Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-10
Chương 10: Bế công chúa
Lâm Thủy Tiên bị thương, tạm ngừng quay phim.
Lâm Thủy Tiên trở lại trong xe bảo mẫu nghỉ ngơi.
Đắp đá trên tay, Lâm Thủy Tiên dựa vào trên ghế, cô ta hỏi trợ lý Yến Nhi: “Vừa rồi quay phim, có thấy người đứng ngoài cửa sổ không?”
“Không chú ý lắm.”
“Đi nghe ngóng một chút!”
Trợ lý cũng không hỏi lý do, lập tức xuống xe chạy đi nghe ngóng, một lát sau, cô ta đầu đầy mồ hôi mở cửa xe bảo mẫu: “Chị Tiên, đã hỏi rõ rồi. Nghe nói hôm nay đạo diễn Lý tìm được diễn viên đóng vai Thần Phi, vừa rồi là nhân viên công tác dẫn diễn viên nữ kia đi làm quen hoàn cảnh đó.”
“Diễn viên nữ kia tên gì?” Vẻ mặt Lâm Thủy Tiên nôn nóng.
“Chuyện này không nghe ngóng được.”
“Hiện tại người đó đi rồi sao?”
Trợ lý không rõ vì sao Lâm Thủy Tiên lại quan tâm tới diễn viên nữ kia như thế, cũng không dám giấu giếm, nhỏ giọng nói: “Nghe nói sau khi làm quen hoàn cảnh liền rời đi…. Chị Tiên, chị đừng lo, em nghe họ nói, diễn viên nữ diễn Thần Phi kia ngày mai sẽ vào đoàn phim, ngày mai chúng ta có thể thấy cô ấy.”
Ngày mai?!
Một giây cô ta cũng không chờ nổi!
Cô ta phải biết rõ, người phụ nữ kia…. Rốt cuộc có phải Lâm Ngọc Vân không!
“Đúng rồi, chị Tiên, hôm nay thử vai Thần Phi không phải tổng giám đốc của Tinh Quang chúng ta cũng đi sao, chị hỏi tổng giám đốc một chút chẳng phải sẽ biết sao?”
Đúng vậy!
Sao cô ta lại quên cái này nhỉ!
Ba năm trước, Lâm Thủy Tiên công khai hẹn hò với Phạm Minh Tuấn, bởi vì Phạm Minh Tuấn là một người đẹp trai tài giỏi ở Đông Hà, cho nên tin hai người hẹn hò nhận được nhiều sự quan tâm, hơn nữa Lâm Thủy Tiên cũng tìm thủy quân, không hề e dè mà thổi phồng chuyện tình cảm của hai người lên, đoạn thời gian đó hai người rất được giới truyền thông quan tâm.
Thừa dịp có độ hot, Lâm Thủy Tiên thuận thế tiến vào giới giải trí.
Ba năm trước, cô ta vừa mới vào giới giải trí liền ký hợp đồng năm năm với truyền thông Tinh Quang, có Phạm Minh Tuấn đầu tư cho cô ta, hơn nữa cô ta vốn xuất thân từ khoa biểu diễn, ba năm qua diễn mấy bộ phim thần tượng thanh xuân, đã trở thành một nghệ sĩ nhỏ khá nổi trong nước.
Ba năm qua, cô ta đã trở thành một ngôi sao danh xứng với thực ở Tinh Quang, cũng có chút qua lại với tổng giám đốc Dương Lộc của Tinh Quang.
Suy nghĩ một chút, Lâm Thủy Tiên lập tức bấm một dãy số.
“Alo, Tổng giám đốc Lộc….”
“Tiên Tiên à, tìm tôi có việc gì sao?”
“Đúng lúc có chuyện muốn hỏi anh, Tổng giám đốc Lộc, buổi thử vai hôm nay của đạo diễn Tâm, anh cũng tới chứ, tôi muốn hỏi một chút, diễn viên nữ được chọn tên gì vậy?”
Nói xong, Lâm Thủy Tiên xiết chặt điện thoại di động, hồi hộp chờ Dương Lộc trả lời.
Bịch bịch bịch!
Cô ta gần như nghe thấy tiếng tim đập.
Giống như một thế kỉ trôi qua, cuối cùng cô ta nghe thấy giọng nói phấn khởi của Dương Lộc: “Ý cô là Lâm Ngọc Vân?”
Lâm Ngọc Vân!
Sắc mặt Lâm Thủy Tiên trắng bệch trong nháy mắt!
Quả nhiên là Lâm Ngọc Vân!
Dương Lộc còn đang nói gì đó, nhưng cô ta đã hoàn toàn nghe không vào, trong đầu cô ta chỉ có một suy nghĩ – Lâm Ngọc Vân chưa chết!
Cô ta lại chưa chết!
Rõ ràng cô ta biết mình là nữ chính <Sóng Gió Hậu Cung>, còn tham gia thử vai, là trở về trả thù sao!
“Tiên Tiên, Tiên Tiên?”
Trợ lý lắc cánh tay của Lâm Thủy Tiên, nhỏ giọng nhắc nhở, “Chị Tiên, tổng giám đốc đang gọi chị đó!”
Lâm Thủy Tiên giật mình một cái, lập tức phục hồi tinh thần.
“Tổng giám đốc Lộc?”
“Sao nói với cô nửa ngày cô không đáp lời nào vậy?”
“Tôi đang suy nghĩ, vừa rồi anh nói muốn ký với Lâm Ngọc Vân?”
“Đúng vậy!” Nhắc tới chuyện này giọng nói của Dương Lộc lại kích động: “Tôi tạo dựng Tinh Quang nhiều năm như vậy, chưa từng thấy hạt giống tốt như thế! Khả năng diễn xuất tốt, vẻ ngoài xinh đẹp, quan trọng là còn trẻ nữa, cô gái còn trẻ như vậy, sau này chắc chắn sẽ có tương lai! Hiện tại mới vừa ra mắt đã có thể diễn phim của đạo diễn Tâm, còn được đảm nhận vai nữ ba, điểm bắt đầu đã cao, tương lai của cô gái này sẽ rất xán lạn, quan trọng nhất là cô ấy còn chưa có công ty quản lý, tôi chắc chắn phải nghĩ cách ký với cô ấy!”
Lâm Thủy Tiên cau mày!
Ký với Lâm Ngọc Vân?
Ở cùng một công ty, vậy sau này cô ta và Lâm Ngọc Vân không phải ngẩng đầu không gặp cúi đầu cũng gặp sao?
Lâm Thủy Tiên vừa muốn loại bỏ ý nghĩ này của Dương Lộc, đột nhiên nghĩ lại…. Ở cùng công ty có gì không tốt? Ở chung công ty với mình, ở ngay dưới mí mắt mình, Lâm Ngọc Vân có thể gây ra sóng gió gì chứ? Ba năm trước mình có thể khiến cô ta trắng tay, ba năm sau Lâm Ngọc Vân vẫn không phải là đối thủ của mình!
Đặc biệt là Dương Lộc!
Dương Lộc là một tên quỷ háo sắc. Ngoại trừ cô ta có anh Tuấn làm chỗ dựa, Dương Lộc không dám động vào cô ta, những nghệ sĩ nữ trẻ đẹp khác trong công ty có ai chưa từng bị gã nhúng chàm? Lâm Ngọc Vân di truyền sự ti tiện của mẹ, vẻ ngoài xinh đẹp. Vào công ty, cô ta có thể thoát khỏi móng vuốt của Dương Lộc sao?!
Vừa nghĩ như thế, Lâm Thủy Tiên lập tức bình tĩnh lại.
Cô ta cầm điện thoại di động, dựa trên ghế, cười nói: “Tổng giám đốc Lộc phải xuống tay nhanh một chút, có thể diễn phim của đạo diễn Tâm, diễn nhân vật Thần Phi này, nếu như tin tức truyền ra, chắc chắn có không ít công ty quản lý tranh giành cô ấy, anh phải nắm chắc thời gian đó!”
Cúp điện thoại, Lâm Thủy Tiên liên tục cười khẩy.
“Lâm Ngọc Vân, nếu còn sống thì nên kẹp chặt đuôi đừng để tao phát hiện, hiện tại lại dám đến trước mặt tao, cũng đừng trách tao thủ đoạn độc ác! Ba năm trước mày không phải đối thủ của tao, ba năm sau… Cũng vậy thôi!”
…
“Dì xinh đẹp!”
Vừa rời khỏi đoàn phim, chợt nghe một giọng nói quen thuộc, Lâm Ngọc Vân vừa quay đầu, liền thấy cô bé có kiểu tóc xoăn mình gặp khi mới về nước.
Cô bé mập mạp, mặc váy công chúa rất đẹp, trên váy có đính rất nhiều hạt kim cương giả lấp lánh, cô bé vẫy cánh tay múp míp, bước đi trên đôi chân ngắn đầy thịt, trên mặt nở nụ cười tươi chạy về phía cô.
Tim của Lâm Ngọc Vân nháy mắt bị hòa tan phân nửa.
Đột nhiên
Phía sau cô bé, có một con ngựa không khống chế được chạy như bay đến!
Lâm Ngọc Vân kinh sợ!
“Cẩn thận!” Nhân viên công tác hét ầm lên: “Ngựa bị dọa sợ, mau chạy đi!”
Với tốc độ của ngựa, chỉ sau vài giây cô bé sẽ bị ngựa giẫm phải!
Trong đầu Lâm Ngọc Vân “ong” lên một tiếng, cô cũng không suy nghĩ nhiều, bước một bước dài, đưa tay ôm lấy cô bé, thuận thế lăn một vòng!
“Bịch ”
Sức lực quá lớn, đầu đập mạnh vào tường, ngay lập tức trước mắt Lâm Ngọc Vân tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
Trước khi hôn mê, trong đầu cô xuất hiện một suy nghĩ – còn chưa kịp báo thù, đã hi sinh như thế!
“Máu! Chảy máu!” Phạm Minh Tâm được Lâm Ngọc Vân bảo vệ trong lòng, không bị thương gì, cô bé ngẩng đầu liền thấy đầu Lâm Ngọc Vân đầy máu, cô bé lập tức sợ đến khóc lớn: “Dì ơi! Dì ơi cô không được chết! Dì còn phải làm mẹ của con mà!”
Một đám nhân viên công tác bắt đầu vây lại.
“Chảy máu, mau tìm người đến!”
“Tìm ai chứ, nhanh gọi xe cứu thương đi!”
Có người muốn bế Lâm Ngọc Vân, cô bé giống như sư tử con nổi giận, đỏ mắt đẩy mọi người ra: “Không được đụng vào mẹ của tôi! Ai cũng không được đụng vào mẹ!”
Nhưng vào lúc này, Phạm Cường đột nhiên đẩy mọi người ra, cứng rắn tạo thành một con đường, Phạm Hoàng Sang cả người lạnh lẽo bước vào.
Thấy Phạm Hoàng Sang, khóe mắt cô bé lập tức đỏ lên: “Bố ơi….”
“Đừng sợ! Không sao đâu!”
Phạm Hoàng Sang nhướng mày nhìn thoáng qua đầu đầy máu của Lâm Ngọc Vân, khom lưng, cúi người bế cô lên!
Tròng mắt Phạm Cường đều trừng sắp rớt ra!
Bế công chúa!
Anh trai là một người cuồng sạch sẽ, lại bế công chúa một người đầy máu!
Còn là một cô gái!
OMG!
Cây sắt này cũng sắp nở hoa rồi sao!’
Lâm Thủy Tiên bị thương, tạm ngừng quay phim.
Lâm Thủy Tiên trở lại trong xe bảo mẫu nghỉ ngơi.
Đắp đá trên tay, Lâm Thủy Tiên dựa vào trên ghế, cô ta hỏi trợ lý Yến Nhi: “Vừa rồi quay phim, có thấy người đứng ngoài cửa sổ không?”
“Không chú ý lắm.”
“Đi nghe ngóng một chút!”
Trợ lý cũng không hỏi lý do, lập tức xuống xe chạy đi nghe ngóng, một lát sau, cô ta đầu đầy mồ hôi mở cửa xe bảo mẫu: “Chị Tiên, đã hỏi rõ rồi. Nghe nói hôm nay đạo diễn Lý tìm được diễn viên đóng vai Thần Phi, vừa rồi là nhân viên công tác dẫn diễn viên nữ kia đi làm quen hoàn cảnh đó.”
“Diễn viên nữ kia tên gì?” Vẻ mặt Lâm Thủy Tiên nôn nóng.
“Chuyện này không nghe ngóng được.”
“Hiện tại người đó đi rồi sao?”
Trợ lý không rõ vì sao Lâm Thủy Tiên lại quan tâm tới diễn viên nữ kia như thế, cũng không dám giấu giếm, nhỏ giọng nói: “Nghe nói sau khi làm quen hoàn cảnh liền rời đi…. Chị Tiên, chị đừng lo, em nghe họ nói, diễn viên nữ diễn Thần Phi kia ngày mai sẽ vào đoàn phim, ngày mai chúng ta có thể thấy cô ấy.”
Ngày mai?!
Một giây cô ta cũng không chờ nổi!
Cô ta phải biết rõ, người phụ nữ kia…. Rốt cuộc có phải Lâm Ngọc Vân không!
“Đúng rồi, chị Tiên, hôm nay thử vai Thần Phi không phải tổng giám đốc của Tinh Quang chúng ta cũng đi sao, chị hỏi tổng giám đốc một chút chẳng phải sẽ biết sao?”
Đúng vậy!
Sao cô ta lại quên cái này nhỉ!
Ba năm trước, Lâm Thủy Tiên công khai hẹn hò với Phạm Minh Tuấn, bởi vì Phạm Minh Tuấn là một người đẹp trai tài giỏi ở Đông Hà, cho nên tin hai người hẹn hò nhận được nhiều sự quan tâm, hơn nữa Lâm Thủy Tiên cũng tìm thủy quân, không hề e dè mà thổi phồng chuyện tình cảm của hai người lên, đoạn thời gian đó hai người rất được giới truyền thông quan tâm.
Thừa dịp có độ hot, Lâm Thủy Tiên thuận thế tiến vào giới giải trí.
Ba năm trước, cô ta vừa mới vào giới giải trí liền ký hợp đồng năm năm với truyền thông Tinh Quang, có Phạm Minh Tuấn đầu tư cho cô ta, hơn nữa cô ta vốn xuất thân từ khoa biểu diễn, ba năm qua diễn mấy bộ phim thần tượng thanh xuân, đã trở thành một nghệ sĩ nhỏ khá nổi trong nước.
Ba năm qua, cô ta đã trở thành một ngôi sao danh xứng với thực ở Tinh Quang, cũng có chút qua lại với tổng giám đốc Dương Lộc của Tinh Quang.
Suy nghĩ một chút, Lâm Thủy Tiên lập tức bấm một dãy số.
“Alo, Tổng giám đốc Lộc….”
“Tiên Tiên à, tìm tôi có việc gì sao?”
“Đúng lúc có chuyện muốn hỏi anh, Tổng giám đốc Lộc, buổi thử vai hôm nay của đạo diễn Tâm, anh cũng tới chứ, tôi muốn hỏi một chút, diễn viên nữ được chọn tên gì vậy?”
Nói xong, Lâm Thủy Tiên xiết chặt điện thoại di động, hồi hộp chờ Dương Lộc trả lời.
Bịch bịch bịch!
Cô ta gần như nghe thấy tiếng tim đập.
Giống như một thế kỉ trôi qua, cuối cùng cô ta nghe thấy giọng nói phấn khởi của Dương Lộc: “Ý cô là Lâm Ngọc Vân?”
Lâm Ngọc Vân!
Sắc mặt Lâm Thủy Tiên trắng bệch trong nháy mắt!
Quả nhiên là Lâm Ngọc Vân!
Dương Lộc còn đang nói gì đó, nhưng cô ta đã hoàn toàn nghe không vào, trong đầu cô ta chỉ có một suy nghĩ – Lâm Ngọc Vân chưa chết!
Cô ta lại chưa chết!
Rõ ràng cô ta biết mình là nữ chính <Sóng Gió Hậu Cung>, còn tham gia thử vai, là trở về trả thù sao!
“Tiên Tiên, Tiên Tiên?”
Trợ lý lắc cánh tay của Lâm Thủy Tiên, nhỏ giọng nhắc nhở, “Chị Tiên, tổng giám đốc đang gọi chị đó!”
Lâm Thủy Tiên giật mình một cái, lập tức phục hồi tinh thần.
“Tổng giám đốc Lộc?”
“Sao nói với cô nửa ngày cô không đáp lời nào vậy?”
“Tôi đang suy nghĩ, vừa rồi anh nói muốn ký với Lâm Ngọc Vân?”
“Đúng vậy!” Nhắc tới chuyện này giọng nói của Dương Lộc lại kích động: “Tôi tạo dựng Tinh Quang nhiều năm như vậy, chưa từng thấy hạt giống tốt như thế! Khả năng diễn xuất tốt, vẻ ngoài xinh đẹp, quan trọng là còn trẻ nữa, cô gái còn trẻ như vậy, sau này chắc chắn sẽ có tương lai! Hiện tại mới vừa ra mắt đã có thể diễn phim của đạo diễn Tâm, còn được đảm nhận vai nữ ba, điểm bắt đầu đã cao, tương lai của cô gái này sẽ rất xán lạn, quan trọng nhất là cô ấy còn chưa có công ty quản lý, tôi chắc chắn phải nghĩ cách ký với cô ấy!”
Lâm Thủy Tiên cau mày!
Ký với Lâm Ngọc Vân?
Ở cùng một công ty, vậy sau này cô ta và Lâm Ngọc Vân không phải ngẩng đầu không gặp cúi đầu cũng gặp sao?
Lâm Thủy Tiên vừa muốn loại bỏ ý nghĩ này của Dương Lộc, đột nhiên nghĩ lại…. Ở cùng công ty có gì không tốt? Ở chung công ty với mình, ở ngay dưới mí mắt mình, Lâm Ngọc Vân có thể gây ra sóng gió gì chứ? Ba năm trước mình có thể khiến cô ta trắng tay, ba năm sau Lâm Ngọc Vân vẫn không phải là đối thủ của mình!
Đặc biệt là Dương Lộc!
Dương Lộc là một tên quỷ háo sắc. Ngoại trừ cô ta có anh Tuấn làm chỗ dựa, Dương Lộc không dám động vào cô ta, những nghệ sĩ nữ trẻ đẹp khác trong công ty có ai chưa từng bị gã nhúng chàm? Lâm Ngọc Vân di truyền sự ti tiện của mẹ, vẻ ngoài xinh đẹp. Vào công ty, cô ta có thể thoát khỏi móng vuốt của Dương Lộc sao?!
Vừa nghĩ như thế, Lâm Thủy Tiên lập tức bình tĩnh lại.
Cô ta cầm điện thoại di động, dựa trên ghế, cười nói: “Tổng giám đốc Lộc phải xuống tay nhanh một chút, có thể diễn phim của đạo diễn Tâm, diễn nhân vật Thần Phi này, nếu như tin tức truyền ra, chắc chắn có không ít công ty quản lý tranh giành cô ấy, anh phải nắm chắc thời gian đó!”
Cúp điện thoại, Lâm Thủy Tiên liên tục cười khẩy.
“Lâm Ngọc Vân, nếu còn sống thì nên kẹp chặt đuôi đừng để tao phát hiện, hiện tại lại dám đến trước mặt tao, cũng đừng trách tao thủ đoạn độc ác! Ba năm trước mày không phải đối thủ của tao, ba năm sau… Cũng vậy thôi!”
…
“Dì xinh đẹp!”
Vừa rời khỏi đoàn phim, chợt nghe một giọng nói quen thuộc, Lâm Ngọc Vân vừa quay đầu, liền thấy cô bé có kiểu tóc xoăn mình gặp khi mới về nước.
Cô bé mập mạp, mặc váy công chúa rất đẹp, trên váy có đính rất nhiều hạt kim cương giả lấp lánh, cô bé vẫy cánh tay múp míp, bước đi trên đôi chân ngắn đầy thịt, trên mặt nở nụ cười tươi chạy về phía cô.
Tim của Lâm Ngọc Vân nháy mắt bị hòa tan phân nửa.
Đột nhiên
Phía sau cô bé, có một con ngựa không khống chế được chạy như bay đến!
Lâm Ngọc Vân kinh sợ!
“Cẩn thận!” Nhân viên công tác hét ầm lên: “Ngựa bị dọa sợ, mau chạy đi!”
Với tốc độ của ngựa, chỉ sau vài giây cô bé sẽ bị ngựa giẫm phải!
Trong đầu Lâm Ngọc Vân “ong” lên một tiếng, cô cũng không suy nghĩ nhiều, bước một bước dài, đưa tay ôm lấy cô bé, thuận thế lăn một vòng!
“Bịch ”
Sức lực quá lớn, đầu đập mạnh vào tường, ngay lập tức trước mắt Lâm Ngọc Vân tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
Trước khi hôn mê, trong đầu cô xuất hiện một suy nghĩ – còn chưa kịp báo thù, đã hi sinh như thế!
“Máu! Chảy máu!” Phạm Minh Tâm được Lâm Ngọc Vân bảo vệ trong lòng, không bị thương gì, cô bé ngẩng đầu liền thấy đầu Lâm Ngọc Vân đầy máu, cô bé lập tức sợ đến khóc lớn: “Dì ơi! Dì ơi cô không được chết! Dì còn phải làm mẹ của con mà!”
Một đám nhân viên công tác bắt đầu vây lại.
“Chảy máu, mau tìm người đến!”
“Tìm ai chứ, nhanh gọi xe cứu thương đi!”
Có người muốn bế Lâm Ngọc Vân, cô bé giống như sư tử con nổi giận, đỏ mắt đẩy mọi người ra: “Không được đụng vào mẹ của tôi! Ai cũng không được đụng vào mẹ!”
Nhưng vào lúc này, Phạm Cường đột nhiên đẩy mọi người ra, cứng rắn tạo thành một con đường, Phạm Hoàng Sang cả người lạnh lẽo bước vào.
Thấy Phạm Hoàng Sang, khóe mắt cô bé lập tức đỏ lên: “Bố ơi….”
“Đừng sợ! Không sao đâu!”
Phạm Hoàng Sang nhướng mày nhìn thoáng qua đầu đầy máu của Lâm Ngọc Vân, khom lưng, cúi người bế cô lên!
Tròng mắt Phạm Cường đều trừng sắp rớt ra!
Bế công chúa!
Anh trai là một người cuồng sạch sẽ, lại bế công chúa một người đầy máu!
Còn là một cô gái!
OMG!
Cây sắt này cũng sắp nở hoa rồi sao!’