cả buổi mà.
- À đù. Ai để mày ngủ ngon vậy?
- Ai biết.
Tôi hỏi lại nó.
- Mày thì sao? À quên thôi khỏi, được rồi.
- Wut, tao chưa trả lời mà.
- Thôi, tao không quan tâm.
- Đệch. Ờ mà trước đây nhà tao quản quá, tao cũng ít chơi lắm. Nhưng giờ xa nhà rồi phải chơi, chơi cho đã, chơi bù lại.
- Good luck.
Thằng con trai nào đó đứng bên nghe lỏm được hay sao mà bặt cười. Xong che miệng quay mặt đi. Nó nhíu mày, xong đoạn lại khoác vai sang tôi cười bí hiểm.
- Tao có ý này
- Ờ.
- Tao với mày sẽ thi với nhau.
- Đánh nhau hả, thôi khỏi, mày thắng rồi đó.
- Khôngggg! Từ từ nghe tao nói đã.
- Ờ.
- Bây giờ tao với mày sẽ cùng tán em Ngân.
- Cảm ơn bạn, cho mày thắng á.
- Ê, sao vậy?
- Không vui. Tao không có hứng thú.
Làm mặt nhăn nhó, kiểu với nó, còn gì có thể thú vị hơn việc tán gái cơ chứ.
- Ok vậy đổi luật. Ai mời được em đi ăn kem.
- Đi ăn cái khác được không.
- Mày ngu lắm, con gái nào không thích ăn kem.
- Sao mày biết? - Tôi hỏi.
- Chỉ có mình mày là không biết thôi.
- Nhưng mà tao đ có tiền.
- Tao cho mượn.
- Rồi, thắng được gì?
- Hmm... 10k!
- Chầu kem 2 chục, chưa đủ trả nợ nữa.
- Xạo bro!
- Vậy thôi... - tôi hững hờ đáp lại.
- Rồi ok 3 chục.
- Có ràng buộc gì không?
- Trong 1 tuần từ bây giờ.
- Ok.
- Ok, tốt.
Vũ mặt tươi roi rói tự tin đáp. Tôi chẳng biết, kể cũng thú vị.
- Rồi, vậy Ngân nào?
- Ngân C4.
- C4 có mấy Ngân? - Tôi lại hỏi
- Không biết. Hình như một. Ủa mà mày C4 mà.
- Ờ.
- Mày C4 mày phải biết chứ.
- Tao nói mày tao toàn ngủ mà. Mày biết không?
- Đệch, tao chỉ biết một em Ngân hoa khôi thôi. Mà kệ, Ngân nào cũng được.
- Huh? Cứ thằng nào mời được đi ăn kem trước là thắng?
- Đúng rồi.
- Ok, mai ngay bắt đầu - Tôi đưa tay ra cười.
- Ok! - Nó cũng bắt tay cười hiểm lại. Kiểu như mày không thắng nổi tao đâu con trai, to be continue.
Thằng này xàm thật. Nhưng mà như vậy có vẽ vui hơn là học.
Ngọn cỏ dại mọc một chùm trên nền xi măng, xe chạy ngang lùa thêm làn gió lạnh. Những chấm trắng nhỏ lay hoay chẳng để làm gì.
Chiều, trời kéo đầy mây xám, trải bao la bày binh bố trận. Nắng kẹt lại, bế tắc xen thành những tia vàng chiếu xuống.
Rồi trời mưa.
- Win lẹ đi sắp hết tiền rồi.
- Lẹ ăn baron rồi end game nè.
- Gấp gì.
Thằng Vũ đưa tay vẩy vẩy quay sang tôi.
- Ê Đông có 5 ngàn hông?
- Ít hơn thì có.
- Nhiêu?
- 2 ngàn.
- Nghèo dữ ba.
- Xin lỗi. - Tôi hẩy vai, dù sao cũng chẳng cầu xin cái gì.
- Cho tao mượn - Vũ nói tiếp sang.
- Trả 3 ngàn. - Tôi đáp
- Méo.
Tôi nhìn sang màn hình nó, xong mắt híp xuống cười cái nhẹ sang.
- Thua là rớt đó con, mày chắc chưa?
- Đm! Đây.
- Ok. Coi như mày thông minh.
- Thông thông cái..
- Bậy.
Đánh xong hai thằng ngồi xe bus về. Đoạn Vũ quay sang tôi than:
- Học hành như này chán quuooá men.
- Mày học giỏi mà.
- Tao học giỏi đâu có nghĩa là tao thích học.
- Thế mày học dở đi.
- Méo vui, ba mẹ đánh tao chết.
Tôi khựng lại suy nghĩ, xong thằng Vũ tiếp mạch than thờ.
- Chơi game cũng chán...
- Ờ, mày chơi game ngu thấy mẹ.
- Kệ tao mày. - xong nó lại tiếp - Haizz, Làm sao hết chán bây giờ Đông?
- Vậy chơi cái khác đi.
- Ở thị trấn chán có gì đâu mà chơi.
- Có gái.
- Eii Eiiii... bữa này ghê ta.
- Hh.
Tôi lại im lặng suy nghĩ. Xe bus vẫn chạy, ngoài trời mưa mất hơi tự thuở nào. Tôi vẫn cứ nhìn ra cửa sổ nói:
- Uhm, mày nói đúng.
- Gì rứa ba?
- Ở thị trấn không có gì thật.
- À, Mà ở trường cũ ông làm gì? - Vũ hỏi.
- Cờ đỏ - Tôi vừa trả lời, vừa tiếp tục nhìn cánh đồng lúa đánh những cơn sóng ra xa.
- Cờ đỏ chán òm. - Nó tỏ vẻ thất vọng.
- Uhm.
- Mày làm gì khác nữa hông, chơi bời á?
Suy nghĩ một chút, tôi trả lời:
- Hmmm... Không, game thôi.
- Lớp mày có gái xinh không?
- Lớp nào? - Tôi hỏi lại
- Lớp cũ.
Suy nghĩ một chập, tôi đáp:
- Cũng có.
- Ông có tán em nào không
- Cũng... có
- Dính không?
- Không - tôi đáp cái bụp.
- Ông chán òm.
Tôi nhìn nó một chập, rồi gật đầu: "Ừ".
- Vãiiiiii! Vậy giờ lớp mới mày có gái xinh không?
- Không biết.
- Sao không? - Nó ngạc nhiên
- Tao vô lớp trể xong toàn ngồi ngủ cả buổi mà.
- À đù. Ai để mày ngủ ngon vậy?
- Ai biết.
Tôi hỏi lại nó.
- Mày thì sao? À quên thôi khỏi, được rồi.
- Wut, tao chưa trả lời mà.
- Thôi, tao không quan tâm.
- Đệch. Ờ mà trước đây nhà tao quản quá, tao cũng ít chơi lắm. Nhưng giờ xa nhà rồi phải chơi, chơi cho đã, chơi bù lại.
- Good luck.
Thằng con trai nào đó đứng bên nghe lỏm được hay sao mà bặt cười. Xong che miệng quay mặt đi. Nó nhíu mày, xong đoạn lại khoác vai sang tôi cười bí hiểm.
- Tao có ý này
- Ờ.
- Tao với mày sẽ thi với nhau.
- Đánh nhau hả, thôi khỏi, mày thắng rồi đó.
- Khôngggg! Từ từ nghe tao nói đã.
- Ờ.
- Bây giờ tao với mày sẽ cùng tán em Ngân.
- Cảm ơn bạn, cho mày thắng á.
- Ê, sao vậy?
- Không vui. Tao không có hứng thú.
Làm mặt nhăn nhó, kiểu với nó, còn gì có thể thú vị hơn việc tán gái cơ chứ.
- Ok vậy đổi luật. Ai mời được em đi ăn kem.
- Đi ăn cái khác được không.
- Mày ngu lắm, con gái nào không thích ăn kem.
- Sao mày biết? - Tôi hỏi.
- Chỉ có mình mày là không biết thôi.
- Nhưng mà tao đ có tiền.
- Tao cho mượn.
- Rồi, thắng được gì?
- Hmm... 10k!
- Chầu kem 2 chục, chưa đủ trả nợ nữa.
- Xạo bro!
- Vậy thôi... - tôi hững hờ đáp lại.
- Rồi ok 3 chục.
- Có ràng buộc gì không?
- Trong 1 tuần từ bây giờ.
- Ok.
- Ok, tốt.
Vũ mặt tươi roi rói tự tin đáp. Tôi chẳng biết, kể cũng thú vị.
- Rồi, vậy Ngân nào?
- Ngân C4.
- C4 có mấy Ngân? - Tôi lại hỏi
- Không biết. Hình như một. Ủa mà mày C4 mà.
- Ờ.
- Mày C4 mày phải biết chứ.
- Tao nói mày tao toàn ngủ mà. Mày biết không?
- Đệch, tao chỉ biết một em Ngân hoa khôi thôi. Mà kệ, Ngân nào cũng được.
- Huh? Cứ thằng nào mời được đi ăn kem trước là thắng?
- Đúng rồi.
- Ok, mai ngay bắt đầu - Tôi đưa tay ra cười.
- Ok! - Nó cũng bắt tay cười hiểm lại. Kiểu như mày không thắng nổi tao đâu con trai, to be continue.
Thằng này xàm thật. Nhưng mà như vậy có vẽ vui hơn là học.
Last edited:
Bình luận facebook