Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Review 569-575
Chap 569 – 575: Sau một loạt chap căng thẳng, loạt chap này lại rất dễ thương nhé, tha hồ được tưới mát tâm hồn =))
An Tố thấy ngọn lửa trong rừng cháy mãnh liệt hơn. Người đàn ông có hình xăm trên lưng kia vẫn ko động đậy hay nói gì. Giọng nói trong ngọn lửa lại giận dữ thét lên: vậy ngươi hãy chết tại đây đi. Sau đó ngọn lửa bao trùm người đàn ông. An Tố thấy hắn có chút run rẩy, nhưng tuyệt nhiên ko có tiếng rên nào.
Bỗng An Tố lại thấy hồn phách bị xoay tròn, khi tưởng như sắp hồn bay phách tán thì lại thấy dễ chịu trở lại, mi mắt nặng trĩu, nghe thấy tiếng Hạ Lẫm gọi bên tai: tỉnh lại đi chị gái. An Tố mở mắt và thấy Hạ Lẫm ôm chầm lấy cô, thân thể có chút run rẩy, rất lo lắng. An Tố kể cho Hạ Lẫm là đã ko thay đổi gì được lịch sử, Tiết Xán vẫn trúng trùng độc. Hạ Lẫm nói: em biết rồi, phép thuật để thay đổi quá khứ đã thất bại. Quá khứ vẫn là ko thay đổi được, thậm chí lại còn có chút hỗn loạn trong dòng thời gian. Khi trở lại An Tố đã bay tiếp tới tương lai, tính toán là khoảng 1 năm sau. Vậy nên Hạ Lẫm rất lo lắng sợ cô ko thể trở về hiện tại. May mắn cuối cùng An Tố cũng đã trở về. Tố nhanh chóng hỏi Tiết Xán đâu. Hạ Lẫm nói Tiết Xán giờ quá suy yếu, đang nằm nghỉ ở phòng bên cạnh. Tố chạy sang, cảm giác nhẹ nhõm vì ít nhất thì vẫn thấy Xán ở đây, rằng chuyện giữa 2 người không hề biến mất.
Sau đó là phần hỏi xoáy đáp xoay: Tố buồn rầu nói về việc ko thay đổi được quá khứ, Xán chỉ nói: bất kể khi còn sống hay khi đã chết, rút cục cũng là chỉ yêu mình Tố (vui chưa ^^). Sau đó Tố kể lại về cách tái tạo linh hồn để tiêu trừ trùng độc, Xán ko suy nghĩ mà đồng ý luôn, nói: so với việc thay đổi quá khứ khiến anh quên em, thà rằng a biến mất còn hơn. Sau đó gõ gõ tay và chiếc lư hương xuyên không đã bay tới. Với sự hỗ trợ của Hạ Lẫm và mẹ An Tố (Hạ Phù Nhân), việc chuẩn bị các dược liệu vô cùng thuận lợi, dự kiến ngày hôm sau đã có thể tiến hành tái tạo lại linh hồn của Xán. Buổi tối, Tố trong đầu luôn canh cánh có thể lần này là lần cuối được nói chuyện với Xán, hỏi hết câu này đến câu khác: rút cục Xán yêu khuôn mặt xinh đẹp của Uyển hay là tính cách của Tố khi cô xuyên không Xán đáp tất nhiên là tính cách, nếu ko sau 900 năm vẫn là gặp và yêu Tố. Sau đó Tố hỏi về cuộc hẹn trước khi Tố Uyển rời khỏi nhà họ Tiết, rút cục là Tiết Xán muốn hẹn Tố Uyển làm gì. Xán khẽ đỏ mặt rồi cũng trả lời: để nói là Xán có hứng thú với Tố Uyển, muốn hỏi danh tính và hỏi xem Tố Uyển có muốn ở lại làm dâu nhà họ Tiết luôn ko =))) Tố ngã ngửa nói: thời gian đúng là cái thùng nhuộm màu, 900 năm trước a lịch thiệp như vậy, mà bây giờ a thô lỗ chuyên hiếp người =)) Xán đáp: trước sau vẫn như vậy thôi, Tố Uyển lúc đó thực chất là người xa lạ, còn An Tố khi gặp đã là vợ của Xán, ảnh làm vậy có gì là sai =)) Tố lại hỏi thế thích Tố Uyển từ bao giờ, Xán bảo: có thể từ lần đầu gặp mặt khi Tố Uyển ẵm đứa bé, hoặc cũng có thể là lúc Tố Uyển chủ động tỏ tình, cũng có khi là đòi đi Cao Lệ với Xán =))) Rồi lại hỏi vì sao Uyển Uyển uống thuốc quên rồi mà vẫn sử dụng trùng độc, Xán lý giải vì ít nhiều cô ta cũng là người điều khiển nó nên có thể có cảm nhận con trùng độc này đang ở trong cơ thể Xán, và mặc dù phải uống thuốc quên quá khứ, nhưng trong đầu nghĩ chắc hẳn phải có mối liên quan sao đó với Xán thì mới có thể hạ trùng độc được. Kế hoạch của Uyển là muốn thuyết phục Xán chứ cổ cũng ko hề dùng trùng độc uy hiếp Xán. Tuy nhiên chưa kịp nói chuyện thì Xán đã hạ xong Ninh gia, và Ninh Trác đã dùng trùng độc khác để điều khiển Uyển giết Xán. Nói chuyện hồi lâu đêm đã khuya, Xán nói Tố ngủ đi, ngày mai ảnh sẽ vẫn ở đây: tin anh, mai a vẫn ở đây. Tố ngủ, ko biết bao lâu mới tỉnh. Tỉnh đã ko thấy Xán bên cạnh, bèn chạy vội sang mật thất thì thấy quá trình phá hủy linh hồn đã diễn ra. Là Xán chủ động quyết định, ko để An Tố đi cùng mà tự mình đối mặt với khó khăn này. Tố biết rằng Xán đang ở trong bể thuốc. Linh hồn của anh đang phải chịu sự tra tấn vô cùng đau khổ. Nhưng chỉ như vậy mới khiến a bị hủy diệt, chỉ có hủy diệt mới có thể khiến a tái sinh.
Đến thời điểm, mẹ Hạ Lẫm ném lư hương xuyên không vào bể thuốc. Lư hương dần tan ra và linh lực ngấm vào bể thuốc. Hạ Lẫm và mẹ liên tục niệm chú. Một vầng ánh sáng vàng xuất hiện trong lò, rồi linh hồn dần ngưng tụ, dần dần thành một hình dạng. Đó là một thân hình rất nhỏ, trông giống một đứa trẻ năm sáu tuổi, hồn ma trên người cũng rất yếu ớt. Mẹ Hạ Lẫmnói rằng, khi tiếp tục tìm 9 cổ vật thần khí kia, linh hồn Tiết Xán sẽ tiếp tục hồi phục, thân thể cũng sẽ lớn dần theo linh hồn, không ngừng thích ứng với linh hồn. Thân thể mới của Tiết Xán giống hệt một đứa trẻ 6 tuổi nhưng vẫn có nét của Xán ở lông mày. Mắt to, lông mi dài, mũi nhỏ, môi hồng, cả khuôn mặt như trái đào khiến người ta muốn cắn một miếng. Khi linh hồn ngưng tụ bay vào thân thể nhỏ bé kia, đôi mắt hé mở, dễ thương như hai hạt thủy tinh, nhưng đằng sau này lại ánh lên nét lạnh lùng.
An Tố hét lên: Tiết Xán. Lúc này từ trong bồn thuốc, đứa nhỏ vừa mới đứng lên cũng hướng ánh mắt về Tố, nói: An Tố? Giọng điệu vẫn như trước đây, nhưng dịu dàng hơn, đúng giọng của một đứa trẻ 6 tuổi =))) Xán sững người ngay khi nghe thấy giọng nói của chính mình, cúi đầu xuống nhìn cơ thể, sắc mặt sa sầm lại =)))))) An Tố lao vào ôm lấy Tiết Xán mini =)))) Ôm trọn trong vòng tay (vì nhỏ mà) và đang xúc động: tốt quá, linh hồn anh vẫn là Tiết Xán. Xán bất mãn lầm bầm: An Tố, anh ko phải chó, đừng ôm như này =))))) Nhưng lúc này Tố đang quá phấn khích, ko nghe Xán nói gì, lại càng ôm chặt hơn, thậm chí còn xoa đầu Xán trìu mến. Hẳn mặt Xán lúc này rất buồn cười vì thấy Hạ Lẫm cũng cười thành tiếng =)))) Xán trừng mắt dọa Hạ Lẫm. Mẹ Hạ Lẫm hẳn cũng ko giấu được nụ cười, nói: dù sao cũng là đại nhân Tiết Xán, thật tốt cho ngài bình an vô sự. Xán nhìn mẹ vợ, lửa giận cũng lắng xuống, vẻ mặt trịnh trọng nói: cảm ơn ^^
Sau đó Xán nói: tôi muốn mặc quần áo =)) Do có chuẩn bị nên quần áo nhanh chóng được đưa đến, hẳn là một bộ quần áo trẻ em, có cả khuôn mặt cười toe toét của Mễ lão gia trên ngực (ko biết Mễ lão gia là gì nhưng nghe tả vẫn thấy buồn cười =))) Tiết Xán lạnh lùng chuyên mặc đồ chanh sả lịch lãm giờ phải mặc đồ trẻ em bát nháo như này, thật là éo le =)))) Mẹ giải thích: đây là quần áo Hạ Lẫm khi còn nhỏ =))
Tố càng nhìn Tiết Xán trong hình hài bé nhỏ và quần áo như vậy, buột miệng: Tiết Xán a thật đáng yêu =)) Xán lại trừng mắt: ko được nói như vậy. Sau đó mẹ Hạ Lẫm nói An Tố đưa Xán đi nghỉ, vì linh hồn mới ngưng tụ còn yếu. Xán kháng cự nhưng ko đủ sức, bị An Tố cõng sang phòng khác
Xán nói: anh hối hận vì chọn cách này rồi, cơ thể bé đi lại yếu ớt như này, phải phiền An Tố bảo vệ, thật ko chịu được. Tố chỉ nói: vẫn là tốt vì a còn ở đây ^^
An Tố thấy ngọn lửa trong rừng cháy mãnh liệt hơn. Người đàn ông có hình xăm trên lưng kia vẫn ko động đậy hay nói gì. Giọng nói trong ngọn lửa lại giận dữ thét lên: vậy ngươi hãy chết tại đây đi. Sau đó ngọn lửa bao trùm người đàn ông. An Tố thấy hắn có chút run rẩy, nhưng tuyệt nhiên ko có tiếng rên nào.
Bỗng An Tố lại thấy hồn phách bị xoay tròn, khi tưởng như sắp hồn bay phách tán thì lại thấy dễ chịu trở lại, mi mắt nặng trĩu, nghe thấy tiếng Hạ Lẫm gọi bên tai: tỉnh lại đi chị gái. An Tố mở mắt và thấy Hạ Lẫm ôm chầm lấy cô, thân thể có chút run rẩy, rất lo lắng. An Tố kể cho Hạ Lẫm là đã ko thay đổi gì được lịch sử, Tiết Xán vẫn trúng trùng độc. Hạ Lẫm nói: em biết rồi, phép thuật để thay đổi quá khứ đã thất bại. Quá khứ vẫn là ko thay đổi được, thậm chí lại còn có chút hỗn loạn trong dòng thời gian. Khi trở lại An Tố đã bay tiếp tới tương lai, tính toán là khoảng 1 năm sau. Vậy nên Hạ Lẫm rất lo lắng sợ cô ko thể trở về hiện tại. May mắn cuối cùng An Tố cũng đã trở về. Tố nhanh chóng hỏi Tiết Xán đâu. Hạ Lẫm nói Tiết Xán giờ quá suy yếu, đang nằm nghỉ ở phòng bên cạnh. Tố chạy sang, cảm giác nhẹ nhõm vì ít nhất thì vẫn thấy Xán ở đây, rằng chuyện giữa 2 người không hề biến mất.
Sau đó là phần hỏi xoáy đáp xoay: Tố buồn rầu nói về việc ko thay đổi được quá khứ, Xán chỉ nói: bất kể khi còn sống hay khi đã chết, rút cục cũng là chỉ yêu mình Tố (vui chưa ^^). Sau đó Tố kể lại về cách tái tạo linh hồn để tiêu trừ trùng độc, Xán ko suy nghĩ mà đồng ý luôn, nói: so với việc thay đổi quá khứ khiến anh quên em, thà rằng a biến mất còn hơn. Sau đó gõ gõ tay và chiếc lư hương xuyên không đã bay tới. Với sự hỗ trợ của Hạ Lẫm và mẹ An Tố (Hạ Phù Nhân), việc chuẩn bị các dược liệu vô cùng thuận lợi, dự kiến ngày hôm sau đã có thể tiến hành tái tạo lại linh hồn của Xán. Buổi tối, Tố trong đầu luôn canh cánh có thể lần này là lần cuối được nói chuyện với Xán, hỏi hết câu này đến câu khác: rút cục Xán yêu khuôn mặt xinh đẹp của Uyển hay là tính cách của Tố khi cô xuyên không Xán đáp tất nhiên là tính cách, nếu ko sau 900 năm vẫn là gặp và yêu Tố. Sau đó Tố hỏi về cuộc hẹn trước khi Tố Uyển rời khỏi nhà họ Tiết, rút cục là Tiết Xán muốn hẹn Tố Uyển làm gì. Xán khẽ đỏ mặt rồi cũng trả lời: để nói là Xán có hứng thú với Tố Uyển, muốn hỏi danh tính và hỏi xem Tố Uyển có muốn ở lại làm dâu nhà họ Tiết luôn ko =))) Tố ngã ngửa nói: thời gian đúng là cái thùng nhuộm màu, 900 năm trước a lịch thiệp như vậy, mà bây giờ a thô lỗ chuyên hiếp người =)) Xán đáp: trước sau vẫn như vậy thôi, Tố Uyển lúc đó thực chất là người xa lạ, còn An Tố khi gặp đã là vợ của Xán, ảnh làm vậy có gì là sai =)) Tố lại hỏi thế thích Tố Uyển từ bao giờ, Xán bảo: có thể từ lần đầu gặp mặt khi Tố Uyển ẵm đứa bé, hoặc cũng có thể là lúc Tố Uyển chủ động tỏ tình, cũng có khi là đòi đi Cao Lệ với Xán =))) Rồi lại hỏi vì sao Uyển Uyển uống thuốc quên rồi mà vẫn sử dụng trùng độc, Xán lý giải vì ít nhiều cô ta cũng là người điều khiển nó nên có thể có cảm nhận con trùng độc này đang ở trong cơ thể Xán, và mặc dù phải uống thuốc quên quá khứ, nhưng trong đầu nghĩ chắc hẳn phải có mối liên quan sao đó với Xán thì mới có thể hạ trùng độc được. Kế hoạch của Uyển là muốn thuyết phục Xán chứ cổ cũng ko hề dùng trùng độc uy hiếp Xán. Tuy nhiên chưa kịp nói chuyện thì Xán đã hạ xong Ninh gia, và Ninh Trác đã dùng trùng độc khác để điều khiển Uyển giết Xán. Nói chuyện hồi lâu đêm đã khuya, Xán nói Tố ngủ đi, ngày mai ảnh sẽ vẫn ở đây: tin anh, mai a vẫn ở đây. Tố ngủ, ko biết bao lâu mới tỉnh. Tỉnh đã ko thấy Xán bên cạnh, bèn chạy vội sang mật thất thì thấy quá trình phá hủy linh hồn đã diễn ra. Là Xán chủ động quyết định, ko để An Tố đi cùng mà tự mình đối mặt với khó khăn này. Tố biết rằng Xán đang ở trong bể thuốc. Linh hồn của anh đang phải chịu sự tra tấn vô cùng đau khổ. Nhưng chỉ như vậy mới khiến a bị hủy diệt, chỉ có hủy diệt mới có thể khiến a tái sinh.
Đến thời điểm, mẹ Hạ Lẫm ném lư hương xuyên không vào bể thuốc. Lư hương dần tan ra và linh lực ngấm vào bể thuốc. Hạ Lẫm và mẹ liên tục niệm chú. Một vầng ánh sáng vàng xuất hiện trong lò, rồi linh hồn dần ngưng tụ, dần dần thành một hình dạng. Đó là một thân hình rất nhỏ, trông giống một đứa trẻ năm sáu tuổi, hồn ma trên người cũng rất yếu ớt. Mẹ Hạ Lẫmnói rằng, khi tiếp tục tìm 9 cổ vật thần khí kia, linh hồn Tiết Xán sẽ tiếp tục hồi phục, thân thể cũng sẽ lớn dần theo linh hồn, không ngừng thích ứng với linh hồn. Thân thể mới của Tiết Xán giống hệt một đứa trẻ 6 tuổi nhưng vẫn có nét của Xán ở lông mày. Mắt to, lông mi dài, mũi nhỏ, môi hồng, cả khuôn mặt như trái đào khiến người ta muốn cắn một miếng. Khi linh hồn ngưng tụ bay vào thân thể nhỏ bé kia, đôi mắt hé mở, dễ thương như hai hạt thủy tinh, nhưng đằng sau này lại ánh lên nét lạnh lùng.
An Tố hét lên: Tiết Xán. Lúc này từ trong bồn thuốc, đứa nhỏ vừa mới đứng lên cũng hướng ánh mắt về Tố, nói: An Tố? Giọng điệu vẫn như trước đây, nhưng dịu dàng hơn, đúng giọng của một đứa trẻ 6 tuổi =))) Xán sững người ngay khi nghe thấy giọng nói của chính mình, cúi đầu xuống nhìn cơ thể, sắc mặt sa sầm lại =)))))) An Tố lao vào ôm lấy Tiết Xán mini =)))) Ôm trọn trong vòng tay (vì nhỏ mà) và đang xúc động: tốt quá, linh hồn anh vẫn là Tiết Xán. Xán bất mãn lầm bầm: An Tố, anh ko phải chó, đừng ôm như này =))))) Nhưng lúc này Tố đang quá phấn khích, ko nghe Xán nói gì, lại càng ôm chặt hơn, thậm chí còn xoa đầu Xán trìu mến. Hẳn mặt Xán lúc này rất buồn cười vì thấy Hạ Lẫm cũng cười thành tiếng =)))) Xán trừng mắt dọa Hạ Lẫm. Mẹ Hạ Lẫm hẳn cũng ko giấu được nụ cười, nói: dù sao cũng là đại nhân Tiết Xán, thật tốt cho ngài bình an vô sự. Xán nhìn mẹ vợ, lửa giận cũng lắng xuống, vẻ mặt trịnh trọng nói: cảm ơn ^^
Sau đó Xán nói: tôi muốn mặc quần áo =)) Do có chuẩn bị nên quần áo nhanh chóng được đưa đến, hẳn là một bộ quần áo trẻ em, có cả khuôn mặt cười toe toét của Mễ lão gia trên ngực (ko biết Mễ lão gia là gì nhưng nghe tả vẫn thấy buồn cười =))) Tiết Xán lạnh lùng chuyên mặc đồ chanh sả lịch lãm giờ phải mặc đồ trẻ em bát nháo như này, thật là éo le =)))) Mẹ giải thích: đây là quần áo Hạ Lẫm khi còn nhỏ =))
Tố càng nhìn Tiết Xán trong hình hài bé nhỏ và quần áo như vậy, buột miệng: Tiết Xán a thật đáng yêu =)) Xán lại trừng mắt: ko được nói như vậy. Sau đó mẹ Hạ Lẫm nói An Tố đưa Xán đi nghỉ, vì linh hồn mới ngưng tụ còn yếu. Xán kháng cự nhưng ko đủ sức, bị An Tố cõng sang phòng khác
Bình luận facebook