• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New TỔNG THỐNG ĐẠI NHÂN VÀ VỢ KHỜ ĐÁNG YÊU (2 Viewers)

  • Chương 37-38

Chương 37


Bởi vì sáng sớm Bùi Mộng Na đã đi ra ngoài nên không biết trong nhà có khách, vừa vào cửa liền la to “Lôi Ti, tiểu Vũ, hai người mau tới đây, xem tôi mua quà gì cho hai người này……


Ah, tại sao không có tiếng trả lời? Mọi người đi đâu hết rồi?


Lúc này Đỗ Lôi Ti đi ra khỏi phòng, nhìn thấy cô xách túi lớn túi nhỏ, vội vàng đi lên trước cầm đồ từ tay Bùi Mộng Na.


Bùi Mộng Na tò mò hỏi “Lôi Ti, người giúp việc đều đi đâu hết rồi? Sao lại yên lặng như vậy? Tiểu Vũ đâu?”


Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt, sao cô ấy lại hỏi nhiều như vậy chứ? Không còn cách nào khác, ai bảo người ta là cô chủ, cho nên cô vẫn phải thành thật trả lời “Quản gia, tiểu Ngọc cùng với tổng thống trong vườn hoa, còn tất cả người giúp việc đang dọn phòng cho khách, cậu chủ trong phòng.”


“Phòng cho khách? Chẳng lẽ hôm nay có ai tới sao? Là ai vậy?” Bùi Mộng Na thật sự rất tò mò, một người luôn luôn bận rộn sao hôm nay lại có thời gian ngắm hoa chứ, thật sự rất kỳ lạ.


“Hôm nay công chúa nước Hàn tới chơi, hình như sẽ ở lại mấy ngày? Còn thật sự mấy ngày thì tôi không biết?


Bùi Mộng Na vừa nghe thấy cô nói như vậy liền quên luôn những túi đồ mình mới vừa mua, kéo Đỗ Lôi Ti đi đến vườn hoa.


Hai người cầm tay nhau một trước một sau cùng đi tới vườn hoa.


Lâm Thanh nghe thấy sau lưng có tiếng động, quay đầu lại, nhíu mày nhìn hai người phụ nữ trước mặt, một người là người hầu, người kia là ai chứ?


Bùi Tuấn Vũ đứng dậy đầu tiên, hơi nhíu mày, giới thiệu đơn giản một chút “Công chúa, đây là em gái tôi, tên là Mộng Na.”


Đỗ Lôi Ti nhìn thấy tổng thống hơi nhíu mày, cẩn thận rút tay mình ra, Bùi Mộng Na biết ý đồ của cô, cũng không chịu buông tay mình ra. Mà đưa một bàn tay ra hướng về phía công chúa.


Mặc dù trong lòng Lâm Thanh không muốn nhưng dù sao cũng là em gái của người đàn ông mà mình thích, hơn nữa đây cũng không phải là nước mình cho nên chỉ có thể lịch sự đưa tay ra.


Lâm Thanh thật sự không ngờ, em gái tổng thống cùng đứng tại một chỗ như vậy mà không phân biệt thân phận chủ tớ.


Bùi Mộng Na cũng không phải lần đầu tiên ra ngoài xã hội nên có thể biết công chúa đang nghĩ gì cho nên cô cũng không nghĩ gì, quay đầu về phía anh trai mình nũng nịu “Anh, công chúa nước Hàn tới không phải chúng ta nên tổ chứa một bữa tiệc sao?”


Đỗ Lôi Ti nghe cô nói như thế liền ngây người, cô thật sự không ngờ cô chủ lại dám nói như vậy trước mặt tổng thống, rõ ràng khách tới còn chưa được một ngày sao lại muốn tổ chức tiệc nhanh như vậy chứ?


Thật không hổ danh là cô chủ, làm chuyện gì cũng nhanh như vũ bão, ngoan độc, một cách trực tiếp.


Lâm Thanh bị những lời nói này làm cho không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể cầu cứu người đàn ông bên cạnh, ánh mắt giống như rất uất ức.


Bùi Tuấn Vũ nghiêm mặt nói “Mộng Na, nói chuyện phải chú ý một chút, đây là khách, nói chuyện phải đúng mực.”


Anh cố ý nhấn mạnh từ “khách” , nhưng ba người phụ nữ này lại nghe không hiểu.


Lần đầu tiên Lâm Thanh gặp Bùi Mộng Na cũng không thích cô sẽ trở thành cô em chồng của mình, cô là công chúa của một nước, dĩ nhiên bên ngoài vẫn phải tỏ ra lịch sự.


“Tổng thống, anh không cần trách cô ấy, có lẽ lần đầu tiên gặp mặt nên chưa quen, tôi nhìn thấy cô ấy liền rất thích.” Lâm Thanh khách khí nói.


Bùi Mộng Na nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô ta liền muốn nôn, vì vậy chu mỏ nhìn Đỗ Lôi Ti nói “Lôi Ti, ở đây thật nhàm chán, hôm nay tôi mua rất nhiều đồ, có mua quà cho cô nữa, chúng ta đi thôi!” Nói xong dắt tay Đỗ Lôi Ti quay về phòng khách, không thèm để ý đến những lời Lâm Thanh nói.


Lâm Thanh lúng túng đứng tại chỗ nhìn bóng lưng hai người, cô ta ghi nhớ nỗi nhục này, nhất định cô ta sẽ trả mối nhục này.


“Ngồi đi, công chúa, cô đừng để bụng những lời Mộng Na nói làm gì.”


“Ha ha, biết làm sao được, tổng thống quá lo lắng rồi!” Bề ngoài Lâm Thanh nở nụ cười nhưng trong lòng âm thầm thề.





Chương 38


Bùi Mộng Na kéo Đỗ Lôi Ti quay về đống quà cô mua ở trong phòng khách.


Cô lấy quà đưa tới trước mặt Đỗ Lôi Ti, vui mừng nói “Lôi Ti, đây là quà dành cho cô!”


Đỗ Lôi Ti vội vàng từ chối, sao cô có thể nhận quà mà em gái tổng thống mua chứ? Không được, thật sự không thể, cô vội vã đem quà trả về chỗ cũ.


Bùi Mộng Na giả bộ tức giận “Lôi Ti, xem ra cô thật sự không xem tôi là bạn, tôi rất đau lòng.” Nói xong, hai tay nắm chặt, xoa xoa khuôn mặt mình làm ra vẻ đáng thương.


Đỗ Lôi Ti không thể làm gì khác hơn là nhận lấy nhưng nhìn thấy quà tặng trong tay thật sự rất vui, cô không ngờ, mới đến phủ tổng thống hai ngà đã được cô chủ xem như bạn, cô thật sự rất vui.


Bùi Mộng Na vui mừng kéo cô ngồi lên ghế sa lon, mở quà tặng ra, một chiếc váy dạ hội hiện ra trước mặt Đỗ Lôi Ti.


Lúc Đỗ Lôi Ti nhìn thấy chiếc váy thì rất thích, vui mừng nhận lấy, khi tay sờ vào chất liệu vải cảm giác mềm mại, thật dễ chịu, cô thật sự rất thích, vội vàng nói “Cô chủ, cảm ơn cô, tôi rất thích!”


Bùi Mộng Na thật sự là không ngờ, một chiếc váy nhỏ lại có thể khiến cô vui mừng như vậy “Lôi Ti, ở đây còn có một đôi giày, dùng phối hợp với chiếc váy này, cô nhìn một chút xem.” Nói xong cầm hộp giày mở ra……


Đỗ Lôi Ti chăm chú nhìn đôi giày, đôi giày thật sự quá đẹp, thật sự rất thu hút……


Cô thu hồi ánh mắt nhìn Bùi Mộng Na nói “Cô chủ, tôi không thể nhận đôi giày này, cái này thật sự quá quý trọng, tôi không thể nhận.”


“Tại sao không thể nhận, đây là quà tôi mua cho cô, bạn tặng quà cho bạn sao không được chứ?” Bùi Mộng Na không hiểu hỏi.


“Tôi nhận chiếc váy này, đôi giày này tôi không thể nhận, nó thật sự quá quý giá!” Đỗ Lôi Ti cẩn thận giải thích.


Cô biết cô chủ có lòng nhưng không thể nhận, có những thứ không thể nhận, giống như đôi giày này, nó quá quý trọng, không phải thứ mà một người bình thường có thể mang, cho nên thật sự không thể nhận.


Hơn nữa, nếu như cô thật sự muốn vậy cô đeo cho ai xem chứ? Nếu cô mặc vào cô sợ không giữ được cái mạng nhỏ này của mình, giày này thật sự quá giá trị.


Bùi Mộng Na nhìn cô thật sự không có ý muốn nhận lại tiếp tục nói “Lôi Ti, cô đừng xem đó là một đôi giày bình thường, đó là đôi giày của nhà thiết kế nổi tiếng người Pháp, cả thế giới chỉ có ba đôi, đôi giày này là do nhà thiết kê đó xem tôi như bạn mới bán cho tôi đấy, giày này còn có ý nghĩa khác là nếu như cô gái nào đi vào có thể có hạnh phúc vĩnh viễn.”


Đỗ Lôi Ti kinh ngạc nhìn cô, không tin hỏi “Cô nói thật sao? Vậy sao cô không mang?”


Bùi Mộng Na nhìn cô than thở “Tôi cũng muốn đeo, đáng tiếc tôi không mang vừa cho nên mới đưa cho cô, cô thử xem thế nào!”


“Cô chủ, tôi làm sao có thể mang chứ?” Đỗ Lôi Ti vẫn từ chối.


Bùi Tuấn Vũ cùng Lâm Thanh nhìn thấy bầu trời từ từ lặn xuống, hai người cùng đi vào phòng khác.


Bùi Mộng Na vui mừng từ trên ghế sa lon đứng dậy, đi tới trước mặt anh trai, đôi tay ôm cánh tay anh, nũng nịu nói “Anh, anh xem quà em mua cho Lôi Ti có đẹp không, thật sự rất hợp với cô ấy.”


Bùi Tuấn Vũ chỉ khẽ “Ừ” một tiếng.


Bùi Mộng Na thả cánh tay anh ra lại nói tiếp “Anh, anh cùng công chúa chờ một chút, bây giờ em giúp Lôi Ti thử một chút.” Nói xong kéo Đỗ Lôi Ti quay về phòng mình.


“Anh, anh cùng công chúa đừng đi đâu hết, nhất định phải xem mắt thẩm mỹ của em thế nào!” Vừa đi vừa không quên dặn dò.


Để lại hai người còn lại trong phòng khách, Bùi Tuấn Vũ mỉm cười nói “Đừng thấy lạ, em gái tôi chính là như vậy!”


“Ha ha, làm sao có thể trách chứ, tôi rất thích tính cách của cô ấy!” Vừa nói vừa che miệng cười nhưng trong lòng không ngừng mắng chửi rất khó nghe.


Khi hai người đi vào phòng, Bùi Mộng Na liền đẩy Đỗ Lôi Ti ngồi vào trước bàn trang điểm, giúp cô trang điểm nhẹ.


“Cô chủ, như vậy không tốt đâu, công chúa nước Hàn vẫn ở đây, sao tôi có thể mặc như vậy chứ…….” Đỗ Lôi Ti lo lắng nói.


Một người giúp việc như cô sao có thể mặc đẹp trước mặt công chúa chứ? Tuy nói dáng dấp cô với cô cung chúa kia chênh lệch không bao nhiêu nhưng dù sao cô cũng chỉ là người giúp việc, người ta lại là công chúa, làm sao có thể so sánh.


“Sợ gì chứ? Bây giờ cô không phải là người giúp việc, bây giờ cô là bạn của Bùi Mộng Na tôi, sao có thể không mặc đẹp!” Bùi Mộng Na tức giận nói.


!!!


Cô thật sự không ngờ, em gái tổng thống lại có thể như thế, oa, thật sự rất ngạc nhiên!!!


“Tôi không sợ gì cả chỉ cảm thấy nếu làm như vậy trước mặt công chúa thì không tốt lắm.” Đỗ Lôi Ti yếu ớt nói.


Bùi Mộng Na vừa giúp cô trang điểm vừa mất hứng nói “Công chúa đó tôi vừa nhìn đã thấy ghét, công chúa thì sao, có công chúa ở đây thì người khác không thể mặc đẹp sao?”


Đỗ Lôi Ti suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng nên không nói gì nữa.


Hai người đang nói chuyện thì thấy hai người phụ nữ chậm rãi từ trên lầu đi xuống.


Bùi Tuấn Vũ không hổ danh là người đứng đầu một nước, rất nhanh liền phục hồi tinh thần, nhìn người giúp việc trước mặt mình, anh thật sự không ngờ cô chưng diện lên nhìn rất xinh đẹp, không, không nên chỉ dùng hai chữ này để hình dung, anh nhất thời không nói được gì.


Lâm Thanh nhìn đôi giày thủy tinh mà cô gái kia mang đầu tiên, tại sao một người giúp việc nhỏ lại có thể có đôi giày đó chứ? Cô ta tìm mọi cách vẫn không thể mua được đôi giày đó.


Cô ta thật sự quá xem thường người giúp việc này, lại nhìn về phía người đàn ông ngồi bên cạnh, cô ta phát hiện ra ánh mắt của anh chăm chú nhìn người giúp việc kia cô ta biết tình địch của mình đã xuất hiện, hơn nữa lại là một người có thân phận cùng bối cảnh rất thấp, cô ta cảm thấy đây chính là sự sỉ nhục đối với mình.


Nhưng cô ta không để người giúp việc đó vào mắt, bởi vì với thân phận cùng hính ảnh còn có dáng người yêu kiều của mình, cô ta có thể chinh phục người đàn ông bên cạnh này, như vậy, trong mấy ngày ở đây cô ta sẽ tóm gọn người đàn ông này biến thành bảo vật trong túi mình.


“Anh, anh nhìn xem mắt thẩm mỹ của em thế nào, không tệ phải không?” Bùi Mộng Na đứng một bên nhìn anh trai mình cũng không quên liếc nhìn cô công chúa kia.


Đỗ Lôi Ti lúng túng đứng yên, không thoải mái lắm, vì vậy nhỏ giọng nói “Cô chủ, tôi đi thay đồ đây, tôi chỉ là một người giúp việc mặc những thứ này vào thật sự không thích hợp!”


“Có gì không thích hợp chứ, cô là bạn tôi, tôi cảm thấy thích hợp chính là thích hợp, công chúa cô nói có đúng không?” Bùi Mộng Na nói xong vẫn không quên hỏi anh trai mình “Anh, anh nói Lôi Ti mặc thế này có xinh đẹp không, người bình thường thật sự không thể so được!”


Bùi Tuấn Vũ khẽ gật đầu, nhẹ nhàng “Ừ”


Đỗ Lôi Ti còn tưởng rằng mình nghe nhầm, tổng thống “Ừ” có phải chứng minh cô thật sự xinh đẹp? Vì vậy còn ngây ngốc nhéo tay mình, cảm thấy đau đến nỗi cô phải nhíu mày.


Mẹ kiếp thật sự rất đau, có phải tổng thống ăn nhầm gì không, hôm nay lại khen cô, mặc dù giọng nói hơi nhỏ, chỉ đơn giản một chữ nhưng dù sao đối với cô như thế là rất tốt rồi.


Bùi Mộng Na đứng một bên nhìn biểu hiện của cô, khẩn trương hỏi “Lôi Ti, có phải cô cảm thấy không thoải mái chỗ nào không?”


Đỗ Lôi Ti khẽ cười “Ha ha……ha ha……Không có, không có!”


Bùi Tuấn Vũ nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, bày tỏ trong nhà còn có khách “Công chúa, phòng của cô đã được chuẩn bị xong, cô đi nghỉ ngơi trước đi, hy vọng những ngày ở đây cô có thể chơi một cách vui vẻ!”


“Được, cảm ơn sự chiêu đãi của tổng thống!” Nói xong nhẹ nhàng gật đầu một cái.


Quản gia dẫn công chúa tới phòng dành cho khách.


Khi hai người đi vào phòng, Bùi Mộng Na liền đẩy Đỗ Lôi Ti ngồi vào trước bàn trang điểm, giúp cô trang điểm nhẹ.


“Cô chủ, như vậy không tốt đâu, công chúa nước Hàn vẫn ở đây, sao tôi có thể mặc như vậy chứ…….” Đỗ Lôi Ti lo lắng nói.


Một người giúp việc như cô sao có thể mặc đẹp trước mặt công chúa chứ? Tuy nói dáng dấp cô với cô cung chúa kia chênh lệch không bao nhiêu nhưng dù sao cô cũng chỉ là người giúp việc, người ta lại là công chúa, làm sao có thể so sánh.


“Sợ gì chứ? Bây giờ cô không phải là người giúp việc, bây giờ cô là bạn của Bùi Mộng Na tôi, sao có thể không mặc đẹp!” Bùi Mộng Na tức giận nói.


!!!


Cô thật sự không ngờ, em gái tổng thống lại có thể như thế, oa, thật sự rất ngạc nhiên!!!


“Tôi không sợ gì cả chỉ cảm thấy nếu làm như vậy trước mặt công chúa thì không tốt lắm.” Đỗ Lôi Ti yếu ớt nói.


Bùi Mộng Na vừa giúp cô trang điểm vừa mất hứng nói “Công chúa đó tôi vừa nhìn đã thấy ghét, công chúa thì sao, có công chúa ở đây thì người khác không thể mặc đẹp sao?”


Đỗ Lôi Ti suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng nên không nói gì nữa.


Hai người đang nói chuyện thì thấy hai người phụ nữ chậm rãi từ trên lầu đi xuống.


Bùi Tuấn Vũ không hổ danh là người đứng đầu một nước, rất nhanh liền phục hồi tinh thần, nhìn người giúp việc trước mặt mình, anh thật sự không ngờ cô chưng diện lên nhìn rất xinh đẹp, không, không nên chỉ dùng hai chữ này để hình dung, anh nhất thời không nói được gì.


Lâm Thanh nhìn đôi giày thủy tinh mà cô gái kia mang đầu tiên, tại sao một người giúp việc nhỏ lại có thể có đôi giày đó chứ? Cô ta tìm mọi cách vẫn không thể mua được đôi giày đó.


Cô ta thật sự quá xem thường người giúp việc này, lại nhìn về phía người đàn ông ngồi bên cạnh, cô ta phát hiện ra ánh mắt của anh chăm chú nhìn người giúp việc kia cô ta biết tình địch của mình đã xuất hiện, hơn nữa lại là một người có thân phận cùng bối cảnh rất thấp, cô ta cảm thấy đây chính là sự sỉ nhục đối với mình.


Nhưng cô ta không để người giúp việc đó vào mắt, bởi vì với thân phận cùng hính ảnh còn có dáng người yêu kiều của mình, cô ta có thể chinh phục người đàn ông bên cạnh này, như vậy, trong mấy ngày ở đây cô ta sẽ tóm gọn người đàn ông này biến thành bảo vật trong túi mình.


“Anh, anh nhìn xem mắt thẩm mỹ của em thế nào, không tệ phải không?” Bùi Mộng Na đứng một bên nhìn anh trai mình cũng không quên liếc nhìn cô công chúa kia.


Đỗ Lôi Ti lúng túng đứng yên, không thoải mái lắm, vì vậy nhỏ giọng nói “Cô chủ, tôi đi thay đồ đây, tôi chỉ là một người giúp việc mặc những thứ này vào thật sự không thích hợp!”


“Có gì không thích hợp chứ, cô là bạn tôi, tôi cảm thấy thích hợp chính là thích hợp, công chúa cô nói có đúng không?” Bùi Mộng Na nói xong vẫn không quên hỏi anh trai mình “Anh, anh nói Lôi Ti mặc thế này có xinh đẹp không, người bình thường thật sự không thể so được!”


Bùi Tuấn Vũ khẽ gật đầu, nhẹ nhàng “Ừ”


Đỗ Lôi Ti còn tưởng rằng mình nghe nhầm, tổng thống “Ừ” có phải chứng minh cô thật sự xinh đẹp? Vì vậy còn ngây ngốc nhéo tay mình, cảm thấy đau đến nỗi cô phải nhíu mày.


Mẹ kiếp thật sự rất đau, có phải tổng thống ăn nhầm gì không, hôm nay lại khen cô, mặc dù giọng nói hơi nhỏ, chỉ đơn giản một chữ nhưng dù sao đối với cô như thế là rất tốt rồi.


Bùi Mộng Na đứng một bên nhìn biểu hiện của cô, khẩn trương hỏi “Lôi Ti, có phải cô cảm thấy không thoải mái chỗ nào không?”


Đỗ Lôi Ti khẽ cười “Ha ha……ha ha……Không có, không có!”


Bùi Tuấn Vũ nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, bày tỏ trong nhà còn có khách “Công chúa, phòng của cô đã được chuẩn bị xong, cô đi nghỉ ngơi trước đi, hy vọng những ngày ở đây cô có thể chơi một cách vui vẻ!”


“Được, cảm ơn sự chiêu đãi của tổng thống!” Nói xong nhẹ nhàng gật đầu một cái.


Quản gia dẫn công chúa tới phòng dành cho khách.


Sáng sớm ngày hôm sau, Bùi Tuấn Vũ đi tới bộ ngoại giao, Bùi Mộng Na chuẩn bị mọi thứ cho buổi tiệc, Đỗ Lôi Ti vẫn như mọi ngày đưa cậu chủ đi học.


Sau khi về đến phủ tổng thống, Đỗ Lôi Ti nhìn thấy công chúa Lâm Thanh đang ngồi đọc báo trên ghế sa lon.


Lâm Thanh nhìn thấy cô kiêu ngạo mở miệng “Đi rót cho tôi ly nước!”


“Vâng!” Đỗ Lôi Ti đi vào nhà bếp rót nước sôi để nguội, bỏ vào khay “Công chúa, nước của cô đây!”


Lâm Thanh liếc nhìn cô, bỏ tạp chí trong tay ra, bưng ly nước lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, nhíu mày nói “Cô làm việc vậy sao, nước lạnh như vậy mà cũng dám lấy cho tôi uống?”


“Vâng, vâng, là lỗi của tôi, tôi sẽ đi đổi lại!” Đỗ Lôi Ti khẩn trương nói, cầm cái ly trên bàn trà lại đi vào nhà bếp đổi ly nước khác.


Cô lại bưng một khay đựng cái ly thủy tinh khác ra “Công chúa, tôi đã đổi ly khác rồi!”


Lâm Thanh vẫn không ngẩng đầu nhìn cô, một tay cầm báo, một tay cầm ly nước “A……Thật là nóng……” Trực tiếp ném ly nước về phía Đỗ Lôi Ti.


“A……Thật là đau……” Đỗ Lôi Ti bị nước nóng đột ngột dội tới, đôi tay sưng đỏ, phồng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại thét lên.


Quản gia cùng những người giúp việc khác nghe thấy tiếng thét liền nhanh chóng bước vào phòng khách……


Lâm Thanh thấy tất cả người giúp việc đều đi qua, làm như chủ nhà ánh mắt lạnh lùng quát người giúp việc “ Các người không có việc gì làm sao? Đến lúc đó tổng thống đuổi các người ra ngoài, đừng có đổ thừa là do tôi!”


Tất cả người giúp việc nghe thấy vậy vội vàng tản đi, tiểu Thanh liếc mắt nhìn thấy Đỗ Lôi Ti đang khóc, hả hê nói một câu “Đáng đời” rồi đi ra ngoài.


Tiểu Ngọc muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại bị quản gia dùng ánh mắt ngăn lại.


Tay Đỗ Lôi Ti rất đau, rất xót, đau đến nỗi chịu không được, cô chảy nước mắt nhưng không dám nói gì, bởi vì người kia là công chúa.


Cuối cùng quản gia cũng rời đi nhưng trước khi đi khẽ nhìn Đỗ Lôi Ti, đó là ánh mắt đồng tình, bởi vì ông cũng thương nhưng không giúp được gì.


Tiểu Ngọc không hiểu nhìn quản gia, mở miệng nói “Quản gia, sao lại không giúp Lôi Ti? Ông xem tay cô ấy rộp hết rồi, thật sự rất nghiêm trọng!”


“Không phải là tôi không giúp cô ấy, mà là lúc này nếu như giúp cô ấy……thì đồng nghĩa là hại cô ấy!” Quản gia khổ sở nói.


Lâm Thanh thấy tất cả người giúp việc đã tản đi, không hề để ý nói “Thế nào? Cô uất ức sao? Khóc cái gì mà khóc? Bây giờ lập tức đi rót cho tôi một ly nước trái cây!”


Đỗ Lôi Ti đưa tay bị phỏng lau nước mắt, khi bàn tay đụng vào khuôn mặt liền cảm thấy rất đau, đau đến nổi muốn nín thở nhưng không còn cách nào khác, ai bảo cô là người giúp việc, mà người phụ nữ kia lại là công chúa chứ?


Cô cố nhịn đau, khó khăn mở miệng “Công chúa, cô muốn uống nước trái cây gì?”


“Nước cam!”


Đỗ Lôi Ti gật đầu quay về nhà bếp.


Tiểu Ngọc nhìn thấy vội vàng đi tới khẩn trương hỏi “Lôi Ti, đau lắm phải không? Công chua kia thật là quá đáng!”


Cô thật sự muốn đòi công lý cho Lôi Ti nhưng cô cũng không có cách nào, cô cũng chỉ là một người giúp việc bình thường, ngay sau đó dường như nghĩ tới điều gì, vui mừng nói “Lôi Ti, cô chủ về tôi sẽ nói giúp cô!”


Đỗ Lôi Ti khẩn trương nói “Nhất định không được nói cho cô chủ biết, tiểu Ngọc, làm ơn đi, đây là công chúa, tôi không muốn để cô chủ biết chuyện này!” Cố nhịn đau, lấy nước cam trong tủ lạnh ra.


Tiểu Ngọc bất đắc dĩ lắc đầu, không thể làm gì khác hơn là đồng ý, tiếp tục hỏi “Lôi Ti, sao cô còn lấy nước trái cây làm gì?”


Đỗ Lôi Ti nhăn mặt “Công chúa muốn uống nước cam.”


“Mẹ kiếp, công chúa có bệnh à? Biết rõ tay cô bị phỏng còn sai cô làm việc?”


Đỗ Lôi Ti khẽ thở dài, nhìn ra phía bên ngoài, nhỏ giọng nói “Nhỏ giọng một chút, nếu không công chúa nghe thấy thì phiền to!”


Cô vội vã lấy nước trái cây bỏ vào khay bưng ra ngoài “Công chúa, đây là nước cam mà cô muốn!”


Lâm Thanh lườm cô một cái, không thèm nhìn ly nước cam “Bây giờ tôi không muốn uống nữa, tôi muốn đi ra ngoài đi dạo một chút, cô đi cùng với tôi!”


Công chúa này thật biết đùa giỡn. Tại sao lại cứ giày vò cô như vậy? Hai tay cô đã bị phỏng mà cô ta vẫn muốn cô cùng cô ta đi ra ngoài?


Bây giờ Đỗ Lôi Ti cảm thấy mình thật là bi thương, mẹ kiếp, cô thật muốn mắng người phụ nữ trước mặt này nhưng không biết phải làm gì ngoài việc gật đầu đồng ý.


“Công chúa, bây giờ tôi về phòng thay quần áo, lập tức có thể ra ngoài!” Đỗ Lôi Ti cúi đầu nói.


Lâm Thanh khinh bỉ nhìn cô một cái, giọng nói không vui “Cô chỉ là một người giúp việc còn muốn thay quần áo gì chứ?”


“Cô…….cô…. …” Đỗ Lôi Ti tức đến mỗi muốn phản bác lại.


“Ngươi cái gì mà ngươi, cô không hài lòng sao?”


Đỗ Lôi Ti nghe thấy cô ta nói vậy không để ý đến hai bàn tay đau đớn, dần nắm chặt tay nhưng cô ta nói không sai, bây giờ cô chỉ là một người giúp việc!


“Thật xin lỗi, công chúa, là tôi không đúng!” Đỗ Lôi Ti xin lỗi.


Cô không muốn vì mình mà mang đến phiền toái cho phủ tổng thống cho nên cô nhất định phải nhẫn nhịn.


Lâm Thanh nhìn cô, khẽ hừ một tiếng, lớn tiếng gọi quản gia “Quản gia…….”


Quản gia nghe thấy công chúa gọi mình, lập tức đi tới trước mặt công chúa “Công chúa, có chuyện gì sao?”


“Bây giờ chuẩn bị xe cho tôi, tôi muốn ra ngoài đi dạo một chút!”


“Công chúa, như vậy không tốt lắm đâu? Tổng thống không có trong phủ, nếu như có chuyện gì xảy ra thì không tốt lăm.” Quản gia khuyên bảo.


Lâm Thanh nghe ông nói như vậy, nhíu chặt chân mày, mất hứng nói “Sao, chỗ các người không an toàn như vậy sao?”


Quản gia vừa nghe thấy cô nói như vậy giải thích “Công chúa hiểu lầm rồi, tôi không có ý đó, tôi chỉ cảm thấy……”


“Được rồi, tôi không muốn nghe gì hết, tôi sẽ nói với tổng thống!” Lâm Thanh không nhịn được ngắt lời ông, ngay sau đó nói “Tôi nói một lần cuối cùng, lập tức chuẩn bị xe cho tôi!”


“Vâng, công chúa, để tôi bố trí người đi cùng cô.”


“Không cần tìm, cô ta đi cùng tôi là được!”


Quan gia nhìn thấy tay Đỗ Lôi Ti bị thương, giống như muốn xen phép công chúa “Công chúa, tay cô ấy bị thương, để cô ấy đi không sao chứ?”


Lâm Thanh khoanh tay trước ngực nhìn quản gia, trong lòng đầy tức giận “Tôi đường đường là một công chúa muốn đưa người giúp việc nào ra ngoài còn phải chờ sự đồng ý của ông sao?”


“Không có, quản gia không dám, tôi chỉ cảm thấy tay cô ấy bị thương thật nghiêm trọng!”


Lâm Thanh trợn to mắt, một người quản gia như vậy mà cũng che chở cho người giúp việc này, giơ tay lên, một cái tát vung tới trên mặt quản gia.


Đỗ Lôi Ti nhìn thấy liền sững sờ, không ngờ quản gia vì nói thay cho cô mà bị một cái tát này, ánh mắt cô đỏ lên, ngã xuống nền đá cẩm thạch, khóc cầu xin “Công chúa, thật xin lỗi, là lỗi của tôi, bây giờ tôi sẽ đi cùng cô, tay tôi đỡ rồi, không sao hết……”


“Thật là bực mình, sáng sớm đã gặp phải người giúp việc vô dụng như vậy!” Nói xong quay người đi ra.


Đỗ Lôi Ti nhìn quản gia, muốn đi tới hỏi thăm nhưng khi nhìn thấy công chúa đã đi ra ngoài, bất đắc dĩ phải đi theo! Khi tiểu Ngọc nhìn thấy công chúa đi ra khỏi phủ tổng thống, bước nhanh tới trước mặt quản gia, nhẹ nhàng hỏi “Quản gia, ông không sao chứ?”


Quản gia lắc đầu, không nói gì, xoay người trở về phòng mình……


“Quản gia có cần nói chuyện này cho tổng thống biết không?” Tiểu Ngọc thấp thỏm hỏi.


“Không cần nói!”


Tiểu Ngọc không hiểu hỏi “Quản gia, tại sao lại không nói? Rõ ràng đây là phủ tổng thống, tại sao không thể nói? Hôm nay tay của Lôi Ti bị phỏng rất nghiệm trọng, công chúa kia còn muốn đưa cô ấy ra ngoài, bây giờ lại đánh ông, tai sao cô ta lại khinh người như vậy?”


Quản gia thở dài nói “Tiểu Ngọc, chuyện này không nên nói cho tổng thống bết, dù sao cô ta cũng là công chúa, chúng ta chỉ là người làm, lại nói, tổng thống đã bận rộn nhiều việc, tôi không muốn tổng thống bị quấy rầy chỉ vì việc này cô hiểu chưa?”


Tiểu Ngọc cũng thở dài, không nói gì, xoay người tiếp tục làm công việc của mình.


Đỗ Lôi Ti theo công chúa lên xe, tới trung tâm mua sắm phồn hoa nhất thành phố, bên trong đều là hàng cao cấp, Lâm Thanh nhìn quần áo treo đầy bên trong, còn có trang sức, không nói gì liền lấy hết bỏ vào tay Đỗ Lôi Ti, Lâm Thanh đi tới tính tiền.


Hai tay đau đến nỗi Đỗ Lôi Ti nhíu chặt chân mày, công chúa bỏ hết những thứ kia vào tay cô khiến cho bàn tay rộp nước của cô vỡ ra, máu từ từ chảy ra ngoài……


Cô thầm mắng trong lòng, mẹ kiếp, thật không ngờ công chua kia lại độc ác như vậy, bây giờ cô không hiểu mình đắc tội với cô ta lúc nào.


Công chúa cô cứ chờ xem, thù này không trả cô không làm người!


“Cô còn đứng đó làm gì?” Lâm Thanh không vui nói.


“Hả? Không có……không có……không có gì……”


Lâm Thanh lườm cô một cau, lại đi tới quầy quần áo lót xem một chút……


Đỗ Lôi Ti cố nhịn cơn đau ở hai tay, đi theo Lâm Thanh sang quầy đồ lót.


Lâm Thanh cầm một cái áo ngủ viền tơ trong suốt trong tay,khoa tay múa chân, nhân viên quầy hàng đứng một bên phục vụ.


Đỗ Lôi Ti nhìn thấy Lâm Thanh cầm áo ngủ viền tơ, lén làm mặt quỷ, cô thật sự xem thường mụ phù thủy này, muốn mua áo ngủ như vậy là muốn quyến rũ ai chứ?


Lâm Thanh cầm áo ngủ đi vào phòng thử đồ, sau khi thử xong liền đưa cho nhân viên phục vụ gói kỹ lại, trực tiếp bỏ lên tay Đỗ Lôi Ti.


Tay Đỗ Lôi Ti rất đau, hơn nữa lại cầm quá nhiều thứ, không cẩn thận tất cả đều rơi xuống đất……


“Cô làm người giúp việc như vậy sao, ngay cả một chuyện nhỏ như vậy cũng làm không được?” Lâm Thanh khinh bỉ nói.


“Đúng……đúng……Thật xin lỗi, tôi lập tức nhặt lên!” Đỗ Lôi Ti áy náy, ngồi chồm hổm xuống nhịn đau nhặt đồ.


Nếu tay cô ta rộp nước lại cầm nhiều đồ như cô thử xem, mẹ kiếp, không biết nhìn có ra người ra hay không, cô chỉ có thể thầm mắng trong lòng, dù sao cô ta cũng là công chúa!!!


Lâm Thanh đi dạo cả buổi chiều, khi cảm thấy mệt liền tìm một quán cà phê cao cấp vào ngồi nghỉ, gọi một ly cà phê từ từ thưởng thức……


Bây giờ Đỗ Lôi Ti vừa khát vừa mệt nhưng bây giờ cô chỉ có thể đứng như vậy, cánh tay không còn chút sức lực nào, bây giờ tay cô rất đau, đau đến nỗi cô muốn ngất đi……


Mọi thứ trước mặt Đỗ Lôi Ti dần trở nên mơ hồ nhưng vẫn cố gắng mở to mắt, cuối cùng cô vẫn không thể làm được, ngã xuống đất……


Lâm Thanh đi tới, dùng chân đá đá lên người nằm trên đất “Muốn ở đây giả chết sao?”


Đỗ Lôi Ti cảm thấy có người dùng chân đá mình, cô cố gắng nhìn xem ai đá mình nhưng chỉ cảm thấy một khuôn mặt mơ hồ, cô nghe rõ giọng nói kia, cô biết người đá mình chính là công chúa!


Khi Đỗ Lôi Ti tỉnh lại thì đã ở trong phòng của phủ tổng thống, cô chậm rãi mở mắt, nhìn Bùi Mộng Na đang ngồi ở mép giường, còn có Bùi Vũ, hai người đang nhìn cô.


Bùi Mộng Na lo lắng hỏi “Lôi Ti, sao cô lại ngất vậy?Còn nữa sao tay lại phỏng nghiêm trọng như vậy?”


“Cô kia, cô nhanh khỏe một chút, nếu không tôi sẽ tức giận!” Bùi Vũ làm ra vẻ người lớn nói.


Đỗ Lôi Ti thật sự rất vui, không ngờ em gái tổng thống cùng con trai tổng thống lại đến thăm cô, cô khẽ nói “Cô chủ, cậu chủ, tôi không sao, tôi chỉ đi dạo với công chúa một chút không cẩn thận liền ngất xỉu.” Nói xong cô giơ tay lên, muốn với ly nước ở đầu giường, khi tay đụng vào cái ly cô đau đến nỗi toát mồ hôi.


“Cô xem, còn nói là không sao, sao tay cô lại bị thương?” Bùi Mộng Na khẩn trương hỏi.


“Không có, không sao cả, lúc tôi chế nước sôi không cẩn thận nên bị phỏng!” Đỗ Lôi Ti cẩn thận nói.


“Còn nói không có gì? Cô xem tay cô bây giờ biến thành bộ dáng thế nào?” Bùi Mộng Na tức giận nói.


Đỗ Lôi Ti nâng cánh tay được băng bó thật dày lên nói đùa “Không có gì, không phải tay vẫn còn trên người tôi sao, lại nói, mặc dù hơi đau nhưng cũng không có gì lớn!”


“Cô kia, cô phải nhanh khỏe một chút, nếu không ai sẽ đưa tôi đi học?” Bùi Vũ bĩu môi.


“Được rồi, bây giờ cô nghỉ ngơi cho khỏe đi, tôi cùng Bùi Vũ đi ra ngoài!” Bùi Mộng Na bất đắc dĩ nói.


Đỗ Lôi Ti gật đầu, một lớn một nhỏ đi ra khỏi phòng, Bùi Vũ quay về phòng minh, Bùi Mộng Na đi thẳng tới phòng làm việc của Bùi Tuấn Vũ.


Bùi Mộng Na không thèm gõ cửa trực tiếp đi vào “Anh, anh không nhìn thấy tay Lôi Ti bị thương…….” Còn chưa nói hết lời đã nhìn thấy một khách không mời mặc áo ngủ gợi cảm ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách.


“Mộng Na, càng ngày em càng không lễ phép, sao không gõ cửa?” Bùi Tuấn Vũ nhíu mày nói.


“Ai u, đây không phải công chúa sao? Đã trễ như thế còn ăn mặ như vậy đến phòng làm việc của một người đàn ông làm gì?” Bùi Mộng Na không để ý lời anh trai nói, trực tiếp đi vào bên trong.


Lâm Thanh dĩ nhiên hiểu ý cô nói nhưng cô ta chỉ cười nói “Tôi tìm tổng thống có chút việc!”


“Có chuyện tìm anh tôi thì ngày mai tìm cũng được, sao lại phải đến vào buổi tối chứ? Hơn nữa còn ăn mặc như vậy?”


“Mộng Na, càng ngày em càng càn rỡ rồi, tại sao có thể ăn nói với công chúa như vậy?” Bùi Tuấn Vũ nhanh chóng đi đến.


“Anh, anh thật giỏi, em là em gái anh, sao anh có thể nói em trước mặt người ngoài như vậy?” Bùi Mộng Na tức giận.


“Lập tức đi ra!” Bùi Tuấn Vũ ra lệnh.


Bùi Mộng Na vừa nghe thấy anh trai mình nói như vậy, liếc mắt nhìn người phụ nữ kia, xoay người đi ra ngoài.


Người phụ nữ chết tiệt, anh trai thúi tha, rõ ràng biết người phụ nữ kia không có ý tốt, tại sao đuổi em gái ngay trước mặt cô ta chứ?


Bùi Mộng Na tức giận đi tới phòng Đỗ Lôi Ti, tức giận ngồi xuống một góc giường.


“Cô chủ, sao vậy, không phải vừa rồi vẫn còn tốt sao?” Đỗ Lôi Ti nghi hoặc hỏi.


“Còn không phải do anh tôi sao, người phụ nữ đáng ghét kia mặc áo ngủ hở hang vào phòng làm việc của anh trai tôi!” Bùi Mộng Na oán trách nói.


“Áo ngủ thế nào?” Đỗ Lôi Ti hỏi.


“Chính là loại áo ngủ viền tơ.”


Đỗ Lôi Ti thật không ngờ công chúa mua áo ngủ kia về mặc để quyến rũ tổng thống, đã sớm biết người phụ nữ kia không có gì tốt.


“Lôi Ti, tôi biết tay của cô làm sao mà bị phỏng nên mới đi tìm anh trai, kết quả chưa kịp nói chuyện liền bị đuổi ra ngoài!” Bùi Mộng Na nói.


“Cô chủ, chuyện tay của tôi, thật sự do tôi không cẩn thận nên mới bị thương, cô đừng tìm tổng thống làm gì!” Đổ Lôi Ti toát mồ hôi trong lòng, công chúa kia vẫn còn ở đây, nếu nói với tổng thống, không phài công chua kia càng hận cô thêm sao.


Bùi Mộng Na tức giận nói “Lôi Ti, sao cô lại như vậy, đây là phủ tổng thống, không phải nước Hàn, cô sợ cái gì.”


“Cô chủ……” Đỗ Lôi Ti còn muốn khuyên liền bị cắt ngang.


“Được rồi, Lôi Ti, chuyện này tôi sẽ xử lý, tôi sẽ giúp cô đòi lại công đạo!” Nói xong liền đi ra ngoài.


Đỗ Lôi Ti nhìn thấy bóng lưng đi ra cảm thấy tính khí cô chủ thật nóng nhưng con người của cô lại rất tốt……


Bùi Mộng Na đi tới phòng cháu mình “Tiểu Vũ, cháu đi cùng cô tới phòng làm việc, người phụ nữ kia thật ghê tởm!”


“Cô, trước khi vào cô không biết gõ cửa sao?” Bùi Vũ không quay đầu lại mà chuyên tâm làm việc.


Bùi Mộng Na nghe thấy thằng bé nói như vậy, không hổ là hai cha con, sao đến giọng nói đều giống nhau?


A!


Bùi Mộng Na giơ tay khẽ gõ đầu thằng bé “Thằng nhóc thúi tha, cô vào phòng cháu còn phải gõ cửa sao?”


“Cô, cô không biết phép lịch sự sao?”


“Thằng nhóc này còn nói nữa cô sẽ đánh cháu!” Nói xong, kéo tay Bùi Vũ đi ra khỏi phòng.


Bùi Mộng Na nhìn hành lang không có ai, nhỏ giọng nói vào tai Bùi Vũ “Tiểu Vũ, người phụ nữ đáng ghét kia muốn quyến rũ ba cháu, không phải chúng ta nên……”


Bùi Vũ im lặng liếc mắt nhìn cô “Cô kêu cháu đến là vì chuyện này sao, cháu không có thời gian!” Nói xong xoay người muốn quay về phòng.


Bùi Mộng Na vội vàng nắm cánh tay thằng bé “Tiểu Vũ, nếu người phụ nữ kia trở thành mẹ cháu vậy thì sau này chúng ta sẽ sống không tốt, lại nói Lôi Ti bị chính người phụ nữ này làm cho bị phỏng, còn muốn Lôi Ti đi dạo phố, sau đó Lôi Ti ngất đi, người phụ nữ này thật sự quá ác độc!”


Bùi Vũ nghe thấy cô nói như vậy, gật đầu, cùng cô đi vào phòng làm việc……


Hai người bên trong đang ngồi nói chuyện, nhìn thấy có người đi vào, Bùi Tuấn Vũ hơi nhíu mày, mất hứng hỏi “Mộng Na, sao em lại vào đây, bây giờ anh đang bận!”


Bùi Mộng Na thấy mũi nhọn chĩa về phía mình, vội vàng đẩy cháu mình đang đứng bên cạnh ra “Anh, tiểu Vũ có chuyện muốn tìm anh!”


Bùi Vũ xấu hổ, thật sự không nghĩ tới cô lại bán đứng mình như vậy!


Bùi Tuấn Vũ nhìn con trai mình, mặt không có biểu hiện gì “Con tìm ba có chuyện gì, mau quay về học bài đi!”


“Ba, ba kêu người phụ nữ kia đi ra ngoài đi, con có chuyện muốn nói với ba!” Bùi Vũ nhìn người phụ nữ an mặc hở hang kia nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom