Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 91: Họp báo (1)
Tiểu Anh dựa người vào cái ghế đằng sau suy nghĩ về cái tin vừa rồi tâm lại sinh đau, loe lói tức giận.
Cô xuất hiện trước truyền thông là đã xác định tin tức 4 năm trước đã bị hoàn toàn ép xuống, sẽ không có người nhận ra cô, nhưng bây giờ lại bị đào lên, cô không sợ bản thân mình chịu tổn hại, bọn họ công kích cô thế nào cô cũng sẽ không để tâm.
Nhưng bọn họ lại công kích một đứa bé 4 tuổi như Tiểu Bảo sao? Nói Tiểu Bảo là con hoang, nói Tiểu Bảo không có ba?
Cái này nếu Tiểu Bảo biết được, tuổi thơ của bé chắc chắn sẽ bị phá hủy, tin tức này có ép xuống cũng mất 1, 2 tháng nhưng mà có khi người ta vẫn sẽ nhớ tới lúc đó Tiểu Bảo phải làm sao đây.
Càng nghĩ cô càng rối, nhưng tốt nhất vẫn cứ ép nó xuống đã, gọi một cuộc điện thoại cô muốn mua lại tin tức này, chỉ là cái người bên kia lại ậm ờ nói sẽ cho cô một cuộc hẹn, sau đó liền cúp máy.
Đợi họ tìm cô? e là đợi cả đời đi, tin tức nóng như vậy bảo họ buông làm sao có thể buông liền đây.
Cô thì đợi không được đâu, cô nhất định phải bảo vệ được Tiểu Bảo.
Ánh mắt hiện lên âm lãnh, mấy năm nay tiếp bao nhiêu sống gió, cô cũng có chút bản lĩnh đi, chỉnh lại tư thế, ấn chân ga cô cần đi mượn người sau đó trực tiếp đến tòa soạn tung tin đó, chặn nó lại, nếu cần thì diệt luôn.
Chỉ là chưa cần cô ra tay thì đã có người dẹp yên nó, hơn nữa còn biến tin đó thành tin tốt cho hai cô.
Tôn Yên Thần ngồi ở một góc, xung quanh anh toàn là những chia rượu lon bia trống rỗng lăn lóc, cả người anh nhếch nhách thảm hại, đầu tóc rối bù, hai mắt đen như gấu trúc, râu mọc lỏm chỏm, quần áo trên người xốc xếch chịu không nổi.
Anh ngồi đó trống rỗng nhìn về một góc trong căn phòng hồn thì lại thả đi đâu, anh cứ bần thần như cái xác không hồn.
Lúc này điện thoại anh vang lên, anh cũng không bất máy, để cho nó tự reo rồi tự tắt, nhưng cái người điện anh thật sự rất kiên nhẫn đến cuộc gọi thứ 10 rồi vẫn gọi.
Tôn Yên Thần chán ghét đưa tay lên bắt máy, vừa thông giọng Dương Hiển đã khẩn trương truyền đến
"Tổng giám đốc, anh mau xem tin tức đi, liên quan rất lớn đến gia đình anh sau này đấy"
Tôn Yên Thần nhíu mày, cái gì mà liên quan đến gia đình anh? liên quan đến Tiểu Anh, Tiểu Bảo?
Nghĩ đến đây hai mắt anh mở lớn, ngồi bật dậy, không một lời cắt luôn điện thoại của Dương Hiển, lên mạng xem tin tức.
Xem được cái tin tức đó, hai mắt anh tối sầm, kẻ nào chán sống đào chân tường nhà anh vậy?
Cái tin tức năm xưa ép xuống vì cái gì lại ngoi lên, hơn nữa lần trở lại này còn khinh khủng hơn lần trước.
Tin tức này lại còn ảnh hưởng rất lớn đến vợ con anh, trên mạng đã nháo nhào công kích hai cô, Tiểu Anh lăng loàn, Tiểu Bảo con hoang?
Anh thật muốn đến cắt bỏ cái lưỡi của bọn họ, nhưng lại có trên trăm ngàn người, anh sao lại có thể tìm từng người mà ra tay.
Trước tiên anh phải bảo vệ mẹ con họ, nếu như ngay cả việc này anh còn làm không được thì anh đi chết đi.
Gọi một cuộc điện thoại cho Dương Hiển lạnh giọng phân phó
"Chuẩn bị họp báo phát trực tiếp, 1 giờ sau phải làm xong, tôi phải dẹp cái tin này xuống"
Đứng lên, anh nhanh chóng tiến vào nhà tắm, trau chuốt lại bản thân, chải lại tóc, cạo đi râu, thay một bộ đồ âu lịch lãm, tay đeo theo cái đồng hồ đắt tiền, chân mang thêm đôi giày da sáng bóng, lấy lại phong độ thường có, tiến đến buổi họp báo.
Trên đường đi anh lại gọi cho Thương Thụy Mặc trao đổi vài thứ.
Thương Thụy Mặc bên này dựa vào ghế nở nụ cười khổ, thâm tâm cảm thấy cực độ có lỗi, rõ ràng năm đó anh có được cách chứng minh Tiểu Anh vô tội nhưng anh lại quyết định giấu nó đi vì chỉ muốn Tôn Yên Thần và cô hoàn toàn chấm dứt.
Không ngờ bây giờ lại vì sự ích kỉ đó của anh mà cô và Tiểu Bảo lại phải chịu sự sỉ nhục phỉ bán của người khác, hiện tại anh chỉ mong Tôn Yên Thần thay anh đòi lại công bằng cho Tiểu Anh và Tiểu Bảo, anh nhất định sẽ giúp hết sức. Anh hiểu rõ cái chuyện này cũng chỉ có một mình Tôn Yên Thần có thể làm tốt nhất.
Tôn Yên Thần tiến vào buổi họp báo trực tiếp, các nhà báo nhìn thấy anh hai mắt liền sáng rực, muốn trực tiếp lên hỏi anh, nhưng vẫn phải giữ đứng thái độ, được mời đến buổi họp báo này là cơ hội ngàn năm có một nhất định phải trân trọng.
Được người mời, Tôn Yên Thần tiến lên tiến đến trung tâm sân khấu, hoàn toàn thu gọn sự chú ý của tất cả mọi người.
Khí chất trên người anh làm cho người ta cảm thấy cuống hút cùng kiêng dè.
Đưa mắt phượng nhìn xuống hội trường họp báo, cầm lấy cái mic anh dõng dạc lên tiếng
"Tôi - Tôn Yên Thần tổ chức buổi họp báo hôm nay là muốn làm rõ với mọi người một vài chuyện"
"Ngày hôm nay mọi người nhận được tin tức, Tôn Yên Thần cũng người vợ cũ Phương Tiểu Anh lăng loàn quay lại, còn kèm theo một đứa con không rõ phải không?"
"Tôi xin đính chính, Phương Tiểu Anh không phải là phụ nữ lăng loàn cũng không phải vợ cũ của tôi, cô ấy vẫn đang là vợ tôi, còn đứa bé kia KHÔNG PHẢI CON HOANG chính là con giữa chúng tôi"
Bên dưới liền có người lên tiếng chất vấn anh
"Tôn Yên Thần, vậy anh có bằng chứng gì cho việc Phương Tiểu Anh không lăn loàng"
Tôn Yên Thần cười nhẹ, câu hỏi này cũng thực vừa ý anh, có thể mượn nó nói rõ vài thứ.
"Về câu hỏi này, tôi mời mọi người cùng xem câu trả lời"
Tay anh đưa nhẹ một cái màn hình phía sau liền phát lên một đoạn video.
Một tên đàn ổng ngồi trên cái ghế run rẩy kể chuyện
"Tôi và Phương Tiểu Anh không hề có quan hệ gì, cũng chưa xảy ra chuyện gì, tôi chỉ nhận tiền của Phương Linh Linh rồi theo lời cô ta dựng hiện trường giả bôi nhọ thanh danh của Phương Tiểu Anh. Tất cả điều tôi nói đều là sự thật"
Tôn Yên Thần cười nhạt sau đó lại ngoắc tay tiếp, màn ảnh xuất hiện khuôn mặt bị làm mờ của tên nam nhân năm đó được làm rõ, hoàn toàn trùng khớp với khuôn mặt tên đàn ông lúc nãy trên video.
Báo chí nhận được kết quả liền tâm tấp gật đầu, xôn xao một hồi, hóa ra cái tin lúc trước đều là giả.
Mà những người khán giả đang xem qua màn hình điện thoại cũng há hốc mồm, tự vã vào miệng mình, là bọn họ nghĩ oan cho Phương Tiểu Anh rồi.
Họ cũng chắc chắn Tôn Yên Thần rất yêu cô vợ này, tin tức vừa lên chưa được bao lâu anh cũng đã tổ chức họp báo làm rõ sự việc rõ ràng là muốn bảo vệ mẹ con Phương Tiểu Anh.
Mà Phương Tiểu Anh ngồi bên đây cũng quan sát được toàn bộ, tâm tình phức tạp, có nhẹ lòng nhưng cũng có nặng lòng.
Nhẹ lòng vì Tôn Yên Thần đứng ra giải oan cho mẹ con cô.
Nặng lòng là vì tại sao Tôn Yên Thần lại có bằng chứng minh oan cho cô, nhưng lại không làm rõ chuyện này vào 4 năm trước, để đến bây giờ mới phơi bày ra.
Hơn nữa anh chẳng phải là người tiếp tay cho Phương Linh Linh năm đó hại cô sao? Cái này thật sự rất rối loạn a.
Cô xuất hiện trước truyền thông là đã xác định tin tức 4 năm trước đã bị hoàn toàn ép xuống, sẽ không có người nhận ra cô, nhưng bây giờ lại bị đào lên, cô không sợ bản thân mình chịu tổn hại, bọn họ công kích cô thế nào cô cũng sẽ không để tâm.
Nhưng bọn họ lại công kích một đứa bé 4 tuổi như Tiểu Bảo sao? Nói Tiểu Bảo là con hoang, nói Tiểu Bảo không có ba?
Cái này nếu Tiểu Bảo biết được, tuổi thơ của bé chắc chắn sẽ bị phá hủy, tin tức này có ép xuống cũng mất 1, 2 tháng nhưng mà có khi người ta vẫn sẽ nhớ tới lúc đó Tiểu Bảo phải làm sao đây.
Càng nghĩ cô càng rối, nhưng tốt nhất vẫn cứ ép nó xuống đã, gọi một cuộc điện thoại cô muốn mua lại tin tức này, chỉ là cái người bên kia lại ậm ờ nói sẽ cho cô một cuộc hẹn, sau đó liền cúp máy.
Đợi họ tìm cô? e là đợi cả đời đi, tin tức nóng như vậy bảo họ buông làm sao có thể buông liền đây.
Cô thì đợi không được đâu, cô nhất định phải bảo vệ được Tiểu Bảo.
Ánh mắt hiện lên âm lãnh, mấy năm nay tiếp bao nhiêu sống gió, cô cũng có chút bản lĩnh đi, chỉnh lại tư thế, ấn chân ga cô cần đi mượn người sau đó trực tiếp đến tòa soạn tung tin đó, chặn nó lại, nếu cần thì diệt luôn.
Chỉ là chưa cần cô ra tay thì đã có người dẹp yên nó, hơn nữa còn biến tin đó thành tin tốt cho hai cô.
Tôn Yên Thần ngồi ở một góc, xung quanh anh toàn là những chia rượu lon bia trống rỗng lăn lóc, cả người anh nhếch nhách thảm hại, đầu tóc rối bù, hai mắt đen như gấu trúc, râu mọc lỏm chỏm, quần áo trên người xốc xếch chịu không nổi.
Anh ngồi đó trống rỗng nhìn về một góc trong căn phòng hồn thì lại thả đi đâu, anh cứ bần thần như cái xác không hồn.
Lúc này điện thoại anh vang lên, anh cũng không bất máy, để cho nó tự reo rồi tự tắt, nhưng cái người điện anh thật sự rất kiên nhẫn đến cuộc gọi thứ 10 rồi vẫn gọi.
Tôn Yên Thần chán ghét đưa tay lên bắt máy, vừa thông giọng Dương Hiển đã khẩn trương truyền đến
"Tổng giám đốc, anh mau xem tin tức đi, liên quan rất lớn đến gia đình anh sau này đấy"
Tôn Yên Thần nhíu mày, cái gì mà liên quan đến gia đình anh? liên quan đến Tiểu Anh, Tiểu Bảo?
Nghĩ đến đây hai mắt anh mở lớn, ngồi bật dậy, không một lời cắt luôn điện thoại của Dương Hiển, lên mạng xem tin tức.
Xem được cái tin tức đó, hai mắt anh tối sầm, kẻ nào chán sống đào chân tường nhà anh vậy?
Cái tin tức năm xưa ép xuống vì cái gì lại ngoi lên, hơn nữa lần trở lại này còn khinh khủng hơn lần trước.
Tin tức này lại còn ảnh hưởng rất lớn đến vợ con anh, trên mạng đã nháo nhào công kích hai cô, Tiểu Anh lăng loàn, Tiểu Bảo con hoang?
Anh thật muốn đến cắt bỏ cái lưỡi của bọn họ, nhưng lại có trên trăm ngàn người, anh sao lại có thể tìm từng người mà ra tay.
Trước tiên anh phải bảo vệ mẹ con họ, nếu như ngay cả việc này anh còn làm không được thì anh đi chết đi.
Gọi một cuộc điện thoại cho Dương Hiển lạnh giọng phân phó
"Chuẩn bị họp báo phát trực tiếp, 1 giờ sau phải làm xong, tôi phải dẹp cái tin này xuống"
Đứng lên, anh nhanh chóng tiến vào nhà tắm, trau chuốt lại bản thân, chải lại tóc, cạo đi râu, thay một bộ đồ âu lịch lãm, tay đeo theo cái đồng hồ đắt tiền, chân mang thêm đôi giày da sáng bóng, lấy lại phong độ thường có, tiến đến buổi họp báo.
Trên đường đi anh lại gọi cho Thương Thụy Mặc trao đổi vài thứ.
Thương Thụy Mặc bên này dựa vào ghế nở nụ cười khổ, thâm tâm cảm thấy cực độ có lỗi, rõ ràng năm đó anh có được cách chứng minh Tiểu Anh vô tội nhưng anh lại quyết định giấu nó đi vì chỉ muốn Tôn Yên Thần và cô hoàn toàn chấm dứt.
Không ngờ bây giờ lại vì sự ích kỉ đó của anh mà cô và Tiểu Bảo lại phải chịu sự sỉ nhục phỉ bán của người khác, hiện tại anh chỉ mong Tôn Yên Thần thay anh đòi lại công bằng cho Tiểu Anh và Tiểu Bảo, anh nhất định sẽ giúp hết sức. Anh hiểu rõ cái chuyện này cũng chỉ có một mình Tôn Yên Thần có thể làm tốt nhất.
Tôn Yên Thần tiến vào buổi họp báo trực tiếp, các nhà báo nhìn thấy anh hai mắt liền sáng rực, muốn trực tiếp lên hỏi anh, nhưng vẫn phải giữ đứng thái độ, được mời đến buổi họp báo này là cơ hội ngàn năm có một nhất định phải trân trọng.
Được người mời, Tôn Yên Thần tiến lên tiến đến trung tâm sân khấu, hoàn toàn thu gọn sự chú ý của tất cả mọi người.
Khí chất trên người anh làm cho người ta cảm thấy cuống hút cùng kiêng dè.
Đưa mắt phượng nhìn xuống hội trường họp báo, cầm lấy cái mic anh dõng dạc lên tiếng
"Tôi - Tôn Yên Thần tổ chức buổi họp báo hôm nay là muốn làm rõ với mọi người một vài chuyện"
"Ngày hôm nay mọi người nhận được tin tức, Tôn Yên Thần cũng người vợ cũ Phương Tiểu Anh lăng loàn quay lại, còn kèm theo một đứa con không rõ phải không?"
"Tôi xin đính chính, Phương Tiểu Anh không phải là phụ nữ lăng loàn cũng không phải vợ cũ của tôi, cô ấy vẫn đang là vợ tôi, còn đứa bé kia KHÔNG PHẢI CON HOANG chính là con giữa chúng tôi"
Bên dưới liền có người lên tiếng chất vấn anh
"Tôn Yên Thần, vậy anh có bằng chứng gì cho việc Phương Tiểu Anh không lăn loàng"
Tôn Yên Thần cười nhẹ, câu hỏi này cũng thực vừa ý anh, có thể mượn nó nói rõ vài thứ.
"Về câu hỏi này, tôi mời mọi người cùng xem câu trả lời"
Tay anh đưa nhẹ một cái màn hình phía sau liền phát lên một đoạn video.
Một tên đàn ổng ngồi trên cái ghế run rẩy kể chuyện
"Tôi và Phương Tiểu Anh không hề có quan hệ gì, cũng chưa xảy ra chuyện gì, tôi chỉ nhận tiền của Phương Linh Linh rồi theo lời cô ta dựng hiện trường giả bôi nhọ thanh danh của Phương Tiểu Anh. Tất cả điều tôi nói đều là sự thật"
Tôn Yên Thần cười nhạt sau đó lại ngoắc tay tiếp, màn ảnh xuất hiện khuôn mặt bị làm mờ của tên nam nhân năm đó được làm rõ, hoàn toàn trùng khớp với khuôn mặt tên đàn ông lúc nãy trên video.
Báo chí nhận được kết quả liền tâm tấp gật đầu, xôn xao một hồi, hóa ra cái tin lúc trước đều là giả.
Mà những người khán giả đang xem qua màn hình điện thoại cũng há hốc mồm, tự vã vào miệng mình, là bọn họ nghĩ oan cho Phương Tiểu Anh rồi.
Họ cũng chắc chắn Tôn Yên Thần rất yêu cô vợ này, tin tức vừa lên chưa được bao lâu anh cũng đã tổ chức họp báo làm rõ sự việc rõ ràng là muốn bảo vệ mẹ con Phương Tiểu Anh.
Mà Phương Tiểu Anh ngồi bên đây cũng quan sát được toàn bộ, tâm tình phức tạp, có nhẹ lòng nhưng cũng có nặng lòng.
Nhẹ lòng vì Tôn Yên Thần đứng ra giải oan cho mẹ con cô.
Nặng lòng là vì tại sao Tôn Yên Thần lại có bằng chứng minh oan cho cô, nhưng lại không làm rõ chuyện này vào 4 năm trước, để đến bây giờ mới phơi bày ra.
Hơn nữa anh chẳng phải là người tiếp tay cho Phương Linh Linh năm đó hại cô sao? Cái này thật sự rất rối loạn a.
Bình luận facebook