• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (84 Viewers)

  • Chương 22 75

Chương 2275:





Huống hồ cô còn quá nhỏ, cái gì cũng không hiểu, nếu như ở thời điểm này Chung Sở Phong thổ lộ cái gì đó với cô, vậy thì còn không bằng cả cầm thú. Mặc dù, có lẽ những học sinh cấp ba khác đã sớm yêu đương, dù sao bây giờ trẻ con đều trưởng thành từ rất sớm, thế nhưng Đường Viên Viên lại được bao bọc quá tốt, tâm trí vô cùng ngây thơ,cho nên Chung Sở Phong không thể thổ lộ cái gì với cô trong khi cô còn chẳng hiểu rõ tình cảm là gì.





“Anh trai sẽ đến ạ?” Quả nhiên, sau khi Đường Viên Viên nghe thấy tên của Uất Trì Diệc Thù, ánh mắt lập tức sáng lên mấy phần, ngốc nghếch một hồi, Chung Sở Phong chưa từng nhìn thấy ánh mắt của cô sáng long:lanh như MU haizz, quả nhiên là cậu ta vẫn kém hơn anh trai người ta.





Nhưng may mắn thay, Uất Trì Diệc Thù chỉ là anh trai, mặc dù không phải anh trai ruột.





Rất nhanh, Uất Trì Diệc Thù đã tới, lần trước khi tham gia tiệc sinh nhật Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ định bắt chuyện với cậu, kết quả sau khi cậu tới lại trực tiếp dẫn Đường Viên Viên đi, chỉ để lại một cái bóng lưng cho bọn họ.





Chuyện này khiến hai người bọn họ rất tiếc nuối, không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặp mặt.





Cho nên sau khi Uất Trì Diệc Thù tới, hai người đều theo sát Đường Viên Viên gọi anh trai ngọt xớt.





Mà rõ ràng là Uất Trì Diệc Thù chỉ trả lời câu nói của Đường Viên Viên, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống, rồi kéo một cái ghế lại bên cạnh mình, nói với Đường Viên Viên: “Đến đây”





Vốn dĩĐường Wfêh)Virrdang:ngội ạnh Chung Sở Phong, kết quả bị Uất Trì Diệc Thù đưa tay ra hiệu như vậy, người đang ngồi ở bên cạnh Chung Sở Phong lập tức đứng dậy ngồi xuống bên cạnh cậu.





Chưa nói đến Chung Sở Phong có bao nhiêu phiên muộn, ngay cả lời cũng không muốn nói với Uất Trì Diệc Thù một câu.





Về sau Uất Trì Diệc Thù vẫn luôn giúp Đường Viên Viên ăn thịt nướng, chính mình lại không ăn một chút gì, mà dường như sắc mặt của cậu không tốt lắm, ánh mắt luôn lạnh nhạt, thỉnh thoảng lướt qua mặt của Chung Sở Phong.





Ánh mắt kia mang theo ý lạnh như dao, Chung Sở Phong cảm thấy phía sau lưng mình có mấy trận gió lạnh quét qua, khiến cho cậu ta không.còn tâm trạng để ăn thịt nướng nữa.





Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn líu ra líu ríu bắt chuyện với Uất Trì Diệc Thù, mới đầu cậu còn nể mặt mũi của Viên Viên tệ dân lại vài câu, hoặc là gật đầu ậm ừ vài tiếng, thế nhưng về sau chuyện của hai cô gái này càng ngày càng nhiều, thực sự khiến cho cậu cảm thấy phiền phức.





Uất Trì Diệc Thù không thoải mái, đương nhiên là sẽ không cho ai sắc mặt tốt.





Cậu mấp máy môi mỏng, không vui nhìn về phía hai người kia.





“Ăn không nói, ngủ không nói, không ai dạy hai cô như thế à?”





Hai người vốn đang cười hì hì, kết quả bị cậu nói như vậy, nụ cười ở trên mặt lập tức biến mất.





Một lát sau, mặt của Viên Nguyệt Hàn đỏ lên, căn môi dưới, cuối cùng lòng tự trọng cũng không thể chịu nổi, vứt đũa đứng dậy rời đi.





“Nguyệt Hàn?” Đường Viên Viên không hiểu đã xảy ra chuyện gì, muốn đứng dậy đuổi theo lại bị Uất Trì Diệc Thù kéo trở về:.’Đã tới thì ăn xong hãng đi”





Ngay từ đầu Trương Hiểu Lộ cũng có chút buồn bực, sau khi nhìn thấy Viên Nguyệt Hàn quay đầu bước đi, bỗng nhiên cô ta nghĩ đến cái gì, nhếch môi cười cười.





Viên Nguyệt Hàn từ bỏ cơ hội như vậy, thế thì chẳng phải là nhường lại cho cô ta sao? Người có gia thế tốt mới có thể để ý những thứ này, một câu còn không chịu nổi thì còn nghĩ bước chân vào nhà giàu làm gì chứ.





Cho nên khác với Viên Nguyệt Hàn, Trương Hiểu Lộ lại nở nụ cười khuyên nhủ Đường Viên Viên.





“Cậu đừng để ý tới cậu ấy, tính tình cậu ấy luôn như vậy mà, chúng ta ăn nhanh lên, ăn xong còn phải về trường học nữa”





“Ừm”





Chờ ăn xong thịt nướng, Trương Hiểu Lộ mới dịu dàng nói với Uất Trì Diệc Thù: “Thật xin lỗi anh trai, tính cách của bạn học kia hơi khó chịu, chuyện quảng đũa, em thay mặt cậu ấy xin lỗi anh trai”





“Không cần” Uất Trì Diệc Thù nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, sau đó nhìn lên người Đường Viên Viên: “Chuẩn bị trở về à?”





“Vâng.’ Sau khi Đường Viên Viên lau sạch sẽ miệng của mình, đưa tay lôi kéo tay áo của Uất Trì Diệc Thù: “Anh trai, anh đừng hung ác với bạn học của em như thế, các cậu ấy còn chưa quen với anh, không hiểu rõ anh thì sẽ coi anh là người xấu đó.





Cái gì mà người xấu hay không xấu, căn bản là Uất Trì Diệc Thù không thèm để ý đến.





Nhưng nếu khiến cho Đường Viên Viên cảm thấy phiền muộn, cậu vẫn tình nguyện thay đổi một chút, thế là cậu khẽ gật đầu: “Ừ, về sau anh trai sẽ chú ý”





“Cảm ơn anh trai”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom