• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Tội ác và hình phạt (1 Viewer)

  • Bố Già ( The Godfather ) - Chương 08

Sau hôm ông Trùm bị mưu sát, cả nhà túi bụi ngập đầu ngập cổ. Mai cơn ngồi ôm máy điện thoại đưa tin cho Xôni. Tôm Ha ghen lo tìm người trung gian mà hai bên đều chấp nhận để chuẩn bị đàm phán với Xôlôdô.


Thằng Thổ lẩn như chạch - có lẽ hắn đã biết người của Clemenxa và Texxiô đang chạy lồng khắp thành phố đánh hơi tìm vết hắn Xôlôdô lặn kĩ tất cả bộ sậu chóp


bu của nhà Tataglia cũng thế. Dĩ nhiên Xôuni đã lường trước thế võ ù té quyền đó rồi


Clemenxa đã làm xong vụ Pô li Gattô. Texxiô được lệnh dò xem Luca Brađi dang lưu lạc nơi đâu Đã hai hôm không thấy mặt gã ở nhà .đúng là điếm gở rồi. Tuy vậy Xôni không tin rằng Bradi phản thùng hoặc bị đánh úp Bà mẹ Côrleône ngủ lại trong thành phố.ở nhà người quen cho gần bệnh viện. Chàng rể Carlo Ritđi nằng nặc xin giúp một tay, nhưng hắn được lệnh cứ lo làm tốt cái Ổ bao thầu đánh cá cược ở khu dân Italia tại Manhattan là đủ. Cônni cũng ở nhờ chỗ người quen với mẹ để hàng ngày vào thăm nuôi ông Trùm.


Phrêđô nhồi no thuốc ngủ vẫn chưa thức giấc. Xônni và Maicơn vào thăm nom cứ trố mắt ra thấy nó sút hẳn.


Xônni dè bỉu:


- Lạ nhỉ, trông nó còn bết hơn cả ông già nữa.


Mai cơn nhún vai. Ngoài mặt trận anh đã thấy khối đứa sợ quá đến ốm o gầy mòn. Phrêđô lúc bé vâm thế, không ngờ cũng xuống mã chóng vậy. Không phải vô cớ mà từ lâu ông Trùm đã thôi không nghĩ đến chuyện giao thằng con thứ một vị trí tầm cỡ trong tổ chức. NÓ vốn chậm nghĩ, hơn nữa lại còn thiếu cái rắn rỏi, sức mạnh nội tâm, thiếu tự tin...


Đến chiều thì Giônni Phôntin gọi điện từ Hôliút sang. Xônni cầm máy.


Thôi, Giônni, về làm gì. Thứ nhất, ông già còn yếu lắm, không được vào thăm. Thứ hai, báo chí sẽ đồn ầm lên, ông già sẽ không chịu đâu. Hẵng đợi ít lâu cho cụ khỏe lên, bọn tôi đưa về nhà rồi anh hẵng đến. Được, tôi sẽ chuyển, cảm ơn anh.


Xônni bỏ máy. Hắn quay sang Mai cơn:


BỐ mà biết tiếng Giônni từ California đòi về thăm chắc cụ mừng lắm.


Một lúc sau, một thằng đàn em trong đám Clemenxa gọi Mai cơn xuống bếp nghe điện thoại liên thành phố.


Hóa ra là Kêi.


- ông già thế nào, anh? - CÔ hỏi. giọng cô căng thẳng, hơi thiếu tự nhiên. Chắc vẫn chưa tin đây, - Mai cơn nghĩ thầm. - Không tin rằng sự thể đúng như lời đồn, quả


thực ông già là găngxtơ như cánh nhà báo vẫn gọi.


Không sao cả, - Mai cơn đáp.


- Khi nào vào thăm cụ cho em đi với nhé.


Mai cơn cười xòa gạt đi. Một lần anh bảo Kêi rằng người Italia coi trọng cái việc xã giao thăm viếng này lắm. Hình như bây giờ cô nhớ lại câu đó.


- Lần này không vào được, - anh đáp. - Em mà cặp kè với anh vào đó nhỡ gặp một tay nhà báo nào tới thì không khéo lại có tên trong mục "Tin trong nước trên tờ Daily News thì hỏng bét. Đại để là con gái một dòng họ danh giá Hoa kỳ phải lòng thằng con lão tướng cướp Hắc Thử. ông bà già em chắc ngất luôn.


Ba mẹ em đâu có đọc Daily News, - Kêi cười. - Nhưng thôi, còn anh thì sao? Anh không sao thứ, Mai?


- ồ, anh thì "sao" thế nào được mà sao"! Trong nhà, anh là cái thứ con sâu bỏ rầu nồi canh ấy mà, thứ học trò dài lưng tốn vải, ma nào nó sợ? Mà thực ra anh có được việc cho ai đâu? Không, Kêi ạ, mọi cái đã qua rồi, tất cả sẽ kết thúc ở đây. Vả lại nói chung đây chỉ là một tai nạn tình cờ thôi. Bao giờ gặp nhau anh sẽ kể em nghe.


- Nhưng bao giờ? - CÔ hỏi.


Mai cơn ngẫm nghĩ:


- CÓ lẽ luôn hôm nay, đợi tối một tí. Bọn mình sẽ ăn uống với nhau ở khách sạn, sau đó anh sẽ vào bệnh viện thăm ông già. Ngồi canh điện thoại mãi, ớn sườn quá.


Em chịu không Nhưng nhớ đừng hở ra cho ai nhé. Nhỡ mấy tay phó nháy chặn đường chụp hai đứa một pô mà phi lên báo là phiền to đấy. Anh không đùa đâu. Phiền là phiền cho ba mẹ em kia.


- Yên chí, đừng lo, - Kêi đáp. - Nhưng anh có cần mua quà Giáng sinh gì không


- Không, chỉ một mình em là đủ.


Kêi cười khanh khách:


- Xong ngay. Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu nhé .


Hay lắm?


- Hay quá đi chứ. Em yêu anh lắm? Anh có yêu em không, nói đi nào.


Mai cơn lúng túng đưa mắt nhìn bốn thằng mặt mũi hàng thịt ngồi một đống trong bếp. Anh chỉ ừ có một tiếng rồi bỏ máy.


Bên bếp Clemenxa đang dở tay làm một nồi sốt cà chua tú hú . Mai cơn gật đầu chào lão rồi trở lên văn phòng.


Vừa vào đến nơi, nghe Xônni hỏi đến lão, anh cười:


- Đang khoắng cả thùng spaghettti dưới bếp kia - cứ như nuôi lính không bằng.


Xônni gắt:


Mày bảo lão lên ngay cho tao. Bao nhiêu là việc mà cứ biến đi đâu hết. Gọi cả Texxiô nữa.


Vài phút sau, tất cả đã có mặt trong văn phòng. Xônni hỏi Clemenxa:


- Làm xong chưa?


Clemenxa gật:


- Đi chầu Diêm vương rồi.


Mai cơn giật mình: chắc là nói Pô li Gattô đây. Thằng bé Pô li chết rồi, và kẻ giết nó là lão Clemenxa mới hôm nào đã vui vẻ nhảy nhót trong đám cưới cô em gái của anh .


Xôni đưa mắt nhìn Haghen, hỏi:


Chưa móc được với Xôlôđô à?


Haghen lắc đầu:


Không hiểu sao hắn có vẻ không hăng hái mở đàm phán lắm. hình như hắn cũng không lo ngại nữa. CÓ thể hắn im hơi, để bọn đàn em mình không lần ra.


Trung gian của mình, hắn cũng không tin. Hắn phải hiểu là muốn hay không muốn, hắn cũng phải điều đình chứ. Hắn chơi ông già không xong thì chỉ có chết.


Thằng Xôlôđô đúng là lì chưa từng thấy. Hắn ngỡ mình chơi câu dầm đợi ông già bình phục hay hắn sợ mình bố trí chơi hắn?


- Dĩ nhiên hắn phải nghĩ vậy rồi, - Haghen đáp. - Nhưng thế nào cũng phải chịu thôi. Hắn không còn cách nào khác. Ngày mai nhất định mình sẽ thoả thuận được với hắn gặp nhau. .


Một gã đàn em của Clemenxa gõ cửa vào và báo cáo:


- Đài vừa đưa tin - cảnh sát phát hiện thấy xác Pô li Gattô ngay trong xe của nó .


Clemenxa gật đầu:


- Được rồi, mày đừng lo. .


Gã đàn em ngạc nhiên trố mắt nhìn ông caporegime của mình. Gã hiểu ra và chuồn khỏi phòng.


Xôni hỏi Haghen:


- ông già có khá hơn không


Haghen lắc đầu:


- Khá hơn nhưng vẫn chưa nói được Trầm trọng đấy. Từ khi mổ đến giờ vẫn chưa tỉnh. Bà già ngồi đấy suốt ngày, Côni cũng thế. Trong bệnh viện đầy cảnh sát, toán thủ hạ của Texxiô nằm gần đấy phòng hờ. Đợi vài hôm cụ khỏe lại, lúc ấy xem cụ nói sao. Tạm thời cứ phải ngăn chặn không cho Xôlôđô vào làm liều. Chính vì thế mà tôi mới bảo anh phải đàm phán với hắn.


Clemenxa và Texxiô thế nào cũng tìm ra hắn, -


Xôni lầu bầu: - Nếu may ra, mình chỉ chém một nhát là gỡ xong mối rối. -


- Đừng có mong, - Haghen nói. - Xôlôđô không phải thằng khờ. - Y dừng lại một lát. - Hắn biết nếu đàm phán thì hắn thua thế mình nhiều. Chính vì vậy nên hắn mới dây dưa. CÓ lẽ hắn muốn tìm kiếm sự giúp đỡ của các nhà khác ở Niu York để mình khỏi trở mặt diệt hắn khi ông Trùm cho phép.


Xônni nhăn trán:


- Bọn kia ủng hộ hắn làm gì?


Haghen kiên nhẫn giảng giải:


- Để tránh đâm chém tràn lan - nổ ra đổ máu tất cả đều thiệt. Báo chí, chính quyền sẽ nhảy vào xâu xé . Hơn nữa, Xôlôđô còn hứa chia chác cho bọn họ trong áp phe


ma túy. Mà đó là cái hố vàng, anh cũng hiểu rồi đãy.


Nhà Côrleône chưa cần đến nó vì mình còn có sòng bạc - cái này ngon nhất. Nhưng các cánh khác đang đói. Xôlôdô là tay sừng sỏ, chắc chắn hắn sẽ làm lớn. Đối với họ, Xôlôdô sống thì có ăn, Xôlôđô chết thì mệt người.


Chưa bao giờ Mai cơn thấy mặt Xônni lì lợm đến thế.


Mặt hắn tím bầm, môi trề ra. Hắn gằn giọng:


- Đói no mặc mẹ chúng nó. Nhúng vào chuyện này là không xong với tao.


Nghe cái giọng hằn học của Xoni, cả Texxiô lẫn Clemenxa cùng nhấp nhỏm không yên. Hai lão lo sốt vó không khác gì các sĩ quan cầm quân nghe ông tướng đòi đánh thí mạng. Haghen căn dặn:


Giải quyết kiểu đó ông già không chịu đâu. Thế nào cụ cũng bảo bỏ qua cho xem: ông già mà bảo thịt thằng Xôlôđô thì trước hết cũng phải cân nhắc lợi hại.


Cụ bảo thịt hắn tức là chuyện làm ăn, còn bây giờ anh đòi chơi chẳng qua chỉ là báo thù. Nếu anh định chơi thằng Xôlôđô thì trước hết phải thương lượng dàn xếp với các cánh khác đã Chẳng hạn mình sẽ đền bù một khoản nào đó để họ khoanh tay đứng ngoài: Phải đặt vấn dề tỉnh táo như vậy, chứ nóng máu chỉ có hỏng ăn.


- Đồng ý, tôi cũng biết thế, - Xônni nói. - Nhưng lúc mình chơi thì phải chơi thế nào cho bọn khác đừng xen vào chứ.


Nôi vậy nhưng mắt Xônni quắc lên dễ sợ. Hắn quay sang Texxiô:


- CÓ tin gì về Luca chưa


Texxiô lắc đầu:


Chưa. CÓ lẽ lọt vào tay Thằng Thổ rồi.


Ha ghen nói khẽ:


- Nghe cái điệu thằng Xôlôđô chẳng ngán gì Luca mà tôi ngại quá. Hắn khôn lắm, đời nào dám coi thường một đứa như Luca. Hay Xôlôđô đã thịt nó rồi?


Xôni lẩm bẩm:


Chà, miễn Luca đừng chống lại mình! ĐÓ là cái duy nhất mà tôi ngán đấy. Hai ông capôregime nghĩ thế nào?


Clemenxa chậm rãi lên tiếng:


- Phản thì thằng nào cũng phản được - cứ lấy thằng Pôli chẳng hạn. Nhưng thằng Luca thì nó biết tránh. NÓ chỉ có một đức Chúa là BỐ Già và chỉ sợ một mình ông ấy. Không những sợ mà còn kính trọng ông ấy hơn ai hết, mà anh cũng biết đấy, ai mà chẳng kính trọng BỐ Già, và hoàn toàn đúng thôi. Không, Luca không đời nào làm phản, Tôi nghĩ ngay cả một thằng cáo già như Xôlôđô cũng không thể bẫy được nó. Luca có tin ai bao giờ, lúc nào nó cũng chờ đón điều sấu nhất. Có lẽ nó chạy chơi đâu đó vài ngày, tí nữa là nó mò đến thôi.


Xôni nhìn Texxiô. Lão capôregime Bruclin so vai:


- Phản thì thằng nào cũng- phản được. Luca là đứa thù dai. CÓ lẽ ông Trùm làm nó bất mãn chuyện gì chăng CÓ thể lắm: Nhưng tôi thì tôi tin rằng Xôlôdô vồ được nó rồi: CÓ lẽ cónigliorị nói đúng đấy. Phải sẵn sàng đón tin dữ với được.


Xôni nói:


Xôlôđồ sắp biết chuyện Pô li Gattô rồi. Hắn sẽ phản ứng ra sao?


Clemenxa cau có trả lời:


Hắn sẽ ngẫm nghĩ và hiểu rằng cánh Cồrleône không phải là cù lần. Hắn sẽ hiểu rằng may cho hắn hôm qua không tổn thất nhiều.


Xônni gắt lên:


- May rủi cái gì? Thằng Xồlồđô đã tính toán sắp đặt vụ ám sát đâu phải chỉ một tuần lễ. Hắn không may thì có. Hắn giao việc đó cho mấy thằng gà mờ, mà ông già tôi thì lanh chân lẹ tay. Nếu chúng giết được ông già thì tôi đã phải đàm phán với Xôlồđô và hắn sẽ lợi thế hơn. Thực ra chỉ lợi tạm thời thôi. Bởi sau năm năm hay mười năm nữa thế nào tôi cũng giết hắn Chú đừng có nói là hắn gặp may, chú Pit, đứng có nhầm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom