• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full New Hot Tôi là con gái của tử thần (2 Viewers)

  • Phần 3

Tiểu An được ở trong một căn phòng nhỏ, còn tôi thì được dẫn đến căn phòng trang trí hoa lệ.
Vừa đi vào, bên trong có một con chó lười biếng.
Bộ lông của nó óng ả mượt như nước, vừa nhìn là biết sống không tệ.
Thấy tôi đi vào, con chó kia còn hung hăng nhe răng với tôi.
Tôi cười với tên đàn em dẫn tôi vào đây, lên tiếng nói với hắn ta: "Răng của con chó này xem ra rất tốt."
Dễ dàng nhìn thấy khóe môi tên đàn em đang giật giật, hắn ta trợn trừng mắt với tôi, đáp: "Đây không phải chó, đây là con sói được lão đại thuần hóa, tên Bahrton. Lão đại nói để cô ở với Bahrton một lát, đợi anh ấy quay về sẽ tìm cô sau. Bình thường Bahrton đã quen ăn thịt người, cô phải cẩn thận đấy."
Tôi tỉ mỉ quan sát tên đàn em đưa tôi vào đây.
Hắn ta rất cao lớn, khóe mắt có một vết sẹo sâu.
Mặc dù ánh mắt của hắn ta có chút hung dữ nhưng linh hồn của hắn ta lại giống như Tiểu An, đều tỏa ra ánh sáng vàng của công đức.
"Tôi tên A Đông, ở đây cô có việc gì cứ đến tìm tôi."
Tôi mong đợi hỏi A Đông: "Vậy anh có biết tên thật của lão đại Tiêu không?"
Chỉ cần biết tên thật của kẻ họ Tiêu thì tôi có thể rủa hắn chết bất cứ lúc nào rồi.
A Đông lắc đầu nói: "Cả miền bắc Myanmar, ngoại trừ mình lão đại Tiêu ra thì không ai biết cả."
Tôi tỏ ra thất vọng: "Vậy tôi không có chuyện gì nữa rồi."
A Đông vừa đi mấy bước lại quay đầu dặn tôi: "Không có mệnh lệnh của lão đại thì Bahrton sẽ không tùy tiện tấn công người khác đâu. Chỉ cần cô ở yên một chỗ không động đậy, không chủ động đến gần Bahrton, thì cô có thể chờ được đến khi lão đại quay về."
Tôi dịu dàng đáp lại một tiếng: "Anh yên tâm, tôi sẽ ngoan mà."
Đợi A Đông rời đi, tôi đã hất cốc nước bên cạnh về phía Bahrton.
Bahrton bị hất nước thì giật mình, bước chân ưu nhã về phía tôi, vừa đi vừa gầm gừ một tiếng như để chứng minh sức mạnh của mình.
Tôi trực tiếp đi qua đánh lên đầu nó.
Boong ke này thật sự là một nơi tốt.
Ngay cả một con chó cũng cõng trên lưng rất nhiều tội lỗi.
Bahrton nổi giận, nhe nanh xông về phía tôi, con ngươi ghim chặt lấy tôi, trong cổ họng không ngừng phát ra mấy tiếng gầm gừ.
Tôi đứng nguyên tại chỗ không động đậy, đợi đến khi nó đi qua muốn tấn công tôi thì tôi mới đưa một tay ra để banh miệng nó.
Bahrton khuất phục chỉ biết chảy nước miếng và lộ ra một cặp răng nanh.
"Thật là một cặp răng đẹp nha!"
Tôi hài lòng mỉm cười.
Khi lão đại Tiêu mở cửa phòng ra, liếc mắt một cái là nhìn thấy tôi đang ngồi trên sàn nghịch răng.

Là răng của Bahrton đấy.

Bahrton bị tôi cưỡng ép bẻ răng đang nghiêng đầu co lại trong góc phòng, sợ hãi rên ư ử.

Đám đàn em thấy rõ cảnh tượng trong phòng đều tắt ngấm.

Lão đại Tiêu không có biểu cảm lớn gì hết, chỉ là hồi lâu sau mới phát ra mấy chữ qua kẽ răng: "Được, giỏi lắm!"

Hắn hít sâu một hơi, túm cổ áo của tôi xách tôi ra khỏi phòng, thuận tiện gọi Tiểu An đến.

Tôi giãy giụa thoát khỏi sự kìm hãm của lão đại Tiêu, chạy đến nắm lấy tay Tiểu An.

Đầu tóc cô ấy có hơi rối, chắc hẳn cũng gặp phải một vài tình huống.

Thế nhưng quần áo vẫn ngay ngắn chắc hẳn cũng không có gì đáng ngại.

Lão đại Tiêu đưa chúng tôi đến sảnh lớn, đám đàn em lôi lên một người đàn ông đầu trọc toàn thân đầy máu.

Tên đầu trọc vừa nhìn thấy lão đại Tiêu thì quỳ sụp xuống đất dập đầu không ngừng, cầu xin: "Tôi không bao giờ dám nữa, xin lão đại hãy xem như tôi theo anh bao năm qua mà tha cho cái mạng rẻ rúng của tôi..."

Lão đại Tiêu cũng không thèm liếc mắt nhìn tên đầu trọc, thờ ơ đùa nghịch con dao trong tay.

Chơi đủ rồi, hắn lười nhác ngước mắt nhìn tôi: "Bé cưng, em lấy con dao này chặt tay phải của hắn cho tôi."

Tôi nhận lấy con dao hắn ném qua, bật ra lưỡi dao, nói: "Con dao này của anh không đủ sắc, dùng nanh sói tôi vừa mài xong đi."

Trên mặt tôi xoẹt qua một tia hưng phấn khát máu, lấy ra ranh nanh tôi vừa bẻ từ chỗ Bahrton, từng bước một đi đến gần tên đàn ông đầu trọc.

"Cô gái, cô gái, xin cô tha cho tôi... xin cô... a!"

Tôi cắm dao nanh sói vào cổ tay hắn, dùng sức cắt đứt tay hắn.

Hiện trường vô cùng thảm.

Máu tươi bắn lên mặt, cùng với nụ cười hồn nhiên của tôi.

Đã khiến tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Ngoại trừ lão đại Tiêu.

Tiếng cười đột nhiên vang vọng khắp sảnh lớn.

Lão đại Tiêu hứng thú nhìn tôi, khen tôi làm tốt, hỏi tôi muốn phần thưởng gì.

Tôi suy nghĩ, hình như tôi không có đồ gì thích lắm nên quay đầu hỏi Tiểu An.

Tiểu An trả lời: "Tôi muốn tham quan boong ke này."

Lão đại Tiêu đồng ý.

Đề nghị này của Tiểu An rất tốt, đã giúp tôi nhìn được tất cả tội ác ở trong boong ke này.
10.

Tôi nhìn thấy rất nhiều thiếu nữ được trang điểm ăn mặc như búp bê, bọn họ có đôi mắt gần như tuyệt vọng và biểu cảm ch.ết lặng, đánh mất hết khát vọng muốn sống.

Tôi nhìn thấy các thiếu niên tươi đẹp như hoa, bọn họ sẽ bị đưa đến chỗ các phú thương bất cứ lúc nào, giống như các thiếu nữ, bọn họ đều là công cụ làm ăn cho lão đại.

Tôi cũng nhìn thấy rất nhiều đàn ông đứng tuổi bị nuôi nhốt, đợi đến khi thời cơ chín muồi thì nộ.i tạ.ng của bọn họ sẽ được bán đi khắp thế giới.

Tôi còn nhìn thấy người già trồng cây anh túc ở trong vườn hoa, bọn họ vừa phấn khích vừa kí.ch độ.ng, say sưa che chở bảo vật trong tay.

...

Sau cùng, lão đại Tiêu đưa chúng tôi thăm quan nơi đáng sợ nhất trong boong ke này.

Hắn gọi nơi này là phòng ch.ế.t.

Vừa bước vào, trong phòng ch.ế.t đang treo một người má.u chảy đầm đìa trên giá chữ thập.

Tôi phân tích hồi lâu mới xác định đó là một người đàn ông.

Trên người người đàn ông không có miếng da nào lành lặn, người đó đã biến thành một người m.áu.

Xung quanh treo các loại dụng cụ tr.a tấ.n bằng sắt, mỗi ngày đều thay phiên dùng trên cơ thể người đàn ông này.

Tôi nhìn thấy Tiểu An nắm chặt tay tôi hơn, khóe mắt thoáng chốc đỏ ửng.

"Trước đây hắn từng theo tôi vào sinh ra tử, tôi coi hắn là anh em như thể tay chân."

"Nhưng không ngờ, hắn lại là một tên cớm, ph.á h.ủy một đường dây giao dịch quan trọng của tôi."

Trên mặt lão đại Tiêu lộ ra biểu cảm phức tạp vừa tàn nhẫn vừa hoài niệm.

Đàn em lấy ra một cốc nước ớt hất qua đó.

"A..."

Người đàn ông hồi phục một chút ý thức, ngước mắt khinh thường nhìn chúng tôi, ánh mắt dừng lại trên người Tiểu An phút chốc rồi lại dời đi.

Anh ta mơ hồ phát ra những tiếng rên ư ử không rõ, chúng tôi mới phát hiện đầu lư.ỡi của anh ta đã bị c.ắt.

Tôi không nói gì cả, là bởi vì công đức trên người người m.áu này quá chói mắt.

Ánh sáng vàng trong linh hồn của anh ta, so với Tiểu An, so với A Đông, so với rất nhiều người tôi từng gặp đều mạnh hơn.

Rất nhiều năm về trước, tôi cũng từng gặp một người máu có ánh sáng vàng mạnh mẽ như này.

Cảnh tượng gần như trùng lặp.

Tôi đã không nhớ rõ cô ấy tên là gì nữa.

Chỉ nhớ đó là một người phụ nữ họ Lưu với mái tóc ngắn.

11.

Lão đại Tiêu bảo tôi đi tắm, sau đó dùng bữa với hắn.

Tôi sợ có người làm hại Tiểu An nên nắm tay cô ấy không buông.

Lão đại Tiêu cười, nói dù sao chỉ là bạn chơi cùng thôi, nên cho Tiểu An đi với tôi.

Đến phòng thay đồ, sau khi xác nhận chỗ này không có camera, Tiểu An cắn răng quỳ gối trước mặt tôi, nói: "Hải Lạp, xin cô hãy giúp tôi."

Tôi đỡ Tiểu An đứng dậy, bảo cô ấy từ từ nói.

Tiểu An cố nén nước mắt, lên tiếng: "Người m.áu trong phòng ch.ế.t ấy là anh trai tôi."

Tôi đã nghiệm chứng suy nghĩ trong lòng, lập tức hỏi: "Cô muốn cứu anh ấy ra ngoài?"

"Không, tôi, tôi muốn nhờ cô giải thoát cho anh ấy."

Tiểu An lau nước mắt trên mặt.

"Ánh mắt vừa nãy của anh trai, tôi đã quá quen thuộc."

"Khi đó ở trường học cảnh sát, chúng tôi đã lập lời thề, nguyện hy sinh tất cả để bảo vệ dân chúng."

"Anh trai tôi từng nói, nếu như anh ấy rơi vào tay của phần tử phạm tội, thà dứt khoát ch.ế.t đi chứ không chịu liên lụy đến mọi người."

Tiểu An khịt mũi, kiên định nhìn tôi.

"Hải Lạp, tên thật của anh ấy là Trương Hoài Nghĩa."

"Còn tôi là Trương Hoài An."

"Nếu như thật sự có một ngày tôi cũng rơi vào tay họ Tiêu, tôi hy vọng cô cũng giúp tôi."

Tôi nhẹ nhàng nhúng bọt trong tay vào nước ấm.

Chúng nhẹ nhàng, trắng tinh, cũng dễ vỡ.

"Trương Hoài Nghĩa, trong một phút nữa, sẽ ch.ế.t một cách tự nhiên trong giấc ngủ, một giấc mơ mà anh ấy mong muốn."

Bọt biển vỡ tan.

Tiểu An vùi đầu vào trong nước, để chất lỏng chát mặn trào ra từ đôi mắt hòa vào làm một với nước ấm.
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom