Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-229
Chương 229: Xây dựng (2)
Editor: Nguyetmai
Roẹt.
Phía bên phải tòa nhà đá bỗng có một hàng chữ hiện vụt lên tựa như nhãn dán, trên đó ghi "Thánh điện dự bị". Lâm Thịnh đưa tay chạm vào bảng "Thánh điện dự bị" này.
Roẹt.
Một loạt chữ nhỏ dùng để thuyết minh và giải thích vụt hiện ra.
"Thánh điện dự bị... lõi Hôi Ấn là Thánh giáo sĩ Lâm Thịnh.
Trường lực Thánh điện: Thanh lọc tâm linh mức sơ cấp (có thể tác động nhỏ đến trạng thái tiêu cực của sinh vật, thanh lọc một ít trạng thái tiêu cực về mặt tinh thần).
Có thể nâng cấp thành: Thánh điện Nắng Mai, Thánh điện Hoàng Hôn, Thánh điện Bóng Tối."
"Còn có thể chọn nhánh nữa sao?" Lâm Thịnh đọc đến đây, trong lòng lập tức nảy sinh cảm giác hoang đường như đang chơi trò Đế chế.
Cậu đưa tay ra, chọn chữ "Thánh điện Nắng Mai".
Cùng với tiếng "roẹt" nho nhỏ, lại có một đống tin tức mới tràn vào đầu cậu.
"Thánh điện Nắng Mai: Có thể gột rửa trạng thái tiêu cực trên phạm vi lớn, chữa trị vết thương của sinh vật, có thể khởi động nhiều loại thần thuật chữa trị. Thường xuyên ở trong đó có thể giúp tăng khả năng thích ứng của sinh vật với Thánh lực, kéo dài tuổi thọ, cao nhất có thể kéo dài đến mười năm.
Thánh lực cần có: Một trăm đơn vị."
"Đây chắc là thiết kế dành cho khu vực không xảy ra chiến tranh." Lâm Thịnh suy đoán, sau đó lại đưa tay chỉ vào cái thứ hai - Thánh điện Hoàng Hôn.
"Roẹt", lại là một đống tin tức khác lọt vào đầu cậu.
"Thánh điện Hoàng Hôn: Thánh điện đặc biệt có sức phòng thủ nhất định, có tác dụng xua đuổi đối với các loại năng lực tà ác dị chủng, cũng có thần thuật chữa trị nhất định, có thể che chở cho một vùng đất và mang đến an toàn cũng như hi vọng cho người dân ở đó.
Thánh lực cần có: Hai trăm đơn vị."
Lâm Thịnh khẽ híp mắt, cảm thấy bản thuyết minh này hơi đơn giản.
"Có sức phòng thủ nhất định? Một Thánh điện thì có thể có sức phòng thủ gì chứ?"
Cậu lại nhìn về hàng chữ thứ ba, sau đó vươn tay ra nhấn nhẹ.
Roẹt!
Đoạn tin tức thứ ba chui vào trong đầu của cậu.
"Thánh điện Bóng Tối: Thánh điện đặc biệt có sức phòng thủ mạnh mẽ, có tác dụng xua đuổi và khống chế đối với năng lượng kỳ dị. Thích hợp với hoàn cảnh vô cùng ác liệt, mang đến sự bảo vệ cuối cùng cho sinh vật.
Thánh lực cần có: Năm trăm đơn vị."
Ba loại Thánh điện lần lượt tương ứng với ba loại hoàn cảnh khác nhau, để cho người xây dựng có thể chọn được con đường thích hợp với mình. Có điều, bây giờ Lâm Thịnh cũng chỉ có thể thèm thuồng nhìn ngắm thôi.
Ba loại Thánh điện này đều có yêu cầu về lượng Thánh lực dự trữ tương ứng. Mà bây giờ trong Thánh điện dự bị của cậu, lượng Thánh lực dự trữ chỉ là 3.
"Nói cách khác, bây giờ mình rót nhiều Thánh lực vào như vậy, nhưng đổi thành đơn vị tiêu chuẩn thì mới được ba đơn vị thôi sao?"
Trong lòng Lâm Thịnh bắt đầu tính toán. Số lượng Thánh lực cậu truyền vào Thánh điện dự bị đại khái bằng khoảng một phần mười Thánh lực trong cơ thể.
"Có nghĩa là nếu mình truyền hết Thánh lực trong người vào thì có thể làm cho lượng Thánh lực dự trữ của Thánh điện tăng lên ba mươi đơn vị. Tính theo kiểu này thì chỉ cần ba lần là mình có thể đạt đến yêu cầu xây dựng cơ bản nhất của Thánh điện Nắng Mai."
Trong lòng Lâm Thịnh đã rõ.
Nếu cậu tiêu hao hết Thánh lực, ít nhất cần cả ngày mới khôi phục lại được. Mà Thánh lực thật ra chính là sức mạnh linh hồn hóa thành, nếu tiêu hao nhiều quá thì cũng không tốt cho bản thân cậu.
"Bốn ngày mới có thể đạt đến mức yêu cầu cơ bản nhất của Thánh điện Nắng Mai. Một chiến sĩ Thánh điện có Thánh lực cấp năm như mình mà lại cần đến bốn ngày mới có thể đạt đến một mức yêu cầu xây dựng cơ bản của Thánh điện."
Lâm Thịnh nhớ lại Thánh điện nhỏ có uy thế vô cùng hùng mạnh trong thành Hắc Vũ, cảm thấy con đường mà mình phải đi vẫn còn rất dài. Ý thức của cậu nhanh chóng rời khỏi không gian giả tưởng, sau đó cậu mở mắt ra.
Lúc này Thánh điện dự bị cũng mang đến cho người ta cảm giác hơi khác. Rõ ràng trong Thánh điện vẫn còn rất nhiều tro bụi và đất cát, thế nhưng phóng mắt ra xa lại khiến cho người ta có cảm giác thanh tịnh, thần thánh, yên tâm và dễ chịu. Cảm giác này đến rất khó hiểu, không biết vì sao lại có, nhưng Lâm Thịnh biết đây chính là hiệu quả của trường lực tự nhiên tỏa ra sau khi kích hoạt hồ Thánh lực. Hơn nữa, có lẽ là vì bây giờ hồ Thánh lực đang trống rỗng, chỉ có ba đơn vị Thánh lực cho nên hiệu quả trường lực rất yếu.
"Đều vào trong thử nghiệm đi." Lâm Thịnh lớn tiếng nói với ba người ở ngoài cửa.
Vua Thép, Cardura và Adolf cùng chậm rãi tiến vào. Người đầu tiên có phản ứng là Cardura. Nó đang bị thương nặng, vừa khôi phục thân thể. Bởi vì có quan hệ một xác hai hồn với Lâm Thịnh, cho nên nó cũng không bị trường lực loại bỏ.
"Có cảm giác thoải mái và an toàn..." Nó chầm chậm bước đến bên cạnh Lâm Thịnh, kéo lấy tay cậu.
Vua Thép lại cẩn thận kiểm tra xung quanh.
"Môi trường không có lợi cho việc chiến đấu. Có điều trường lực không tệ lắm, nếu chỉ dùng để trấn an lòng người thì không có vấn đề gì."
Trong trí nhớ của ông, trường lực mỏng manh đến nhường này hoàn toàn không đáng để nhắc đến. Thế nhưng, dù gì thì nó cũng là tác phẩm của đại ca nhà mình, nói mấy câu tổn thương người khác quá cũng không ổn.
Adolf là người cảm thấy mới lạ nhất. Cậu ta chưa bao giờ thấy thoải mái như thế. Cảm giác này giống như được trở về cái ôm của mẹ khi còn nhỏ vậy, rất thoải mái, rất an toàn.
Người có thiên phú Thánh lực như cậu ta có thể cảm giác được rất rõ là trong không khí có một lượng lớn sức mạnh ấm áp, mỏng manh đang bao quanh mình, bảo vệ mình.
"Sao hả? Có thể quảng bá cho bên ngoài không?" Lâm Thịnh nhìn về phía Adolf.
Hai người còn lại đều là một phần của cậu, nghĩ gì thì cậu đều biết rõ, quan trọng là Adolf, cậu ta mới là đại diện cho những người bình thường.
"Rất tốt!" Adolf gật đầu thật mạnh: "Có hiệu quả khá tốt đối với việc khôi phục tinh thần và sức khỏe con người. Đối với chúng ta mà nói thì có lẽ chúng rất yếu, thế nhưng đối với người bình thường thì hiệu quả rất tốt. Hơn nữa, người nào càng yếu thì càng có thể cảm nhận rõ nét. Em có một vài người bạn rất hay thức khuya, nếu như bọn họ đến đây một lúc thì hẳn sẽ rất hiệu quả cho việc khôi phục và lấy lại tinh thần, sức khỏe."
"Trường lực cũng chỉ có thể bao trùm lên một khu vực nhỏ thế này thôi. Trong những vị trí này, thầy chia một nửa cho em, bán như thế nào thì tùy em quyết định." Lâm Thịnh thản nhiên nói.
"Em hiểu rồi!" Adolf hiểu ngay.
"Nhớ kỹ, người gian ác, làm việc quá tuyệt tình thì đừng đưa vào." Lâm Thịnh chỉ thêm một quy định như thế.
Từ lúc còn là một người nhỏ yếu, cậu đã nhận ra tầm quan trọng của thế lực, vì vậy mới muốn tập trung hết thảy những người có thế lực lại hình thành một thế lực lớn hơn. Đó chính là chuyện mà cậu coi trọng nhất cho đến bây giờ.
Hiện tại, Thánh điện dự bị có khoảng bốn mươi chỗ, cậu chia hai mươi cho Adolf là vì muốn kéo nhiều nhân vật có ảnh hưởng lớn vào đây.
"Em hiểu rồi!" Adolf hiểu ý của Lâm Thịnh.
"Được rồi, Vua Thép, ông về bên kia trước đi, còn Cardura thì ở lại đây tĩnh dưỡng, vết thương chưa lành thì cũng đừng ra ngoài." Lâm Thịnh sắp xếp.
"Vâng." Hai người nhanh chóng đáp lại trong lòng.
"Tuy rằng năng lượng ở đây có thể bao trùm toàn bộ ngọn núi, thế nhưng càng đến gần thì càng mạnh hơn. Vì vậy, nếu rảnh rỗi thì Adolf, em cũng có thể kéo người thân mình đến ngọn núi này vận động và nghỉ ngơi, như vậy mới tốt cho sức khỏe." Lâm Thịnh nhắc nhở.
"Cảm ơn thầy." Adolf kính cẩn cúi đầu.
Lâm Thịnh vô cùng hài lòng với cậu học trò này. Nghe lời, hiểu chuyện, IQ EQ đều có đủ, còn có thể hậu thuẫn tài chính cho cậu, để cậu không cần phải bôn ba khắp nơi. Có chuyện gì thì chỉ cần bảo Adolf một tiếng, cậu ta sẽ dốc sức mà hoàn thành, không cần báo đáp.
Có thể nói, học trò như vậy đã hoàn toàn đạt đến phạm trù gương mẫu trong lòng Lâm Thịnh, cậu quan tâm nhiều đến cậu ta cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Sau khi dặn dò những chuyện cần chú ý, Lâm Thịnh để lại hai binh sĩ Hầm Giam trông coi Thánh điện dự bị, không cho người lạ tùy tiện ra vào. Sau đó, cậu truyền vào trong hồ thêm mấy đơn vị Thánh lực rồi mới xuống núi.
Vua Thép phải đi ngay. Ông đã xây dựng nên một tổ chức nho nhỏ ở bên kia nên cần phải về trông coi, không thể rời khỏi đó quá lâu.
Còn Cardura thì ở qua đêm trong Thánh điện dự bị để tĩnh dưỡng như Lâm Thịnh căn dặn.
Editor: Nguyetmai
Roẹt.
Phía bên phải tòa nhà đá bỗng có một hàng chữ hiện vụt lên tựa như nhãn dán, trên đó ghi "Thánh điện dự bị". Lâm Thịnh đưa tay chạm vào bảng "Thánh điện dự bị" này.
Roẹt.
Một loạt chữ nhỏ dùng để thuyết minh và giải thích vụt hiện ra.
"Thánh điện dự bị... lõi Hôi Ấn là Thánh giáo sĩ Lâm Thịnh.
Trường lực Thánh điện: Thanh lọc tâm linh mức sơ cấp (có thể tác động nhỏ đến trạng thái tiêu cực của sinh vật, thanh lọc một ít trạng thái tiêu cực về mặt tinh thần).
Có thể nâng cấp thành: Thánh điện Nắng Mai, Thánh điện Hoàng Hôn, Thánh điện Bóng Tối."
"Còn có thể chọn nhánh nữa sao?" Lâm Thịnh đọc đến đây, trong lòng lập tức nảy sinh cảm giác hoang đường như đang chơi trò Đế chế.
Cậu đưa tay ra, chọn chữ "Thánh điện Nắng Mai".
Cùng với tiếng "roẹt" nho nhỏ, lại có một đống tin tức mới tràn vào đầu cậu.
"Thánh điện Nắng Mai: Có thể gột rửa trạng thái tiêu cực trên phạm vi lớn, chữa trị vết thương của sinh vật, có thể khởi động nhiều loại thần thuật chữa trị. Thường xuyên ở trong đó có thể giúp tăng khả năng thích ứng của sinh vật với Thánh lực, kéo dài tuổi thọ, cao nhất có thể kéo dài đến mười năm.
Thánh lực cần có: Một trăm đơn vị."
"Đây chắc là thiết kế dành cho khu vực không xảy ra chiến tranh." Lâm Thịnh suy đoán, sau đó lại đưa tay chỉ vào cái thứ hai - Thánh điện Hoàng Hôn.
"Roẹt", lại là một đống tin tức khác lọt vào đầu cậu.
"Thánh điện Hoàng Hôn: Thánh điện đặc biệt có sức phòng thủ nhất định, có tác dụng xua đuổi đối với các loại năng lực tà ác dị chủng, cũng có thần thuật chữa trị nhất định, có thể che chở cho một vùng đất và mang đến an toàn cũng như hi vọng cho người dân ở đó.
Thánh lực cần có: Hai trăm đơn vị."
Lâm Thịnh khẽ híp mắt, cảm thấy bản thuyết minh này hơi đơn giản.
"Có sức phòng thủ nhất định? Một Thánh điện thì có thể có sức phòng thủ gì chứ?"
Cậu lại nhìn về hàng chữ thứ ba, sau đó vươn tay ra nhấn nhẹ.
Roẹt!
Đoạn tin tức thứ ba chui vào trong đầu của cậu.
"Thánh điện Bóng Tối: Thánh điện đặc biệt có sức phòng thủ mạnh mẽ, có tác dụng xua đuổi và khống chế đối với năng lượng kỳ dị. Thích hợp với hoàn cảnh vô cùng ác liệt, mang đến sự bảo vệ cuối cùng cho sinh vật.
Thánh lực cần có: Năm trăm đơn vị."
Ba loại Thánh điện lần lượt tương ứng với ba loại hoàn cảnh khác nhau, để cho người xây dựng có thể chọn được con đường thích hợp với mình. Có điều, bây giờ Lâm Thịnh cũng chỉ có thể thèm thuồng nhìn ngắm thôi.
Ba loại Thánh điện này đều có yêu cầu về lượng Thánh lực dự trữ tương ứng. Mà bây giờ trong Thánh điện dự bị của cậu, lượng Thánh lực dự trữ chỉ là 3.
"Nói cách khác, bây giờ mình rót nhiều Thánh lực vào như vậy, nhưng đổi thành đơn vị tiêu chuẩn thì mới được ba đơn vị thôi sao?"
Trong lòng Lâm Thịnh bắt đầu tính toán. Số lượng Thánh lực cậu truyền vào Thánh điện dự bị đại khái bằng khoảng một phần mười Thánh lực trong cơ thể.
"Có nghĩa là nếu mình truyền hết Thánh lực trong người vào thì có thể làm cho lượng Thánh lực dự trữ của Thánh điện tăng lên ba mươi đơn vị. Tính theo kiểu này thì chỉ cần ba lần là mình có thể đạt đến yêu cầu xây dựng cơ bản nhất của Thánh điện Nắng Mai."
Trong lòng Lâm Thịnh đã rõ.
Nếu cậu tiêu hao hết Thánh lực, ít nhất cần cả ngày mới khôi phục lại được. Mà Thánh lực thật ra chính là sức mạnh linh hồn hóa thành, nếu tiêu hao nhiều quá thì cũng không tốt cho bản thân cậu.
"Bốn ngày mới có thể đạt đến mức yêu cầu cơ bản nhất của Thánh điện Nắng Mai. Một chiến sĩ Thánh điện có Thánh lực cấp năm như mình mà lại cần đến bốn ngày mới có thể đạt đến một mức yêu cầu xây dựng cơ bản của Thánh điện."
Lâm Thịnh nhớ lại Thánh điện nhỏ có uy thế vô cùng hùng mạnh trong thành Hắc Vũ, cảm thấy con đường mà mình phải đi vẫn còn rất dài. Ý thức của cậu nhanh chóng rời khỏi không gian giả tưởng, sau đó cậu mở mắt ra.
Lúc này Thánh điện dự bị cũng mang đến cho người ta cảm giác hơi khác. Rõ ràng trong Thánh điện vẫn còn rất nhiều tro bụi và đất cát, thế nhưng phóng mắt ra xa lại khiến cho người ta có cảm giác thanh tịnh, thần thánh, yên tâm và dễ chịu. Cảm giác này đến rất khó hiểu, không biết vì sao lại có, nhưng Lâm Thịnh biết đây chính là hiệu quả của trường lực tự nhiên tỏa ra sau khi kích hoạt hồ Thánh lực. Hơn nữa, có lẽ là vì bây giờ hồ Thánh lực đang trống rỗng, chỉ có ba đơn vị Thánh lực cho nên hiệu quả trường lực rất yếu.
"Đều vào trong thử nghiệm đi." Lâm Thịnh lớn tiếng nói với ba người ở ngoài cửa.
Vua Thép, Cardura và Adolf cùng chậm rãi tiến vào. Người đầu tiên có phản ứng là Cardura. Nó đang bị thương nặng, vừa khôi phục thân thể. Bởi vì có quan hệ một xác hai hồn với Lâm Thịnh, cho nên nó cũng không bị trường lực loại bỏ.
"Có cảm giác thoải mái và an toàn..." Nó chầm chậm bước đến bên cạnh Lâm Thịnh, kéo lấy tay cậu.
Vua Thép lại cẩn thận kiểm tra xung quanh.
"Môi trường không có lợi cho việc chiến đấu. Có điều trường lực không tệ lắm, nếu chỉ dùng để trấn an lòng người thì không có vấn đề gì."
Trong trí nhớ của ông, trường lực mỏng manh đến nhường này hoàn toàn không đáng để nhắc đến. Thế nhưng, dù gì thì nó cũng là tác phẩm của đại ca nhà mình, nói mấy câu tổn thương người khác quá cũng không ổn.
Adolf là người cảm thấy mới lạ nhất. Cậu ta chưa bao giờ thấy thoải mái như thế. Cảm giác này giống như được trở về cái ôm của mẹ khi còn nhỏ vậy, rất thoải mái, rất an toàn.
Người có thiên phú Thánh lực như cậu ta có thể cảm giác được rất rõ là trong không khí có một lượng lớn sức mạnh ấm áp, mỏng manh đang bao quanh mình, bảo vệ mình.
"Sao hả? Có thể quảng bá cho bên ngoài không?" Lâm Thịnh nhìn về phía Adolf.
Hai người còn lại đều là một phần của cậu, nghĩ gì thì cậu đều biết rõ, quan trọng là Adolf, cậu ta mới là đại diện cho những người bình thường.
"Rất tốt!" Adolf gật đầu thật mạnh: "Có hiệu quả khá tốt đối với việc khôi phục tinh thần và sức khỏe con người. Đối với chúng ta mà nói thì có lẽ chúng rất yếu, thế nhưng đối với người bình thường thì hiệu quả rất tốt. Hơn nữa, người nào càng yếu thì càng có thể cảm nhận rõ nét. Em có một vài người bạn rất hay thức khuya, nếu như bọn họ đến đây một lúc thì hẳn sẽ rất hiệu quả cho việc khôi phục và lấy lại tinh thần, sức khỏe."
"Trường lực cũng chỉ có thể bao trùm lên một khu vực nhỏ thế này thôi. Trong những vị trí này, thầy chia một nửa cho em, bán như thế nào thì tùy em quyết định." Lâm Thịnh thản nhiên nói.
"Em hiểu rồi!" Adolf hiểu ngay.
"Nhớ kỹ, người gian ác, làm việc quá tuyệt tình thì đừng đưa vào." Lâm Thịnh chỉ thêm một quy định như thế.
Từ lúc còn là một người nhỏ yếu, cậu đã nhận ra tầm quan trọng của thế lực, vì vậy mới muốn tập trung hết thảy những người có thế lực lại hình thành một thế lực lớn hơn. Đó chính là chuyện mà cậu coi trọng nhất cho đến bây giờ.
Hiện tại, Thánh điện dự bị có khoảng bốn mươi chỗ, cậu chia hai mươi cho Adolf là vì muốn kéo nhiều nhân vật có ảnh hưởng lớn vào đây.
"Em hiểu rồi!" Adolf hiểu ý của Lâm Thịnh.
"Được rồi, Vua Thép, ông về bên kia trước đi, còn Cardura thì ở lại đây tĩnh dưỡng, vết thương chưa lành thì cũng đừng ra ngoài." Lâm Thịnh sắp xếp.
"Vâng." Hai người nhanh chóng đáp lại trong lòng.
"Tuy rằng năng lượng ở đây có thể bao trùm toàn bộ ngọn núi, thế nhưng càng đến gần thì càng mạnh hơn. Vì vậy, nếu rảnh rỗi thì Adolf, em cũng có thể kéo người thân mình đến ngọn núi này vận động và nghỉ ngơi, như vậy mới tốt cho sức khỏe." Lâm Thịnh nhắc nhở.
"Cảm ơn thầy." Adolf kính cẩn cúi đầu.
Lâm Thịnh vô cùng hài lòng với cậu học trò này. Nghe lời, hiểu chuyện, IQ EQ đều có đủ, còn có thể hậu thuẫn tài chính cho cậu, để cậu không cần phải bôn ba khắp nơi. Có chuyện gì thì chỉ cần bảo Adolf một tiếng, cậu ta sẽ dốc sức mà hoàn thành, không cần báo đáp.
Có thể nói, học trò như vậy đã hoàn toàn đạt đến phạm trù gương mẫu trong lòng Lâm Thịnh, cậu quan tâm nhiều đến cậu ta cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Sau khi dặn dò những chuyện cần chú ý, Lâm Thịnh để lại hai binh sĩ Hầm Giam trông coi Thánh điện dự bị, không cho người lạ tùy tiện ra vào. Sau đó, cậu truyền vào trong hồ thêm mấy đơn vị Thánh lực rồi mới xuống núi.
Vua Thép phải đi ngay. Ông đã xây dựng nên một tổ chức nho nhỏ ở bên kia nên cần phải về trông coi, không thể rời khỏi đó quá lâu.
Còn Cardura thì ở qua đêm trong Thánh điện dự bị để tĩnh dưỡng như Lâm Thịnh căn dặn.