• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ (7 Viewers)

  • Chương 1301

Chương 1301


Nói đúng ra thì cũng không phải, mà là phật đường, bên trong thờ rất nhiều tượng Phật, mùi hương khói phảng phất.


Cô nghĩ rằng nếu như mình đã đến rồi thì nên thắp một nén hương, bái lạy thật nghiêm túc.


Dạo này tâm trạng của cô có chút không yên, cũng không phải là chuyện tốt lành gì.


Cô vừa mới thắp một nén hương, lúc chuẩn bị rời đi lại ngoài ý muốn liếc thấy bên dưới phật đường còn có thứ gì đó.


Hình như là ngăn kéo, có thể chuyển động.


Cô chỉ tò mò kéo một cái, không ngờ lại kéo ra một ngăn tủ vuông vức.


Tiếp tục kéo ra, dài khoảng bằng một người, giống như là… quan tài.


Chạm tay vào chỉ thấy vô cùng lạnh lẽo.


Cô gõ gõ tấm ván gõ, cũng không biết là chạm đến thứ gì mà tấm ván gỗ đột nhiên mở ra, lộ ra băng trong suốt ở bên trong.


Cô nhìn thấy một người…


Một người giống ý hệt cô!


Không, không giống, tiếp tục nhìn kỹ sẽ thấy có rất nhiều sự chênh lệch nhỏ.


Cô ấy là ai?


Hứa Trúc Linh sợ đến nỗi ngồi sụp xuống đất, một hồi lâu vẫn không đứng dậy được.


Cô dùng sức che miệng, sợ mình hoảng sợ kêu thành tiếng.


Đúng lúc này, Phó Minh Tước vọt vào, ra sức nhíu mày, sắc mặt u ám.


Anh ta nhanh chóng đóng tấm ván gỗ lại, đẩy ngăn tủ vào.


“Ai cho em động vào cô ấy?”


Anh ta thốt ra tiếng gào thét!


“Cô ấy… cô ấy là ai? Không đúng, tôi là ai, tại sao chúng tôi lại giống nhau đến thế?”


Giờ phút này Hứa Trúc Linh cảm thấy đầu đau như sắp nứt ra, cô ôm đầu, dáng vẻ như đau đớn đến nỗi không muốn sống.


Phó Minh Tước lập tức cuống lên, vội nắm lấy bờ vai cô, dùng sức đong đưa: “Không được nghĩ nữa, em không cần phải nghĩ gì hết, em chỉ cần biết răng em là Ngọc Diệp, là vợ của anh là được rồi! Không được phép nghĩ nữa, anh ra lệnh cho em không được nghĩ nữa!”


Anh ta giống như sư tử bị thương, không ngừng gào thét.


Nhưng cho dù là như vậy cũng không thể ngăn cản.


Một khi trí nhớ xuất hiện vết nứt sẽ không trở lại như cũ được nữa, tựa như tấm gương bị vỡ vậy.


Bên trong quan tài thủy tỉnh chính là Ngọc Diệp, vậy cô là ai?


Cố… con trai… hoa Xá Tử…


Từ sâu trong đầu bỗng nhiên xuất hiện kẽ hở, là trí nhớ thuộc về bản thân cô, ùn ùn kéo đến.


Cô nhớ lại rồi, nhớ lại tất cả rồi!


Cô là Hứa Trúc Linh, không phải là Ngọc Diệp, người chết không thể sống lại! Chị sẽ không trở lại nữa.


Nhưng… cô còn nhớ những lời mà Đại sư Vân Đàm nói, nếu như để Phó Minh Tước phát hiện ra sơ hở, bản thân cô sẽ không có kết cục tốt.


Cô tỉnh táo lại, sợ hãi mà nhìn Phó Minh Tước.


Chỉ thấy mí mắt anh ta như sắp rách ra, bên trong bên trong phủ đầy màu đỏ máu.


Anh ta nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ, mang theo ý muốn giết người khiến người ta sợ hãi.


“Anh…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom