Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tình Nhân Bé Nhỏ - Chương 2: Anh giống như đang cứng
Ngày hôm sau Tô Tình nhìn qua cửa sổ thấy kim chủ nhà mình đã ngồi xe rời đi.
Hắn để lại nơi này ngoài cô ra còn có một cái thẻ vàng.
Tô Tình cầm tấm thẻ lắc lắc, ở tấm thẻ ấn hôn lên một cái, lúc này mới đem thẻ nhét vào trong ví.
Không nói đến cái khác,phí chia tay của kim chủ vẫn là rất khả quan.
Chỉ là, cô không nghĩ tới,tối hôm qua cô dùng cái loại phương thức khác nhau cũng không thể giữ lại
kim chủ.
Kim chủ năm nay 39,sắp 40 tuổi, đã kết hôn ba lần,không biết có bao nhiêu đứa con,Tô Tình cũng không quan tâm điều không cần thiết đó.
Cô chỉ quan tâm, kim chủ có bao nhiêu tiền, có thể cho cô nhiều hay ít.
Từ khi cô được kim chủ bao nuôi phút chốc đi lên, kim chủ cho cô tiền tiêu vặt cố định một tháng mười lăm vạn, thỉnh thoảng còn tặng quà gì đó cũng không tính.
Chẳng hạn như,trong ngày sinh nhật cô,kim chủ đưa cô cái đồng hồ hai trăm vạn.
Hay vào dịp lễ giáng sinh, kim chủ tặng cô cái vòng cổ hơn một trăm vạn.
Đáng tiếc, về sau không còn quà tặng của kim chủ nữa.
Hắn coi trọng một nữ diễn viên nổi tiếng trong giới điện ảnh,và nói, chỉ cần đối phương đến trại nuôi ngựa cùng hắn làm một lần, hắn liền cho đối phương tất cả tài nguyên trong tương lai.
Nhưng mà,nữ diễn viên kia không đến mà Tô Tình đến.
Đáng tiếc.
Kim chủ đã chán ghét cô.
Cũng không biết là chính mình kêu âm thanh trên giường quá giả, hay là chính mình phản ứng cao trào quá giả.
Tóm lại.
Tô Tình dựa cửa sổ đã mở ra nhìn chiếc Rolls-Royce đã đi xa,khẽ thở dài.
Cô bị vứt bỏ.
Tháng chín, bên ngoài âm u,dường như trời muốn đổ mưa.
Tô Tình đi xuống lầu, không chào hỏi bất kì kẻ người nào,dắt theo con ngựa, dẫm lên ghế dựa bước lên, hai chân như một,điều khiển con ngựa vượt qua hàng rào lao ra bên ngoài.
“Này——” phía sau truyền đến tiếng người gọi ầm ĩ.
Tô Tình có phần cao hứng, cầm lấy cây roi mà kim chủ đưa cho cô quất vào mông ngựa,đến khi đem con ngựa quất đến càng nhanh.
Cô nằm trên lưng ngựa,mơ hồ mà nhìn thấy chiếc xe của kim chủ ở phía trước,cô phóng ngựa chạy nhanh hướng về phía trước, nhưng mà, không đợi cô phi đến trước mặt, chiếc xe kia ở phía trước đã quẹo vào đường lớn phía trước, hòa nhập vào dòng xe cộ.
Cô ghì chặt con ngựa, bởi vì động tác biên độ quá lớn,móng ngựa phía trước nâng lên cao,cô bị quăng xuống dưới.
“Mẹ kiếp!” Cô đau đến mức chửi thề.
Cách đó không xa truyền đến tiếng vó ngựa, cô ngẩng đầu liền thấy một người đàn ông từ trên ngựa nhanh chóng nhảy xuống.
Tô Tình đang định đem tay đưa qua,liền thấy người đàn ông vòng qua cô,đi tới chỗ con ngựa đen mà cô cưỡi,từ trong túi lấy ra củ cà rốt đưa tới miệng con ngựa: “Ngoan, ăn một miếng.”
“…”
Tô Tình tức giận đến mức muốn bùng nổ.
“Này!” Cô kêu:“Lại đây đỡ tôi một chút.”
Người đàn ông trấn an con ngựa xong, lúc này mới đi đến trước mặt Tô Tình, anh nửa ngồi xuống, kiểm tra chân Tô Tình.
Tô Tình lúc này mới thấy rõ mặt anh.
Lông mày đen dày, lông mi lại dài và đậm, hốc mắt thâm thúy, đôi mắt đen kịt.
“Đại dương v*t,hóa ra là anh.”Cô hờ hững liếc nhìn chân mình,
không mặn không nhạt hỏi anh: “Hỏng rồi à?”
Con mắt đen kịt của người đàn ông nhìn cô chằm chằm:“Tôi cảnh cáo cô, muốn chết không cần kéo theo ngựa của tôi.”
Giọng điệu thực hung ác a.
Tô Tình một chút không để ý,cô cười đến mức khóe môi cong lên,
đôi mắt mị hoặc mà chớp chớp: “Tôi xinh đẹp như vậy,chỗ nào cam lòng mà chết.”
Chân cô ngã bị thương,không thể cưỡi ngựa trở về.
Người đàn ông ôm cô bế lên lưng ngựa,sau đó bước lên ôm cô ở phía sau.
Người đàn ông điều khiển con ngựa chạy trên đường một lát,chân của Tô Tình đá vào bụng con ngựa, đau đến véo cánh tay anh: “Đau đau đau…”
Người đàn ông đành phải ghì con ngựa lại, chậm rì rì mà đưa cô trở về.
Im lặng không đến một lúc,Tô Tình cười quay đầu lại, hướng người đàn ông nói: “Ai, anh chính là làm con ngựa nào? Là con chúng ta hiện tại cưỡi sao?”
Người nam nhân đã sớm mở mang kiến thức tài ăn nói của cô,trước mắt căn bản không trả lời.
Tô Tình tựa vào ngực anh,ngẩng đầu lên nhìn anh:“Sao anh không nói lời nào?”
Cô cố ý trêu chọc anh.
Cặp mông no đủ thỉnh thoảng lại cọ xát giữa hai chân anh.
Người đàn ông bóp eo cô,tức giận nói: “Cô thành thật một chút!”
Tô Tình quay đầu đi, hướng hắn cười, “Anh giống như đang cứng.”
Cô thở dài, cười quyến rũ.
Âm thanh ái muội dừng ở trong không khí, giống như có một ngọn lửa được đốt lên, thiêu đến không khí xung quanh loãng vài đến phần.
“Đại dương v*t.”
Hắn để lại nơi này ngoài cô ra còn có một cái thẻ vàng.
Tô Tình cầm tấm thẻ lắc lắc, ở tấm thẻ ấn hôn lên một cái, lúc này mới đem thẻ nhét vào trong ví.
Không nói đến cái khác,phí chia tay của kim chủ vẫn là rất khả quan.
Chỉ là, cô không nghĩ tới,tối hôm qua cô dùng cái loại phương thức khác nhau cũng không thể giữ lại
kim chủ.
Kim chủ năm nay 39,sắp 40 tuổi, đã kết hôn ba lần,không biết có bao nhiêu đứa con,Tô Tình cũng không quan tâm điều không cần thiết đó.
Cô chỉ quan tâm, kim chủ có bao nhiêu tiền, có thể cho cô nhiều hay ít.
Từ khi cô được kim chủ bao nuôi phút chốc đi lên, kim chủ cho cô tiền tiêu vặt cố định một tháng mười lăm vạn, thỉnh thoảng còn tặng quà gì đó cũng không tính.
Chẳng hạn như,trong ngày sinh nhật cô,kim chủ đưa cô cái đồng hồ hai trăm vạn.
Hay vào dịp lễ giáng sinh, kim chủ tặng cô cái vòng cổ hơn một trăm vạn.
Đáng tiếc, về sau không còn quà tặng của kim chủ nữa.
Hắn coi trọng một nữ diễn viên nổi tiếng trong giới điện ảnh,và nói, chỉ cần đối phương đến trại nuôi ngựa cùng hắn làm một lần, hắn liền cho đối phương tất cả tài nguyên trong tương lai.
Nhưng mà,nữ diễn viên kia không đến mà Tô Tình đến.
Đáng tiếc.
Kim chủ đã chán ghét cô.
Cũng không biết là chính mình kêu âm thanh trên giường quá giả, hay là chính mình phản ứng cao trào quá giả.
Tóm lại.
Tô Tình dựa cửa sổ đã mở ra nhìn chiếc Rolls-Royce đã đi xa,khẽ thở dài.
Cô bị vứt bỏ.
Tháng chín, bên ngoài âm u,dường như trời muốn đổ mưa.
Tô Tình đi xuống lầu, không chào hỏi bất kì kẻ người nào,dắt theo con ngựa, dẫm lên ghế dựa bước lên, hai chân như một,điều khiển con ngựa vượt qua hàng rào lao ra bên ngoài.
“Này——” phía sau truyền đến tiếng người gọi ầm ĩ.
Tô Tình có phần cao hứng, cầm lấy cây roi mà kim chủ đưa cho cô quất vào mông ngựa,đến khi đem con ngựa quất đến càng nhanh.
Cô nằm trên lưng ngựa,mơ hồ mà nhìn thấy chiếc xe của kim chủ ở phía trước,cô phóng ngựa chạy nhanh hướng về phía trước, nhưng mà, không đợi cô phi đến trước mặt, chiếc xe kia ở phía trước đã quẹo vào đường lớn phía trước, hòa nhập vào dòng xe cộ.
Cô ghì chặt con ngựa, bởi vì động tác biên độ quá lớn,móng ngựa phía trước nâng lên cao,cô bị quăng xuống dưới.
“Mẹ kiếp!” Cô đau đến mức chửi thề.
Cách đó không xa truyền đến tiếng vó ngựa, cô ngẩng đầu liền thấy một người đàn ông từ trên ngựa nhanh chóng nhảy xuống.
Tô Tình đang định đem tay đưa qua,liền thấy người đàn ông vòng qua cô,đi tới chỗ con ngựa đen mà cô cưỡi,từ trong túi lấy ra củ cà rốt đưa tới miệng con ngựa: “Ngoan, ăn một miếng.”
“…”
Tô Tình tức giận đến mức muốn bùng nổ.
“Này!” Cô kêu:“Lại đây đỡ tôi một chút.”
Người đàn ông trấn an con ngựa xong, lúc này mới đi đến trước mặt Tô Tình, anh nửa ngồi xuống, kiểm tra chân Tô Tình.
Tô Tình lúc này mới thấy rõ mặt anh.
Lông mày đen dày, lông mi lại dài và đậm, hốc mắt thâm thúy, đôi mắt đen kịt.
“Đại dương v*t,hóa ra là anh.”Cô hờ hững liếc nhìn chân mình,
không mặn không nhạt hỏi anh: “Hỏng rồi à?”
Con mắt đen kịt của người đàn ông nhìn cô chằm chằm:“Tôi cảnh cáo cô, muốn chết không cần kéo theo ngựa của tôi.”
Giọng điệu thực hung ác a.
Tô Tình một chút không để ý,cô cười đến mức khóe môi cong lên,
đôi mắt mị hoặc mà chớp chớp: “Tôi xinh đẹp như vậy,chỗ nào cam lòng mà chết.”
Chân cô ngã bị thương,không thể cưỡi ngựa trở về.
Người đàn ông ôm cô bế lên lưng ngựa,sau đó bước lên ôm cô ở phía sau.
Người đàn ông điều khiển con ngựa chạy trên đường một lát,chân của Tô Tình đá vào bụng con ngựa, đau đến véo cánh tay anh: “Đau đau đau…”
Người đàn ông đành phải ghì con ngựa lại, chậm rì rì mà đưa cô trở về.
Im lặng không đến một lúc,Tô Tình cười quay đầu lại, hướng người đàn ông nói: “Ai, anh chính là làm con ngựa nào? Là con chúng ta hiện tại cưỡi sao?”
Người nam nhân đã sớm mở mang kiến thức tài ăn nói của cô,trước mắt căn bản không trả lời.
Tô Tình tựa vào ngực anh,ngẩng đầu lên nhìn anh:“Sao anh không nói lời nào?”
Cô cố ý trêu chọc anh.
Cặp mông no đủ thỉnh thoảng lại cọ xát giữa hai chân anh.
Người đàn ông bóp eo cô,tức giận nói: “Cô thành thật một chút!”
Tô Tình quay đầu đi, hướng hắn cười, “Anh giống như đang cứng.”
Cô thở dài, cười quyến rũ.
Âm thanh ái muội dừng ở trong không khí, giống như có một ngọn lửa được đốt lên, thiêu đến không khí xung quanh loãng vài đến phần.
“Đại dương v*t.”
Bình luận facebook