Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 17: Đại thiên sứ thứ tám?
Thiên không trăm ngàn lỗ thủng, chủ đạo xích sắc đan cùng bụi bặm đổ nát, tro tàn, còn có dãy Anpơ núi tuyết bao phủ, toàn bộ dần dần đều bị phạm quỳ của Michael thôn phệ, chu tước chi viêm của Mạc Phàm cũng không thể thiêu hủy những thực vật nắm giữ thánh tính này, trái lại hỏa diễm không ngừng tẩm bổ những phạm quỳ mạnh mẽ lên.
Từ Thánh thành cuốn đến bình nguyên, lại từ bình nguyên đánh úp về phía dãy núi dần dần chập trùng, tiểu viện rèn luyện vùng cực nam học viện núi Anpơ đều không thể may mắn thoát khỏi, những phạm quỳ kia quả thực lại như là một trận tai nạn rừng cây lan tràn cấp sử thi, ngầm chiếm vạn vật, rút lấy hết thảy chất dinh dưỡng thế giới, hóa thành một hồi thực vật diệt sạch!
Trên địa gạch đại đạo Thánh thành tràn đầy màu xanh dấu vết, phạm quỳ chập chờn, quỳ biện màu xanh làm người có chút hoa cả mắt, dây leo quấn chặt lấy Mạc Phàm càng ngày càng nhiều, để cho hắn mỗi một bước lại như là có món đồ gì bị rút đi từ trong thân thể, cùng chuyển vận đến trong phạm quỳ thiên thiên vạn vạn.
“Khụ khụ…” Michael phun ho ra một ngụm máu từ trên gương mặt có phần méo mó, biến dị sau khi nhận phải một búa trời giáng từ Mạc Phàm.
Chỉ là hắn kèm theo một nụ cười quỷ dị, nụ cười như khẳng định mình đã xuyên thấu tâm can thế gian này, tường tận ngọn ngành mọi chuỗi sự việc.
“Ta làm sao lại không biết ngươi có khả năng trở lên từ địa ngục kia, một kẻ có linh hồn thống khổ ngàn năm chôn vùi ở hắc uyên sâu thẳm nhất, hắc ám vương cũng sẽ không lỗ mãng động vào, liền có khả năng sẽ tồn tại truyền thừa nối tiếp như chúng ta.”
Truyền thừa như đại thiên sứ…
Mang ý nghĩa cái này Mạc Phàm chính là thiên sứ chấp quản…
Đại thiên sứ thứ tám sao!?
“Không cần phải phản bác gì cả, ta sẽ rất vui lòng để cho ngươi, người bạn trong tiềm thức của ta… thêm một thoáng thời gian đào thoát khỏi trận pháp, hi vọng ngươi cũng sẽ không phiền nếu ta ôn lại một chút chuyện cũ đồng thời tiến hành đôi chút tiểu lý luận.” Michael tầng tầng nói.
“Chúng ta là thần thánh chi thành, trên có thiên phụ ban ấn, thay ngài chưởng quản thế gian, duy trì trật tự theo chu kỳ mỗi một thời đại thế kỷ. Dưới hình thức như vậy, bảy thiên sứ trưởng một vòng đời thay phiên, nhưng thiên bẩm xuất chúng sẽ được hồn thai tương ứng lựa chọn khai sinh, cứ việc không nhất thiết bảy người đời trước sẽ xuất hiện trong niên đại sau, liền sẽ rõ ràng thiên sứ trưởng không hoàn toàn chỉ là danh sách bảy vị. Tuần du thiên sứ Sariel chết đi, dù cho một, hai trăm năm sau, cũng hoàn toàn không bảo đảm sẽ có một Sariel khác nhận truyền thừa, mà tin rằng khả năng đã có một vị thiên sứ nào khác được sinh ra thay thế.”
“Gabriel, Raguel, Raphael, Sariel, Remiel, Uriel và ta Michael là bảy hành giả thiên sứ trưởng lúc này, đương nhiên sẽ không đại biểu hết thảy quyền năng của toàn bộ, ngoài chúng ta ra còn có Metatron cùng một số người khác, chỉ là thiên phụ quy tắc tuần hoàn, kể cả sứ giả lãnh tụ cũng cần phải là cân bằng bảy vị, không hơn không kém”.
Michael cũng mặc kệ Mạc Phàm có nghe hay không, hắn tiếp tục nói.
“Danh sách đó trước đây, bao gồm cả ngươi, Lucifer. Quá khứ thiên thần hồn ảnh của ngươi không tiếp thu tôn chỉ Thánh Thành, xem thường trật tự nhân gian, lại từ sinh vật bóng tối năng lực, phát triển sinh thành hắc ám ma pháp, tự mình sáng tạo ra đọa lạc thiên sứ lực lượng, tất yếu dấy lên một cuộc phân tranh tàn khốc nhất nhân loại lịch sử.”
“Thiên phụ ban thần lực vào thiên sứ hồn Michael chính là để hạ quyết đọa lạc thiên sứ này xuống sâu thẳm nhất luyện ngục đầm lầy, để linh hồn hắn trầm luân vạn kiếp bất phục.”
“Chỉ nhưng Lucifer giảo hoạt, thần hồn thiên sứ của hắn không có bị đánh tan, lại tiếp tục theo vòng quay sinh mệnh, truyền thừa lên kế vị cho những thiên tài ma pháp trác việt nhất tiếp theo sinh ra".
"Quang minh thánh thành, thiên phụ cũng lựa chọn phong tháp một lời nguyền lên hồn thai thiên sứ Michael, trọn vẹn cuộc đời của cá nhân nào nắm giữ thần hồn Michael này sẽ luôn ám ảnh lấy cái tên Lucifer kể cả trong giấc ngủ, truy tìm và tiêu diệt Lucifer liền trở thành mục tiêu lớn nhất.”
Nói đến đây, Michael giơ một tay lên mắt che lại, trong con ngươi biểu đạt ra sự tức giận vô tận của mình lên Mạc Phàm.
“Vậy nên ngươi đối với mọi thiên tài ma pháp, mọi trác việt thiên phú đều coi như đại biểu của Lucifer, sự sống của họ là dị đoan, sức mạnh của họ tương đương ly tai giả. Ngươi rõ ràng càng là chính mình giống quái vật hơn bất cứ ai trong số chúng ta.” Mạc Phàm trong muôn trùng hoa xanh phạm quỳ vây hãm, cất lời lên.
Trên mặt Michael xuất hiện một chút nhăn nhó biểu lộ, dễ dàng nhìn thấy được đoạn thoại này của Mạc Phàm đối với hắn có lực trùng kích nhất định.
"Chính ngươi Lucifer đã đầu độc thế nhân, chính ngươi đã khiến loài người trở nên ngu muội, ngươi khiến chúng chém giết lẫn nhau, huỷ hoại chính mình, làm thế giới này trở nên hỗn loạn, mà chúng ta Thánh Thành là đang an bài mọi thứ về lại với trật tự vốn có". Michael nhưng là thanh âm tăng lên mấy phần đối với Mạc Phàm nói.
“Ta bất quá chỉ là Michael đời thứ bảy, nhưng thời gian của ta và gã tiền thân Michael đời thứ sáu cách nhau những ngàn năm, mang ý nghĩa trong suốt một thiên niên đại trôi qua, thiên sứ hồn Michael liền không ai có đủ tư cách, đủ mạnh mẽ để sinh ra thừa hưởng, hoặc là có thể nói tên ác ma Lucifer trong suốt thời gian dài như vậy cũng chẳng gặp được người tiếp theo.”
Dằng dặc ngàn năm, đại thiên sứ trưởng Michael mới lại hiện thân trong nhân thế, quay lại dẫn dắt hết thảy ngọn lửa trong lòng các Thánh thành pháp sư.
Thế gian thiên kiếp, Michael trở lại đại biểu ác ma Lucifer cũng sẽ trở lại, mối gán ghép tiền duyên này, trước sau liền không thay đổi.
Vì là lợi ích cuộc chiến, cuộc chiến vì danh dự, cuộc chiến vì vinh quang, lại có ai sẽ chiến vì yên bình trăm ngàn năm sau?
Không phải vì trước mắt, cũng không phải vì kiếp này, chỉ vì trăm đời kéo dài, đây chính là ý nghĩa của trận đại chiến không thể thoát khỏi!
Chỗ Mạc Phàm bị thương, các thân lá của Phạm Quỳ Khai bắt đầu tùy ý sinh trưởng, chúng nó dọc theo không khí ở leo lên, nhanh chóng sinh sôi nảy nở thành một cái bao kén, bên trong ấp ủ nhụy hoa bào rút, nhanh chóng phóng xạ ra từng đạo từng đạo thanh mang ác liệt lên tiêu bản.
Lại ví như một tổ ong độc, trăm ngàn mũi tiêm đem Mạc Phàm đánh cho liền bụi đều không còn sót lại.
Thể trạng hắc ám đế vương sinh mệnh mạnh mẽ, liền cũng xuất hiện rất nhiều vết thương không thể khép lại, như da dẻ người bình thường bị bỏng nát vậy.
Quá trình dằn vặt vô cùng đau đớn, nhưng Mạc Phàm như trước không có một tia biểu tình, mạnh mẽ tiếp tục bước đi về phía Michael, so với thương tích nội tâm chân chính, chút thống khổ trên thân thể này đối với hắn mà nói đã không có bao nhiêu cảm giác.
Bản ngã của Michael…
Lucifer…
Ta cần phải quan tâm sao!!!
Các ngươi cứ việc mỗi phút lại nghĩ cho ta thêm một tội danh mới, nên ta cũng không ngại chồng chất thêm nữa!!!
Thế gian tuyệt đại đa số người có thể bị mười sáu cánh huy hoàng quang mang của Michael che đậy hai mắt, cũng có thể giống như hắn ở trong an bình giả tạo cao cao tại thượng phỉ nhổ những người giãy dụa trong vũng bùn, nhưng chính mình đã từng thấy tinh thần đáng quý cao thượng chân chính, chắc chắn sẽ không tán đồng, cũng chắc chắn sẽ không thỏa hiệp.
Trong mắt Michael mãi mãi cũng chỉ có lý niệm cao cao tại thượng của hắn, lấy tự xưng thần bảo vệ.
Nhưng hắn bức bách hại người, người nào không bằng hắn yêu quý tất cả nơi này?
Liền đem ra một cái Lucifer tiểu lý do, đã có quyền sát phạt tàn ác.
Chính mình người may mắn cũng không phải tiến lên trong bùn lầy, mà là gánh chịu kỳ vọng của tất cả mọi người.
Dưới chân của chính mình đã qua vai quá nhiều người, dù cho mình ngã xuống, đều có người đỡ lưng mình không để cho mình chìm xuống!
Tại sao nhất định phải ở chỗ cao cười nhạo?
Tại sao liền không thể vươn tay ra, kéo những người này một cái, bọn họ bị nước bùn ngập đến không thể thở, con mắt bọn họ đầy rẫy nước mắt quá khát vọng quang minh chân chính.
Thiên sứ nhân gian, không nên mang đến cho người ta hi vọng sao?
Tại sao còn muốn dùng chân mạnh mẽ giẫm xuống những người này!!
….
“Ngươi hết thời gian rồi!” Michael từ khóe mắt cười lên rõ mồn một.
Hắn chỉ tay về phía Mạc Phàm, khắp thành phạm quỳ càng dường như sóng thần thực vật màu xanh, khủng bố đến cực điểm đánh úp về phía Mạc Phàm, tia nắng trên đỉnh đầu Mạc Phàm đang bị che đậy, đại biểu hùng vĩ sóng thần phạm quỳ trở nên càng thêm khoa trương!
Phàm quỳ tỏa thành, phong ma trận pháp, lực lượng này rốt cuộc là có tồn tại thiên địch hay không chưa rõ, nhưng xác thực hung hăng đến phi thường cực điểm, ăn mòn vào mọi thứ chúng thôn phệ.
So với đợt truy quét Cổ Lão Vương Trảm Không, Phạm Quỳ của Michael lúc này mới thực sự là vĩnh chi phong ma, gần như không thể cùng nó đối địch.
Người chấp chưởng Thánh Thành thần phú, vẫn là cường đại nhất, chung quy thế gian không ai không thể bị bóp nghẹt!!!
“Xẽo xoẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Sau lưng Mạc Phàm có tám toà hồn sơn, từng cái hiện lên.
Bởi vì thiên địa tám hồn cách, thiện hồn cùng ác hồn cùng tồn tại, sức mạnh của hắn một nửa tràn ngập tinh phách thánh khiết cao thượng, nửa kia càng chất chứa cực ác bản chất.
…..
Từ Thánh thành cuốn đến bình nguyên, lại từ bình nguyên đánh úp về phía dãy núi dần dần chập trùng, tiểu viện rèn luyện vùng cực nam học viện núi Anpơ đều không thể may mắn thoát khỏi, những phạm quỳ kia quả thực lại như là một trận tai nạn rừng cây lan tràn cấp sử thi, ngầm chiếm vạn vật, rút lấy hết thảy chất dinh dưỡng thế giới, hóa thành một hồi thực vật diệt sạch!
Trên địa gạch đại đạo Thánh thành tràn đầy màu xanh dấu vết, phạm quỳ chập chờn, quỳ biện màu xanh làm người có chút hoa cả mắt, dây leo quấn chặt lấy Mạc Phàm càng ngày càng nhiều, để cho hắn mỗi một bước lại như là có món đồ gì bị rút đi từ trong thân thể, cùng chuyển vận đến trong phạm quỳ thiên thiên vạn vạn.
“Khụ khụ…” Michael phun ho ra một ngụm máu từ trên gương mặt có phần méo mó, biến dị sau khi nhận phải một búa trời giáng từ Mạc Phàm.
Chỉ là hắn kèm theo một nụ cười quỷ dị, nụ cười như khẳng định mình đã xuyên thấu tâm can thế gian này, tường tận ngọn ngành mọi chuỗi sự việc.
“Ta làm sao lại không biết ngươi có khả năng trở lên từ địa ngục kia, một kẻ có linh hồn thống khổ ngàn năm chôn vùi ở hắc uyên sâu thẳm nhất, hắc ám vương cũng sẽ không lỗ mãng động vào, liền có khả năng sẽ tồn tại truyền thừa nối tiếp như chúng ta.”
Truyền thừa như đại thiên sứ…
Mang ý nghĩa cái này Mạc Phàm chính là thiên sứ chấp quản…
Đại thiên sứ thứ tám sao!?
“Không cần phải phản bác gì cả, ta sẽ rất vui lòng để cho ngươi, người bạn trong tiềm thức của ta… thêm một thoáng thời gian đào thoát khỏi trận pháp, hi vọng ngươi cũng sẽ không phiền nếu ta ôn lại một chút chuyện cũ đồng thời tiến hành đôi chút tiểu lý luận.” Michael tầng tầng nói.
“Chúng ta là thần thánh chi thành, trên có thiên phụ ban ấn, thay ngài chưởng quản thế gian, duy trì trật tự theo chu kỳ mỗi một thời đại thế kỷ. Dưới hình thức như vậy, bảy thiên sứ trưởng một vòng đời thay phiên, nhưng thiên bẩm xuất chúng sẽ được hồn thai tương ứng lựa chọn khai sinh, cứ việc không nhất thiết bảy người đời trước sẽ xuất hiện trong niên đại sau, liền sẽ rõ ràng thiên sứ trưởng không hoàn toàn chỉ là danh sách bảy vị. Tuần du thiên sứ Sariel chết đi, dù cho một, hai trăm năm sau, cũng hoàn toàn không bảo đảm sẽ có một Sariel khác nhận truyền thừa, mà tin rằng khả năng đã có một vị thiên sứ nào khác được sinh ra thay thế.”
“Gabriel, Raguel, Raphael, Sariel, Remiel, Uriel và ta Michael là bảy hành giả thiên sứ trưởng lúc này, đương nhiên sẽ không đại biểu hết thảy quyền năng của toàn bộ, ngoài chúng ta ra còn có Metatron cùng một số người khác, chỉ là thiên phụ quy tắc tuần hoàn, kể cả sứ giả lãnh tụ cũng cần phải là cân bằng bảy vị, không hơn không kém”.
Michael cũng mặc kệ Mạc Phàm có nghe hay không, hắn tiếp tục nói.
“Danh sách đó trước đây, bao gồm cả ngươi, Lucifer. Quá khứ thiên thần hồn ảnh của ngươi không tiếp thu tôn chỉ Thánh Thành, xem thường trật tự nhân gian, lại từ sinh vật bóng tối năng lực, phát triển sinh thành hắc ám ma pháp, tự mình sáng tạo ra đọa lạc thiên sứ lực lượng, tất yếu dấy lên một cuộc phân tranh tàn khốc nhất nhân loại lịch sử.”
“Thiên phụ ban thần lực vào thiên sứ hồn Michael chính là để hạ quyết đọa lạc thiên sứ này xuống sâu thẳm nhất luyện ngục đầm lầy, để linh hồn hắn trầm luân vạn kiếp bất phục.”
“Chỉ nhưng Lucifer giảo hoạt, thần hồn thiên sứ của hắn không có bị đánh tan, lại tiếp tục theo vòng quay sinh mệnh, truyền thừa lên kế vị cho những thiên tài ma pháp trác việt nhất tiếp theo sinh ra".
"Quang minh thánh thành, thiên phụ cũng lựa chọn phong tháp một lời nguyền lên hồn thai thiên sứ Michael, trọn vẹn cuộc đời của cá nhân nào nắm giữ thần hồn Michael này sẽ luôn ám ảnh lấy cái tên Lucifer kể cả trong giấc ngủ, truy tìm và tiêu diệt Lucifer liền trở thành mục tiêu lớn nhất.”
Nói đến đây, Michael giơ một tay lên mắt che lại, trong con ngươi biểu đạt ra sự tức giận vô tận của mình lên Mạc Phàm.
“Vậy nên ngươi đối với mọi thiên tài ma pháp, mọi trác việt thiên phú đều coi như đại biểu của Lucifer, sự sống của họ là dị đoan, sức mạnh của họ tương đương ly tai giả. Ngươi rõ ràng càng là chính mình giống quái vật hơn bất cứ ai trong số chúng ta.” Mạc Phàm trong muôn trùng hoa xanh phạm quỳ vây hãm, cất lời lên.
Trên mặt Michael xuất hiện một chút nhăn nhó biểu lộ, dễ dàng nhìn thấy được đoạn thoại này của Mạc Phàm đối với hắn có lực trùng kích nhất định.
"Chính ngươi Lucifer đã đầu độc thế nhân, chính ngươi đã khiến loài người trở nên ngu muội, ngươi khiến chúng chém giết lẫn nhau, huỷ hoại chính mình, làm thế giới này trở nên hỗn loạn, mà chúng ta Thánh Thành là đang an bài mọi thứ về lại với trật tự vốn có". Michael nhưng là thanh âm tăng lên mấy phần đối với Mạc Phàm nói.
“Ta bất quá chỉ là Michael đời thứ bảy, nhưng thời gian của ta và gã tiền thân Michael đời thứ sáu cách nhau những ngàn năm, mang ý nghĩa trong suốt một thiên niên đại trôi qua, thiên sứ hồn Michael liền không ai có đủ tư cách, đủ mạnh mẽ để sinh ra thừa hưởng, hoặc là có thể nói tên ác ma Lucifer trong suốt thời gian dài như vậy cũng chẳng gặp được người tiếp theo.”
Dằng dặc ngàn năm, đại thiên sứ trưởng Michael mới lại hiện thân trong nhân thế, quay lại dẫn dắt hết thảy ngọn lửa trong lòng các Thánh thành pháp sư.
Thế gian thiên kiếp, Michael trở lại đại biểu ác ma Lucifer cũng sẽ trở lại, mối gán ghép tiền duyên này, trước sau liền không thay đổi.
Vì là lợi ích cuộc chiến, cuộc chiến vì danh dự, cuộc chiến vì vinh quang, lại có ai sẽ chiến vì yên bình trăm ngàn năm sau?
Không phải vì trước mắt, cũng không phải vì kiếp này, chỉ vì trăm đời kéo dài, đây chính là ý nghĩa của trận đại chiến không thể thoát khỏi!
Chỗ Mạc Phàm bị thương, các thân lá của Phạm Quỳ Khai bắt đầu tùy ý sinh trưởng, chúng nó dọc theo không khí ở leo lên, nhanh chóng sinh sôi nảy nở thành một cái bao kén, bên trong ấp ủ nhụy hoa bào rút, nhanh chóng phóng xạ ra từng đạo từng đạo thanh mang ác liệt lên tiêu bản.
Lại ví như một tổ ong độc, trăm ngàn mũi tiêm đem Mạc Phàm đánh cho liền bụi đều không còn sót lại.
Thể trạng hắc ám đế vương sinh mệnh mạnh mẽ, liền cũng xuất hiện rất nhiều vết thương không thể khép lại, như da dẻ người bình thường bị bỏng nát vậy.
Quá trình dằn vặt vô cùng đau đớn, nhưng Mạc Phàm như trước không có một tia biểu tình, mạnh mẽ tiếp tục bước đi về phía Michael, so với thương tích nội tâm chân chính, chút thống khổ trên thân thể này đối với hắn mà nói đã không có bao nhiêu cảm giác.
Bản ngã của Michael…
Lucifer…
Ta cần phải quan tâm sao!!!
Các ngươi cứ việc mỗi phút lại nghĩ cho ta thêm một tội danh mới, nên ta cũng không ngại chồng chất thêm nữa!!!
Thế gian tuyệt đại đa số người có thể bị mười sáu cánh huy hoàng quang mang của Michael che đậy hai mắt, cũng có thể giống như hắn ở trong an bình giả tạo cao cao tại thượng phỉ nhổ những người giãy dụa trong vũng bùn, nhưng chính mình đã từng thấy tinh thần đáng quý cao thượng chân chính, chắc chắn sẽ không tán đồng, cũng chắc chắn sẽ không thỏa hiệp.
Trong mắt Michael mãi mãi cũng chỉ có lý niệm cao cao tại thượng của hắn, lấy tự xưng thần bảo vệ.
Nhưng hắn bức bách hại người, người nào không bằng hắn yêu quý tất cả nơi này?
Liền đem ra một cái Lucifer tiểu lý do, đã có quyền sát phạt tàn ác.
Chính mình người may mắn cũng không phải tiến lên trong bùn lầy, mà là gánh chịu kỳ vọng của tất cả mọi người.
Dưới chân của chính mình đã qua vai quá nhiều người, dù cho mình ngã xuống, đều có người đỡ lưng mình không để cho mình chìm xuống!
Tại sao nhất định phải ở chỗ cao cười nhạo?
Tại sao liền không thể vươn tay ra, kéo những người này một cái, bọn họ bị nước bùn ngập đến không thể thở, con mắt bọn họ đầy rẫy nước mắt quá khát vọng quang minh chân chính.
Thiên sứ nhân gian, không nên mang đến cho người ta hi vọng sao?
Tại sao còn muốn dùng chân mạnh mẽ giẫm xuống những người này!!
….
“Ngươi hết thời gian rồi!” Michael từ khóe mắt cười lên rõ mồn một.
Hắn chỉ tay về phía Mạc Phàm, khắp thành phạm quỳ càng dường như sóng thần thực vật màu xanh, khủng bố đến cực điểm đánh úp về phía Mạc Phàm, tia nắng trên đỉnh đầu Mạc Phàm đang bị che đậy, đại biểu hùng vĩ sóng thần phạm quỳ trở nên càng thêm khoa trương!
Phàm quỳ tỏa thành, phong ma trận pháp, lực lượng này rốt cuộc là có tồn tại thiên địch hay không chưa rõ, nhưng xác thực hung hăng đến phi thường cực điểm, ăn mòn vào mọi thứ chúng thôn phệ.
So với đợt truy quét Cổ Lão Vương Trảm Không, Phạm Quỳ của Michael lúc này mới thực sự là vĩnh chi phong ma, gần như không thể cùng nó đối địch.
Người chấp chưởng Thánh Thành thần phú, vẫn là cường đại nhất, chung quy thế gian không ai không thể bị bóp nghẹt!!!
“Xẽo xoẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Sau lưng Mạc Phàm có tám toà hồn sơn, từng cái hiện lên.
Bởi vì thiên địa tám hồn cách, thiện hồn cùng ác hồn cùng tồn tại, sức mạnh của hắn một nửa tràn ngập tinh phách thánh khiết cao thượng, nửa kia càng chất chứa cực ác bản chất.
…..
Bình luận facebook