Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49-50
Chương 49
Đỗ Lôi Ti nhìn thấy sắc mặt Lâm Thanh rất khó coi, lúc này mới phát hiện không khí trong phòng hơi lạ, vì vạy thức thời ngậm miệng.
“Lôi Ti, nước của cô đây!” Tiếu Bằng đi vào, đưa cho Đỗ Lôi Ti một chai nước.
Sau khi cầm chai nước cô nói: “Cảm ơn thầy Tiếu!”
Tiếu Bằng mỉm cười nhìn cô nói “Đừng khách sáo, tôi nói rồi, cô là bạn Mộng Na, cũng chính là bạn tôi.”
“Mộng Na, đây là của cô!” Nói xong đưa cho Mộng Na một chai nước.
Tiếu Bằng nhìn Lâm Thanh nói “Cô có muốn uống nước không?”
Lâm Thanh nhìn anh ta, lại nhìn hai người phụ nữ đang ngồi trên ghế, trên tay mỗi người đều cầm một chai nước, cho nên cô ta cũng cầm lấy.
“Lôi Ti, cô ngồi đây đi, tôi có chuyện muốn nói với Tiếu Bằng!” Nói xong, đứng lên, kéo tay Tiếu Bằng đi ra khỏi phòng ngủ.
Lâm Thanh thấy cửa phòng nghỉ đóng lại, cầm khăn tay đặt trên ghế sa lon, lau bàn tay vừa mới cầm nước, đi tới trước mặt Đỗ Lôi Ti.
Vươn tay, túm toc Đỗ Lôi Ti, mặt hung dư nói “Tôi khuyên cô nên nhanh chóng rời khỏi phủ tổng thống, nếu không cô không biết cô sẽ chết thế nào!”
Đỗ Lôi Ti trợn to mắt nhìn cô ta “Công chúa, cô phải biết, rời khỏi phủ tổng thống không phải tôi muốn là được, cái này cô hỏi tổng thống xem, nếu tổng thống đồng ý, tôi sẽ lập tức rời khỏi đây!”
Lâm Thanh dùng sức, hung hãn nói “Còn dám mặc cả?”
“Tôi không có!” Đỗ Lôi Ti bình thản nói tiếp “Công chúa, cô làm như vậy sẽ làm mất thân phận của chính mình!”
Mẹ kiếp, mụ phù thủy này có thể so sánh với Dung Ma Ma, hai người thật sự giống nhau, chuyên n\bắt nạt người khác???
Được rồi, cô không dám phản bác, ai nói thân phận mụ phù thủy này cao quý như vậy.
“Cô…….” Lời còn chưa nói hết, đã nghe thấy tiếng mở cửa, Lâm Thanh buông lỏng tóc cô, vừa mỉm cười vừa cầm tóc cô nói “Tóc cô rối rồi, tôi sửa lại giúp cô.”
Một bên giúp cô sửa lại tóc, vừa âm thàm giật tóc cô, Đỗ Lôi Ti đau đến nỗi muốn khóc.
Bùi Mộng Na thật sự tò mò, thật không ngờ mụ phù thủy này lại có thể hạ mình sửa tóc cho Lôi Ti.
Đánh chết cô cũng sẽ không tin cô ta tốt bụng như vậy, nhất định có gì mờ ám.
“Lôi Ti, không sao chứ?” Bùi Mộng Na không yên lòng hỏi.
“Không có, không có chuyện gì!” Đỗ Lôi Ti tránh ánh mắt cô.
Tiếu Bằng nhìn đồng hồ trên tay, mơ miệng nói “Lôi Ti, chúng ta tập một chút nữa rồi đi ăn trưa!”
“Được, phải dạy bạn tôi thật tốt, biết chưa?” Bùi Mộng Na dặn dò.
Sau khi ba nguoiwfra ngoài, tiểu Thanh lén chạy vào phòng của Đỗ Lôi Ti, cô ta vội vàng tìm kiếm mọi thứ trong phòng, đáng tiếc không thu được gì, cô ta thật sự không ngờ Lôi Ti lại bảo thủ như vậy, hình của đàn ông của không có.
Cuối cùng cô ta mở tủ quần áo, nhìn thấy bên trong có một hộp quà xinh đẹp, cô ta mở ra……
Bên trong chính là chiếc váy mà cô chủ tặng Lôi Ti, cô ta rất thích sờ mãi không buông, lấy chiếc váy ra, đi tới trước gương, để chiếc váy trên người quay tới quay lui.
Một người giúp việc mà lại được uu ái như vậy, cô ta đã ở phủ tổng thống hơn mấy năm, chưa từng được đối xử như vậy, cô ta không cam lòng, rơ ràng dung mạo và vóc dáng cô ta đều hơn hẳn Đỗ Lôi Ti, nhưng tại sao……?
Cô ta ghen tỵ đến nỗi đỏ cả mắt, tìm trong ngăn kéo một cây kéo, hung hăng cắt chiếc váy, nhất thời, chiếc váy biến thành vô số mảnh!
Nhìn thấy trên sàn nhà rơi đầy mảnh vụn, vội vàng thu dọn, bỏ vào hộp quà, trả hộp quà về chỗ cũ, vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng.
“Tiểu Thanh, trong phủ tổng thống chaỵ tới chạy lui như vậy còn ra thể thống gì?” Quản gia nói.
Tiểu Thanh bị sợ ngây ngẩn người, cố gắng điều chỉnh hô hấp “Không có, không có gì, tôi muốn xuống bếp xem một chút!”
“Được, đi đi!”
Tiểu Thanh gật đầu đi vào phòng bếp!
Trong phòng làm việc vamg lên tiếng Bùi Tuấn Vũ “Tình hình nước Hàn thế nào?”
“Bây giờ nước Hàn rất bận, sau khi tôi nghe theo tổng thống để lộ tin tức kia ra ngoài, xem ra sau này nước Hàn sẽ không dám bước vào nước chúng ta!” Đường Vũ trả lời
“Được, tốt lắm, hôm nay không còn chuyện gì nữa, cậu về đi!” Bùi Tuấn Vũ như có điều suy nghĩ.
“Vâng, tổng thống!” Đường Vũ xoay người đi ra khỏi phòng.
Bây giờ công việc đã được giải quyết xong, anh không còn gì phải lo lắng, anh dứng dậy, đi tới cửa sổ nhìn cảnh tượng bên ngoài, ánh mặt trời làm anh nhớ tới người giúp việc buổi sáng, cô có nhiều tính cách co được dãn được, mặc quần áo giúp việc nhìn có vẻ già nhưng mặc trang phục khác lại có thể tôn lên vóc dáng của cô, làm cho anh cảm thấy ngoài ý muốn!
Anh nghĩ lại lần đầu tiên gặp cô, trường hợp đó cũng không bình thường, bây giờ nghĩ lại cảm thấy rất buồn cười, chính anh cũng cảm thấy có hứng thú với người giúp việc này.
Chỉ là loại hứng thú này trong nháy mắt tan vỡ, anh không tin bất kỳ người phụ nữ nào, bởi vì trong lòng anh tất cả nhưng người phụ nữ đều giống nhau “tham lam hư vinh”
Trong công việc, anh muốn nghiêm khắc, quản lý cả một đất nước nhưng trong cuộc sống anh không phải là người nghiêm khắc, chỉ là trong lòng cảm thấy âm u không thấy lối ra, vốn dĩ một nhà ba người hạnh phúc, cũng bởi vì lúc đó anh là một nghị viện nhỏ, vợ anh liền bỏ anh và con trai đi.
Những chỉ trích năm đó vẫn còn đọng bên tai anh, ngay cả có những chỉ trích này anh cũng chỉ có thể thu mình lại, mãi đén hôm nay mới có quyền lực này!
Chương 50
“Tốt lắm, Lôi Ti, hôm nay đã luyện tập cả một ngày, hơn nữa còn có khả năng khiêu vũ, đây là học sinh tốt nhất của tôi!” Tiếu Bằng mỉm cười khen.
“Không phải là tôi có khả năng khiêu vũ mà là thầy giáo dạy tốt!” Đỗ Lôi Ti khách khí trả lời.
Tiếu Bằng nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của cô, lại có cảm giác muốn trêu chọc cô nhưng suy nghĩ lại vẫn là thôi đi, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, nếu như dọa cô sợ sẽ không tố “Lôi Ti, chúng ta không cần phải khen nhau như vậy, được rồi, Mộng Na đã đợi cả ngày, mọi người về nhà nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải chuản bị cho bữa tiệc!”
Đỗ Lôi Ti nhìn anh ta khẽ gật đầu “Được, vậy tôi đi tìm cô chủ” Nói xong đi về phía phòng nghỉ
Khi cô đẩy cửa phòng nghỉ đi vào nhìn thấy Bùi Mộng Na ngồi trước máy vi tính gõ chữ, cô đi lên trước nói “Cô chủ, cô đang làm gì thế? Chúng ta có thể đi về rồi!”
Bùi Mộng Na vừa cười vừa trả lời “Không có, không có gì, tôi đang nói chuyện với bạn thôi!” Nói xong, tắt máy tính, thủ tiêu nội dung đang xem, lúc này mới yên tâm đứng lên.
Bây giờ Lâm Thanh cảm thấy hôm nay cô ta làm mất thân phận của bản thân, cũng không thể lấy lòng em gái của tổng thống, đối với cô ta đây chính là sự sỉ nhục!
Bây giờ cô ta đầy căm phẫn, toàn bộ đều do người giúp việc đê tiện kia, chờ xem, buổi tiệc kết thúc, người giúp việc đê tiện kia sẽ có kết quả thế nào.
Bùi Mộng Na nhìn thấy trong ánh mắt cô ta tỏa ra khí lạnh, cô thật sự xem thường người phụ nữ này rồi, xem ra, bây giờ phải cẩn thận một chút, nếu không mọi thứ sẽ đi lệch quỹ đạo mà cô thiết kế.
“Công chúa, cô ngồi đủ chưa?” Bùi Mộng Na nhìn cô ta nói.
Lâm Thanh từ trên ghế sa lon đứng lên, cầm khăn tay ném vào thùng rác, quay đầu nói “Mộng Na chúng ta về thôi!”
Bùi Mộng Na cảm thấy hết nói nổi, sao lại cảm giác giống như đó là nhf cô ta vậy? Người phụ nuex này da mặt thật dày.
“Cô chủ, chúng ta về thôi, nếu về trễ, cậu chủ sẽ tức giận!” Đỗ Lôi Ti nhỏ giọng nói, sợ mụ phù thủy kia lại ăn hiếp cô.
Nhưng rất bi kịch, thật sự khiến mụ phù thủy kia nghe thấy “Hừ, nghe cô nói những lời này sao tôi cảm giác như cô là chủ của phủ tổng thống vậy?”
Mẹ kiếp, tại sao mụ phù thủy này cứ nhằm vào cô, rõ ràng bản thân muốn ngồi lên vị trí chủ nhà lại còn cố tình vu khống cho cô.
Nhưng cô cũng không ngốc, cô hiểu, hai người ở cùng một mái nhà không tránh khỏi va chạm, cô không tin, mụ phù thủy này ở đây mãi không đi.
“Ha ha, công chúa, cô thật biết đùa, sao tôi lại dám có ý nghĩ kia chứ, cô lsf chủ nhà mới đúng!” Đỗ Lôi Ti nịnh nọt.
Bùi Mộng Na nhéo tay Đỗ Lôi Ti cười nói “Lôi Ti, chúng ta về thôi!”
Đỗ Lôi Ti bị nhéo nhíu mày, Bùi Mộng Na trừng hai mắt, ý bảo sau khi về đến nhà lại nói, cho nên cô chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đau, đi ra khỏi phòng nghỉ.
“Tiếu Bằng, bọn tôi về đây, cảm ơn cậu, tối mai nhớ đén sớm một chút, cậu là bạn nhảy của tôi!” Bùi Mộng Na nói.
“Được, tôi nhất định đến sớm!” Nói xong vẫy tay với ba người.
Lúc người giúp việc đang dọn cơm thì ba người đi vào, Bùi Vũ đi tới trước mặt Đỗ Lôi Ti nói “Giúp việc, cô đi đâu, sao muộn như vậy mới về?”
Thằng bé đã quen gọi như vậy hơn nữa tổng thống cùng cô chủ cũng không quản cho nên thằng bé vẫn dùng cách xưng hô này.
“Tôi đi ra ngoài cùng cô chủ cho nên mới về muộn như vậy!” Đỗ Lôi Ti mỉm cười sau đó nói tiếp “Tôi về phòng thay quần áo rồi sẽ xuống nhà bếp!”
“Thôi, Lôi Ti, cô đừng vội thay quần áo, cứ như vậy ăn cơm đã, dù sao cô cũng đã mệt cả ngày, ăn cơm rồi nghỉ ngơi sớm một chút!” Bùi Mộng Na nói.
“Vâng, vậy cũng được, tôi xuống nhà bếp xem một chút!” Nói xong xoay người đi về phía nhà bếp.
“Công chúa, nếu không còn chuyện gì vậy tôi quay về phòng!” Nói xong, Bùi Mộng Na xoay người đi về phòng mình.
Cả phòng khách to như vậy chỉ còn một lớn một nhỏ đứng ở đó, Lâm Thanh cảm thấy đây là cơ hội rất tốt, nên muốn lấy lòng thằng bé này trước, vì vậy nói “Tiểu Vũ, dì thật sự rất thích cháu, dì làm mẹ cháu được không?”
Đừng xem thường thằng bé nhỏ tuổi nhưng trong lòng hiểu rất rõ, người phụ nữ này mơ tưởng làm mẹ mình, đừng hòng mong chờ…….
Bùi Vũ không để ý đến cô ta, đi tới bàn ăn ngồi xuống.
Bùi Mộng Na ở trong phòng đi ra ngoài, Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy em gái mình đã về liền hỏi “Đi ra ngoài làm gì?”
“Anh đừng vội hỏi, ngày mai sẽ rõ!” Nói xong kéo tay anh trai tới phòng ăn.
Thức ăn liên tục được đưa lên, Đỗ Lôi Ti vừa định đi về phòng ăn dành cho người giúp việc liền bị Bùi Mộng Na kéo lại “Lôi Ti, hôm nay cô ăn cơm cùng chúng tôi đi!”
“Không, không cần, cảm ơn cô chủ, tôi phải đến phòng dành cho người giúp việc!” Đỗ Lôi Ti từ chối.
“Ngồi xuống!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng.
Lâm Thanh cắn chặt răng nhìn người giúp việc này!
Bùi Vũ phát huy tính bướng bỉnh, gắp một miếng thức ăn cắn một miếng lập tức nhổ vào trong chén, dùng muỗng múc bỏ vào chén Lâm Thanh.
Sau đó mỉm cười nói “Dì ơi, không phải dì muốn làm mẹ cháu sao, lúc cháu còn nhỏ, mẹ thường ăn thức ăn thừa của cháu, dì ăn đi!”
Ba người phụ nữ ngồi ngay đó trợn to mắt, mà người đàn ông kia mặt không biến sắc ăn cơm.
Bùi Mộng Na cố nén cười nhìn tình hình trước mặt……
Lâm Thanh che miệng lại, chán ghét nói “Tôi không muốn ăn, tôi về phòng trước!”
Bùi Mộng Na thấy công chúa quay về phòng, nhịn không được phá lên cười “Tiểu Vũ, cháu thật lợi hại, cô thật bội phục!”
Đỗ Lôi Ti cảm thấy xấu hổ nhưng trong lòng cực kỳ vui sướng, choáng, rốt cuộc có người thay trời hành đạo.
Oa, nghĩ tới đây lại cảm thấy thật là vui.
Bùi Tuấn Vũ hắng giọng “Mộng Na, Tiểu Vũ, hai người hơi quá, đừng quên cô ta là công chúa, biết chưa?”
“Hừ, người phụ nữ kia muốn làm mẹ con, con không cần!” Bùi Vũ nói xong tức giận từ trên ghế nhảy xuống.
“Tổng thống, cô chủ, tôi đã no, tôi về phòng trước!” Nói xong, Đỗ Lôi Ti cũng chạy nhanh như làn khói quay về phòng mình.
Lúc này không chạy thì đợi đến bao giờ!!!
Đỗ Lôi Ti nhìn thấy sắc mặt Lâm Thanh rất khó coi, lúc này mới phát hiện không khí trong phòng hơi lạ, vì vạy thức thời ngậm miệng.
“Lôi Ti, nước của cô đây!” Tiếu Bằng đi vào, đưa cho Đỗ Lôi Ti một chai nước.
Sau khi cầm chai nước cô nói: “Cảm ơn thầy Tiếu!”
Tiếu Bằng mỉm cười nhìn cô nói “Đừng khách sáo, tôi nói rồi, cô là bạn Mộng Na, cũng chính là bạn tôi.”
“Mộng Na, đây là của cô!” Nói xong đưa cho Mộng Na một chai nước.
Tiếu Bằng nhìn Lâm Thanh nói “Cô có muốn uống nước không?”
Lâm Thanh nhìn anh ta, lại nhìn hai người phụ nữ đang ngồi trên ghế, trên tay mỗi người đều cầm một chai nước, cho nên cô ta cũng cầm lấy.
“Lôi Ti, cô ngồi đây đi, tôi có chuyện muốn nói với Tiếu Bằng!” Nói xong, đứng lên, kéo tay Tiếu Bằng đi ra khỏi phòng ngủ.
Lâm Thanh thấy cửa phòng nghỉ đóng lại, cầm khăn tay đặt trên ghế sa lon, lau bàn tay vừa mới cầm nước, đi tới trước mặt Đỗ Lôi Ti.
Vươn tay, túm toc Đỗ Lôi Ti, mặt hung dư nói “Tôi khuyên cô nên nhanh chóng rời khỏi phủ tổng thống, nếu không cô không biết cô sẽ chết thế nào!”
Đỗ Lôi Ti trợn to mắt nhìn cô ta “Công chúa, cô phải biết, rời khỏi phủ tổng thống không phải tôi muốn là được, cái này cô hỏi tổng thống xem, nếu tổng thống đồng ý, tôi sẽ lập tức rời khỏi đây!”
Lâm Thanh dùng sức, hung hãn nói “Còn dám mặc cả?”
“Tôi không có!” Đỗ Lôi Ti bình thản nói tiếp “Công chúa, cô làm như vậy sẽ làm mất thân phận của chính mình!”
Mẹ kiếp, mụ phù thủy này có thể so sánh với Dung Ma Ma, hai người thật sự giống nhau, chuyên n\bắt nạt người khác???
Được rồi, cô không dám phản bác, ai nói thân phận mụ phù thủy này cao quý như vậy.
“Cô…….” Lời còn chưa nói hết, đã nghe thấy tiếng mở cửa, Lâm Thanh buông lỏng tóc cô, vừa mỉm cười vừa cầm tóc cô nói “Tóc cô rối rồi, tôi sửa lại giúp cô.”
Một bên giúp cô sửa lại tóc, vừa âm thàm giật tóc cô, Đỗ Lôi Ti đau đến nỗi muốn khóc.
Bùi Mộng Na thật sự tò mò, thật không ngờ mụ phù thủy này lại có thể hạ mình sửa tóc cho Lôi Ti.
Đánh chết cô cũng sẽ không tin cô ta tốt bụng như vậy, nhất định có gì mờ ám.
“Lôi Ti, không sao chứ?” Bùi Mộng Na không yên lòng hỏi.
“Không có, không có chuyện gì!” Đỗ Lôi Ti tránh ánh mắt cô.
Tiếu Bằng nhìn đồng hồ trên tay, mơ miệng nói “Lôi Ti, chúng ta tập một chút nữa rồi đi ăn trưa!”
“Được, phải dạy bạn tôi thật tốt, biết chưa?” Bùi Mộng Na dặn dò.
Sau khi ba nguoiwfra ngoài, tiểu Thanh lén chạy vào phòng của Đỗ Lôi Ti, cô ta vội vàng tìm kiếm mọi thứ trong phòng, đáng tiếc không thu được gì, cô ta thật sự không ngờ Lôi Ti lại bảo thủ như vậy, hình của đàn ông của không có.
Cuối cùng cô ta mở tủ quần áo, nhìn thấy bên trong có một hộp quà xinh đẹp, cô ta mở ra……
Bên trong chính là chiếc váy mà cô chủ tặng Lôi Ti, cô ta rất thích sờ mãi không buông, lấy chiếc váy ra, đi tới trước gương, để chiếc váy trên người quay tới quay lui.
Một người giúp việc mà lại được uu ái như vậy, cô ta đã ở phủ tổng thống hơn mấy năm, chưa từng được đối xử như vậy, cô ta không cam lòng, rơ ràng dung mạo và vóc dáng cô ta đều hơn hẳn Đỗ Lôi Ti, nhưng tại sao……?
Cô ta ghen tỵ đến nỗi đỏ cả mắt, tìm trong ngăn kéo một cây kéo, hung hăng cắt chiếc váy, nhất thời, chiếc váy biến thành vô số mảnh!
Nhìn thấy trên sàn nhà rơi đầy mảnh vụn, vội vàng thu dọn, bỏ vào hộp quà, trả hộp quà về chỗ cũ, vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng.
“Tiểu Thanh, trong phủ tổng thống chaỵ tới chạy lui như vậy còn ra thể thống gì?” Quản gia nói.
Tiểu Thanh bị sợ ngây ngẩn người, cố gắng điều chỉnh hô hấp “Không có, không có gì, tôi muốn xuống bếp xem một chút!”
“Được, đi đi!”
Tiểu Thanh gật đầu đi vào phòng bếp!
Trong phòng làm việc vamg lên tiếng Bùi Tuấn Vũ “Tình hình nước Hàn thế nào?”
“Bây giờ nước Hàn rất bận, sau khi tôi nghe theo tổng thống để lộ tin tức kia ra ngoài, xem ra sau này nước Hàn sẽ không dám bước vào nước chúng ta!” Đường Vũ trả lời
“Được, tốt lắm, hôm nay không còn chuyện gì nữa, cậu về đi!” Bùi Tuấn Vũ như có điều suy nghĩ.
“Vâng, tổng thống!” Đường Vũ xoay người đi ra khỏi phòng.
Bây giờ công việc đã được giải quyết xong, anh không còn gì phải lo lắng, anh dứng dậy, đi tới cửa sổ nhìn cảnh tượng bên ngoài, ánh mặt trời làm anh nhớ tới người giúp việc buổi sáng, cô có nhiều tính cách co được dãn được, mặc quần áo giúp việc nhìn có vẻ già nhưng mặc trang phục khác lại có thể tôn lên vóc dáng của cô, làm cho anh cảm thấy ngoài ý muốn!
Anh nghĩ lại lần đầu tiên gặp cô, trường hợp đó cũng không bình thường, bây giờ nghĩ lại cảm thấy rất buồn cười, chính anh cũng cảm thấy có hứng thú với người giúp việc này.
Chỉ là loại hứng thú này trong nháy mắt tan vỡ, anh không tin bất kỳ người phụ nữ nào, bởi vì trong lòng anh tất cả nhưng người phụ nữ đều giống nhau “tham lam hư vinh”
Trong công việc, anh muốn nghiêm khắc, quản lý cả một đất nước nhưng trong cuộc sống anh không phải là người nghiêm khắc, chỉ là trong lòng cảm thấy âm u không thấy lối ra, vốn dĩ một nhà ba người hạnh phúc, cũng bởi vì lúc đó anh là một nghị viện nhỏ, vợ anh liền bỏ anh và con trai đi.
Những chỉ trích năm đó vẫn còn đọng bên tai anh, ngay cả có những chỉ trích này anh cũng chỉ có thể thu mình lại, mãi đén hôm nay mới có quyền lực này!
Chương 50
“Tốt lắm, Lôi Ti, hôm nay đã luyện tập cả một ngày, hơn nữa còn có khả năng khiêu vũ, đây là học sinh tốt nhất của tôi!” Tiếu Bằng mỉm cười khen.
“Không phải là tôi có khả năng khiêu vũ mà là thầy giáo dạy tốt!” Đỗ Lôi Ti khách khí trả lời.
Tiếu Bằng nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của cô, lại có cảm giác muốn trêu chọc cô nhưng suy nghĩ lại vẫn là thôi đi, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, nếu như dọa cô sợ sẽ không tố “Lôi Ti, chúng ta không cần phải khen nhau như vậy, được rồi, Mộng Na đã đợi cả ngày, mọi người về nhà nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải chuản bị cho bữa tiệc!”
Đỗ Lôi Ti nhìn anh ta khẽ gật đầu “Được, vậy tôi đi tìm cô chủ” Nói xong đi về phía phòng nghỉ
Khi cô đẩy cửa phòng nghỉ đi vào nhìn thấy Bùi Mộng Na ngồi trước máy vi tính gõ chữ, cô đi lên trước nói “Cô chủ, cô đang làm gì thế? Chúng ta có thể đi về rồi!”
Bùi Mộng Na vừa cười vừa trả lời “Không có, không có gì, tôi đang nói chuyện với bạn thôi!” Nói xong, tắt máy tính, thủ tiêu nội dung đang xem, lúc này mới yên tâm đứng lên.
Bây giờ Lâm Thanh cảm thấy hôm nay cô ta làm mất thân phận của bản thân, cũng không thể lấy lòng em gái của tổng thống, đối với cô ta đây chính là sự sỉ nhục!
Bây giờ cô ta đầy căm phẫn, toàn bộ đều do người giúp việc đê tiện kia, chờ xem, buổi tiệc kết thúc, người giúp việc đê tiện kia sẽ có kết quả thế nào.
Bùi Mộng Na nhìn thấy trong ánh mắt cô ta tỏa ra khí lạnh, cô thật sự xem thường người phụ nữ này rồi, xem ra, bây giờ phải cẩn thận một chút, nếu không mọi thứ sẽ đi lệch quỹ đạo mà cô thiết kế.
“Công chúa, cô ngồi đủ chưa?” Bùi Mộng Na nhìn cô ta nói.
Lâm Thanh từ trên ghế sa lon đứng lên, cầm khăn tay ném vào thùng rác, quay đầu nói “Mộng Na chúng ta về thôi!”
Bùi Mộng Na cảm thấy hết nói nổi, sao lại cảm giác giống như đó là nhf cô ta vậy? Người phụ nuex này da mặt thật dày.
“Cô chủ, chúng ta về thôi, nếu về trễ, cậu chủ sẽ tức giận!” Đỗ Lôi Ti nhỏ giọng nói, sợ mụ phù thủy kia lại ăn hiếp cô.
Nhưng rất bi kịch, thật sự khiến mụ phù thủy kia nghe thấy “Hừ, nghe cô nói những lời này sao tôi cảm giác như cô là chủ của phủ tổng thống vậy?”
Mẹ kiếp, tại sao mụ phù thủy này cứ nhằm vào cô, rõ ràng bản thân muốn ngồi lên vị trí chủ nhà lại còn cố tình vu khống cho cô.
Nhưng cô cũng không ngốc, cô hiểu, hai người ở cùng một mái nhà không tránh khỏi va chạm, cô không tin, mụ phù thủy này ở đây mãi không đi.
“Ha ha, công chúa, cô thật biết đùa, sao tôi lại dám có ý nghĩ kia chứ, cô lsf chủ nhà mới đúng!” Đỗ Lôi Ti nịnh nọt.
Bùi Mộng Na nhéo tay Đỗ Lôi Ti cười nói “Lôi Ti, chúng ta về thôi!”
Đỗ Lôi Ti bị nhéo nhíu mày, Bùi Mộng Na trừng hai mắt, ý bảo sau khi về đến nhà lại nói, cho nên cô chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đau, đi ra khỏi phòng nghỉ.
“Tiếu Bằng, bọn tôi về đây, cảm ơn cậu, tối mai nhớ đén sớm một chút, cậu là bạn nhảy của tôi!” Bùi Mộng Na nói.
“Được, tôi nhất định đến sớm!” Nói xong vẫy tay với ba người.
Lúc người giúp việc đang dọn cơm thì ba người đi vào, Bùi Vũ đi tới trước mặt Đỗ Lôi Ti nói “Giúp việc, cô đi đâu, sao muộn như vậy mới về?”
Thằng bé đã quen gọi như vậy hơn nữa tổng thống cùng cô chủ cũng không quản cho nên thằng bé vẫn dùng cách xưng hô này.
“Tôi đi ra ngoài cùng cô chủ cho nên mới về muộn như vậy!” Đỗ Lôi Ti mỉm cười sau đó nói tiếp “Tôi về phòng thay quần áo rồi sẽ xuống nhà bếp!”
“Thôi, Lôi Ti, cô đừng vội thay quần áo, cứ như vậy ăn cơm đã, dù sao cô cũng đã mệt cả ngày, ăn cơm rồi nghỉ ngơi sớm một chút!” Bùi Mộng Na nói.
“Vâng, vậy cũng được, tôi xuống nhà bếp xem một chút!” Nói xong xoay người đi về phía nhà bếp.
“Công chúa, nếu không còn chuyện gì vậy tôi quay về phòng!” Nói xong, Bùi Mộng Na xoay người đi về phòng mình.
Cả phòng khách to như vậy chỉ còn một lớn một nhỏ đứng ở đó, Lâm Thanh cảm thấy đây là cơ hội rất tốt, nên muốn lấy lòng thằng bé này trước, vì vậy nói “Tiểu Vũ, dì thật sự rất thích cháu, dì làm mẹ cháu được không?”
Đừng xem thường thằng bé nhỏ tuổi nhưng trong lòng hiểu rất rõ, người phụ nữ này mơ tưởng làm mẹ mình, đừng hòng mong chờ…….
Bùi Vũ không để ý đến cô ta, đi tới bàn ăn ngồi xuống.
Bùi Mộng Na ở trong phòng đi ra ngoài, Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy em gái mình đã về liền hỏi “Đi ra ngoài làm gì?”
“Anh đừng vội hỏi, ngày mai sẽ rõ!” Nói xong kéo tay anh trai tới phòng ăn.
Thức ăn liên tục được đưa lên, Đỗ Lôi Ti vừa định đi về phòng ăn dành cho người giúp việc liền bị Bùi Mộng Na kéo lại “Lôi Ti, hôm nay cô ăn cơm cùng chúng tôi đi!”
“Không, không cần, cảm ơn cô chủ, tôi phải đến phòng dành cho người giúp việc!” Đỗ Lôi Ti từ chối.
“Ngồi xuống!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng.
Lâm Thanh cắn chặt răng nhìn người giúp việc này!
Bùi Vũ phát huy tính bướng bỉnh, gắp một miếng thức ăn cắn một miếng lập tức nhổ vào trong chén, dùng muỗng múc bỏ vào chén Lâm Thanh.
Sau đó mỉm cười nói “Dì ơi, không phải dì muốn làm mẹ cháu sao, lúc cháu còn nhỏ, mẹ thường ăn thức ăn thừa của cháu, dì ăn đi!”
Ba người phụ nữ ngồi ngay đó trợn to mắt, mà người đàn ông kia mặt không biến sắc ăn cơm.
Bùi Mộng Na cố nén cười nhìn tình hình trước mặt……
Lâm Thanh che miệng lại, chán ghét nói “Tôi không muốn ăn, tôi về phòng trước!”
Bùi Mộng Na thấy công chúa quay về phòng, nhịn không được phá lên cười “Tiểu Vũ, cháu thật lợi hại, cô thật bội phục!”
Đỗ Lôi Ti cảm thấy xấu hổ nhưng trong lòng cực kỳ vui sướng, choáng, rốt cuộc có người thay trời hành đạo.
Oa, nghĩ tới đây lại cảm thấy thật là vui.
Bùi Tuấn Vũ hắng giọng “Mộng Na, Tiểu Vũ, hai người hơi quá, đừng quên cô ta là công chúa, biết chưa?”
“Hừ, người phụ nữ kia muốn làm mẹ con, con không cần!” Bùi Vũ nói xong tức giận từ trên ghế nhảy xuống.
“Tổng thống, cô chủ, tôi đã no, tôi về phòng trước!” Nói xong, Đỗ Lôi Ti cũng chạy nhanh như làn khói quay về phòng mình.
Lúc này không chạy thì đợi đến bao giờ!!!