Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nụ Cười Em Là Độc Dược Với Anh (Mê Tình Loạn Ý) - Chương 558: Đừng phản bội anh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đinh Kiến Quốc giống như không nhìn thấy ánh mắt của những người kia, chỉ kéo cơ thể của Trần Thanh Thảo lại rồi nói với cô: "Muốn đi đâu."
"Cứ đi... đi, tiếp tục bước đi." Hai tay Trần Thanh Thảo ôm chặt cổ Đinh Kiến Quốc, sau khi nghe những lời Đinh Kiến Quốc nói thì cô chỉ tự lẩm bẩm một mình.
Cô thực sự muốn chỉ như thế này, được đi cùng Đinh Kiến Quốc mãi mãi, đi cả đời như vậy...
Vĩnh Kỳ, em cách anh gần như vậy, anh có nghe thấy giọng nói của em không?
Anh đừng sợ, sẽ sớm thôi, anh sẽ sớm sống lại thôi.
Bóng của hai người càng lúc càng dài dưới ánh đèn, đẹp đẽ như vậy.
Mà cách hai người không xa, một chiếc xe luôn chạy sát theo sau Trần Thanh Thảo và Đinh Kiến Quốc.
Nhìn thấy cảnh Đinh Kiến Quốc ân cần với Trần Thanh Thảo như thế, người phụ nữ trong xe lộ ra khí lạnh đáng sợ, toàn bộ khuôn mặt đều trở nên vặn vẹo, thậm chí là dữ tợn. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Đinh Kiến Quốc vậy mà lại cưng chiều Trần Thanh Thảo như thế, Lý Mộc Hoa chưa bao giờ thấy Đinh Kiến Quốc lộ ra biểu hiện thoải mái và cưng chiều như vậy, chưa bao giờ.
Nhưng bây giờ Đinh Kiến Quốc lại thể hiện một biểu lộ cưng chiều như vậy với Trần Thanh Thảo, sao tâm trạng của Lý Mộc Hoa có thể tốt cho được?
Tuyệt đối không thể Trần Thanh Thảo lại được nữa, tuyệt đối không thể.
Sau khi trải qua một tháng yên bình như thế này, Đinh Kiến Quốc phát hiện dường như mình đang ngày càng thích Trần Thanh Thảo, điều mà anh nghĩ đến nhiều nhất mỗi ngày chính là cô.
"Tỉnh chưa?" Hoàng Mạnh Cường buồn cười dùng tay lắc qua lắc lại trước mặt Đinh Kiến Quốc, trên khuôn mặt đẹp trai hiện lên một chút dở khóc dở cười nhìn anh.
Đinh Kiến Quốc xấu hổ lấy lại tinh thần, giả vờ bình tĩnh nói: "Cậu có giữ sợi dây chuyền mà tớ bảo cậu giữ cho tớ không?"
"Tớ đã mang tới đây rồi, cậu nhìn xem." Hoàng Mạnh Cường lấy ra một chiếc hộp tinh xảo đưa cho Đinh Kiến Quốc.
Đinh Kiến Quốc mở hộp ra nhìn qua, sau khi nhìn thấy sợi dây chuyền nằm yên tĩnh bên trong, đáy mắt của người đàn ông hiện lên một tia mờ nhạt dịu dàng.
Hai tay anh khẽ chạm nhẹ vào sợi dây chuyền trước mặt, trước mắt không thể không hiện lên khuôn mặt xinh xắn dễ nhìn của Trần Thanh Thảo, sợi dây chuyền này là Đinh Kiến Quốc nhờ Hoàng Mạnh Cường mua khi anh ấy đi Dubai, Đinh Kiến Quốc cũng không biết rốt cuộc Trần Thanh Thảo có thích sợi dây chuyền này hay không.
"Kiến Quốc, cậu định đưa sợi dây chuyền này cho Mộc Hoa sao?" Hoàng Mạnh Cường nhíu mày, nhìn Đinh Kiến Quốc nói sâu xa.
Mạnh Cường Vũ nói như thế này thật ra là đang nhắc nhở Đinh Kiến Quốc.
Dường như Đinh Kiến Quốc không nghe thấy hàm ý của Hoàng Mạnh Cường, hờ hững lắc đầu nói: "Không sợi dây chuyền này tớ muốn tặng cho Trần Thanh Thảo."
Hoàng Mạnh Cường nghe xong, khuôn mặt vốn đẹp trai lập tức hơi trầm xuống.
"Kiến Quốc, cậu sắp kết hôn với Mộc Hoa rồi, cậu bây giờ... hình như..."
Mặc dù Hoàng Mạnh Cường không thích Lý Mộc Hoa cho lắm nhưng Đinh Kiến Quốc đã sắp kết hôn với Lý Mộc Hoa mà bây giờ lại quan tâm đến Trần Thanh Thảo như thế, điều này khiến Hoàng Mạnh Cường có chút lo lắng.
"Cường, tớ... tớ muốn hủy bỏ hôn ước với Mộc Hoa."
"Cậu nói cái gì?" Lời nói của Đinh Kiến Quốc khiến Mạnh Cường Vũ bị sốc, anh ấy đứng dậy khỏi ghế sô pha, ánh mắt sắc bén nhìn Đinh Kiến Quốc.
Anh ấy không ngờ rằng Đinh Kiến Quốc lại thực sự hủy bỏ hôn ước với Lý Mộc Hoa chỉ vì Trần Thanh Thảo?
Lý Mộc Hoa là gì của Đinh Kiến Quốc? Là thanh mai trúc mã từ nhỏ.
Đinh Kiến Quốc có thể cặp kè với rất nhiều phụ nữ nhưng chỉ là chơi đùa cho vui mà thôi, anh chưa bao giờ nghiêm túc với ai ngoại trừ Lý Mộc Hoa. Bây giờ Đinh Kiến Quốc lại nói muốn hủy bỏ hôn ước với Lý Mộc Hoa, cũng khó trách được Hoàng Mạnh Cường lại biểu hiện khó coi như vậy.
"Tớ... yêu Trần Thanh Thảo." Đinh Kiến Quốc nhìn chằm chằm Hoàng Mạnh Cường một cách chăm chú, đáy mắt không chút nào nhượng bộ.
Đinh Kiến Quốc chính là một người đàn ông như vậy, cho dù có làm gì đi chăng nữa thì anh cũng không thích dây dưa dài dòng, luôn luôn nói thẳng ra.
Giữa lông mày của Hoàng Mạnh Cường hiện lên nét lo lắng mờ mịt: "Kiến Quốc, cậu có biết mình đang nói gì không? Cuộc hôn nhân giữa cậu và Mộc Hoa là chuyện của cả hai gia đình hai người các cậu đã đính hôn từ khi còn nhỏ, bây giờ cậu nói như vậy chỉ sợ Mộc Hoa nghe được sẽ...
"Mình sẽ giải thích với nhà họ Lý bên đó." Đinh Kiến Quốc dửng dưng nhìn Hoàng Mạnh Cường, khẽ nói.
"Cậu thực sự muốn ở cùng Trần Thanh Thảo sao?" Hoàng Mạnh Cường có rất nhiều kinh nghiệm, anh ấy rất thích tính cách thẳng thắn của Đinh Kiến Quốc, chỉ cần là chuyện Đinh Kiến Quốc muốn làm thì anh sẽ làm bất chấp hậu quả ra sao, đây mới chính là Đinh Kiến Quốc.
"Ừm, tớ muốn ở bên cô ấy. Cường, cậu biết không? Tớ chưa từng thử qua loại cảm giác này, vì một người phụ nữ mà sẽ đau khổ, sẽ hạnh phúc, sẽ cười, sẽ tức giận, loại cảm giác này tớ chỉ có thể cảm giác trên người Trần Thanh Thảo mà thôi." Đinh Kiến Quốc ngẩng mặt lên, khuôn mặt vốn đã đẹp trai vừa mắt bây giờ lại có vẻ vô cùng dịu dàng.
Nhìn biểu hiện trên mặt Đinh Kiến Quốc, Mạnh Cường Vũ cảm thấy vô cùng phức tạp, từ lâu anh ấy đã thấy tình cảm của Đinh Kiến Quốc dành cho Trần Thanh Thảo không hề đơn giản, không ngờ rằng Đinh Kiến Quốc lại thực sự có thể làm tổn thương Lý Mộc Hoa vì Trần Thanh Thảo.
"Vậy còn Mộc Hoa thì sao?" Đinh Kiến Quốc từng yêu Lý Mộc Hoa nhất, nhưng bây giờ dường như anh đã không còn chút tình cảm nào với cô ta nữa.
"Tớ chỉ có thể xin lỗi cô ấy mà thôi."
Sắc mặt Đinh Kiến Quốc hơi tối sầm lại, nhìn Hoàng Mạnh Cường thật sâu.
Hoàng Mạnh Cường bất lực lắc đầu: "Kiến Quốc, cậu có bao giờ nghĩ rằng Mộc Hoa sẽ không đồng ý hay không? Con bé yêu cậu như vậy, nếu cậu hủy bỏ hôn ước với nó thì tớ sợ Mộc Hoa sẽ không sống nổi mất." Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
"Tớ không còn cách nào khác ngoài việc xin lỗi, tớ thích Trần Thanh Thảo, tớ chỉ muốn ở bên cạnh cô ấy thơi."
"Cậu có hiểu rõ Trần Thanh Thảo hay không?" Hoàng Mạnh Cường thấy dáng vẻ kiên trì của Đinh Kiến Quốc thì không nhịn được mở miệng hỏi.
Đinh Kiến Quốc nghe vậy giật mình sững sờ nhìn Hoàng Mạnh Cường, như thể anh không hiểu Hoàng Mạnh Cường đang nói về cái gì.
Hoàng Mạnh Cường nhìn chằm chẳm Đinh Kiến Quốc, thản nhiên nói: "Cậu có hiểu rõ Trần Thanh Thảo không? Trần Thanh Thảo là con nhà giàu nổi tiếng ở thành phố, anh hai là tổng giám đốc tập đoàn Trần Thăng, anh ba là tổng giám đốc tập đoàn Phúc Kiến. Hai người họ đều có vị trí vô cùng quan trọng ở Hà Nội, cô ấy là công chúa út của nhà họ Trần nhưng lại không ở lại thành phố mà chạy đến Phú Quốc xa như vậy để trở thành người phụ nữ của cậu, còn nói thích cậu nữa. Vậy mà cậu lại không nghi ngờ gì à?"
Mặc dù Hoàng Mạnh Cường cũng không muốn nghi ngờ Trần Thanh Thảo nhưng những gì cô làm khiến anh ấy không thể không nghi ngờ.
Một cô công chúa nhỏ đang mặc gấm ngọc đột nhiên lại chạy đến Phú Quốc, còn nói thích Đinh Kiến Quốc? Cho dù thế nào cũng đều cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
"Cậu muốn nói điều gì?" Đinh Kiến Quốc nghe thấy Hoàng Mạnh Cường nói bóng gió, ánh mắt người đàn ông không khỏi hiện ra tia mờ mịt.
"Tớ chỉ muốn cậu nghĩ rõ ràng xem tại sao Trần Thanh Thảo lại đến đây."
Hoàng Mạnh Cường chăm chú nhìn Đinh Kiến Quốc rồi thở dài, đứng dậy rời khỏi nơi này.
Sau khi Hoàng Mạnh Cường rời đi, Đinh Kiến Quốc cầm lấy chiếc hộp Hoàng Mạnh Cường vừa đặt ở một bên, nhẹ nhàng vuốt vuốt chiếc hộp trong tay, lời nói của Hoàng Mạnh Cường thực ra cũng không phải không có lý.
Là cô công chúa nhỏ của nhà họ Trần thì tại sao Trần Thanh Thảo lại chạy đến đây nói rằng mình thích anh chú?
Trần Thanh Thảo thích anh ở điểm nào?
Khuôn mặt của Đinh Kiến Quốc đột nhiên trở nên lạnh lùng.
"Minh Triết, giúp tôi điều tra về Trần Thanh Thảo."
Đinh Kiến Quốc nhấc điện thoại lên gọi cho người thân cận nhất, hốc mắt thâm trầm nói.
Trần Thanh Thảo, đừng phản bội anh, nếu em dám phản bội anh thì anh tuyệt đối... sẽ không tha cho em đâu.
Trần Thanh Thảo hắt hơi một cái, cô cảm thấy sống lưng hơi lạnh như có ai đó đang nói xấu cô sau lưng vậy.
Cô chớp chớp mắt, khó hiểu vuốt vuốt mũi.
"Cô Thanh Thảo, cô Mộc Hoa đến rồi."
Người quản gia bước vào bên cạnh Trần Thanh Thảo, không mặn không nhạt nói với cô.
Nghe vậy, Trần Thanh Thảo liếc nhìn quản gia một cái, thản nhiên nói: "Để cô ấy vào đi."
Người quản gia hơi tức giận với dáng vẻ như bà chủ của Trần Thanh Thảo.
Sau khi cười lạnh liếc nhìn Trần Thanh Thảo một cái, ông ta quay người dẫn Lý Mộc Hoa đi vào.
Trần Thanh Thảo đã quen với loại thái độ này của quản gia từ lâu, dù sao thì quản gia cũng thường tỏ loại thái độ này với cô.
Sau khi Lý Mộc Hoa đi vào, cô ta liếc nhìn Trần Thanh Thảo rồi khẽ nói: "Cô Thanh Thảo, đã lâu không gặp."
"Mới gặp cách đây không lâu thì sao có thể tính là đã lâu không gặp nhỉ."
Trần Thanh Thảo nhếch môi cười tủm tỉm với Lý Mộc Hoa.
Dường như Lý Mộc Hoa hơi bị kích thích bởi những lời của Trần Thanh Thảo, ánh mắt cô ta dần trở nên vô cùng lạnh lùng.
"Cô Thanh Thảo, hôm nay tôi đến đây để hỏi cô một câu."
Sau khi quản gia đặt cà phê xuống, Lý Mộc Hoa phất tay để quản gia rời đi, sau đó mới quay lại nhàn nhạt nói với Trần Thanh Thảo.
Sau khi Trần Thanh Thảo nghe xong, cô chỉ nhướng mày, ngón tay lướt nhẹ quanh mép ly cà phê trước mặt rồi yên lặng chờ Lý Mộc Hoa nói tiếp.
Một lúc lâu sau, Lý Mộc Hoa mới chậm rãi nói: "Tôi muốn hỏi cô Thanh Thảo rằng rõ ràng là cô công chúa nhỏ của nhà họ Trần, cũng là một gia đình giàu có ở thành phố, tại sao cô lại chạy tới đây làm tình nhân của Kiến Quốc?"
Cơ thể của Trần Thanh Thảo khẽ run lên, trên khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ như hoa của người phụ nữ lộ ra một làn sương lạnh mờ nhạt.
"Tôi có làm tình nhân của Đinh Kiến Quốc hay không, hình như cũng không liên quan gì đến cô thì phải." Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
"Cô Thanh Thảo không nói được? Hay là không muốn nói." Dường như Lý Mộc Hoa không nghe thấy giọng nói lạnh nhạt như băng của Trần Thanh Thảo, vẫn cười tươi như hoa.
Đầu ngón tay của Trần Thanh Thảo run lên, cô nhìn Lý Mộc Hoa với vẻ mặt lạnh lùng, ngón tay véo mạnh một cái.
Sau khi Lý Mộc Hoa chăm chú nhìn Trần Thanh Thảo một lúc, cô ta tiếp tục cười tủm tỉm nói: "Vũ Vĩnh Kỳ."
Ba chữ Vũ Vĩnh Kỳ giống như một câu thần chú, đã mạnh mẽ kích thích trái tim của Trần Thanh Thảo.
Đồng tử của Trần Thanh Thảo đột nhiên co rút lại, cô nhìn người phụ nữ đang cười trước mặt mình như thể Lý Mộc Hoa trước mặt là một ác quỷ.
"Là do người đàn ông tên là Vũ Vĩnh Kỳ kia sao? Tôi đã điều tra về cô rồi, lúc trước cô có một thanh mai trúc mã tên là Vũ Vĩnh Kỳ nhưng anh ta đã chết cách đây một năm trước. Cô đến Phú Quốc chỉ để tìm trái tim của Vũ Vĩnh Kỳ, trùng hợp trái tim của Vũ Vĩnh Kỳ lại được cấy ghép vào cơ thể của Kiến Quốc, vì vậy nên cô mới tìm đến Kiến Quốc, ở bên cạnh anh ấy phải không?"
Lý Mộc Hoa nói thêm một chữ thì sắc mặt của Trần Thanh Thảo lại tái đi một phần.
"Cô thật là nham hiểm, tôi còn tưởng cô thực sự thích Kiến Quốc, cô khiến Kiến Quốc thích cô nhưng hoá ra cô lại không hề thích anh ấy một chút nào. Mục đích của cô chính là vì trái tim của Kiến Quốc, thứ cô thích là trái tim kia có phải không?"
Đinh Kiến Quốc giống như không nhìn thấy ánh mắt của những người kia, chỉ kéo cơ thể của Trần Thanh Thảo lại rồi nói với cô: "Muốn đi đâu."
"Cứ đi... đi, tiếp tục bước đi." Hai tay Trần Thanh Thảo ôm chặt cổ Đinh Kiến Quốc, sau khi nghe những lời Đinh Kiến Quốc nói thì cô chỉ tự lẩm bẩm một mình.
Cô thực sự muốn chỉ như thế này, được đi cùng Đinh Kiến Quốc mãi mãi, đi cả đời như vậy...
Vĩnh Kỳ, em cách anh gần như vậy, anh có nghe thấy giọng nói của em không?
Anh đừng sợ, sẽ sớm thôi, anh sẽ sớm sống lại thôi.
Bóng của hai người càng lúc càng dài dưới ánh đèn, đẹp đẽ như vậy.
Mà cách hai người không xa, một chiếc xe luôn chạy sát theo sau Trần Thanh Thảo và Đinh Kiến Quốc.
Nhìn thấy cảnh Đinh Kiến Quốc ân cần với Trần Thanh Thảo như thế, người phụ nữ trong xe lộ ra khí lạnh đáng sợ, toàn bộ khuôn mặt đều trở nên vặn vẹo, thậm chí là dữ tợn. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Đinh Kiến Quốc vậy mà lại cưng chiều Trần Thanh Thảo như thế, Lý Mộc Hoa chưa bao giờ thấy Đinh Kiến Quốc lộ ra biểu hiện thoải mái và cưng chiều như vậy, chưa bao giờ.
Nhưng bây giờ Đinh Kiến Quốc lại thể hiện một biểu lộ cưng chiều như vậy với Trần Thanh Thảo, sao tâm trạng của Lý Mộc Hoa có thể tốt cho được?
Tuyệt đối không thể Trần Thanh Thảo lại được nữa, tuyệt đối không thể.
Sau khi trải qua một tháng yên bình như thế này, Đinh Kiến Quốc phát hiện dường như mình đang ngày càng thích Trần Thanh Thảo, điều mà anh nghĩ đến nhiều nhất mỗi ngày chính là cô.
"Tỉnh chưa?" Hoàng Mạnh Cường buồn cười dùng tay lắc qua lắc lại trước mặt Đinh Kiến Quốc, trên khuôn mặt đẹp trai hiện lên một chút dở khóc dở cười nhìn anh.
Đinh Kiến Quốc xấu hổ lấy lại tinh thần, giả vờ bình tĩnh nói: "Cậu có giữ sợi dây chuyền mà tớ bảo cậu giữ cho tớ không?"
"Tớ đã mang tới đây rồi, cậu nhìn xem." Hoàng Mạnh Cường lấy ra một chiếc hộp tinh xảo đưa cho Đinh Kiến Quốc.
Đinh Kiến Quốc mở hộp ra nhìn qua, sau khi nhìn thấy sợi dây chuyền nằm yên tĩnh bên trong, đáy mắt của người đàn ông hiện lên một tia mờ nhạt dịu dàng.
Hai tay anh khẽ chạm nhẹ vào sợi dây chuyền trước mặt, trước mắt không thể không hiện lên khuôn mặt xinh xắn dễ nhìn của Trần Thanh Thảo, sợi dây chuyền này là Đinh Kiến Quốc nhờ Hoàng Mạnh Cường mua khi anh ấy đi Dubai, Đinh Kiến Quốc cũng không biết rốt cuộc Trần Thanh Thảo có thích sợi dây chuyền này hay không.
"Kiến Quốc, cậu định đưa sợi dây chuyền này cho Mộc Hoa sao?" Hoàng Mạnh Cường nhíu mày, nhìn Đinh Kiến Quốc nói sâu xa.
Mạnh Cường Vũ nói như thế này thật ra là đang nhắc nhở Đinh Kiến Quốc.
Dường như Đinh Kiến Quốc không nghe thấy hàm ý của Hoàng Mạnh Cường, hờ hững lắc đầu nói: "Không sợi dây chuyền này tớ muốn tặng cho Trần Thanh Thảo."
Hoàng Mạnh Cường nghe xong, khuôn mặt vốn đẹp trai lập tức hơi trầm xuống.
"Kiến Quốc, cậu sắp kết hôn với Mộc Hoa rồi, cậu bây giờ... hình như..."
Mặc dù Hoàng Mạnh Cường không thích Lý Mộc Hoa cho lắm nhưng Đinh Kiến Quốc đã sắp kết hôn với Lý Mộc Hoa mà bây giờ lại quan tâm đến Trần Thanh Thảo như thế, điều này khiến Hoàng Mạnh Cường có chút lo lắng.
"Cường, tớ... tớ muốn hủy bỏ hôn ước với Mộc Hoa."
"Cậu nói cái gì?" Lời nói của Đinh Kiến Quốc khiến Mạnh Cường Vũ bị sốc, anh ấy đứng dậy khỏi ghế sô pha, ánh mắt sắc bén nhìn Đinh Kiến Quốc.
Anh ấy không ngờ rằng Đinh Kiến Quốc lại thực sự hủy bỏ hôn ước với Lý Mộc Hoa chỉ vì Trần Thanh Thảo?
Lý Mộc Hoa là gì của Đinh Kiến Quốc? Là thanh mai trúc mã từ nhỏ.
Đinh Kiến Quốc có thể cặp kè với rất nhiều phụ nữ nhưng chỉ là chơi đùa cho vui mà thôi, anh chưa bao giờ nghiêm túc với ai ngoại trừ Lý Mộc Hoa. Bây giờ Đinh Kiến Quốc lại nói muốn hủy bỏ hôn ước với Lý Mộc Hoa, cũng khó trách được Hoàng Mạnh Cường lại biểu hiện khó coi như vậy.
"Tớ... yêu Trần Thanh Thảo." Đinh Kiến Quốc nhìn chằm chằm Hoàng Mạnh Cường một cách chăm chú, đáy mắt không chút nào nhượng bộ.
Đinh Kiến Quốc chính là một người đàn ông như vậy, cho dù có làm gì đi chăng nữa thì anh cũng không thích dây dưa dài dòng, luôn luôn nói thẳng ra.
Giữa lông mày của Hoàng Mạnh Cường hiện lên nét lo lắng mờ mịt: "Kiến Quốc, cậu có biết mình đang nói gì không? Cuộc hôn nhân giữa cậu và Mộc Hoa là chuyện của cả hai gia đình hai người các cậu đã đính hôn từ khi còn nhỏ, bây giờ cậu nói như vậy chỉ sợ Mộc Hoa nghe được sẽ...
"Mình sẽ giải thích với nhà họ Lý bên đó." Đinh Kiến Quốc dửng dưng nhìn Hoàng Mạnh Cường, khẽ nói.
"Cậu thực sự muốn ở cùng Trần Thanh Thảo sao?" Hoàng Mạnh Cường có rất nhiều kinh nghiệm, anh ấy rất thích tính cách thẳng thắn của Đinh Kiến Quốc, chỉ cần là chuyện Đinh Kiến Quốc muốn làm thì anh sẽ làm bất chấp hậu quả ra sao, đây mới chính là Đinh Kiến Quốc.
"Ừm, tớ muốn ở bên cô ấy. Cường, cậu biết không? Tớ chưa từng thử qua loại cảm giác này, vì một người phụ nữ mà sẽ đau khổ, sẽ hạnh phúc, sẽ cười, sẽ tức giận, loại cảm giác này tớ chỉ có thể cảm giác trên người Trần Thanh Thảo mà thôi." Đinh Kiến Quốc ngẩng mặt lên, khuôn mặt vốn đã đẹp trai vừa mắt bây giờ lại có vẻ vô cùng dịu dàng.
Nhìn biểu hiện trên mặt Đinh Kiến Quốc, Mạnh Cường Vũ cảm thấy vô cùng phức tạp, từ lâu anh ấy đã thấy tình cảm của Đinh Kiến Quốc dành cho Trần Thanh Thảo không hề đơn giản, không ngờ rằng Đinh Kiến Quốc lại thực sự có thể làm tổn thương Lý Mộc Hoa vì Trần Thanh Thảo.
"Vậy còn Mộc Hoa thì sao?" Đinh Kiến Quốc từng yêu Lý Mộc Hoa nhất, nhưng bây giờ dường như anh đã không còn chút tình cảm nào với cô ta nữa.
"Tớ chỉ có thể xin lỗi cô ấy mà thôi."
Sắc mặt Đinh Kiến Quốc hơi tối sầm lại, nhìn Hoàng Mạnh Cường thật sâu.
Hoàng Mạnh Cường bất lực lắc đầu: "Kiến Quốc, cậu có bao giờ nghĩ rằng Mộc Hoa sẽ không đồng ý hay không? Con bé yêu cậu như vậy, nếu cậu hủy bỏ hôn ước với nó thì tớ sợ Mộc Hoa sẽ không sống nổi mất." Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
"Tớ không còn cách nào khác ngoài việc xin lỗi, tớ thích Trần Thanh Thảo, tớ chỉ muốn ở bên cạnh cô ấy thơi."
"Cậu có hiểu rõ Trần Thanh Thảo hay không?" Hoàng Mạnh Cường thấy dáng vẻ kiên trì của Đinh Kiến Quốc thì không nhịn được mở miệng hỏi.
Đinh Kiến Quốc nghe vậy giật mình sững sờ nhìn Hoàng Mạnh Cường, như thể anh không hiểu Hoàng Mạnh Cường đang nói về cái gì.
Hoàng Mạnh Cường nhìn chằm chẳm Đinh Kiến Quốc, thản nhiên nói: "Cậu có hiểu rõ Trần Thanh Thảo không? Trần Thanh Thảo là con nhà giàu nổi tiếng ở thành phố, anh hai là tổng giám đốc tập đoàn Trần Thăng, anh ba là tổng giám đốc tập đoàn Phúc Kiến. Hai người họ đều có vị trí vô cùng quan trọng ở Hà Nội, cô ấy là công chúa út của nhà họ Trần nhưng lại không ở lại thành phố mà chạy đến Phú Quốc xa như vậy để trở thành người phụ nữ của cậu, còn nói thích cậu nữa. Vậy mà cậu lại không nghi ngờ gì à?"
Mặc dù Hoàng Mạnh Cường cũng không muốn nghi ngờ Trần Thanh Thảo nhưng những gì cô làm khiến anh ấy không thể không nghi ngờ.
Một cô công chúa nhỏ đang mặc gấm ngọc đột nhiên lại chạy đến Phú Quốc, còn nói thích Đinh Kiến Quốc? Cho dù thế nào cũng đều cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
"Cậu muốn nói điều gì?" Đinh Kiến Quốc nghe thấy Hoàng Mạnh Cường nói bóng gió, ánh mắt người đàn ông không khỏi hiện ra tia mờ mịt.
"Tớ chỉ muốn cậu nghĩ rõ ràng xem tại sao Trần Thanh Thảo lại đến đây."
Hoàng Mạnh Cường chăm chú nhìn Đinh Kiến Quốc rồi thở dài, đứng dậy rời khỏi nơi này.
Sau khi Hoàng Mạnh Cường rời đi, Đinh Kiến Quốc cầm lấy chiếc hộp Hoàng Mạnh Cường vừa đặt ở một bên, nhẹ nhàng vuốt vuốt chiếc hộp trong tay, lời nói của Hoàng Mạnh Cường thực ra cũng không phải không có lý.
Là cô công chúa nhỏ của nhà họ Trần thì tại sao Trần Thanh Thảo lại chạy đến đây nói rằng mình thích anh chú?
Trần Thanh Thảo thích anh ở điểm nào?
Khuôn mặt của Đinh Kiến Quốc đột nhiên trở nên lạnh lùng.
"Minh Triết, giúp tôi điều tra về Trần Thanh Thảo."
Đinh Kiến Quốc nhấc điện thoại lên gọi cho người thân cận nhất, hốc mắt thâm trầm nói.
Trần Thanh Thảo, đừng phản bội anh, nếu em dám phản bội anh thì anh tuyệt đối... sẽ không tha cho em đâu.
Trần Thanh Thảo hắt hơi một cái, cô cảm thấy sống lưng hơi lạnh như có ai đó đang nói xấu cô sau lưng vậy.
Cô chớp chớp mắt, khó hiểu vuốt vuốt mũi.
"Cô Thanh Thảo, cô Mộc Hoa đến rồi."
Người quản gia bước vào bên cạnh Trần Thanh Thảo, không mặn không nhạt nói với cô.
Nghe vậy, Trần Thanh Thảo liếc nhìn quản gia một cái, thản nhiên nói: "Để cô ấy vào đi."
Người quản gia hơi tức giận với dáng vẻ như bà chủ của Trần Thanh Thảo.
Sau khi cười lạnh liếc nhìn Trần Thanh Thảo một cái, ông ta quay người dẫn Lý Mộc Hoa đi vào.
Trần Thanh Thảo đã quen với loại thái độ này của quản gia từ lâu, dù sao thì quản gia cũng thường tỏ loại thái độ này với cô.
Sau khi Lý Mộc Hoa đi vào, cô ta liếc nhìn Trần Thanh Thảo rồi khẽ nói: "Cô Thanh Thảo, đã lâu không gặp."
"Mới gặp cách đây không lâu thì sao có thể tính là đã lâu không gặp nhỉ."
Trần Thanh Thảo nhếch môi cười tủm tỉm với Lý Mộc Hoa.
Dường như Lý Mộc Hoa hơi bị kích thích bởi những lời của Trần Thanh Thảo, ánh mắt cô ta dần trở nên vô cùng lạnh lùng.
"Cô Thanh Thảo, hôm nay tôi đến đây để hỏi cô một câu."
Sau khi quản gia đặt cà phê xuống, Lý Mộc Hoa phất tay để quản gia rời đi, sau đó mới quay lại nhàn nhạt nói với Trần Thanh Thảo.
Sau khi Trần Thanh Thảo nghe xong, cô chỉ nhướng mày, ngón tay lướt nhẹ quanh mép ly cà phê trước mặt rồi yên lặng chờ Lý Mộc Hoa nói tiếp.
Một lúc lâu sau, Lý Mộc Hoa mới chậm rãi nói: "Tôi muốn hỏi cô Thanh Thảo rằng rõ ràng là cô công chúa nhỏ của nhà họ Trần, cũng là một gia đình giàu có ở thành phố, tại sao cô lại chạy tới đây làm tình nhân của Kiến Quốc?"
Cơ thể của Trần Thanh Thảo khẽ run lên, trên khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ như hoa của người phụ nữ lộ ra một làn sương lạnh mờ nhạt.
"Tôi có làm tình nhân của Đinh Kiến Quốc hay không, hình như cũng không liên quan gì đến cô thì phải." Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
"Cô Thanh Thảo không nói được? Hay là không muốn nói." Dường như Lý Mộc Hoa không nghe thấy giọng nói lạnh nhạt như băng của Trần Thanh Thảo, vẫn cười tươi như hoa.
Đầu ngón tay của Trần Thanh Thảo run lên, cô nhìn Lý Mộc Hoa với vẻ mặt lạnh lùng, ngón tay véo mạnh một cái.
Sau khi Lý Mộc Hoa chăm chú nhìn Trần Thanh Thảo một lúc, cô ta tiếp tục cười tủm tỉm nói: "Vũ Vĩnh Kỳ."
Ba chữ Vũ Vĩnh Kỳ giống như một câu thần chú, đã mạnh mẽ kích thích trái tim của Trần Thanh Thảo.
Đồng tử của Trần Thanh Thảo đột nhiên co rút lại, cô nhìn người phụ nữ đang cười trước mặt mình như thể Lý Mộc Hoa trước mặt là một ác quỷ.
"Là do người đàn ông tên là Vũ Vĩnh Kỳ kia sao? Tôi đã điều tra về cô rồi, lúc trước cô có một thanh mai trúc mã tên là Vũ Vĩnh Kỳ nhưng anh ta đã chết cách đây một năm trước. Cô đến Phú Quốc chỉ để tìm trái tim của Vũ Vĩnh Kỳ, trùng hợp trái tim của Vũ Vĩnh Kỳ lại được cấy ghép vào cơ thể của Kiến Quốc, vì vậy nên cô mới tìm đến Kiến Quốc, ở bên cạnh anh ấy phải không?"
Lý Mộc Hoa nói thêm một chữ thì sắc mặt của Trần Thanh Thảo lại tái đi một phần.
"Cô thật là nham hiểm, tôi còn tưởng cô thực sự thích Kiến Quốc, cô khiến Kiến Quốc thích cô nhưng hoá ra cô lại không hề thích anh ấy một chút nào. Mục đích của cô chính là vì trái tim của Kiến Quốc, thứ cô thích là trái tim kia có phải không?"
Bình luận facebook