-
Chương 29: Cảm giác khác thường
Edit: Junie
Beta: diep diep
Phong Hàm Niệm cũng sợ hết hồn, khuôn mặt tuyệt mỹ tái nhợt nhìn Tư Khảm Hàn, vừa bước lên hai bước bị ánh mắt cứng rắn của Tư Khảm Hạ ngăn chặn, hai chân nặng trịch như chì đứng yên tại chỗ
Hạ Ngưng Âm đang ở trạng thái ngàn cân treo sợi tóc, ddlqd Tư Khảm Hàn thu tay lại buông cô ra.
Hạ Ngưng Âm ngã ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo, hai mắt vô hồn, âm thanh kia như ma quỷ vang vọng bên tai.
Tư Khảm Hàn mặt lạnh lùng xoay người liếc Phong Hàm Niệm, giọng nói không nhiệt độ: "Trở về đi, khi khác tôi tìm cô."
Phong Hàm Niệm gật đầu như gà mổ thóc, nhìn cặp mắt đờ đẫn của Hạ Ngưng Âm, lại tỏ vẻ đắc ý, "Tốt." Dứt lời, liền rời đi.
Tư Khảm Hàn nhíu chân mày nồng đậm, lạnh giọng châm chọc Hạ Ngưng Âm: "Không có chết thì đi vào."
Hạ Ngưng Âm run rẩy mi tiệp, máy móc đứng lên, nhưng hai chân nhũn ra mới vừa đứng lên thân thể lại ngã xuống đất lần nữa.
Nhìn cô, lòng Tư Khảm Hàn có một loại cảm giác khác thường, anh chỉ muốn dọa cô một chút thôi, ai biểu cô dám trước mặt của anh giương oai! Anh cũng coi cô như con rối mua vui, nhưng không hiểu sao thấy cô yếu ớt lại không đành lòng, ddlqd vô thức cúi xuống đỡ cơ thể run rẩy của cô, một khắc anh đến gần Hạ Ngưng Âm, thân thể lảo đảo lùi về phía sau, có ý muốn tránh xa anh.
Tầm mắt của anh rơi vào người cô, hành động của cô làm cơn giận vô cớ nhảy vọt trong lòng anh, hừng hực thiêu đốt lý trí của anh, anh trầm ổn kiện tráng bước đến chỗ cô, ddlqd bàn tay chế trụ eo ếch, khom người ôm cô lên.
Hạ Ngưng Âm thét chói tay, sau một khắc bị ánh mắt của anh buộc phải im lặng, mặc cho anh ôm cô đi vào phòng làm việc, cô sợ tới mức không dám động đậy, chỉ sợ giây kế tiếp, người đàn ông đáng sợ này sẽ giống như dã thú nhào tới, đem lấy cô cắn xé, lúng túng nhìn hai tay của mình, không biết đặt ở đâu cho phải, đành để trước ngực.
Anh đặt cô trên bộ ghế salon, chậm rãi đi tới bàn làm việc, nhấn một dãy trên chiếc điện thoại nội bộ, trầm giọng ra lệnh: "Lam Nguy, đem cốc nước ấm vào phòng, nhanh lên!"
Cúp điện thoại, Tư Khảm Hàn liếc phần văn kiện, quay đầu liếc Hạ Ngưng Âm, trầm tư một lát, cầm văn kiện lên, không tiếng động đưa cho cô.
Nội tâm Hạ Ngưng Âm có chút sợ hãi, không có ngẩng đầu nhìn anh, lặng thinh nhận lấy văn kiện, hôm nay cô mới nhớ bản thân mình đến đây ký khế ước với anh, cô cẩn thận xem xét không nhận ra có người đi vào.
Lam Nguy bưng cốc nước đặt lên bàn, khuôn mặt tuấn tú chứa đựng nụ cười, đi tới Tư Khảm Hàn nói: "Tư tổng, ngài uống nước nóng."
Nụ cười Lam Nguy quá chói mắt, hiển nhiên tâm tình Tư Khảm Hàn không tốt, trán nhăn nhó nhìn chằm chằm vào anh ta, kể khổ: "Anh làm thư ký cho tôi bao lâu, lúc nào thấy qua tôi uống nước lọc?"
Lam Nguy quệt miệng nhún nhún vai, khua môi múa mép: "Anh không nói với tôi là ai uống, hơn nữa tôi là thư ký riêng của anh, thời gian của tôi luôn đặt hết cho anh, những thứ khác là đứng sau, tôi cảm giác mình rất tận tâm với công việc."
Thư ký Lam vừa vào phòng làm việc đã cảm giác một cỗ không khí khác thường, anh cũng thấy sự tồn tại của Hạ Ngưng Âm, chỉ là, thật tò mò nha, người nào có thể chịu được khuôn mặt không biến sắc, suốt ngày với đống văn kiện của tổng giám đốc tập đoàn Tư thị, anh bên cạnh Tư tổng đã ba năm, ddlqd tình huống như thế rất ít thấy qua.
Từ khi Tư Khảm Hàn tiếp nhận tập đoàn tới nay, có thể nói chưa bao giờ thất bại qua vụ đấu thầu nào, anh ngồi ở vị trí cao để lãnh đạo cả tập đoàn Tư thị, dưới sự dẫn dắt của anh đã đẩy tập đoàn ngày một vững mạnh.
Anh quá hiểu Tư Khảm Hàn, tình cảm đối với anh ấy là cái gì đó mua vui đổi chát, anh đối với chuyện yêu đương rất hờ hững, chỉ chủ động với mỗi chuyện lên giường, có lúc anh rất đau lòng thay cho anh ta, bởi vì cuộc sống của anh quá nguyên tắt, mọi thứ xung quanh như không liên quan đến anh, tâm trạng bình thản như mặt nước phẳng lặng chảy.
Beta: diep diep
Phong Hàm Niệm cũng sợ hết hồn, khuôn mặt tuyệt mỹ tái nhợt nhìn Tư Khảm Hàn, vừa bước lên hai bước bị ánh mắt cứng rắn của Tư Khảm Hạ ngăn chặn, hai chân nặng trịch như chì đứng yên tại chỗ
Hạ Ngưng Âm đang ở trạng thái ngàn cân treo sợi tóc, ddlqd Tư Khảm Hàn thu tay lại buông cô ra.
Hạ Ngưng Âm ngã ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo, hai mắt vô hồn, âm thanh kia như ma quỷ vang vọng bên tai.
Tư Khảm Hàn mặt lạnh lùng xoay người liếc Phong Hàm Niệm, giọng nói không nhiệt độ: "Trở về đi, khi khác tôi tìm cô."
Phong Hàm Niệm gật đầu như gà mổ thóc, nhìn cặp mắt đờ đẫn của Hạ Ngưng Âm, lại tỏ vẻ đắc ý, "Tốt." Dứt lời, liền rời đi.
Tư Khảm Hàn nhíu chân mày nồng đậm, lạnh giọng châm chọc Hạ Ngưng Âm: "Không có chết thì đi vào."
Hạ Ngưng Âm run rẩy mi tiệp, máy móc đứng lên, nhưng hai chân nhũn ra mới vừa đứng lên thân thể lại ngã xuống đất lần nữa.
Nhìn cô, lòng Tư Khảm Hàn có một loại cảm giác khác thường, anh chỉ muốn dọa cô một chút thôi, ai biểu cô dám trước mặt của anh giương oai! Anh cũng coi cô như con rối mua vui, nhưng không hiểu sao thấy cô yếu ớt lại không đành lòng, ddlqd vô thức cúi xuống đỡ cơ thể run rẩy của cô, một khắc anh đến gần Hạ Ngưng Âm, thân thể lảo đảo lùi về phía sau, có ý muốn tránh xa anh.
Tầm mắt của anh rơi vào người cô, hành động của cô làm cơn giận vô cớ nhảy vọt trong lòng anh, hừng hực thiêu đốt lý trí của anh, anh trầm ổn kiện tráng bước đến chỗ cô, ddlqd bàn tay chế trụ eo ếch, khom người ôm cô lên.
Hạ Ngưng Âm thét chói tay, sau một khắc bị ánh mắt của anh buộc phải im lặng, mặc cho anh ôm cô đi vào phòng làm việc, cô sợ tới mức không dám động đậy, chỉ sợ giây kế tiếp, người đàn ông đáng sợ này sẽ giống như dã thú nhào tới, đem lấy cô cắn xé, lúng túng nhìn hai tay của mình, không biết đặt ở đâu cho phải, đành để trước ngực.
Anh đặt cô trên bộ ghế salon, chậm rãi đi tới bàn làm việc, nhấn một dãy trên chiếc điện thoại nội bộ, trầm giọng ra lệnh: "Lam Nguy, đem cốc nước ấm vào phòng, nhanh lên!"
Cúp điện thoại, Tư Khảm Hàn liếc phần văn kiện, quay đầu liếc Hạ Ngưng Âm, trầm tư một lát, cầm văn kiện lên, không tiếng động đưa cho cô.
Nội tâm Hạ Ngưng Âm có chút sợ hãi, không có ngẩng đầu nhìn anh, lặng thinh nhận lấy văn kiện, hôm nay cô mới nhớ bản thân mình đến đây ký khế ước với anh, cô cẩn thận xem xét không nhận ra có người đi vào.
Lam Nguy bưng cốc nước đặt lên bàn, khuôn mặt tuấn tú chứa đựng nụ cười, đi tới Tư Khảm Hàn nói: "Tư tổng, ngài uống nước nóng."
Nụ cười Lam Nguy quá chói mắt, hiển nhiên tâm tình Tư Khảm Hàn không tốt, trán nhăn nhó nhìn chằm chằm vào anh ta, kể khổ: "Anh làm thư ký cho tôi bao lâu, lúc nào thấy qua tôi uống nước lọc?"
Lam Nguy quệt miệng nhún nhún vai, khua môi múa mép: "Anh không nói với tôi là ai uống, hơn nữa tôi là thư ký riêng của anh, thời gian của tôi luôn đặt hết cho anh, những thứ khác là đứng sau, tôi cảm giác mình rất tận tâm với công việc."
Thư ký Lam vừa vào phòng làm việc đã cảm giác một cỗ không khí khác thường, anh cũng thấy sự tồn tại của Hạ Ngưng Âm, chỉ là, thật tò mò nha, người nào có thể chịu được khuôn mặt không biến sắc, suốt ngày với đống văn kiện của tổng giám đốc tập đoàn Tư thị, anh bên cạnh Tư tổng đã ba năm, ddlqd tình huống như thế rất ít thấy qua.
Từ khi Tư Khảm Hàn tiếp nhận tập đoàn tới nay, có thể nói chưa bao giờ thất bại qua vụ đấu thầu nào, anh ngồi ở vị trí cao để lãnh đạo cả tập đoàn Tư thị, dưới sự dẫn dắt của anh đã đẩy tập đoàn ngày một vững mạnh.
Anh quá hiểu Tư Khảm Hàn, tình cảm đối với anh ấy là cái gì đó mua vui đổi chát, anh đối với chuyện yêu đương rất hờ hững, chỉ chủ động với mỗi chuyện lên giường, có lúc anh rất đau lòng thay cho anh ta, bởi vì cuộc sống của anh quá nguyên tắt, mọi thứ xung quanh như không liên quan đến anh, tâm trạng bình thản như mặt nước phẳng lặng chảy.
Bình luận facebook