• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New TÌNH YÊU HOÀN MỸ CỦA VỢ VÀ TỔNG GIÁM ĐỐC HẮC MÃ (3 Viewers)

  • Chương 47-48

Quyển 1 – Chương 47: Viện trưởng mary qua đời


Trong phút chốc, Trác Đan Tinh chạy đến cửa sắc mặt tái nhợt, giống như xảy ra chuyện gì? Nhìn sắc mặt của bạn tốt mà tim Giản Nhụy Ái đập liên hồi.


“Nhụy Ái, không xong rồi, Viện trưởng Mary bởi vì trái tim suy kiệt mà đã qua đời, làm thế nào bây giờ?”


Giản Nhụy Ái lảo đảo mấy bước, may nhờ Đơn Triết Hạo đỡ cô, cô nắm chặt cánh tay Đơn Triết Hạo, móng tay bấu lấy những thớt thịt của anh, Đơn Triết Hạo nhịn đau đớn, dịu dàng nói: “Tiểu Nhụy, em đừng khẩn trương, chúng ta sẽ đi đến đó xem một chút.”


Trong mắt Trác Đan Tinh tràn đầy nước mắt, chạy tới ôm Giản Nhụy Ái, khó khăn nói: “Tại sao phải như vậy? Viện trưởng Mary, bà ấy lương thiện như thế! Tại sao ông trời cứ muốn cướp đi tính mạng của bà ấy?”


“Làm sao có thể? Viện trưởng Mary mới năm mươi tuổi, tại sao bà ấy có thể qua đời? Đan Tinh, cậu đừng gạt tớ. . . . . .”


Cô không thể tin, đẩy vai Trác Đan Tinh ra, nước mắt phản bội cô, cứ không ngừng chảy xuống


Viện trưởng Mary, là một viện trưởng của tâm hồn lương thiện, từ nhỏ đến lớn ba người bọn họ đều do viện trưởng Mary nuôi lớn, có thể nói viện trưởng Mary vừa là ba vừa là mẹ của bọn họ.


“Tớ cũng vậy hi vọng mọi chuyện đều là giả, nhưng nó là chuyện thật, viện trưởng Mary đã rời xa chúng ta rồi.” Trác Đan Tinh nói xong, cũng không kiềm được nức mắt.


“Hạo, em muốn đi gặp viện trưởng Mary, hiện tại chúng ta đi liền đi.” Giản Nhụy Ái vừa khóc vừa nắm cánh tay Đơn Triết Hạo cầu xinh, sau đó cùng anh chạy ra ngoài.


Lúc này, đày lòng Đơn Triết Hạo trở nên chấn động, ngăn Giản Nhụy Ái đang kích động chạy đi: “Tiểu Nhụy, đồng ý với anh, mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng không thể kích động quá mức, nhớ không? Anh sẽ luôn ở bên cạnh em, bảo vệ em.”


Giản Nhụy Ái căn bản không nghe được bất cứ từ gì, cô và Trác Đan Tinh đã chạy ra đến nhà xe.


Đơn Triết Hạo khởi động xe hơi, dọc theo đường đi, ba người họ không ai nói với ai tiếng nào, không khí ngột ngạt đến không thở được.


Xe nhanh chóng đi đến trước của Cô nhi viện Mary!


Những đứa bé đang vây quanh thi thể của viện trưởng, gương mặt đứa bé nào cũng nước mắt đầm đìa, ba người nhóm Giản Nhụy Ái lập tức chen vào, nhìn thấy vải trắng đã che mặt viện trưởng Mary, hai người mang theo cõi lòng không tin đứng chết lặng nơi đó.


Hốc mắt Quyền Hàn đã đỏ ửng nhìn Giản Nhụy Ái và Trác Đan Tinh, khó khăn nói: “Các em đã tới.”


Giản Nhụy Ái không thể tin, tay run run, vén vải trắng che mặt viện trưởng Mary lên, nhìn thấy gương mặt chẳng còn sức sống, ánh mắt khép chặt của bà.


‘bịch, bịch’ hai người quỳ xuống bên cạnh viện trưởng Mary, sắc mặt Giản Nhụy Ái chợt tái nhợt, đôi môi trắng đến đáng sợ, cả người đều đang run rẩy, tay của cô vuốt ve đôi tay lạnh như băng của viện trưởng.


Cô không ngừng xoa, lẩm bẩm nói: “Viện trưởng Mary, sao tay của người lạnh như vậy? Có phải rất lạnh không, lạnh, để con kiếm quần áo khác thay cho người, người nằm đây làm gì thế? Nhanh lên một chút.”


“Viện trưởng Mary, chúng con tới rồi, thật xin lỗi, chúng con tới trễ. . . . . .” Trác Đan Tinh không ngăn được đau khổ, nằm bên cạnh viện trưởng Mary, gào khóc, giống như muốn đem cả ruột gan của mình khóc ra bên ngoài.


Những đứa bé của cô nhi viện, tâm linh vốn đã yếu ớt hơn người, nên bọn họ không chịu nổi chuyện một người quan trọng trong trái tim mình rời đi.


Chuyện xảy ra, bọn họ sẽ như người bị sụp đổ một nửa thế giới, đây cũng có thể giải thích của chuyện đau lòng của Giản Nhụy Ái và Trác Đan Tinh.


Mọi người đứng bên cạnh hai người bọn họ, yên lặng rơi lệ.


Đơn Triết Hạo nhìn những giọt nước mắt không ngừng rơi của Giản Nhụy Ái mà tâm cũng chua xót.


“Tiểu Nhụy, em đừng như thế, người chết không thể sống lại được.” Đơn Triết Hạo đau lòng, dịu dàng ôm lấy cô vào lòng: “Đừng khóc!”


Giản Nhụy Ái rúc vào trong ngực Đơn Triết Hạo, liều mạng khóc, khóc đến tâm tê phổi liệt, khóc đến hoa mắt bất tỉnh.


Cô không chịu đựng được cảnh người thân rời đi, nhớ tới cha mẹ cũng nằm trên chiếc giường trắng, cả cơ thể lạnh như băng, mặc cho cô gào khóc, cha mẹ cũng không có để ý tới, hiện tại bi kịch lại tái diễn lần nữa.


Bi kịch này, đả kích nặng nề đến cõi lòng của Giản Nhụy Ái!





Quyển 1 – Chương 48: Trong tang lễ gặp phải sát thủ


Tang lễ của viện trưởng Mary rất long trọng, tang lễ này là do Đơn Triết Hạo tận lực chăm lo.


Tất cả những người lớn lên trong Cô Nhi viện, không từ cực khổ, không kể xa gần, tất cả đều có mặt đông đủ.


Mọi người mặc áo đen, ngực cài một đoá hoa Bách Hoa, sắc mặt ai cũng não nề và đau thương.


Đơn Triết Hạo một tấc cũng không rời, luôn bên cạnh bảo vệ Giản Nhuỵ Ái, bàn tay nắm thật chặt đôi tay của Giản Nhuỵ Ái.


Chuyện lần này đối với Giản Nhuỵ Ái mà nói đó là một đả thương nghiêm trọng.


“Hạo, em muốn đi nhà vệ sinh, anh ở đây đợi em là được rồi.”


“Em đi nhanh rồi trở về nhanh!” Đơn Triết Hạo không yên lòng phân phó.


Giản Nhuỵ Ái gật đầu một cái, nhà vệ sinh của cô nhi viện Mary, được xây dựng ở một nơi vắng vẻ, nhưng từ nơi tổ chức hậu lễ đến chỗ nhà vệ sịnh thì không xa lắm, xa xa cũng có thể nhìn thấy.


Đơn Triết Hạo mới phóng tâm để cô một mình đến nhà vệ sinh.


Trong nhà vệ sinh đã có mấy người, khi cô bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh, nhìn thấy tầm hai ba người nằm bất tĩnh trên mặt đất, máu tươi chảy dài, nguyên nhân bọn họ chết là một dao ngay ngực!


Nhìn thấy những vệt máu đỏ tươi khiến tâm Giản Nhuỵ Ái kinh hãi.


“A!” cô nhìn thấy cạnh cửa là năm người đàn ông mặc áo đen, điểm giống nhau của bọn họ là đều mang súng trên tay.


Một phút sau, Giản Nhuỵ Ái biết mình đang gặp nguy hiểm, cô sợ hãi chống đỡ trên vách tường, chất vấn: “Các người muốn làm gì?”


Năm người đàn ông mặc áo đen không nói gì, từng bước từng bước tiến tới gần Giản Nhuỵ Ái.


Theo bản năng, Giản Nhuỵ Ái lui về phía sau, cho đến khi không thể lui đươc nữa, cô mới dừng lại.


“Buông tiểu Nhuỵ ra….” một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ phía sau lưng nhóm người áo đen.


Năm người áo đen và Giản Nhuỵ Ái đồng loạt nhìn về phía cửa, chỉ thấy Đơn Triết Hạo lạnh lùng đứng ở cửa!


Đơn Triết Hạo đứng từ xa nhìn thấy không khí ở nhà vệ sinh không bình thường, anh lập tức đến để kiểm tra, không ngờ năm người áo đen đnag cầm súng chỉ vào Giản Nhuỵ Ái.


“Không ngờ, tốc độ Đơn Triết Hạo nhanh như vậy.” Một người vừa nói hết lời, nhanh chóng bắt được Giản Nhuỵ Ái, đem súng nhắm ngay thái dương của Giản Nhuỵ Ái.


“Buông cô ấy ra!” trong mắt Đơn Triết Hạo hiện ra một tia thô bạo nhìn chằm chằm đám người kia, tay anh nắm một quả đám, giọng nói tức giận đến kinh người.


Trong tang lễ long trọng, không ngờ có người mang theo súng đi vào, hơn nữa mục tiêu của bọn họ là nhắm ngay mình.


Đôi mắt anh trở nên âm u, nhìn thẳng vào một khẩu súng trên tay người áo đen, nhìn thấy dấu hiệu bên trên, anh biết đó chính là đám sát thủ trên núi.Không ngờ, Y Thiếu Thiên không đem toàn bộ lực lượng của lão Trần diệt trừ, mà vẫn còn lưu lại vài người, hôm nay xem ra phải dọn dẹp sạch sẽ, tránh cho lưu lại hậu quả.


“Buông cô ấy ra, nếu như Giản Nhuỵ Ái có nguy hiểm gì, mấy người các người đừng mơ tưởng đi ra khỏi cô nhi viện, không nên quên, khắp cô nhi viện này đều có người của tôi!” Đơn Triết Hạo không nói láo, bởi vì viện trưởng Mary đã qua đời anh lập tức triệu tập vài người đến đây để bảo vệ và tiếp mọi người lo hậu sự.


Tay hắn ta nắm chặt khẩu súng, hiện tại Giản Nhuỵ Ái đang trong tay bọn họ, muốn cứu Giản Nhuỵ Ái, chắc chắn Đơn Triết Hạo phải đánh cuộc một lần.


“Đơn Triết Hạo, nếu chúng ta có can đảm tới cô nhi viện, cũng chưa có tính toán rời khỏi cô nhi viện, nếu như có thể kéo theo hai người cùng chết thì đây không phải là cái chết tồi.” Kẻ đang nói chuyện nhìn ra ý đồ của Đơn Triết Hạo, hắn tay lên nòng khẩu súng trong tay, một tay khác liền chơi đùa trên gương mặt Giản Nhuỵ Ái.


“A!” Giản Nhuỵ Ái thét lên một tiếng đầy đau đớn.


Đơn Triết Hạo thấy thế, sắc mặt bỗng biến đổi, bước lên phía trước mấy bước, đem những cử chỉ của Giản Nhuỵ Ái thu vào đáy mắt.


“Xem ra chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”


Đơn Triết Hạo vừa dứt lời, từ trong nhà vệ sinh có hai mươi người sat thủ áo đen xuất hiện, trên tay bọn họ là những khẩu súng Submachine gun, đồng loạt chỉ vào năm người áo đen, mấy giây đi qua, thế cục liền xảy ra chuyển biến lớn.


Trong lúc hỗn loạn, Đơn Triết Hạo đưa tay đem Giản Nhuỵ Ái kéo về trong lồng ngực của mình, khẩn trương hỏi “Tiểu Nhuỵ, em có sao không?!”


Giản Nhuỵ Ái kinh sợ, cắn môi, trong mắt loé lên những giọt nước mắt: “Em không sao, không có chuyện gì.”


Đôi tay mềm mại của cô ôm lấy cổ của Đơn Triết Hạo, đem mặt mình vùi vào cổ của anh.


“Đứa ngốc, không cần phải sợ, anh đã nói sẽ bảo vệ em rồi.” Đơn Triết Hạo đem cô ôm vào trong ngực, bàn tay khẽ vuốt ve ót của cô, một cái rồi lại một cái, anh cố gắng an ủi cô.


Năm người áo đen không thể tin được, bọn họ bày ra tất cả, nhưng lại bị Đơn Triết Hạo dùng mấy giây đẻ phá vỡ, năm người áo đen từ Chúa Tể trở thành tù nhân, “Đơn Triết Hạo, rơi vào trên tay của cậu, thì phải cho các anh em thoải mái một chút chứ!”


Đơn Triết Hạo buông Giản Nhuỵ Ái ra, trên người anh mang theo một khí thế bức người, ánh mắt thô bạo nhìn chằm chằm năm người áo đen, lạnh lẽo nói: “Dư âm của ông chủ trần thật lớn, xem mọi người trung thành như vậy, dám động thủ với người phụ nữ của tôi, tất cả đều phải chết.”


Đơn Triết Hạo mang theo mấy hộ vệ, đều là những người đã trải qua huấn luyện đặc biệt, trước họ đều là những sát thủ cao cấp ở các quốc gia khác nhau, còn nay họ chỉ làm việc riêng cho anh!


Súng trên tay của năm người áo đen liền rớt xuống sàn nhà, nhưng phí sau bọn họ vẫn còn một khẩu súng.


“Không ngờ Đơn Triết Hạo thông minh như thế này, thật có khả năng, hôm nay chúng ta xem thử ai giởi hơn ai.”


Đơn triết Hạo biết Giản Nhuỵ Ái gặp nguy hiểm, đã sớm đem những vệ sĩ kia an bài tốt, chờ lúc thích hợp sẽ cứu Giản Nhuỵ Ái.


Anh sẽ không đánh nếu không nắm chắc chiến thắng!


Giản Nhuỵ Ái bình ổn lại nội tâm của mình, cô biết mình đã an toàn, ngửa đàu nhìn vẻ mặt lạnh lùng của anh, cô biết được sức mạnh của Đơn Triết Hạo rồi.


Lòng của cô bỗng run lên, trốn vào trong lồng ngực của Đơn Triết Hạo.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom