-
Chương 1336-1340
Chương 1336 Phó cung chủ (2)
- A!
Công Chủ Thanh che miệng, hiển nhiên có chút giật mình. Khí tức linh hồn trên hồn giản càng ngày càng yếu, nàng tự nhiên biết điều này có ý vị gì.
Lý Hiểu Dung lạnh nhạt nói:
- Huyền Diệp kia tuổi còn trẻ, tất nhiên không thể gặp Dao Nguyệt cung chủ, nhưng hắn hỏi thăm ngươi như vậy, ta hoài nghi người này cùng Dao Nguyệt cung chủ biến mất có nhất định liên hệ. Những năm này, Nguyệt Thần cung chúng ta vẫn đang tìm kiếm cung chủ, nhưng không tin tức, năm đó có một Vũ Hoàng gọi Hoàng Phủ Tú Minh cũng tới hỏi thăm tin tức cung chủ, không nghĩ tới sau đó ngay cả hắn cũng mất tích.
Lý Hiểu Dung không nhịn được lắc đầu.
Công Chủ Thanh không nhịn được nói:
- Sư phụ, ngươi yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ tìm Dao Nguyệt cung chủ trở về.
Lý Hiểu Dung mỉm cười liếc nhìn Công Chủ Thanh, sờ sờ đầu nàng nói:
- Thanh nhi, nhiệm vụ của ngươi bây giờ là chuyên tâm tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá cửu giai, những năm này không có cung chủ, tình cảnh của Nguyệt Thần cung chúng ta cũng rất gian nan, chỉ cần ngươi cố gắng tu luyện, sư phụ liền yên tâm, còn sự tình tìm kiếm cung chủ, vẫn là giao cho chúng ta đi.
- Vâng.
Công Chủ Thanh gật gù:
- Đúng rồi, sư phụ, ta nghe các võ giả đi cùng Huyền Diệp nói, Huyền Diệp kia tựa hồ đến từ Huyền Quang Các gì đó, nếu như chúng ta từ nơi này ra tay, nên có một ít tin tức.
- Huyền Quang Các?
Lý Hiểu Dung nhíu mày, danh tự này nàng rất xa lạ, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Tốt lắm, sư phụ sẽ hỏi thăm một chút, trong Huyền Vực Cửu Trọng Thiên có có một thế lực gọi Huyền Quang Các hay không.
Ở Lý Hiểu Dung xem ra, thiên phú của Diệp Huyền đã kinh người như vậy, tất nhiên là thiên tài do thế lực lớn trong Huyền Vực bồi dưỡng.
- Nếu người này không ở Thiên Âm Cốc, vậy chúng ta đi thôi.
Rất nhanh, Lý Hiểu Dung mang theo Công Chủ Thanh rời đi Thiên Âm Cốc.
Nếu để cho các nàng biết, Diệp Huyền các nàng nhọc nhằn khổ sở muốn tìm ngay ở cách các nàng mấy ngàn dặm, không biết hai người sẽ có vẻ mặt thế nào.
Theo hai người rời đi, sương mù màu đen trong Thiên Âm Cốc càng ngày càng dày đặc, dần dần, toàn bộ Thiên Âm Cốc hoàn toàn bị sương mù màu đen bao bọc.
Hàng năm mở ra ba tháng, triệt để kết thúc, bây giờ Thiên Âm Cốc, đã trở thành vùng cấm của võ giả, không có bất kỳ võ giả nào dám lưu lại ở chỗ này.
Mà theo Thiên Âm Cốc đóng cửa, Cổ Ma Chi Địa gây ra sóng lớn mênh mông, tiếp tục lan truyền ở trong Huyền Vực, những cường giả khôi lỗi ở mấy ngàn năm trước kia, gợi ra một hồi náo động to lớn.
Giờ khắc này ở nơi nào đó trong Thiên Âm Cốc, Diệp Huyền đang tu luyện lại quên mất thời gian.
Trải qua ròng rã mười ngày khổ tu, Diệp Huyền rốt cục hấp thu lượng lớn Tuyệt Âm Chi Thủy vào trong cơ thể, ở trong đầu của hắn, hình thành một giọt Tuyệt Âm Chi Thủy bản nguyên.
Một giọt bản nguyên này, nhìn qua long lanh xinh đẹp, nhưng lại đen kịt thâm thúy, khiến cho người nhìn không thấu, thần bí khó lường.
Giọt Tuyệt Âm Chi Thủy bản nguyên này, nhìn như nhỏ bé, nhưng ẩn chứa lực lượng tuyệt âm đáng sợ, uy lực phi phàm.
Hô!
Phun ra một ngụm trọc khí, hơn mười ngày tu luyện, Diệp Huyền rốt cục mở mắt ra.
- Lão già chết tiệt kia tuy muốn hại ta, nhưng cho pháp quyết vẫn đúng là không bình thường.
Diệp Huyền thán phục nói.
Nếu như lần trước trong cơ thể hắn có Tuyệt Âm Chi Thủy này, nhìn thấy Quỷ Thước Vũ Đế nơi nào còn cần chật vật như vậy, coi như đánh không lại, cũng đủ để cho đối phương một giáo huấn khó quên, không dám trắng trợn không kiêng dè truy sát hắn.
Càng để Diệp Huyền kinh hỉ chính là trong quá trình hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy, nhục thân của hắn cũng được tăng lên cực lớn.
Tuyệt Âm Chi Thủy, âm lãnh băng hàn, ở trong quá trình hòa vào cơ thể dĩ nhiên cùng Cửu Chuyển Thánh Thể sản sinh ra biến hóa, làm cho Cửu Chuyển Thánh Thể của hắn đạt đến lục chuyển đỉnh phong.
Chỉ tiếc, hắn mang về Tuyệt Âm Chi Thủy vẫn quá ít, nếu như có thể để hắn ở nới hơn ba ngàn mét tu luyện mấy tháng, Diệp Huyền tin tưởng mình tuyệt đối có khả năng bước vào thất chuyển.
Đương nhiên hiện tại, ở trước khi không có đủ thực lực, Diệp Huyền là không dám lại đi Tuyệt Âm Động.
Vù!
Hơi thôi thúc Tuyệt Âm Chi Thủy trong đầu, một luồng lực lượng băng hàn đến mức tận cùng tản mát ra, đông lại tất cả, thậm chí ngay cả linh hồn cũng run rẩy.
- Ồ, Tuyệt Âm Chi Thủy này băng hàn thấu xương, có thể đóng băng tất cả thế gian, càng đáng sợ là nó ngay cả linh hồn cũng có thể đông lại, nếu hòa nguồn lực lượng này vào Thần Linh Đồng Thị, không biết sẽ có biến hóa như thế nào?
Thần Linh Đồng Thị, là một môn võ kỹ vô cùng đáng sợ, tu luyện tới cực hạn, một chút sinh, một chút tử, uy lực phi phàm.
Bây giờ Diệp Huyền, đã tu luyện Thần Linh Đồng Thị tới tầng thứ hai.
Tầng thứ nhất, khiến cho thị lực cùng năng lực quan sát của Diệp Huyền, có tăng lên không phải bình thường.
Tầng thứ hai này, chính là Huyễn Cấm Chi Nhãn, là lúc trước lợi dụng Hồn Tinh của Mộng Yểm thú tu luyện thành, một khi kết hợp hồn lực triển khai, có thể mê hoặc linh hồn võ giả, khiến cho đối phương rơi vào mê man.
Mà Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba, Diệp Huyền vẫn không có tu luyện.&Nghiêm chỉnh mà nói, Thần Linh Đồng Thị càng như một môn bí pháp, mà không giống như võ kỹ, hạch tâm của nó là tròng mắt cùng hồn lực, hơn nữa có thể căn cứ tình huống bản thân võ giả, kết hợp rất nhiều bảo vật, hình thành bí pháp đồng thuật không giống.
Mà bây giờ, Diệp Huyền liền chuẩn bị hòa Tuyệt Âm Chi Thủy vào trong Thần Linh Đồng Thị của mình.
Đến lúc đó thôi thúc Thần Linh Đồng Thị, dùng hồn lực thôi thúc Tuyệt Âm Chi Thủy, Diệp Huyền chỉ ngẫm lại, liền khá là kích động.
Không có chút do dự gì, lúc này Diệp Huyền hãm vào trong tu luyện Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba.
Bởi vì đây là một thử nghiệm hoàn toàn mới, vì lẽ đó lúc Diệp Huyền tu luyện vô cùng cẩn thận, mỗi tiến hành một bước, đều phải trải qua thời gian dài suy nghĩ cùng diễn luyện.
Dù sao tuy Tuyệt Âm Chi Thủy mạnh mẽ, nhưng một khi xuất hiện sơ suất, đối với hắn thương tổn cũng là cực kỳ to lớn.
Sau ba ngày, Diệp Huyền rốt cục dung nhập một tia Tuyệt Âm Chi Thủy vào trong đồng thuật.
Hắn mở ra Thần Linh Đồng Thị, tròng mắt màu xanh lam ánh sáng lấp loé, càng có một tia hàn ý phóng thích, đông lại nội tâm.
Trong lòng Diệp Huyền mừng rỡ, điều này hiển nhiên đại diện cho hắn thử nghiệm hoàn toàn hữu hiệu.
Nếu có thể được, lúc này Diệp Huyền liền toàn lực luyện hóa Tuyệt Âm Chi Thủy.
Chương 1337 Linh Hồn Đông Kết (1)
Ở nửa tháng sau, thời điểm Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba tu luyện tới một nửa, Diệp Huyền rốt cục gặp phải khó khăn.
Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba của hắn, dù sao phải thông qua tròng mắt phóng thích, nhưng ở trong quá trình thử nghiệm hắn phát hiện, tròng mắt của mình tựa hồ có hơi không thể chịu đựng được lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy.
Dù sao Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai thật quá đáng sợ, Cửu Thiên Vũ Đế phổ thông cũng chưa chắc có thể chịu đựng.
Đã như thế, tu luyện Thần Linh Đồng Thị nhất thời rơi vào bình cảnh.
Nhưng Diệp Huyền không có bất kỳ dự định từ bỏ, thân là một Luyện Hồn Sư, Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư, ở trong quá trình luyện chế, hắn khó khăn gì chưa từng gặp qua
Nhìn quét không gian giới chỉ, từng cây linh dược cùng vật liệu ánh vào tầm mắt của hắn, lần này thăm dò Cổ Ma Chi Địa, Diệp Huyền được linh dược đếm không xuể, coi như là linh dược cửu giai hắn cũng có vài cây.
Từng cái từng cái phương án, ở trong đầu của hắn hiện ra.
Ở dưới Diệp Huyền khắc khổ phấn đấu, trải qua mấy lần luyện chế, sau bảy ngày, hắn rốt cục đánh hạ vấn đề khó khăn này.
Lại qua một tuần, tu luyện Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba rốt cục hoàn thành.
Vù
Trên tròng mắt Diệp Huyền, đột nhiên lập loè ra một đạo quang hồng màu xanh yêu dị, nếu như giờ khắc này có người xem xét tỉ mỉ hai mắt của Diệp Huyền, nhất định sẽ cực kỳ kinh ngạc.
Liền sẽ phát hiện, ở trong tròng mắt của Diệp Huyền, có vô số phù văn đang không ngừng xoay tròn, ở trung tâm phù văn, một giọt nước hiện ra, từng tia lạnh lẽo thấu xương, từ bên trong toả ra.
Một tia lực lượng băng hàn đáng sợ giáng lâm vùng thế giới này, đông lại tất cả thế gian, không chỗ nào ngang hàng.
- Rốt cục luyện thành, có Tuyệt Âm Chi Thủy này, Vũ Hoàng phổ thông không ngăn nổi một cái ánh mắt của ta.
Khóe miệng Diệp Huyền mang theo mỉm cười.
- Chiêu này liền gọi Linh Hồn Đông Kết a.
Tu luyện thành Linh Hồn Đông Kết, lúc này Diệp Huyền mới phát hiện trong huyệt động của mình, đã bị từng tia khói đen chiếm cứ.
Mà đầu óc của hắn ở dưới những khói đen này ảnh hưởng, cũng hơi xao động.
- Xem ra Thiên Âm Cốc hơn ba tháng an toàn đã kết thúc, phải mau chóng rời khỏi nơi này, nếu thời gian dài chờ ở chỗ này, ta e là sẽ bị sương mù xâm nhuộm thành một kẻ điên cuồng không ý thức.
Kiếp trước Diệp Huyền đối với sương mù màu đen của Thiên Âm Cốc cũng không quá hiểu rõ, nhưng hiện tại hắn bỗng nhiên phát hiện, sương mù màu đen trong Thiên Âm Cốc cùng Ma Sát Khí trong Cổ Ma Chi Địa vô cùng tương tự, chỉ là sát khí ẩn chứa trong đó nhỏ yếu hơn nhiều lắm.
- Xem ra Thiên Âm Cốc này cùng Cổ Ma Chi Địa có liên hệ nhất định a.
Diệp Huyền khẽ nhíu mày, sau đó nhìn về phía sơn động.
Nơi đó, con tê tê cùng Thiềm Thừ màu đen ngâm ở trong Tuyệt Âm Chi Thủy, híp mắt, có vẻ hết sức thoải mái.
- Tiểu Hắc, Nhị Hắc, ta phải đi.
Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc chính là Linh Ma thú trong Cổ Ma Chi Địa, Diệp Huyền mang chúng nó từ Cổ Ma Chi Địa ra ngoài, nhưng không nghĩ mang chúng nó ra Thiên Âm Cốc.
Trong Huyền Vực hoàn cảnh căn bản không thích hợp Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc sinh tồn, chúng nó hấp thu chính là Ma khí, ngoại giới căn bản không tồn tại, mà Thiên Âm Cốc này mới là địa phương thích hợp chúng nó sinh tồn.
Chí ít những sương mù màu đen này, có thể tăng lên tu vi của chúng nó.
Trên mặt Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, tất cả đều lộ ra vẻ không muốn, chúng nó có thể cảm nhận được tâm ý ly biệt trong lòng Diệp Huyền.
Làm bạn lâu như vậy, Diệp Huyền cũng đối với Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc có một tia không bỏ.
Nhưng hắn cuối cùng vẫn thu hồi lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn trong đầu hai yêu.
- Cảm tạ các ngươi một đường làm bạn, hi vọng các ngươi sau đó ở Thiên Âm Cốc này cố gắng sinh tồn, nhớ tuyệt đối đừng chết.
Trước khi đi, Diệp Huyền sờ sờ đầu của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc.
Viền mắt của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc mang theo ướt át, tuy Diệp Huyền đã thu hồi lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn điều khiển chúng nó, nhưng cùng Diệp Huyền ở chung thời gian dài như vậy, chúng nó đã xem Diệp Huyền là chủ nhân của mình.
Vèo
Cuối cùng, Diệp Huyền quay đầu rời đi hang động, bay về phía Thiên Âm Cốc.
Mãi đến tận thân hình hắn biến mất không còn tăm hơi, thân thể của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc vẫn đứng ở đó, như mãi mãi cũng sẽ không dao động.
- Rốt cục đi ra.
Sau một ngày, Diệp Huyền cuối cùng cũng coi như rời đi Thiên Âm Cốc, hơi dừng lại một hồi, trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.
- Đại ca, vừa nãy ta thật giống như nhìn thấy một thiếu niên từ trong Thiên Âm Cốc bay ra ngoài.
Trong một rừng rậm ngoài Thiên Âm Cốc, hai tên Vũ Vương đang nói chuyện.
- Ngươi hoa mắt đi.
Một gã Vũ Vương khác lớn tuổi gõ đầu hắn một cái, mắng:
- Hôm nay Thiên Âm Cốc ba tháng mở ra đã kết thúc gần một tháng, bên trong đâu đâu cũng có sương mù màu đen nồng nặc, coi như là cường giả Cửu Thiên Vũ Đế cũng không cách nào ở bên trong nghỉ ngơi vượt qua thời gian một tháng, một thiếu niên làm sao sẽ từ bên trong đi ra.
Vũ Vương trẻ tuổi vô tội nói:
- Nhưng mà ta thật sự nhìn thấy.
- Được, được, tin tưởng ngươi là thật sự nhìn thấy, như vậy được chưa, lên tinh thần cho ta, tuy Thiên Âm Cốc kết thúc kỳ mở ra, nhưng có lúc sương mù cũng sẽ hơi tiêu tan một ít, đến thời điểm đó chúng ta dành thời gian ở biên giới tu luyện một hồi.
Vũ Vương lớn tuổi có chút không cam lòng nói:
- Lần này không gian bí ẩn mở ra, trong Thiên Âm Cốc cường giả đông đảo, ta ngày thứ nhất suýt chút nữa chết ở bên trong, sau đó sợ đến ngay cả tu luyện cũng không dám liền chạy ra, quả thực quá oan uổng.
Sau ba ngày, một thành trì khổng lồ hiện ra ở trước mặt Diệp Huyền.
- Là Tử Hoa Thành.
Diệp Huyền nhận ra toà thành trì trước mắt.
Trong Huyền Vực, thế lực đa dạng, các loại tông môn thành trì trải rộng, ngoại trừ Thánh thành có quyền quản hạt chí cao ra, thế lực còn lại căn bản không có tổ chức thống nhất.
Kiếp trước Diệp Huyền mấy lần tiến vào Thiên Âm Cốc, từng có hai lần đặt chân ở Tử Hoa Thành này.
Mà Tử Hoa Thành này cũng là một thành trì khổng lồ nhất ở Huyền Vực tam trọng, trong mấy vạn dặm xung quanh Thiên Âm Cốc.
- Tử Hoa Thành khá phồn hoa, bên trong thế lực cũng rắc rối phức tạp, không bằng ở đây đặt chân, hỏi thăm tin tức một chút.
Diệp Huyền hơi suy nghĩ, lao về phía Tử Hoa Thành.
Cửa thành, có hai tên hắc giáp hộ vệ, tu vi ở cấp bảy tam trọng.
Tuy Vũ Vương tam trọng ở Thiên Đô Phủ cũng không tính cường giả đỉnh phong gì, nhưng thân phận hiển hách, địa vị cao thượng.
Chương 1338 Linh Hồn Đông Kết (2)
Nhưng ở Huyền Vực tam trọng Tử Hoa Thành này, lại chỉ có thể làm một hộ vệ, không thể không nói, Huyền Vực đáng sợ cùng cạnh tranh kịch liệt, vượt xa những địa phương khác của đại lục tưởng tượng.
- Đưa ra thân phận.
Một tên hắc giáp hộ vệ trong đó nhìn Diệp Huyền, trực tiếp quát lên.
- Lúc nào ra vào Tử Hoa Thành cũng phải đưa ra thân phận?
Diệp Huyền lạnh lùng nói.
Trong Huyền Vực, thế lực đa dạng, bởi vậy quản lý cũng không nghiêm ngặt, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói, tiến vào thành trì cần đưa ra thân phận.
- Hừ, Thiên Âm Cốc cùng không gian bí ẩn nối tiếp, Thánh thành hoài nghi trong đó có ẩn tình, Tử Hoa Thành là thành trì phụ cận Thiên Âm Cốc, đứng mũi chịu sào, bất kỳ võ giả ngoại lai tiến vào bên trong, đều phải đưa ra thân phận.
Hắc giáp hộ vệ kia lạnh giọng nói.
Trong lòng Diệp Huyền hơi động, xem ra Thánh thành đối với Cổ Ma Chi Địa vô cùng coi trọng a, có điều ngẫm lại cũng phải, trong Cổ Ma Chi Địa bảo vật nhiều, còn có cường giả khôi lỗi của Nhân tộc cùng Yêu tộc mấy ngàn năm trước, Thánh thành dù như thế nào cũng không thể xem thường.
- Ta chính là đệ tử của Vô Không sơn trang.
Diệp Huyền trực tiếp lấy ra lệnh bài trên người Vũ Hoàng tóc nâu.
Đây là lệnh bài của Vô Không sơn trang, tượng trưng cho Vô Không sơn trang, Vô Không sơn trang là một thế lực không kém ở Huyền Vực tam trọng, lệnh bài của nó đủ để ở Huyền Vực tam trọng thông dụng.
Sau khi chứng minh thân phận, Diệp Huyền chuẩn bị trực tiếp vào thành.
- Chậm đã, mặc dù ngươi là đệ tử Vô Không sơn trang, nhưng hiện tại tiến vào chính là Tử Hoa Thành, vào thành cần giao nộp năm khối Huyền Thạch thượng phẩm.
Vừa nãy hắc giáp hộ vệ kia, lần thứ hai ngăn cản Diệp Huyền.
Diệp Huyền hơi sững sờ.
Năm khối Huyền Thạch thượng phẩm, đối với Vũ Hoàng phổ thông mà nói, không coi là quý giá, nhưng dù sao cũng là Huyền Thạch thượng phẩm, không phải đồ vật ném xuống đất sẽ không đau lòng.
Mà đổi làm một ít Vũ Vương phổ thông, trên người cũng chưa chắc có Huyền Thạch thượng phẩm.
Huống chi, Diệp Huyền kiếp trước ở Huyền Vực lâu như vậy, còn chưa từng nghe nói tiến vào Tử Hoa Thành cần giao nộp lệ phí.
Lạnh lùng nhìn hộ vệ kia một chút, Diệp Huyền từ trong con ngươi đối phương, nhìn ra một tia cân nhắc.
Diệp Huyền nhất thời hiểu được, điều này hiển nhiên hoàn toàn là hai người này ỷ vào thế lực, bắt nạt hắn mà thôi.
Trong Huyền Vực, khắp nơi đều có lợi ích cùng ức hiếp.
- Lăn.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thả ra Huyền Nguyên kinh người áp bức.
Một luồng lực lượng kinh khủng, trấn áp ở trên thân hai người, như một ngọn núi lớn.
Thịch thịch thịch…
Trong nháy mắt, hai tên hắc giáp hộ vệ kia bị ép rút lui vài bước, vẻ mặt khiếp sợ ngơ ngác.
Đương nhiên, Diệp Huyền sẽ thích hợp dừng lại, chỉ là kinh sợ hai người này mà thôi.
- Người này trẻ tuổi như vậy, dĩ nhiên là Vũ Hoàng.
- Thiếu hiệp bớt giận, chúng ta có mắt không tròng, Tử Hoa Thành không có quy củ này…
Hai hắc giáp hộ vệ nhất thời đổi giọng.
Bọn họ chỉ là thấy Diệp Huyền một thân một mình, tuổi còn trẻ, hơn nữa đến từ Vô Không sơn trang, vị trí tông môn cách Tử Hoa Thành cực xa, bởi vậy muốn lừa một bút.
Những đệ tử trẻ tuổi đến từ các thế lực lớn này, trên người luôn vô cùng giàu có, hơn nữa cất bước ở bên ngoài, cũng không dám quá lộ liễu.
Há ngờ rằng, Diệp Huyền căn bản không có thời gian để ý, trực tiếp thả ra uy thế kinh người, kinh sợ hai người.
Vũ Hoàng trẻ tuổi như vậy, ở từng tông môn tất nhiên là thiên chi kiêu tử, thân phận hiển hách, sớm biết tu vi của Diệp Huyền đáng sợ như thế, hai người này căn bản không dám mở miệng.
Diệp Huyền triệt uy thế, trực tiếp rời đi.
Hai tên hộ vệ cúi đầu, căn bản không dám ngăn trở.
Trên đường Tử Hoa Thành, ngựa xe như nước, dòng người phồn hoa.
Diệp Huyền lẳng lặng đứng trên đường cái, nhìn đường phố quen thuộc, cửa hàng hầu như chưa từng biến qua, trong lòng không khỏi cảm khái vạn ngàn.
Trăm năm, Tử Hoa Thành hầu như vẫn giống như năm đó, không hề có một chút biến hóa.
Mà mình từ lâu không phải Tiêu Diêu Hồn Hoàng năm đó ở Huyền Vực quát tháo phong vân, danh chấn thiên hạ.
Diệp Huyền nhớ tới năm đó hắn hai lần đặt chân Tử Hoa Thành, trong Tử Hoa Thành rất nhiều thế lực ra khỏi thành tiếp đón, tình cảnh lớn lao, hầu như là cả thành sôi trào, chấn động một thời.
Nhưng hôm nay mình tiến vào thành, lại bị hộ vệ cửa thành doạ dẫm, để trong lòng Diệp Huyền trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Một tia cảm xúc, như lá rụng trong gió thu bay xuống mặt hồ, chấn động ra gợn sóng.
- Tiêu Diêu Hồn Hoàng sao?
Diệp Huyền nhạt cười một tiếng.
Hắn hôm nay làm người hai đời, từ lâu không giống kiếp trước chú trọng hư danh như vậy.
Mà đời này, hắn so với kiếp trước thiên phú còn muốn kinh người cùng biến thái, mục tiêu của hắn chính là võ đạo đỉnh phong.
- Trước tiên tìm một nơi đặt chân, lại đi tìm hiểu tin tức.
Làm ra quyết định, Diệp Huyền nhẹ nhàng nở nụ cười, như xe nhẹ chạy đường quen đi đến trung tâm Tử Hoa Thành, hòa vào trong dòng người náo nhiệt.
Huyền Vực bát trọng.
Đây là một quần sơn nguy nga đứng vững, kéo dài mấy vạn dặm, quần sơn bích thúy, giống như một con rồng lớn, nằm ngang ở trên đại địa Huyền khí nồng nặc, muốn bay mà lên.
Mà ở trung ương sơn mạch, một ngọn núi cao vút trong mây đứng lặng, ngọn núi này cao vạn trượng, như một thanh kiếm sắc chặn ngang ở trong đất trời, yên vụ mờ ảo, giống như nhân gian tiên cảnh.
Trên hùng sơn, cung điện san sát, tường hồng ngói xanh, rộng rãi đại khí, xa xa nhìn tới, liền có một loại uy thế bá đạo phả vào mặt, khiến cho lòng người sinh chấn động.
Ngọn núi này, chính là tổng bộ của đại lục bảy đại tông môn... Vô Lượng Sơn.
Giờ khắc này, một lão giả vóc người nguy nga, ánh mắt bá đạo, đang đứng ở trên sườn núi, vẻ mặt hơi kinh.
- Ngươi nói cái gì? Vô Lượng Sơn chúng ta có đệ tử từng ở không gian bí ẩn của Thiên Âm Cốc, nhìn thấy tôn tử của ta Tề Thừa? Còn có đệ tử Huyền Cơ Tông Huyền Diệp? Ngươi xác định không nghe lầm?
Hắn thanh chấn như lôi, ngữ khí ngơ ngác, trong lời nói tràn đầy vẻ khó tin.
- Hồi bẩm Tề Thác Nguyên Lão, không có sai, căn cứ đệ tử kia báo lại, một người trong đó xác thực là Tề Thừa thiếu chủ, còn có một người hắn lúc trước gặp Nguyên Lão phát hình ảnh, có tám phần mười là đệ tử Lam Quang học viện Huyền Diệp.
Một nam tử tuổi trung niên cung kính mở miệng.
- Khá lắm, hai người bọn họ dĩ nhiên đi tới Huyền Vực, như thế xem ra, những người khác của Lam Quang học viện kia cũng đều đến Huyền Vực? Chẳng trách lão phu ở Mộng Cảnh Bình Nguyên tìm kiếm lâu như thế, thậm chí tìm toàn bộ Thanh Hoa Vực cũng không thể tìm tới tung tích của bọn họ, thực sự là đáng ghét a.
Trong con ngươi Tề Thác bốc lên sát cơ, biểu lộ hiện ra vẻ dữ tợn hưng phấn.
Chương 1339 Vô Lượng Sơn truy nã
Lúc trước hắn nhận mật lệnh của tông môn, khống chế Mộng Cảnh Bình Nguyên Lam Quang học viện, vì phòng ngừa bị Huyền Vực trừng phạt, lợi dụng Huyền Cơ Tông ở trong bóng tối thẩm thấu, rốt cục nắm giữ toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên ở trong lòng bàn tay.
Không ngờ ở thời khắc mấu chốt, mấy đại nhân vật của Lam Quang học viện dĩ nhiên chạy ra bọn họ khống chế, trong đó Vô Lượng Sơn trưởng lão Giang Văn Huy bởi vậy vẫn lạc, mà tôn nhi của hắn Tề Thừa, cũng bị một người Phệ Hồn tộc thần bí nào đó đoạt xá thân thể, ngay cả hồn niệm phân thân của hắn giáng lâm cũng không thể ngăn cản.
Càng đáng thương chính là, sau khi khống chế Lam Quang học viện, tuy hắn tìm tới cấm địa của Lam Quang học viện, nhưng bởi vì cấm địa kia bị Chân Long Ấn phong ấn, trước sau không cách nào mở ra, để hắn bị cao tầng tông môn mạnh mẽ trách phạt một phen.
Chuyện này, vẫn là mối hận trong lòng hắn.
Trong hai năm qua, hắn vẫn tìm kiếm phần tử Lam Quang học viện chạy trốn khắp nơi cùng tôn nhi Tề Thừa của mình, nhưng thủy chung không tin tức.
Lại không nghĩ rằng, Vô Lượng Sơn dĩ nhiên có đệ tử lúc trước ở trong không gian bí ẩn, nhìn thấy tôn nhi của hắn Tề Thừa.
Như Huyền Diệp, đệ tử Vô Lượng Sơn dưới trướng hắn dù sao chỉ là xem qua hình ảnh đối phương, không hẳn nhận thức chuẩn xác, nhưng Tề Thừa là tôn nhi của Tề Thác, đệ tử chân truyền của Vô Lượng Sơn, hắn tin tưởng đệ tử dưới trướng hắn, là tuyệt đối sẽ không nhận sai.
- Tề Thác Nguyên Lão, chúng ta làm sao bây giờ?
Trung niên Vũ Hoàng kia dò hỏi.
Tề Thác híp mắt, lạnh lùng nói:
- Lập tức truyền lệnh của ta, điều động hết thảy đệ tử Vô Lượng Sơn ở Huyền Vực tam trọng, tìm kiếm tung tích người của Lam Quang học viện, đồng thời cũng thay ta phát sinh lệnh truy nã, chỉ cần hỗ trợ bắt được hai người này, Vô Lượng Sơn ta sẽ dành cho hậu báo.
- Vâng.
Trung niên Vũ Hoàng gật gù, lại cau mày nói:
- Nguyên Lão, đã như thế, có thể bại lộ Vô Lượng Sơn chúng ta bố cục ở Mộng Cảnh Bình Nguyên hay không?
Tề Thác lạnh nhạt nói:
- Thời điểm tuyên bố, chỉ cần để các thế lực hỗ trợ tìm kiếm tin tức tôn nhi Tề Thác của ta cùng Huyền Diệp kia liền được, còn đuổi bắt những người khác của Lam Quang học viện, chỉ cần lan truyền ở trong đệ tử Vô Lượng Sơn ta.
- Vâng.
- Ngươi chuẩn bị một chút, lão phu muốn đích thân đi Huyền Vực tam trọng một chuyến, lão phu ngược lại muốn xem xem, đến tột cùng là ai dám đoạt xá tôn nhi của lão phu.
Trong con ngươi Tề Thác phóng ra hàn ý lạnh lẽo.
Kỳ thực trong lòng hắn càng bức thiết, là muốn nhìn một chút có thể cứu lại tính mạng của Tề Thừa hay không, Tề Thác hắn chỉ có một tôn nhi như thế, lúc trước tuy bị người Phệ Hồn Tộc thần bí đoạt xá nhục thân, nhưng khiến Tề Thác khiếp sợ chính là mệnh giản của tôn nhi Tề Thừa ở Vô Lượng Sơn dĩ nhiên vẫn không có nát.
Điều này làm cho trong lòng hắn khó tránh khỏi tồn tại một tia ảo tưởng.
Ở sau khi Tề Thác phát ra mệnh lệnh, từng đạo từng đạo mật lệnh thông qua các loại thủ đoạn, lặng yên lao về phía các thế lực lớn ở Huyền Vực tam trọng.
Tử Hoa Thành là thế lực lớn trong Huyền Vực tam trọng, ở ngăn ngắn sau nửa canh giờ, liền đã chiếm được lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn.
Các thế lực lớn của Tử Hoa Thành lập tức xao động lên.
Vô Lượng Sơn đường đường một trong bảy đại tông môn tuyên bố lệnh truy nã, đây đối với những thế lực nhị lưu ở Huyền Vực tam trọng mà nói, tuyệt đối là cơ hội nịnh bợ đối phương cực kỳ tốt, huống chi lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn còn cho thấy, chỉ cần các thế lực lớn có thể thay bọn họ bắt được hai người này, sẽ thu được lợi ích cực kỳ lớn.
Các thế lực lớn nhất thời động tâm.
Chỉ tiếc, bởi vì không gian bí ẩn mở ra, làm cho Huyền Vực tam trọng có chút rung chuyển, các thế lực lớn ở Tử Hoa Thành cần phải xử lý sự tình cũng rất nhiều, lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn bọn họ tạm thời quản không được.
Nếu không thì các thế lực lớn bọn họ đã sớm ở chung quanh phái người đuổi theo Diệp Huyền cùng Chiến Thương, nhưng hiện tại, bọn họ chỉ có thể truyền lệnh truy nã cho đệ tử của thế lực mình.
Có điều coi như vậy, hình ảnh của Diệp Huyền cùng Chiến Thương vẫn rất nhanh ở trong các đại cường giả của Tử Hoa Thành truyền lưu.
Trong Tử Hoa Thành các thế lực lớn đối với Diệp Huyền không chú ý, nhưng đệ tử của Vô Lượng Sơn lại không thể không chú ý.
Trong một khách sạn trung tâm của Tử Hoa Thành, từng cường giả cấp tốc tụ tập.
- Lý trưởng lão.
- La trưởng lão.
- Cố trưởng lão.
Từng cường giả lẫn nhau tụ tập, tổng cộng có hơn hai mươi người, tụ tập ở trong một gian phòng.
Những người này đều là cường giả cùng đệ tử của Vô Lượng Sơn hiện nay ở phụ cận Tử Hoa Thành, sau khi nhận được mệnh lệnh của Tề Thác, lẫn nhau trong lúc đó cấp tốc đạt được liên hệ, sau đó hội tụ.
Trong này, tu vi tối cao có ba người, một thân khí tức hùng hồn bá đạo, hiển nhiên đều là bát giai tam trọng đỉnh phong.
Ngoài ra, Vũ Hoàng nhị trọng có bốn người, Vũ Hoàng nhất trọng có bảy người, còn có mười ba người đều là Vũ Vương, nhưng bên trong yếu nhất cũng là Vũ Vương nhị trọng.
- Tề Thác Nguyên Lão mệnh lệnh, mọi người đều thấy được chưa?
Một Vũ Hoàng tam trọng mặc vũ bào, gò má tương đối dài, tương tự mặt ngựa trước tiên trầm giọng nói.
Hắn ở trước mặt mọi người, trên người tỏa ra uy thế cực kỳ khủng bố, cả người như một núi lửa muốn phun trào, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ nặng nề.
- Cố trưởng lão, chúng ta đều nhìn thấy.
Phía dưới rất nhiều võ giả của Vô Lượng Sơn dồn dập mở miệng.
Người này tên Cố Phỉ, là trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn, cũng là một trong ba người tối cao ở đây.
Ở Vô Lượng Sơn, cường giả Vũ Hoàng liền có thể trở thành trưởng lão, nhưng bát giai nhất trọng cùng nhị trọng chỉ là trưởng lão phổ thông, mà bát giai tam trọng mới là trưởng lão hạch tâm.
Trưởng lão phổ thông ở Vô Lượng Sơn chỉ thuộc về trung tầng, trưởng lão hạch tâm miễn cưỡng ở trung tầng cùng cao tầng, còn cao tầng chân chính là Vũ Đế Nguyên Lão như Tề Thác.
Lần này không gian bí ẩn mở ra, Vô Lượng Sơn tự nhiên cũng nhận được tin tức, thế nhưng bởi vì Thánh thành nhúng tay, các thế lực lớn khác tự nhiên không muốn xen vào, có điều cũng phái ra một chút cường giả, nhìn có thể chia một chén canh hay không.
Mà Vô Lượng Sơn phái ra chính là ba người Cố Phỉ.
Chương 1340 Thính Thiên Các (1)
Ai ngờ bọn họ vừa tới Tử Hoa Thành không mấy ngày, liền nhận được Tề Thác lan truyền đến mệnh lệnh, ba người Cố Phỉ ngay lập tức triệu tập các đệ tử của Vô Lượng Sơn ở phụ cận Tử Hoa Thành lại.
Hắn liếc nhìn mọi người, lạnh nhạt nói:
- Lần này ba người chúng ta đến, vốn là nghe nói không gian bí ẩn mở ra có rất nhiều bảo vật, chuẩn bị ở Tử Hoa Thành nghĩ biện pháp thu mua tất cả, lại không nghĩ rằng dĩ nhiên nhận được mệnh lệnh của Tề Thác Nguyên Lão.
- Căn cứ Tề Thác Nguyên Lão chỉ lệnh, mấy người bị truy nã quan hệ đến tông môn chúng ta bố cục, vì lẽ đó không cho sai lầm, bắt đầu từ bây giờ, các ngươi nghe theo lão phu, Lý trưởng lão cùng với La trưởng lão điều khiển, ai có dị nghị hiện tại có thể nói ra.
Hoàn toàn yên tĩnh, những người còn lại trong phòng tự nhiên không có bất kỳ dị nghị.
- Vậy thì tốt.
Cố Phỉ gật gù:
- Nếu đã từng có người ở không gian bí ẩn thấy Tề Thừa thiếu chủ cùng Huyền Diệp xuất hiện, chỉ cần hai người bọn họ không có vẫn lạc ở trong không gian bí ẩn, tất nhiên có 50% xác suất trở lên sẽ xuất hiện ở Tử Hoa Thành, như vậy, bắt đầu từ bây giờ các ngươi chia làm bốn tổ, phân biệt đóng giữ bốn cửa thành, một khi phát hiện có nhân vật khả nghi lập tức bẩm báo chúng ta.
Ba người Cố Phỉ hiệu suất cực cao, rất nhanh liền định ra kế hoạch, làm ra sắp xếp.
- Cố trưởng lão, nếu hộ vệ của Tử Hoa Thành không phối hợp thì sao? Dù sao Thánh thành cũng có người ở Tử Hoa Thành này, thuộc hạ sợ...
Một tên đệ tử Vũ Vương lo lắng nói.
Ở tình huống bình thường, thế lực như Tử Hoa Thành căn bản không dám không cho Vô Lượng Sơn mặt mũi, thế nhưng hiện tại Thánh thành cũng có người tiến vào Tử Hoa Thành điều tra, lấy cá tính của Thánh thành, đối phương chưa chắc sẽ để ý Vô Lượng Sơn.
Cố Phỉ trầm giọng nói:
- Các ngươi yên tâm, chúng ta chỉ là ở cửa thành điều tra một chút người đi đường ra vào mà thôi, chút chuyện nhỏ này, Thánh thành coi như lại bá đạo cũng không thể không cho Vô Lượng Sơn ta mặt mũi, các ngươi chỉ để ý làm là được, nếu gặp phải phiền phức, đúng lúc bẩm báo, ba người chúng ta sẽ đi giao thiệp.
Có câu nói này của Cố Phỉ, mọi người ở đây cũng thảnh thơi.
Ở dưới Cố Phỉ an bài, cường giả của Vô Lượng Sơn rất nhanh liền đóng giữ ở cửa thành, trong bóng tối kiểm tra mỗi người ra vào thành.
Đương nhiên bởi vì trong Tử Hoa Thành thành quá mức bao la, đám người Cố Phỉ tạm thời còn không đủ nhân thủ, hơn nữa Tử Hoa Thành dù sao cũng là thế lực khá lớn, ở trước khi Tề Thác Nguyên Lão đến, mấy người bọn hắn muốn toàn bộ lùng bắt là căn bản không thể.
Lúc này ở ngay trong khách sạn này, cách đám người Cố Phỉ không xa.
Diệp Huyền đang chỉnh lý thu hoạch của mình.
Dọc theo con đường này, hắn ở Cổ Ma Chi Địa được hết thảy bảo vật đều thu dọn một phen, không thu dọn không quan trọng lắm, vừa thu dọn liền để hắn sợ hết hồn.
Lần này thám hiểm hắn chiếm được bảo vật thực sự là quá nhiều, đặc biệt là không gian giới chỉ của Quỷ Thước Vũ Đế, càng là giàu nứt đố đổ vách.
Nếu như vẻn vẹn luận tài lực, Diệp Huyền dám cam đoan hiện tại cho dù có một tên Vũ Đế nhị trọng đứng ở trước mặt hắn, hắn cũng không ngại.
Sau khi thu dọn thứ tốt, Diệp Huyền thay quần áo, đơn giản dịch dung, lúc này mới đi ra khách sạn.
Sở dĩ Diệp Huyền dịch dung, là vì hắn luôn cẩn thận, hơn nữa lát nữa hắn muốn tìm hiểu tin tức không phải bình thường, cho nên mới cảnh giác như vậy.
Mà hắn cũng không biết, kỳ thực Vô Lượng Sơn đã đối với hắn phát động truy nã toàn diện, đồng thời bộ phận cao thủ đã trú đóng ở Tử Hoa Thành.
Hắn tính tình cảnh giác, để hắn tạm thời tránh thoát một kiếp.
Sau nửa canh giờ, một kiến trúc cực kỳ rộng rãi xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.
Tòa nhà này, đứng vững ở vùng đất trung tâm của Tử Hoa Thành, tổng cộng có bảy tầng, có vẻ vô cùng đại khí cùng xa hoa.
Mà ở phía trên kiến trúc này, có ba chữ lớn... Thính Thiên Các.
- Thính Thiên Các sao!
Diệp Huyền lẩm bẩm mở miệng.
Thính Thiên Các chính là một thế lực phi thường thần bí trong Huyền Vực, Thính Thiên Các này chuyên môn hỏi thăm các loại tin tức cùng tình báo, bất luận võ giả nào nếu như có tình báo kinh người gì cũng có thể bán cho Thính Thiên Các, Thính Thiên Các sẽ căn cứ tình báo to nhỏ dành cho thù lao nhất định, đồng thời Thính Thiên Các cũng bán ra các loại tin tức cùng tình báo, chính là một thế lực cực kỳ thần bí cùng mạnh mẽ trong Huyền Vực.
Tương truyền Thính Thiên Các này, trên biết năm trăm năm, dưới biết năm trăm năm, hầu như không có tin tức bọn họ không biết, mặc dù có chút khuếch đại, nhưng sự thực là như vậy.
Diệp Huyền kiếp trước, cùng Thính Thiên Các này từng qua lại, hiểu rõ đối phương đáng sợ.
Diệp Huyền tới đây, chủ yếu là vì hỏi thăm tin tức của Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh, thế lực bình thường căn bản không thể biết, nhưng tổ chức nghịch thiên như Thính Thiên Các, tuyệt đối sẽ có một ít tình báo.
Trước thời điểm ở Thiên Đô Phủ, Diệp Huyền liền từng để Tô Tú Nhất đi nghe ngóng xem Thiên Đô Phủ có tổ chức này hay không, chỉ là cuối cùng không thể tìm tới, mà bây giờ đi tới Tử Hoa Thành, Diệp Huyền đương nhiên sẽ không từ bỏ cơ hội này.
Thính Thiên Các chiếm diện tích rất lớn, bên trong người đến người đi phi thường náo nhiệt, lui tới hầu như đều là võ giả, thực lực có mạnh có yếu, không ít người trên mặt mang theo mặt nạ cùng khăn che mặt, hiển nhiên là không muốn lấy bộ mặt thật gặp người.
- Không biết các hạ đến đây là muốn hỏi thăm tin tức hay bán tin tức?
Diệp Huyền vừa đi vào Thính Thiên Các, một nữ phục vụ người mặc quần dài mở miệng cười nói, nụ cười trên mặt tràn trề, làm cho người ta có một loại cảm giác tràn ngập sức sống.
- Hỏi thăm tin tức.
Diệp Huyền nói.
- Các hạ mời đi theo ta.
Nữ phục vụ mỉm cười mang theo Diệp Huyền tiến vào một gian phòng bí ẩn của Thính Thiên Các, sau đó lui ra.
Trong phòng nhỏ hẹp, chỉ có một cái ghế, cực kỳ không đãng, ở phía trước nhất có một cửa động đen kịt.
Diệp Huyền ngồi xuống ghế dựa.
- Không biết các hạ muốn nghe tin tức gì.
Một thanh âm u lãnh ở trong căn phòng vang lên, lấy thực lực bát giai nhất trọng của Diệp Huyền, dĩ nhiên không cách nào phân rõ thanh âm này đến tột cùng đến từ phương nào.
Đương nhiên nếu như Diệp Huyền hết sức thả ra Huyền Thức cùng thần thức, tất nhiên có thể dò thăm chỗ ở của đối phương, nhưng hắn tới nơi này chỉ là hỏi thăm tin tức, loại hành vi này đương nhiên sẽ không làm.&
- A!
Công Chủ Thanh che miệng, hiển nhiên có chút giật mình. Khí tức linh hồn trên hồn giản càng ngày càng yếu, nàng tự nhiên biết điều này có ý vị gì.
Lý Hiểu Dung lạnh nhạt nói:
- Huyền Diệp kia tuổi còn trẻ, tất nhiên không thể gặp Dao Nguyệt cung chủ, nhưng hắn hỏi thăm ngươi như vậy, ta hoài nghi người này cùng Dao Nguyệt cung chủ biến mất có nhất định liên hệ. Những năm này, Nguyệt Thần cung chúng ta vẫn đang tìm kiếm cung chủ, nhưng không tin tức, năm đó có một Vũ Hoàng gọi Hoàng Phủ Tú Minh cũng tới hỏi thăm tin tức cung chủ, không nghĩ tới sau đó ngay cả hắn cũng mất tích.
Lý Hiểu Dung không nhịn được lắc đầu.
Công Chủ Thanh không nhịn được nói:
- Sư phụ, ngươi yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ tìm Dao Nguyệt cung chủ trở về.
Lý Hiểu Dung mỉm cười liếc nhìn Công Chủ Thanh, sờ sờ đầu nàng nói:
- Thanh nhi, nhiệm vụ của ngươi bây giờ là chuyên tâm tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá cửu giai, những năm này không có cung chủ, tình cảnh của Nguyệt Thần cung chúng ta cũng rất gian nan, chỉ cần ngươi cố gắng tu luyện, sư phụ liền yên tâm, còn sự tình tìm kiếm cung chủ, vẫn là giao cho chúng ta đi.
- Vâng.
Công Chủ Thanh gật gù:
- Đúng rồi, sư phụ, ta nghe các võ giả đi cùng Huyền Diệp nói, Huyền Diệp kia tựa hồ đến từ Huyền Quang Các gì đó, nếu như chúng ta từ nơi này ra tay, nên có một ít tin tức.
- Huyền Quang Các?
Lý Hiểu Dung nhíu mày, danh tự này nàng rất xa lạ, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Tốt lắm, sư phụ sẽ hỏi thăm một chút, trong Huyền Vực Cửu Trọng Thiên có có một thế lực gọi Huyền Quang Các hay không.
Ở Lý Hiểu Dung xem ra, thiên phú của Diệp Huyền đã kinh người như vậy, tất nhiên là thiên tài do thế lực lớn trong Huyền Vực bồi dưỡng.
- Nếu người này không ở Thiên Âm Cốc, vậy chúng ta đi thôi.
Rất nhanh, Lý Hiểu Dung mang theo Công Chủ Thanh rời đi Thiên Âm Cốc.
Nếu để cho các nàng biết, Diệp Huyền các nàng nhọc nhằn khổ sở muốn tìm ngay ở cách các nàng mấy ngàn dặm, không biết hai người sẽ có vẻ mặt thế nào.
Theo hai người rời đi, sương mù màu đen trong Thiên Âm Cốc càng ngày càng dày đặc, dần dần, toàn bộ Thiên Âm Cốc hoàn toàn bị sương mù màu đen bao bọc.
Hàng năm mở ra ba tháng, triệt để kết thúc, bây giờ Thiên Âm Cốc, đã trở thành vùng cấm của võ giả, không có bất kỳ võ giả nào dám lưu lại ở chỗ này.
Mà theo Thiên Âm Cốc đóng cửa, Cổ Ma Chi Địa gây ra sóng lớn mênh mông, tiếp tục lan truyền ở trong Huyền Vực, những cường giả khôi lỗi ở mấy ngàn năm trước kia, gợi ra một hồi náo động to lớn.
Giờ khắc này ở nơi nào đó trong Thiên Âm Cốc, Diệp Huyền đang tu luyện lại quên mất thời gian.
Trải qua ròng rã mười ngày khổ tu, Diệp Huyền rốt cục hấp thu lượng lớn Tuyệt Âm Chi Thủy vào trong cơ thể, ở trong đầu của hắn, hình thành một giọt Tuyệt Âm Chi Thủy bản nguyên.
Một giọt bản nguyên này, nhìn qua long lanh xinh đẹp, nhưng lại đen kịt thâm thúy, khiến cho người nhìn không thấu, thần bí khó lường.
Giọt Tuyệt Âm Chi Thủy bản nguyên này, nhìn như nhỏ bé, nhưng ẩn chứa lực lượng tuyệt âm đáng sợ, uy lực phi phàm.
Hô!
Phun ra một ngụm trọc khí, hơn mười ngày tu luyện, Diệp Huyền rốt cục mở mắt ra.
- Lão già chết tiệt kia tuy muốn hại ta, nhưng cho pháp quyết vẫn đúng là không bình thường.
Diệp Huyền thán phục nói.
Nếu như lần trước trong cơ thể hắn có Tuyệt Âm Chi Thủy này, nhìn thấy Quỷ Thước Vũ Đế nơi nào còn cần chật vật như vậy, coi như đánh không lại, cũng đủ để cho đối phương một giáo huấn khó quên, không dám trắng trợn không kiêng dè truy sát hắn.
Càng để Diệp Huyền kinh hỉ chính là trong quá trình hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy, nhục thân của hắn cũng được tăng lên cực lớn.
Tuyệt Âm Chi Thủy, âm lãnh băng hàn, ở trong quá trình hòa vào cơ thể dĩ nhiên cùng Cửu Chuyển Thánh Thể sản sinh ra biến hóa, làm cho Cửu Chuyển Thánh Thể của hắn đạt đến lục chuyển đỉnh phong.
Chỉ tiếc, hắn mang về Tuyệt Âm Chi Thủy vẫn quá ít, nếu như có thể để hắn ở nới hơn ba ngàn mét tu luyện mấy tháng, Diệp Huyền tin tưởng mình tuyệt đối có khả năng bước vào thất chuyển.
Đương nhiên hiện tại, ở trước khi không có đủ thực lực, Diệp Huyền là không dám lại đi Tuyệt Âm Động.
Vù!
Hơi thôi thúc Tuyệt Âm Chi Thủy trong đầu, một luồng lực lượng băng hàn đến mức tận cùng tản mát ra, đông lại tất cả, thậm chí ngay cả linh hồn cũng run rẩy.
- Ồ, Tuyệt Âm Chi Thủy này băng hàn thấu xương, có thể đóng băng tất cả thế gian, càng đáng sợ là nó ngay cả linh hồn cũng có thể đông lại, nếu hòa nguồn lực lượng này vào Thần Linh Đồng Thị, không biết sẽ có biến hóa như thế nào?
Thần Linh Đồng Thị, là một môn võ kỹ vô cùng đáng sợ, tu luyện tới cực hạn, một chút sinh, một chút tử, uy lực phi phàm.
Bây giờ Diệp Huyền, đã tu luyện Thần Linh Đồng Thị tới tầng thứ hai.
Tầng thứ nhất, khiến cho thị lực cùng năng lực quan sát của Diệp Huyền, có tăng lên không phải bình thường.
Tầng thứ hai này, chính là Huyễn Cấm Chi Nhãn, là lúc trước lợi dụng Hồn Tinh của Mộng Yểm thú tu luyện thành, một khi kết hợp hồn lực triển khai, có thể mê hoặc linh hồn võ giả, khiến cho đối phương rơi vào mê man.
Mà Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba, Diệp Huyền vẫn không có tu luyện.&Nghiêm chỉnh mà nói, Thần Linh Đồng Thị càng như một môn bí pháp, mà không giống như võ kỹ, hạch tâm của nó là tròng mắt cùng hồn lực, hơn nữa có thể căn cứ tình huống bản thân võ giả, kết hợp rất nhiều bảo vật, hình thành bí pháp đồng thuật không giống.
Mà bây giờ, Diệp Huyền liền chuẩn bị hòa Tuyệt Âm Chi Thủy vào trong Thần Linh Đồng Thị của mình.
Đến lúc đó thôi thúc Thần Linh Đồng Thị, dùng hồn lực thôi thúc Tuyệt Âm Chi Thủy, Diệp Huyền chỉ ngẫm lại, liền khá là kích động.
Không có chút do dự gì, lúc này Diệp Huyền hãm vào trong tu luyện Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba.
Bởi vì đây là một thử nghiệm hoàn toàn mới, vì lẽ đó lúc Diệp Huyền tu luyện vô cùng cẩn thận, mỗi tiến hành một bước, đều phải trải qua thời gian dài suy nghĩ cùng diễn luyện.
Dù sao tuy Tuyệt Âm Chi Thủy mạnh mẽ, nhưng một khi xuất hiện sơ suất, đối với hắn thương tổn cũng là cực kỳ to lớn.
Sau ba ngày, Diệp Huyền rốt cục dung nhập một tia Tuyệt Âm Chi Thủy vào trong đồng thuật.
Hắn mở ra Thần Linh Đồng Thị, tròng mắt màu xanh lam ánh sáng lấp loé, càng có một tia hàn ý phóng thích, đông lại nội tâm.
Trong lòng Diệp Huyền mừng rỡ, điều này hiển nhiên đại diện cho hắn thử nghiệm hoàn toàn hữu hiệu.
Nếu có thể được, lúc này Diệp Huyền liền toàn lực luyện hóa Tuyệt Âm Chi Thủy.
Chương 1337 Linh Hồn Đông Kết (1)
Ở nửa tháng sau, thời điểm Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba tu luyện tới một nửa, Diệp Huyền rốt cục gặp phải khó khăn.
Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba của hắn, dù sao phải thông qua tròng mắt phóng thích, nhưng ở trong quá trình thử nghiệm hắn phát hiện, tròng mắt của mình tựa hồ có hơi không thể chịu đựng được lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy.
Dù sao Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai thật quá đáng sợ, Cửu Thiên Vũ Đế phổ thông cũng chưa chắc có thể chịu đựng.
Đã như thế, tu luyện Thần Linh Đồng Thị nhất thời rơi vào bình cảnh.
Nhưng Diệp Huyền không có bất kỳ dự định từ bỏ, thân là một Luyện Hồn Sư, Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư, ở trong quá trình luyện chế, hắn khó khăn gì chưa từng gặp qua
Nhìn quét không gian giới chỉ, từng cây linh dược cùng vật liệu ánh vào tầm mắt của hắn, lần này thăm dò Cổ Ma Chi Địa, Diệp Huyền được linh dược đếm không xuể, coi như là linh dược cửu giai hắn cũng có vài cây.
Từng cái từng cái phương án, ở trong đầu của hắn hiện ra.
Ở dưới Diệp Huyền khắc khổ phấn đấu, trải qua mấy lần luyện chế, sau bảy ngày, hắn rốt cục đánh hạ vấn đề khó khăn này.
Lại qua một tuần, tu luyện Thần Linh Đồng Thị tầng thứ ba rốt cục hoàn thành.
Vù
Trên tròng mắt Diệp Huyền, đột nhiên lập loè ra một đạo quang hồng màu xanh yêu dị, nếu như giờ khắc này có người xem xét tỉ mỉ hai mắt của Diệp Huyền, nhất định sẽ cực kỳ kinh ngạc.
Liền sẽ phát hiện, ở trong tròng mắt của Diệp Huyền, có vô số phù văn đang không ngừng xoay tròn, ở trung tâm phù văn, một giọt nước hiện ra, từng tia lạnh lẽo thấu xương, từ bên trong toả ra.
Một tia lực lượng băng hàn đáng sợ giáng lâm vùng thế giới này, đông lại tất cả thế gian, không chỗ nào ngang hàng.
- Rốt cục luyện thành, có Tuyệt Âm Chi Thủy này, Vũ Hoàng phổ thông không ngăn nổi một cái ánh mắt của ta.
Khóe miệng Diệp Huyền mang theo mỉm cười.
- Chiêu này liền gọi Linh Hồn Đông Kết a.
Tu luyện thành Linh Hồn Đông Kết, lúc này Diệp Huyền mới phát hiện trong huyệt động của mình, đã bị từng tia khói đen chiếm cứ.
Mà đầu óc của hắn ở dưới những khói đen này ảnh hưởng, cũng hơi xao động.
- Xem ra Thiên Âm Cốc hơn ba tháng an toàn đã kết thúc, phải mau chóng rời khỏi nơi này, nếu thời gian dài chờ ở chỗ này, ta e là sẽ bị sương mù xâm nhuộm thành một kẻ điên cuồng không ý thức.
Kiếp trước Diệp Huyền đối với sương mù màu đen của Thiên Âm Cốc cũng không quá hiểu rõ, nhưng hiện tại hắn bỗng nhiên phát hiện, sương mù màu đen trong Thiên Âm Cốc cùng Ma Sát Khí trong Cổ Ma Chi Địa vô cùng tương tự, chỉ là sát khí ẩn chứa trong đó nhỏ yếu hơn nhiều lắm.
- Xem ra Thiên Âm Cốc này cùng Cổ Ma Chi Địa có liên hệ nhất định a.
Diệp Huyền khẽ nhíu mày, sau đó nhìn về phía sơn động.
Nơi đó, con tê tê cùng Thiềm Thừ màu đen ngâm ở trong Tuyệt Âm Chi Thủy, híp mắt, có vẻ hết sức thoải mái.
- Tiểu Hắc, Nhị Hắc, ta phải đi.
Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc chính là Linh Ma thú trong Cổ Ma Chi Địa, Diệp Huyền mang chúng nó từ Cổ Ma Chi Địa ra ngoài, nhưng không nghĩ mang chúng nó ra Thiên Âm Cốc.
Trong Huyền Vực hoàn cảnh căn bản không thích hợp Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc sinh tồn, chúng nó hấp thu chính là Ma khí, ngoại giới căn bản không tồn tại, mà Thiên Âm Cốc này mới là địa phương thích hợp chúng nó sinh tồn.
Chí ít những sương mù màu đen này, có thể tăng lên tu vi của chúng nó.
Trên mặt Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, tất cả đều lộ ra vẻ không muốn, chúng nó có thể cảm nhận được tâm ý ly biệt trong lòng Diệp Huyền.
Làm bạn lâu như vậy, Diệp Huyền cũng đối với Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc có một tia không bỏ.
Nhưng hắn cuối cùng vẫn thu hồi lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn trong đầu hai yêu.
- Cảm tạ các ngươi một đường làm bạn, hi vọng các ngươi sau đó ở Thiên Âm Cốc này cố gắng sinh tồn, nhớ tuyệt đối đừng chết.
Trước khi đi, Diệp Huyền sờ sờ đầu của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc.
Viền mắt của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc mang theo ướt át, tuy Diệp Huyền đã thu hồi lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn điều khiển chúng nó, nhưng cùng Diệp Huyền ở chung thời gian dài như vậy, chúng nó đã xem Diệp Huyền là chủ nhân của mình.
Vèo
Cuối cùng, Diệp Huyền quay đầu rời đi hang động, bay về phía Thiên Âm Cốc.
Mãi đến tận thân hình hắn biến mất không còn tăm hơi, thân thể của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc vẫn đứng ở đó, như mãi mãi cũng sẽ không dao động.
- Rốt cục đi ra.
Sau một ngày, Diệp Huyền cuối cùng cũng coi như rời đi Thiên Âm Cốc, hơi dừng lại một hồi, trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.
- Đại ca, vừa nãy ta thật giống như nhìn thấy một thiếu niên từ trong Thiên Âm Cốc bay ra ngoài.
Trong một rừng rậm ngoài Thiên Âm Cốc, hai tên Vũ Vương đang nói chuyện.
- Ngươi hoa mắt đi.
Một gã Vũ Vương khác lớn tuổi gõ đầu hắn một cái, mắng:
- Hôm nay Thiên Âm Cốc ba tháng mở ra đã kết thúc gần một tháng, bên trong đâu đâu cũng có sương mù màu đen nồng nặc, coi như là cường giả Cửu Thiên Vũ Đế cũng không cách nào ở bên trong nghỉ ngơi vượt qua thời gian một tháng, một thiếu niên làm sao sẽ từ bên trong đi ra.
Vũ Vương trẻ tuổi vô tội nói:
- Nhưng mà ta thật sự nhìn thấy.
- Được, được, tin tưởng ngươi là thật sự nhìn thấy, như vậy được chưa, lên tinh thần cho ta, tuy Thiên Âm Cốc kết thúc kỳ mở ra, nhưng có lúc sương mù cũng sẽ hơi tiêu tan một ít, đến thời điểm đó chúng ta dành thời gian ở biên giới tu luyện một hồi.
Vũ Vương lớn tuổi có chút không cam lòng nói:
- Lần này không gian bí ẩn mở ra, trong Thiên Âm Cốc cường giả đông đảo, ta ngày thứ nhất suýt chút nữa chết ở bên trong, sau đó sợ đến ngay cả tu luyện cũng không dám liền chạy ra, quả thực quá oan uổng.
Sau ba ngày, một thành trì khổng lồ hiện ra ở trước mặt Diệp Huyền.
- Là Tử Hoa Thành.
Diệp Huyền nhận ra toà thành trì trước mắt.
Trong Huyền Vực, thế lực đa dạng, các loại tông môn thành trì trải rộng, ngoại trừ Thánh thành có quyền quản hạt chí cao ra, thế lực còn lại căn bản không có tổ chức thống nhất.
Kiếp trước Diệp Huyền mấy lần tiến vào Thiên Âm Cốc, từng có hai lần đặt chân ở Tử Hoa Thành này.
Mà Tử Hoa Thành này cũng là một thành trì khổng lồ nhất ở Huyền Vực tam trọng, trong mấy vạn dặm xung quanh Thiên Âm Cốc.
- Tử Hoa Thành khá phồn hoa, bên trong thế lực cũng rắc rối phức tạp, không bằng ở đây đặt chân, hỏi thăm tin tức một chút.
Diệp Huyền hơi suy nghĩ, lao về phía Tử Hoa Thành.
Cửa thành, có hai tên hắc giáp hộ vệ, tu vi ở cấp bảy tam trọng.
Tuy Vũ Vương tam trọng ở Thiên Đô Phủ cũng không tính cường giả đỉnh phong gì, nhưng thân phận hiển hách, địa vị cao thượng.
Chương 1338 Linh Hồn Đông Kết (2)
Nhưng ở Huyền Vực tam trọng Tử Hoa Thành này, lại chỉ có thể làm một hộ vệ, không thể không nói, Huyền Vực đáng sợ cùng cạnh tranh kịch liệt, vượt xa những địa phương khác của đại lục tưởng tượng.
- Đưa ra thân phận.
Một tên hắc giáp hộ vệ trong đó nhìn Diệp Huyền, trực tiếp quát lên.
- Lúc nào ra vào Tử Hoa Thành cũng phải đưa ra thân phận?
Diệp Huyền lạnh lùng nói.
Trong Huyền Vực, thế lực đa dạng, bởi vậy quản lý cũng không nghiêm ngặt, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói, tiến vào thành trì cần đưa ra thân phận.
- Hừ, Thiên Âm Cốc cùng không gian bí ẩn nối tiếp, Thánh thành hoài nghi trong đó có ẩn tình, Tử Hoa Thành là thành trì phụ cận Thiên Âm Cốc, đứng mũi chịu sào, bất kỳ võ giả ngoại lai tiến vào bên trong, đều phải đưa ra thân phận.
Hắc giáp hộ vệ kia lạnh giọng nói.
Trong lòng Diệp Huyền hơi động, xem ra Thánh thành đối với Cổ Ma Chi Địa vô cùng coi trọng a, có điều ngẫm lại cũng phải, trong Cổ Ma Chi Địa bảo vật nhiều, còn có cường giả khôi lỗi của Nhân tộc cùng Yêu tộc mấy ngàn năm trước, Thánh thành dù như thế nào cũng không thể xem thường.
- Ta chính là đệ tử của Vô Không sơn trang.
Diệp Huyền trực tiếp lấy ra lệnh bài trên người Vũ Hoàng tóc nâu.
Đây là lệnh bài của Vô Không sơn trang, tượng trưng cho Vô Không sơn trang, Vô Không sơn trang là một thế lực không kém ở Huyền Vực tam trọng, lệnh bài của nó đủ để ở Huyền Vực tam trọng thông dụng.
Sau khi chứng minh thân phận, Diệp Huyền chuẩn bị trực tiếp vào thành.
- Chậm đã, mặc dù ngươi là đệ tử Vô Không sơn trang, nhưng hiện tại tiến vào chính là Tử Hoa Thành, vào thành cần giao nộp năm khối Huyền Thạch thượng phẩm.
Vừa nãy hắc giáp hộ vệ kia, lần thứ hai ngăn cản Diệp Huyền.
Diệp Huyền hơi sững sờ.
Năm khối Huyền Thạch thượng phẩm, đối với Vũ Hoàng phổ thông mà nói, không coi là quý giá, nhưng dù sao cũng là Huyền Thạch thượng phẩm, không phải đồ vật ném xuống đất sẽ không đau lòng.
Mà đổi làm một ít Vũ Vương phổ thông, trên người cũng chưa chắc có Huyền Thạch thượng phẩm.
Huống chi, Diệp Huyền kiếp trước ở Huyền Vực lâu như vậy, còn chưa từng nghe nói tiến vào Tử Hoa Thành cần giao nộp lệ phí.
Lạnh lùng nhìn hộ vệ kia một chút, Diệp Huyền từ trong con ngươi đối phương, nhìn ra một tia cân nhắc.
Diệp Huyền nhất thời hiểu được, điều này hiển nhiên hoàn toàn là hai người này ỷ vào thế lực, bắt nạt hắn mà thôi.
Trong Huyền Vực, khắp nơi đều có lợi ích cùng ức hiếp.
- Lăn.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thả ra Huyền Nguyên kinh người áp bức.
Một luồng lực lượng kinh khủng, trấn áp ở trên thân hai người, như một ngọn núi lớn.
Thịch thịch thịch…
Trong nháy mắt, hai tên hắc giáp hộ vệ kia bị ép rút lui vài bước, vẻ mặt khiếp sợ ngơ ngác.
Đương nhiên, Diệp Huyền sẽ thích hợp dừng lại, chỉ là kinh sợ hai người này mà thôi.
- Người này trẻ tuổi như vậy, dĩ nhiên là Vũ Hoàng.
- Thiếu hiệp bớt giận, chúng ta có mắt không tròng, Tử Hoa Thành không có quy củ này…
Hai hắc giáp hộ vệ nhất thời đổi giọng.
Bọn họ chỉ là thấy Diệp Huyền một thân một mình, tuổi còn trẻ, hơn nữa đến từ Vô Không sơn trang, vị trí tông môn cách Tử Hoa Thành cực xa, bởi vậy muốn lừa một bút.
Những đệ tử trẻ tuổi đến từ các thế lực lớn này, trên người luôn vô cùng giàu có, hơn nữa cất bước ở bên ngoài, cũng không dám quá lộ liễu.
Há ngờ rằng, Diệp Huyền căn bản không có thời gian để ý, trực tiếp thả ra uy thế kinh người, kinh sợ hai người.
Vũ Hoàng trẻ tuổi như vậy, ở từng tông môn tất nhiên là thiên chi kiêu tử, thân phận hiển hách, sớm biết tu vi của Diệp Huyền đáng sợ như thế, hai người này căn bản không dám mở miệng.
Diệp Huyền triệt uy thế, trực tiếp rời đi.
Hai tên hộ vệ cúi đầu, căn bản không dám ngăn trở.
Trên đường Tử Hoa Thành, ngựa xe như nước, dòng người phồn hoa.
Diệp Huyền lẳng lặng đứng trên đường cái, nhìn đường phố quen thuộc, cửa hàng hầu như chưa từng biến qua, trong lòng không khỏi cảm khái vạn ngàn.
Trăm năm, Tử Hoa Thành hầu như vẫn giống như năm đó, không hề có một chút biến hóa.
Mà mình từ lâu không phải Tiêu Diêu Hồn Hoàng năm đó ở Huyền Vực quát tháo phong vân, danh chấn thiên hạ.
Diệp Huyền nhớ tới năm đó hắn hai lần đặt chân Tử Hoa Thành, trong Tử Hoa Thành rất nhiều thế lực ra khỏi thành tiếp đón, tình cảnh lớn lao, hầu như là cả thành sôi trào, chấn động một thời.
Nhưng hôm nay mình tiến vào thành, lại bị hộ vệ cửa thành doạ dẫm, để trong lòng Diệp Huyền trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Một tia cảm xúc, như lá rụng trong gió thu bay xuống mặt hồ, chấn động ra gợn sóng.
- Tiêu Diêu Hồn Hoàng sao?
Diệp Huyền nhạt cười một tiếng.
Hắn hôm nay làm người hai đời, từ lâu không giống kiếp trước chú trọng hư danh như vậy.
Mà đời này, hắn so với kiếp trước thiên phú còn muốn kinh người cùng biến thái, mục tiêu của hắn chính là võ đạo đỉnh phong.
- Trước tiên tìm một nơi đặt chân, lại đi tìm hiểu tin tức.
Làm ra quyết định, Diệp Huyền nhẹ nhàng nở nụ cười, như xe nhẹ chạy đường quen đi đến trung tâm Tử Hoa Thành, hòa vào trong dòng người náo nhiệt.
Huyền Vực bát trọng.
Đây là một quần sơn nguy nga đứng vững, kéo dài mấy vạn dặm, quần sơn bích thúy, giống như một con rồng lớn, nằm ngang ở trên đại địa Huyền khí nồng nặc, muốn bay mà lên.
Mà ở trung ương sơn mạch, một ngọn núi cao vút trong mây đứng lặng, ngọn núi này cao vạn trượng, như một thanh kiếm sắc chặn ngang ở trong đất trời, yên vụ mờ ảo, giống như nhân gian tiên cảnh.
Trên hùng sơn, cung điện san sát, tường hồng ngói xanh, rộng rãi đại khí, xa xa nhìn tới, liền có một loại uy thế bá đạo phả vào mặt, khiến cho lòng người sinh chấn động.
Ngọn núi này, chính là tổng bộ của đại lục bảy đại tông môn... Vô Lượng Sơn.
Giờ khắc này, một lão giả vóc người nguy nga, ánh mắt bá đạo, đang đứng ở trên sườn núi, vẻ mặt hơi kinh.
- Ngươi nói cái gì? Vô Lượng Sơn chúng ta có đệ tử từng ở không gian bí ẩn của Thiên Âm Cốc, nhìn thấy tôn tử của ta Tề Thừa? Còn có đệ tử Huyền Cơ Tông Huyền Diệp? Ngươi xác định không nghe lầm?
Hắn thanh chấn như lôi, ngữ khí ngơ ngác, trong lời nói tràn đầy vẻ khó tin.
- Hồi bẩm Tề Thác Nguyên Lão, không có sai, căn cứ đệ tử kia báo lại, một người trong đó xác thực là Tề Thừa thiếu chủ, còn có một người hắn lúc trước gặp Nguyên Lão phát hình ảnh, có tám phần mười là đệ tử Lam Quang học viện Huyền Diệp.
Một nam tử tuổi trung niên cung kính mở miệng.
- Khá lắm, hai người bọn họ dĩ nhiên đi tới Huyền Vực, như thế xem ra, những người khác của Lam Quang học viện kia cũng đều đến Huyền Vực? Chẳng trách lão phu ở Mộng Cảnh Bình Nguyên tìm kiếm lâu như thế, thậm chí tìm toàn bộ Thanh Hoa Vực cũng không thể tìm tới tung tích của bọn họ, thực sự là đáng ghét a.
Trong con ngươi Tề Thác bốc lên sát cơ, biểu lộ hiện ra vẻ dữ tợn hưng phấn.
Chương 1339 Vô Lượng Sơn truy nã
Lúc trước hắn nhận mật lệnh của tông môn, khống chế Mộng Cảnh Bình Nguyên Lam Quang học viện, vì phòng ngừa bị Huyền Vực trừng phạt, lợi dụng Huyền Cơ Tông ở trong bóng tối thẩm thấu, rốt cục nắm giữ toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên ở trong lòng bàn tay.
Không ngờ ở thời khắc mấu chốt, mấy đại nhân vật của Lam Quang học viện dĩ nhiên chạy ra bọn họ khống chế, trong đó Vô Lượng Sơn trưởng lão Giang Văn Huy bởi vậy vẫn lạc, mà tôn nhi của hắn Tề Thừa, cũng bị một người Phệ Hồn tộc thần bí nào đó đoạt xá thân thể, ngay cả hồn niệm phân thân của hắn giáng lâm cũng không thể ngăn cản.
Càng đáng thương chính là, sau khi khống chế Lam Quang học viện, tuy hắn tìm tới cấm địa của Lam Quang học viện, nhưng bởi vì cấm địa kia bị Chân Long Ấn phong ấn, trước sau không cách nào mở ra, để hắn bị cao tầng tông môn mạnh mẽ trách phạt một phen.
Chuyện này, vẫn là mối hận trong lòng hắn.
Trong hai năm qua, hắn vẫn tìm kiếm phần tử Lam Quang học viện chạy trốn khắp nơi cùng tôn nhi Tề Thừa của mình, nhưng thủy chung không tin tức.
Lại không nghĩ rằng, Vô Lượng Sơn dĩ nhiên có đệ tử lúc trước ở trong không gian bí ẩn, nhìn thấy tôn nhi của hắn Tề Thừa.
Như Huyền Diệp, đệ tử Vô Lượng Sơn dưới trướng hắn dù sao chỉ là xem qua hình ảnh đối phương, không hẳn nhận thức chuẩn xác, nhưng Tề Thừa là tôn nhi của Tề Thác, đệ tử chân truyền của Vô Lượng Sơn, hắn tin tưởng đệ tử dưới trướng hắn, là tuyệt đối sẽ không nhận sai.
- Tề Thác Nguyên Lão, chúng ta làm sao bây giờ?
Trung niên Vũ Hoàng kia dò hỏi.
Tề Thác híp mắt, lạnh lùng nói:
- Lập tức truyền lệnh của ta, điều động hết thảy đệ tử Vô Lượng Sơn ở Huyền Vực tam trọng, tìm kiếm tung tích người của Lam Quang học viện, đồng thời cũng thay ta phát sinh lệnh truy nã, chỉ cần hỗ trợ bắt được hai người này, Vô Lượng Sơn ta sẽ dành cho hậu báo.
- Vâng.
Trung niên Vũ Hoàng gật gù, lại cau mày nói:
- Nguyên Lão, đã như thế, có thể bại lộ Vô Lượng Sơn chúng ta bố cục ở Mộng Cảnh Bình Nguyên hay không?
Tề Thác lạnh nhạt nói:
- Thời điểm tuyên bố, chỉ cần để các thế lực hỗ trợ tìm kiếm tin tức tôn nhi Tề Thác của ta cùng Huyền Diệp kia liền được, còn đuổi bắt những người khác của Lam Quang học viện, chỉ cần lan truyền ở trong đệ tử Vô Lượng Sơn ta.
- Vâng.
- Ngươi chuẩn bị một chút, lão phu muốn đích thân đi Huyền Vực tam trọng một chuyến, lão phu ngược lại muốn xem xem, đến tột cùng là ai dám đoạt xá tôn nhi của lão phu.
Trong con ngươi Tề Thác phóng ra hàn ý lạnh lẽo.
Kỳ thực trong lòng hắn càng bức thiết, là muốn nhìn một chút có thể cứu lại tính mạng của Tề Thừa hay không, Tề Thác hắn chỉ có một tôn nhi như thế, lúc trước tuy bị người Phệ Hồn Tộc thần bí đoạt xá nhục thân, nhưng khiến Tề Thác khiếp sợ chính là mệnh giản của tôn nhi Tề Thừa ở Vô Lượng Sơn dĩ nhiên vẫn không có nát.
Điều này làm cho trong lòng hắn khó tránh khỏi tồn tại một tia ảo tưởng.
Ở sau khi Tề Thác phát ra mệnh lệnh, từng đạo từng đạo mật lệnh thông qua các loại thủ đoạn, lặng yên lao về phía các thế lực lớn ở Huyền Vực tam trọng.
Tử Hoa Thành là thế lực lớn trong Huyền Vực tam trọng, ở ngăn ngắn sau nửa canh giờ, liền đã chiếm được lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn.
Các thế lực lớn của Tử Hoa Thành lập tức xao động lên.
Vô Lượng Sơn đường đường một trong bảy đại tông môn tuyên bố lệnh truy nã, đây đối với những thế lực nhị lưu ở Huyền Vực tam trọng mà nói, tuyệt đối là cơ hội nịnh bợ đối phương cực kỳ tốt, huống chi lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn còn cho thấy, chỉ cần các thế lực lớn có thể thay bọn họ bắt được hai người này, sẽ thu được lợi ích cực kỳ lớn.
Các thế lực lớn nhất thời động tâm.
Chỉ tiếc, bởi vì không gian bí ẩn mở ra, làm cho Huyền Vực tam trọng có chút rung chuyển, các thế lực lớn ở Tử Hoa Thành cần phải xử lý sự tình cũng rất nhiều, lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn bọn họ tạm thời quản không được.
Nếu không thì các thế lực lớn bọn họ đã sớm ở chung quanh phái người đuổi theo Diệp Huyền cùng Chiến Thương, nhưng hiện tại, bọn họ chỉ có thể truyền lệnh truy nã cho đệ tử của thế lực mình.
Có điều coi như vậy, hình ảnh của Diệp Huyền cùng Chiến Thương vẫn rất nhanh ở trong các đại cường giả của Tử Hoa Thành truyền lưu.
Trong Tử Hoa Thành các thế lực lớn đối với Diệp Huyền không chú ý, nhưng đệ tử của Vô Lượng Sơn lại không thể không chú ý.
Trong một khách sạn trung tâm của Tử Hoa Thành, từng cường giả cấp tốc tụ tập.
- Lý trưởng lão.
- La trưởng lão.
- Cố trưởng lão.
Từng cường giả lẫn nhau tụ tập, tổng cộng có hơn hai mươi người, tụ tập ở trong một gian phòng.
Những người này đều là cường giả cùng đệ tử của Vô Lượng Sơn hiện nay ở phụ cận Tử Hoa Thành, sau khi nhận được mệnh lệnh của Tề Thác, lẫn nhau trong lúc đó cấp tốc đạt được liên hệ, sau đó hội tụ.
Trong này, tu vi tối cao có ba người, một thân khí tức hùng hồn bá đạo, hiển nhiên đều là bát giai tam trọng đỉnh phong.
Ngoài ra, Vũ Hoàng nhị trọng có bốn người, Vũ Hoàng nhất trọng có bảy người, còn có mười ba người đều là Vũ Vương, nhưng bên trong yếu nhất cũng là Vũ Vương nhị trọng.
- Tề Thác Nguyên Lão mệnh lệnh, mọi người đều thấy được chưa?
Một Vũ Hoàng tam trọng mặc vũ bào, gò má tương đối dài, tương tự mặt ngựa trước tiên trầm giọng nói.
Hắn ở trước mặt mọi người, trên người tỏa ra uy thế cực kỳ khủng bố, cả người như một núi lửa muốn phun trào, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ nặng nề.
- Cố trưởng lão, chúng ta đều nhìn thấy.
Phía dưới rất nhiều võ giả của Vô Lượng Sơn dồn dập mở miệng.
Người này tên Cố Phỉ, là trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn, cũng là một trong ba người tối cao ở đây.
Ở Vô Lượng Sơn, cường giả Vũ Hoàng liền có thể trở thành trưởng lão, nhưng bát giai nhất trọng cùng nhị trọng chỉ là trưởng lão phổ thông, mà bát giai tam trọng mới là trưởng lão hạch tâm.
Trưởng lão phổ thông ở Vô Lượng Sơn chỉ thuộc về trung tầng, trưởng lão hạch tâm miễn cưỡng ở trung tầng cùng cao tầng, còn cao tầng chân chính là Vũ Đế Nguyên Lão như Tề Thác.
Lần này không gian bí ẩn mở ra, Vô Lượng Sơn tự nhiên cũng nhận được tin tức, thế nhưng bởi vì Thánh thành nhúng tay, các thế lực lớn khác tự nhiên không muốn xen vào, có điều cũng phái ra một chút cường giả, nhìn có thể chia một chén canh hay không.
Mà Vô Lượng Sơn phái ra chính là ba người Cố Phỉ.
Chương 1340 Thính Thiên Các (1)
Ai ngờ bọn họ vừa tới Tử Hoa Thành không mấy ngày, liền nhận được Tề Thác lan truyền đến mệnh lệnh, ba người Cố Phỉ ngay lập tức triệu tập các đệ tử của Vô Lượng Sơn ở phụ cận Tử Hoa Thành lại.
Hắn liếc nhìn mọi người, lạnh nhạt nói:
- Lần này ba người chúng ta đến, vốn là nghe nói không gian bí ẩn mở ra có rất nhiều bảo vật, chuẩn bị ở Tử Hoa Thành nghĩ biện pháp thu mua tất cả, lại không nghĩ rằng dĩ nhiên nhận được mệnh lệnh của Tề Thác Nguyên Lão.
- Căn cứ Tề Thác Nguyên Lão chỉ lệnh, mấy người bị truy nã quan hệ đến tông môn chúng ta bố cục, vì lẽ đó không cho sai lầm, bắt đầu từ bây giờ, các ngươi nghe theo lão phu, Lý trưởng lão cùng với La trưởng lão điều khiển, ai có dị nghị hiện tại có thể nói ra.
Hoàn toàn yên tĩnh, những người còn lại trong phòng tự nhiên không có bất kỳ dị nghị.
- Vậy thì tốt.
Cố Phỉ gật gù:
- Nếu đã từng có người ở không gian bí ẩn thấy Tề Thừa thiếu chủ cùng Huyền Diệp xuất hiện, chỉ cần hai người bọn họ không có vẫn lạc ở trong không gian bí ẩn, tất nhiên có 50% xác suất trở lên sẽ xuất hiện ở Tử Hoa Thành, như vậy, bắt đầu từ bây giờ các ngươi chia làm bốn tổ, phân biệt đóng giữ bốn cửa thành, một khi phát hiện có nhân vật khả nghi lập tức bẩm báo chúng ta.
Ba người Cố Phỉ hiệu suất cực cao, rất nhanh liền định ra kế hoạch, làm ra sắp xếp.
- Cố trưởng lão, nếu hộ vệ của Tử Hoa Thành không phối hợp thì sao? Dù sao Thánh thành cũng có người ở Tử Hoa Thành này, thuộc hạ sợ...
Một tên đệ tử Vũ Vương lo lắng nói.
Ở tình huống bình thường, thế lực như Tử Hoa Thành căn bản không dám không cho Vô Lượng Sơn mặt mũi, thế nhưng hiện tại Thánh thành cũng có người tiến vào Tử Hoa Thành điều tra, lấy cá tính của Thánh thành, đối phương chưa chắc sẽ để ý Vô Lượng Sơn.
Cố Phỉ trầm giọng nói:
- Các ngươi yên tâm, chúng ta chỉ là ở cửa thành điều tra một chút người đi đường ra vào mà thôi, chút chuyện nhỏ này, Thánh thành coi như lại bá đạo cũng không thể không cho Vô Lượng Sơn ta mặt mũi, các ngươi chỉ để ý làm là được, nếu gặp phải phiền phức, đúng lúc bẩm báo, ba người chúng ta sẽ đi giao thiệp.
Có câu nói này của Cố Phỉ, mọi người ở đây cũng thảnh thơi.
Ở dưới Cố Phỉ an bài, cường giả của Vô Lượng Sơn rất nhanh liền đóng giữ ở cửa thành, trong bóng tối kiểm tra mỗi người ra vào thành.
Đương nhiên bởi vì trong Tử Hoa Thành thành quá mức bao la, đám người Cố Phỉ tạm thời còn không đủ nhân thủ, hơn nữa Tử Hoa Thành dù sao cũng là thế lực khá lớn, ở trước khi Tề Thác Nguyên Lão đến, mấy người bọn hắn muốn toàn bộ lùng bắt là căn bản không thể.
Lúc này ở ngay trong khách sạn này, cách đám người Cố Phỉ không xa.
Diệp Huyền đang chỉnh lý thu hoạch của mình.
Dọc theo con đường này, hắn ở Cổ Ma Chi Địa được hết thảy bảo vật đều thu dọn một phen, không thu dọn không quan trọng lắm, vừa thu dọn liền để hắn sợ hết hồn.
Lần này thám hiểm hắn chiếm được bảo vật thực sự là quá nhiều, đặc biệt là không gian giới chỉ của Quỷ Thước Vũ Đế, càng là giàu nứt đố đổ vách.
Nếu như vẻn vẹn luận tài lực, Diệp Huyền dám cam đoan hiện tại cho dù có một tên Vũ Đế nhị trọng đứng ở trước mặt hắn, hắn cũng không ngại.
Sau khi thu dọn thứ tốt, Diệp Huyền thay quần áo, đơn giản dịch dung, lúc này mới đi ra khách sạn.
Sở dĩ Diệp Huyền dịch dung, là vì hắn luôn cẩn thận, hơn nữa lát nữa hắn muốn tìm hiểu tin tức không phải bình thường, cho nên mới cảnh giác như vậy.
Mà hắn cũng không biết, kỳ thực Vô Lượng Sơn đã đối với hắn phát động truy nã toàn diện, đồng thời bộ phận cao thủ đã trú đóng ở Tử Hoa Thành.
Hắn tính tình cảnh giác, để hắn tạm thời tránh thoát một kiếp.
Sau nửa canh giờ, một kiến trúc cực kỳ rộng rãi xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.
Tòa nhà này, đứng vững ở vùng đất trung tâm của Tử Hoa Thành, tổng cộng có bảy tầng, có vẻ vô cùng đại khí cùng xa hoa.
Mà ở phía trên kiến trúc này, có ba chữ lớn... Thính Thiên Các.
- Thính Thiên Các sao!
Diệp Huyền lẩm bẩm mở miệng.
Thính Thiên Các chính là một thế lực phi thường thần bí trong Huyền Vực, Thính Thiên Các này chuyên môn hỏi thăm các loại tin tức cùng tình báo, bất luận võ giả nào nếu như có tình báo kinh người gì cũng có thể bán cho Thính Thiên Các, Thính Thiên Các sẽ căn cứ tình báo to nhỏ dành cho thù lao nhất định, đồng thời Thính Thiên Các cũng bán ra các loại tin tức cùng tình báo, chính là một thế lực cực kỳ thần bí cùng mạnh mẽ trong Huyền Vực.
Tương truyền Thính Thiên Các này, trên biết năm trăm năm, dưới biết năm trăm năm, hầu như không có tin tức bọn họ không biết, mặc dù có chút khuếch đại, nhưng sự thực là như vậy.
Diệp Huyền kiếp trước, cùng Thính Thiên Các này từng qua lại, hiểu rõ đối phương đáng sợ.
Diệp Huyền tới đây, chủ yếu là vì hỏi thăm tin tức của Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh, thế lực bình thường căn bản không thể biết, nhưng tổ chức nghịch thiên như Thính Thiên Các, tuyệt đối sẽ có một ít tình báo.
Trước thời điểm ở Thiên Đô Phủ, Diệp Huyền liền từng để Tô Tú Nhất đi nghe ngóng xem Thiên Đô Phủ có tổ chức này hay không, chỉ là cuối cùng không thể tìm tới, mà bây giờ đi tới Tử Hoa Thành, Diệp Huyền đương nhiên sẽ không từ bỏ cơ hội này.
Thính Thiên Các chiếm diện tích rất lớn, bên trong người đến người đi phi thường náo nhiệt, lui tới hầu như đều là võ giả, thực lực có mạnh có yếu, không ít người trên mặt mang theo mặt nạ cùng khăn che mặt, hiển nhiên là không muốn lấy bộ mặt thật gặp người.
- Không biết các hạ đến đây là muốn hỏi thăm tin tức hay bán tin tức?
Diệp Huyền vừa đi vào Thính Thiên Các, một nữ phục vụ người mặc quần dài mở miệng cười nói, nụ cười trên mặt tràn trề, làm cho người ta có một loại cảm giác tràn ngập sức sống.
- Hỏi thăm tin tức.
Diệp Huyền nói.
- Các hạ mời đi theo ta.
Nữ phục vụ mỉm cười mang theo Diệp Huyền tiến vào một gian phòng bí ẩn của Thính Thiên Các, sau đó lui ra.
Trong phòng nhỏ hẹp, chỉ có một cái ghế, cực kỳ không đãng, ở phía trước nhất có một cửa động đen kịt.
Diệp Huyền ngồi xuống ghế dựa.
- Không biết các hạ muốn nghe tin tức gì.
Một thanh âm u lãnh ở trong căn phòng vang lên, lấy thực lực bát giai nhất trọng của Diệp Huyền, dĩ nhiên không cách nào phân rõ thanh âm này đến tột cùng đến từ phương nào.
Đương nhiên nếu như Diệp Huyền hết sức thả ra Huyền Thức cùng thần thức, tất nhiên có thể dò thăm chỗ ở của đối phương, nhưng hắn tới nơi này chỉ là hỏi thăm tin tức, loại hành vi này đương nhiên sẽ không làm.&