Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Review 534-548
Chap 534-548: đoạn đầu hơi lê thê nhưng đoạn sau dễ thương lắm, các con giời cố đọc đến cuối rồi ngủ cho ngon mơ cho đẹp nhé
An Tố (lúc này đang là Uyển Uyển - gọi là Tố Uyển nhé) nghe Ninh Thanh Mi dặn dò về kế hoạch tiếp cận Tiết Xán, nói đã sắp xếp người của Ninh gia hỗ trợ Tố Uyển, sau đó đưa cho Tố Uyển lọ đựng trùng độc và nói khi nào bà ta mở khoá thì mới mở đc lọ này và sử dụng trùng độc (của gia bảo mà). An Tố muốn vứt trùng độc đi cũng ko đc.
Tố Uyển cùng đoàn tuỳ tùng đi tới Lý Gia thôn để chờ Tiết Xán đi kinh thành sẽ ghé qua đây. Tới nơi đã thấy thôn này có ma khí mạnh, có vấn đề như vậy hẳn nhiên Tiết Xán sẽ ghé qua. Trong thôn chỉ có 1 nhà trọ, chủ nhà trọ vẻ từ chối ko muốn nhận khách lạ vì bảo trong thôn đang có chuyện kỳ quái. Hầu gái đi theo Tố Uyển (tên là Tiểu Ngọc) làm phép để trời mưa bão, rồi kỳ kèo chủ trọ ở lại. Bất đắc dĩ, chủ trọ đành xếp phòng cho họ.
Sáng hôm sau, trong thôn có người chết. Tố Uyển tới xem thấy xác người đàn ông bị hút máu khô đét đến da dính vào xương. Người vợ đau khổ gào khóc bên cạnh. Ban đêm, Tố Uyển đang hóng gió thì thấy có bóng người vụt qua cửa sổ, là người vợ mất chồng lúc sáng. Tố Uyển đi theo, thấy cô ta tới nhà 1 người trong thôn, ăn trộm đứa trẻ con rồi đi ra nghịa địa ở rìa làng. Hành động của cô ta như bị người khác thao túng.
Tới nghĩa địa thấy bà quả phụ đưa đứa bé cho 1 người đàn ông mặc đồ đen cao gầy. Tên này đang định hút máu đứa trẻ thì Tố Uyển xông ra cứu, giật lại được đứa bé. Tuy nhiên tu vi của thân xác Uyển Uyển yếu thế hơn hẳn so với tên áo đen. Hắn đang chuẩn bị tấn công lại Tố Uyển thì Tiết Xán xuất hiện và (lại) kịp thời cứu (good timing
). Tên áo đen dùng bà quả phụ làm con tin uy hiếp Tiết Xán rồi thoát thân.
Xán hỏi: con cô à
Sau đó hỏi Tố Uyển cô là người luyện Huyền thuật à. Tố Uyển theo kịch bản của Ninh Thanh Mi, nói là người Dương Châu, lúc mới sinh có hoà thượng nói có thiên phú trời sinh nên đã gửi vào chùa tu luyện. Xán lại hỏi: đến thôn này làm gì. Tố lại diễn tiếp: ở quê có dịch bệnh cha mẹ đều chết nên đi tìm người thân ở kinh thành. Đứa bé trong tay Tố Uyển khóc, Tiết Xán bế nó, rồi làm phép biến ra một bầy ong bướm rực rỡ bay xung quanh để dỗ. Tố Uyển hỏi: anh thích trẻ con à? Xán đáp: xem như vậy đi. So với người lớn phức tạp, trẻ con ko phải đơn giản nhiều rồi sao. Tố mới chợt sững người: trước đây dường như chỉ có Tiết Xán hỏi cô thích có con ko chứ cô chưa bao giờ hỏi anh. Giờ biết a thích trẻ con như vậy, hẳn khi biết cô có thai đã vui mừng biết bao. Xong lại nghĩ: 900 năm sau khi cô quay về hiện tại, ko biết đứa nhỏ còn đó ko
Bỗng trong làng có đám cháy, chắc hẳn do tên áo đen kia bày trò. Tố Uyển quay lại nhà trọ tìm Tiểu Ngọc thấy nhà trọ cũng đang cháy. Tiểu Ngọc mặc dù linh lực thừa sức thoát thân nhưng lại dùng linh lực làm lửa cháy mạnh hơn, sau đó còn làm một cột nhà đổ vào chân Tố Uyển, đoạn đẩy Tố Uyển ra ngoài, còn Tiểu Ngọc lùi vào trong đám cháy nói: tiểu thư, Ninh gia tuỳ thuộc vào cô (đúng là họ Ninh điên rồ, hi sinh cũng được cốt để được việc thôi). Tố Uyển giờ trong tình trạng ko còn tuỳ tùng, chân lại bị thương, Tiết Xán nói: cô hãy về nhà tôi ở kinh thành rồi tôi sẽ liên hệ với người thân của cô. Vẫn theo kịch bản của Thanh Mi, Tố Uyển nói tên người thân thích. Sau khi về tới kinh thành, Xán đi tìm người kia và đc tin người đó đắc tội quý phi, đã rời khỏi kinh thành rồi
Tiết Xán phái người nói với Tố Uyển: cứ ở lại Tiết gia đến khi vết thương hồi phục. Tố Uyển suy nghĩ: đến giờ thì hành động của Xán cũng vẫn rất bình thường, ko biết 2 người họ (Xán và Uyển) đến khi nào mới thích nhau
Trong thời gian ở tại Tiết Gia, Tố Uyển nghe tin bà nội của Tiết Xán bị bệnh. Dò la thêm từ a hoàn trong nhà, đc biết bà nội mắc bệnh kỳ lạ, hôm nọ đột nhiên xùi bọt mép, rồi điên điên khùng khùng. Y sĩ nhà họ Hạ và cả thầy thuốc Giang Nam đều ko chữa đc, Tiết Xán mời cả thầy thuốc Nam Cương (là kiểu thầy lang của dân tộc thiểu số ấy). Tối đó, Tố Uyển theo như sơ đồ nhà Tiết gia mà Tiết Phong cung cấp đã đột nhập để xem tình trạng bệnh của bà nội. Đến nơi thấy bà đang đi ở ngoài sân, dáng rất giống bà quả phụ ở thôn Lý Gia lúc bị thao túng đi bắt cóc đứa trẻ.
Ngày hôm sau, trong lúc đi hóng hớt thêm về bệnh tình của bà nội, Tố Uyển lại nghe được tin gà vịt trong bếp bị hút khô máu, thậm chí đến ngựa cũng bị hút khô máu. Tố Uyển lúc này biết chắc chắn có liên quan đến gã đồ đen đã gặp ở thôn kia.
Lúc này Tố Uyển gặp Dương thần y (thần y Giang Nam) uống rượu say trong một gian. Cô tranh thủ vào khéo léo khai thác bệnh tình của bà nội. Dương thần y đang tự ái vì Tiết Xán đã mời cả y sĩ Nam Cương nên cũng tiết lộ vài điều cho Tố Uyển. Ổng thực ra đã biết bệnh và có thuốc điều trị, nhưng ko có cách để cơ thể bệnh nhân hấp thụ thuốc (hấp thụ qua đường uống quá ít), vì thế mà bệnh tình ko thuyên giảm. Phương pháp của y sĩ Nam Cương chắc chắn cũng sẽ ko có kết quả. Nói qua nói lại thì Dương thần y cũng rất cẩn thận, liên tục hỏi Tố Uyển thắc mắc bệnh tình để làm gì, Tố Uyển đáp: tò mò y thuật. Sau đó ổng hỏi: vậy cô có biết cách nào để thuốc hấp thụ tốt hơn ko. Tố nói: tôi ko chuyên về y thuật làm sao biết bằng ông. Ổng lại vặc: ko biết y thuật thì trao đổi thêm làm gì
Tố chợt nảy ra ý tưởng, mô tả về kim tiêm: nếu đường uống ko hấp thụ, sao ko chế thuốc rồi truyền thẳng vào máu. Dương thần y chợt hào hứng: đi, ta dẫn cô đến chỗ lão phu nhân, chúng ta cùng thực hiện phương pháp này ))
Tuy nhiên thần y nói đơn thuốc của ông ta còn thiếu 1 vị thuốc, đó là Vân Hải Hoa của Cao Lệ (một loại nhân sâm quý của Hàn Quốc), mà phải là loại Vân Hải Hoa đặc biệt được hấp thụ linh khí, chỉ có hoàng tộc Cao Lệ mới có
Mà thời gian chống đỡ của bà nội ko còn nhiều, chỉ khoảng hơn 10 ngày. Tiết Xán biết chuyện và nói: vẫn kịp đi Cao Lệ, dùng Hải Long Châu (bảo bối của họ Tiết) là có thể tăng tốc cho thuyền, đi 5 ngày liên tục sẽ tới Cao Lệ. cả đi cả lại 10 ngày, còn mấy ngày để lấy thuốc là vừa.
Tố Uyển giả làm 1 nô tài trong đoàn tuỳ tùng của Tiết Xán, lẻn lên tàu (ngày xưa quan niệm trên tàu có phụ nữ là xui xẻo lắm nha). Do chuyến đi gấp gáp nên phải sử dụng tàu thuê. Tàu khởi hành như dự định, Xán mang Hải Long Châu ra giúp tàu đi nhanh hơn. Đến ngày thứ 2, Hải Long Châu biến mất. Các thị vệ của Tiết Xán đi lục soát toàn bộ thuỷ thủ và tuỳ tùng để tìm Hải Long Châu. Tìm đến buồng của Tố Uyển, bắt cởi toàn bộ quần áo để kiểm tra. Tố Uyển đánh nhau một lúc với 5 thị vệ ko xuể, bị cắt rách áo ngoài, lộ ra thân phận nữ, lộ bả vai và yếm che ngực. Đám thị vệ hét lên: nữ nhân dám ở trên thuyền, lại còn đánh cắp Hải Long Châu. Lúc này Tiết Xán xuất hiện, nói Tố Uyển đi theo anh, đoạn còn cởi áo khoác che cho cô.
Tới buồng riêng, Tiết Xán hỏi mục đích Tố Uyển (lúc này còn đang giả vờ là Lưu tiểu thư) xuất hiện ở đây là gì. Tố nói: biết a muốn tìm Vân Hải Hoa nên đi theo hỗ trợ, trước a đã giúp tôi nay tôi muốn báo ơn. Tiết Xán lại tưởng cô ăn trộm Hải Long Châu nên vẫn tiếp tục tra hỏi. Tố nói lục soát buồng ngủ của cô đi, Xán vẫn ko tin nói Hải Long Châu sao có thể giấu ở nơi sơ sểnh như vậy, Tố nói: vậy lục soát nốt người tôi đi (cất trong người an toàn nhất mà), rồi Tố tự cởi áo choàng ra. Lúc này Tố chỉ mặc quấn ngực, lộ bả vai và cánh tay, so với bikini vẫn còn kín đáo chán, nhưng đã thấy có nét ửng đỏ trên khuôn mặt Xán (cute hạt me vãi
). Chẳng bù cho Tiết Xán 900 năm sau, vừa gặp An Tố lần đầu đã abc xyz. Tố nghĩ thấy càng đáng yêu và muốn trêu tiếp: a vẫn nghĩ tôi trộm Hải Long Châu sao, hay tại tôi mặc vẫn nhiều nên a ko kiểm tra đc, vậy để tôi giúp a dễ kiểm tra hơn ) đoạn tiến thêm 1 bước về phía Xán, định mở tiếp quấn ngực
Xán lùi 1 bước, mặt có chút đỏ hơn (
), nói: đủ rồi, ta cũng ko cảm thấy linh lực của hải Long Châu trên người cô.
Ánh mắt Tiết Xán vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, Tố Uyển nói: vậy tôi giúp a tìm Hải Long Châu để a tin tưởng hơn. Vừa định bước ra khỏi buồng, Xán nói: đợi đã, rồi đưa cho Tố cái áo choàng to hơn để che kín bả vai hơn (thích rồi thích rồi
).
Ra ngoài boong thuyền, tập hợp tất cả mọi người, An Tố đưa ra 1 cái hộp, nói: đây là cái hộp đã được cao tăng làm phép, có thể phát hiện nói dối. chỉ cần sờ tay vào đáy hộp, tay người nói dối sẽ dính bột trắng. Mọi người sờ tay vào hộp, tay ai cũng đều sạch sẽ. Xán nói: xem ra ko thành công. Tố nói: trò vui giờ mới bắt đầu, sau đó mang nước ra dội vào tay mọi người, bất ngờ tay mọi người chuyển sang màu đỏ. Vậy ra Tố đã dùng một loại bột ko màu ko mùi, khi gặp nước mới biến thành màu đỏ (này đoạn này có sạn, tay sờ vào thì phải có mồ hôi tay bột mới dính vào tay, vậy phải thành đỏ luôn chứ
). Rồi phát hiện ra tên chủ tàu tay ko đổi màu, vậy hắn chính là kẻ trộm Hải Long Châu, vì sợ nên đã ko dám chạm tay vào đáy hộp như hướng dẫn.
Tên chủ tàu khai do bị ma quỷ ám, trong đầu lúc nào cũng có tiếng nói: trộm đi trộm đi nên hắn đã làm liều, rồi giấu viên châu xuống dưới mảnh gỗ sàn tàu. Xán và Tố tìm tới nơi thì thấy chiếc hộp đựng, nhưng vẫn ko thấy viên châu đâu. Xán nói: khó hiểu vì ko cảm nhận được tà khí hay ma khí nào. Tố Uyển do đã có nghi ngờ về tên áo đen, lại đọc thêm sách nên nói về Hàng Đầu thuật: chỉ đưa phần đầu lên thuyền này thực hiện hành vi tội ác, phần thân thể ở chỗ khác quanh đây.
Xán nghi ngờ: vì sao cô biết những chuyện này? Tố đáp: vì khi ở nhà họ Tiết đã nghe tin bà nội bị ốm, lại nghe tin động vật bị hút máu nên đã có tìm hiểu. Xán hỏi tiếp: vì sao quan tâm đến chuyện nhà họ Tiết như vậy? có phải đã cố tình tiếp cận Xán ở thôn Lý Gia. Tố đáp: ko phải. Xán hỏi: vậy đến cùng vì sao quan tâm đến Tiết gia như vậy? Tố biết ko quanh co đc nữa, đành đáp: vì tôi thích anh (dù sao cũng là sự thật mà
). Xán mắt trợn tròn nhìn Tố, kiểu như cô vừa làm điều gì kinh hoàng lắm
, xong Xán bảo: cô đừng nói bậy bạ, ảnh hưởng tới thanh danh của cô. Tố lại vội vàng giải thích: tôi thích anh thì quan tâm muốn giúp bà nội a để a khỏi phiền não, như vậy là sai sao, có lỗi gì sao? Vừa nói vừa bước tới Xán. Xán bước lùi mấy bước, đánh trống lảng: việc quan trọng bây giờ là tìm Hải Long Châu
An Tố (lúc này đang là Uyển Uyển - gọi là Tố Uyển nhé) nghe Ninh Thanh Mi dặn dò về kế hoạch tiếp cận Tiết Xán, nói đã sắp xếp người của Ninh gia hỗ trợ Tố Uyển, sau đó đưa cho Tố Uyển lọ đựng trùng độc và nói khi nào bà ta mở khoá thì mới mở đc lọ này và sử dụng trùng độc (của gia bảo mà). An Tố muốn vứt trùng độc đi cũng ko đc.
Tố Uyển cùng đoàn tuỳ tùng đi tới Lý Gia thôn để chờ Tiết Xán đi kinh thành sẽ ghé qua đây. Tới nơi đã thấy thôn này có ma khí mạnh, có vấn đề như vậy hẳn nhiên Tiết Xán sẽ ghé qua. Trong thôn chỉ có 1 nhà trọ, chủ nhà trọ vẻ từ chối ko muốn nhận khách lạ vì bảo trong thôn đang có chuyện kỳ quái. Hầu gái đi theo Tố Uyển (tên là Tiểu Ngọc) làm phép để trời mưa bão, rồi kỳ kèo chủ trọ ở lại. Bất đắc dĩ, chủ trọ đành xếp phòng cho họ.
Sáng hôm sau, trong thôn có người chết. Tố Uyển tới xem thấy xác người đàn ông bị hút máu khô đét đến da dính vào xương. Người vợ đau khổ gào khóc bên cạnh. Ban đêm, Tố Uyển đang hóng gió thì thấy có bóng người vụt qua cửa sổ, là người vợ mất chồng lúc sáng. Tố Uyển đi theo, thấy cô ta tới nhà 1 người trong thôn, ăn trộm đứa trẻ con rồi đi ra nghịa địa ở rìa làng. Hành động của cô ta như bị người khác thao túng.
Tới nghĩa địa thấy bà quả phụ đưa đứa bé cho 1 người đàn ông mặc đồ đen cao gầy. Tên này đang định hút máu đứa trẻ thì Tố Uyển xông ra cứu, giật lại được đứa bé. Tuy nhiên tu vi của thân xác Uyển Uyển yếu thế hơn hẳn so với tên áo đen. Hắn đang chuẩn bị tấn công lại Tố Uyển thì Tiết Xán xuất hiện và (lại) kịp thời cứu (good timing
Xán hỏi: con cô à
Sau đó hỏi Tố Uyển cô là người luyện Huyền thuật à. Tố Uyển theo kịch bản của Ninh Thanh Mi, nói là người Dương Châu, lúc mới sinh có hoà thượng nói có thiên phú trời sinh nên đã gửi vào chùa tu luyện. Xán lại hỏi: đến thôn này làm gì. Tố lại diễn tiếp: ở quê có dịch bệnh cha mẹ đều chết nên đi tìm người thân ở kinh thành. Đứa bé trong tay Tố Uyển khóc, Tiết Xán bế nó, rồi làm phép biến ra một bầy ong bướm rực rỡ bay xung quanh để dỗ. Tố Uyển hỏi: anh thích trẻ con à? Xán đáp: xem như vậy đi. So với người lớn phức tạp, trẻ con ko phải đơn giản nhiều rồi sao. Tố mới chợt sững người: trước đây dường như chỉ có Tiết Xán hỏi cô thích có con ko chứ cô chưa bao giờ hỏi anh. Giờ biết a thích trẻ con như vậy, hẳn khi biết cô có thai đã vui mừng biết bao. Xong lại nghĩ: 900 năm sau khi cô quay về hiện tại, ko biết đứa nhỏ còn đó ko
Bỗng trong làng có đám cháy, chắc hẳn do tên áo đen kia bày trò. Tố Uyển quay lại nhà trọ tìm Tiểu Ngọc thấy nhà trọ cũng đang cháy. Tiểu Ngọc mặc dù linh lực thừa sức thoát thân nhưng lại dùng linh lực làm lửa cháy mạnh hơn, sau đó còn làm một cột nhà đổ vào chân Tố Uyển, đoạn đẩy Tố Uyển ra ngoài, còn Tiểu Ngọc lùi vào trong đám cháy nói: tiểu thư, Ninh gia tuỳ thuộc vào cô (đúng là họ Ninh điên rồ, hi sinh cũng được cốt để được việc thôi). Tố Uyển giờ trong tình trạng ko còn tuỳ tùng, chân lại bị thương, Tiết Xán nói: cô hãy về nhà tôi ở kinh thành rồi tôi sẽ liên hệ với người thân của cô. Vẫn theo kịch bản của Thanh Mi, Tố Uyển nói tên người thân thích. Sau khi về tới kinh thành, Xán đi tìm người kia và đc tin người đó đắc tội quý phi, đã rời khỏi kinh thành rồi
Trong thời gian ở tại Tiết Gia, Tố Uyển nghe tin bà nội của Tiết Xán bị bệnh. Dò la thêm từ a hoàn trong nhà, đc biết bà nội mắc bệnh kỳ lạ, hôm nọ đột nhiên xùi bọt mép, rồi điên điên khùng khùng. Y sĩ nhà họ Hạ và cả thầy thuốc Giang Nam đều ko chữa đc, Tiết Xán mời cả thầy thuốc Nam Cương (là kiểu thầy lang của dân tộc thiểu số ấy). Tối đó, Tố Uyển theo như sơ đồ nhà Tiết gia mà Tiết Phong cung cấp đã đột nhập để xem tình trạng bệnh của bà nội. Đến nơi thấy bà đang đi ở ngoài sân, dáng rất giống bà quả phụ ở thôn Lý Gia lúc bị thao túng đi bắt cóc đứa trẻ.
Ngày hôm sau, trong lúc đi hóng hớt thêm về bệnh tình của bà nội, Tố Uyển lại nghe được tin gà vịt trong bếp bị hút khô máu, thậm chí đến ngựa cũng bị hút khô máu. Tố Uyển lúc này biết chắc chắn có liên quan đến gã đồ đen đã gặp ở thôn kia.
Lúc này Tố Uyển gặp Dương thần y (thần y Giang Nam) uống rượu say trong một gian. Cô tranh thủ vào khéo léo khai thác bệnh tình của bà nội. Dương thần y đang tự ái vì Tiết Xán đã mời cả y sĩ Nam Cương nên cũng tiết lộ vài điều cho Tố Uyển. Ổng thực ra đã biết bệnh và có thuốc điều trị, nhưng ko có cách để cơ thể bệnh nhân hấp thụ thuốc (hấp thụ qua đường uống quá ít), vì thế mà bệnh tình ko thuyên giảm. Phương pháp của y sĩ Nam Cương chắc chắn cũng sẽ ko có kết quả. Nói qua nói lại thì Dương thần y cũng rất cẩn thận, liên tục hỏi Tố Uyển thắc mắc bệnh tình để làm gì, Tố Uyển đáp: tò mò y thuật. Sau đó ổng hỏi: vậy cô có biết cách nào để thuốc hấp thụ tốt hơn ko. Tố nói: tôi ko chuyên về y thuật làm sao biết bằng ông. Ổng lại vặc: ko biết y thuật thì trao đổi thêm làm gì
Tuy nhiên thần y nói đơn thuốc của ông ta còn thiếu 1 vị thuốc, đó là Vân Hải Hoa của Cao Lệ (một loại nhân sâm quý của Hàn Quốc), mà phải là loại Vân Hải Hoa đặc biệt được hấp thụ linh khí, chỉ có hoàng tộc Cao Lệ mới có
Tố Uyển giả làm 1 nô tài trong đoàn tuỳ tùng của Tiết Xán, lẻn lên tàu (ngày xưa quan niệm trên tàu có phụ nữ là xui xẻo lắm nha). Do chuyến đi gấp gáp nên phải sử dụng tàu thuê. Tàu khởi hành như dự định, Xán mang Hải Long Châu ra giúp tàu đi nhanh hơn. Đến ngày thứ 2, Hải Long Châu biến mất. Các thị vệ của Tiết Xán đi lục soát toàn bộ thuỷ thủ và tuỳ tùng để tìm Hải Long Châu. Tìm đến buồng của Tố Uyển, bắt cởi toàn bộ quần áo để kiểm tra. Tố Uyển đánh nhau một lúc với 5 thị vệ ko xuể, bị cắt rách áo ngoài, lộ ra thân phận nữ, lộ bả vai và yếm che ngực. Đám thị vệ hét lên: nữ nhân dám ở trên thuyền, lại còn đánh cắp Hải Long Châu. Lúc này Tiết Xán xuất hiện, nói Tố Uyển đi theo anh, đoạn còn cởi áo khoác che cho cô.
Tới buồng riêng, Tiết Xán hỏi mục đích Tố Uyển (lúc này còn đang giả vờ là Lưu tiểu thư) xuất hiện ở đây là gì. Tố nói: biết a muốn tìm Vân Hải Hoa nên đi theo hỗ trợ, trước a đã giúp tôi nay tôi muốn báo ơn. Tiết Xán lại tưởng cô ăn trộm Hải Long Châu nên vẫn tiếp tục tra hỏi. Tố nói lục soát buồng ngủ của cô đi, Xán vẫn ko tin nói Hải Long Châu sao có thể giấu ở nơi sơ sểnh như vậy, Tố nói: vậy lục soát nốt người tôi đi (cất trong người an toàn nhất mà), rồi Tố tự cởi áo choàng ra. Lúc này Tố chỉ mặc quấn ngực, lộ bả vai và cánh tay, so với bikini vẫn còn kín đáo chán, nhưng đã thấy có nét ửng đỏ trên khuôn mặt Xán (cute hạt me vãi
Ánh mắt Tiết Xán vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, Tố Uyển nói: vậy tôi giúp a tìm Hải Long Châu để a tin tưởng hơn. Vừa định bước ra khỏi buồng, Xán nói: đợi đã, rồi đưa cho Tố cái áo choàng to hơn để che kín bả vai hơn (thích rồi thích rồi
Ra ngoài boong thuyền, tập hợp tất cả mọi người, An Tố đưa ra 1 cái hộp, nói: đây là cái hộp đã được cao tăng làm phép, có thể phát hiện nói dối. chỉ cần sờ tay vào đáy hộp, tay người nói dối sẽ dính bột trắng. Mọi người sờ tay vào hộp, tay ai cũng đều sạch sẽ. Xán nói: xem ra ko thành công. Tố nói: trò vui giờ mới bắt đầu, sau đó mang nước ra dội vào tay mọi người, bất ngờ tay mọi người chuyển sang màu đỏ. Vậy ra Tố đã dùng một loại bột ko màu ko mùi, khi gặp nước mới biến thành màu đỏ (này đoạn này có sạn, tay sờ vào thì phải có mồ hôi tay bột mới dính vào tay, vậy phải thành đỏ luôn chứ
Tên chủ tàu khai do bị ma quỷ ám, trong đầu lúc nào cũng có tiếng nói: trộm đi trộm đi nên hắn đã làm liều, rồi giấu viên châu xuống dưới mảnh gỗ sàn tàu. Xán và Tố tìm tới nơi thì thấy chiếc hộp đựng, nhưng vẫn ko thấy viên châu đâu. Xán nói: khó hiểu vì ko cảm nhận được tà khí hay ma khí nào. Tố Uyển do đã có nghi ngờ về tên áo đen, lại đọc thêm sách nên nói về Hàng Đầu thuật: chỉ đưa phần đầu lên thuyền này thực hiện hành vi tội ác, phần thân thể ở chỗ khác quanh đây.
Xán nghi ngờ: vì sao cô biết những chuyện này? Tố đáp: vì khi ở nhà họ Tiết đã nghe tin bà nội bị ốm, lại nghe tin động vật bị hút máu nên đã có tìm hiểu. Xán hỏi tiếp: vì sao quan tâm đến chuyện nhà họ Tiết như vậy? có phải đã cố tình tiếp cận Xán ở thôn Lý Gia. Tố đáp: ko phải. Xán hỏi: vậy đến cùng vì sao quan tâm đến Tiết gia như vậy? Tố biết ko quanh co đc nữa, đành đáp: vì tôi thích anh (dù sao cũng là sự thật mà