• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot TỔNG TÀI KHÓ ƯA VÀ NÀNG NGỐC (6 Viewers)

  • Chương 3: Có lẽ là đã rung động

Những ngày tiếp theo cô lại đi làm như thường



Buổi chiều 5h cô được tan làm, vừa bước tới cửa tập đoàn cô đã thấy anh và người đàn ông cùng vào nhà vệ sinh hôm trước đang đi vào tập toàn. Cô muốn làm anh mất mặt giống cô hôm trước, phải tìm gì đó chọi chân anh cho anh vấp ngã. Nghĩ là làm cô lấy ngay 1 viên đá chọi vào chân anh, không biết do anh cảnh giác hay cô ném tệ mà viên đá không trúng đích.



Anh quay sang nhìn cô, rồi nói gì với người đi bên cạnh, cô chưa kịp phản ứng thì đã bị người đàn ông kia nắm tay cô kéo đi vào tập đoàn, rồi vào thang máy, đến lúc định thần lại rồi thì thấy mình ở tầng 11 và đang bước vào phòng chủ tịch. Anh hiên ngang bước đến ghế chủ tịch ngồi, vậy anh ta là chủ tịch.



Cô lúc này mắt chữ a miệng chữ o nhìn anh, Thanh Thủy ơi là Thanh Thủy mày chọc nhằm ổ kiến lửa rồi, mày tiêu rồi, đó là những gì cô đang nghĩ trong đầu



"Chỉ là 1 nhân viên tạp vụ mà dám chọc đến chủ tịch tập đoàn, cô chán sống rồi sao?" Anh chàng trợ lý đứng bên cạnh kéo tay cô lúc nãy nói.



" Kể từ ngày mai cô không cần làm nhân viên tạp vụ nữa, xuống bãi xe mà sắp xếp xe, tôi ko muốn thấy cô lãng vãng trong tập đoàn, không đuổi cổ cô là may lắm rồi" anh ta nói



"Bãi xe cũng của tập đoàn ko lẽ của tôi" giọng cô lí nhí nhưng vẫn đủ cho anh ta nghe



Anh chàng quản lý đứng kế bên ko thể nín cười liền cười ra tiếng " haha cũng đúng cũng đúng, nhưng ít ra chủ tịch sẽ không xuống nhà xe nên sẽ không gặp cô"



"Oh thì ra vậy đúng là nhà có tiền có khác nhỉ" cô buộc miệng nói ra.



"Nếu cô chịu đựng và làm việc tốt trong vòng 1 tuần tôi sẽ cho cô thăng chức, ngược lại thì cô tự thôi việc đi" anh ta nói



Theo lẽ mà nói nếu những người con gái bình thường là sẽ thấy khó mà lui, nhưng cô thì không do theo gia đình nghèo khổ đã quen, chưa có việc nặng gì cô chưa làm cả nên cô không hề lo sợ, nhưng vấn đề là 1 ngày 2 ngày có thể chịu 1 tuần ổn không nhỉ kệ tới đâu hay tới đó bất quá thì ngĩ việc thôi.



Lần đầu tiên anh thấy một người con gái mạnh mẽ như cô, anh cho người điều tra thân thế, hoàn cảnh của cô biết được ngày anh và cô gặp nhau lần đầu cũng là ngày hủy hôn của chị gái cô, và một số chuyện tiếp theo nữa.



Những ngày đầu rất xuông sẽ với cô, tất cả đều ổn chỉ là hơi quá mất sức. Hôm nay là ngày thứ 5 rồi vì hôm qua cô dầm mưa về nên nay bị sốt nhưng vì vụ cá cược cô vẫn cố đi làm. Trong lúc bất cẩn cô làm ngã 1 chiếc xe máy, chiếc xe máy đè vào chân cô đau nhói nhưng không tài nào đẩy ra được cô tuyệt vọng ngồi đó chờ có ai đến giúp cô không.



Trong lúc này a đang đi xuống lấy xe vì tài xế anh hôm nay nghĩ anh phải tự lái. Đáng ra anh sẽ gọi cho người chạy ra và người đó là cô, nhưng hôm nay a muốn xem cô như thế nào rồi có chịu thua chưa nên tự mình đi xuống nhà xe.



"Có ai không, giúp tôi với tôi bị kẹt rồi, làm ơn" giọng của cô vang lên vô tình lọt vào tai anh, giọng kêu cứu nhưng không mang 1 chút yếu đuối. Anh vội chạy theo tiếng gọi và thấy cô đang bị 1 chiếc xe máy đè lên chân, cô vẫn cố sức đẩy ra những không thể, anh chạy đến gần giúp đỡ vừa đẩy chiếc xe ra khỏi chân cô, dù rất đau nhưng cô vẫn cố đứng dậy



"Cảm ơn chủ tịch đã giúp tôi giờ tôi phải làm việc tiếp rồi" cô mỉm cười rồi bước đi



Đáng ra với 1 người trong tình cảnh này không cần biết nam hay nữ vẫn sẽ khóc lóc, nhưng cô 1 giọt nước mắt cũng không có mà lại mỉm cười nửa chứ, những ngày qua anh cho người theo dõi cô dù cô có chuyện gì khi về đến nhà cô vẫn cười rất vui vẻ với chị của mình vậy chứng tỏ chị cô rất quan trọng với cô.



Đùng... chiếc xe lại ngã,cô cũng ngã ra đất, anh chạy lại xem tình hình thấy cô rất nóng, chân có vài 3 vết xước máu vẫn chảy. Anh liền bế cô lên xe anh và chạy về hướng bệnh viện1



Trong bệnh viện cô nằm trên 1 chiếc giường trắng người cô có vẻ xanh xao hơn hẳn.



"Cô ấy bị thiếu máu do làm việc quá sức, cộng với hôm qua có lẽ dầm mưa nên bị sốt mê man, còn vết thương ở chân thì bong gân nhẹ, đã được băng bó, chịu khó uống thuốc nghĩ ngơi đầy đủ là sẽ ổn" bác sĩ nói.



Trong phòng bệnh chỉ có cô và anh, bất giác anh đưa tay sờ vào má của cô, có 1 cảm giác đau lòng đang trỗi dậy trong lòng anh đó là gì, là gì nhỉ, bất giác anh giật mình, thụt tay lại, mình vừa làm sao vậy không lẽ mình đã rung động với cô gái này rồi.1
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom