Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu - Chương 2635
Đôi mắt sắc bén của anh khoá chặt vào cô, anh nhìn đôi môi đỏ như tô son của cô, cảm giác vô cùng đắc ý, nhéch miệng cười.
“Hứa Tâm Duyệt, không phải cô chuẩn bị đính hôn sao?
Ban nãy tại sao lại phối hợp với tôi như vậy?” Người đàn ông khẽ cười hỏi.
“Anh! Tôi không có.” Hứa Tâm Duyệt muốn ngất đi quá, người đàn ông này rõ ràng là bá đạo đến mức cô không thể chống cự, cô làm gì có phối hợp với anh chứ?
“Cô có hay không thì tôi biết rõ nhất.” Có Thừa Tiêu nói có là có.
*Anh… đồ khốn nạn, anh buông tôi ra, tôi muốn đi ra ngoài.” Hứa Tâm Duyệt vươn tay đầy anh ra, bực tức nói: “Không phải anh đang hẹn hò sao?
“Đúng vậy, đối tượng hẹn hò của tôi vẫn đang chờ tôi, cô có muốn đi xem không?” Cố Thừa Tiêu khoanh tay lại mỉm cười hỏi.
“Tôi không muốn!” Nói xong, Hứa Tâm Duyệt đẩy anh ra, vội vàng chạy về phía nhà vệ sinh nữ, trốn vào trong một gian phòng vệ sinh.
Quá đáng, quá đáng thật mà, người đàn ông này không biết tôn trọng người khác sao?
Hứa Tâm Duyệt đi vào vệ sinh xong, đến trước gương nhìn đôi môi hơi đỏ của mình, cô đưa tay lên vuốt nhẹ.
Đáng ghét, tại sao người đàn ông này lại hôn cô? Anh cảm thấy như vậy rất vui sao?
Từ nhà vệ sinh bước ra, Hứa Tâm Duyệt vừa định đi lên cầu thang lên lại gian phòng ở tầng 5 thì bỗng nghe thấy từ phía đại sảnh truyền đến tiếng nói. Trong lòng cô không khỏi dâng lên một chút tò mò. Cô muốn xem thử người phụ nữ đang hẹn hò với Có Thừa Tiêu trông như thế nào.
Cô len lén bước bước đến núp sau một cây trụ trong sảnh, ngước mắt lên tìm xung quanh. Đột nhiên, cô nhìn thấy bóng dáng của Cố Thừa Tiêu đang ngồi bên cửa sổ, cô nhìn về phía đối diện của anh thì… Người ngồi đó làm gì phải phụ nữ chứ? Rõ ràng là một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai và lịch lãm giống như anh mà!
Mà bàn của hai người họ cũng chỉ có hai ghé ngồi, vậy là Cố Thừa Tiêu đã nói dối cô, rõ ràng là đang đi ăn với một người đàn ông, lại nói dối cô là đang hẹn hò.
Hứa Tâm Duyệt cắn môi, quay người đi, không hiểu sao, cô lại hơi tha thứ cho hành vi thô lỗ ban nãy của anh.
Lúc Hứa Tâm Duyệt quay trở lại phòng bao, mặt cô vẫn còn hơi nóng, cô cũng không dám nhìn thẳng ba mẹ và người nhà họ Lâm, chỉ cúi thấp đầu uống nước.
“Tâm Duyệt, em tìm không thấy nhà vệ sinh sao? Sao lại đi lâu vậy?” Lâm Tuần Khâm tháy lạ bèn hỏi.
Hứa Tâm Duyệt nóng bừng mặt, đáp: “Phòng vệ sinh ở tầng này đang được sửa nên em phải xuống tầng dưới đi.”
Hứa Tâm Duyệt nóng lòng đợi đến lúc ba mẹ ăn xong thì người hai nhà mới đứng lên rời đi, người lớn hai nhà trò chuyện rất vui vẻ, hai bên đều đã biết ý của đối phương về chuyện máy đứa con bọn họ.
Việc tiếp theo là để máy đứa nhỏ tự tranh thủ lấy thôi, bọn họ rất hài lòng.
Từ sảnh tầng một bước ra, lúc Hứa Tâm Duyệt còn đang ã 3N HE ân ii TỆPH S1 Vi DĐL ngây ngân thì Bùi phu nhân nói: “Tâm Duyệt, vân còn sớm, con có muốn để Tuấn Khâm đưa con đi chơi thư giãn không?”
“Dạ? Con…” Hứa Tâm Duyệt không biết nên từ chối hay đồng ý.
Lâm Tuần Khâm vội nắm bắt cơ hội này nói: “Dì, hai người yên tâm giao Tâm Duyệt cho cháu đi! Chiều nay cháu muốn đưa em ấy đi đến một nơi rất thú vị, cháu đảm bảo trước 9 giờ sẽ đưa em ấy về nhà. “
Hứa Tâm Duyệt chưa kịp nói gì thì ba cô Bùi Hoa đã đồng ý rồi: “Được, vậy cháu đưa Tâm Duyệt đi chơi vui vẻ nhé, có cháu chăm sóc con bé chú dì rât yên tâm.”
“Vậy chúng ta đi trước đã, Tuấn Khâm con phải đi cùng Tâm Duyệt cho tốt đấy.” Lâm phu nhân cũng ám thị con trai phải cố lên.
Khi người lớn hai bên đều đã rời đi, Lâm Tuấn Khâm cười nói: “Không phải lúc trước anh có nói muốn dẫn em đến xem lễ hội âm nhạc điện tử sao? Chúng ta đi dạo một chút sau đó mới xuất phát, tối nay chúng ta phải thư giãn một chút.”
Hứa Tâm Duyệt cũng không thể từ chối anh ta, cô gật đầu: “Được, cảm ơn anh.”
Khi hai người đang nói chuyện thì nhìn thấy có người bước ra từ hướng thang máy, đó là hai bóng dáng cao gầy, một người là Cố Thừa Tiêu và người còn lại là Mặc Trạch Dương. Có Thừa Tiêu vừa nhìn lướt qua đại sảnh đã thấy một người đàn ông và một người phụ nữ đang đứng nói chuyện với nhau. Khuôn mặt điển trai của anh lập tức tối đi, vô cùng lạnh lẽo.
“Hứa Tâm Duyệt, không phải cô chuẩn bị đính hôn sao?
Ban nãy tại sao lại phối hợp với tôi như vậy?” Người đàn ông khẽ cười hỏi.
“Anh! Tôi không có.” Hứa Tâm Duyệt muốn ngất đi quá, người đàn ông này rõ ràng là bá đạo đến mức cô không thể chống cự, cô làm gì có phối hợp với anh chứ?
“Cô có hay không thì tôi biết rõ nhất.” Có Thừa Tiêu nói có là có.
*Anh… đồ khốn nạn, anh buông tôi ra, tôi muốn đi ra ngoài.” Hứa Tâm Duyệt vươn tay đầy anh ra, bực tức nói: “Không phải anh đang hẹn hò sao?
“Đúng vậy, đối tượng hẹn hò của tôi vẫn đang chờ tôi, cô có muốn đi xem không?” Cố Thừa Tiêu khoanh tay lại mỉm cười hỏi.
“Tôi không muốn!” Nói xong, Hứa Tâm Duyệt đẩy anh ra, vội vàng chạy về phía nhà vệ sinh nữ, trốn vào trong một gian phòng vệ sinh.
Quá đáng, quá đáng thật mà, người đàn ông này không biết tôn trọng người khác sao?
Hứa Tâm Duyệt đi vào vệ sinh xong, đến trước gương nhìn đôi môi hơi đỏ của mình, cô đưa tay lên vuốt nhẹ.
Đáng ghét, tại sao người đàn ông này lại hôn cô? Anh cảm thấy như vậy rất vui sao?
Từ nhà vệ sinh bước ra, Hứa Tâm Duyệt vừa định đi lên cầu thang lên lại gian phòng ở tầng 5 thì bỗng nghe thấy từ phía đại sảnh truyền đến tiếng nói. Trong lòng cô không khỏi dâng lên một chút tò mò. Cô muốn xem thử người phụ nữ đang hẹn hò với Có Thừa Tiêu trông như thế nào.
Cô len lén bước bước đến núp sau một cây trụ trong sảnh, ngước mắt lên tìm xung quanh. Đột nhiên, cô nhìn thấy bóng dáng của Cố Thừa Tiêu đang ngồi bên cửa sổ, cô nhìn về phía đối diện của anh thì… Người ngồi đó làm gì phải phụ nữ chứ? Rõ ràng là một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai và lịch lãm giống như anh mà!
Mà bàn của hai người họ cũng chỉ có hai ghé ngồi, vậy là Cố Thừa Tiêu đã nói dối cô, rõ ràng là đang đi ăn với một người đàn ông, lại nói dối cô là đang hẹn hò.
Hứa Tâm Duyệt cắn môi, quay người đi, không hiểu sao, cô lại hơi tha thứ cho hành vi thô lỗ ban nãy của anh.
Lúc Hứa Tâm Duyệt quay trở lại phòng bao, mặt cô vẫn còn hơi nóng, cô cũng không dám nhìn thẳng ba mẹ và người nhà họ Lâm, chỉ cúi thấp đầu uống nước.
“Tâm Duyệt, em tìm không thấy nhà vệ sinh sao? Sao lại đi lâu vậy?” Lâm Tuần Khâm tháy lạ bèn hỏi.
Hứa Tâm Duyệt nóng bừng mặt, đáp: “Phòng vệ sinh ở tầng này đang được sửa nên em phải xuống tầng dưới đi.”
Hứa Tâm Duyệt nóng lòng đợi đến lúc ba mẹ ăn xong thì người hai nhà mới đứng lên rời đi, người lớn hai nhà trò chuyện rất vui vẻ, hai bên đều đã biết ý của đối phương về chuyện máy đứa con bọn họ.
Việc tiếp theo là để máy đứa nhỏ tự tranh thủ lấy thôi, bọn họ rất hài lòng.
Từ sảnh tầng một bước ra, lúc Hứa Tâm Duyệt còn đang ã 3N HE ân ii TỆPH S1 Vi DĐL ngây ngân thì Bùi phu nhân nói: “Tâm Duyệt, vân còn sớm, con có muốn để Tuấn Khâm đưa con đi chơi thư giãn không?”
“Dạ? Con…” Hứa Tâm Duyệt không biết nên từ chối hay đồng ý.
Lâm Tuần Khâm vội nắm bắt cơ hội này nói: “Dì, hai người yên tâm giao Tâm Duyệt cho cháu đi! Chiều nay cháu muốn đưa em ấy đi đến một nơi rất thú vị, cháu đảm bảo trước 9 giờ sẽ đưa em ấy về nhà. “
Hứa Tâm Duyệt chưa kịp nói gì thì ba cô Bùi Hoa đã đồng ý rồi: “Được, vậy cháu đưa Tâm Duyệt đi chơi vui vẻ nhé, có cháu chăm sóc con bé chú dì rât yên tâm.”
“Vậy chúng ta đi trước đã, Tuấn Khâm con phải đi cùng Tâm Duyệt cho tốt đấy.” Lâm phu nhân cũng ám thị con trai phải cố lên.
Khi người lớn hai bên đều đã rời đi, Lâm Tuấn Khâm cười nói: “Không phải lúc trước anh có nói muốn dẫn em đến xem lễ hội âm nhạc điện tử sao? Chúng ta đi dạo một chút sau đó mới xuất phát, tối nay chúng ta phải thư giãn một chút.”
Hứa Tâm Duyệt cũng không thể từ chối anh ta, cô gật đầu: “Được, cảm ơn anh.”
Khi hai người đang nói chuyện thì nhìn thấy có người bước ra từ hướng thang máy, đó là hai bóng dáng cao gầy, một người là Cố Thừa Tiêu và người còn lại là Mặc Trạch Dương. Có Thừa Tiêu vừa nhìn lướt qua đại sảnh đã thấy một người đàn ông và một người phụ nữ đang đứng nói chuyện với nhau. Khuôn mặt điển trai của anh lập tức tối đi, vô cùng lạnh lẽo.
Bình luận facebook