Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-737
Chương 737
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 737: Liên quan tới Hoàng Văn Tích (4)
Đối với yêu cầu của tôi, ông ta có chút lưỡng
lự, sau một hồi suy nghĩ mới cho tôi đáp án:
“Chuyện này tôi cân phải suy nghĩ lại một
chút.”
Tôi gật đầu cười đáp: “Ừm!”
Chuyện này kết thúc ở, tôi nghĩ anh ta nhất
thời không thể cho tôi đáp án vì còn phải bàn bạc
lại với cấp trên của mình, nếu đúng như lời Hoàng
Văn Tích, vậy thì người đứng sau Vương Bảo Kỳ,
liệu có phải là Mục Dĩ Thâm không?
Sau khi chào tạm biệt với Vương Bảo Kỳ, tôi
bước vào trong một con ngõ hẻm nhưng không
vội đi xa, sau khi chờ một hồi mới từ trong con
ngõ đi ra ngoài. Tôi bám theo Vương Bảo Kỳ một
đoạn, thấy ông ta ngôi lên một chiếc xe ô tô màu
đen, người đàn ông ngôi trong vị trí ghế lái đeo
kính râm, dáng vẻ của người đàn ông rất quen
mắt. Sau khi chào hỏi với nhau, chiếc xe liên khởi
động rời đi. Tôi không thể theo sát hơn, thật may
là khi chiếc ô tô vừa lăn bánh, cửa kính xe bỗng
kéo xuống, tôi nhìn rõ chân dung của người đàn
ông đó. Sửng sốt sững sờ, là một người quen của
tôi — Dan tu!
Tại sao anh ta lại có thể dính dáng đến Vương
Bảo Kỳ, sau khi Bảo Khôn qua đời, anh ta đã tìm
đến Mục Dĩ Thâm rồi sao?
Nhìn chiếc xe đi xa, tôi mới bình tĩnh định thần
lại, có lẽ đây chính là lý do khiến Mục Dĩ Thâm
giết Bảo Khôn. Theo như hiểu biết của tôi về
Dantu, anh ta không giống với kiểu người thích
đến gần Mục Dĩ Thâm. Bảo Khôn trước đây đã
từng coi Dantu như những người anh em tốt của
nhau, tôi vốn tưởng rằng những người anh em
giang hồ như bọn họ sẽ sống chết vì nhau, nhưng
thật không ngờ người kia mới vừa ra đi, người ở lại
đã kết thân với kẻ thù rồi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại
mà nói, lẽ nào Dantu cũng là người làm ăn trong
giới xã hội đen này hay sao?
Cảm nhận thấy có người đang tiến lại gân từ
phía sau, dây thần kinh tôi bỗng trở nên căng
thẳng, trong tay không có thứ gì để tự vệ, nhất
thời không kiêm chế được nỗi sợ hãi của bản
thân, mồ hôi lạnh không ngừng toát ra.
“Thẩm Xuân Hinh!”
Tôi sửng sốt vì một giọng nói thô ráp quen
thuộc, trong lòng thâm vui mừng, quay đầu lại
nhìn phát hiện ra là Danwei, tôi mỉm cười ngạc
nhiên hỏi:
"Sao anh lại ở đây? Anh có khỏe không? Dạo
này anh thế nào?"
Trước đây khi tôi ở thành phố Tân Châu, tôi đã
hỏi thăm anh ta, nhưng vì tung tích của anh ta
được giấu kín, dường như anh ta cố tình không
muốn để tôi tìm thấy. Không biết tin tức của anh,
không ngờ lại gặp anh ta ở đây, điều này khiến tôi
không khỏi kinh ngạc. Trông anh ta có vẻ gây hơn,
cơ thể cường tráng ban nay đã trở nên gây còm
hơn, gương mặt có phần hốc hác hơn, mái tóc
được cắt gọn, hoàn toàn khác biệt so với lân gặp
anh ta đầu tiên. Danwei của hiện tại dường như
đã hoàn toàn hoà nhập vào thành phố này rồi.
Thấy tôi hỏi liên tục, anh ta nói:
“Tôi khá ổn, nhưng sao cô lại quen biết với
Vương Bảo Kỳ vậy?
“Anh cũng biết anh ta à?” Tôi ngạc nhiên hỏi.
Anh ta gật đầu nói:
"Ừm, Dantu làm ăn với anh ta, tôi có tiếp xúc
vài lần, nhưng đều là chuyện của giới xã hội đen.
Cô tìm anh ta làm gì vậy? Cô bị bệnh à?”
Tôi vội lắc đầu nói:
"Không, tôi không sao, là con gái tôi, nó bị
bệnh”
Anh ta sững sờ nói: “Có chuyện này tôi vẫn
nên nói trước với cô thì hơn. Nếu như không cần
thiết thì cô tốt nhất đừng liên quan tới họ, có
nhiều thứ một khi đã dính vào rồi thì khó có thể
thoát được.”
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 737: Liên quan tới Hoàng Văn Tích (4)
Đối với yêu cầu của tôi, ông ta có chút lưỡng
lự, sau một hồi suy nghĩ mới cho tôi đáp án:
“Chuyện này tôi cân phải suy nghĩ lại một
chút.”
Tôi gật đầu cười đáp: “Ừm!”
Chuyện này kết thúc ở, tôi nghĩ anh ta nhất
thời không thể cho tôi đáp án vì còn phải bàn bạc
lại với cấp trên của mình, nếu đúng như lời Hoàng
Văn Tích, vậy thì người đứng sau Vương Bảo Kỳ,
liệu có phải là Mục Dĩ Thâm không?
Sau khi chào tạm biệt với Vương Bảo Kỳ, tôi
bước vào trong một con ngõ hẻm nhưng không
vội đi xa, sau khi chờ một hồi mới từ trong con
ngõ đi ra ngoài. Tôi bám theo Vương Bảo Kỳ một
đoạn, thấy ông ta ngôi lên một chiếc xe ô tô màu
đen, người đàn ông ngôi trong vị trí ghế lái đeo
kính râm, dáng vẻ của người đàn ông rất quen
mắt. Sau khi chào hỏi với nhau, chiếc xe liên khởi
động rời đi. Tôi không thể theo sát hơn, thật may
là khi chiếc ô tô vừa lăn bánh, cửa kính xe bỗng
kéo xuống, tôi nhìn rõ chân dung của người đàn
ông đó. Sửng sốt sững sờ, là một người quen của
tôi — Dan tu!
Tại sao anh ta lại có thể dính dáng đến Vương
Bảo Kỳ, sau khi Bảo Khôn qua đời, anh ta đã tìm
đến Mục Dĩ Thâm rồi sao?
Nhìn chiếc xe đi xa, tôi mới bình tĩnh định thần
lại, có lẽ đây chính là lý do khiến Mục Dĩ Thâm
giết Bảo Khôn. Theo như hiểu biết của tôi về
Dantu, anh ta không giống với kiểu người thích
đến gần Mục Dĩ Thâm. Bảo Khôn trước đây đã
từng coi Dantu như những người anh em tốt của
nhau, tôi vốn tưởng rằng những người anh em
giang hồ như bọn họ sẽ sống chết vì nhau, nhưng
thật không ngờ người kia mới vừa ra đi, người ở lại
đã kết thân với kẻ thù rồi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại
mà nói, lẽ nào Dantu cũng là người làm ăn trong
giới xã hội đen này hay sao?
Cảm nhận thấy có người đang tiến lại gân từ
phía sau, dây thần kinh tôi bỗng trở nên căng
thẳng, trong tay không có thứ gì để tự vệ, nhất
thời không kiêm chế được nỗi sợ hãi của bản
thân, mồ hôi lạnh không ngừng toát ra.
“Thẩm Xuân Hinh!”
Tôi sửng sốt vì một giọng nói thô ráp quen
thuộc, trong lòng thâm vui mừng, quay đầu lại
nhìn phát hiện ra là Danwei, tôi mỉm cười ngạc
nhiên hỏi:
"Sao anh lại ở đây? Anh có khỏe không? Dạo
này anh thế nào?"
Trước đây khi tôi ở thành phố Tân Châu, tôi đã
hỏi thăm anh ta, nhưng vì tung tích của anh ta
được giấu kín, dường như anh ta cố tình không
muốn để tôi tìm thấy. Không biết tin tức của anh,
không ngờ lại gặp anh ta ở đây, điều này khiến tôi
không khỏi kinh ngạc. Trông anh ta có vẻ gây hơn,
cơ thể cường tráng ban nay đã trở nên gây còm
hơn, gương mặt có phần hốc hác hơn, mái tóc
được cắt gọn, hoàn toàn khác biệt so với lân gặp
anh ta đầu tiên. Danwei của hiện tại dường như
đã hoàn toàn hoà nhập vào thành phố này rồi.
Thấy tôi hỏi liên tục, anh ta nói:
“Tôi khá ổn, nhưng sao cô lại quen biết với
Vương Bảo Kỳ vậy?
“Anh cũng biết anh ta à?” Tôi ngạc nhiên hỏi.
Anh ta gật đầu nói:
"Ừm, Dantu làm ăn với anh ta, tôi có tiếp xúc
vài lần, nhưng đều là chuyện của giới xã hội đen.
Cô tìm anh ta làm gì vậy? Cô bị bệnh à?”
Tôi vội lắc đầu nói:
"Không, tôi không sao, là con gái tôi, nó bị
bệnh”
Anh ta sững sờ nói: “Có chuyện này tôi vẫn
nên nói trước với cô thì hơn. Nếu như không cần
thiết thì cô tốt nhất đừng liên quan tới họ, có
nhiều thứ một khi đã dính vào rồi thì khó có thể
thoát được.”
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
Bình luận facebook