Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu - Chương 2629
Cố Thừa Tiêu nhíu mày, nhìn khuôn mặt không hề tức giận của cô, mà lại nhìn thấy một chút đau khổ trong lòng cô, con ngươi anh tối lại, càng hiểu rõ cô đang lo lắng điều gì.
Thân phận của cô là em họ của Hứa An An cho nên, cô không dám lại gần anh, người phụ nữ này đối với chuyện này rất là mẫn cảm.
“Con trai của tôi càng thích cô hơn Hứa An An.” Cố Thừa Tiêu không đầu không đuôi nói một câu.
Hứa Tâm Duyệt ngạc nhiên, điều này, cô cũng có thể nhìn ra được, cô cắn cắn môi, thật sự rất muốn nói bí mật này cho anh, bởi vì người mang thai mười tháng sinh ra con trai anh là cô!
Nhưng năm đó cô đã ký hiệp định giữ bí mật này với mẹ con Hứa An An, vậy nên, cô không thể nói.
“Nhưng Hứa An An từ đầu đến cuối vẫn là mẹ ruột của Tiểu Mục, điều này, không thể nào thay đổi được.” Hứa Tâm Duyệt tỉnh táo nói, chuyện này, năm đó cô cũng là người tham gia, không thể nào làm giả được.
Có Thừa Tiêu trầm mặc, khoang xe cũng trở nên yên tĩnh, khách sạn cũng ở cách đó không xa, cũng không ai nói chuyện nữa.
Cuối cùng, cũng đến trước cửa lớn khách sạn, Cố Thừa Tiêu đem xe đi vào, Hứa Tâm Duyệt xuống xe, xe của anh liền lao nhanh ra đường lớn, giống như một người đan tức giận vậy.
Hứa Tâm Duyệt cắn môi, có hơi bất đắc dĩ quay người quay trở lại tiệc rượu, lúc này đã là chín rưỡi, sắp mười giờ rồi.
Lúc cô trở lại tiệc rượu, hầu hết khách mời đều đã đi về, Lâm Tuấn Khâm lại rất là có chấp chờ cô trở lại.
“Tâm Duyệt, em quay lại rôi.”
“Ừm!” Hứa Tâm Duyệt mím môi cười.
“Tâm Duyệt, chúng ta cũng chuẩn bị về nhà thôi, khách mời cũng gần về hét rồi, tối nay để cho mọi người đều biết con, ba mẹ đều cảm thấy rất tự hào.” Bùi phu nhân nói, tất cả mọi người đều khen ngợi con gái của bà, là một người mẹ, có thể không tự hào hay sao?
Mọi người cùng nhau đi vào bãi đỗ xe, Lâm Tuần Khâm đi về phía một chiếc xe thể thao, nói với Hứa Tâm Duyệt: “
Tâm Duyệt, tối mai gặp.”
“Được, ngày mai gặp.” Hứa Tâm Duyệt vẫy tay với anh, ngồi vào trong xe của cha.
“Tâm Duyệt hình như có tâm sự đúng không?” Bùi phu nhân quan tâm hỏi, hình như từ khi con gái trở về cảm giác đầu lông mày vẫn luôn mang theo một chút tâm sự.
“Mẹ, con không sao.” Hứa Tâm Duyệt cười lắc đầu, cho dù có tâm sự, đó cũng là chuyện không thể nói với bất kỳ ai.
Cô không muốn hủy hoại thanh danh của ba mẹ, nếu như: cô thực sự có quan hệ gì đó với Có Thừa Tiêu, người Hứa gia chắc chắn sẽ không bỏ qua, đến lúc đó, bọn họ chắc chắn sẽ hủy hoại thanh danh của cô, cô không muốn liên lụy ba mẹ và gia tộc.
Cho nên, cô nên cách xa Cố Thừa Tiêu ra một chút, tốt nhất thì cả đời này cũng không nên có bắt kỳ quan hệ gì.
Nhận rõ điểm này, Hứa Tâm Duyệt sẽ đem tất cả những gì sảy ra tối nay cất vào sâu tận đáy lòng, không nói với bắt kỳ ai.
Đêm này, Cố Thừa Tiêu một mình trở về biệt thự, nằm ở trên giường, ánh mắt của anh nhìn vào phía phòng thay đồ, nhớ lại chuyện lần đó cô không thẻ trồn thoát, mặc cho anh muốn làm gì thì làm, cho dù lần đó anh là gì đi nữa, cô cũng chỉ có thể mặc cho anh làm!
Trong màn đêm yên tĩnh, Cố Thừa Tiêu phát hiện trong đầu đều là hình bóng của Hứa Tâm Duyệt, đêm nay cô giống như ánh trăng, làm tan đi sự cô độc trong tim anh, mãi không thể quên đi. Nếu như đổi thành người phụ nữ khác, nói không chừng anh sẽ theo đuổi cô, nhưng cô từng là người của Hứa gia, mà lại còn có quan hệ chị em họ với Hứa An An, bây giờ trở thành con gái cưng được nâng nỉu trong lòng bàn tay của Bùi gia, cho dù anh có muốn theo đuổi, thì Bùi gia cũng sẽ không để con gái họ đi làm mẹ kế.
Sáng sớm, Hứa Tâm Duyệt nhận được điện thoại của Lê Yên, hẹn cô ra giải sầu, Hứa Tâm Duyệt cũng vừa hay tâm trạng không được tốt.
Hai người bạn tốt mười giờ sáng đã ngồi ở trong một tiệm trà chiều, Lê Yên sắp phải đến tòa soạn báo làm việc rồi, nhưng chuyện khiến cô không vui là, tòa soạn báo ấy là do Mặc Trạch Dương mỏ, cô nghĩ, cho dù anh đồng ý để cô đến tòa soạn làm việc, thì anh cũng sẽ không cho cô sống tôt.
“Nếu như cậu đã biết anh ta sẽ không để cậu sống tốt, vậy mà cậu vẫn đi.” Hứa Tâm Duyệt cười nhìn cô ấy.
Thân phận của cô là em họ của Hứa An An cho nên, cô không dám lại gần anh, người phụ nữ này đối với chuyện này rất là mẫn cảm.
“Con trai của tôi càng thích cô hơn Hứa An An.” Cố Thừa Tiêu không đầu không đuôi nói một câu.
Hứa Tâm Duyệt ngạc nhiên, điều này, cô cũng có thể nhìn ra được, cô cắn cắn môi, thật sự rất muốn nói bí mật này cho anh, bởi vì người mang thai mười tháng sinh ra con trai anh là cô!
Nhưng năm đó cô đã ký hiệp định giữ bí mật này với mẹ con Hứa An An, vậy nên, cô không thể nói.
“Nhưng Hứa An An từ đầu đến cuối vẫn là mẹ ruột của Tiểu Mục, điều này, không thể nào thay đổi được.” Hứa Tâm Duyệt tỉnh táo nói, chuyện này, năm đó cô cũng là người tham gia, không thể nào làm giả được.
Có Thừa Tiêu trầm mặc, khoang xe cũng trở nên yên tĩnh, khách sạn cũng ở cách đó không xa, cũng không ai nói chuyện nữa.
Cuối cùng, cũng đến trước cửa lớn khách sạn, Cố Thừa Tiêu đem xe đi vào, Hứa Tâm Duyệt xuống xe, xe của anh liền lao nhanh ra đường lớn, giống như một người đan tức giận vậy.
Hứa Tâm Duyệt cắn môi, có hơi bất đắc dĩ quay người quay trở lại tiệc rượu, lúc này đã là chín rưỡi, sắp mười giờ rồi.
Lúc cô trở lại tiệc rượu, hầu hết khách mời đều đã đi về, Lâm Tuấn Khâm lại rất là có chấp chờ cô trở lại.
“Tâm Duyệt, em quay lại rôi.”
“Ừm!” Hứa Tâm Duyệt mím môi cười.
“Tâm Duyệt, chúng ta cũng chuẩn bị về nhà thôi, khách mời cũng gần về hét rồi, tối nay để cho mọi người đều biết con, ba mẹ đều cảm thấy rất tự hào.” Bùi phu nhân nói, tất cả mọi người đều khen ngợi con gái của bà, là một người mẹ, có thể không tự hào hay sao?
Mọi người cùng nhau đi vào bãi đỗ xe, Lâm Tuần Khâm đi về phía một chiếc xe thể thao, nói với Hứa Tâm Duyệt: “
Tâm Duyệt, tối mai gặp.”
“Được, ngày mai gặp.” Hứa Tâm Duyệt vẫy tay với anh, ngồi vào trong xe của cha.
“Tâm Duyệt hình như có tâm sự đúng không?” Bùi phu nhân quan tâm hỏi, hình như từ khi con gái trở về cảm giác đầu lông mày vẫn luôn mang theo một chút tâm sự.
“Mẹ, con không sao.” Hứa Tâm Duyệt cười lắc đầu, cho dù có tâm sự, đó cũng là chuyện không thể nói với bất kỳ ai.
Cô không muốn hủy hoại thanh danh của ba mẹ, nếu như: cô thực sự có quan hệ gì đó với Có Thừa Tiêu, người Hứa gia chắc chắn sẽ không bỏ qua, đến lúc đó, bọn họ chắc chắn sẽ hủy hoại thanh danh của cô, cô không muốn liên lụy ba mẹ và gia tộc.
Cho nên, cô nên cách xa Cố Thừa Tiêu ra một chút, tốt nhất thì cả đời này cũng không nên có bắt kỳ quan hệ gì.
Nhận rõ điểm này, Hứa Tâm Duyệt sẽ đem tất cả những gì sảy ra tối nay cất vào sâu tận đáy lòng, không nói với bắt kỳ ai.
Đêm này, Cố Thừa Tiêu một mình trở về biệt thự, nằm ở trên giường, ánh mắt của anh nhìn vào phía phòng thay đồ, nhớ lại chuyện lần đó cô không thẻ trồn thoát, mặc cho anh muốn làm gì thì làm, cho dù lần đó anh là gì đi nữa, cô cũng chỉ có thể mặc cho anh làm!
Trong màn đêm yên tĩnh, Cố Thừa Tiêu phát hiện trong đầu đều là hình bóng của Hứa Tâm Duyệt, đêm nay cô giống như ánh trăng, làm tan đi sự cô độc trong tim anh, mãi không thể quên đi. Nếu như đổi thành người phụ nữ khác, nói không chừng anh sẽ theo đuổi cô, nhưng cô từng là người của Hứa gia, mà lại còn có quan hệ chị em họ với Hứa An An, bây giờ trở thành con gái cưng được nâng nỉu trong lòng bàn tay của Bùi gia, cho dù anh có muốn theo đuổi, thì Bùi gia cũng sẽ không để con gái họ đi làm mẹ kế.
Sáng sớm, Hứa Tâm Duyệt nhận được điện thoại của Lê Yên, hẹn cô ra giải sầu, Hứa Tâm Duyệt cũng vừa hay tâm trạng không được tốt.
Hai người bạn tốt mười giờ sáng đã ngồi ở trong một tiệm trà chiều, Lê Yên sắp phải đến tòa soạn báo làm việc rồi, nhưng chuyện khiến cô không vui là, tòa soạn báo ấy là do Mặc Trạch Dương mỏ, cô nghĩ, cho dù anh đồng ý để cô đến tòa soạn làm việc, thì anh cũng sẽ không cho cô sống tôt.
“Nếu như cậu đã biết anh ta sẽ không để cậu sống tốt, vậy mà cậu vẫn đi.” Hứa Tâm Duyệt cười nhìn cô ấy.
Bình luận facebook