Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 73
Tần Thiên Hàn nghe xong trong lòng như nổ pháo. Phụ nữ có thai? Cô đang mang thai? Anh ngơ ngác nhìn Thiên Tuệ một lần nữa.
"Được bốn tháng rồi nên anh khỏi phải lo trong lúc anh ngủ em đi chơi với tên khác."
Thiên Tuệ bị vẻ mặt ngơ ngác của anh chọc cười. Cô với anh đều có sức khoẻ bình thường, trong lúc "làm việc" đều không dùng biện pháp tránh thai thì việc có con cũng là đương nhiên thôi. Tháng trước, khi kiểm tra sức khoẻ tổng quát cô mới phát hiện thai nhi đã được ba tháng. Trong suốt ba tháng cô không hề có dấu hiệu ốm nghén, công việc quá bận rộn nên cô cũng chẳng quan tâm đến chu kì sinh lí của mình. Nghĩ lại thấy mình thật khốn nạn khi bỏ bê chính bản thân như thế.
"Cứ theo cái tình hình hiện tại thì khoảng một tuần nữa sẽ bắt đầu quá trình vật lí trị liệu. Hai người chuẩn bị trước đi."
Vương Thịnh Quân hắng giọng nói rồi ra ngoài luôn. Đã gọi là quá trình thì không thể kết thúc sớm trong một hai ngày được. Để mà nói thì cái thai của Thiên Tuệ xuất hiện không đúng lúc chút nào. Tần Thiên Hàn bây giờ không thể đi lại nhưng người bình thường, còn Thiên Tuệ lại mang thai đến tháng thứ tư rồi. Sau này ngộ nhỡ có chuyện gì sảy ra sẽ rất khó khăn cho hai người họ. Không nhưng thế, công việc từ Natusmi cũng chẳng nhẹ nhàng chút nào, hơn nữa vị trí mà cô đang giữ là "dưới một người, trên vạn người", sợ rằng đến một ngày nào đó cô không chịu được mà ngã quỵ thì lúc đó càng khổ hơn.
Không khí trong phòng một lần nữa bị đè nặng xuống, Tần Thiên Hàn ngồi trên giường siết chặt một góc chăn trong tay. Phải rồi, suýt nữa thì quên mất, anh bây giờ đến đi lại còn khó, nói trắng ra là làm gánh nặng thêm cho cô. Hayato và Naomi vẫn còn đó, họ là mối nguy hại cho Thiên Tuệ của anh bất cứ lúc nào, hơn nữa cô còn đang mang thai không thể tùy tiện mà ra tay được.
"Không sao mà, không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con, em hứa sẽ cẩn thận."
Cô biết anh đang lo cho cô. Chuyện của Naomi và Hayato cô sẽ không trực tiếp ra mặt mà để lại cho Thiên Kỳ làm việc.
...
"Chị tìm được gì rồi à?"
Thiên Kỳ đứng dựa vào thành cửa sổ nghe điện thoại. Ánh mắt hài lòng hướng ra ngoài vườn, nhìn Selina đang ngồi chơi với bọn trẻ con hàng xóm. Cô trở về nhà riêng ở Thượng Hải để thuận tiện làm việc, hơn nửa ở đây còn là nơi đặt chi nhánh chính của Natusmi ở Trung Quốc nên rất dễ xử lí.
"..."
"chị cứ gửi qua đi em xem cho."
Thiên Kỳ tắt điện thoại, lấy máy tính rồi leo lên thành cửa sổ mà ngồi. Cô không biết vì sao mình lại có thói quen nguy hiểm như thế này nữa, người ngoài nhìn vào lại nghĩ cô đang có ý định tự tử. Chỉ biết rằng cô thích như thế, cửa sổ càng cao càng tốt, cô càng có cảm giác tự do.
Từng cơn gió đông mang theo vài bông hoa tuyết rơi trên bàn phím máy tính, ngón tay thon dài đã sớm đỏ lên vì lạnh.
Thiên Kỳ dừng lại ở một dòng trên màn hình. Quỹ tài chính của gia tộc đang có dấu hiệu bị bào mòn, mỗi quý một ít. Với tư cách là một CFO* thì chuyện này là trách nhiệm của cô rồi. Số tiền bị mất đó được chia nhỏ và chuyển vào rất nhiều ngân hàng nước ngoài khác nhau nên rất khó để tìm ra được ai là người đứng sau.
Cô soạn rồi gửi cho Thiên Tuệ một tin nhắn rồi tắt máy. Nếu không muốn bị người trong gia tộc đè bẹp thì bắt buộc cô phải nhanh chóng bóc phân trần kẻ nào đang ăn chặn quỹ tài chính.
Một lát sau điện thoại cô lại rung lên. Là Thiên Tuệ.
"..."
"Ý chị là có đến hai người?"
"..."
"Em hiểu rồi, chị liên lạc với bên các ngân hàng giúp em."
Thiên Kỳ tắt máy rồi thở dài một hơi. Có đến hai người đang âm thầm động tay động chân đến quỹ tài chính, có thể là ai được chứ. Sự tồn tại của quỹ tài chính đó chỉ có những người trong gia tộc mới có thể biết được. Đành phải tìm đến các ngân hàng để điều tra thôi. Dù khó khăn nhưng đó là cách duy nhất.
...
Thiên Tuệ nghe xong vừa tắt máy thì lập tức rơi vào trầm mặc. Bên phía ngân hàng bên kia không chịu đưa ra thông tin của chủ các tài khoản đó. Tổng cộng có hơn mười ba tài khoản của bảy ngân hàng nhận tiền từ quỹ tài chính, nhưng không một ngân hàng nào chịu hợp tác. Hết cách rồi, đành mượn danh cảnh sát quốc tế làm việc thôi.
Thiên Tuệ gọi thêm một cuộc nữa cho một người khác rồi lạnh nhạt nói.
"Krish, đến lúc cô trả nợ cho tôi rồi."
Tần Thiên Hàn ngồi trên giường bệnh chăm chú nhìn Thiên Tuệ đang đứng sát cửa sổ. Ánh mắt cứng rắn hướng ra ngoài khuôn viên. Xem ra cô rất quyết tâm phải xử gọn Naomi và Hayato rồi. Cô càng quyết tâm anh càng lo lắng hơn. Cuối cùng thì người tên Krish đó là ai? Có quan hệ gì với cô chứ?
———————————————
*CFO: giám đốc tài chính.
"Được bốn tháng rồi nên anh khỏi phải lo trong lúc anh ngủ em đi chơi với tên khác."
Thiên Tuệ bị vẻ mặt ngơ ngác của anh chọc cười. Cô với anh đều có sức khoẻ bình thường, trong lúc "làm việc" đều không dùng biện pháp tránh thai thì việc có con cũng là đương nhiên thôi. Tháng trước, khi kiểm tra sức khoẻ tổng quát cô mới phát hiện thai nhi đã được ba tháng. Trong suốt ba tháng cô không hề có dấu hiệu ốm nghén, công việc quá bận rộn nên cô cũng chẳng quan tâm đến chu kì sinh lí của mình. Nghĩ lại thấy mình thật khốn nạn khi bỏ bê chính bản thân như thế.
"Cứ theo cái tình hình hiện tại thì khoảng một tuần nữa sẽ bắt đầu quá trình vật lí trị liệu. Hai người chuẩn bị trước đi."
Vương Thịnh Quân hắng giọng nói rồi ra ngoài luôn. Đã gọi là quá trình thì không thể kết thúc sớm trong một hai ngày được. Để mà nói thì cái thai của Thiên Tuệ xuất hiện không đúng lúc chút nào. Tần Thiên Hàn bây giờ không thể đi lại nhưng người bình thường, còn Thiên Tuệ lại mang thai đến tháng thứ tư rồi. Sau này ngộ nhỡ có chuyện gì sảy ra sẽ rất khó khăn cho hai người họ. Không nhưng thế, công việc từ Natusmi cũng chẳng nhẹ nhàng chút nào, hơn nữa vị trí mà cô đang giữ là "dưới một người, trên vạn người", sợ rằng đến một ngày nào đó cô không chịu được mà ngã quỵ thì lúc đó càng khổ hơn.
Không khí trong phòng một lần nữa bị đè nặng xuống, Tần Thiên Hàn ngồi trên giường siết chặt một góc chăn trong tay. Phải rồi, suýt nữa thì quên mất, anh bây giờ đến đi lại còn khó, nói trắng ra là làm gánh nặng thêm cho cô. Hayato và Naomi vẫn còn đó, họ là mối nguy hại cho Thiên Tuệ của anh bất cứ lúc nào, hơn nữa cô còn đang mang thai không thể tùy tiện mà ra tay được.
"Không sao mà, không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con, em hứa sẽ cẩn thận."
Cô biết anh đang lo cho cô. Chuyện của Naomi và Hayato cô sẽ không trực tiếp ra mặt mà để lại cho Thiên Kỳ làm việc.
...
"Chị tìm được gì rồi à?"
Thiên Kỳ đứng dựa vào thành cửa sổ nghe điện thoại. Ánh mắt hài lòng hướng ra ngoài vườn, nhìn Selina đang ngồi chơi với bọn trẻ con hàng xóm. Cô trở về nhà riêng ở Thượng Hải để thuận tiện làm việc, hơn nửa ở đây còn là nơi đặt chi nhánh chính của Natusmi ở Trung Quốc nên rất dễ xử lí.
"..."
"chị cứ gửi qua đi em xem cho."
Thiên Kỳ tắt điện thoại, lấy máy tính rồi leo lên thành cửa sổ mà ngồi. Cô không biết vì sao mình lại có thói quen nguy hiểm như thế này nữa, người ngoài nhìn vào lại nghĩ cô đang có ý định tự tử. Chỉ biết rằng cô thích như thế, cửa sổ càng cao càng tốt, cô càng có cảm giác tự do.
Từng cơn gió đông mang theo vài bông hoa tuyết rơi trên bàn phím máy tính, ngón tay thon dài đã sớm đỏ lên vì lạnh.
Thiên Kỳ dừng lại ở một dòng trên màn hình. Quỹ tài chính của gia tộc đang có dấu hiệu bị bào mòn, mỗi quý một ít. Với tư cách là một CFO* thì chuyện này là trách nhiệm của cô rồi. Số tiền bị mất đó được chia nhỏ và chuyển vào rất nhiều ngân hàng nước ngoài khác nhau nên rất khó để tìm ra được ai là người đứng sau.
Cô soạn rồi gửi cho Thiên Tuệ một tin nhắn rồi tắt máy. Nếu không muốn bị người trong gia tộc đè bẹp thì bắt buộc cô phải nhanh chóng bóc phân trần kẻ nào đang ăn chặn quỹ tài chính.
Một lát sau điện thoại cô lại rung lên. Là Thiên Tuệ.
"..."
"Ý chị là có đến hai người?"
"..."
"Em hiểu rồi, chị liên lạc với bên các ngân hàng giúp em."
Thiên Kỳ tắt máy rồi thở dài một hơi. Có đến hai người đang âm thầm động tay động chân đến quỹ tài chính, có thể là ai được chứ. Sự tồn tại của quỹ tài chính đó chỉ có những người trong gia tộc mới có thể biết được. Đành phải tìm đến các ngân hàng để điều tra thôi. Dù khó khăn nhưng đó là cách duy nhất.
...
Thiên Tuệ nghe xong vừa tắt máy thì lập tức rơi vào trầm mặc. Bên phía ngân hàng bên kia không chịu đưa ra thông tin của chủ các tài khoản đó. Tổng cộng có hơn mười ba tài khoản của bảy ngân hàng nhận tiền từ quỹ tài chính, nhưng không một ngân hàng nào chịu hợp tác. Hết cách rồi, đành mượn danh cảnh sát quốc tế làm việc thôi.
Thiên Tuệ gọi thêm một cuộc nữa cho một người khác rồi lạnh nhạt nói.
"Krish, đến lúc cô trả nợ cho tôi rồi."
Tần Thiên Hàn ngồi trên giường bệnh chăm chú nhìn Thiên Tuệ đang đứng sát cửa sổ. Ánh mắt cứng rắn hướng ra ngoài khuôn viên. Xem ra cô rất quyết tâm phải xử gọn Naomi và Hayato rồi. Cô càng quyết tâm anh càng lo lắng hơn. Cuối cùng thì người tên Krish đó là ai? Có quan hệ gì với cô chứ?
———————————————
*CFO: giám đốc tài chính.
Bình luận facebook